Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 387 : Hắn là nam nhân sau lưng nàng (2)
Editor: Sam Sam - DĐbyvo LQĐbyvo
“Ngọjvkg c Thanh ca ca, ca làxxze m sao vậbcvw y?”
Lăjfms ng Dao phánqnf t hiệucfc n Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh khánqnf c thưuyms ờmvkt ng, sắktao c mặbzyi t biếwyyz n đbcvw ổcyki i, nôkpzk n nóbymp ng hỏvrwq i.
Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh nhẹeiub nhàxxze ng mấkekj p mánqnf y môkpzk i mỏvrwq ng, đbcvw ôkpzk i mắktao t mang theo thâeokp m trầmyjl m, hắktao n vộvleq i vàxxze ng dùyugx ng ýkpzk thứjqpf c tìqqzz m tòbyvo i, thếwyyz nhưuyms ng khôkpzk ng tìqqzz m thấkekj y rốxgzd t cuộvleq c uy ánqnf p nàxxze y làxxze từdims đbcvw âeokp u màxxze đbcvw ếwyyz n!
Đbyvo ưuyms ơfkwx ng nhiêqqzz n, vớdims i thựcaau c lựcaau c củucii a Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh thìqqzz xánqnf c thậbcvw t khôkpzk ng cóbymp cánqnf ch nàxxze o phánqnf t hiệucfc n uy ánqnf p phánqnf t ra từdims chỗlzao Vâeokp n Tiêqqzz u.
Nếwyyz u Vâeokp n Lạusjb c Phong tíxpum nh toánqnf n tựcaau mìqqzz nh xửdims lýkpzk chuyệucfc n nàxxze y thìqqzz hắktao n sẽcyki khôkpzk ng đbcvw ứjqpf ng ra! Nhưuyms ng khôkpzk ng cóbymp nghĩipda hắktao n sẽcyki mặbzyi c kệucfc Vâeokp n Lạusjb c Phong chiếwyyz n đbcvw ấkekj u mộvleq t mìqqzz nh!
Nếwyyz u khôkpzk ng thểogjz giúayxz p nàxxze ng bêqqzz n ngoàxxze i thìqqzz giúayxz p trong tốxgzd i đbcvw ãoaxv sao?
Hắktao n cam tâeokp m tìqqzz nh nguyệucfc n trởtowo thàxxze nh nam nhâeokp n sau lưuyms ng nàxxze ng!
“Trưuyms ớdims c kia ngưuyms ơfkwx i mắktao ng chửdims i rấkekj t thoảonwf i mánqnf i, cóbymp đbcvw úayxz ng khôkpzk ng?”
Cơfkwx thểogjz Vâeokp n Lạusjb c Phong chợspik t lóbymp e lêqqzz n rồqmbl i tớdims i trưuyms ớdims c mặbzyi t Lâeokp m Duyệucfc t, nàxxze ng lộvleq ra nụpyrc cưuyms ờmvkt i tàxxze khíxpum , đbcvw ôkpzk i mắktao t đbcvw en nhánqnf nh mỉkekj m cưuyms ờmvkt i nhìqqzz n Lâeokp m Duyệucfc t: “Cóbymp phảonwf i trưuyms ớdims c kia ngưuyms ơfkwx i vũsmmi nhụpyrc c Vâeokp n Tiêqqzz u cùyugx ng mẫxgzd u thâeokp n củucii a hắktao n nhưuyms vậbcvw y hay khôkpzk ng?”
“Thanh nhi!”
Sắktao c mặbzyi t Lâeokp m Duyệucfc t biếwyyz n đbcvw ổcyki i, vộvleq i vàxxze ng muốxgzd n tránqnf nh ởtowo phíxpum a sau Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh.
Thếwyyz nhưuyms ng hiệucfc n giờmvkt Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh cũsmmi ng khôkpzk ng thểogjz nhúayxz c nhíxpum ch cơfkwx thểogjz , cảonwf ngưuyms ờmvkt i nhưuyms bịqqzz đbcvw èmyjl ởtowo dưuyms ớdims i châeokp n núayxz i, hìqqzz nh nhưuyms trêqqzz n lưuyms ng còbyvo n cõilnb ng cánqnf i gìqqzz đbcvw óbymp nặbzyi ng vôkpzk cùyugx ng.
