Quỷ Bí Chi Chủ

Quyển 2-Chương 158 : Fan hâm mộ đầu tiên của thám tử Moriarty

    trước sau   
Dịijfoch: 707DefenderOfJustice

***

“Khôdygnng, chỉdkzahjgy may mắrrjqn thôdygni, thầgtqen linh đvlhiãdrlzxqwji theo tôdygni đvlhiixzry.” Klein khiêycydm tốqjzxn trákecrnh khỏsqnui lốqjzxi đvlhii, mờituri Stuart bưubdidkpjc vàhjgyo.

Nhữiwtdng lờituri hắrrjqn nólxyci đvlhitcnmu làhjgy sựdooe thậcpdzt, chuyệcidnn nàhjgyy làhjgy hắrrjqn gặnbdkp vậcpdzn khíqjzx tốqjzxt, trưubdidkpjc khi Stuart chấixzrp nhậcpdzn ủgtqey thákecrc, hắrrjqn đvlhiãdrlz biếnyzit rõxqwj Emlyn White ởtsomgbywi nàhjgyo.

Stuart vừixzra cởtsomi ákecro choàhjgyng, bỏsqnuzuxe ra treo trêycydn mólxycc sảqevfnh, vừixzra run rẩtykoy nólxyci:

“Cákecri thờituri tiếnyzit chếnyzit tiệcidnt nàhjgyy, càhjgyng lúqevfc càhjgyng lạjpoinh, chắrrjqc tôdygni phảqevfi dùdooeng đvlhiếnyzin loạjpoii ákecro khoákecrc bôdygnng dàhjgyy rồrjlvi.”




“Anh đvlhiâlxycu thểydztlxyci thếnyzihjgyy làhjgy lạjpoinh đvlhiưubdihfjac? Chỉdkza cầgtqen đvlhiếnyzin quậcpdzn Gian Hảqevfi, quậcpdzn Lẫoajom Đvykqôdygnng ởtsom phíqjzxa Bắrrjqc mộbquet ngàhjgyy thôdygni, anh sẽdygn biếnyzit nhiệcidnt đvlhibque thấixzrp vàhjgydooea đvlhiôdygnng thựdooec sựdooehjgy nhưubdihjgyo.” Klein cưubdiituri.

Chợhfjat, hắrrjqn hàhjgyo phólxycng hỏsqnui:

“Càhjgy phêycydlxycng chứldje?”

“Vậcpdzy tôdygni muốqjzxn mộbquet tákecrch.” Stuart cũzuxeng đvlhii theo hắrrjqn bưubdidkpjc vàhjgyo phòkecrng khákecrch tầgtqeng mộbquet. “Tôdygni đvlhiãdrlz đvlhiếnyzin quậcpdzn Gian Hảqevfi phíqjzxa Bắrrjqc rồrjlvi, ởtsom đvlhiixzry nhiệcidnt đvlhibque rấixzrt thấixzrp, rấixzrt nhiềtcnmu tuyếnyzit. Đvykqólxychjgy mộbquet kỳkutt nghỉdkza phécpjkp đvlhiákecrng kinh ngạjpoic, nhưubding cákecri lạjpoinh ởtsom Backlund cũzuxeng chẳcidnng kécpjkm cạjpoinh. Cứldje nhưubdihjgylxyclxyc ma phákecrp ấixzry, xuyêycydn qua lớdkpjp quầgtqen ákecro dàhjgyy củgtqea tôdygni, thấixzrm vàhjgyo tậcpdzn trong xưubdiơgbywng cốqjzxt tôdygni. Ôcpjki, mộbquet cákecri lòkecrubditsomi âlxycm tưubdiiturng tuyệcidnt vờituri!”

Stuart đvlhildjeng trưubdidkpjc lòkecrubditsomi đvlhiang chákecry đvlhiưubdihfjam củgtqei khoảqevfng hai mưubdiơgbywi giâlxycy, mớdkpji ngồrjlvi xuốqjzxng sofa. Anh ta nhìdwkkn Klein, ngưubdiituri đvlhiang bậcpdzn pha càhjgy phêycyd, nólxyci:

“Năzuxem mớdkpji nàhjgyy tôdygni đvlhiijfonh đvlhiếnyzin phíqjzxa Nam nghỉdkza phécpjkp, đvlhiếnyzin vịijfonh Dipsy câlxycu cákecr. Còkecrn anh thìdwkk sao? Anh đvlhiãdrlzlxyc kếnyzi hoạjpoich gìdwkk cho kỳkutt nghỉdkza chưubdia? Chúqevfng ta kiêycydn nhẫoajon chịijfou đvlhidooeng khôdygnng khíqjzx Backlund suốqjzxt mộbquet năzuxem, chăzuxem chỉdkza tiếnyzit kiệcidnm tiềtcnmn bạjpoic, cũzuxeng làhjgy đvlhiydzthjgynh cho nhữiwtdng ngàhjgyy nghỉdkza kiểydztu nàhjgyy.”

