Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 455 : Tính sổ (1)

    trước sau   
Edit: Nguyệlcwft Hoa Dạstee Tuyếbengt

Y Thàolvdnh, lúszkjc nàolvdy đojwnúszkjng làolvd hỏelceng béawjmt, Thàolvdnh chủenxm Y Thàolvdnh - Lâhleim Qua gấwzbrp đojwnếbengn đojwnolvd sứouyst đojwnsteeu mẻampy trángoen, khônsebng ngừdfxkng đojwni qua đojwni lạsteei trong đojwnsteei sảouysnh. 

Bấwzbrt thìngoenh lìngoenh, mộolvdt têojwnn gia đojwninh vộolvdi vàolvdng bưlhpypgkzc tớpgkzi, cung kíbengnh chắaiqsp tay: "Khởlxuci bẩfwbmm Thàolvdnh chủenxm, Ninh lãwgfwo củenxma Ninh gia đojwnếbengn thăpwbem hỏelcei."

Nghe thấwzbry cángoei têojwnn màolvd gia đojwninh bẩfwbmm bángoeo, Lâhleim Qua cưlhpytcxgi khổxwuc mộolvdt tiếbengng, trêojwnn khuônsebn mặsubtt anh tuấwzbrn hiệlcwfn lêojwnn sựwgfw bấwzbrt đojwnaiqsc dĩlcwf: "Cuốelhii cùaagkng ônsebng ấwzbry vẫfoknn đojwnếbengn đojwnâhleiy." 

Từdfxkszkjc hay tin Lụoxfgc Dẫfoknn đojwnángoenh Ninh Hâhlein trọqdqmng thưlhpyơlqqjng, hắaiqsn đojwnãwgfw biếbengt sớpgkzm muộolvdn lãwgfwo nhâhlein Ninh gia cũszkjng sẽlbdengoem hắaiqsn tíbengnh sổxwuc! Hơlqqjn nữelcea, lãwgfwo nhâhlein ấwzbry nólhpyi cólhpyngoech mángoech cólhpy chứouysng, cho dùaagkngoenh mờtcxgi Hiệlcwfp hộolvdi Y sưlhpy tớpgkzi cũszkjng khônsebng cólhpyngoec dụoxfgng gìngoe

“Ha ha.”

Bấwzbrt thìngoenh lìngoenh, cólhpy tiếbengng cưlhpytcxgi lạsteenh truyềhtltn đojwnếbengn từdfxk ngoàolvdi việlcwfn, ngay sau đojwnólhpy, mộolvdt lãwgfwo giàolvd mặsubtc trưlhpytcxgng bàolvdo màolvdu xanh cấwzbrt bưlhpypgkzc từdfxk ngoàolvdi cửaajaa vàolvdo, trêojwnn khuônsebn mặsubtt lạsteenh nhạsteet xuấwzbrt trầsteen làolvd nụoxfglhpytcxgi mỉcpeua mai.

“Việlcwfc làolvdm củenxma Thàolvdnh chủenxm Y Thàolvdnh ngưlhpyơlqqji quảouysolvd thâhleim thúszkjy! Khiếbengn lãwgfwo phu đojwnâhleiy còuchwn phảouysi cam bángoei hạstee phong (bángoei phụoxfgc)! Thếbeng nhưlhpyng, Y Thàolvdnh cángoec ngưlhpyơlqqji khônsebng tuâhlein thủenxm ưlhpypgkzc đojwnfevrnh ba năpwbem, đojwnolvdng thủenxm vớpgkzi Vâhlein gia, chẳngoeng biếbengt truyềhtltn ra ngoàolvdi cólhpyolvdm cángoec ngưlhpyơlqqji thanh bạsteei danh liệlcwft khônsebng nhỉcpeu?" 

Sắaiqsc mặsubtt Lâhleim Qua thay đojwnxwuci: "Ninh lãwgfwo, đojwnâhleiy làolvd chuyệlcwfn giữelcea ta vàolvdhlein gia..." 

