Sắc Đẹp Khó Cưỡng

Quyển 4-Chương 292 : Chúc mừng em, sau này em sẽ hạnh phúc

    trước sau   
Editor: Dếprffrsafn

tvej Thầmqrmn thậihsht muốmhpnn vung tay đadlpázgjknh, nhưbakhng côtvej bịdbuk Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn giữzjjr bảrsaf vai, khôtvejng cázgjkch nàrsszo nhúpkhkc nhímhpnch, hai đadlpmqrmu gốmhpni quỳeumd sinh đadlpau, mấjvgbu chốmhpnt làrssz cảrsaf ngưbakhpqcgi côtvej đadlppkhku đadlpau. Ngưbakhpqcgi Tôtvej Thầmqrmn va phảrsafi phímhpna trưbakhefyic, đadlpmqrmu vai run rẩtxsny.

“Tiệrsszn nghi nàrsszy, thậihsht đadlpúpkhkng làrssztveji khôtvejng muốmhpnn chiếprffm.”

Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn mộwmuqt khắkivyc cũlymong khôtvejng cówfpt vẻzgjk sẽzrlq buôtvejng côtvej ra, hắkivyn tiếprffp tụeyljc vòdbukng eo Tôtvej Thầmqrmn lạlymoi. Hắkivyn thếprffrssz khôtvejng hềpkhkwfpt trởecpk ngạlymoi, đadlpiểskxom nàrsszy thậihsht ra cũlymong ngoàrsszi dựddrm kiếprffn củvuwua Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn.

pkhkc trưbakhefyic khôtvejng phảrsafi hắkivyn chưbakha từemlnng thửefyi. Côtvej thưbakhqtdrtvej Thầmqrmn lựddrma cho hắkivyn đadlpãxmly trăemlnm phưbakhơwmuqng nghìeyljn kếprff quyếprffn rũlymo hắkivyn, hai ngưbakhpqcgi cũlymong đadlpãxmly tớefyii bưbakhefyic kia, nhưbakhng Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn nhớefyindqwrsszng cảrsafm giázgjkc ngay lúpkhkc đadlpówfpt, nếprffu khôtvejng phảrsafi lựddrmc bấjvgbt tòdbukng tâecpkm, hắkivyn cũlymong đadlpãxmly khôtvejng dùtnsjng mấjvgby thứbssd trong ngăemlnn kéxmlyo kházgjkch sạlymon.

Hắkivyn vàrssztvej Thầmqrmn tổjvxcng cộwmuqng cũlymong chỉyrstwfpt hai buổjvxci tốmhpni, hẳbssdn làrssz trùtnsjng hợlymop chăemlnng, gặzriwp đadlpúpkhkng lúpkhkc cơwmuq thểskxo hắkivyn làrsszm đadlpưbakhlymoc.


Nhưbakhng lầmqrmn thứbssd ba nàrsszy, đadlpưbakhlymoc tímhpnnh làrssz sao đadlpâecpky?

Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn khôtvejng cówfpt chúpkhkt cảrsafm giázgjkc khôtvejng khoẻzgjkrsszo, hắkivyn tựddrma nhưbakh ngưbakhpqcgi bìeyljnh thưbakhpqcgng, dụeyljc vọardhng đadlpang quay cuồshkfng trong cơwmuq thểskxo. Hắkivyn quázgjk nhớefyi cảrsafm giázgjkc nhưbakh vậihshy, hắkivyn nówfpti khôtvejng nêmbfwn lờpqcgi loạlymoi cảrsafm giázgjkc phấjvgbn khímhpnch nàrsszy, thậihsht sựddrm nhưbakh kẻzgjk liệrsszt đadlpãxmlyecpku bỗtaekng nhiêmbfwn cówfpt thểskxo đadlpbssdng lêmbfwn đadlpi lạlymoi. Cơwmuq thểskxotvej Thầmqrmn khôtvejng biếprfft đadlpưbakhlymoc loạlymoi lo đadlpưbakhlymoc lo mấjvgbt nàrsszy củvuwua hắkivyn, côtvej chỉyrst biếprfft mìeyljnh khówfpt chịdbuku muốmhpnn chếprfft.

“Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn!” Khớefyip xưbakhơwmuqng bàrsszn tay côtvej trắkivyng lêmbfwn. “Hoặzriwc bâecpky giờpqcg anh buôtvejng tôtveji ra ngay, hoặzriwc…”

Hoặzriwc, ímhpnt nhấjvgbt cũlymong phảrsafi nhẹvghi chúpkhkt đadlpi!

Ngựddrmc Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn dímhpnnh sázgjkt vàrsszo lưbakhng Tôtvej Thầmqrmn, ngữzjjr khímhpn củvuwua hắkivyn nhu hòdbuka đadlpi, trong lờpqcgi nówfpti mang theo loạlymoi mêmbfw hoặzriwc khôtvejng nówfpti rõndqw đadlpưbakhlymoc, “Đbazoưbakhlymoc, tôtveji nhấjvgbt đadlpdbuknh sẽzrlq nhẹvghiwmuqn, nhưbakhng em cũlymong phảrsafi phốmhpni hợlymop vớefyii tôtveji, chúpkhkng ta từemln từemln tớefyii, lâecpku mộwmuqt chúpkhkt.”

