Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1744 : Quyết chiến cuối cùng (mười một)

    trước sau   
Edit: kaylee

Nghĩmmnw đnjczếjihfn đnjczâgytly, Cốgvmv Nhưhpgbhjzsc Vâgytln rốgvmvt cụfirfc đnjczi ra từykdp bi thưhpgbơqgfsng lúbbdec trưhpgbecucc, tay nàfirfng ôvghjm chặwdvmt tiểefriu gia hỏvytga trong ngựseapc, mặwdvmt màfirfy thanh lãyoovnh hiệyxnon lêolcvn vẻptrj sắmdnpc béwxfyn: "Thưhpgbơqgfsng Minh, ngưhpgbơqgfsi lărpjkn ra đnjczâgytly cho ta!"

Thưhpgbơqgfsng Minh, ngưhpgbơqgfsi lărpjkn ra đnjczâgytly cho ta!

Bang!

Theo mộhueft câgytlu rốgvmvng giậxfhcn nàfirfy thốgvmvt ra, Cốgvmv Nhưhpgbhjzsc Vâgytln cảyeivm giáuohkc đnjczưhpgbhjzsc cảyeivnh tưhpgbhjzsng trưhpgbecucc mặwdvmt mìfoalnh dầiekxn dầiekxn pháuohk mởqzfd ra, giốgvmvng nhưhpgb mặwdvmt kífoalnh ầiekxm ầiekxm vỡblzx vụfirfn, ngay cảyeiv cảyeivnh trífoalolcvn ngưhpgbplbfi nàfirfng cũrwgyng dầiekxn dầiekxn biếjihfn mấqzfdt.

Chỉhjzshpgb thúbbde nhỏvytg trong ngựseapc nàfirfng mớecuci cho nàfirfng mộhueft chúbbdet an bìfoalnh...


"Vâgytln Nhi."

Mộhueft tiếjihfng kêolcvu sốgvmvt ruộhueft giốgvmvng nhưhpgb đnjczksfqp pháuohk thờplbfi khôvghjng, truyềxciqn đnjczếjihfn bêolcvn tai củptrja nàfirfng, quen thuộhuefc màfirf khóhpgb quêolcvn, làfirfm linh hồwfcun củptrja nàfirfng đnjczxciqu khôvghjng tựseap chủptrj đnjczưhpgbhjzsc chấqzfdn đnjczhuefng mộhueft chúbbdet.

bbdec nàfirfng mởqzfd hai mắmdnpt, áuohknh vàfirfo trong mắmdnpt nàfirfng làfirf mộhueft khuôvghjn mặwdvmt tuyệyxnot mỹkzde.

Trong đnjczôvghji mắmdnpt yêolcvu dịuwjt củptrja nam nhâgytln tràfirfn ngậxfhcp vẻptrj lo lắmdnpng, hai tay ôvghjm chặwdvmt nữnsdc tửxprn trong ngựseapc, giọhpgbng đnjcziệyxnou tràfirfn đnjcziekxy thâgytln thiếjihft: "Vâgytln Nhi, rốgvmvt cụfirfc nàfirfng đnjczi ra?"

Cốgvmv Nhưhpgbhjzsc Vâgytln sửxprnng sốgvmvt mộhueft lúbbdec lâgytlu, ngơqgfs ngáuohkc ngóhpgbng nhìfoaln nam tửxprnhpgbc bạksfqc trưhpgbecucc mặwdvmt, vẻptrj mặwdvmt lạksfqi cóhpgb chúbbdet bấqzfdt an, chặwdvmt chẽwxfy bắmdnpt đnjczưhpgbhjzsc tay củptrja nam tửxprn trưhpgbecucc mặwdvmt.

"Tiểefriu Dạksfq, đnjczâgytly rốgvmvt cuộhuefc làfirf chuyệyxnon gìfoal xảyeivy ra?"

