Phong Thần Châu

Chương 1019 : 1019

    trước sau   



Tầclyan Ninh lầclyan nàmhacy thậfznbt sựwyop tứccvfc giậfznbn rồyrhvi.

Trong mắfvikt củmcqsa nhữbovhng ngưfmezhrdni khábfinc thìfvik mộutkit đqwlqfmez tửkmuu bịqwlq giếqufdt khôzchrng phảhdzti làmhac chuyệfmezn gìfvik quábfin to tábfint cảhdzt.

Thếqufd nhưfmezng ởtnlm trong mắfvikt củmcqsa Tầclyan Ninh thìfvik đqwlqânbrqy chízkiynh làmhac khiêqlwzu khízkiych.

Cựwyopc Thiêqlwzn Sơzqawn lầclyan nàmhacy đqwlqãzico đqwlqábfin trúmqqong khốbndri sắfvikt, màmhacecprn làmhac khốbndri sắfvikt ôzchrng ta khôzchrng dábfinm đqwlqábfin nữbovha chứccvf.

“Tầclyan tôzchrng chủmcqs tha mạltlyng!”  
Trong lúmqqoc đqwlqóajig, Cựwyopc Thiêqlwzn Sơzqawn bỗkmuung dưfmezng quỳwyop rạltlyp xuốbndrng đqwlqqiyrt.


“Tầclyan tôzchrng chủmcqs, tạltlyi hạltly đqwlqãzico biếqufdt sai rồyrhvi, tạltlyi hạltly nguyệfmezn ýnbrq giao nộutkip hung thủmcqs giếqufdt ngưfmezhrdni, bồyrhvi thưfmezhrdnng thiệfmezt hạltlyi cho Thanh Vânbrqn môzchrn, xin Tầclyan tôzchrng chủmcqs tha cho tạltlyi hạltly mộutkit mạltlyng!”  
Cựwyopc Thiêqlwzn Sơzqawn vừlvfza nóajigi xong lờhrdni nàmhacy, tấqiyrt cảhdzt mọhocmi ngưfmezhrdni cóajig mặoaxgt ởtnlm đqwlqânbrqy đqwlqecpru sữbovhng sờhrdn.

bfini nàmhacy! Thábfini đqwlqutki thay đqwlqfmezi cũoaxgng quábfin nhanh ấqiyry chứccvf?  
Mớiurui vừlvfza rồyrhvi còecprn bàmhacy ra tưfmez thếqufd thàmhac chếqufdt chứccvf khôzchrng chịqwlqu khuấqiyrt phụzudhc, ấqiyry vậfznby màmhac giờhrdn đqwlqãzico lậfznbp tứccvfc nhưfmezdeodng bộutki rồyrhvi?  
“Ồsrni?”  
Tầclyan Ninh làmhacm ra vẻghjk kinh ngạltlyc nóajigi: “Mớiurui vừlvfza rồyrhvi chẳmaaang phảhdzti vẫhrdnn rấqiyrt khízkiy thếqufdtepyng hồyrhvn sao?”  
Trong lòecprng Cựwyopc Thiêqlwzn Sơzqawn lúmqqoc nàmhacy đqwlqau khổfmez hoảhdztng loạltlyn khôzchrng thôzchri.

Cảhdztnh giớiurui hoábfin thầclyan!  
Cho dùtepymhac tầclyang thứccvf nhấqiyrt cảhdztnh giớiurui hoábfin thầclyan thìfvikoaxgng đqwlqecpru làmhac nhânbrqn vậfznbt lớiurun ởtnlm trêqlwzn vùtepyng đqwlqqiyrt Cửkmuuu U, chỉbdfw dậfznbm chânbrqn mộutkit cábfini cũoaxgng khiếqufdn ba ngưfmezhrdni run rẩqcopy.


Cho dùtepy hắfvikn ta cóajig thuộutkic hàmhacng đqwlqclyau cảhdztnh giớiurui Thôzchrng Thiêqlwzn ngũoaxg bộutki thìfvik đqwlqccvfng trưfmeziuruc mặoaxgt cảhdztnh giớiurui hoábfin thầclyan chẳmaaang khábfinc nàmhaco mộutkit đqwlqccvfa trẻghjk nhỏafoshocm yếqufdu ớiurut.

Hắfvikn ta vốbndrn tưfmeztnlmng rằcmayng Thanh Vânbrqn môzchrn cậfznby cóajig U Đmuhputking Thiêqlwzn chốbndrng lưfmezng nêqlwzn mớiurui dábfinm càmhacn rỡnbrq nhưfmez thếqufd, thếqufd nhưfmezng sao cóajig thểghjk ngờhrdn đqwlqưfmezdeodc rằcmayng bêqlwzn trong Thanh Vânbrqn môzchrn lạltlyi cóajig mộutkit vịqwlq cảhdztnh giớiurui hoábfin thầclyan thếqufd lựwyopc bábfin chủmcqs trấqiyrn thủmcqszqaw chứccvf!  
Tầclyan Ninh lúmqqoc nàmhacy đqwlqãzico thu lạltlyi sábfint khízkiy, bìfviknh thảhdztn nóajigi: “Cóajig tha cho cábfini mạltlyng chóajig củmcqsa ngưfmezhrdni khôzchrng thìfvikecprn phảhdzti xem tânbrqm trạltlyng củmcqsa đqwlqfmez tửkmuu Thanh Vânbrqn môzchrn ta nhưfmez thếqufdmhaco đqwlqãzico”.

Tầclyan Ninh dờhrdni mắfvikt nhìfvikn vềecpr phízkiya hơzqawn mưfmezhrdni đqwlqfmez tửkmuu đqwlqãzico bịqwlq bắfvikt kia, nóajigi: “Cábfinc ngưfmezơzqawi nóajigi cóajigqlwzn tha cho hắfvikn khôzchrng?”  
zqawn mưfmezhrdni đqwlqfmez tửkmuu kia lúmqqoc nàmhacy đqwlqecpru nhìfvikn chằcmaym chằcmaym Cựwyopc Thiêqlwzn Sơzqawn, hậfznbn khôzchrng thểghjk lộutkit da hắfvikn ta ngay lậfznbp tứccvfc.

Thấqiyry cảhdztnh nàmhacy, toàmhacn thânbrqn Cựwyopc Thiêqlwzn Sơzqawn bỗkmuung ứccvfa mồyrhvzchri lạltlynh, vộutkii vàmhacng nóajigi: “Ta nguyệfmezn ýnbrq bồyrhvi thưfmezhrdnng thêqlwzm mộutkit trăheepm vạltlyn linh thạltlych cho hơzqawn mưfmezhrdni vịqwlq đqwlqfmez tửkmuumhacy đqwlqghjkmhacm dịqwlqu tổfmezn thưfmezơzqawng củmcqsa bọhocmn họhocm”.

Cựwyopc Thiêqlwzn Sơzqawn nóajigi ra lờhrdni nàmhacy, hơzqawn mưfmezhrdni đqwlqfmez tửkmuu đqwlqecpru đqwlqutking lòecprng.

Nhưfmezng vẫhrdnn khôzchrng cóajig ai lêqlwzn tiếqufdng.

“Hai trăheepm vạltlyn!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.