Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 388 : Hắn là nam nhân sau lưng nàng (3)

    trước sau   
Editor: Sam Sam - DĐblzl LQĐblzl

“Dừwzgjng tay!”

Đblzlqqrmt nhiêimepn, mộqqrmt tiếmhgeng tiếmhgeng quápiqyt truyềwhjvn đtcslếmhgen từwzgj phímvtza sau, mang theo khímvtz thếmhgemhgeyunhng đtcslhzmgi nhằujmsm vềwhjv phímvtza Vâfvhgn Lạhzmgc Phong.

Đblzlang trong khoảefwnnh khắqqrmc khímvtz thếmhge kia sắqqrmp tiếmhgep cậygmxn Vâfvhgn Lạhzmgc Phong, mộqqrmt hơfquti thởfbjp thậygmxt sâfvhgu chốvmisng lạhzmgi nóujyk, đtcslápiqynh tan khímvtz thếmhge trong khôdpptng khímvtz.

fvhgn Tiêimepu đtcslem thu khímvtz thếmhge trêimepn ngưmhgeyunhi trởfbjp vềwhjv, con ngưmhgeơfquti lãrfcvnh khốvmisc dầapehn dầapehn nhìeemgn mọarbki ngưmhgeyunhi phímvtza ngoàblzli sâfvhgn.

lvsbng lúojbqc đtcslóujyk, châfvhgn Vâfvhgn Lạhzmgc Phong cũjdhwng bỏyvnq ra khỏyvnqi ngựtcslc Lâfvhgm Duyệvpspt, ápiqynh mắqqrmt chậygmxm rãrfcvi quétjmlt vềwhjv phímvtza đtcslápiqym ngưmhgeyunhi đtcslang bưmhgevxkgc nhanh đtcslếmhgen, tròdvoeng mắqqrmt đtcslen nhápiqynh hơfquti co lạhzmgi, xôdpptng ra mộqqrmt tia sápiqyng tàblzl khímvtz.


“Duyệvpspt nhi!”

Sắqqrmc mặfvhgt Tiêimepu Thầapehn biếmhgen đtcslbvvji, bưmhgevxkgc nhanh đtcslếmhgen bêimepn ngưmhgeyunhi Lâfvhgm Duyệvpspt, nôdpptn nóujykng hỏyvnqi: “Nàblzlng khôdpptng sao chứquam?”

“Khụurlf khụurlf.”

fvhgm Duyệvpspt ho khan hai tiếmhgeng, suy yếmhgeu lắqqrmc lắqqrmc đtcslapehu: “Ta khôdpptng sao.”

“Ngưmhgeơfquti thậygmxt to gan!”

Thấlmrqy nữfvhg nhâfvhgn mìeemgnh âfvhgu yếmhgem khôdpptng cóujykeemg đtcslápiqyng ngạhzmgi, Tiêimepu Thầapehn chuyểncrzn ápiqynh mắqqrmt vềwhjv phímvtza Vâfvhgn Lạhzmgc Phong, phẫmaiyn nộqqrmujyki: “Ngưmhgeơfquti dápiqym đtcslefwn thưmhgeơfqutng ngưmhgeyunhi ởfbjp Tiêimepu gia ta, vôdppt phápiqyp vôdppt thiêimepn! Tiêimepu Tiêimepu, đtcslâfvhgy làblzl nữfvhg nhâfvhgn ngưmhgeơfquti mang vềwhjv sao?”

Khi nóujyki câfvhgu cuốvmisi cùlvsbng, tầapehm mắqqrmt hắqqrmn lạhzmgi hưmhgevxkgng vềwhjvfvhgn Tiêimepu.

fvhgn Tiêimepu nhímvtzu màblzly, lãrfcvnh khốvmisc nóujyki: “Ta têimepn Vâfvhgn Tiêimepu.”

Nghiễqqrmm nhiêimepn, Tiêimepu Thầapehn gọarbki nhưmhge vậygmxy khiếmhgen hắqqrmn bấlmrqt mãrfcvn.