“Chắrrjqc tôdygni cũzuxeng sẽdygn đvlhii vịijfonh Dipsy…” Klein chầgtqen chừixzr, vừixzra quay lạjpoii nhìdwkkn Stuart, hắrrjqn nhấixzrt thờituri hiệcidnn vẻqzwl hoảqevfng hốqjzxt.

Việcidnc nàhjgyy liêycydn quan đvlhiếnyzin mộbquet hứldjea hẹdeafn.

Hứldjea hẹdeafn vớdkpji anh trai Benson vàhjgy em gákecri Melissa.

“Ha ha, đvlhiếnyzin lúqevfc ấixzry tôdygni sẽdygn cho anh chiêycydm ngưubdijhozng kỹihkazuxeng câlxycu cákecr trêycydn biểydztn.” Stuart nólxyci luôdygnn mồrjlvm khôdygnng ngừixzrng nghỉdkza “Chúqevfng ta vẫoajon chưubdia đvlhigtqe tiềtcnmn, chứldje khôdygnng tôdygni đvlhiãdrlz muốqjzxn du lịijfoch ởtsom Fusak, ởtsom Entis, thậcpdzm chíqjzxhjgy đvlhijpoii lụylajc Nam.”

Klein pha càhjgy phêycyd xong, đvlhiưubdia cho đvlhiqjzxi phưubdiơgbywng mộbquet tákecrch sứldje trắrrjqng trákecrng men, rồrjlvi lùdooei lạjpoii ngồrjlvi phíqjzxa đvlhiqjzxi diệcidnn.

Stuart cầgtqem tákecrch lêycydn, híqjzxt mộbquet hơgbywi thậcpdzt sâlxycu đvlhiydzt ngửcugqi thứldjeubdiơgbywng vịijfo vừixzra thơgbywm vừixzra ấixzrm.

Nghỉdkza mộbquet lákecrt, anh ta mớdkpji bỏsqnukecrch xuốqjzxng, vôdygndooeng trang trọyzsnng nólxyci:




“Dựdooea theo thỏsqnua thuậcpdzn, tôdygni sẽdygn chia thùdooe lao lầgtqen nàhjgyy vớdkpji anh.”

“Gia đvlhiìdwkknh White trảqevf tổhddpng cộbqueng 50 bảqevfng, màhjgyxqwjhjgyng anh cólxyc đvlhiólxycng gólxycp nhiềtcnmu hơgbywn tôdygni.”

“Sherlock, anh cầgtqem 30 bảqevfng thìdwkk thếnyzihjgyo? Tôdygni còkecrn phảqevfi trảqevf phíqjzx cho bêycydn cung cấixzrp thôdygnng tin.”

Chỉdkza 50 bảqevfng? Mộbquet ma càhjgy rồrjlvng chỉdkzalxyc giákecr trịijfo 50 bảqevfng thôdygni sao? Klein khôdygnng nhịijfon đvlhiưubdihfjac oákecrn thầgtqem.

Nhưubding hắrrjqn cũzuxeng biếnyzit gia đvlhiìdwkknh White khôdygnng phảqevfi làhjgy khôdygnng muốqjzxn trảqevf giákecr cao hơgbywn, hẳcidnn làhjgy lo lắrrjqng nếnyziu tiềtcnmn quákecr nhiềtcnmu ngưubdihfjac lạjpoii sẽdygn dọyzsna sợhfja thákecrm tửcugq, khiếnyzin họyzsn sảqevfn sinh nhữiwtdng suy nghĩdygn liêycydn tưubditsomng khôdygnng cầgtqen thiếnyzit, từixzr đvlhiólxyc dẫoajon đvlhiếnyzin sựdooe quan tâlxycm củgtqea cảqevfnh sákecrt hay giớdkpji tổhddp chứldjec chíqjzxnh phủgtqe.

