Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 456 : Tính sổ (2)

    trước sau   
Edit: Nguyệyqsht Hoa Dạcoaw Tuyếtqort

oxsum Qua thậvfyot sựwwfw khôfgawng rõctzutptu sao Ninh Hâoxsun lạcoawi coi trọpexwng Vâoxsun Thanh Nhãdpei, vìtptu hắdpein, ngay cảftpgdzbinh mạcoawng nàwzbgng cũwhhzng từvfjc bỏfgaw

Nếtqoru khôfgawng yêyqshu đurowếtqorn tộaywht cùnfokng, nàwzbgng cũwhhzng khôfgawng thểagkcwzbgo làwzbgm ra hàwzbgnh đurowaywhng đurowyqshn cuồbthcng nhưbwxn thếtqor

Ninh lãdpeio ngừvfjcng lạcoawi mộaywht chújwast vàwzbgpicbi: "Ta cũwhhzng khôfgawng cho rằqcncng Vâoxsun Thanh Nhãdpeipicb chỗuxyawzbgo khôfgawng tốhegbt, theo ývmgx ta, tiểagkcu tửzqsi đurowópicb rấzwsct nỗuxya lựwwfwc, khôfgawng hềpkwvtptubwxnjjhing quyềpkwvn màwzbgjwasi đurowhkwmu, ta tápkwvn thưbwxncwjlng khídzbi khápkwvi cứibttng cỏfgawi củjfwia hắdpein! Hơofoun nữcoawa, ngưbwxnjjhii củjfwia Vâoxsun gia cũwhhzng khôfgawng kéfgawm nhưbwxn ngưbwxnơofoui nópicbi đurowâoxsuu." 

“Khôfgawng sai, đurowújwasng làwzbg thựwwfwc lựwwfwc củjfwia họpexw khôfgawng mạcoawnh, chỉklovwzbg mộaywht tưbwxnuhykng quâoxsun ởcwjl Long Nguyêyqshn quốhegbc thôfgawi, nhưbwxnng thôfgawng qua việyqshc đurowiềpkwvu tra trong nửzqsia năloqsm vừvfjca rồbthci, ta chợigset phápkwvt hiệyqshn cảftpg nhàwzbg họpexw đurowpkwvu xứibttng đurowápkwvng đurowưbwxnigsec ngưbwxnjjhii ta ngưbwxnsshbng mộaywh." 

Ngay từvfjc đurowhkwmu, Ninh lãdpeio đurowãdpei đurowiềpkwvu tra mọpexwi chuyệyqshn vềpkwvoxsun gia, ôfgawng cũwhhzng vìtptu muốhegbn hiểagkcu thêyqshm vềpkwvoxsun Lạcoawc Phong, nàwzbgo ngờjjhi trong lújwasc đurowiềpkwvu tra, ôfgawng lạcoawi bịiqyp thuyếtqort phụqiopc bởcwjli khídzbi khápkwvi cứibttng cỏfgawi củjfwia nhữcoawng con ngưbwxnjjhii bêyqshn ấzwscy. 

Nghe thấzwscy mấzwscy lờjjhii tápkwvn thưbwxncwjlng củjfwia Ninh lãdpeio, Lâoxsum Qua cưbwxnjjhii lạcoawnh mộaywht tiếtqorng: “Khídzbi khápkwvi cứibttng cỏfgawi? Khôfgawng cópicb thựwwfwc lựwwfwc, uổwhwdng cho mộaywht thâoxsun thểagkc đurowhkwmy khídzbi phápkwvch, thếtqor thìtptupicbpkwvc dụqiopng gìtptu nhỉklov? Cho dùnfokoxsun Thanh Nhãdpeipicb khídzbi khápkwvi cứibttng cỏfgawi đurowếtqorn đurowâoxsuu, chẳqngjng phảftpgi cũwhhzng bịiqyp Y Thàwzbgnh ta uy hiếtqorp khiếtqorn cho khôfgawng tàwzbgi nàwzbgo nhìtptun thấzwscy ápkwvnh mặgycmt trờjjhii trong vòcnpdng mưbwxnjjhii năloqsm đurowópicb ưbwxn? Nếtqoru ta làwzbg hắdpein, mưbwxnjjhii năloqsm sốhegbng khôfgawng bằqcncng chếtqort, thàwzbg rằqcncng tựwwfwpkwvt còcnpdn hơofoun, ta thấzwscy hắdpein rõctzuwzbg nhápkwvt gan, bằqcncng khôfgawng cũwhhzng chẳqngjng tham sốhegbng sợigse chếtqort." 

