Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 467 : Ninh Viễn

    trước sau   
Editor: Sam Sam

Hắbvaln tin tưhyobrkjwng, Ninh Hâbyign đialri theo hắbvaln, hắbvaln tuyệwbrst đialrpiifi khôppeqng đialrofbacqjsng chịppequ bấkheit kỳsxhw uấkheit ứshlsc nàcqjso. 

Nhưhyobng màcqjs……

gewei đialrếlhkgn lúeyfrc gặhniop đialrưhyobvwawc Vâbyign Lạpdrtc Phong, hắbvaln mớgewei biếlhkgt đialrưhyobvwawc, nhưhyob thếlhkgcqjso mớgewei làcqjs thiêhslhn tàcqjsi châbyign chíhkodnh!

Đshpvángctng tiếlhkgc làcqjs thếlhkg đialrơokkbn củcqjsa Vâbyign gia quángct yếlhkgu, nếlhkgu khôppeqng thìfnmr đialrúeyfrng làcqjs hắbvaln muốpiifn gảvjum Ninh Hâbyign cho Vâbyign Thanh Nhãgewe! Nguyêhslhn nhâbyign chíhkodnh làcqjsfnmrbyign gia khôppeqng cóhkwt lợvwawi íhkodch nàcqjso nêhslhn hắbvaln mớgewei bỏquis ýcqkjhyobrkjwng nàcqjsy.

Nữgvvf nhi cầpdrtn phảvjumi cóhkwt mộcqkjt thếlhkg lựfdtwc cưhyobrmznng đialrpdrti làcqjsm hậyuzeu thuẫeuzgn! Phụneln thâbyign Ninh Viễifomn làcqjs trưhyobrkjwng lãgeweo Ninh gia, thâbyign làcqjs Thiêhslhn Linh Giảvjum, cho nêhslhn, Ninh Viễifomn cóhkwthyobngctch nghêhslhnh thúeyfr Ninh Hâbyign.


Nhưhyobng việwbrsc nàcqjsy chỉvjumcqjs trưhyobgewec đialrâbyigy thôppeqi.

Hiệwbrsn giờrmzn phụneln thâbyign Ninh Viễifomn làcqjsm ra chuyệwbrsn nàcqjsy, nhấkheit đialrppeqnh lãgeweo gia tửfnmr sẽavte khôppeqng cho phérpoip Ninh Hâbyign gảvjum cho hắbvaln……

Bởrkjwi vậyuzey, hắbvaln chỉvjumhkwt thểofba chọngctn rểofba hiềyuzen cho Ninh Hâbyign.

“Gia chủcqjs, Vâbyign gia kia làcqjsfnmr? Sao cóhkwt thểofbahkwt ngọngctc bộcqkji củcqjsa lãgeweo gia chủcqjs? Nhấkheit đialrppeqnh làcqjscqjsng ta dùrjpnng thủcqjs đialroạpdrtn nàcqjso đialróhkwt trộcqkjm từhkwt tay lãgeweo gia tửfnmr! Còpdrtn Vâbyign Thanh Nhãgewe kia căbyign bảvjumn khôppeqng cóhkwt ýcqkj tốpiift gìfnmr vớgewei Ninh Hâbyign, ta khẩrpoin cầpdrtu gia chủcqjs trụnelnc xuấkheit nhữgvvfng ngưhyobrmzni nàcqjsy khỏquisi Ninh gia!”

Trộcqkjm sao?

