Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 199 : Dạ tập

    trước sau   

Edit: quynhle2207

agxyc An Cửmajfu vàdrpf Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng thu dọjvgnn xong, đjmwbi vàdrpfo nhàdrpf đjmwbzkhci diệffwdn thìcctp Đmajfdrpfn Đmajfdrpfn đjmwbang ngồtryzi trêlhcnn sàdrpfn nhàdrpf chơnagdi ghémrgwp hìcctpnh, Phóexpg Hoa Sêlhcnnh nằmvvom vùlfzoi trêlhcnn ghếagxy sa lon, trong ngựdrpfc thốzkhci lạtlnoi cóexpg mộwixot rổdqpl anh đjmwbàdrpfo tưqgfpơnagdi ngon, côlgrtmrgw nhỏntsr mậqwsvp mạtlnop Phạtlnon Phạtlnon thìcctp ngồtryzi trêlhcnn đjmwbùlfzoi, hai ngưqgfptryzi cùlfzong nhau ăprjcn rấladdt vui vẻagxy.

Vừxhyva thấladdy An Cửmajfu vàdrpf Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng trởskin vềdjre, ngay lậqwsvp tứvmtec Phạtlnon Phạtlnon nhảdjrey từxhyv trêlhcnn đjmwbùlfzoi Phóexpg Hoa Sêlhcnnh xuốzkhcng, lấladdy luôlgrtn rổdqpl anh đjmwbàdrpfo trong ngựdrpfc anh ta, giẫqgfpm giẫqgfpm đjmwbtlnop đjmwbtlnop chạtlnoy đjmwbếagxyn trưqgfpsrfwc mặwixot ba mẹprjc, nhưqgfp đjmwbang hiếagxyn bảdjreo vậqwsvt: “Bạtlnot bạtlnot, têlhcnlhcn, hai ngưqgfptryzi đjmwbãcctp vềdjre rồtryzi ~ anh đjmwbàdrpfo ăprjcn ngon lắzxoym nha ~ Chúagxy ba mua ~ Bạtlnot Bạtlnot, têlhcnlhcn, hai ngưqgfptryzi ăprjcn ~”

Phóexpg Hoa Sêlhcnnh kêlhcnu lêlhcnn hai tiếagxyng ‘chậqwsvc, chậqwsvc’ nhìcctpn khuôlgrtn mặwixot mộwixoc củbldta An Cửmajfu lạtlnoi thêlhcnm sóexpgng mắzxoyt mêlhcnnh môlgrtng, mặwixot đjmwbntsr hồtryzng nhưqgfp mậqwsvn, còenybn xinh đjmwbprjcp diễntsrm lệffwdnagdn bấladdt kỳffwd đjmwbtryz trang đjmwbiểdrpfm tinh xảdjreo nàdrpfo, mộwixot tay chốzkhcng cằmvvom, khóexpge miệffwdng câydpmu lêlhcnn đjmwbneoty tàdrpf khíwveg, thong thảdjreexpgi: “Bảdjreo bốzkhci Phạtlnon Phạtlnon àdrpf, bạtlnot bạtlnot têlhcnlhcn củbldta con đjmwbãcctp ăprjcn no rồtryzi, làdrpfm sao còenybn muốzkhcn ăprjcn thứvmtedrpfy nữedima chứvmte!”

Quảdjre nhiêlhcnn con hàdrpfng nàdrpfy cáobyni gìcctprxufng biếagxyt, vậqwsvy màdrpfenybn nóexpgi lung tung ởskin trưqgfpsrfwc mặwixot đjmwbvmtea nhỏntsr, An Cửmajfu quẫqgfpn, chỉymxz hậqwsvn khôlgrtng tìcctpm đjmwbưqgfpmbvuc mộwixot cáobyni lổdqpl đjmwbntsr chui xuốzkhcng.

Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng nhẹprjc nhàdrpfng quémrgwt mắzxoyt qua Phóexpg Hoa Sêlhcnnh, ‘sưqgfpu, sưqgfpu, sưqgfpu’, némrgwm mấladdy tráobyni anh đjmwbàdrpfo qua, Phóexpg Hoa Sêlhcnnh đjmwbdjreu chụezhjp đjmwbưqgfpmbvuc chíwvegnh xáobync, sau đjmwbóexpgmrgwm vàdrpfo trong miệffwdng, ăprjcn vàdrpfo trong bụezhjng, hoàdrpfn toàdrpfn khôlgrtng thấladdy sựdrpf cảdjrenh cáobyno củbldta Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng, nghiêlhcnm chỉymxznh liếagxyc nhìcctpn đjmwbtryzng hồtryz đjmwbeo tay nóexpgi tiếagxyp: “Lúagxyc em gõnagd cửmajfa mớsrfwi cóexpg bảdjrey giờtryzqgfpzhiyi, màdrpfagxyc nàdrpfy cũrxufng hơnagdn mưqgfptryzi giờtryz rồtryzi, chậqwsvc chậqwsvc, anh hai, thậqwsvt lo lắzxoyng anh bịgphe trậqwsvt eo nha. . . . . . Ai!”


Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng đjmwbi vềdjre phíwvega Phóexpg Hoa Sêlhcnnh từxhyvng bưqgfpsrfwc mộwixot khôlgrtng nhanh khôlgrtng chậqwsvm, Phóexpg Hoa Sêlhcnnh cũrxufng khôlgrtng sợmbvucctpi chúagxyt nàdrpfo vớsrfwi tháobyni đjmwbwixo kháobync thưqgfptryzng nàdrpfy, némrgwt mặwixot ra dáobynng mộwixot bộwixo chíwvegnh nghĩlplpa ngờtryzi ngờtryzi chờtryz đjmwbóexpgn anh.

Sau đjmwbóexpg, khi Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng ngồtryzi xuốzkhcng bêlhcnn cạtlnonh anh ta, khi anh trai đjmwbưqgfpa cáobynnh tay khoáobync lêlhcnn vai củbldta anh ta.

Vẻagxy mặwixot Phóexpg Hoa Sêlhcnnh ngâydpmy ngốzkhcc nhìcctpn cáobynnh tay đjmwbang khoáobync lêlhcnn trêlhcnn vai mìcctpnh, thiếagxyu chúagxyt nữedima sợmbvu đjmwbếagxyn nỗmrgwi tiểdrpfu ra quầneotn, vậqwsvy màdrpf Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng cóexpg thểdrpf chủbldt đjmwbwixong đjmwbezhjng anh ta. . . Gợmbvun sóexpgng. . .

Chỉymxz nghe Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng hỏntsri mộwixot câydpmu khôlgrtng chúagxyt đjmwbdrpf ýtryz: “Bịgpheobyni gìcctpwvegch thíwvegch vậqwsvy?”

Con hàdrpfng nàdrpfy khôlgrtng mởskincctpnh thìcctp ai màdrpf biếagxyt trong bìcctpnh cóexpgcctp chứvmte? Biếagxyt rõnagddrpf vếagxyt thưqgfpơnagdng màdrpfenybn đjmwbâydpmm vàdrpfo liêlhcnn tụezhjc nhưqgfp vậqwsvy, đjmwbâydpmy làdrpf anh ta tựdrpfcctpm đjmwbưqgfpmbvuc chếagxyt cóexpg đjmwbưqgfpmbvuc khôlgrtng!

Hiểdrpfn nhiêlhcnn làdrpf bịgphewvegch thíwvegch, màdrpfwvegch thíwvegch nàdrpfy tuyệffwdt đjmwbzkhci khôlgrtng nhỏntsr.

Vẻagxy mặwixot củbldta Phóexpg Hoa Sêlhcnnh cứvmteng đjmwbtryz, ‘hừxhyv’ mộwixot tiếagxyng, quay đjmwbneotu sang chỗmrgw kháobync, chíwvegnh làdrpf anh ta khôlgrtng ưqgfpa đjmwbưqgfpmbvuc bộwixoobynng hảdjrelhcn hiệffwdn giờtryz củbldta con hàdrpfng nàdrpfy cóexpg đjmwbưqgfpmbvuc khôlgrtng?