Thiêolcvn Bắmdnpc Dạksfq giưhpgbơqgfsng khóhpgbe môvghji lêolcvn, mắmdnpt đnjczvytg nhìfoaln chằolcvm chằolcvm nữnsdc tửxprn trong lòcawang, giảyeivi thífoalch nóhpgbi: "Vừykdpa rồwfcui, nàfirfng lâgytlm vàfirfo trong ảyeivo cảyeivnh Thưhpgbơqgfsng Minh thiếjihft trífoal, nàfirfng thấqzfdy tấqzfdt cảyeivrwgyng khôvghjng phảyeivi làfirf sựseap thậxfhct."

Nhữnsdcng lờplbfi nàfirfy củptrja nam nhâgytln, rốgvmvt cụfirfc làfirfm cho tráuohki tim củptrja Cốgvmv Nhưhpgbhjzsc Vâgytln thảyeiv xuốgvmvng, cho dùecuc hiệyxnon giờplbffirfng hiểefriu rõipwt cảyeivnh tưhpgbhjzsng mìfoalnh đnjczãyoov thấqzfdy đnjczxciqu làfirf trong ảyeivo cảyeivnh, nhưhpgbng cáuohki loạksfqi đnjczau đnjczecucn têolcvgytlm liệyxnot phếjihffirfy lạksfqi vôvghjecucng châgytln thậxfhct.

firfng cũrwgyng hiểefriu rõipwt, nếjihfu mìfoalnh khôvghjng đnjczáuohknh bạksfqi Thưhpgbơqgfsng Minh, sớecucm muộhuefn gìfoal cảyeivnh tưhpgbhjzsng bêolcvn trong ảyeivo cảyeivnh cũrwgyng sẽwxfy trởqzfd thàfirfnh tìfoalnh huốgvmvng châgytln thậxfhct.

"Cho nêolcvn, lúbbdec trưhpgbecucc chàfirfng mớecuci nhắmdnpc nhởqzfd ta, làfirfm cho ta đnjczykdpng tin nhữnsdcng thứcetu áuohknh mắmdnpt nhìfoaln thấqzfdy?" Cốgvmv Nhưhpgbhjzsc Vâgytln trầiekxm mặwdvmc mộhueft lúbbdec lâgytlu, hỏvytgi: "Vậxfhcy vìfoal sao chàfirfng khôvghjng trựseapc tiếjihfp nóhpgbi vớecuci ta?"

Thiêolcvn Bắmdnpc Dạksfq lắmdnpc lắmdnpc đnjcziekxu, dịuwjtu dàfirfng ngóhpgbng nhìfoaln nữnsdc tửxprn trong lòcawang: "Vâgytln Nhi, ảyeivo cảyeivnh nàfirfy chỉhjzshpgb tựseapfirfng pháuohkt hiệyxnon, nàfirfng mớecuci cóhpgb thểefri đnjczi ra, nếjihfu lúbbdec trưhpgbecucc ta nóhpgbi rõipwt cho nàfirfng biếjihft thủptrj đnjczoạksfqn củptrja Thưhpgbơqgfsng Minh, vậxfhcy nàfirfng sẽwxfymmnwnh viễmimsn hãyoovm ởqzfdolcvn trong ảyeivo cảyeivnh, khôvghjng cáuohkch nàfirfo rờplbfi đnjczi! Huốgvmvng chi, tiểefriu gia hỏvytga nàfirfy cóhpgb thểefri trợhjzs giúbbdep nàfirfng rờplbfi đnjczi ảyeivo cảyeivnh kia?"

Khi nóhpgbi lờplbfi nàfirfy, Thiêolcvn Bắmdnpc Dạksfqbbdei đnjcziekxu nhìfoaln vềxciq phífoala vậxfhct nhỏvytg trong ngựseapc Cốgvmv Nhưhpgbhjzsc Vâgytln, tưhpgbơqgfsi cưhpgbplbfi bêolcvn môvghji càfirfng sâgytlu.

Chífoalnh làfirf bởqzfdi vìfoalhpgb Manh Manh tồwfcun tạksfqi, hắmdnpn mớecuci cóhpgb thểefriolcvn tâgytlm nàfirfng!


"Oa oa."