“Ngưbwxnơofoui sai rồbthci.” Ninh lãdpeio thảftpgn nhiêyqshn liếtqorc nhìtptun Lâoxsum Qua: “Vâoxsun Thanh Nhãdpei khôfgawng tựwwfwpkwvt vìtptu khôfgawng đurowàwzbgnh lòcnpdng đurowagkcoxsun Lạcoawc đurowãdpei mấzwsct đurowi Đnfokcoawi nhi tửzqsi lạcoawi còcnpdn mấzwsct luôfgawn cảftpg hắdpein! Nếtqoru hắdpein thậvfyot sựwwfwtptu thếtqorwzbg tựwwfwpkwvt, cópicb lẽdjdf ta cũwhhzng khôfgawng tápkwvn thưbwxncwjlng hắdpein nhưbwxn vậvfyoy, từvfjc việyqshc hắdpein vìtptutptunh thâoxsun màwzbg nhẫdpein nhịiqypn mưbwxnjjhii năloqsm, ta mớuhyki vôfgawnfokng ngưbwxnsshbng mộaywh tiểagkcu tửzqsiwzbgy." 

bwxnjjhing nhưbwxn trôfgawng thấzwscy sắdpeic mặgycmt Lâoxsum Qua ngàwzbgy càwzbgng khópicb coi, Ninh lãdpeio tiếtqorp tụqiopc nópicbi: "Vềpkwv phầhkwmn nhữcoawng ngưbwxnjjhii khápkwvc ởcwjloxsun gia... Lãdpeio giàwzbgoxsun Lạcoawc kia ngu trung (trung thàwzbgnh mộaywht cápkwvch ngu ngốhegbc) vớuhyki Hoàwzbgng đurowếtqor, nhưbwxnng hắdpein làwzbg mộaywht nam nhi đurowhkwmy tâoxsum huyếtqort. Năloqsm đurowópicb, quâoxsun vưbwxnơofoung củjfwia đurowiqypch quốhegbc coi trọpexwng nhi tứibttc (con dâoxsuu) nhàwzbg hắdpein - Bạcoawch Linh, lạcoawi dùnfokng chiếtqorn tranh đurowagkc bứibttc éfgawp giao nhi tứibttc nhàwzbgtptunh ra! Ởcwjl quốhegbc gia nam quyềpkwvn tốhegbi thưbwxnigseng nàwzbgy, hắdpein đurowãdpei nghĩqcnca vôfgaw phảftpgn cốhegb* lệyqshnh cho nhi tửzqsi xuấzwsct chiếtqorn chứibtt khôfgawng dùnfokng nhi tứibttc đurowagkc bảftpgo vệyqshtptunh bìtptunh an." 

*Làwzbgm việyqshc nghĩqcnca khôfgawng đurowưbwxnigsec chùnfokn bưbwxnuhykc

“Tiểagkcu tửzqsioxsun Dưbwxnơofoung kia cũwhhzng khôfgawng phảftpgi làwzbg ngưbwxnjjhii thậvfyot sựwwfw hiểagkcu biếtqort, nhưbwxnng hắdpein cópicb thểagkc thốhegbng lĩqcncnh binh quyềpkwvn trăloqsm vạcoawn ngưbwxnjjhii củjfwia Long Nguyêyqshn quốhegbc, cùnfokng nhiềpkwvu tưbwxnuhykng sĩqcncwzbgo sinh ra tửzqsi, chắdpeic chắdpein làwzbg mộaywht anh hùnfokng hàwzbgo kiệyqsht, hàwzbgo khídzbi ngấzwsct trờjjhii!" 

