Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 468 : Tiểu Bạch nổi bão
Editor: Sam Sam
Từhrns nhỏcqbj đwklc ếrhrm n lớapde n, khôioxf ng cóojie ngưhvjt ờtfys i nàqrrd o dáojie m nhưhvjt thếrhrm vớapde i hắvmft n.
Hắvmft n nhớapde kỹapde móojie n nợxpgf nàqrrd y!
“Bổrgnx n côioxf nưhvjt ơamym ng vẫyjcg n cứrhrm đwklc áojie ngưhvjt ơamym i đwklc óojie !” Lâxpgf m Nhưhvjt ợxpgf c Bạuyjo ch chốrbzu ng nạuyjo nh, đwklc ầdbml u nhỏcqbj nâxpgf ng lêqrrd n, “Còowxj n nữjjxx a, ngưhvjt ơamym i nhớapde kỹapde , bổrgnx n côioxf nưhvjt ơamym ng khôioxf ng phảhrns i trộnumt m màqrrd quang minh chíqrrd nh đwklc ạuyjo i đwklc i theo sưhvjt phụdtgl vàqrrd o đwklc âxpgf y!”
“Sưhvjt phụdtgl ?” Ninh Viễqisz n giậyjcg t mìptik nh, “Sưhvjt phụdtgl ngưhvjt ơamym i làqrrd ……”
Lâxpgf m Nhưhvjt ợxpgf c Bạuyjo ch hừhrns hừhrns : “Sưhvjt phụdtgl ta làqrrd Vâxpgf n Lạuyjo c Phong.”
Vâxpgf n Lạuyjo c Phong……
Ba chữjjxx nàqrrd y, giốrbzu ng nhưhvjt mộnumt t đwklc òowxj n mạuyjo nh mẽnsfm đwklc áojie nh vàqrrd o lòowxj ng Ninh Viễqisz n, khiếrhrm n gưhvjt ơamym ng mặztca t hắvmft n càqrrd ng thêqrrd m vặztca n vẹtwcb o, phẫyjcg n nộnumt hékdcs t lớapde n mộnumt t tiếrhrm ng: “Thìptik ra ngưhvjt ơamym i làqrrd đwklc ồtsdq đwklc ệevqs củtwcb a Vâxpgf n Lạuyjo c Phong, ta muốrbzu n giếrhrm t ngưhvjt ơamym i đwklc ểuwia báojie o thùgiyb rửxpgf a hậyjcg n cho phụdtgl thâxpgf n ta!”
Nóojie i xong lờtfys i nàqrrd y, thâxpgf n thểuwia Ninh Viễqisz n giốrbzu ng nhưhvjt mộnumt t tia chớapde p, nhanh chóojie ng nhàqrrd o vềrfcc phíqrrd a Lâxpgf m Nhưhvjt ợxpgf c Bạuyjo ch.
Lâxpgf m Nhưhvjt ợxpgf c Bạuyjo ch rõrfcc ràqrrd ng bịioxf hoảhrns ng sợxpgf , vộnumt i vộnumt i vàqrrd ng vàqrrd ng lắvmft c mìptik nh tráojie nh thoáojie t.
Gia hỏcqbj a nàqrrd y đwklc iêqrrd n rồtsdq i phảhrns i khôioxf ng? Lạuyjo i muốrbzu n liềrfcc u mạuyjo ng cùgiyb ng mìptik nh?
Hơamym n nữjjxx a vừhrns a rồtsdq i hắvmft n còowxj n nóojie i phảhrns i báojie o thùgiyb cho phụdtgl thâxpgf n hắvmft n?
Đgmkg ộnumt t nhiêqrrd n, Lâxpgf m Nhưhvjt ợxpgf c Bạuyjo ch phảhrns n ứrhrm ng đwklc ưhvjt ợxpgf c, khuôioxf n mặztca t nhỏcqbj chỉnabl mộnumt t thoáojie ng đwklc ãdtgl lạuyjo nh xuốrbzu ng: “Ngưhvjt ơamym i làqrrd nhi tửxpgf củtwcb a tứrhrm trưhvjt ởztca ng lãdtgl o Ninh gia? Đgmkg ưhvjt ợxpgf c lắvmft m, ta đwklc ang muốrbzu n tìptik m ngưhvjt ơamym i thìptik ngưhvjt ơamym i đwklc ãdtgl tựfwsp đwklc ưhvjt a tớapde i cửxpgf a! Tràqrrd Sữjjxx a, cắvmft n hắvmft n cho ta!”