Tạtlnoi sao mìcctpnh thìcctp giốzkhcng nhưqgfp trong nưqgfpsrfwc sôlgrti lửmajfa bỏntsrng, còenybn têlhcnn đjmwbneotu sỏntsrydpmy nêlhcnn mọjvgni chuyệffwdn kia lạtlnoi rấladdt tiêlhcnu diêlhcnu tựdrpf tạtlnoi hảdjre?

"Cóexpg phảdjrei xảdjrey ra vấladdn đjmwbdjrecctp vớsrfwi Tang Tang khôlgrtng?” An Cửmajfu hỏntsri cóexpg chúagxyt bậqwsvn tâydpmm.

Phóexpg Hoa Sêlhcnnh liếagxyc mắzxoyt nhìcctpn vếagxyt đjmwbntsr mậqwsvp mờtryz trêlhcnn cổdqpl Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng, chỉymxz hậqwsvn khôlgrtng đjmwbem móexpgng vuốzkhct củbldta anh chặwixot xuốzkhcng, xoay vai mộwixot cáobyni, đjmwbcctpy bàdrpfn tay đjmwbang côlgrtng khai thâydpmn mậqwsvt ra, trảdjre lờtryzi buồtryzn rưqgfptryzi rưqgfpmbvui: “Chíwvegnh làdrpfobyni màdrpf mọjvgni ngưqgfptryzi hay gọjvgni làdrpf ‘chia tay’, hai ngưqgfptryzi hàdrpfi lòenybng chưqgfpa?”

expgi xong lạtlnoi mang bộwixo mặwixot tựdrpf giễntsru, lầneotm bầneotm bổdqpl sung thêlhcnm mộwixot câydpmu: “Chia tay cáobyni rắzxoym. . . . . . Vốzkhcn chíwvegnh làdrpf giảdjredrpf. . . . . .”

Vớsrfwi cáobynwvegnh củbldta Kiềdjreu Tang, kếagxyt quảdjredrpfy hoàdrpfn toàdrpfn trong dựdrpfwvegnh, An Cửmajfu cũrxufng khôlgrtng biếagxyt phảdjrei an ủbldti anh ta nhưqgfp thếagxydrpfo.

Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng lạtlnonh nhạtlnot nóexpgi: “Đmajfãcctpexpgi hai ngưqgfptryzi khôlgrtng hợmbvup từxhyvydpmu rồtryzi, cóexpg thíwvegch hay khôlgrtng, cóexpg thíwvegch hợmbvup hay khôlgrtng, hay cóexpg thểdrpfskin chung mộwixot chỗmrgw khôlgrtng, đjmwbâydpmy làdrpf ba chuyệffwdn kháobync nhau.”


Phóexpg Hoa Sêlhcnnh tứvmtec giậqwsvn trừxhyvng anh: “Ínorut nóexpgi máobynt đjmwbi, lúagxyc đjmwbneotu, nếagxyu khôlgrtng phảdjrei do anh, em vàdrpf Tang Tang chia tay sao?”

An Cửmajfu mởskin trừxhyvng hai mắzxoyt, nhìcctpn Phóexpg Hoa Sêlhcnnh mộwixot chúagxyt lạtlnoi nhìcctpn qua Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng mộwixot chúagxyt, lờtryzi nóexpgi nàdrpfy cóexpg ýtryzcctp? Phóexpg Hoa Sêlhcnnh đjmwbãcctp từxhyvng qua lạtlnoi vớsrfwi Kiềdjreu Tang, màdrpf nguyêlhcnn nhâydpmn chia tay làdrpf do Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng?

Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng nhíwvegu màdrpfy nóexpgi: “Tạtlnoi làdrpfm sao màdrpf anh lạtlnoi nhớsrfw nguyêlhcnn nhâydpmn khiếagxyn hai ngưqgfptryzi chia tay chíwvegnh làdrpf do Kiềdjreu Tang bắzxoyt gặwixop em ởskinlfzong vớsrfwi ngưqgfptryzi phụezhj nữedim kháobync vậqwsvy?”

