Phong Thần Châu

Chương 1020 : 1020

    trước sau   



Nhìxmicn thấldmly Cựdhzfc Thiêsmgxn Sơorihn bắxmuvt đnjrtwozlu tăxwydng giávorv, néztuct mặhlfht củqaaoa mấldmly đnjrtolgk tửguvlorihi thay đnjrtvndei.

“Ba trăxwydm vạorihn!”  
Cựdhzfc Thiêsmgxn Sơorihn lúblhec nàzflvy đnjrtãykyr hoàzflvn toàzflvn hoảsqrvng loạorihn rồdwgdi.

Đhxrdâahiyy chívcvsnh làzflv tiềygqgn bỏnjrt ra đnjrtbhlr mua mạorihng củqaaoa hắxmuvn ta đnjrtldmly!  
“Mộayent ngàzflvn vạorihn!”  
Cựdhzfc Thiêsmgxn Sơorihn rófwpht cuộayenc cũyethng cắxmuvn răxwydng, hạorih quyếolgkt tâahiym nófwphi: “Bồdwgdi thưwshoerning cho cávorvc vịvorv mộayent ngàzflvn vạorihn linh thạorihch!”  
Mộayent ngàzflvn vạorihn, cávorvi nàzflvy chiếolgkm mộayent sốomfowshofwphng khổvndeng lồdwgd trong kho linh thạorihch ởwozl phávorvi Thiêsmgxn Sơorihn.

Mộayent đnjrtolgk tửguvlblhec nàzflvy muốomfon nófwphi lạorihi thôsmgxi.

Tầwozln Ninh lạorihi nófwphi: “Sốomfong chếolgkt củqaaoa hắxmuvn nằefmim trong tay củqaaoa cávorvc ngưwshoơorihi, cávorvc ngưwshoơorihi muốomfon nófwphi gìxmic thìxmic cứgenrfwphi, khôsmgxng cầwozln phảsqrvi sợfwph”.



“Nếolgku nhưwsho sau nàzflvy hắxmuvn dávorvm trảsqrv thùahiy, ta sẽutza tiêsmgxu diệolgkt toàzflvn bộayen phávorvi Thiêsmgxn Sơorihn củqaaoa hắxmuvn!”  
“Khôsmgxng dávorvm khôsmgxng dávorvm, tuyệolgkt đnjrtomfoi khôsmgxng dávorvm!”, Cựdhzfc Thiêsmgxn Sơorihn vộayeni vàzflvng nófwphi.

Đhxrdolgk tửguvl kia gậbanht đnjrtwozlu, rốomfot cuộayenc cũyethng lấldmly dũyethng khívcvsfwphi: “Mộayent ngàzflvn vạorihn linh thạorihch, trợfwph cấldmlp mộayent phầwozln cho ngưwshoernii nhàzflv củqaaoa Đhxrdôsmgx Tiềygqgn sưwsho huynh, sốomfooamfn lạorihi giao phófwph cho tôsmgxng chủqaao sắxmuvp xếolgkp, còoamfn mộayent chúblhet”.

“Ngàzflvi nófwphi, ngàzflvi nófwphi đnjrti! ”, Cựdhzfc Thiêsmgxn Sơorihn lậbanhp tứgenrc thởwozl phàzflvo mộayent hơorihi.

“Ai giếolgkt Đhxrdôsmgx Tiềygqgn sưwsho huynh thìxmic kẻnbhu đnjrtófwph phảsqrvi đnjrtygqgn mạorihng!”  
“Đhxrdúblheng vậbanhy!”  
“Khôsmgxng sai!”  
Nhữqvbwng đnjrtolgk tửguvloamfn lạorihi cũyethng gậbanht đnjrtwozlu nófwphi đnjrtúblheng, trong lúblhec nhấldmlt thờernii lòoamfng đnjrtwozly căxwydm phẫldmln.

“Đhxrdưwshofwphc!”  
Cựdhzfc Thiêsmgxn Sơorihn bưwshooamfc từbhlrng bưwshooamfc đnjrti ra, vung tay lêsmgxn.


Bộayenp bộayenp hai ngưwshoernii lậbanhp tứgenrc bịvorvsmgxi ra, Cựdhzfc Thiêsmgxn Sơorihn vỗdyyr tay xuốomfong, sọzijvykyro củqaaoa hai ngưwshoernii nàzflvy lậbanhp tứgenrc vỡuymc vụolgkn, hơorihi thởwozl biếolgkn mấldmlt hoàzflvn toàzflvn.

“Chívcvsnh hai kẻnbhuzflvy đnjrtãykyr giếolgkt Đhxrdôsmgx Tiềygqgn, tạorihi hạorih giếolgkt chếolgkt hai kẻnbhuzflvy mong chưwsho vịvorv hảsqrv giậbanhn”.

“Hừbhlr, bọzijvn ta chẳsigsng cầwozln phảsqrvi hảsqrv giậbanhn, nhưwsho lờernii tôsmgxng chủqaao đnjrtãykyrfwphi, đnjrtolgk tửguvl Thanh Vâahiyn môsmgxn bọzijvn ta sẽutza khôsmgxng ỷxmuv thếolgk hiếolgkp ngưwshoernii, nhưwshong nếolgku ngưwshoernii khávorvc ứgenrc hiếolgkp bọzijvn ta thìxmic bọzijvn ta cũyethng khôsmgxng sợfwph”, đnjrtolgk tửguvl kia lấldmly dũyethng khívcvsfwphi.

Tầwozln Ninh nghe thấldmly vậbanhy thìxmic gậbanht đnjrtwozlu.

Nhưwshong suy cho cùahiyng, sâahiyu trong đnjrtávorvy lòoamfng củqaaoa hơorihn mưwshoernii đnjrtolgk tửguvlzflvy vẫldmln cófwph chúblhet sợfwphykyri.

Nếolgku khôsmgxng cầwozln gìxmic phảsqrvi nhậbanhn bồdwgdi thưwshoerning bằefming linh thạorihch, cứgenr trựdhzfc tiếolgkp giếolgkt chếolgkt Cựdhzfc Thiêsmgxn Sơorihn làzflv xong.

Nhưwshong hắxmuvn cũyethng hiểbhlru, Thanh Vâahiyn môsmgxn suy yếolgku đnjrtãykyrahiyu, phảsqrvi thay đnjrtvndei tâahiym tívcvsnh củqaaoa cávorvc đnjrtolgk tửguvl, chuyệolgkn nàzflvy khôsmgxng phảsqrvi ngàzflvy mộayent ngàzflvy hai làzflvfwph thểbhlrzflvm đnjrtưwshofwphc.

Lầwozln nàzflvy cũyethng coi nhưwsho tiếolgkp thêsmgxm cho bọzijvn họzijv mộayent chúblhet dũyethng khívcvs.

“Cựdhzfc Thiêsmgxn Sơorihn, Tầwozln tôsmgxng chủqaao đnjrtdwgdng ýklxh tha cho ngưwshoơorihi mộayent mạorihng, ngưwshoơorihi còoamfn khôsmgxng mau cảsqrvm ơorihn đnjrti”.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.