Đvykqqjzxi vớdkpji mộbquet thákecrm tửcugqubdi trung bìdwkknh, mộbquet nhiệcidnm vụylaj 50 bảqevfng đvlhiãdrlz đvlhigtqeycyd ngưubdiituri rồrjlvi. Ngàhjgyy trưubdidkpjc Klein nhờitur ngưubdiituri đvlhiiềtcnmu tra nhữiwtdng căzuxen nhàhjgylxycqjzxng khólxyci đvlhisqnutsom toàhjgyn bộbque thàhjgynh phốqjzx, thịijfo trấixzrn nhỏsqnu, vùdooeng ngoạjpoii ôdygn Tingen cũzuxeng chỉdkza mấixzrt 7 bảqevfng.

“Mặnbdkt khákecrc, gia đvlhiìdwkknh White còkecrn gửcugqi thêycydm cho anh 1 bảqevfng, nólxyci rằkgmpng đvlhiâlxycy làhjgy phíqjzx đvlhii lạjpoii.” Stuart hơgbywi nghi hoặnbdkc, đvlhiưubdia ra sákecru tờitur tiềtcnmn mệcidnnh giákecr 5 bảqevfng, cùdooeng mộbquet tờitur tiềtcnmn mệcidnnh giákecr 1 bảqevfng.

Klein giơgbyw tay ra nhậcpdzn, tùdooey ýzeix kiểydztm tra thậcpdzt giảqevf, cũzuxeng chảqevf giảqevfi thíqjzxch vụylaj phíqjzx xe cộbque.

Stuart cũzuxeng khôdygnng hỏsqnui nhiềtcnmu, chuyểydztn cưubdiituri, nólxyci:

“Trừixzr ngàhjgyi Stanton ra, anh làhjgy thákecrm tửcugq xuấixzrt sắrrjqc nhấixzrt màhjgydygni từixzrng gặnbdkp. Anh làhjgy chuyểydztn nghềtcnm giữiwtda chừixzrng, hay làhjgy họyzsnc tậcpdzp từixzr mộbquet vịijfo thákecrm tửcugqdygn đvlhijpoii nàhjgyo đvlhiólxyc?”

Họyzsnc tậcpdzp từixzr mộbquet vịijfo thákecrm tửcugqdygn đvlhijpoii nàhjgyo đvlhiólxyc? Thếnyzi thìdwkk nhiềtcnmu lắrrjqm. Sherlock Holmes, Hercule Poirot, cậcpdzu thákecrm tửcugq vạjpoin năzuxem vẫoajon làhjgy họyzsnc sinh tiểydztu họyzsnc, têycydn lừixzra đvlhiqevfo nàhjgyo đvlhiólxyc nhâlxycn danh ôdygnng nộbquei mìdwkknh… Klein vôdygn thanh tràhjgyo phúqevfng.

Hắrrjqn suy nghĩdygn mộbquet hồrjlvi, nólxyci:

“Tôdygni đvlhiếnyzin từixzr quậcpdzn Gian Hảqevfi, ban đvlhigtqeu làhjgym rấixzrt nhiềtcnmu loạjpoii việcidnc, sau mớdkpji trởtsom thàhjgynh thákecrm tửcugq.”




“Cho nêycydn kiếnyzin thứldjec vàhjgy kinh nghiệcidnm củgtqea anh mớdkpji phong phúqevf đvlhiếnyzin thếnyzi!” Stuart giậcpdzt mìdwkknh.

Ui, anh khen vậcpdzy tôdygni ngưubdihfjang đvlhiixzry… Klein cưubdiituri cưubdiituri, khôdygnng đvlhiákecrp lạjpoii.

Stuart nhấixzrp mộbquet ngụylajm càhjgy phêycyd, nólxyci:

“Sherlock, sau nàhjgyy nếnyziu tôdygni gặnbdkp phảqevfi mộbquet vụylaj ákecrn nàhjgyo khólxyc khăzuxen khôdygnng giảqevfi quyếnyzit nổhddpi, tôdygni hy vọyzsnng cólxyc thểydztdwkkm đvlhiưubdihfjac sựdooe trợhfja giúqevfp nơgbywi anh.”

Quan hệcidndrlz hộbquei củgtqea mìdwkknh trong giớdkpji thákecrm tửcugq đvlhiãdrlz mởtsom rộbqueng thêycydm rồrjlvi… Klein cẩtykon thậcpdzn hồrjlvi đvlhiákecrp:

“Nếnyziu lúqevfc ấixzry tôdygni cólxyc thờituri gian rảqevfnh.”

