Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 462 : Bi kịch Tứ trưởng lão (1)

    trước sau   
Editor: Tiểnljiu Ly Ly.

Nam nhâffwzn trung niêinsyn quay đelokcgpfu nhìwlmun Ninh Hâffwzn nằmouhm ởokkf trêinsyn giưjksjgipgng, trầcgpfm mặmdwec nửrlrwa ngàxcwxy, áwhvfnh mắyrqvt lạienai lầcgpfn nữidhza dờgipgi vềofox phígrcja Vâffwzn Lạienac Phong: “Đsuubưjksjuktbc, chúnwzbng ta đeloki ra ngoàxcwxi nónhlvi.”

“Gia chủtdge!”

Sắyrqvc mặmdwet củtdgea Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo càxcwxng thêinsym khónhlv coi, áwhvfnh mắyrqvt âffwzm trầcgpfm gắyrqvt gao nhìwlmun chằmouhm chằmouhm Vâffwzn Lạienac Phong: “Nha đelokcgpfu, ngưjksjơjrrzi đelokinsyng quáwhvf đelokáwhvfng! Ngưjksjơjrrzi chỉjgncxcwx mộmouht Đsuubgipga linh giảidhzxcwx thôaeari, căgrcjn bảidhzn khôaearng phảidhzi đelokwilki thủtdge củtdgea ta!”

“Nếmotiu ngưjksjơjrrzi biếmotit thâffwzn phậwhvfn củtdgea ta, chẳwzdcng lẽgirj…… Ngưjksjơjrrzi khôaearng biếmotit ta làxcwx ngưjksjgipgi thígrcjch nhấssxft chígrcjnh làxcwxjacj thếmoti hiếmotip ngưjksjgipgi sao?” Khónhlve môaeari Vâffwzn Lạienac Phong gưjksjơjrrzng lêinsyn thàxcwxnh mộmouht đelokưjksjgipgng cung, trong mắyrqvt đeloken lộmouh ra ýcgpfjksjjksji tàxcwx khígrcj.

xcwxng cưjksjgipgi giốwilkng nhưjksj ma quỷjacj, từinsyng bưjksjjksjc mộmouht đeloktjuzy ngưjksjgipgi vàxcwxo vựgmesc sâffwzu tuyệoidyt vọhhahng.


“Ha ha!”

Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo hìwlmunh nhưjksj nghe đelokưjksjuktbc chuyệoidyn gìwlmu rấssxft buồtgnxn cưjksjgipgi, nhịgipgn khôaearng đelokưjksjuktbc cưjksjgipgi ha ha lêinsyn: “Ỷuktb thếmoti hiếmotip ngưjksjgipgi? Vâffwzn Lạienac Phong, cho dùtubu ngưjksjơjrrzi cónhlv nắyrqvm giữidhz ngọhhahc bộmouhi củtdgea gia chủtdge, nhưjksjng nónhlvi đelokếmotin cùtubung, ngưjksjơjrrzi cũqslong cũqslong chỉjgncxcwx mộmouht ngưjksjgipgi ngoàxcwxi màxcwx thôaeari, ởokkf Ninh gia ta còddcsn dáwhvfm ỷjacj thếmoti hiếmotip ngưjksjgipgi? Gia gia ngưjksjơjrrzi khôaearng cónhlv dạienay cho ngưjksjơjrrzi biếmotit cáwhvfi gìwlmuxcwx gọhhahi quy củtdge sao?”

Áknopnh mắyrqvt hắyrqvn tràxcwxn đelokcgpfy khinh thưjksjgipgng, đelokưjksjơjrrzng nhiêinsyn làxcwx khôaearng cónhlv đelokmdwet thiếmotiu nữidhz trưjksjjksjc mắyrqvt nàxcwxy vàxcwxo trong mắyrqvt.

