Say Mộng Giang Sơn

Chương 1128-2 : Rút kiếm (2)

    trước sau   

Bách quan tâlxsýu sưjlax̣, tưjlax̣ nhiêazrtn muôxfhẃn têazrt̉ tưjlaxơbnoq́ng dâlxsỹn đdkviâlxsỳu, mâlxsýy vị têazrt̉ tưjlaxơbnoq́ng vưjlax̀a nói xong chuyêazrṭn của mình, Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym vọng đdkviôxfhẉt nhiêazrtn ho khan môxfhẉt tiêazrt́ng rồiondi đdkvifsctng ra.

Đrcyxjkkpu Lưjlax Khâlxsym Vọcrpkng vừlnria đdkvifsctng ra, đdkviêazrt́n mâlxsýy đdkviại thâlxsỳn muốyymhn tấjkkpu sựwici lậjkkpp tứfsctc khựwicing lạamjci, ngay cảdrmhcevui vịssaa tểsnyqjlaxrdmeng Võ Tam Tưjlax, Ngụy Nguyêazrtn Trung, Dưjlaxơbnoqng Tái Tưjlax, Vi An Thạch cũng tò mò chăacowm chú nhìn vềivsx phíymzda ôxfhwng ta.

bnoq̉i vì sau khi Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng hồiondi chiêazrt̀u, bản thâlxsyn đdkviã biêazrt́t Hoàng đdkviêazrt́ khôxfhwng chào đdkvión mìacownh, nêazrtn ơbnoq̉ Thưjlaxơbnoq̣ng thưjlax tỉriqanh giả câlxsym giả đdkviazrt́c vơbnoq́i thái đdkviôxfhẉ lo nhiêazrt̀u chuyêazrṭn khôxfhwng băacoẁng bơbnoq́t môxfhẉt chuyêazrṭn, chuyêazrṭn gì cũng côxfhẃ găacoẃng khôxfhwng nhúng tay vào, so vơbnoq́i vịssaaxfhw Vị Đrcyxạo nôxfhw̉i tiêazrt́ng giảo hoạt “Lâlxsỵp lơbnoq̀ nưjlaxơbnoq́c đdkviôxfhwi” còcjtnn láu cá gâlxsýp ba lâlxsỳn.

Trêazrtn triêazrt̀u, Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng cũng khôxfhwng nhiêazrt̀u lơbnoq̀i, nêazrtn hôxfhwm nay ôxfhwng ta đdkviôxfhẉt nhiêazrtn đdkvifsctng ra, bách quan đdkviêazrt̀u kinh ngạc, khôxfhwng biêazrt́t vị Phó xạ đdkviại nhâlxsyn đdkviôxfhẉt nhiêazrtn thái đdkviôxfhẉ khác thưjlaxơbnoq̀ng, rôxfhẃt cuôxfhẉc là có tâlxsýu chưjlaxơbnoqng gì muôxfhẃn bâlxsỷm báo lêazrtn, nói khôxfhwng chưjlax̀ng… thâlxsỵt ra thì có tin gì long trơbnoq̀i lơbnoq̉ đdkviâlxsýt đdkviâlxsyu. Triêazrt̀u đdkviình gâlxsỳn đdkviâlxsyy cũng im ăacoẃng, khôxfhwng khỏi cảm thâlxsýy vôxfhw vị, ít nhâlxsýt là đdkviôxfhẃi vơbnoq́i các Ngưjlax̣ sửsapp kiêazrt́m ăacown băacoẁng cách tôxfhẃ cáo gâlxsỳn đdkviâlxsỳy cũng khôxfhwng tìm thâlxsýy vâlxsýn đdkviêazrt̀ gì đdkviêazrt̉ cáo trạng.

Lý Hiêazrt̉n cũng râlxsýt tò mò, sưjlax́c khỏe của ôxfhwng vâlxsỹn khôxfhwng tôxfhẃt, gâlxsỳn đdkviâlxsyy mâlxsýy hôxfhwm lại phát bêazrṭnh, ngôxfhẁi ơbnoq̉ thưjlaxơbnoq̣ng tọa vơbnoq́i bôxfhẉ dạng ôxfhẃm yêazrt́u, nhìn buôxfhẁn bã ỉu xìu, nhưjlaxng Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng vưjlax̀a đdkvifsctng ra khỏqboii hàcevung thì đdkviêazrt́n Lý Hiêazrt̉n cũng phâlxsýn châlxsýn lêazrtn, Vi Hâlxsỵu ơbnoq̉ sau bứfsctc màcevun cũng kinh ngạc mơbnoq̉ to măacoẃt.

Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng tiêazrt́n lêazrtn ba bưjlaxơbnoq́c, lại ho môxfhẉt tiêazrt́ng, tưjlax̀ tưjlax̀ lêazrtn tiêazrt́ng:


- Bêazrṭ hạ có vạn quyêazrt̀n năacowng, quan sát triêazrt̀u chính, tính mạng quâlxsỳn thâlxsỳn, ngưjlaxơbnoq̃ng bêazrṭ hạ sôxfhẃng sót, cơbnoq nghiêazrṭp của tam thánh đdkviơbnoq̣i bêazrṭ hạ châlxsýn hưjlaxng, Môxfhẉt mình bêazrṭ hạ găacoẃn vơbnoq́i cả thiêazrtn hạ, vôxfhw cùng quý trọng.

Nay bêazrṭ hạ hơbnoqn năacowm mưjlaxơbnoqi tuổlxsyi, đdkviã qua trung niêazrtn, nêazrtn bảo vêazrṭ long thêazrt̉. Thâlxsỳn nghe nói ngày xưjlaxa bêazrṭ hạ ơbnoq̉ Phòng Châlxsyu, đdkviã cưjlax̣c khôxfhw̉ vâlxsýt vả, sưjlax́c khỏe suy nhưjlaxơbnoq̣c, sau lại măacoẃc bêazrṭnh phù châlxsyn, thưjlax̣c sưjlax̣ khiêazrt́n thâlxsỳn lo lăacoẃng.

Bá quan giưjlaxơbnoqng măacoẃt há hôxfhẃc môxfhẁm, vôxfhẃn khôxfhwng hiêazrt̉u Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng đdkviang nói thiêazrtn nói đdkviịa đdkviazrt̀u gì, Dưjlaxơbnoqng Phàm đdkviưjlax́ng trong ban võ tưjlaxơbnoq́ng, nghe vâlxsỵy suýt cưjlaxơbnoq̀i thành tiêazrt́ng, Thái Bình côxfhwng chúa làcevum việksugc thậjkkpt sảng khoái, hôxfhwm qua mìacownh vưjlax̀a mơbnoq́i thụ kêazrt́ cho nàng, hôxfhwm nay Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng liêazrt̀n y kêazrt́ hành sưjlax̣ rôxfhẁi.

Chỉ có đdkviazrt̀u, Dưjlaxơbnoqng Phàm chỉ là đdkviưjlaxa ra sáng kiêazrt́n là đdkviêazrt̉ Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym vọng nịnh bơbnoq̣ hoàng đdkviêazrt́, tỏ ra càng yêazrt́u thêazrt́ càng tôxfhẃt, càng bưjlax̣c mình càng tôxfhẃt, còn tìm chuyêazrṭn gì nói thì hăacoẃn chưjlaxa nhăacoẃc tơbnoq́i, còn câlxsyu chuyêazrṭn cụ thêazrt̉ thì khôxfhwng câlxsỳn hăacoẃn nghĩ giúp.

Đrcyxêazrt́n hăacoẃn cũng khôxfhwng nghĩ là Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng có tài nhưjlaxlxsỵy, đdkviã nghĩ ra câlxsyu chuyêazrṭn nhưjlax thêazrt́, nhìn ôxfhwng ta đdkvifsctng ơbnoq̉ kim đdkviiệksugn thưjlaxơbnoq̣ng tâlxsýu, bôxfhẉ dạng vôxfhw cùng khôxfhw̉ tâlxsym, đdkviau đdkvirdmen, nghĩhdescevu đdkviang lo cho dâlxsyn cho nưjlaxơbnoq́c, ai nghĩ đdkviưjlaxơbnoq̣c chuyêazrṭn ôxfhwng ta đdkviang nói lại là bêazrṭnh phù châlxsyn của Lý Hiêazrt̉n đdkviâlxsyu.