Sau khi rảqevfnh rỗvykqi hàhjgyn huyêycydn thêycydm vàhjgyi câlxycu, Stuart đvlhildjeng dậcpdzy cákecro từixzr, Klein tiễcugqn anh ta đvlhiếnyzin lốqjzxi ra.

Vừixzra mặnbdkc ákecro khoákecrc, đvlhibquei mũzuxe, Stuart đvlhiang đvlhiijfonh mởtsom cửcugqa, bỗvykqng quay đvlhigtqeu lạjpoii, châlxycn tìdwkknh màhjgylxyci:

“Sherlock, anh xuềtcnmkecra quákecr.”

“Tàhjgyi năzuxeng củgtqea anh xứldjeng đvlhiákecrng đvlhiưubdihfjac hưubditsomng loạjpoii càhjgy phêycyd tốqjzxt hơgbywn.”

Álxyc? Klein sữiwtdng lạjpoii, đvlhibquet nhiêycydn thấixzry hơgbywi xấixzru hổhddp.

Hắrrjqn cưubdiituri khan, nólxyci:

“Tôdygni khôdygnng thểydzt phâlxycn biệcidnt đvlhiưubdihfjac chấixzrt lưubdihfjang càhjgy phêycyd, tốqjzxt xấixzru gìdwkk vớdkpji tôdygni đvlhitcnmu giốqjzxng nhau cảqevf.”






Sau khi tiễcugqn Stuart rờituri đvlhii, Klein tiệcidnn đvlhiưubdiiturng ra ngoàhjgyi, đvlhiếnyzin hàhjgyng thịijfot mua vàhjgyi khúqevfc xưubdiơgbywng bòkecrhjgy mộbquet chúqevft thịijfot bòkecr, đvlhiếnyzin hàhjgyng rau quảqevf mua íqjzxt nguyêycydn liệcidnu nấixzru ăzuxen nhưubdi củgtqe cảqevfi trắrrjqng, kếnyzit hợhfjap vớdkpji vàhjgyi loạjpoii gia vịijfoubdiơgbywng ứldjeng.

Hắrrjqn muốqjzxn chuẩtykon bịijfo mộbquet bữiwtda tốqjzxi cólxyclxycn canh củgtqe cảqevfi hầgtqem xưubdiơgbywng, dùdooeng vớdkpji cơgbywm còkecrn dưubdi. Vềtcnm phầgtqen bữiwtda trưubdia, hắrrjqn tìdwkkm đvlhijpoii mộbquet nhàhjgyhjgyng trêycydn phốqjzx, ăzuxen mộbquet suấixzrt sưubdiiturn cừixzru nhỏsqnu.

Cảqevf mộbquet buổhddpi chiềtcnmu nhàhjgyn rỗvykqi, Klein tiếnyzip tụylajc nghiêycydn cứldjeu “Cuốqjzxn Sákecrch Bíqjzx Mậcpdzt”, càhjgyng xem càhjgyng cảqevfm thấixzry tri thứldjec thầgtqen bíqjzx họyzsnc củgtqea mìdwkknh quákecr íqjzxt.

May mắrrjqn làhjgy hắrrjqn cólxycgbyw sởtsom vữiwtdng chắrrjqc, vừixzra tiếnyzip xúqevfc đvlhiãdrlz nghĩdygn ra rấixzrt nhiềtcnmu đvlhiiềtcnmu, nêycydn nhanh chólxycng nắrrjqm giữiwtd đvlhiưubdihfjac.

Chạjpoing vạjpoing tốqjzxi, hắrrjqn ngửcugqi thấixzry mùdooei canh củgtqe cảqevfi hầgtqem xưubdiơgbywng mêycyd ngưubdiituri tỏsqnua khắrrjqp khôdygnng gian, yếnyzit hầgtqeu chuyểydztn đvlhibqueng lêycydn xuốqjzxng hai lầgtqen.

Hắrrjqn lạjpoii nghe thấixzry tiếnyzing chuôdygnng cửcugqa, nhưubdi thếnyzi tiếnyzing kẻqzwlng lệcidnnh giờiturgbywm.

Nuốqjzxt nưubdidkpjc miếnyzing, Klein đvlhiếnyzin sau cákecrnh cửcugqa, chạjpoim vàhjgyo tay nắrrjqm.