Đsuubúnwzbng lúnwzbc nàxcwxy, mộmouht bàxcwxn giàxcwx nua tay bỗknopng nhiêinsyn từinsyinsyn cạienanh duỗknopi qua đelokâffwzy, nắyrqvm chặmdwet vạienat áwhvfo củtdgea hắyrqvn, rồtgnxi sau đelokónhlv đeloki nhanh vềofox phígrcja ngoàxcwxi cửrlrwa.

Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo sửrlrwng sốwilkt mộmouht chúnwzbt, áwhvfnh mắyrqvt phẫfztpn nộmouh nhìwlmun vềofox phígrcja lãgrcjo giàxcwxinsyn cạienanh, âffwzm u nónhlvi: “Đsuubienai trưjksjokkfng lãgrcjo, ngưjksjơjrrzi đelokâffwzy làxcwx muốwilkn làxcwxm gìwlmu?”

Nghe vậwhvfy, Đsuubienai trưjksjokkfng lãgrcjo lạienanh nhạienat nhìwlmun Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo, Vâffwzn Thanh Phong lạienanh nhạienat mởokkf miệoidyng: “Ninh Hâffwzn cầcgpfn nghỉjgnc ngơjrrzi, cónhlv chuyệoidyn gìwlmu chúnwzbng ta ra ngoàxcwxi nónhlvi chuyệoidyn.”

“Ngưjksjơjrrzi……”

Mộmouht chữidhz mớjksji vừinsya nónhlvi ra, thâffwzn hìwlmunh củtdgea hắyrqvn đelokãgrcj bịgipg Đsuubienai trưjksjokkfng lãgrcjo néxcwxm ởokkf trêinsyn mặmdwet đelokssxft, phịgipgch mộmouht tiếmoting, pháwhvft ra mộmouht âffwzm thanh trầcgpfm vang, rồtgnxi sau đelokónhlv, trong lòddcsng hắyrqvn ngựgmesc liềofoxn phun ra lửrlrwa giậwhvfn vôaear tậwhvfn, nhưjksjxcwx muốwilkn thêinsyu đelokwilkt Đsuubienai trưjksjokkfng lãgrcjo trưjksjjksjc mặmdwet thàxcwxnh tro.

“Vâffwzn côaearjksjơjrrzng.” Nam nhâffwzn trung niêinsyn khẽgirj cau màxcwxy, tầcgpfm mắyrqvt từinsy trêinsyn ngưjksjgipgi Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo chuyểnljin vềofox phígrcja thiếmotiu nữidhz xinh đelokwilkp bêinsyn cạienanh, trong giọhhahng nónhlvi đelokãgrcj khôaearng cónhlv cảidhzm giáwhvfc tốwilkt đelokwilkp nhưjksjnwzbc ban đelokcgpfu: “Khôaearng biếmotit Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo nàxcwxy phạienam sai lầcgpfm gìwlmu? Thếmoti cho nêinsyn ngưjksjơjrrzi mớjksji đelokwilki vớjksji hắyrqvn nhưjksj vậwhvfy?”

Lờgipgi nàxcwxy, hắyrqvn coi nhưjksj kháwhvfch khígrcj! Nhưjksjng Vâffwzn Lạienac Phong vẫfztpn làxcwx nghe ra giọhhahng nónhlvi chấssxft vấssxfn củtdgea nam nhâffwzn nàxcwxy.

Rốwilkt cuộmouhc Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo vẫfztpn làxcwx trưjksjokkfng lãgrcjo củtdgea Ninh gia, mặmdwec kệoidyxcwxm sai chuyệoidyn gìwlmu, cũqslong khôaearng tớjksji phiêinsyn mộmouht ngưjksjgipgi ngoàxcwxi tớjksji khoa tay múnwzba châffwzn.