“Anh đadlpmbfwn rồshkfi hảrsaf!” Tôtvej Thầmqrmn nghe thếprff, lạlymoi bắkivyt đadlpmqrmu muốmhpnn giãxmlyy giụeylja.

Hai tay Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn chốmhpnng bêmbfwn bồshkfn tắkivym, Tôtvej Thầmqrmn chỉyrstwfpt thểskxo khom ngưbakhpqcgi thấjvgbp xuốmhpnng, cảrsaf ngưbakhpqcgi hoàrsszn toàrsszn bịdbuk Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn khốmhpnng chếprff.

“Tôtvej Thầmqrmn, giờpqcgtveji cũlymong khôtvejng gạlymot em. Cówfpt rấjvgbt nhiềpkhku lúpkhkc tôtveji lựddrmc bấjvgbt tòdbukng tâecpkm, tôtveji muốmhpnn thửefyi xem cựddrmc hạlymon củvuwua tôtveji tớefyii đadlpâecpku, tôtveji muốmhpnn thửefyi vớefyii em xem tôtveji rốmhpnt cuộwmuqc cówfpt thểskxorsszm ngưbakhpqcgi bìeyljnh thưbakhpqcgng khôtvejng.”

tvej Thầmqrmn khówfpt chịdbuku muốmhpnn lùtnsji ra, khówfpt trázgjknh khỏpkhki việrsszc nówfpti màrssz khôtvejng lựddrma nêmbfwn lờpqcgi, “Làrsszm gìeylj mộwmuqt hai phảrsafi tìeyljm tôtveji thửefyi?”

“Vậihshy em muốmhpnn tôtveji đadlpi tìeyljm ngưbakhpqcgi kházgjkc?”

tvej Thầmqrmn cắkivyn môtveji dưbakhefyii. Nếprffu côtvejwfpti “đadlpúpkhkng”, thậihsht sựddrm Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn cówfpt thểskxo sẽzrlqrsszm loạlymoi chuyệrsszn nàrsszy đadlpếprffn đadlpâecpku đadlpâecpky? Lờpqcgi côtvejwfpti đadlpãxmly đadlpếprffn tớefyii cổjvxc họardhng, lạlymoi bịdbuktvej nuốmhpnt xuốmhpnng, côtvejwfpt vẻzgjk khôtvejng muốmhpnn hắkivyn ra ngoàrsszi tùtnsjy tiệrsszn tìeyljm lung tung.

tvejlymong khôtvejng biếprfft khi nàrsszo mìeyljnh lạlymoi cówfpt ýqtdr nghĩuhxq nhưbakh vậihshy, lúpkhkc trưbakhefyic rõndqwrsszng hy vọardhng hắkivyn đadlpêmbfwm khôtvejng vềpkhk ngủvuwu mớefyii đadlpãxmly.

Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn nhìeyljn khuôtvejn mặzriwt nhỏpkhk củvuwua côtvej, tuy khôtvejng đadlpưbakhlymoc Tôtvej Thầmqrmn đadlpázgjkp lạlymoi, nhưbakhng ýqtdr tứbssd trong đadlpówfpt, hắkivyn vẫtnsjn cówfpt thểskxo hiểskxou rõndqwrsszng.


Ngưbakhpqcgi đadlpàrsszn ôtvejng thấjvgbp giọardhng cưbakhpqcgi khẽzrlq; Tôtvej Thầmqrmn nghe đadlpưbakhlymoc tiếprffng hắkivyn cưbakhpqcgi, cówfpt chúpkhkt tứbssdc giậihshn, “Anh cưbakhpqcgi cázgjki gìeylj?”

“Khôtvejng cówfpteylj.” Bàrsszn tay Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn xoa nhẹvghi trêmbfwn lưbakhng côtvej. Tôtvej Thầmqrmn muốmhpnn dậihshy, tay Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn sờpqcg chỗtaek đadlpmqrmu gốmhpni côtvej, “Cówfpt phảrsafi quỳeumd khówfpt chịdbuku khôtvejng?”

“Phảrsafi, nếprffu khôtvejng anh thửefyi đadlpi?”

“Vậihshy đadlpưbakhlymoc, chúpkhkng ta lêmbfwn giưbakhpqcgng.” Nówfpti xong lờpqcgi nàrsszy, Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn lui ngưbakhpqcgi ra sau đadlpbssdng lêmbfwn trưbakhefyic. Đbazobssdng trêmbfwn mặzriwt đadlpjvgbt, Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn liềpkhkn kéxmlyo Tôtvej Thầmqrmn, trựddrmc tiếprffp khiêmbfwng côtvej trêmbfwn vai mìeyljnh. Cảrsaf ngưbakhpqcgi Tôtvej Thầmqrmn dímhpnnh đadlpmqrmy bọardht biểskxon, “Thảrsaftveji xuốmhpnng, tôtveji còdbukn chưbakha dộwmuqi sạlymoch đadlpâecpku.”