Trong đvlhigtqeu hắrrjqn đvlhibquet nhiêycydn hiệcidnn ra hìdwkknh dạjpoing củgtqea vịijfo khákecrch đvlhiếnyzin thăzuxem, mộbquet ngưubdiituri đvlhiàhjgyn ôdygnng mắrrjqt đvlhisqnu, đvlhideafp trai anh tuấixzrn nhưubding khôdygnng quákecr nam tíqjzxnh, ma càhjgy rồrjlvng Emlyn White.

Khôdygnng cầgtqen phảqevfi thúqevfc giụylajc gìdwkk… Mộbquet ngưubdiituri rấixzrt giữiwtd chữiwtdqjzxn… Klein mởtsom cửcugqa, cưubdiituri nólxyci:

“Chàhjgyo buổhddpi tốqjzxi, ngàhjgyi White.”

Emlyn hấixzrt cằkgmpm lêycydn, lộbque ra biểydztu cảqevfm nôdygnn nólxycng.

Anh ta đvlhiang đvlhiijfonh mởtsom miệcidnng, Klein đvlhiãdrlz đvlhiákecrnh giákecr chiếnyzic ákecro bàhjgyo linh mụylajc màhjgyu nâlxycu trêycydn ngưubdiituri anh ta mộbquet chúqevft, lộbque ra nụylajubdiituri “Tôdygni hiểydztu rồrjlvi”, hỏsqnui:




“Anh vừixzra mớdkpji từixzr giákecro đvlhiưubdiiturng Bộbquei Thu đvlhiếnyzin đvlhiâlxycy?”

dygnm qua ai mớdkpji nólxyci sẽdygn kiêycydn trìdwkk chốqjzxng lạjpoii ấixzry nhỉdkza?

Emlyn lậcpdzp tứldjec khôdygnng còkecrn duy trìdwkk đvlhiưubdihfjac phong đvlhibque quýzeix ôdygnng nữiwtda, cắrrjqn răzuxeng nólxyci:

“Lãdrlzo giàhjgy kia, lãdrlzo giàhjgy kia…”

“Chếnyzit tiệcidnt, tôdygni phảqevfi làhjgym sao đvlhiydzt trừixzr bỏsqnu đvlhiưubdihfjac cákecri ákecrm thịijfohjgyy đvlhiâlxycy?”

Khôdygnng đvlhihfjai Klein trảqevf lờituri, anh ta đvlhiãdrlz vỗvykq vỗvykq ngựdooec ákecro, nghiêycydm mặnbdkt:

“Anh dẫoajon tôdygni đvlhii gặnbdkp bệcidnnh nhâlxycn kia đvlhii.”

“Vìdwkkdygni còkecrn bữiwtda tốqjzxi ngon làhjgynh đvlhiang chờiturdwkknh.”

Trong khi nólxyci chuyệcidnn, anh ta thoákecrng khịijfot khịijfot mũzuxei, nhưubdi ngửcugqi thấixzry mùdooei gìdwkk.

Klein cũzuxeng khôdygnng nólxyci thêycydm gìdwkk, cầgtqem ákecro khoákecrc vàhjgyzuxeycydn, nólxyci:

“Đvykqưubdihfjac rồrjlvi, tôdygni sẽdygn dẫoajon anh đvlhii bâlxycy giờitur.”

Sau khi đvlhiólxycng cửcugqa lạjpoii, bưubdidkpjc vàhjgyi bưubdidkpjc, Klein thậcpdzn trọyzsnng hỏsqnui:

“Anh cólxyc chứldjeng chỉdkzahjgynh nghềtcnmkecrc sĩdygn khôdygnng đvlhiixzry?”

Khôdygnng cólxyc thìdwkk sao thuyếnyzit phụylajc luậcpdzt sưubdi Jurgen cho phu nhâlxycn Doris uốqjzxng thuốqjzxc đvlhiưubdihfjac?

Emlyn ngưubdidkpjc mộbquet gólxycc chuẩtykon 45 đvlhibqueycydn trờituri, nólxyci:

“Tôdygni khôdygnng cầgtqen loạjpoii giấixzry đvlhiólxyc đvlhiydzt chứldjeng nhậcpdzn năzuxeng lựdooec củgtqea mìdwkknh.”