An Cửmajfu vừxhyva nghe, đjmwbwixot nhiêlhcnn nhớsrfw đjmwbếagxyn cảdjrenh tưqgfpmbvung lúagxyc Kiềdjreu Tang đjmwbóexpgng bộwixo phim đjmwbneotu tiêlhcnn, nữedim chíwvegnh núagxyp ởskin trong tủbldt, muốzkhcn cho mốzkhci tìcctpnh đjmwbneotu mộwixot sựdrpf ngạtlnoc nhiêlhcnn trong ngàdrpfy sinh nhậqwsvt, lạtlnoi bắzxoyt gặwixop ngay lúagxyc anh ta vàdrpf ngưqgfptryzi phụezhj nữedim kháobync ởskin chung mộwixot chỗmrgw, lúagxyc đjmwbóexpg Kiềdjreu Tang cứvmte NG, côlgrtenybn nghĩlplp rằmvvong bởskini vìcctp ngưqgfptryzi đjmwbóexpgng chung chíwvegnh làdrpflgrt Hộwixoi Lêlhcn, bâydpmy giờtryz nghĩlplp lạtlnoi, cóexpg phảdjrei còenybn nguyêlhcnn nhâydpmn kháobync ởskinlhcnn trong nữedima hay khôlgrtng?

Phóexpg Hoa Sêlhcnnh vừxhyva nghe liềdjren nổdqpli giậqwsvn: “Đmajfóexpgdrpf ngưqgfptryzi ta muốzkhcn dụezhj dỗmrgw anh, bịgphe em pháobynt hiệffwdn trưqgfpsrfwc!”

Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng lạtlnonh mặwixot: “Lãcctpo Tam, tốzkhct nhấladdt nóexpgi chuyệffwdn nêlhcnn chúagxy ýtryz đjmwbúagxyng mựdrpfc mộwixot chúagxyt.”

expgi xong liếagxyc nhìcctpn An Cửmajfu cóexpg chúagxyt cốzkhc kỵwzle, ngưqgfpmbvuc lạtlnoi bảdjren thâydpmn An Cửmajfu khôlgrtng cóexpg phảdjren ứvmteng gìcctp, chuyệffwdn Kiềdjreu Tang từxhyvng thầneotm mếagxyn Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng, đjmwbâydpmy khôlgrtng phảdjrei làdrpf ngàdrpfy đjmwbneotu tiêlhcnn côlgrt biếagxyt đjmwbưqgfpmbvuc, cũrxufng khôlgrtng vìcctp chuyệffwdn nàdrpfy màdrpfexpg sựdrpf ngăprjcn cáobynch gìcctp.

Phóexpg Hoa Sêlhcnnh vẫqgfpn nhỏntsr giọjvgnng thìcctp thầneotm mấladdy câydpmu, sau đjmwbóexpglfzoy tiệffwdn dựdrpfa vàdrpfo trêlhcnn ghếagxy sofa, nóexpgi to lêlhcnn: “Vậqwsvy màdrpf Kiềdjreu Tang khôlgrtng cho em ởskin lạtlnoi, mẹprjcrxufng mộwixot mựdrpfc đjmwbuổdqpli giếagxyt em, em khôlgrtng cóexpg chỗmrgw đjmwbdrpf đjmwbi, sau nàdrpfy em phảdjrei ởskin lạtlnoi chỗmrgwdrpfy củbldta anh rồtryzi.”

Giọjvgnng đjmwbiệffwdu củbldta Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng khôlgrtng cóexpg nửmajfa đjmwbiểdrpfm cóexpg thểdrpf thưqgfpơnagdng lưqgfpmbvung, trảdjre lờtryzi: “Khôlgrtng đjmwbưqgfpmbvuc.”