“Bọardht xàrssz phòdbukng khôtvejng dơwmuq, khôtvejng cầmqrmn dộwmuqi.”

“Khẩtxsnu vịdbuk củvuwua anh cũlymong quázgjk nặzriwng rồshkfi, thảrsaftveji xuốmhpnng tắkivym đadlpi!”

Cảrsaf ngưbakhpqcgi Tôtvej Thầmqrmn xoay ngưbakhbọardht biợlymoc, cázgjknh tay rũlymo xuốmhpnng, bọardht xàrssz phòdbukng màrsszu trắkivyng theo ngưbakhpqcgi chảrsafy xuốmhpnng. Vàrsszo phòdbukng ngủvuwu, Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn néxmlym Tôtvej Thầmqrmn lêmbfwn giưbakhpqcgng. Cảrsaf ngưbakhpqcgi côtvejmhpnnh dímhpnnh nhớefyip nhớefyip, thậihsht ra Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn cũlymong khôtvejng kházgjkwmuqn chỗtaekrsszo.

tvej Thầmqrmn sau khi đadlpưbakhlymoc tựddrm do liềpkhkn muốmhpnn xuốmhpnng giưbakhpqcgng, Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn duỗtaeki tay cầmqrmm mắkivyt cázgjk châecpkn côtvej lạlymoi. Côtvej giãxmlyy giụeylja, thếprffrssz lạlymoi trázgjknh đadlpưbakhlymoc; Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn thấjvgby thếprff, dứbssdt khoázgjkt đadlpèrsaf cảrsaf ngưbakhpqcgi lêmbfwn.

“Trơwmuqn quázgjk, cówfpt đadlpiềpkhku vậihshy cũlymong tốmhpnt, đadlplymoi lázgjkt nữzjjra cówfpt lẽzrlq em sẽzrlq thấjvgby nhẹvghi nhàrsszng.”

“Cázgjki gìeylj?” Lờpqcgi củvuwua Tôtvej Thầmqrmn vừemlna hỏpkhki khỏpkhki miệrsszng, ngay sau đadlpówfpt liềpkhkn mắkivyng, “Lưbakhu manh!”

Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn bậihsht cưbakhpqcgi, từemln trêmbfwn cao nhìeyljn xuốmhpnng gưbakhơwmuqng mặzriwt Tôtvej Thầmqrmn chăemlnm chúpkhk, “Sao em còdbukn mắkivyng chửefyii ngưbakhpqcgi?”

“Anh… Anh nówfpti…”

“Chẳbssdng lẽzrlq khôtvejng phảrsafi sao?” Hai tay Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn đadlpèrsaftvej lạlymoi. “Hôtvejm nay tôtveji thếprffrsszo cũlymong phảrsafi hiểskxou rõndqw mớefyii đadlpưbakhlymoc. Tôtvej Thầmqrmn, em nówfpti nếprffu tôtveji chỉyrstrsszm đadlpưbakhlymoc vớefyii em, gặzriwp ngưbakhpqcgi kházgjkc lạlymoi khôtvejng làrsszm tớefyii cùtnsjng đadlpưbakhlymoc; em nówfpti tôtveji nêmbfwn làrsszm gìeyljecpky giờpqcg?”


tvej Thầmqrmn nhímhpnu hàrsszng lôtvejng màrsszy đadlpvghip, “Lờpqcgi nàrsszy đadlpemlnng nêmbfwn hỏpkhki tôtveji, hẳbssdn phảrsafi tựddrm hỏpkhki anh đadlpjvgby!”

“Nếprffu thậihsht vậihshy, em sẽzrlq bịdbukrsafnh hưbakhecpkng.”

Hai tay Tôtvej Thầmqrmn đadlptxsny lồshkfng ngựddrmc Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn, “Yêmbfwn tâecpkm, sẽzrlq chẳbssdng nhưbakh vậihshy…”



Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm trởecpk lạlymoi sâecpkn huấjvgbn luyệrsszn, trong phòdbukng đadlpèrsafn sázgjkng, anh thảrsaf nhẹvghibakhefyic châecpkn đadlpi vàrsszo. Hứbssda Lưbakhu Âpotvm nghe đadlpưbakhlymoc đadlpwmuqng tĩuhxqnh, hai mắkivyt vốmhpnn đadlpang nhắkivym lạlymoi hơwmuqi mởecpk ra.

“Anh vềpkhk rồshkfi.”

“Khôtvejng phảrsafi bảrsafo em cứbssd ngủvuwu đadlpi?”

tvej đadlpskxo cuốmhpnn sázgjkch trong tay qua, “Vừemlna rồshkfi bịdbuk ázgjkc mộwmuqng, dọardha em giậihsht mìeyljnh.”

Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm ngồshkfi xuốmhpnng bêmbfwn giưbakhpqcgng, Hứbssda Lưbakhu Âpotvm nhìeyljn anh, “Khôtvejng bịdbuk thưbakhơwmuqng chứbssd?”

“Khôtvejng cówfpt, nhẹvghi nhàrsszng làrsszm xong luôtvejn.”

tvej duỗtaeki tay sờpqcg sờpqcgmbfwn ngưbakhpqcgi anh, khuôtvejn mặzriwt ngưbakhpqcgi đadlpàrsszn ôtvejng lộwmuq vẻzgjk nghi ngờpqcg, “Làrsszm gìeylj đadlpówfpt?”

“Khôtvejng yêmbfwn tâecpkm màrssz!”

Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm bậihsht cưbakhpqcgi, bắkivyt lấjvgby tay Hứbssda Lưbakhu Âpotvm, “Đbazoêmbfwm nay nguy hiểskxom nhấjvgbt làrssz anh cảrsaf anh, anh khôtvejng sao cảrsaf.”


wfpti đadlpếprffn đadlpâecpky, Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm mówfptc di đadlpwmuqng trong túpkhki ra, “Cụeylj thểskxo xửefyi trímhpn nhàrssz họardhecpkn thếprffrsszo, anh còdbukn phảrsafi hỏpkhki anh ấjvgby mộwmuqt chúpkhkt.”

Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm gọardhi cho Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn, di đadlpwmuqng củvuwua Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn nhéxmlyt trong túpkhki quầmqrmn tâecpky, màrsszzgjki quầmqrmn kia đadlpãxmly cởecpki đadlpskxo trong phòdbukng tắkivym. Tôtvej Thầmqrmn nghe thấjvgby tiếprffng chuôtvejng di đadlpwmuqng từemlnng đadlplymot truyềpkhkn tớefyii lỗtaek tai, côtvejtnsjng tay ngăemlnn khuôtvejn mặzriwt Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn lạlymoi, “Đbazoiệrsszn thoạlymoi củvuwua anh.”

“Đbazoemlnng bậihshn tâecpkm nówfpt.”

“Nówfpti khôtvejng chừemlnng cówfpt việrsszc gấjvgbp thìeylj sao?”

“Việrsszc gấjvgbp nữzjjra thìeyljlymong khôtvejng gấjvgbp bằfmtlng chuyệrsszn lúpkhkc nàrsszy…”

Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm gọardhi mấjvgby cúpkhk, đadlppkhku khôtvejng cówfpt ngưbakhpqcgi bắkivyt mázgjky, ngówfptn tay anh gõndqw nhẹvghi hai cázgjki trêmbfwn màrsszn hìeyljnh, “Khôtvejng phảrsafi trêmbfwn đadlpưbakhpqcgng trởecpk vềpkhk đadlpãxmly xảrsafy ra chuyệrsszn gìeylj chứbssd?”

“Nếprffu xảrsafy ra chuyệrsszn, bêmbfwn kia hẳbssdn đadlpãxmlyzgjko anh rồshkfi?”

“Đbazopkhk phòdbukng, anh vẫtnsjn nêmbfwn gọardhi vềpkhk nhàrssz vậihshy.”

Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm lậihshp tứbssdc gọardhi vàrsszo mázgjky bàrsszn trong phòdbukng bàrssz Mụeyljc, khôtvejng bao lâecpku, đadlpmqrmu kia đadlpiệrsszn thoạlymoi truyềpkhkn đadlpếprffn giọardhng bàrssz Mụeyljc: “Alo?”

“Mẹvghi, làrssz con.”

“Kímhpnnh Sâecpkm àrssz, con vềpkhk sao?”

“Con ởecpkecpkn huấjvgbn luyệrsszn.” Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm nhìeyljn đadlpshkfng hồshkf, “Mẹvghi, anh cảrsaf đadlpãxmly vềpkhk chưbakha?”

“Vềpkhk từemlnecpku rồshkfi.”


Ngưbakhpqcgi đadlpàrsszn ôtvejng bắkivyt chéxmlyo hai châecpkn thon dàrsszi, “Vềpkhkecpku rồshkfi? Vậihshy sao gọardhi đadlpiệrsszn thoạlymoi, anh ấjvgby khôtvejng nghe?”

“Cówfpt lẽzrlq khôtvejng nghe thấjvgby chăemlnng.”

“Khôtvejng thểskxorsszo! Hẳbssdn anh ấjvgby biếprfft con sau đadlpówfpt sẽzrlqeyljm anh ấjvgby cówfpt việrsszc.”

rssz Mụeyljc nghĩuhxq ngợlymoi, nówfpti: “Cówfpt thểskxo ngủvuwu rồshkfi.”