“Hừdfxk!” Ninh lãwgfwo hừdfxk lạsteenh mộolvdt tiếbengng, khuônsebn mặsubtt khônsebng cólhpy cảouysm xúszkjc: "Ta mặsubtc kệlcwfolvd chuyệlcwfn giữelcea ngưlhpyơlqqji vớpgkzi ai, ta chỉcpeu biếbengt Vâhlein Lạsteec Phong củenxma Vâhlein gia làolvd chángoeu gángoei ta, màolvd chángoeu gángoei ruộolvdt củenxma ta lạsteei bịfevr Y Thàolvdnh cángoec ngưlhpyơlqqji gâhleiy thưlhpyơlqqjng tíbengch, mólhpyn nợlsenolvdy, dùaagk thếbengolvdo chúszkjng ta cũszkjng nêojwnn thanh toángoen mộolvdt chúszkjt chứouys nhỉcpeu!" 

Nghe giọqdqmng nólhpyi lạsteenh nhạsteet củenxma Ninh lãwgfwo, trêojwnn mặsubtt Lâhleim Qua hiệlcwfn lêojwnn néawjmt cưlhpytcxgi khổxwuc: "Ninh lãwgfwo, chuyệlcwfn nàolvdy đojwnúszkjng làolvd Lụoxfgc Dẫfoknn củenxma Y Thàolvdnh chúszkjng ta khônsebng đojwnúszkjng, nhưlhpyng ta cũszkjng khônsebng cảouysm thấwzbry việlcwfc ta ra tay vớpgkzi Vâhlein gia cólhpy chỗbeneolvdo sai cảouys! Vốelhin dĩlcwf chíbengnh Vâhlein gia bọqdqmn họqdqm khônsebng tuâhlein thủenxm ưlhpypgkzc đojwnfevrnh trưlhpypgkzc, Vâhlein Thanh Nhãwgfw vậfwbmy màolvduchwn sốelhing, nếbengu Vâhlein gia đojwnãwgfw khônsebng tuâhlein thủenxm, tạsteei sao lạsteei muốelhin Y Thàolvdnh chúszkjng ta tuâhlein theo đojwnúszkjng ưlhpypgkzc đojwnfevrnh ba năpwbem?"

lhpyi đojwnếbengn đojwnâhleiy, ángoenh nhìngoen tàolvdn nhẫfoknn xẹcpeut qua trong mắaiqst Lâhleim Qua. Trong cảouysm nhậfwbmn củenxma hắaiqsn, nhi tửaaja bảouyso bốelhii mớpgkzi làolvd ngưlhpytcxgi ưlhpyu túszkj nhấwzbrt! Khônsebng ai cólhpy thểraob so sángoenh đojwnưlhpylsenc, vậfwbmy màolvd tiểraobu tửaaja thốelhii Vâhlein Thanh Nhãwgfw kia lạsteei dángoem làolvdm nhi tửaaja bảouyso bốelhii nhàolvd hắaiqsn xấwzbru mặsubtt trưlhpypgkzc mọqdqmi ngưlhpytcxgi, làolvdm sao hắaiqsn cólhpy thểraob chịfevru đojwnwgfwng đojwnưlhpylsenc đojwnâhleiy? 

Sắaiqsc mặsubtt Ninh lãwgfwo hơlqqji trầsteem xuốelhing: "Trêojwnn võdjzp đojwnàolvdi, vốelhin dĩlcwf chỉcpeu tranh thắaiqsng bạsteei, thựwgfwc lựwgfwc củenxma nhi tửaaja ngưlhpyơlqqji khônsebng bằxdhtng ngưlhpytcxgi chiếbengn thắaiqsng, còuchwn trángoech đojwnưlhpylsenc ai? Chẳngoeng lẽlbde ngưlhpyơlqqji muốelhin Vâhlein Thanh Nhãwgfw đojwnouysng yêojwnn cho hắaiqsn ta đojwnángoenh? Hàolvdnh vi nhưlhpy vậfwbmy, cầsteen gìngoe phảouysi bàolvdy ra võdjzp đojwnàolvdi?" 

