Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 440 : Về nhà (6)

    trước sau   
Editor: Sam Sam - DD LQĐmyny

“Nhưkimlng Vâllosn Thanh Nhãaxmiqyviy……” Ngưkimlfsnti áoonlo bàqyvio trắdnqang nhíyuwbu nhíyuwbu màqyviy.

Chẳumxing lẽkihi lầdmawn nàqyviy bọjymfn họjymf tớpsohi màqyvi phảoonli bấcojdt lựqlyxc trởlzek vềpsoh sao?

“Hắdnqan tớpsohi Y Cáoonlc cũepjmng khôdbaeng thay đbvaukpudi đbvauưkimlujezc gìnmqu, vừewlma rồotaki ta dùjlging lựqlyxc bao nhiêjnznu thìnmqu chỉdmawyjfs ta biếeusyt rõnepi, cho dùjlgiqyvioonlc chủjnzn củjnzna Y Cáoonlc ra tay cũepjmng chưkimla chắdnqac cóyjfs thểdmaw cứxlwju đbvauưkimlujezc nàqyving,” Lụxlwjc Dẫcsryn lạefngnh lùjlging nóyjfsi, “Hiệwgrzn tạefngi, chúelfmng ta chạefngy vềpsoh Y Thàqyvinh đbvaudmaw thưkimlơgxieng lưkimlujezng cùjlging thàqyvinh chủjnzn trưkimlpsohc, vềpsoh phầdmawn Vâllosn gia, chỉdmawyjfs thểdmaw tạefngm thờfsnti đbvaudmaw bọjymfn họjymf sốuvqing lâllosu mấcojdy ngàqyviy thôdbaei!”

Hiệwgrzn giờfsnt tiểdmawu nha đbvaudmawu Ninh gia đbvauãaxmi bịpuum trọjymfng thưkimlơgxieng, nhưkimlng dùjlgi sao cũepjmng làqyvi do mìnmqunh ra tay trong lúelfmc vôdbaenmqunh màqyvi thôdbaei, hy vọjymfng ngưkimlfsnti Ninh gia cóyjfs thểdmaw thôdbaeng tìnmqunh đbvauefngt lýuiaq mộlfmxt chúelfmt, giảoonli hòcbpea cùjlging Y Thàqyvinh.

Chỉdmawqyvi, nếeusyu nhưkiml hiệwgrzn tạefngi mìnmqunh ngăujezn cảoonln Vâllosn Thanh Nhãaxmi mang Ninh Hâllosn đbvaui tớpsohi Y Cáoonlc, thìnmquyuwbnh chấcojdt củjnzna sựqlyx việwgrzc sẽkihi trởlzekjnznn khôdbaeng giốuvqing nhau! Lúelfmc đbvauóyjfs, chỉdmaw sợujeznmqunh cóyjfs giảoonli thíyuwbch làqyvidbaenmqunh gâllosy thưkimlơgxieng tíyuwbch thìnmqu Ninh gia cũepjmng sẽkihi khôdbaeng nghe hắdnqan nóyjfsi……


“Sớpsohm biếeusyt tiểdmawu nha đbvaudmawu Ninh gia ởlzek chỗjnznqyviy, còcbpen liềpsohu chếeusyt che chởlzekllosn Thanh Nhãaxmi thìnmqu khôdbaeng nêjnznn tìnmqum tớpsohi Vâllosn gia vàqyvio lúelfmc nàqyvio.”

Trong lòcbpeng Lụxlwjc Dẫcsryn rấcojdt ảoonlo nãaxmio, hắdnqan hung hăujezng cắdnqan chặkihit răujezng: “Chúelfmng ta rúelfmt lui!”

……

Ninh gia.

Sau khi nghe thấcojdy Ninh Hâllosn ởlzekjnznn ngoàqyvii bịpuum ngưkimlfsnti ta đbvauoonl thưkimlơgxieng, toàqyvin bộlfmx Ninh gia đbvaupsohu chấcojdn đbvaulfmxng, tấcojdt cảoonl mọjymfi ngưkimlfsnti tềpsoh tụxlwj trong phòcbpeng, sắdnqac mặkihit vôdbaejlging khóyjfs coi.

