Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 461 : Tính sổ (7)

    trước sau   
Editor: QR2 – diendanlequydon

Ninh gia cũfctkng chỉaywjampd Ninh lãtczmo tưmgzuơjqlgng đuzuwnokbi cưmgzuacqrng đuzuwacqri thôszevi, khôszevng cóampd Ninh lãtczmo Ninh gia cóampd thểampd tạacqro ra sóampdng gióampdztqc?

hdelm Qua thởpmppqikvi mộxwuxt tiếvmylng: “Năuxyem đuzuwóampd, tuy rằacqrng Vâhdeln Thanh Nhãtczm khôszevng chếvmylt nhưmgzung cũfctkng chỉaywjampd thểampdqikv mộxwuxt têinkyn phếvmyl vậydzmt, nhưmgzung màqikv, hiệxplwn tạacqri hắixzon cóampd thểampd êinkym đuzuwslwwp xuấnzkbt hiệxplwn trưmgzueltlc mắixzot mọmpbyi ngưmgzuacqri, cóampd lẽthnchdeln Lạacqrc Phong kia thậydzmt sựvsuqampdqikvi phầztqcn bảmpbyn lĩadxlnh…”

Lụsuxzc Dẫixzon khịxwuyt mũfctki coi thưmgzuacqrng.

Ngay từhjhu đuzuwztqcu, suy nghĩadxl củbgkga hắixzon vàqikvhdelm Qua hoàqikvn toàqikvn nhấnzkbt tríruju, nhưmgzung sau đuzuwóampdszevc hắixzon đuzuwếvmyln Long Nguyêinkyn Quốnokbc đuzuwãtczm ngầztqcm tra xéydqit mộxwuxt chúszevt vềdzvf sựvsuqrujuch củbgkga Vâhdeln Lạacqrc Phong! Nha đuzuwztqcu nàqikvy rõixzoqikvng khôszevng bámlfli bấnzkbt cứfctk kẻidxuqikvo làqikvm sưmgzu phụsuxz, sao cóampd thểampdampd thểampdampd cao minh y thuậydzmt nhưmgzu vậydzmy?

Chẳhdelng lẽthncqikvng cóampd thểampd tựvsuq họmpbyc thàqikvnh tàqikvi? Chuyệxplwn nàqikvy cóampd khảmpbyuxyeng sao?


adxln chuyệxplwn năuxyem đuzuwóampdhdeln Lạacqrc Phong ởpmpp trong hoàqikvng cung giúszevp mộxwuxt têinkyn thámlfli giámlflm khôszevi phụsuxzc đuzuwztqcc thùzezv củbgkga nam nhâhdeln…

ampd lẽthnc trong tay nàqikvng cóampd đuzuwưmgzueqtyc dưmgzueqtyc liệxplwu trâhdeln quýrujuqikv thôszevi! Hắixzon từhjhung nghe nóampdi cóampd mộxwuxt loạacqri dưmgzueqtyc liệxplwu cóampd thểampd đuzuwoạacqrn cốnokbt trùzezvng sinh, cũfctkng khôszevng thểampd chứfctkng minh năuxyeng lựvsuqc củbgkga nàqikvng.

“Thàqikvnh chủbgkg, mưmgzuacqri mấnzkby năuxyem trưmgzueltlc, chúszevng ta khiếvmyln Vâhdeln Thanh Nhãtczm trọmpbyng thưmgzuơjqlgng, nhưmgzung ai biếvmylt hắixzon cóampd phảmpbyi thậydzmt sựvsuq biếvmyln thàqikvnh phếvmyl vậydzmt hay khôszevng? Cóampd lẽthnc thưmgzuơjqlgng thếvmyl củbgkga hắixzon đuzuwãtczm sớeltlm khôszevi phụsuxzc, mưmgzuacqri năuxyem qua chỉaywjqikvpmpp giấnzkbu tàqikvi màqikv thôszevi.”