Phóexpg Hoa Sêlhcnnh bựdrpfc tứvmtec khôlgrtng thôlgrti: “Em cóexpg ngàdrpfy hôlgrtm nay khôlgrtng phảdjrei làdrpf do anh làdrpfm hạtlnoi sao? Anh phảdjrei phụezhj tráobynch vớsrfwi em chứvmte, dùlfzo sao thìcctp em cũrxufng khôlgrtng đjmwbi đjmwbâydpmu hếagxyt.”

Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng cũrxufng khôlgrtng nóexpgi chuyệffwdn, trựdrpfc tiếagxyp lấladdy đjmwbiệffwdn thoạtlnoi di đjmwbwixong ra, chuẩcctpn bịgphe gọjvgni cho Phùlfzong Uyểdrpfn.

Phóexpg Hoa Sêlhcnnh tứvmtec giậqwsvn nhàdrpfo tớsrfwi giậqwsvt lấladdy: “Phóexpg Nhịgphe! Anh cóexpg nhâydpmn tíwvegnh khôlgrtng vậqwsvy?”

Hai ngưqgfptryzi qua lạtlnoi mấladdy chiêlhcnu, Phạtlnon Phạtlnon ởskin mộwixot bêlhcnn nhìcctpn thấladdy hàdrpfo hứvmteng bừxhyvng bừxhyvng còenybn vỗmrgw tay khen hay, gưqgfpơnagdng mặwixot nhỏntsr củbldta Đmajfdrpfn Đmajfdrpfn thìcctp ngâydpmy ngốzkhcc, tràdrpfn đjmwbneoty im lặwixong.


Hiểdrpfn nhiêlhcnn An Cửmajfu càdrpfng khôlgrtng cóexpg lờtryzi gìcctp đjmwbdrpfexpgi, vộwixoi vàdrpfng chạtlnoy tớsrfwi táobynch hai ngưqgfptryzi ra: “Hai ngưqgfptryzi bao nhiêlhcnu tuổdqpli rồtryzi hảdjre? Vẫqgfpn còenybn cóexpg thểdrpf hồtryz đjmwbtryz nhưqgfp vậqwsvy trưqgfpsrfwc mặwixot hai đjmwbvmtea nhỏntsr àdrpf!”

expgi xong tịgphech thu đjmwbiệffwdn thoạtlnoi củbldta Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng: “Thôlgrti đjmwbi, trưqgfpsrfwc hếagxyt anh cứvmte đjmwbdrpf anh ta ởskin lạtlnoi đjmwbâydpmy đjmwbi, nóexpgi thếagxydrpfo thìcctp anh ta cũrxufng làdrpf em trai anh.” 

Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng còenybn chưqgfpa chịgpheu bỏntsr qua, nghiêlhcnm mặwixot: “Khôlgrtng đjmwbưqgfpmbvuc.”

Phóexpg Hoa Sêlhcnnh vừxhyva thấladdy cóexpg ngưqgfptryzi làdrpfm chỗmrgw dựdrpfa, vui vẻagxy đjmwbếagxyn nỗmrgwi muốzkhcn nhảdjrey lêlhcnn, chạtlnoy đjmwbếagxyn ẩcctpn núagxyp sau lưqgfpng An Cửmajfu: “Chịgpheydpmu, chịgphe phảdjrei làdrpfm chủbldt cho em nha!”

An Cửmajfu tứvmtec giậqwsvn liếagxyc anh ta mộwixot cáobyni: “Anh cũrxufng đjmwbdrpf cho tôlgrti sốzkhcng yêlhcnn ổdqpln mộwixot chúagxyt đjmwbi, khôlgrtng cóexpg việffwdc thìcctp đjmwbi chọjvgnc giậqwsvn anh ấladdy làdrpfm gìcctp?”

Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng vuốzkhct ấladdn đjmwbưqgfptryzng, quăprjcng mộwixot xâydpmu chìcctpa khóexpga cho anh ta: “Em tớsrfwi ởskin tạtlnoi biệffwdt thựdrpf thàdrpfnh nam đjmwbi.”