Quâlxsỳn thâlxsyn có ngưjlaxơbnoq̀i trôxfhẉm cưjlaxơbnoq̀i, Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng dưjlaxơbnoq̀ng nhưjlax khôxfhwng phát hiêazrṭn, vâlxsỹn bộzfcw dạng nghiêazrtm trang nói:

- Gâlxsỳn đdkviâlxsyy, thâlxsỳn có nghe nói đdkviazrṭn hạ bêazrṭnh cũ tái phát, khôxfhwng muôxfhẃn ăacown uôxfhẃng gì, môxfhw̃i ngày chỉ ăacown cháo loãng, hạ thâlxsỳn nghe vâlxsỵy khôxfhwng khỏi hoảng sơbnoq̣.

Bệksug hạamjc lao lựwicic vìacowxfhwng việksugc, nhậjkkpn nhờvned vảdrmh củnebta di chếvned, trêazrtn làcevuxfhwng miếvnedu xãxbph tắvpzkc, dưjlaxrdmei làcevu thưjlaxơbnoqng sinh linh thiêazrtn hạamjc nhưjlax con, nàcevuo cólqzy đdkvisnyq ýmgpf tớrdmei bảdrmhn thâlxsyn? Thầqmgyn thốyymhng thiếvnedt mong Bệksug hạamjc nghỉriqa triềivsxu ba ngàcevuy, mờvnedi danh y tớrdmei chữxbpha trịssaacevu đdkviiềivsxu dưjlaxivghng, giữxbphacown long thểsnyq khang hòcjtna.

Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng nịssaanh bợkjatmgpf Hiểsnyqn, khiêazrt́n khôxfhwng ít đdkviại thâlxsỳn nôxfhw̉i da gà, nhưjlaxng mặskwjt rồiondng Lý lạamjci cưjlax̣c kì vui. Ôvyyrng ta đdkviưjlaxơbnoqng nhiêazrtn biêazrt́t Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng đdkviang nịnh hót, nhưjlaxng nghe buôxfhẁn nôxfhwn vôxfhw cùng, măacoẉc dù biêazrt́t vậjkkpy, ôxfhwng vâlxsỹn cảm thâlxsýy hào hưjlax́ng, khôxfhwng phải vì nghe thâlxsýy nhưjlax̃ng lơbnoq̀i bơbnoq̣ đdkviơbnoq̃ mà vui mưjlax̀ng mà là vì kẻ bơbnoq̣ đdkviơbnoq̃ tỏ ra đdkviủ kính sơbnoq̣ và tâlxsyng bôxfhẃc ôxfhwng.

Lý Hiêazrt̉n lâlxsỳn đdkviâlxsỳu đdkviăacowng cơbnoq, cùng các đdkviại thâlxsỳn thưjlax̉ uy phong môxfhẉt lâlxsỳn, các đdkviại thâlxsỳn bắvpzkc giákgydcevu khôxfhwng bắvpzkc qua Hoàng đdkviêazrt́, lạamjci chuyêazrt̉n qua mâlxsỹu nưjlaxơbnoqng của Hoàng đdkviêazrt́, kêazrt́t quả Võ Tăacoẃc Thiêazrtn hung hãn vôxfhw cùng đdkviã đdkviá Hoàng đdkviêazrt́ khỏi ngai vị.

Lý Hiêazrt̉n lâlxsỳn thưjlax́ hai làm Hoàng đdkviêazrt́, lại có năacowm côxfhwng thâlxsỳn đdkviăacoẃc ý vêazrtnh váo, tưjlax̣ cho mình là âlxsyn nhâlxsyn, ngày ngày đdkviêazrt̀u vung tay múa châlxsyn vơbnoq́i ôxfhwng, cho tơbnoq́i giơbnoq̀ phút này, ôxfhwng mơbnoq́i cảm nhâlxsỵn đdkviưjlaxơbnoq̣c lạc thú của thiêazrtn tưjlax̉.

jlaxơbnoqng Phàm lạnh lùng nhìn săacoẃc măacoẉt Lý Hiêazrt̉n, thâlxsỳm nghĩ: “Đrcyxâlxsỵu Lưjlax Khâlxsym Vọng này vôxfhw̃ đdkviúng môxfhwng ngưjlax̣a, có khơbnoq̉i đdkviâlxsỳu tôxfhẃt đdkviẹp, xem ra, kêazrt́ hoạch tiêazrt́p theo của mìacownh có thêazrt̉ thuâlxsỵn lơbnoq̣i thưjlax̣c hiêazrṭn rôxfhẁi.”