“Anh ấjvgby còdbukn ngủvuwu đadlpưbakhlymoc?” Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm lạlymoi khôtvejng tin.

rssz Mụeyljc vộwmuqi vàrsszng truy hỏpkhki chuyệrsszn đadlpêmbfwm nay, “Kímhpnnh Sâecpkm, con đadlpem ngọardhn nguồshkfn nówfpti rõndqw cho mẹvghi xem. Lúpkhkc Thàrssznh Quâecpkn vàrssztvej Thầmqrmn vềpkhk trôtvejng rấjvgbt chậihsht vậihsht, mẹvghilymong khôtvejng hỏpkhki nhiềpkhku lắkivym, bảrsafo bọardhn chúpkhkng đadlpi nghỉyrst trưbakhefyic, nhưbakhng trong lòdbukng mẹvghi vẫtnsjn khôtvejng yêmbfwn đadlpówfpt!”

Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm mộwmuqt tay chốmhpnng bêmbfwn ngưbakhpqcgi, thuậihshn miệrsszng an ủvuwui bàrssz, “Mẹvghi, ngàrsszy mai con vớefyii Âpotvm Âpotvm vềpkhk nhàrssz, lúpkhkc đadlpówfpt sẽzrlqwfpti chuyệrsszn vớefyii mẹvghi nhéxmly! Mẹvghilymong đadlpemlnng quázgjk lo lắkivyng, chuyệrsszn đadlpãxmly qua rồshkfi.”

“Mẹvghi xem bộwmuq dạlymong Thầmqrmn Thầmqrmn, thếprffrsszo màrssz nhưbakh từemln trong bùtnsjn bòdbuk ra vậihshy?”

“Ừadlpm, đadlpêmbfwm nay quảrsaf thậihsht rấjvgbt nguy hiểskxom, khảrsafemlnng nếprffu chậihshm mộwmuqt bưbakhefyic hậihshu quảrsaf khôtvejng dázgjkm nghĩuhxq đadlpếprffn.” Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm nówfpti đadlpếprffn đadlpâecpky, trong đadlpmqrmu lậihshp tứbssdc nghĩuhxq tớefyii Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn, “Mẹvghi, sau khi anh vềpkhkecpkm tìeyljnh thếprffrsszo?”

“Tâecpkm tìeyljnh?” Bàrssz Mụeyljc hai tay nắkivym lấjvgby ốmhpnng nghe, bàrssz trázgjki lạlymoi khôtvejng pházgjkt hiệrsszn Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn cówfpt chỗtaekrsszo khôtvejng thímhpnch hợlymop. “Rấjvgbt tốmhpnt, chỉyrst bịdbuk thưbakhơwmuqng, mẹvghilymong lo lắkivyng gầmqrmn chếprfft.”

“Lúpkhkc con đadlpếprffn, anh cảrsaf bịdbuk đadlpèrsaf xuốmhpnng, Tâecpkn Thếprff Huâecpkn còdbukn muốmhpnn cho diễaivrn lạlymoi chuyệrsszn mấjvgby năemlnm trưbakhefyic.”

rssz Mụeyljc nghe màrssz tim nhưbakh bịdbuk dao cắkivyt, sắkivyc mặzriwt trắkivyng bệrsszch nhưbakh tờpqcg giấjvgby. Bàrsszmhpnt thởecpkecpku rồshkfi chậihshm rãxmlyi nówfpti: “May mắkivyn lúpkhkc Lãxmlyo Đbazolymoi vềpkhk khôtvejng thấjvgby cówfpteylj khôtvejng thímhpnch hợlymop”

Nghe xong lờpqcgi Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm vừemlna nówfpti, bàrssz Mụeyljc vẫtnsjn lo lắkivyng khôtvejng thôtveji, “Màrssz khôtvejng phảrsafi nówfpt lạlymoi bịdbukmhpnch thímhpnch gìeylj chứbssd? Cho nêmbfwn đadlpiệrsszn thoạlymoi cũlymong khôtvejng nghe? Khôtvejng đadlpưbakhlymoc, mẹvghi phảrsafi qua nhìeyljn xem.”

“Mẹvghi!” Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm mởecpk miệrsszng gọardhi bàrssz lạlymoi. “Anh ấjvgby nếprffu cówfpt chuyệrsszn, lúpkhkc vềpkhk đadlpãxmly biểskxou lộwmuq ra rồshkfi…”

“Vậihshy sao đadlpiệrsszn thoạlymoi cũlymong khôtvejng nghe chứbssd?”

Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm đadlpwmuqt nhiêmbfwn nghĩuhxq tớefyii gìeylj đadlpówfpt, “Mẹvghi, anh ấjvgby giờpqcgrsszy sẽzrlq khôtvejng làrsszm mấjvgby chuyệrsszn khôtvejng thểskxo miêmbfwu tảrsaf đadlpówfpt đadlpjvgby chứbssd?”

rssz Mụeyljc giậihsht mìeyljnh, nhấjvgbt thờpqcgi khôtvejng phảrsafn ứbssdng đadlpưbakhlymoc lờpqcgi củvuwua Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm làrsszwfpt ýqtdreylj, mãxmlyi đadlpếprffn khi đadlpmqrmu kia đadlpiệrsszn thoạlymoi truyềpkhkn đadlpếprffn giọardhng Hứbssda Lưbakhu Âpotvm nówfpti: “Anh lạlymoi khôtvejng đadlpbssdng đadlpkivyn!”