Nghe Lụsuxzc Dẫixzon phâhdeln tírujuch, Lâhdelm Qua đuzuwcbtkng ýruju gậydzmt đuzuwztqcu: “Ngưmgzuơjqlgi nóampdi lờacqri nàqikvy rấnzkbt cóampd đuzuwacqro lýruju, chúszevng ta khôszevng nhìztqcn thấnzkby năuxyeng lựvsuqc châhdeln chírujunh củbgkga Vâhdeln Lạacqrc Phong, sao biếvmylt nàqikvng nhấnzkbt đuzuwxwuynh cóampd y thuậydzmt cựvsuqc cao? Cóampd lẽthnc, nàqikvng chỉaywj lừhjhua gạacqrt thếvmyl nhâhdeln thôszevi.”

Khóampde môszevi Lụsuxzc Dẫixzon mỉaywjm cưmgzuacqri tràqikvo phúszevng: “Thàqikvnh chủbgkg, Ninh lãtczmo khẳhdelng đuzuwxwuynh sốnokbng khôszevng đuzuwưmgzueqtyc bao lâhdelu, màqikv trưmgzueltlc đuzuwóampd, chúszevng ta khoan hãtczmy ra tay vớeltli Vâhdeln gia, bằacqrng khôszevng, lãtczmo nhâhdeln kia nhấnzkbt đuzuwxwuynh sẽthnc tớeltli ngăuxyen cảmpbyn, chỉaywj cầztqcn chờacqrszevc hắixzon vừhjhua chếvmylt, bấnzkbt luậydzmn làqikvhdeln gia hay làqikv Ninh gia, chírujunh tay chúszevng ta cóampd thểampd huỷhjhu diệxplwt bọmpbyn họmpby.”

“Lụsuxzc Dẫixzon trưmgzupmppng lãtczmo, ngưmgzuơjqlgi nóampdi khôszevng sai.” Nghĩadxl tớeltli tớeltli sỉaywj nhụsuxzc hôszevm nay đuzuwãtczm chịxwuyu, trong mắixzot Lâhdelm Qua lộxwux ra sámlflt khíruju nồcbtkng đuzuwydzmm: “Đnprbúszevng rồcbtki, thiếvmylu thàqikvnh chủbgkg thếvmylqikvo rồcbtki?”

Lụsuxzc Dẫixzon hơjqlgi ngẩiyqen ngưmgzuacqri rồcbtki trầztqcm mặztqcc, thậydzmt lâhdelu sau, hắixzon mớeltli trảmpby lờacqri câhdelu hỏeltli vừhjhua rồcbtki: “Thiếvmylu thàqikvnh chủbgkg nghe nóampdi Vâhdeln Thanh Nhãtczmadxln sốnokbng, hiệxplwn tạacqri đuzuwang tứfctkc giậydzmn, chúszevng ta khuyêinkyn nhưmgzu thếvmylqikvo cũfctkng khôszevng nghe!”

“Ai…” Lâhdelm Qua bấnzkbt đuzuwixzoc dĩadxl thởpmppqikvi, biểampdu tìztqcnh nhu hòadxla hơjqlgn: “Ngưmgzuơjqlgi đuzuwi nóampdi cho hắixzon, phụsuxz thâhdeln nhấnzkbt đuzuwxwuynh sẽthncmlflo thùzezv rửegjla hậydzmn vìztqc hắixzon, tiểampdu tửegjlhdeln Thanh Nhãtczm kia… Sốnokbng khôszevng đuzuwưmgzueqtyc bao lâhdelu nữydqia!”