“Chíqrrd t chíqrrd t!”
Khôioxf ng biếrhrm t Tràqrrd Sữjjxx a chạuyjo y ra từhrns nơamym i nàqrrd o, cắvmft n mộnumt t miếrhrm ng lêqrrd n bảhrns vai Ninh Viễqisz n, hàqrrd m răioxf ng nóojie békdcs n nhọvmzl n, chọvmzl c thậyjcg t sâxpgf u vàqrrd o bêqrrd n trong làqrrd n da.
“A!!!”
Ninh Viễqisz n hékdcs t lêqrrd n mộnumt t tiếrhrm ng, chụdtgl p vềrfcc phíqrrd a chuộnumt t nhỏcqbj trêqrrd n vai, muốrbzu n biếrhrm n chuộnumt t nhỏcqbj thàqrrd nh báojie nh nhâxpgf n thịioxf t.
Nhưhvjt ng màqrrd , lújrlp c bàqrrd n tay hắvmft n chụdtgl p xuốrbzu ng, rõrfcc ràqrrd ng thấvmzl y đwklc áojie y mắvmft t con chuộnumt t kia hiệevqs n ra vẻapde khinh bỉnabl ……
Đgmkg áojie ng chếrhrm t! Bâxpgf y giờtfys ngay cảhrns Tầdbml m Kim Thửxpgf cũdbor ng dáojie m xem thưhvjt ờtfys ng hắvmft n! Nếrhrm u nhưhvjt thếrhrm , hắvmft n khiếrhrm n cho Tầdbml m Kim Thửxpgf nàqrrd y xem thựfwsp c lựfwsp c củtwcb a hắvmft n mộnumt t chújrlp t!
Bộnumt p!
Ninh Viễqisz n mộnumt t chưhvjt ởztca ng chụdtgl p đwklc ưhvjt ợxpgf c, bảhrns vai nháojie y mắvmft t trởztca nêqrrd n xanh mékdcs t mộnumt t mảhrns nh, chờtfys lújrlp c hắvmft n bắvmft t lấvmzl y thìptik pháojie t giáojie c chuộnumt t nhỏcqbj đwklc ãdtgl khôioxf ng còowxj n dấvmzl u vếrhrm t.
“Chíqrrd t chíqrrd t.”
Đgmkg ộnumt t nhiêqrrd n mộnumt t tiếrhrm ng kêqrrd u truyềrfcc n đwklc ếrhrm n từhrns phíqrrd a trưhvjt ớapde c, giốrbzu ng nhưhvjt muốrbzu n châxpgf m chọvmzl c hắvmft n.
Ninh Viễqisz n càqrrd ng thêqrrd m phẫyjcg n nộnumt , oáojie n hậyjcg n chuyểuwia n tầdbml m mắvmft t veef phíqrrd a trưhvjt ớapde c……
Giờtfys phújrlp t nàqrrd y Tràqrrd Sữjjxx a an nhàqrrd n nằqgxh m trêqrrd n đwklc áojie m láojie rụdtgl ng trêqrrd n mặztca t đwklc ấvmzl t, móojie ng vuốrbzu t nho nhỏcqbj hưhvjt ớapde ng vềrfcc phíqrrd a Ninh Viễqisz n, lạuyjo i kêqrrd u to hai tiếrhrm ng vớapde i Lâxpgf m Nhưhvjt ợxpgf c Bạuyjo ch ởztca bêqrrd n cạuyjo nh.
“Hiểuwia u rồtsdq i!” Lâxpgf m Nhưhvjt ợxpgf c Bạuyjo ch đwklc ãdtgl hiểuwia u ýsfjw Tràqrrd Sữjjxx a, tứrhrm c khắvmft c hékdcs t lớapde n mộnumt t tiếrhrm ng, mộnumt t châxpgf n đwklc áojie vềrfcc phíqrrd a Ninh Viễqisz n: “Tiểuwia u tửxpgf , đwklc ểuwia ngưhvjt ơamym i nếrhrm m cújrlp đwklc áojie củtwcb a Tiểuwia u Bạuyjo ch ta mộnumt t chújrlp t!”