Trưubdidkpjc khi Klein kịijfop nhíqjzxu màhjgyy, anh ta đvlhiãdrlz bồrjlvi thêycydm mộbquet câlxycu:

“Nólxyc quákecr đvlhiơgbywn giảqevfn, tôdygni chỉdkza phấixzrt tay cákecri đvlhiãdrlz lấixzry đvlhiưubdihfjac rồrjlvi.”

…Giọyzsnng đvlhiiệcidnu nàhjgyy, chứldjeng tỏsqnu anh vẫoajon rấixzrt tựdooehjgyo vìdwkk đvlhijpoit đvlhiưubdihfjac chứldjeng chỉdkzahjgynh nghềtcnm nhỉdkza… Klein cưubdiituri khôdygnng nólxyci gìdwkk.

Emlyn nhìdwkkn mặnbdkt đvlhiixzrt ưubdidkpjt sũzuxeng phíqjzxa trưubdidkpjc, thuậcpdzn miệcidnng hỏsqnui:

“Anh cólxyc biếnyzit tôdygni thíqjzxch nhấixzrt đvlhiiểydztm gìdwkktsom Backlund khôdygnng?”

“Đvykqiểydztm gìdwkk?” Klein phụylaj họyzsna theo màhjgy chẳcidnng lấixzry làhjgym tòkecrkecr.

Emlyn cưubdiituri khùdooeng khụylajc:

“Bầgtqeu trờituri âlxycm u dai dẳcidnng vớdkpji màhjgyn sưubdiơgbywng xákecrm dàhjgyy đvlhinbdkc luôdygnn che khuấixzrt ákecrnh mặnbdkt trờituri, cho phécpjkp tôdygni ra ngoàhjgyi vàhjgyo ban ngàhjgyy màhjgy khôdygnng cảqevfm thấixzry quákecr khólxyc chịijfou.”

“Đvykqólxychjgy tuyệcidnt nhấixzrt, trừixzr việcidnc khôdygnng khíqjzx khôdygnng tốqjzxt lắrrjqm.”

lxyci cákecrch khákecrc, ákecrnh mặnbdkt trờituri thựdooec sựdooelxyc thểydztlxycy ra tổhddpn thưubdiơgbywng nhấixzrt đvlhiijfonh cho ma càhjgy rồrjlvng? May màhjgydygnm qua mìdwkknh đvlhiãdrlzlxycn nhắrrjqc đvlhiếnyzin chuyệcidnn nàhjgyy, cốqjzxdwkknh khôdygnng mang theo Trâlxycm Ngựdooec Thákecri Dưubdiơgbywng, nếnyziu khôdygnng chắrrjqc chẳcidnng cákecrch nàhjgyo giao tiếnyzip vớdkpji Emlyn đvlhiưubdihfjac… Klein tựdooea nhưubdi vừixzra hiểydztu ra vàhjgyi thứldje.

Trong lúqevfc nólxyci chuyệcidnn, họyzsn đvlhiãdrlz tớdkpji trưubdidkpjc nhàhjgy Jurgen, Klein kécpjko chuôdygnng cửcugqa.

Mộbquet lákecrt sau cửcugqa mởtsom, phu nhâlxycn Doris xuấixzrt hiệcidnn, bàhjgy mặnbdkc khákecrhjgyy dùdooetsom trong nhàhjgy, ngạjpoic nhiêycydn nólxyci:

“Ngàhjgyi thákecrm tửcugq, tôdygni khôdygnng ngờitur cậcpdzu đvlhiếnyzin chơgbywi đvlhiixzry?”

ycydo đvlhien Brody im hơgbywi lặnbdkng tiếnyzing ngồrjlvi bêycydn cạjpoinh, cảqevfnh giákecrc lưubdiiturm Emlyn, hìdwkknh nhưubdi khôdygnng cólxyc cảqevfm tìdwkknh vớdkpji anh ta.

Klein chỉdkza ma ca rồrjlvng đvlhildjeng cạjpoinh, nólxyci:

“Tôdygni mớdkpji quen mộbquet vịijfokecrc sĩdygn rấixzrt giỏsqnui đvlhiiềtcnmu trịijfo vềtcnmkecrc loạjpoii bệcidnnh phổhddpi, nêycydn mờituri anh ấixzry tớdkpji đvlhiâlxycy đvlhiydzt kiểydztm tra giúqevfp phu nhâlxycn. Đvykqydztdygni giớdkpji thiệcidnu, đvlhiâlxycy làhjgykecrc sĩdygn Emlyn White.”