“Muốmhpnn chếprfft!” Bàrssz Mụeyljc vộwmuqi tiếprffp lờpqcgi. “Trong đadlpmqrmu suốmhpnt ngàrsszy khôtvejng cówfpteylj nghiêmbfwm chỉyrstnh.”

“Mẹvghi, trăemlnm phầmqrmn trăemlnm làrssz thếprff rồshkfi. Anh cảrsaf đadlpêmbfwm nay chịdbuku thiệrsszt lớefyin vậihshy, nhấjvgbt đadlpdbuknh sẽzrlq chờpqcg đadlpiệrsszn thoạlymoi củvuwua con. Mẹvghi xem xem, cảrsaf di đadlpwmuqng anh ấjvgby cũlymong khôtvejng nghe, nhấjvgbt đadlpdbuknh làrssz đadlpang làrsszm việrsszc gấjvgbp!”

rssz Mụeyljc chặzriwn lờpqcgi Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm, “Anh cảrsaf con khôtvejng phảrsafi ngưbakhpqcgi nhưbakh vậihshy.”

“Mẹvghilymong quázgjk coi trọardhng anh ấjvgby.” Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm sau lạlymoi cưbakhpqcgi nówfpti: “Nếprffu khôtvejng, mẹvghimbfwn lầmqrmu xem?”

“Mẹvghi mớefyii khôtvejng đadlpi đadlpjvgby!” Bàrssz Mụeyljc ngồshkfi xuốmhpnng bêmbfwn giưbakhpqcgng. “Sợlymo đadlpêmbfwm nay lăemlnn qua lăemlnn lạlymoi quázgjk mệrsszt mỏpkhki, ngủvuwu rồshkfi.”

“Dựddrma vàrsszo tímhpnnh tímhpnnh anh ấjvgby, ngưbakhpqcgi kházgjkc cắkivyn anh ấjvgby mộwmuqt cázgjki, anh ấjvgby màrssz khôtvejng cắkivyn lạlymoi thìeylj sẽzrlqdbukn sứbssdc nhảrsafy cảrsaf nửefyia ngàrsszy, anh ấjvgby cówfpt thểskxo ngủvuwu đadlpưbakhlymoc sao?” Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm nghĩuhxq nhưbakh vậihshy, từemln từemln bựddrmc lêmbfwn, “Mẹvghi, mẹvghiwfpti anh ấjvgby cówfpt thậihsht quázgjk đadlpázgjkng khôtvejng? Con đadlpâecpky nhọardhc lòdbukng thay anh ấjvgby, còdbukn đadlpdbuknh hỏpkhki xem anh ấjvgby nêmbfwn đadlpmhpni phówfpt vớefyii mấjvgby ngưbakhpqcgi nhàrssz họardhecpkn còdbukn lạlymoi thếprffrsszo; anh ấjvgby ngưbakhlymoc lạlymoi hay lắkivym, con giờpqcgdbukn chưbakha chui vàrsszo chăemlnn đadlpâecpku, màrssz anh ấjvgby đadlpãxmlybakhecpkng thụeylj trưbakhefyic rồshkfi.”

“Đbazoi đadlpi đadlpi!” Bàrssz Mụeyljc hậihshn khôtvejng thểskxopkhkp mázgjky lậihshp tứbssdc. “Cówfpt việrsszc ngàrsszy mai lạlymoi nówfpti, cúpkhkp mázgjky đadlpâecpky!”

“Mẹvghi, nhưbakhng màrssz mẹvghi thậihsht sựddrmmbfwn xem thửefyi đadlpi!!!”

pkhkt túpkhkt túpkhkt…

Đbazomhpni diệrsszn truyềpkhkn đadlpếprffn tiếprffng đadlpiệrsszn thoạlymoi đadlpãxmly bịdbuk ngắkivyt mázgjky, Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm néxmlym di đadlpwmuqng lêmbfwn giưbakhpqcgng, nhìeyljn Hứbssda Lưbakhu Âpotvm, “Sao anh cảrsafm thấjvgby cówfpt cảrsafm giázgjkc thấjvgbt bạlymoi lớefyin nhưbakh vậihshy chứbssd?”

“Anh vốmhpnn dĩuhxq đadlpãxmly khôtvejng đadlpbssdng đadlpkivyn, đadlpêmbfwm nay xảrsafy ra chuyệrsszn lớefyin nhưbakh vậihshy, anh cảrsaf vớefyii chịdbukecpku anh nhấjvgbt đadlpdbuknh ngủvuwu rồshkfi.”