“Ha ha.” Lâhleim Qua cưlhpytcxgi mộolvdt tiếbengng mỉcpeua mai: "Ninh lãwgfwo, lãwgfwo khônsebng hiểraobu đojwnưlhpylsenc cảouysm nhậfwbmn củenxma ta! Năpwbem đojwnólhpy, hàolvdnh vi củenxma Vâhlein Thanh Nhãwgfw chẳngoeng nhữelceng thưlhpyơlqqjng tổxwucn đojwnếbengn lòuchwng tựwgfwnsebn củenxma con ta màolvduchwn khiếbengn ta vônsebaagkng phẫfoknn nộolvd! Hắaiqsn làolvdlhpyng ma trong lòuchwng con ta, hắaiqsn khônsebng chếbengt, con củenxma ta khônsebng thểraob sốelhing vui vẻampy khỏelcee mạsteenh đojwnưlhpylsenc nữelcea!" 

“Nhưlhpyng ngưlhpyơlqqji đojwnãwgfw phángoei ngưlhpytcxgi đojwnuổxwuci giếbengt Vâhlein Thanh Nhãwgfw, làolvdm hạsteei hắaiqsn mưlhpytcxgi năpwbem khônsebng tàolvdi nàolvdo trônsebng thấwzbry ángoenh mặsubtt trờtcxgi, nhưlhpy thếbenguchwn chưlhpya đojwnenxm sao?” Áhleinh mắaiqst Ninh lãwgfwo hạstee xuốelhing, lạsteenh giọqdqmng hỏelcei.

“Khônsebng, khônsebng đojwnenxm! Ta muốelhin hắaiqsn chếbengt! Chỉcpeu khi hắaiqsn chếbengt, ta mớpgkzi cólhpy thểraob buônsebng bỏelce thùaagk hậfwbmn trong lòuchwng!" Áhleinh mắaiqst Lâhleim Qua hàolvdm chứouysa sựwgfwolvdn nhẫfoknn, khuônsebn mặsubtt vônsebaagkng dữelce tợlsenn. 

Ninh lãwgfwo lắaiqsc đojwnsteeu: “Ngưlhpyơlqqji đojwnojwnn rồbenei! Hoàolvdn toàolvdn đojwnojwnn rồbenei! Chẳngoeng phảouysi Vâhlein Thanh Nhãwgfw chỉcpeu đojwnángoenh bạsteei hắaiqsn ta trêojwnn võdjzp đojwnàolvdi thônsebi sao, khônsebng giếbengt chếbengt hắaiqsn ta, cũszkjng khônsebng phếbeng bỏelce hắaiqsn ta, thậfwbmt chẳngoeng hiểraobu nổxwuci thùaagk hậfwbmn trong ngưlhpyơlqqji từdfxk đojwnâhleiu màolvdlhpy! Đoxfgbene đojwnojwnn nhưlhpy ngưlhpyơlqqji hoàolvdn toàolvdn khônsebng cólhpylhpyngoech nólhpyi chuyệlcwfn vớpgkzi ta, hônsebm nay ta tớpgkzi đojwnâhleiy đojwnraob bắaiqst ngưlhpyơlqqji trảouysnsebng đojwnsteeo!" 

“Cônsebng đojwnsteeo?” Lâhleim Qua cong khólhpye mônsebi, hắaiqsn đojwnãwgfw khônsebng còuchwn vẻampy hoảouysng loạsteen nhưlhpyszkjc đojwnsteeu, cõdjzpi lòuchwng cũszkjng theo đojwnólhpyolvdngoenh ổxwucn trởlxuc lạsteei, bìngoenh tĩlcwfnh nólhpyi: "Ta khônsebng biếbengt lãwgfwo nólhpyi cônsebng đojwnsteeo làolvdlhpyi đojwnếbengn gìngoe, Ninh Hâhlein bịfevr thưlhpyơlqqjng, vốelhin dĩlcwf khônsebng phảouysi Y Thàolvdnh chúszkjng ta làolvdm sai, ai bảouyso nàolvdng lao tớpgkzi cảouysn mộolvdt chiêojwnu thay Vâhlein Thanh Nhãwgfw! Lãwgfwo muốelhin tíbengnh sổxwuc thìngoe cứouysngoem Vâhlein gia màolvdbengnh chứouys khônsebng phảouysi tớpgkzi tìngoem ta, nếbengu khônsebng tạsteei Vâhlein Thanh Nhãwgfw, chángoeu gángoei lãwgfwo cũszkjng đojwnâhleiu thểraobolvdo bịfevr thưlhpyơlqqjng đojwnưlhpylsenc."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.