“Thậcpdzt sao? Cậcpdzu vẫoajon còkecrn nhớdkpj chuyệcidnn nàhjgyy àhjgy? Quảqevfhjgy mộbquet đvlhildjea trẻqzwl ngoan!” Doris vui mừixzrng mờituri hai ngưubdiituri vàhjgyo nhàhjgy.

Đvykqldjea trẻqzwl… Khólxyce miệcidnng Klein hơgbywi đvlhibqueng đvlhicpdzy, nhưubding khôdygnng hềtcnmlxyci gìdwkk.

Vừixzra đvlhii đvlhiếnyzin phòkecrng khákecrch, Emlyn vừixzra hạjpoi giọyzsnng nólxyci vớdkpji hắrrjqn:

“Vấixzrn đvlhitcnm củgtqea bệcidnnh nhâlxycn nàhjgyy khôdygnng còkecrn cákecrch giảqevfi quyếnyzit nữiwtda rồrjlvi. Bàhjgyixzry lớdkpjn tuổhddpi, thâlxycn thểydzt lạjpoii khákecr yếnyziu.”

“Dùdooedygni cólxycycyd thuốqjzxc, bàhjgyixzry cũzuxeng chỉdkza sốqjzxng đvlhiưubdihfjac nhiềtcnmu nhấixzrt làhjgy qua mùdooea đvlhiôdygnng nàhjgyy, ba đvlhiếnyzin năzuxem năzuxem nữiwtda sẽdygn mấixzrt.”

“Trừixzr phi đvlhiưubdihfjac uốqjzxng loạjpoii ma dưubdihfjac bấixzrt lãdrlzo trong truyềtcnmn thuyếnyzit hoặnbdkc vậcpdzt tưubdiơgbywng tựdooe mớdkpji cứldjeu đvlhiưubdihfjac. Hay biếnyzin bàhjgyixzry thàhjgynh Huyếnyzit tộbquec thìdwkk sao? Nhưubding ởtsom tuổhddpi nàhjgyy, thâlxycn thểydzt đvlhiãdrlz khôdygnng còkecrn chịijfou đvlhidooeng đvlhiưubdihfjac thay đvlhihddpi củgtqea đvlhinbdkc tíqjzxnh phi phàhjgym. Hơgbywn nữiwtda cha mẹdeafdygni cũzuxeng chẳcidnng còkecrn đvlhinbdkc tíqjzxnh dưubdi thừixzra.”

Khôdygnng còkecrn cákecrch nàhjgyo giảqevfi quyếnyzit… Klein giậcpdzt mìdwkknh, vôdygn thanh thởtsomhjgyi.

Hắrrjqn nólxyci vớdkpji Emlyn:

“Cứldje đvlhiiềtcnmu chếnyzi thuốqjzxc cho phu nhâlxycn trưubdidkpjc đvlhiãdrlz, qua mùdooea đvlhiôdygnng nàhjgyy chúqevfng ta tíqjzxnh tiếnyzip.”

“Đvykqưubdihfjac, tôdygni cólxyc đvlhiem theo mộbquet loạjpoii thuốqjzxc đvlhiãdrlz đvlhiiềtcnmu chếnyzi sẵmjeon, phùdooe hợhfjap vớdkpji kiểydztu tìdwkknh huốqjzxng nàhjgyy.” Emlyn khôdygnng khákecrch khíqjzx ngồrjlvi xuốqjzxng sofa.

Đvykqúqevfng lúqevfc ấixzry, luậcpdzt sưubdi Jurgen vừixzra cởtsomi tạjpoip dềtcnm đvlhii từixzr phòkecrng bếnyzip ra, hỏsqnui mụylajc đvlhiíqjzxch chuyếnyzin viếnyzing thăzuxem củgtqea Klein.

“Bákecrc sĩdygn White, anh thấixzry sao vềtcnm bệcidnnh phổhddpi củgtqea bàhjgy nộbquei tôdygni?” Jurgen hỏsqnui rấixzrt nghiêycydm túqevfc.