Khuêinky phòadxlng Ninh gia, thiếvmylu nữydqi khẽthnc nhắixzom mắixzot nằacqrm ởpmpp trêinkyn giưmgzuacqrng, sắixzoc mặztqct támlfli nhợeqtyt phámlflt ra ámlflnh sámlflng chớeltli mắixzot dưmgzueltli ámlflnh mặztqct trờacqri.

hdeln Lạacqrc Phong chậydzmm rãtczmi đuzuwfctkng lêinkyn, quay đuzuwztqcu nhìztqcn mọmpbyi ngưmgzuacqri phírujua sau: “Hôszevm nay làqikv ngàqikvy cuốnokbi cùzezvng, ta đuzuwãtczm chữydqia thâhdeln thểampd củbgkga nàqikvng khôszevi phụsuxzc gầztqcn giốnokbng bìztqcnh thưmgzuacqrng, bâhdely giờacqr đuzuwampd cho nhịxwuy thúszevc củbgkga ta ởpmpp đuzuwâhdely bồcbtki nàqikvng, cámlflc ngưmgzuơjqlgi đuzuwi theo ta, ta còadxln cóampd chúszevt chuyệxplwn muốnokbn thanh toámlfln vớeltli cámlflc ngưmgzuơjqlgi mộxwuxt chúszevt.”

“Khôszevng đuzuwưmgzueqtyc!”

Tứfctk trưmgzupmppng lãtczmo biếvmyln sắixzoc: “Tiểampdu tửegjlhdeln Thanh Nhãtczmqikvy vốnokbn dĩadxlampd ýruju đuzuwcbtkhdely rốnokbi vớeltli đuzuwacqri tiểampdu thưmgzu, làqikvm sao cóampd thểampd đuzuwampd hắixzon lưmgzuu lạacqri mộxwuxt mìztqcnh? Ta khôszevng đuzuwcbtkng ýruju!”

Vừhjhua dứfctkt lờacqri, mộxwuxt ámlflnh mắixzot lạacqrnh căuxyem liếvmylc vềdzvf phírujua hắixzon làqikvm yếvmylt hầztqcu củbgkga hắixzon ngay tứfctkc khắixzoc căuxyeng thẳhdelng, hơjqlgi mởpmpp miệxplwng nhưmgzung khôszevng thểampdampdi bấnzkbt cứfctk lờacqri nàqikvo.

“Ta muốnokbn tírujunh sổdzvf, chírujunh làqikvrujunh vớeltli ngưmgzuơjqlgi.”

Khóampde môszevi thiếvmylu nữydqi nhẹslwwhdelng lêinkyn, trong đuzuwôszevi mắixzot đuzuwen nhámlflnh hàqikvm chứfctka sựvsuq nguy hiểampdm, dầztqcn dầztqcn tớeltli gầztqcn tứfctk trưmgzupmppng lãtczmo.

“Cho nêinkyn, ngưmgzuơjqlgi lậydzmp tứfctkc theo ta rờacqri khỏeltli nơjqlgi nàqikvy!”

Đnprbôszevi mắixzot củbgkga Tứfctk trưmgzupmppng lãtczmo trầztqcm xuốnokbng, hắixzon vừhjhua đuzuwxwuynh nóampdi chuyệxplwn, đuzuwãtczm bịxwuy thiếvmylu nữydqi đuzuwfctkng cạacqrnh cắixzot đuzuwfctkt.

Áacqrnh mắixzot Vâhdeln Lạacqrc Phong chuyểampdn hưmgzueltlng vềdzvf phírujua t nam tửegjl rung niêinkyn, lưmgzuacqri biếvmylng mỉaywjm cưmgzuacqri: “Nếvmylu ngưmgzuơjqlgi khôszevng ngạacqri ta ởpmpp chỗpmppqikvy quấnzkby rầztqcy Ninh Hâhdeln nghỉaywj ngơjqlgi, ta cũfctkng nguyệxplwn ýrujurujunh sổdzvfpmpp trong phòadxlng nàqikvy, nhưmgzung màqikv ngưmgzuơjqlgi nêinkyn hiểampdu rõixzo, quấnzkby rầztqcy đuzuwếvmyln nàqikvng nghỉaywj ngơjqlgi, hậydzmu quảmpby… Thậydzmt nghiêinkym trọmpbyng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.