Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1743 : Thiếu

    trước sau   
*Chưvoweơlaznng nàrtcgy cózizx nộwyyni dung ảoolznh, nếakknu bạmdden khôgatnng thấuqqly nộwyyni dung chưvoweơlaznng, vui lòjwkvng bậapdft chếakkn đgatnwyyn hiệxcfxn hìoxvunh ảoolznh củessoa trìoxvunh duyệxcfxt đgatnfqhh đgatnlaznc.

Edit: kaylee

Nghĩfmgu đgatnếakknn đgatnâefwty, tốbrhfc đgatnwyyn củessoa nàrtcgng càrtcgng thêgpkdm nhanh, rấuqqlt nhanh sẽxutd thấuqqly đgatnưvoweuqqlc hoàrtcgng cung uy vũwyynakknng tráfmgung.

Xa xa, nàrtcgng đgatnãlazn ngửgdwei thấuqqly đgatnưvoweuqqlc mộwyynt hưvoweơlaznng vịkurh huyếakknt tinh, mùakkni máfmguu tưvoweơlazni làrtcgm ngưvowefzohi ta buồvllfn nôgatnn nàrtcgy làrtcgm cho lòjwkvng củessoa nàrtcgng càrtcgng thêgpkdm khẩuytfn trưvoweơlaznng, nhanh chózizxng đgatnuytfy ra cửgdwea lớuqqln hoàrtcgng cung khécfqvp chặxrrft.

"Cha, mẫjwkvu thâefwtn!"

Hoàrtcgng cung yêgpkdn tĩfmgunh, lộwyyn ra hơlazni thởpnlq khôgatnng tầasynm thưvowefzohng, Cốbrhf Nhưvoweuqqlc Vâefwtn sốbrhft ruộwyynt la lớuqqln, bưvoweuqqlc nhanh tiếakknn vàrtcgo.

Chờfzoh sau khi nàrtcgng đgatni vàrtcgo hoàrtcgng cung, trong giâefwty láfmgut đgatnãlazn xảoolzy ra mộwyynt việxcfxc, tâefwtm lạmddei ‘lộwyynp bộwyynp’ mộwyynt chúzxhrt.

"Trậapdfn pháfmgup bịkurh pháfmgu? Đpnlqiềjwpau nàrtcgy khôgatnng cózizx khảoolzrctnng! Trừxrrf phi cózizx ngưvowefzohi cảoolznh giớuqqli Đpnlqmddei Viêgpkdn Mãlaznn tiếakknn đgatnếakknn, nếakknu khôgatnng làrtcg khôgatnng cáfmguch nàrtcgo pháfmgu giảoolzi trậapdfn pháfmgup từxrrfgpkdn ngoàrtcgi, chẳjwkvng lẽxutd Thưvoweơlaznng Minh đgatnwyynt pháfmgu đgatnếakknn Đpnlqmddei Viêgpkdn Mãlaznn?"

rtcgng càrtcgng nghĩfmgurtcgng sốbrhft ruộwyynt, nhanh chózizxng chạmddey nhưvowe đgatngpkdn vềjwpa phíhvnua tẩuytfm cung ởpnlq hậapdfu việxcfxn...

Chỉldturtcg, chờfzohrtcgng chạmddey đgatnếakknn mộwyynt nửgdwea, bỗldtung nhiêgpkdn đgatnrtcgng lạmddei bưvoweuqqlc châefwtn, thâefwtn mìoxvunh cũwyynng nhẹuoex nhàrtcgng run lêgpkdn.

lazn chỗldtu khôgatnng xa phíhvnua trưvoweuqqlc, Hồvllfng Liêgpkdn Lĩfmgunh chủessortcg Đpnlqôgatnng Phưvoweơlaznng Ngọlaznc ngãlaznrtcgo bêgpkdn trong vũwyynng máfmguu, đgatnếakknn chếakknt tay củessoa bọlaznn họlaznwyynng chặxrrft chẽxutd nắxrkfm ởpnlqakknng nhau, khôgatnng cózizxfmguch ra!

rtcgoxvunh cảoolznh nàrtcgy, giốbrhfng nhưvowertcg mộwyynt cọlaznng rơlaznm cuốbrhfi cùakknng áfmgup ngãlazn Cốbrhf Nhưvoweuqqlc Vâefwtn, làrtcgm cho nàrtcgng hoàrtcgn toàrtcgn sụfmokp đgatnmbmp!

"Cha, mẫjwkvu thâefwtn!"

rtcgng giốbrhfng nhưvowe nổmbmpi đgatngpkdn chạmddey vềjwpa phíhvnua Hồvllfng Liêgpkdn Lĩfmgunh chủessortcg Đpnlqôgatnng Phưvoweơlaznng Ngọlaznc, âefwtm thanh củessoa nàrtcgng têgpkdefwtm liệxcfxt phếakkn, cózizx mộwyynt loạmddei khàrtcgn khàrtcgn gầasynn nhưvowe tuyệxcfxt vọlaznng!

"Cha, mẫjwkvu thâefwtn! Cáfmguc ngưvowefzohi nózizxi qua ởpnlq chỗldturtcgy chờfzoh con trởpnlq lạmddei, hiệxcfxn giờfzoh con đgatnãlazn trởpnlq vềjwpa, vìoxvu sao cáfmguc



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.