Phóexpg Hoa Sêlhcnnh khôlgrtng thèwtqcm ngóexpg tớsrfwi, quăprjcng trảdjre lạtlnoi cho anh: “Nhàdrpfskin thìcctp ai lạtlnoi khôlgrtng cóexpg chứvmte! Em khôlgrtng muốzkhcn ởskin mộwixot mìcctpnh, vừxhyva trốzkhcng trảdjrei, vừxhyva lạtlnonh lẽbckno, lạtlnoi tịgphech mịgphech, anh khôlgrtng sợmbvu em cứvmte chếagxyt ởskin trong nhàdrpf nhưqgfp vậqwsvy màdrpf khôlgrtng ai biếagxyt àdrpf?”

An Cửmajfu gõnagd mộwixot cáobyni thậqwsvt mạtlnonh sau óexpgt anh ta: “Phi phi phi, nóexpgi nhảdjrem gìcctp vậqwsvy!”

Da mặwixot Phóexpg Hoa Sêlhcnnh thậqwsvt dàdrpfy, ôlgrtm cáobynnh tay côlgrt lắzxoyc lưqgfp qua lạtlnoi: “Chịgpheydpmu, em biếagxyt ngay làdrpf chịgphe hiểdrpfu em nhấladdt, chịgphe nhìcctpn anh trai em đjmwbi, khôlgrtng cóexpg chúagxyt xíwvegu nàdrpfo gọjvgni làdrpflhcnu trẻagxy, đjmwbàdrpfn ôlgrtng nhưqgfp vậqwsvy làdrpfm sao tin đjmwbưqgfpmbvuc nha!”

Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng giậqwsvn quáobynexpga cưqgfptryzi: “Phóexpg Hoa Sêlhcnnh, anh thấladdy em cháobynn sốzkhcng rồtryzi.”

Sốzkhcng lưqgfpng Phóexpg Hoa Sêlhcnnh run lêlhcnn, lậqwsvp tứvmtec rụezhjt đjmwbneotu trởskin vềdjre sau lưqgfpng An Cửmajfu.

An Cửmajfu đjmwbưqgfpa tay kémrgwo anh ta ra: “Đmajfưqgfpmbvuc rồtryzi, hai ngưqgfptryzi hãcctpy sốzkhcng chung cho vui vẻagxy đjmwbi.”

expgi xong kêlhcnu Phạtlnon Phạtlnon vàdrpf Đmajfdrpfn Đmajfdrpfn tớsrfwi: “Phạtlnon Phạtlnon, Đmajfdrpfn Đmajfdrpfn, tớsrfwi đjmwbâydpmy, nóexpgi tạtlnom biệffwdt ba vàdrpf chúagxy Ba đjmwbi.”


“Tạtlnom biệffwdt Bạtlnot Bạtlnot, tạtlnom biệffwdt chúagxy Ba ~”

“Tạtlnom biệffwdt ba, tạtlnom biệffwdt chúagxy Ba ~ chúagxy Ba, con cóexpg thểdrpf mang anh đjmwbàdrpfo vềdjre ăprjcn khôlgrtng?”

“Mang hếagxyt đjmwbi đjmwbi! Chúagxy đjmwbãcctp mua cảdjre mộwixot thùlfzong lậqwsvn, ăprjcn hếagxyt rồtryzi tớsrfwi lấladdy nữedima!”

--- ------

“Em ngủbldt trêlhcnn sa lôlgrtng.” Sau khi An Cửmajfu vàdrpf hai đjmwbvmtea nhỏntsr rờtryzi khỏntsri, sắzxoyc mặwixot củbldta Phóexpg Thầneotn khôlgrtng tốzkhct bỏntsr lạtlnoi cho anh ta mộwixot câydpmu, sau đjmwbóexpg đjmwbi vàdrpfo phòenybng tắzxoym.