“Em khôtvejng hiểskxou anh ấjvgby.” Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm cong cong khówfpte miệrsszng. “Mấjvgby ngưbakhpqcgi bọardhn em đadlpâecpku phảrsafi làrssz anh màrssz hiểskxou anh ấjvgby.”

Hứbssda Lưbakhu Âpotvm khôtvejng nhịdbukn đadlpưbakhlymoc phìeyljbakhpqcgi. “Đbazoúpkhkng vậihshy, bọardhn em đadlppkhku làrsszecpkm tưbakh thuầmqrmn lưbakhơwmuqng, cũlymong chỉyrstwfpt ngưbakhpqcgi khôtvejng đadlpbssdng đadlpkivyn nhìeyljn ngưbakhpqcgi kházgjkc mớefyii cówfpt thểskxo khôtvejng đadlpbssdng đadlpkivyn ấjvgby!”

Ngưbakhpqcgi đadlpàrsszn ôtvejng nghe vậihshy, nửefyia ngưbakhpqcgi trêmbfwn nghiêmbfwng tớefyii Hứbssda Lưbakhu Âpotvm, “Anh cảrsafm thấjvgby bệrssznh củvuwua Lãxmlyo Đbazolymoi khỏpkhki rồshkfi.”

“Ặlymoc!” Hứbssda Lưbakhu Âpotvm dờpqcgi tầmqrmm mắkivyt. “Anh thảrsafo luậihshn vớefyii em cázgjki nàrsszy, khôtvejng thấjvgby kỳeumd quázgjki sao?”

“Khôtvejng thấjvgby.”

“Bệrssznh củvuwua anh ấjvgby nếprffu khôtvejng ổjvxcn, vậihshy đadlpbssda béxmly lạlymoi từemln đadlpâecpku tớefyii?”

Mụeyljc Kímhpnnh Sâecpkm mímhpnm môtveji dưbakhefyii, “Em khôtvejng hiểskxou, loạlymoi chuyệrsszn nàrsszy cũlymong phảrsafi xem cơwmuq duyêmbfwn vừemlna khéxmlyo, chỉyrst khôtvejng biếprfft lúpkhkc anh ấjvgby đadlpmhpni diệrsszn vớefyii Tôtvej Thầmqrmn, làrsszeyljnh cờpqcg ‘đadlpưbakhlymoc’ hay làrssz nhiềpkhku lầmqrmn đadlppkhku ‘đadlpưbakhlymoc’.”

“Anh cảrsaf anh nếprffu biếprfft sau lưbakhng anh bàrsszn luậihshn anh ấjvgby nhưbakh vậihshy, nhấjvgbt đadlpdbuknh sẽzrlq hộwmuqc mázgjku.”

rsszpkhkc nàrsszy, Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn đadlpâecpku còdbukn quảrsafn ngưbakhpqcgi kházgjkc nówfpti hắkivyn, nghĩuhxq hắkivyn thếprffrsszo.

Hắkivyn quảrsaf thậihsht muốmhpnn mưbakhlymon cơwmuq hộwmuqi nàrsszy xem xem bảrsafn thâecpkn vớefyii trưbakhefyic kia cówfpteylj kházgjkc khôtvejng. Hai lầmqrmn trưbakhefyic, Tôtvej Thầmqrmn đadlppkhku kịdbukch liệrsszt phảrsafn kházgjkng, cho nêmbfwn hắkivyn hoàrsszn toàrsszn khôtvejng biếprfft mìeyljnh cówfpt thểskxo giữzjjr khốmhpnng chếprff thoảrsafi mázgjki đadlpưbakhlymoc khôtvejng.

tvej Thầmqrmn nhímhpnu chặzriwt màrsszy, cảrsaf khuôtvejn mặzriwt vùtnsji vàrsszo trong gốmhpni. Côtvej khôtvejng ngờpqcgtvejrssz Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn sẽzrlq đadlpi đadlpếprffn bưbakhefyic nàrsszy nhanh nhưbakh vậihshy. Tuy biếprfft khówfptwfpt thểskxo trázgjknh khỏpkhki, nhưbakhng lúpkhkc trưbakhefyic côtvej vẫtnsjn luôtvejn trốmhpnn đadlpưbakhlymoc thìeylj trốmhpnn, nhưbakhng cówfpt mộwmuqt sốmhpn việrsszc cówfpt đadlpi thếprffrsszo cũlymong thàrssznh thuậihshn theo tựddrm nhiêmbfwn nhỉyrst?

tvej Thầmqrmn chốmhpnng khuỷfdfyu tay bêmbfwn ngưbakhpqcgi, thẳbssdng ngưbakhpqcgi muốmhpnn tiếprffn vềpkhk phímhpna trưbakhefyic, Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn nằfmtlm nhoàrsszi xuốmhpnng, ởecpkmbfwn tai côtvej thìeylj thầmqrmm: “Nhịdbukn mộwmuqt chúpkhkt.”

“Tôtveji thậihsht sựddrm mệrsszt khôtvejng chịdbuku nổjvxci nữzjjra rồshkfi.”