Ninh Viễqisz n ngạuyjo c nhiêqrrd n, bưhvjt ớapde c châxpgf n nhanh chóojie ng thốrbzu i lui vềrfcc phíqrrd a sau, nhưhvjt ng màqrrd , tốrbzu c đwklc ộnumt Tiểuwia u Bạuyjo ch quáojie nhanh, khôioxf ng đwklc ợxpgf i Ninh Viễqisz n tráojie nh thoáojie t, châxpgf n nàqrrd ng đwklc ãdtgl đwklc áojie mạuyjo nh lêqrrd n trêqrrd n mặztca t thiếrhrm u niêqrrd n.
Bùgiyb m mộnumt t tiếrhrm ng, thâxpgf n mìptik nh Ninh Viễqisz n nhanh chóojie ng bay ra ngoàqrrd i, trêqrrd n mặztca t ấvmzl n dấvmzl u châxpgf n rõrfcc ràqrrd ng, chứrhrm ng minh cho mộnumt t màqrrd n thêqrrd thảhrns m vừhrns a rồtsdq i củtwcb a thiếrhrm u niêqrrd n……
“Cho ngưhvjt ơamym i đwklc oạuyjo t nữjjxx nhâxpgf n củtwcb a nhịioxf thújrlp c sưhvjt phụdtgl ta nàqrrd y!”
Lâxpgf m Nhưhvjt ợxpgf c Bạuyjo ch bay lêqrrd n, sau đwklc óojie đwklc ặztca t môioxf ng trêqrrd n ngưhvjt ờtfys i Ninh Viễqisz n, cao ngạuyjo o nâxpgf ng đwklc ầdbml u nhỏcqbj : “Ta xem sau nàqrrd y ngưhvjt ơamym i còowxj n dáojie m muốrbzu n thẩpsss m thẩpsss m củtwcb a sưhvjt phụdtgl ta hay khôioxf ng.”
Ninh Viễqisz n bịioxf nàqrrd ng ékdcs p tớapde i phun ra mộnumt t ngụdtgl m máojie u tưhvjt ơamym i, gắvmft t gao cắvmft n chặztca t răioxf ng, cứrhrm ng rắvmft n nóojie i ra mấvmzl y chữjjxx .
“Ngưhvjt ơamym i - mẹtwcb nóojie thậyjcg t nặztca ng!”
Nếrhrm u Ninh Viễqisz n khôioxf ng nóojie i lờtfys i nàqrrd y còowxj n đwklc ưhvjt ợxpgf c, vừhrns a nóojie i lờtfys i nàqrrd y, Lâxpgf m Nhưhvjt ợxpgf c Bạuyjo ch hoàqrrd n toàqrrd n nổrgnx i giậyjcg n, nắvmft m tay phấvmzl n nộnumt n hung hăioxf ng đwklc áojie nh vềrfcc phíqrrd a mặztca t Ninh Viễqisz n, khuôioxf n mặztca t nhỏcqbj đwklc áojie ng yêqrrd u dữjjxx tợxpgf n.
“Ngưhvjt ơamym i lạuyjo i dáojie m nhụdtgl c nhãdtgl ta! Bổrgnx n côioxf nưhvjt ơamym ng mớapde i…… Mớapde i hơamym n táojie m mưhvjt ơamym i câxpgf n* màqrrd thôioxf i.”
*cáojie ch tíqrrd nh câxpgf n bêqrrd n đwklc óojie kháojie c vớapde i Việevqs t Nam mìptik nh nhékdcs !
Lújrlp c nóojie i xong câxpgf u cuốrbzu i cùgiyb ng, Lâxpgf m Nhưhvjt ợxpgf c Bạuyjo ch cóojie hơamym i chộnumt t dạuyjo , màqrrd đwklc ểuwia che dấvmzl u cảhrns m giáojie c chộnumt t dạuyjo nàqrrd y, nắvmft m tay nhỏcqbj củtwcb a nàqrrd ng lạuyjo i dùgiyb ng sứrhrm c đwklc áojie nh vềrfcc phíqrrd a Ninh Viễqisz n lầdbml n nữjjxx a.
Từ
Hắ
“Bổ
“Sư
Lâ
Vâ
Ba chữ
Nó
Lâ
Gia hỏ
Hơ
Đ
“Chí
Khô
“A!!!”
Ninh Viễ
Như
Đ
Bộ
Ninh Viễ
“Chí
Đ
Ninh Viễ
Giờ
“Hiể
Ninh Viễ
Bù
“Cho ngư
Lâ
Ninh Viễ
“Ngư
Nế
“Ngư
*cá
Lú
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.