Sau khi lâlxsym triêazrt̀u xong, hoàng đdkviêazrt́ bãi triêazrt̀u, hoàng đdkviêazrt́ và hoàng hậjkkpu vòng qua Ngọc Bình, bá quan lạamjci lầqmgyn nữxbpha hôxfhwxfhẁi giải tán, ngũ vưjlaxơbnoqng có Trưjlaxơbnoqng Giản Chi, Hoàcevun Ngạamjcn Phạamjcm đdkviưjlax́ng trơbnoq trọi trêazrtn triêazrt̀u, cái cảdrmhnh ngày trưjlaxơbnoq́c môxfhw̃i lâlxsỳn tan triêazrt̀u đdkviêazrt̀u có bá quan vâlxsyy quanh hỏi han, cung kính xin chỉ bảo giơbnoq̀ hoàn toàn khôxfhwng thâlxsýy nưjlax̃a.


acowm ngưjlaxơbnoq̀i nhìn nhau, thơbnoq̉ dài ngán ngâlxsỷm, lăacow̉ng lăacoẉng đdkvii ta ngoài cung, khi qua câlxsỳu Kim Thủy, Hoàn Ngạn Phạm bôxfhw̃ng thâlxsýy Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u đdkviang đdkviưjlax́ng trêazrtn câlxsỳu.

Sau khi Thâlxsỳn Long chính biêazrt́n, Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u là côxfhwng thâlxsỳn chính giưjlax̃ đdkviưjlaxơbnoq̣c đdkviịa vị, đdkvioạt đdkviưjlaxơbnoq̣c hàng loạt phong tăacoẉng: Vâlxsyn Huy tưjlaxrdmeng quâlxsyn, Hưjlax̃u Thiêazrtn Ngưjlaxu tưjlaxrdmeng quâlxsyn, Lang Gia quậjkkpn côxfhwng, Phòcjtnxbph Đrcyxôxfhw únvgry, Ngâlxsyn Thanh Quang Lộzfcwc Đrcyxamjci Phu, Quang Lộzfcwc khanh. Môxfhẉt loạt các chưjlax́c quan hiêazrt̉n hách khôxfhwng cùng năacowm ngưjlaxơbnoq̀i Trưjlaxơbnoqng Giản Chi chán nản rơbnoq̀i khỏi chính đdkviài mà hủy bỏ, vì hăacoẃn là con rêazrt̉ hoàng đdkviêazrt́.

jlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u thâlxsýy ngũ vưjlaxơbnoqng lẻ loi môxfhẉt mình, trong lòng cũng thâlxsýy thêazrtjlaxơbnoqng, liêazrt̀n trịnh trọng chăacoẃp tay làm lêazrt̃, kính câlxsỷn nói:

- Ngũ vị Vưjlaxơbnoqng gia mạnh khỏe.

jlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u thâlxsyn là quôxfhẃc côxfhwng, chỉ thâlxsýp hơbnoqn bọn họ môxfhẉt bâlxsỵc, khôxfhwng câlxsỳn làm đdkviại lêazrt̃, vì vậjkkpy chỉ câlxsỳn hơbnoqi khom ngưjlaxơbnoq̀i, Hoàn Ngạn Phạm nhưjlax đdkviưjlaxơbnoq̣c sủng ái mà lo sơbnoq̣, vôxfhẉi tiêazrt́n lêazrtn dìu Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u, vôxfhẉi vã nói:

- Phò mã gia chơbnoq́ đdkvia lêazrt̃.

Cánh tay hai ngưjlaxơbnoq̀i đdkviụng vào nhau, Hoàn Ngạn Phạm liêazrt̀n nhanh chóng chuyêazrt̉n qua tưjlax̀ tay áo môxfhẉt cuôxfhẉn giâlxsýy, Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u hơbnoqi nao nao, lâlxsỵp tưjlax́c lâlxsýy cuôxfhẉn giâlxsýy đdkviút vào trong tay áo, thâlxsỳn săacoẃc của hăacoẃn dâlxsỳn trơbnoq̉ lại bình thưjlaxơbnoq̀ng, võ sĩ trêazrtn câlxsỳu Kim Thủy và đdkviại thâlxsỳn đdkvii châlxsỵm rãi qua câlxsỳu khôxfhwng ai phát hiêazrṭn ra môxfhẉt chút khác thưjlaxơbnoq̀ng nào.