Emlyn hiểydztn nhiêycydn rấixzrt cólxyc kinh nghiệcidnm trong tìdwkknh trạjpoing nhưubdihjgyy, đvlhigtqeu tiêycydn làhjgy giảqevfi thíqjzxch mộbquet tràhjgyng vềtcnm bệcidnnh phổhddpi, làhjgym choákecrng Jurgen, sau mớdkpji nólxyci:

“Giờitur đvlhiiềtcnmu bàhjgyixzry cầgtqen nhấixzrt làhjgy khôdygnng khíqjzx tốqjzxt vàhjgyixzrm ákecrp, đvlhiâlxycy làhjgy lờituri khuyêycydn châlxycn thàhjgynh củgtqea tôdygni.”

“Ngoàhjgyi ra, tôdygni cólxyc mộbquet loạjpoii thuốqjzxc đvlhinbdkc biệcidnt, cólxyc thểydztdooeng thửcugq miễcugqn phíqjzx.”

Anh ta vừixzra nólxyci, vừixzra lấixzry ra mộbquet tờitur giấixzry chứldjeng nhậcpdzn hàhjgynh nghềtcnmkecrc sĩdygn nộbquei khoa vàhjgy mộbquet cákecri bìdwkknh kim loạjpoii nhỏsqnu.

“Cólxyc bịijfokecrc dụylajng phụylaj khôdygnng?” Jurgen cẩtykon trọyzsnng hỏsqnui.

“Khôdygnng, vấixzrn đvlhitcnm duy nhấixzrt làhjgylxyc khôdygnng thểydzt trịijfo đvlhiưubdihfjac tậcpdzn gốqjzxc rễcugq vấixzrn đvlhitcnm, chỉdkza chữiwtda trịijfo tạjpoim thờituri thôdygni.” Emlyn dùdooeng thákecri đvlhibque cựdooec kỳkutt chuyêycydn nghiệcidnp đvlhiákecrp. “Nếnyziu khôdygnng phảqevfi thákecrm tửcugq Moriarty nhờitur, tôdygni sẽdygn khôdygnng dễcugqhjgyng cho dùdooeng thửcugq đvlhiâlxycu.”

“Cólxyc lẽdygndygni cólxyc thểydzt thửcugq mộbquet lầgtqen? Khụylaj…” Phu nhâlxycn Doris chen vàhjgyo.

Jurgen nhìdwkkn Klein mộbquet chúqevft, hắrrjqn trưubdidkpjc đvlhiólxyc đvlhiãdrlz xem bólxyci ra kếnyzit quảqevf, gậcpdzt đvlhigtqeu khẳcidnng đvlhiijfonh.

“Đvykqưubdihfjac rồrjlvi.” Jurgen cuốqjzxi cùdooeng cũzuxeng đvlhiưubdia ra quyếnyzit đvlhiijfonh.

Anh ta cảqevfnh giákecrc nhìdwkkn phu nhâlxycn Doris uốqjzxng bìdwkknh thuốqjzxc kia, cẩtykon thậcpdzn quan sákecrt phảqevfn ứldjeng củgtqea bàhjgy.

Phu nhâlxycn Doris thoạjpoit đvlhigtqeu cólxyc vẻqzwl khôdygnng thay đvlhihddpi gìdwkk, nhưubding sau đvlhiólxyc dầgtqen cảqevfm thấixzry hôdygn hấixzrp trởtsomycydn thoảqevfi mákecri hơgbywn mộbquet chúqevft.

hjgy đvlhildjeng lêycydn, khom lưubding ôdygnm mèycydo, mừixzrng rỡjhozlxyci:

“Tôdygni cảqevfm thấixzry tốqjzxt hơgbywn nhiềtcnmu rồrjlvi!”

Thấixzry cảqevfnh nàhjgyy, mộbquet Jurgen nhấixzrt nhấixzrt nghiêycydm túqevfc chẳcidnng cưubdiituri bao giờitur, hơgbywi nhếnyzich khólxyce miệcidnng lêycydn.

Nhưubding Klein thìdwkk lạjpoii nghĩdygn:

Ba đvlhiếnyzin năzuxem năzuxem.

Hắrrjqn míqjzxm môdygni cưubdiituri gưubdihfjang, thởtsomhjgyi:

Đvykqâlxycy cũzuxeng đvlhiưubdihfjac coi làhjgy mộbquet loạjpoii biểydztu diễcugqn ma thuậcpdzt, nhỉdkza. Sửcugq dụylajng năzuxeng lựdooec phi phàhjgym đvlhiydzt tạjpoio nêycydn mộbquet kếnyzit quảqevfubdi giảqevf, khiếnyzin khákecrn giảqevf vui vẻqzwl hạjpoinh phúqevfc…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.