Phóexpg Hoa Sêlhcnnh bĩlplpu môlgrti ôlgrtm gốzkhci nằmvvom trêlhcnn ghếagxy sa lôlgrtng, nóexpgi lảdjrem nhảdjrem: “Ngủbldt trêlhcnn sa lôlgrtng thìcctp ngủbldt trêlhcnn sa lôlgrtng . . . . . . Đmajfxhyvng nóexpgi giưqgfptryzng củbldta anh cóexpg đjmwbbldt chỗmrgw cho hai ngưqgfptryzi nằmvvom, cho dùlfzoexpg thểdrpf nằmvvom đjmwbưqgfpmbvuc hai mưqgfpơnagdi ngưqgfptryzi thìcctp tiểdrpfu gia cũrxufng khôlgrtng thèwtqcm ngủbldt vớsrfwi anh đjmwbâydpmu! Vong âydpmn phụezhj nghĩlplpa, lúagxyc đjmwbneotu, sau khi vợmbvu anh đjmwbi mấladdt, vưqgfptryzn khôlgrtng nhàdrpf trốzkhcng, tịgphech mịgphech khóexpg chịgpheu, làdrpf ai tốzkhct bụezhjng đjmwbãcctp chứvmtea chấladdp anh vậqwsvy? Bâydpmy giờtryz đjmwbếagxyn lưqgfpmbvut em lạtlnoi vôlgrtcctpnh nhưqgfp vậqwsvy. . . . . . Nóexpgi cho cùlfzong còenybn khôlgrtng phảdjrei ghémrgwt bỏntsr em cảdjren trởskin chuyệffwdn tốzkhct củbldta anh, khôlgrtng cóexpg ngưqgfptryzi nàdrpfo cóexpg nhâydpmn tíwvegnh cảdjre. . . . . . Tạtlnoi sao ngay cảdjre cha ruộwixot, mẹprjc ruộwixot, cảdjre anh trai ruộwixot, còenybn cóexpg ngưqgfptryzi yêlhcnu, khôlgrtng cóexpg mộwixot ai thưqgfpơnagdng mìcctpnh vậqwsvy? Cóexpg nhiềdjreu bạtlnon gáobyni nhưqgfp vậqwsvy, cũrxufng khôlgrtng cóexpg ai thậqwsvt lòenybng đjmwbzkhci vớsrfwi mìcctpnh. . . . . . Tạtlnoi sao sốzkhc mệffwdnh củbldta tiểdrpfu gia lạtlnoi khổdqpl nhưqgfp vậqwsvy? Chậqwsvc chậqwsvc chậqwsvc.”

Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng cũrxufng đjmwbãcctp tắzxoym xong đjmwbi ra, màdrpf Phóexpg Hoa Sêlhcnnh vẫqgfpn còenybn nằmvvom đjmwbmvvong kia thưqgfpơnagdng tiếagxyc cho cuộwixoc sốzkhcng bi thảdjrem củbldta mìcctpnh, thấladdy Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng đjmwbi vàdrpfo phòenybng ngủbldt, sau đjmwbóexpg lạtlnoi đjmwbi ra, trong tay cầneotm cáobyni gìcctp đjmwbóexpg, bộwixoobynng giốzkhcng nhưqgfp phảdjrei ra khỏntsri cửmajfa, ngay lậqwsvp tứvmtec từxhyv trêlhcnn ghếagxy sa lôlgrtng đjmwbưqgfpa châydpmn ra, chặwixon đjmwbưqgfptryzng anh lạtlnoi: “Đmajfãcctp trễntsr vậqwsvy rồtryzi anh còenybn đjmwbi đjmwbâydpmu nữedima? Dạtlno Tậqwsvp hảdjre?” Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng giơnagd châydpmn hấladdt văprjcng châydpmn anh ta: “Đmajfi tìcctpm vợmbvu anh, em cóexpg ýtryz kiếagxyn gìcctp?”

Phóexpg Hoa Sêlhcnnh gàdrpfo khóexpgc ôlgrtm châydpmn, khẽbckn nguyềdjren rủbldta mộwixot tiếagxyng: “Tạtlnoi sao anh khôlgrtng bịgphe no chếagxyt vậqwsvy?!”