“Tôtveji biếprfft.” Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn nỉyrst non, khôtvejng ngừemlnng hôtvejn lêmbfwn cầmqrmn cổjvxctvej. “Tôtvej Thầmqrmn, chúpkhkng ta chỉyrst cầmqrmn vưbakhlymot qua mộwmuqt bưbakhefyic nàrsszy thìeylj sẽzrlq tốmhpnt thôtveji.”

“Lờpqcgi anh nówfpti, rấjvgbt nhiềpkhku cázgjki tôtveji nghe khôtvejng hiểskxou. Mộwmuqt bưbakhefyic nàrsszy? Bưbakhefyic nàrsszo?”

Đbazoôtveji tay Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn vuốmhpnt ve vòdbukng eo Tôtvej Thầmqrmn, “Tôtveji vớefyii em nếprffu cówfpt thểskxo phùtnsj hợlymop hoàrsszn mỹdbuk, tôtveji cam đadlpoan, tôtveji sẽzrlq khôtvejng đadlpi tìeyljm phụeylj nữzjjr lung tung nữzjjra.”

Thếprffrsszy tímhpnnh làrsszeylj? Hứbssda hẹvghin sao?

wfpt đadlpiềpkhku, hứbssda hẹvghin nhưbakh vậihshy cówfpt phảrsafi cũlymong cówfpt đadlpiểskxom quázgjktnsjy hứbssdng rồshkfi khôtvejng?

tvej Thầmqrmn hoàrsszn toàrsszn khôtvejng muốmhpnn đadlpskxoeyljnh bịdbuk quay mòdbukng mòdbukng.

“Cho nêmbfwn nếprffu anh tìeyljm phụeylj nữzjjr, thìeylj sẽzrlqrssz ngưbakhpqcgi cówfpt thểskxo hoàrsszn toàrsszn phùtnsj hợlymop vớefyii anh ưbakh?”

“Đbazoówfpt đadlpưbakhơwmuqng nhiêmbfwn, nếprffu trong sinh hoạlymot cảrsafeyljnh dụeyljc cũlymong khôtvejng cówfpt, vậihshy sao còdbukn tiếprffp tụeyljc đadlpưbakhlymoc?”

tvej Thầmqrmn khôtvejng chúpkhkt do dựddrm trảrsaf lạlymoi hắkivyn mộwmuqt câecpku: “Vậihshy dựddrma vàrsszo cázgjki gìeylj phảrsafi do anh chọardhn? Tôtveji cũlymong nêmbfwn chọardhn ngưbakhpqcgi cówfpt thểskxo phùtnsj hợlymop vớefyii tôtveji…”

“Em lặzriwp lạlymoi lầmqrmn nữzjjra?” Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn nówfpti, hung hăemlnng bówfptp côtvej mộwmuqt cázgjki, “Em khôtvejng đadlpưbakhlymoc chọardhn, em chỉyrstwfpt thểskxo chọardhn tôtveji.”

“Dựddrma vàrsszo cázgjki gìeylj chứbssd?”

“Chỉyrst bằfmtlng tôtveji làrssz Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn, em làrssztvej Thầmqrmn.”

Ngưbakhpqcgi đadlpàrsszn ôtvejng nímhpnn thởecpk tậihshp trung, lúpkhkc sắkivyp tớefyii cao tràrsszo, hắkivyn dừemlnng lạlymoi đadlpúpkhkng lúpkhkc. Sau khi lặzriwp lạlymoi nhưbakh thếprff, Mụeyljc Thàrssznh Quâecpkn cảrsafm giázgjkc đadlpưbakhlymoc cơwmuqn sảrsafng khoázgjki xưbakha nay chưbakha từemlnng cówfpt. Hắkivyn hoàrsszn toàrsszn cówfpt thểskxo đadlpiềpkhku khiểskxon đadlpưbakhlymoc bảrsafn thâecpkn trưbakhefyic Tôtvej Thầmqrmn, hắkivyn chỉyrst cảrsafm thấjvgby mázgjku khắkivyp ngưbakhpqcgi đadlppkhku đadlpang tuôtvejn vềpkhk mộwmuqt chỗtaek.

Hắkivyn ôtvejm chặzriwt Tôtvej Thầmqrmn, run rẩtxsny, sau đadlpówfptrsszng dùtnsjng sứbssdc màrssz siếprfft chặzriwt cázgjknh tay. Sau mộwmuqt lúpkhkc lâecpku, tiếprffng hímhpnt thởecpk củvuwua hắkivyn lúpkhkc nàrsszy mớefyii ổjvxcn đadlpdbuknh, trong miệrsszng hắkivyn mang theo tiếprffng cưbakhpqcgi, nówfpti vớefyii Tôtvej Thầmqrmn: “Chúpkhkc mừemlnng em, sau nàrsszy nhấjvgbt đadlpdbuknh em sẽzrlq đadlpưbakhlymoc “hạlymonh phúpkhkc”.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.