Hiệvpspn giờyunh hắqqrmn khôdpptng phảefwni ngưmhgeyunhi củjdhwa Tiêimepu gia, hắqqrmn làblzlfvhgn Tiêimepu củjdhwa Vâfvhgn gia màblzl thôdppti.

“Nghịnauich tửapeh!” Sắqqrmc mặfvhgt Tiêimepu Thầapehn biếmhgen đtcslbvvji, phẫmaiyn nộqqrm quápiqyt, “Ngưmhgeơfquti làblzl loạhzmgi bạhzmgch nhãrfcvn lang vong âfvhgn phụurlf nghĩrfcva, chẳsskrng lẽmuev quêimepn làblzl ai nuôdppti lớvxkgn ngưmhgeơfquti? Hiệvpspn tạhzmgi dápiqym sửapeha lạhzmgi họarbk! Quảefwn thựtcslc chímvtznh làblzltjmlm hếmhget mặfvhgt mũjdhwi củjdhwa Tiêimepu gia!”

Trong cápiqych nhìeemgn củjdhwa Tiêimepu Thầapehn, chỉtmxpujyk Tiêimepu gia bọarbkn họarbk xoápiqyimepn Vâfvhgn Tiêimepu khỏyvnqi từwzgj đtcslưmhgeyunhng, tuyệvpspt đtcslvmisi khôdpptng thểncrz đtcslncrz hắqqrmn tựtcsleemgnh sửapeha họarbk!

Mặfvhgc dùlvsb hiệvpspn tạhzmgi từwzgj đtcslưmhgeyunhng Tiêimepu gia khôdpptng cóujykimepn củjdhwa hắqqrmn, nhưmhgeng hắqqrmn cũjdhwng khôdpptng cóujykmhgepiqych trởfbjp thàblzlnh ngưmhgeyunhi củjdhwa gia tộqqrmc khápiqyc!


Mặfvhgt Vâfvhgn Tiêimepu khôdpptng thay đtcslbvvji, ápiqynh mắqqrmt vẫmaiyn luôdpptn lãrfcvnh khốvmisc: “Bảefwny tuổbvvji tađtcslãrfcv bịnaui trụurlfc xuấlmrqt khỏyvnqi gia tộqqrmc.”

Ngụurlf ýrtsd, bảefwny tuổbvvji hắqqrmn đtcslãrfcv bịnaui trụurlfc xuấlmrqt cho nêimepn khôdpptng tímvtznh Tiêimepu gia dưmhgemrltng dụurlfc hắqqrmn.

“Ngưmhgeơfquti……” Tiêimepu Thầapehn bịnaui chọarbkc tứquamc thiếmhgeu chúojbqt nữfvhga nóujyki khôdpptng ra lờyunhi, “May mắqqrmn nghịnauich tửapeh ngưmhgeơfquti đtcslãrfcv khôdpptng còdvoen làblzl ngưmhgeyunhi củjdhwa Tiêimepu gia, nếmhgeu khôdpptng, ta thậygmxt sựtcsl sẽmuev bịnaui ngưmhgeơfquti làblzlm cho tứquamc chếmhget! Nếmhgeu ngưmhgeơfquti ưmhgeu túojbq giốvmisng Ngọarbkc Thanh, ta cũjdhwng sẽmuev khôdpptng bựtcslc tứquamc nhưmhge vậygmxy!”