“Nưuyms ơfkwx ng, ngưuyms ờmvkt i đbcvw i mau! Đbyvo ừdims ng đbcvw ộvleq ng vàxxze o ta, đbcvw i mau!”
Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh dùyugx ng hếwyyz t sứjqpf c rốxgzd ng to, trêqqzz n tránqnf n mồqmbl hôkpzk i lạusjb nh ứjqpf a ra, dung nhan tuấkekj n mỹrwpi hơfkwx i hơfkwx i tánqnf i nhợspik t.
Sau khi nghe đbcvw ưuyms ợspik c lờmvkt i nàxxze y củucii a Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh, Lâeokp m Duyệucfc t liềydug n khôkpzk ng suy nghĩipda mộvleq t chúayxz t nàxxze o, xoay ngưuyms ờmvkt i chạusjb y vộvleq i vềydug phíxpum a ngoàxxze i việucfc n, mặbzyi c kệucfc nhi tửdims củucii a mìqqzz nh, chỉkekj muốxgzd n chạusjb y trốxgzd n.
Sau khi nhìqqzz n thấkekj y mộvleq t màxxze n nàxxze y, tim Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh lạusjb nh đbcvw i, chíxpum nh hắktao n đbcvw ềydug u khôkpzk ng biếwyyz t, rõilnb ràxxze ng làxxze hắktao n nóbymp i mẫxgzd u thâeokp n chạusjb y trốxgzd n, vìqqzz sao sau khi nhìqqzz n thấkekj y bóbymp ng dánqnf ng bàxxze chạusjb y trốxgzd n, hắktao n lạusjb i thấkekj y lạusjb nh nhưuyms thếwyyz ?
“Bịqqzz ch!”
Lúayxz c trong lòbyvo ng Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh chìqqzz m sâeokp u thìqqzz mộvleq t bóbymp ng trắktao ng nhanh chóbymp ng bắktao n vềydug phíxpum a bêqqzz n ngoàxxze i việucfc n, ngay sau đbcvw óbymp , Lâeokp m Duyệucfc t bịqqzz mộvleq t châeokp n nàxxze ng đbcvw ạusjb p trởtowo vềydug , rầmyjl m mộvleq t tiếwyyz ng lăjfms n đbcvw ếwyyz n trưuyms ớdims c mặbzyi t Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh.
“Ngưuyms ơfkwx i thấkekj y sao?” Vâeokp n Lạusjb c Phong nhìqqzz n Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh, “Đbyvo âeokp y làxxze mẫxgzd u thâeokp n củucii a ngưuyms ơfkwx i, chỉkekj lo chạusjb y trốxgzd n, mặbzyi c kệucfc tánqnf nh mạusjb ng củucii a ngưuyms ơfkwx i, ngưuyms ơfkwx i cho rằbeoy ng ngưuyms ờmvkt i nhưuyms vậbcvw y sẽcyki thiệucfc n lưuyms ơfkwx ng sao?”
Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh míxpum m môkpzk i mỏvrwq ng, im lặbzyi ng khôkpzk ng nóbymp i, cóbymp khi mẫxgzd u thâeokp n thựcaau c íxpum ch kỷjfms , nhưuyms ng hắktao n vẫxgzd n khôkpzk ng thểogjz tin, bàxxze sẽcyki íxpum ch kỷjfms đbcvw ếwyyz n mứjqpf c thưuyms ơfkwx ng tổcyki n cốxgzd t nhụpyrc c củucii a Tiêqqzz u gia.
“Thanh nhi,” Lâeokp m Duyệucfc t bòbyvo lêqqzz n, hung hăjfms ng trừdims ng mắktao t nhìqqzz n Vâeokp n Lạusjb c Phong, “Con đbcvw ừdims ng nghe nữdexu nhâeokp n nàxxze y nóbymp i bậbcvw y, ta đbcvw i tìqqzz m gia gia củucii a con! Chờmvkt gia gia tớdims i, tấkekj t nhiêqqzz n ảonwf ta sẽcyki chếwyyz t khôkpzk ng cóbymp chỗlzao chôkpzk n!”
Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh vốxgzd n đbcvw ang lạusjb nh lẽcyki o, sau khi nghe lờmvkt i Lâeokp m thìqqzz mớdims i bìqqzz nh tĩipda nh lạusjb i, dịqqzz u giọjvkg ng trảonwf lờmvkt i: “Nưuyms ơfkwx ng, con tin ngưuyms ờmvkt i……”
Chỉkekj cầmyjl n lờmvkt i bàxxze nóbymp i thìqqzz hắktao n đbcvw ềydug u sẽcyki tin!
Vâeokp n Lạusjb c Phong cưuyms ờmvkt i lạusjb nh mộvleq t tiếwyyz ng, khôkpzk ng hềydug đbcvw ểogjz ýkpzk tớdims i Tiêqqzz u Ngọjvkg c Thanh đbcvw ang khôkpzk ng thểogjz nhúayxz c nhíxpum ch màxxze làxxze dầmyjl n dầmyjl n tớdims i gầmyjl n Lâeokp m Duyệucfc t.
“Năjfms m đbcvw óbymp , ngưuyms ơfkwx i đbcvw ốxgzd i đbcvw ãoaxv i mẫxgzd u tửdims bọjvkg n họjvkg nhưuyms thếwyyz nàxxze o?”
Lâeokp m Duyệucfc t sửdims ng sốxgzd t mộvleq t chúayxz t, bưuyms ớdims c châeokp n lui vềydug phíxpum a sau: “Ngưuyms ơfkwx i cóbymp ýkpzk gìqqzz ? Ta chưuyms a từdims ng làxxze m chuyệucfc n gìqqzz mang tộvleq i ánqnf c tàxxze y trờmvkt i, ngưuyms ơfkwx i đbcvw ừdims ng vu oan ởtowo trưuyms ớdims c mặbzyi t nhi tửdims củucii a ta!”
Dùyugx sao, chuyệucfc n năjfms m đbcvw óbymp khôkpzk ng cóbymp bấkekj t kỳmldr kẻwqpi nàxxze o cóbymp thểogjz làxxze m chứjqpf ng, bàxxze chếwyyz t khôkpzk ng thừdims a nhậbcvw n thìqqzz sao?
Vâeokp n Lạusjb c Phong dùyugx ng mộvleq t châeokp n đbcvw ạusjb p vềydug phíxpum a bụpyrc ng Lâeokp m Duyệucfc t, đbcvw ánqnf bàxxze ta ngãoaxv lăjfms n trêqqzz n mặbzyi t đbcvw ấkekj t, sau đbcvw óbymp dẫxgzd m xuốxgzd ng: “Trảonwf lờmvkt i câeokp u hỏvrwq i củucii a ta làxxze đbcvw ủucii rồqmbl i! Đbyvo ừdims ng tìqqzz m bấkekj t kỳmldr lýkpzk do nàxxze o khánqnf c.”
Giờmvkt phúayxz t nàxxze y, Lăjfms ng Dao bịqqzz dọjvkg a đbcvw ếwyyz n núayxz p ởtowo mộvleq t bêqqzz n, nàxxze ng ta đbcvw ãoaxv chịqqzz u qua vàxxze i lầmyjl n tra tấkekj n, cũsmmi ng khôkpzk ng dánqnf m đbcvw ứjqpf ng ra nóbymp i mộvleq t lờmvkt i nàxxze o nữdexu a, bằbeoy ng khôkpzk ng, thứjqpf chờmvkt đbcvw ợspik i nàxxze ng chíxpum nh làxxze khổcyki hìqqzz nh tàxxze n khốxgzd c
“Ngọ
Lă
Tiê
Đ
Nế
Nế
Hắ
“Trư
Cơ
“Thanh nhi!”
Sắ
Thế
“Nư
Tiê
Sau khi nghe đ
Sau khi nhì
“Bị
Lú
“Ngư
Tiê
“Thanh nhi,” Lâ
Tiê
Chỉ
Vâ
“Nă
Lâ
Dù
Vâ
Giờ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.