“Ngưkimlfsnti Y Thàqyvinh thậlnxgt to gan, lạefngi dáoonlm đbvauoonl thưkimlơgxieng Ninh Hâllosn nha đbvaudmawu củjnzna chúelfmng ta, gia chủjnzn, chúelfmng ta khôdbaeng thểdmaw cứxlwj đbvaudmaw mặkihic chuyệwgrzn nàqyviy nhưkiml vậlnxgy, cầdmawn phảoonli đbvauếeusyn Y Thàqyvinh tìnmqum bọjymfn họjymfyuwbnh sổkpud!”

yjfsi lờfsnti nàqyviy ngưkimlfsnti làqyvi đbvauefngi trưkimllzekng lãaxmio củjnzna Ninh gia, sắdnqac mặkihit củjnzna hắdnqan xanh méllaet, căujezm giậlnxgn nóyjfsi.

“Gia chủjnzn, vìnmquoonli gìnmquqyvi ngưkimlfsnti bêjnznn Y Thàqyvinh đbvauoonl thưkimlơgxieng nha đbvaudmawu Ninh Hâllosn? Nhấcojdt đbvaupuumnh cóyjfs nộlfmxi tìnmqunh.”

“Ta làqyvi nghe nóyjfsi lãaxmio gia chủjnzn đbvaudmaw mộlfmxt mìnmqunh Ninh Hâllosn nha đbvaudmawu ởlzek Long Nguyêjnznn Quốuvqic, còcbpen khôdbaeng biếeusyt ôdbaeng ấcojdy chạefngy đbvauếeusyn nơgxiei nàqyvio, lầdmawn nàqyviy nha đbvaudmawu Ninh Hâllosn làqyvinmqu bảoonlo vệwgrz nhi tửnknk củjnzna mộlfmxt tưkimlpsohng quâllosn màqyvi bịpuum thưkimlơgxieng, thậlnxgt khôdbaeng biếeusyt lãaxmio gia chủjnzn nghĩyjfs nhưkiml thếeusyqyvio, lạefngi đbvaudmaw Ninh Hâllosn nha đbvaudmawu lui tớpsohi cùjlging nhữefngng kẻyjfs tầdmawm thưkimlfsntng kia.”

“Khôdbaeng đbvauưkimlujezc, chúelfmng ta phảoonli mang nha đbvaudmawu Ninh Hâllosn vềpsoh tớpsohi, hiệwgrzn giờfsnt nha đbvaudmawu Ninh Hâllosn bịpuum trọjymfng thưkimlơgxieng, nếeusyu khôdbaeng nhanh chóyjfsng trịpuum liệwgrzu, cóyjfs lẽkihi khôdbaeng cứxlwju đbvauưkimlujezc mấcojdt!”

Mọjymfi ngưkimlfsnti ngưkimlơgxiei mộlfmxt lờfsnti ta mộlfmxt câllosu thảoonlo luậlnxgn, bêjnznn trong lờfsnti nóyjfsi đbvaupsohu mang theo phẫcsryn nộlfmx Y Thàqyvinh cùjlging khinh thưkimlfsntng Vâllosn gia.

“Đmynyjnzn rồotaki!”

Nam tửnknk trung niêjnznn ngồotaki ởlzek vịpuum tríyuwb cao nhấcojdt đbvauáoonlnh xuốuvqing mộlfmxt chưkimllzekng, khuôdbaen mặkihit anh tuấcojdn lạefngnh nhạefngt: “Lãaxmio gia tửnknk đbvaudmawllosn nhi ởlzek Long Nguyêjnznn Quốuvqic, nhấcojdt đbvaupuumnh cóyjfs dụxlwjng ýuiaq! Huốuvqing chi, cháoonlu gáoonli củjnzna phủjnznkimlpsohng quâllosn ởlzek Long Nguyêjnznn Quốuvqic kia làqyvi âllosn nhâllosn cứxlwju mạefngng lãaxmio gia tửnknk, thâllosn thiếeusyt vớpsohi Hâllosn nhi, nếeusyu cáoonlc ngưkimlơgxiei nghịpuum luậlnxgn phủjnznkimlpsohng quâllosn nhưkiml vậlnxgy, đbvaudmawaxmio gia tửnknk nghe đbvauưkimlujezc, chắdnqac chắdnqan sẽkihi rấcojdt giậlnxgn giữefng.”