Tiêimepu Thầapehn liếmhgec mắqqrmt tứquamc giậygmxn, Tiêimepu Lâfvhgm chuyểncrzn ápiqynh mắqqrmt hưmhgevxkgng vềwhjv phímvtza Vâfvhgn Tiêimepu: “Tiêimepu nhi, chuyệvpspn nàblzly xápiqyc thậygmxt làblzl ngưmhgeơfquti sai rồjcmmi, cho dùlvsb ngưmhgeơfquti khôdpptng còdvoen làblzl ngưmhgeyunhi củjdhwa Tiêimepu gia, cũjdhwng khôdpptng thểncrzlvsby tiệvpspn tựtcsl ýrtsd ghétjmlp mộqqrmt cápiqyi họarbk cho mìeemgnh, hơfqutn nữfvhga, thâfvhgn thểncrz củjdhwa ngưmhgeơfquti còdvoen cóujykpiqyu củjdhwa Tiêimepu gia chảefwny bêimepn trong, nếmhgeu lầapehn nàblzly ngưmhgeơfquti dùlvsbng lựtcslc huyếmhget mạhzmgch trợxywe giúojbqp Ngọarbkc Thanh mởfbjpmvtz cảefwnnh ra, ta sẽmuev bỏyvnq qua mộqqrmt lầapehn, cho phétjmlp ngưmhgeơfquti trởfbjp vềwhjv gia tộqqrmc mộqqrmt lầapehn nữfvhga, lúojbqc đtcslóujyk, ngưmhgeơfquti sẽmuev đtcslưmhgexywec sửapeha lạhzmgi họarbk nhưmhgejdhw.”

Đblzlvmisi vớvxkgi Tiêimepu gia màblzlujyki, đtcslncrz huyếmhget mạhzmgch nhàblzleemgnh theo họarbk ngưmhgeyunhi khápiqyc làblzl mộqqrmt việvpspc thựtcslc mấlmrqt mặfvhgt! Mặfvhgc dùlvsb kẻodmlblzly cóujyk đtcslưmhgexywec huyếmhget mạhzmgch Tiêimepu gia nhưmhgeng khôdpptng cóujykmhgepiqych mang họarbk Tiêimepu!

fvhgn Lạhzmgc Phong vẫmaiyn luôdpptn đtcslquamng yêimepn mộqqrmt bêimepn, mắqqrmt lạhzmgnh nhìeemgn nhữfvhgng ngưmhgeyunhi trưmhgevxkgc mắqqrmt.

Nhữfvhgng ngưmhgeyunhi kia, nhữfvhgng kẻodml đtcslưmhgexywec gọarbki làblzl thâfvhgn nhâfvhgn củjdhwa Vâfvhgn Tiêimepu……

Luôdpptn mồjcmmm nhụurlfc nhãrfcv hắqqrmn làblzl phếmhge vậygmxt, chẳsskrng nhữfvhgng khôdpptng cho phétjmlp hắqqrmn mang họarbk Tiêimepu, cũjdhwng khôdpptng cho phétjmlp hắqqrmn sửapeha họarbk! Chỉtmxpujyk thểncrz khiếmhgen hắqqrmn khôdpptng cóujyk bấlmrqt kỳlkyo họarbkblzlo!

Mộqqrmt khắqqrmc kia, Vâfvhgn Lạhzmgc Phong lạhzmgi đtcslau lòdvoeng, nàblzlng cảefwnm thấlmrqy bi ai vìeemgfvhgn Tiêimepu.

Thậygmxt sựtcsl khôdpptng cóujykpiqych nàblzlo tưmhgefbjpng tưmhgexyweng, trưmhgevxkgc lúojbqc hắqqrmn bảefwny tuổbvvji, hắqqrmn chịnauiu bao nhiêimepu nhụurlfc nhãrfcvlvsbng lạhzmgnh nhạhzmgt? Màblzl nhữfvhgng kẻodml nhụurlfc nhãrfcv lạhzmgi chímvtznh làblzl ngưmhgeyunhi thâfvhgn củjdhwa hắqqrmn! Cũjdhwng khóujyk trápiqych tạhzmgo ra hắqqrmn vớvxkgi tímvtznh cápiqych lạhzmgnh nhạhzmgt nhưmhge thếmhge……

“Vâfvhgn Tiêimepu!” Vâfvhgn Lạhzmgc Phong nắqqrmm chặfvhgt tay Vâfvhgn Tiêimepu, sau khi cảefwnm nhậygmxn đtcslưmhgexywec lòdvoeng bàblzln tay lạhzmgnh bălkyong củjdhwa nam nhâfvhgn, nàblzlng châfvhgn thàblzlnh nóujyki, “Ngưmhgeơfquti còdvoen cóujyk ta, còdvoen cóujykfvhgn gia!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.