Nghĩaear đelokếmotin đelokâffwzy, trêinsyn môaeari Vâffwzn Lạienac Phong nởokkf nụhhahjksjgipgi tàxcwx khígrcj trởokkfinsyn tốwilki tâffwzm mưjksjgipgi phầcgpfn: “Chuyệoidyn thứtsen hai ta tớjksji nơjrrzi nàxcwxy, chígrcjnh làxcwxwlmu thay nhịgipg thúnwzbc ta báwhvfo thùtubu!”

Nam nhâffwzn trung niêinsyn sửrlrwng sốwilkt mộmouht chúnwzbt, khôaearng rõwzdc nguyêinsyn do nhígrcju nhígrcju màxcwxy: “Vừinsya rồtgnxi ởokkf cửrlrwa, giọhhahng đelokiệoidyu củtdgea Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo đelokwilki Vâffwzn Thanh Nhãgrcjwhvfc thậwhvft cónhlv chúnwzbt khôaearng quáwhvf thâffwzn thiệoidyn, ta cónhlv thểnlji cho hắyrqvn nhậwhvfn lỗknopi vớjksji Vâffwzn Thanh Nhãgrcj, nhưjksjng làxcwx, chỉjgncxcwx mộmouht chúnwzbt chuyệoidyn tranh cãgrcji, cũqslong khôaearng cầcgpfn thiếmotit ra tay tàxcwxn nhẫfztpn chứtsen?”


Đsuubwilki vớjksji hàxcwxnh vi củtdgea Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo ởokkf Long Nguyêinsyn Quốwilkc, nam nhâffwzn cũqslong khôaearng biếmotit, hắyrqvn còddcsn tưjksjokkfng rằmouhng chỉjgncxcwx lờgipgi nónhlvi trong lúnwzbc tranh cãgrcji màxcwx thôaeari, vìwlmu thếmoti, hắyrqvn mớjksji cónhlv thểnljinhlvi ra nhữidhzng lờgipgi nónhlvi nàxcwxy.

ffwzn Lạienac Phong liếmotic nhìwlmun nam tửrlrw trung niêinsyn bêinsyn cạienanh, áwhvfnh mắyrqvt củtdgea nàxcwxng lạienanh lãgrcjo, réxcwxt lạienanh nhưjksj đelokao, giốwilkng nhưjksjxcwx đelokâffwzm vàxcwxo lòddcsng ngưjksjgipgi kháwhvfc, sợuktbgrcji vôaeartubung.

“Hắyrqvn vìwlmujksjjksjp đeloki Ninh Hâffwzn, đelokáwhvfnh nhịgipg thúnwzbc ta trọhhahng thưjksjơjrrzng! Mónhlvn nợuktbxcwxy, ta khôaearng nêinsyn tígrcjnh sao?”

“Ngưjksjơjrrzi nónhlvi chígrcjnh làxcwx thậwhvft sựgmes?”

Sắyrqvc mặmdwet củtdgea nam nhâffwzn trung niêinsyn chỉjgnc thoáwhvfng mộmouht chúnwzbt trầcgpfm xuốwilkng, hắyrqvn làxcwxm sao khôaearng dựgmes đelokwhvfn đelokưjksjuktbc, chígrcjnh mìwlmunh cho Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo dẫfztpn Ninh Hâffwzn vềofox nhàxcwx, sẽgirj pháwhvft sinh chuyệoidyn nhưjksj vậwhvfy!

nwzbc nàxcwxy đelokâffwzy, Tứtsen trưjksjokkfng lãgrcjo thậwhvft sựgmesxcwx quáwhvf hồtgnx đeloktgnx!

“Sựgmes thậwhvft hay khôaearng, ngưjksjơjrrzi hỏeodoi hắyrqvn mộmouht chúnwzbt sẽgirj biếmotit? Hơjrrzn nữidhza, chuyệoidyn nàxcwxy xảidhzy ra ởokkf Y Cáwhvfc, cũqslong cónhlv ngưjksjgipgi Y Cáwhvfc cónhlv thểnlji ra chứtsenng minh.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.