Manh Manh cao ngạksfqo ngẩvuytng đnjcziekxu, dáuohkng vẻptrj tranh côvghjng, trêolcvn mặwdvmt nóhpgb tràfirfn đnjcziekxy đnjczmdnpc ýlouy, cáuohki đnjczvghji sau môvghjng vểefrinh lêolcvn trờplbfi.

Tửxprnfirf nhìfoaln Cốgvmv Nhưhpgbhjzsc Vâgytln, chậxfhcm rãyoovi nóhpgbi: "Nha đnjcziekxu, ngưhpgbơqgfsi cũrwgyng hẳmmnwn làfirf nhìfoaln ra ảyeivo cảyeivnh nàfirfy! Ởqmbrolcvn trong ảyeivo cảyeivnh, nhữnsdcng gìfoal ngưhpgbơqgfsi thấqzfdy đnjczxciqu do Thưhpgbơqgfsng Minh tạksfqo thàfirfnh vàfirf khốgvmvng chếjihf, bấqzfdt kểefrifirf Chu Tưhpgbecucc, hay làfirf ta, nhữnsdcng lờplbfi nóhpgbi vớecuci ngưhpgbơqgfsi, đnjczxciqu làfirf từykdp trong miệyxnong Thưhpgbơqgfsng Minh nóhpgbi ra, lạksfqi do ngưhpgbplbfi bêolcvn trong ảyeivo cảyeivnh truyềxciqn đnjczksfqt cho ngưhpgbơqgfsi! Hơqgfsn nữnsdca, bởqzfdi vìfoal ngưhpgbơqgfsi đnjczwdvmt mìfoalnh trong ởqzfdolcvn trong ảyeivo cảyeivnh, ảyeivo cảyeivnh cũrwgyng cóhpgb thểefriyeivnh hưhpgbqzfdng đnjczếjihfn tưhpgb duy củptrja ngưhpgbơqgfsi."

Nếjihfu làfirfhpgbecuci tìfoalnh hìfoalnh chung, Cốgvmv Nhưhpgbhjzsc Vâgytln khôvghjng cóhpgb khảyeivrpjkng pháuohkt hiệyxnon khôvghjng đnjczưhpgbhjzsc kháuohkc thưhpgbplbfng! Phảyeivi biếjihft rằolcvng, Chu Tưhpgbecucc ởqzfd trưhpgbecucc mặwdvmt nàfirfng, chưhpgba bao giờplbf gọhpgbi thẳmmnwng Thanh Long, màfirffirfhpgbng hôvghjolcvn củptrja bọhpgbn họhpgb.

Bằolcvng vàfirfo đnjcziểefrim nàfirfy, cóhpgb thểefri nhìfoaln ra Chu Tưhpgbecucc khôvghjng bìfoalnh thưhpgbplbfng...

Nhưhpgbng màfirf Cốgvmv Nhưhpgbhjzsc Vâgytln thâgytln ởqzfdolcvn trong ảyeivo cảyeivnh, bấqzfdt kểefrifirfhpgb duy hay làfirffoalnh cảyeivm, đnjczxciqu bịuwjtyeivnh hưhpgbqzfdng, nếjihfu khôvghjng, nàfirfng sớecucm đnjczãyoov nhìfoaln ra đnjczâgytly làfirfyeivo cảyeivnh.

"Ha ha," Thưhpgbơqgfsng Minh cưhpgbplbfi lạksfqnh hai tiếjihfng, khóhpgbe môvghji giưhpgbơqgfsng lêolcvn mộhueft nụfirfhpgbplbfi thịuwjt huyếjihft, sắmdnpc mặwdvmt cóhpgb vẻptrjqgfsi táuohki nhợhjzst: "Cốgvmv Nhưhpgbhjzsc Vâgytln, nếjihfu ngưhpgbơqgfsi chếjihft ởqzfd trong ảyeivo cảyeivnh, sợhjzs rằolcvng sẽwxfy khôvghjng phảyeivi thừykdpa nhậxfhcn đnjczếjihfn thốgvmvng khổmzhj, nhưhpgbng hôvghjm nay... Làfirf ngưhpgbơqgfsi tựseapfoalm!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.