“Ta cũepjmng khôdbaeng tin mộlfmxt tiểdmawu thưkiml phủjnznkimlpsohng quâllosn cóyjfs thểdmaw chữefnga khỏwkipi bệwgrznh cho lãaxmio gia chủjnzn, nóyjfsi khôdbaeng chừewlmng làqyviaxmio gia chủjnzn khôdbaeng muốuvqin làqyvim chúelfmng ta lo lắdnqang, thuậlnxgn miệwgrzng tìnmqum lấcojdy cớpsoh thôdbaei,” Mộlfmxt lãaxmio giảoonl nhíyuwbu chặkihit màqyviy, “Gia chủjnzn, chúelfmng ta thậlnxgt sựqlyxqyvi khôdbaeng yêjnznn lòcbpeng khi nha đbvaudmawu Ninh Hâllosn ởlzekgxiei đbvauóyjfs, thỉdmawnh gia chủjnzn chấcojdp thuậlnxgn ta dẫcsryn ngưkimlfsnti đbvauưkimla nha đbvaudmawu Ninh Hâllosn vềpsoh Ninh gia đbvaudmaw trịpuum liệwgrzu! Vớpsohi thựqlyxc lựqlyxc củjnzna Ninh gia ta, mờfsnti y sưkiml khắdnqap nơgxiei trong thiêjnznn hạefng khôdbaeng thàqyvinh vấcojdn đbvaupsoh!”

Nam nhâllosn trung niêjnznn thốuvqing khổkpud nhắdnqam mắdnqat lạefngi, lúelfmc biếeusyt đbvauưkimlujezc nữefng nhi bịpuum thưkimlơgxieng, sợujezqyvi khôdbaeng cóyjfs ngưkimlfsnti nàqyvio lo lắdnqang hơgxien hắdnqan, hắdnqan hậlnxgn khôdbaeng thểdmaw lậlnxgp tứxlwjc bay đbvauếeusyn Long Nguyêjnznn Quốuvqic, chỉdmawqyviaxmio gia tửnknk khôdbaeng cóyjfslzek nhàqyvi, cầdmawn phảoonli cóyjfs ngưkimlfsnti chủjnzn trìnmqu đbvauefngi cụxlwjc.

“Đmynyưkimlujezc,” nam nhâllosn trung niêjnznn mởlzek mắdnqat, “Ta chấcojdp thuậlnxgn, ngưkimlơgxiei nhanh chóyjfsng dẫcsryn ngưkimlfsnti đbvauưkimla Hâllosn nhi vềpsoh Ninh gia, chỉdmawqyvi phảoonli kháoonlch khíyuwb đbvauuvqii vớpsohi phủjnznkimlpsohng quâllosn mộlfmxt chúelfmt, khôdbaeng đbvauưkimlujezc quáoonl mứxlwjc vôdbae lễnmqu, bằoocmng khôdbaeng, nếeusyu lãaxmio gia tửnknk tứxlwjc giậlnxgn, khôdbaeng ai ngăujezn cảoonln đbvauưkimlujezc ôdbaeng ấcojdy đbvauâllosu.”

“Vâllosng, gia chủjnzn.”

axmio giảoonl chắdnqap tay, giọjymfng nóyjfsi mang theo tôdbaen kíyuwbnh, khuôdbaen mặkihit lạefngi hiệwgrzn lêjnznn vẻyjfs khôdbaeng cho làqyvi đbvauúelfmng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.