Sau khi gàdrpfo thémrgwt xong, nhìcctpn cửmajfa phòenybng đjmwbóexpgng chặwixot, mộwixot thâydpmn mộwixot mìcctpnh nằmvvom ởskin phòenybng kháobynch trốzkhcng rỗmrgwng, mộwixot tay gốzkhci sau óexpgt, nổdqpli lêlhcnn sựdrpf thêlhcnqgfpơnagdng, nhìcctpn áobynnh trăprjcng trắzxoyng bệffwdch ngoàdrpfi cửmajfa sổdqpl, ai oáobynn háobynt: "Em khóexpgc nóexpgi vớsrfwi anh, trong truyệffwdn đjmwbtryzng thoạtlnoi đjmwbdjreu gạtlnot ngưqgfptryzi, a, trảdjrei qua nỗmrgwi đjmwbau cỡzhiydrpfo, giữedim khôlgrtng đjmwbưqgfpmbvuc tìcctpnh yêlhcnu củbldta em, luôlgrtn trơnagd mắzxoyt nhìcctpn nóexpg rờtryzi xa, trêlhcnn thếagxy giớsrfwi khắzxoyp nơnagdi đjmwbdjreu cóexpg ngưqgfptryzi hạtlnonh phúagxyc, vìcctp sao khôlgrtng cóexpg anh trong đjmwbóexpg . . . . .”

. . . . . .

An Cửmajfu vừxhyva mớsrfwi nằmvvom trêlhcnn giưqgfptryzng thìcctp nghe cóexpg ngưqgfptryzi gõnagd cửmajfa bêlhcnn ngoàdrpfi, vừxhyva mởskin cửmajfa đjmwbãcctp thấladdy Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng mặwixoc đjmwbtryz ngủbldt đjmwbvmteng ởskin ngoàdrpfi cửmajfa, còenybn cóexpg thểdrpfnagd hồtryz nghe đjmwbưqgfpmbvuc giọjvgnng háobynt quỷnoru khóexpgc sóexpgi tru củbldta Phóexpg Hoa Sêlhcnnh ởskin đjmwbzkhci diệffwdn . . . . . .

“Chuyệffwdn gìcctp vậqwsvy?”

“Bôlgrti thuốzkhcc cho em.”

“Em khôlgrtng sao, mấladdy ngàdrpfy nữedima thìcctp hếagxyt thôlgrti.”

“Hưqgfp, đjmwbxhyvng làdrpfm ồtryzn đjmwbếagxyn con.”

An Cửmajfu bấladdt đjmwbzxoyc dĩlplp, khôlgrtng thểdrpfdrpfm gìcctp kháobync hơnagdn làdrpf cho anh vàdrpfo, hai ngưqgfptryzi vàdrpfo phòenybng ngủbldt củbldta An Cửmajfu, phòenybng ngủbldt củbldta bảdjreo bốzkhci ởskin kếagxylhcnn.

Phóexpg Thầneotn Thưqgfpơnagdng nhẹprjc nhàdrpfng nâydpmng cổdqpl châydpmn cóexpg chúagxyt sưqgfpng đjmwbntsr củbldta côlgrtlhcnn, cúagxyi đjmwbneotu nghiêlhcnm túagxyc thoa thuốzkhcc cho côlgrt: “Thậqwsvt xin lỗmrgwi. . . . . . Cóexpg đjmwbau khôlgrtng?”

An Cửmajfu phồtryzng mang trợmbvun máobyn: “Sau mỗmrgwi lầneotn đjmwbdjreu mớsrfwi đjmwbdrpf ýtryz tớsrfwi, tạtlnoi thờtryzi đjmwbiểdrpfm đjmwbang làdrpfm, cho dùlfzo em cóexpglhcnu tớsrfwi ráobynch cổdqpl họjvgnng thìcctprxufng khôlgrtng chịgpheu giảdjrem bớsrfwt chúagxyt nàdrpfo. . . . . .”

“Cho nêlhcnn mớsrfwi nóexpgi, đjmwbdjreu làdrpf lỗmrgwi củbldta em, làdrpfm hạtlnoi anh mỗmrgwi lầneotn đjmwbdjreu trởskin thàdrpfnh cầneotm thúagxy.”

“. . . . . .”




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.