sắbvalc mặhniot Ninh gia chủcqjs hoàcqjsn toàcqjsn trầpdrtm xuốpiifng: “Ninh Viễifomn, ngưhyobơokkbi xem lãgeweo gia tửfnmrcqjsfnmr? Dùrjpn cho nha đialrpdrtu Vâbyign Lạpdrtc Phong kia thiêhslhn tàcqjsi, nhưhyobng khôppeqng cóhkwt bảvjumn lĩqowbnh trộcqkjm đialrflcf trong tay lãgeweo gia tửfnmr! Nếlhkgu nhưhyob thậyuzet sựfdtw đialrofbacqjsng ta thựfdtwc hiệwbrsn đialrưhyobvwawc, khôppeqng phảvjumi lãgeweo gia tửfnmr sẽavte mấkheit hếlhkgt mặhniot mũaapfi sao? Đshpvưhyobvwawc rồflcfi, ngưhyobơokkbi khôppeqng cầpdrtn nóhkwti thêhslhm đialriềyuzeu gìfnmr nữgvvfa, lậyuzep tứshlsc lui ra, bằifomng khôppeqng, ta sẽavte xửfnmrcqkj ngưhyobơokkbi cùrjpnng phụneln thâbyign củcqjsa ngưhyobơokkbi đialróhkwt!”

Ninh Viễifomn chấkhein đialrcqkjng, hắbvaln hung hăbyigng nhìfnmrn Ninh gia chủcqjs, xoay ngưhyobrmzni đialri ra.

cqjs trong lúeyfrc hắbvaln xoay ngưhyobrmzni, mộcqkjt hàcqjsng nưhyobgewec mắbvalt từhkwt trong mắbvalt chảvjumy xuốpiifng, hai bêhslhn tay cũaapfng khôppeqng tựfdtw chủcqjs đialrưhyobvwawc màcqjs nắbvalm chặhniot lạpdrti.

Ninh Hâbyign……

Hiệwbrsn giờrmzn, chỉvjum cầpdrtn nghĩqowb đialrếlhkgn cángcti têhslhn nàcqjsy, hắbvaln liềyuzen lo lắbvalng đialrếlhkgn đialrau lòpdrtng! Đshpvau đialrếlhkgn mứshlsc khôppeqng thểofbacqjso tựfdtw kềyuzem chếlhkg đialrưhyobvwawc.

Hắbvaln thậyuzet sựfdtw khôppeqng rõfois, vìfnmr sao hắbvaln làcqjsm nhiềyuzeu nhưhyob vậyuzey vìfnmr Ninh Hâbyign, lạpdrti bảvjumo vệwbrscqjsng nhiềyuzeu năbyigm nhưhyob vậyuzey, nhưhyobng mãgewei mãgewei trong mắbvalt nàcqjsng luôppeqn khôppeqng cóhkwt hắbvaln? Ngưhyobvwawc lạpdrti bịppeqeyfrc sinh Vâbyign Thanh Nhãgewe kia quyếlhkgn rũaapf!

Khôppeqng!

Hắbvaln tuyệwbrst đialrpiifi khôppeqng đialrofba bấkheit luậyuzen kẻncracqjso cưhyobgewep Ninh Hâbyign đialri! Tuyệwbrst đialrpiifi khôppeqng!


Áqbbdnh mắbvalt Ninh Viễifomn dầpdrtn dầpdrtn kiêhslhn đialrppeqnh, đialrofbahkwt đialrưhyobvwawc Ninh Hâbyign, hắbvaln cóhkwt thểofbacqjsm bấkheit kỳsxhw chuyệwbrsn gìfnmr

Bốpiifp!

Ninh Viễifomn đialrang suy nghĩqowbhslhn khôppeqng hềyuze nhìfnmrn thấkheiy bóhkwtng dángctng đialrángctng yêhslhu ởrkjw phíhkoda trưhyobgewec, đialrcqkjt nhiêhslhn hai ngưhyobrmzni đialrnelnng vàcqjso nhau, bưhyobgewec châbyign hắbvaln lui vềyuze phíhkoda sau hai bưhyobgewec.

“Làcqjs ai khôppeqng cóhkwt mắbvalt, lạpdrti dángctm đialrnelnng vàcqjso ta?”

Ninh Viễifomn phẫeuzgn nộcqkj, trong ángctnh mắbvalt chứshlsa tia lạpdrtnh lẽavteo, đialrpdrtu hưhyobgeweng vềyuze ngưhyobrmzni phíhkoda trưhyobgewec……

Đshpvóhkwtcqjs mộcqkjt thiếlhkgu nữgvvf đialrángctng yêhslhu, làcqjsn da trắbvalng nõfoisn non mềyuzem, lạpdrti sángctng bóhkwtng, làcqjsm ngưhyobrmzni ta nhịppeqn khôppeqng đialrưhyobvwawc liềyuzen muốpiifn tiếlhkgn lêhslhn cắbvaln mộcqkjt miếlhkgng.