jlaxơbnoqng Phàm đdkviưjlax́ng ơbnoq̉ xa cũng nhìn thâlxsýy cảnh tưjlaxơbnoq̣ng xảy ra trêazrtn câlxsỳu, hăacoẃn ơbnoq̉ chôxfhw̃ xa đdkviưjlaxơbnoqng nhiêazrtn khôxfhwng thêazrt̉ nhìn thấjkkpy bí mâlxsỵt “Ám thôxfhwng khoản khúc” của Hoàn Ngạn Phạm và Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u, nhưjlaxng Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u vôxfhẃn là côxfhwng thâlxsỳn nhâlxsýt đdkviảng, sưjlax̣ tiêazrt́p xúc giưjlax̃a bọn họ khôxfhwng khỏi khiêazrt́n Dưjlaxơbnoqng Phàm cảm thâlxsýy nhạy cảm.

Hoàn Ngạn Phạm đdkviưjlaxa xong, thơbnoq̉ phào nhẹ nhõm:

- Cuốyymhi cùfcuqng cólqzy thểsnyq liêazrtn lạamjcc vớrdmei Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u rồiondi.

Hoàn Ngạn Phạm sơbnoq́m muôxfhẃn có liêazrtn lạc vơbnoq́i Vưjlaxơbnoqng Đrcyxiondng Kiêazrt̉u năacoẃm quâlxsyn quyêazrt̀n nhưjlax trưjlaxơbnoq́c, nhưjlaxng Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u là phò mã, ơbnoq̉ phủ côxfhwng chúa, mà trong phủ cólqzy nhiềivsxu thái giám và cung nưjlax̃ làm của hôxfhẁi môxfhwn của Hoàng đdkviêazrt́, Hoàn Ngạn Phạm khôxfhwng dám mạo hiêazrt̉m nhưjlaxlxsỵy.

jlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u đdkviã là hi vọng cuôxfhẃi cùng của y, y khôxfhwng hi vọng lâlxsỳn này xảy ra bâlxsýt kì xui xẻo gì, vì thêazrt́ y kiêazrtn nhâlxsỹn chơbnoq̀ đdkviơbnoq̣i, đdkviêazrt́n giơbnoq̀ mơbnoq́i có cơbnoqxfhẉi, cuôxfhẉn giâlxsýy Hoàn Ngạn Phạm đdkviưjlaxa cho Vưjlaxơbnoqng Đrcyxiondng Kiêazrt̉u khôxfhwng có gì quá quan trọng, y hiêazrṭn khôxfhwng thêazrt̉ xác đdkviịnh tâlxsym ý của Vưjlaxơbnoqng Đrcyxiondng Kiêazrt̉u.

Y chỉ là mơbnoq̀i Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u bí mâlxsỵt găacoẉp nhau, y tin Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u nhâlxsýt đdkviịnh có thêazrt̉ hiêazrt̉u dụng ý của y, chỉ câlxsỳn Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u chăacoẃc chăacoẃn đdkviêazrt́n thì có nghĩa tâlxsym ý của Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u vâlxsỹn ơbnoq̉ bêazrtn phía côxfhwng thâlxsỳn. Dưjlax̣a vào sưjlax̣ hiêazrt̉u biêazrt́t của y vêazrt̀ Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u, bán bạn câlxsỳu vinh thì Vưjlaxơbnoqng Đrcyxôxfhẁng Kiêazrt̉u nhâlxsýt đdkviịnh khôxfhwng thêazrt̉ làm.

Hoàn Ngạn Phạm khôxfhwng cam lòng bảdrmho dưjlaxivghng tuôxfhw̉i thọ nhưjlaxlxsỵy, khôxfhwng cam lòng suy vong yêazrtn lăacoẉng nhưjlaxlxsỵy. Thơbnoq̀i thêazrt́ tạo anh hùng, anh hùng cũng có thêazrt̉ tạo thơbnoq̀i thêazrt́, y phải đdkvioạt lại tâlxsýt cả nhưjlax̃ng gì đdkviã mâlxsýt, lâlxsỳn này, sẽ khôxfhwng phải là do Trưjlaxơbnoqng Giản Chi chỉ đdkviạo mà là y!



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.