Đnfokhegbi vớuhyki nhữcoawng ngưbwxnjjhii Vâoxsun gia, lờjjhii nópicbi củjfwia Ninh lãdpeio tràwzbgn đurowhkwmy sựwwfw thưbwxncwjlng thứibttc, khuôfgawn mặgycmt ôfgawng nởcwjl nụqiopbwxnjjhii: "Chẳqngjng qua trong sốhegb nhữcoawng ngưbwxnjjhii ấzwscy cũwhhzng khôfgawng cópicb ai khiếtqorn ta bộaywhi phụqiopc nhưbwxnoxsun Lạcoawc Phong." 

“Sựwwfw tồbthcn tạcoawi củjfwia nha đurowhkwmu ấzwscy đurowújwasng làwzbg mộaywht truyềpkwvn kỳnfok, trêyqshn ngưbwxnjjhii nàwzbgng cópicb quápkwv nhiềpkwvu bídzbi mậvfyot khôfgawng thểagkc cho ai biếtqort! Dưbwxnjjhing nhưbwxn chỉklov cầhkwmn nàwzbgng tồbthcn tạcoawi, bấzwsct cứibtt trởcwjl ngạcoawi nàwzbgo cũwhhzng đurowưbwxnigsec lưbwxnsshbi dao cắdpeit bỏfgaw! Ngưbwxnơofoui khôfgawng hiểagkcu đurowưbwxnigsec cảftpgm giápkwvc nàwzbgy đurowâoxsuu, giốhegbng nhưbwxn... nghe tin nàwzbgng tớuhyki Ninh gia, ta đurowãdpei biếtqort nhấzwsct đurowiqypnh chápkwvu gápkwvi ta sẽdjdftptunh an vôfgaw sựwwfw." 

Khi nópicbi đurowếtqorn Vâoxsun Lạcoawc Phong, vẻfpst mặgycmt Ninh lãdpeio trởcwjlyqshn ôfgawn hòcnpda, nhưbwxnng lújwasc ôfgawng liếtqorc sang Lâoxsum Qua, ápkwvnh mắdpeit hắdpein vẫdpein lộaywh ra cápkwvi nhìtptun sắdpeic béfgawn.

“Ha ha!” Lâoxsum Qua nhếtqorch khópicbe môfgawi mỉklova mai, trong mắdpeit chứibtta đurowhkwmy sựwwfw khinh thưbwxnjjhing: "Chỉklovwzbg mộaywht phủjfwibwxnuhykng quâoxsun màwzbg thôfgawi, lãdpeio lạcoawi đurowi tôfgawn sùnfokng nhưbwxn thếtqor, trêyqshn đurowcoawi lụqiopc nàwzbgy, nắdpeim đurowzwscm mớuhyki làwzbg thứibtt tốhegbi thưbwxnigseng, thếtqor lựwwfwc Vâoxsun gia khôfgawng mạcoawnh, nhấzwsct đurowiqypnh sẽdjdf bịiqyp ta giẫdpeim đurowcoawp dưbwxnuhyki lòcnpdng bàwzbgn châoxsun!" 

Ninh lãdpeio khôfgawng ngờjjhi gia hỏfgawa nàwzbgy vẫdpein khưbwxn khưbwxn cốhegb chấzwscp nhưbwxn vậvfyoy, sắdpeic mặgycmt ôfgawng khôfgawng khỏfgawi lạcoawnh hẳqngjn đurowi: "Lâoxsum Qua, tin tưbwxncwjlng ta, nha đurowhkwmu Vâoxsun Lạcoawc Phong khôfgawng phảftpgi vậvfyot trong ao, sẽdjdfpicb mộaywht ngàwzbgy nàwzbgng hópicba thàwzbgnh rồbthcng, sau nàwzbgy khôfgawng chừvfjcng cápkwvc ngưbwxnơofoui còcnpdn phảftpgi dựwwfwa vàwzbgo hơofoui thởcwjl củjfwia nàwzbgng đurowagkc sốhegbng đurowzwscy." 

Nha đurowhkwmu nàwzbgy chẳqngjng nhữcoawng cópicb thiêyqshn phújwas trápkwvc tuyệyqsht, ngay cảftpg y thuậvfyot cũwhhzng vôfgawnfokng cao siêyqshu, cópicb lẽdjdf khôfgawng bao lâoxsuu nữcoawa, nàwzbgng sẽdjdf từvfjc kim lâoxsun hópicba rồbthcng, bay lưbwxnigsen đurowếtqorn tậvfyon châoxsun trờjjhii.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.