Mắbvalt nàcqjsng giốpiifng nhưhyob ngôppeqi sao, sángctng ngờrmzni trong vắbvalt.

Đshpvángcty mắbvalt Ninh Viễifomn hiệwbrsn lêhslhn mộcqkjt tia kinh ngạpdrtc, thiếlhkgu nữgvvf đialrángctng yêhslhu nhưhyob vậyuzey đialrúeyfrng làcqjs cựfdtwc kỳsxhw hiếlhkgm thấkheiy, đialrángctng tiếlhkgc, trong lòpdrtng hắbvaln đialrãgewehkwt Ninh Hâbyign, ngoạpdrti trừhkwt Ninh Hâbyign, hắbvaln cũaapfng đialryuzeu khôppeqng yêhslhu thíhkodch bấkheit luậyuzen nữgvvf nhâbyign nàcqjso.

“Ngưhyobơokkbi làcqjs ai?”

byigm Nhưhyobvwawc Bạpdrtch xoa xoa cángcti trángctn bịppeq đialrnelnng phảvjumi đialrang đialrau đialrgewen, rõfoiscqjsng trêhslhn khuôppeqn mặhniot nhỏquis mang theo tứshlsc giậyuzen.

“Hừhkwt! Nhữgvvfng lờrmzni nàcqjsy phảvjumi làcqjs ta hỏquisi ngưhyobơokkbi! Làcqjs ai bỏquisngcti tiểofbau nha đialrpdrtu nàcqjsy vàcqjso Ninh gia ta! Còpdrtn khôppeqng quăbyigng ra ngoàcqjsi cho ta!”

Nếlhkgu làcqjs trưhyobgewec kia, Ninh Viễifomn làcqjs sẽavte khôppeqng so đialro cùrjpnng mộcqkjt nữgvvf nhâbyign, nhưhyobng hôppeqm nay tâbyigm tìfnmrnh hắbvaln khôppeqng tốpiift, nhìfnmrn ai cũaapfng đialryuzeu khóhkwt chịppequ, nữgvvf nhâbyign ngốpiifc nàcqjsy còpdrtn đialrnelnng phảvjumi, khôppeqng phảvjumi tựfdtwfnmrm đialrưhyobrmznng chếlhkgt sao?

Bộcqkjp!

Mộcqkjt châbyign Lâbyigm Nhưhyobvwawc Bạpdrtch đialrhniot ởrkjw phíhkoda dưhyobgewei Ninh Viễifomn, tứshlsc khắbvalc, mộcqkjt tiếlhkgng thérpoit thêhslhhyobơokkbng truyềyuzen khắbvalp Ninh gia.

Bởrkjwi vìfnmr trưhyobgewec đialróhkwt Ninh Viễifomn khôppeqng ởrkjw Ninh gia, vừhkwta trởrkjw vềyuzehslhn bâbyigy giờrmzn hắbvaln khôppeqng biếlhkgt Lâbyigm Nhưhyobvwawc Bạpdrtch, cũaapfng khôppeqng biếlhkgt tiểofbau nha đialrpdrtu nàcqjsy cùrjpnng mộcqkjt nhóhkwtm vớgewei Vâbyign Lạpdrtc Phong.

“Nha đialrpdrtu thúeyfri, ngưhyobơokkbi lạpdrti dángctm đialrángct ta!” Gưhyobơokkbng mặhniot Ninh Viễifomn vặhnion vẹrpoio, dữgvvf tợvwawn nóhkwti, “Nếlhkgu ta đialroạpdrtn tửfnmr tuyệwbrst tôppeqn, ta nhấkheit đialrppeqnh sẽavte phếlhkg ngưhyobơokkbi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.