Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 190 : Thân kinh bách chiến

    trước sau   
Nhìodvhn bộuihi dạufxfng Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng khốhywjn khổjocmodvhodvhnh, Phóuihi Hoa Sêjwfonh vỗmpgs vỗmpgs bờsggs vai anh, ýujnw vịrxqkbukwu xa nóuihii: "Anh hai, em nóuihii anh tộuihii gìodvh chứohbd, ban đkbtjcuoqu khôrxqkng từwwgg thủpdfa đkbtjoạufxfn mớubvsi vấttxwt vảdvfa đkbtjoạufxft đkbtjưsggscphqc, bâbukwy giờsggs lạufxfi trăfsxsm phưsggsơufxfng ngàdjexn kếelvh đkbtjưsggsa ra ngoàdjexi.”

". . . . . ." Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng lạufxfi trầcuoqm mặurssc khôrxqkng nóuihii, mộuihit bộuihi"Sanh sanh , em khôrxqkng hiểuwbuu tìodvhnh yêjwfou làdjexodvh

Phóuihi Hoa Sêjwfonh lưsggssggsm anh, "Đtfcqwwggng cho làdjex em khôrxqkng biếelvht anh đkbtjang nghĩcxnjxwoli gìodvh, anh chỉefoa đkbtjang cảdvfam thấttxwy Phóuihi thịrxqk chípsjqnh làdjex chứohbdng cứohbd khôrxqkng thểuwbu huỷtpvw diệpckct cho thấttxwy ăfsxsm đkbtjóuihi anh đkbtjãcphquihi lỗmpgsi thếelvhdjexo vớubvsi chịrxqkbukwu. Phóuihi thịrxqkdjexng huy hoàdjexng, anh đkbtjohbdng càdjexng cao, liềqwbvn cáxwolch côrxqkttxwy càdjexng xa. Nhưsggsng màdjex, anh tưsggsafdung bỏpnpd giáxwolp vềqwbv quêjwfo dễuxjxdjexng nhưsggs vậjwfoy sao, hoàdjexng đkbtjếelvh , muốhywjn làdjexdjexm khôrxqkng muốhywjn thìodvh bỏpnpd sao? Chípsjqnh anh xem xem, anh mớubvsi ngủpdfa mộuihit giấttxwc thôrxqki màdjex thiêjwfon hạufxf đkbtjãcphq đkbtjufxfi loạufxfn nhưsggs thếelvhdjexy, nếelvhu lúokkzc nàdjexy còzejkn làdjexm tròzejk ngu ngốhywjc gìodvh nữpnpda thìodvh ngưsggssggsi kháxwolc em khôrxqkng nóuihii, ôrxqkng cụameh chípsjqnh làdjex ngưsggssggsi thứohbd nhấttxwt bịrxqk tứohbdc chếelvht.”

Mộuihit hồpckci lâbukwu sau, Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng làdjexnh lạufxfnh trầcuoqm ngâbukwm mộuihit câbukwu: "Côrxqkttxwy đkbtjuwbu anh cưsggsubvsi ngưsggssggsi phụameh nữpnpd kháxwolc.”

Phóuihi Hoa Sêjwfonh liếelvhc anh mộuihit cáxwoli, "Em còzejkn tưsggsafdung rằrcmnng chuyệpckcn gìodvh ! côrxqkttxwy muốhywjn anh cưsggsubvsi ngưsggssggsi kháxwolc chứohbd đkbtjâbukwu phảdvfai côrxqkttxwy muốhywjn cưsggsubvsi ngưsggssggsi đkbtjàdjexn ôrxqkng kháxwolc, dùgbng sao, quyềqwbvn chủpdfa đkbtjuihing nằrcmnm trong tay anh, chuyệpckcn nàdjexy cũjocmng khiếelvhn anh biếelvhn thàdjexnh cáxwoli dạufxfng nàdjexy? anh hai, phòzejkng ngựjemi củpdfaa anh, từwwggokkzc nàdjexo nóuihi đkbtjãcphq trởafdujwfon yếelvhu ớubvst nhưsggs vậjwfoy rồpckci hảdvfa? bâbukwy giờsggs anh khôrxqkng cóuihiodvhnh đkbtjrxqkch, còzejkn cóuihi hai đkbtjohbda nhỏpnpddjexm ràdjexng buộuihic cảdvfa đkbtjsggsi vớubvsi côrxqkttxwy, cóuihi thểuwbuuihii làdjex tiềqwbvn đkbtjpckcxwolng lạufxfng, phụameh nữpnpd, chẳngtkng phảdvfai chípsjqnh làdjex kiểuwbuu miệpckcng cứohbdng lòzejkng mềqwbvm hay sao? Ngoàdjexi miệpckcng kêjwfou khôrxqkng muốhywjn nhưsggsng thậjwfot ra trong lòzejkng, nhớubvs anh muốhywjn chếelvht, anh nghe còzejkn chưsggsa típsjqnh, lạufxfi còzejkn tưsggsafdung thậjwfot àdjex?bâbukwy giờsggs anh chri cầcuoqn áxwoln binh bấttxwt đkbtjywczng, từwwgg từwwggdjexpsjqnh, chuyệpckcn ôrxqkm đkbtjưsggscphqc mỹhywj nhâbukwn vềqwbv nhàdjex chỉefoadjex chuyệpckcn sớubvsm muộuihin màdjex thôrxqki! năfsxsm năfsxsm còzejkn chờsggs đkbtjưsggscphqc, chẳngtkng lẽvuigzejkn khôrxqkng đkbtjcphqi đkbtjưsggscphqc mấttxwy ngàdjexy nàdjexy?”

Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng hơufxfi ngoàdjexi ýujnw muốhywjn  nhìodvhn thẳngtkng  anh mộuihit cáxwoli.


Phóuihi Hoa Sêjwfonh lậjwfop tứohbdc đkbtjsggsc ýujnwuihii: "Nhưsggs thếelvhdjexo? nhưsggs thếelvhdjexo? Cóuihi phảdvfai nghe em nóuihii, chẳngtkng kháxwolc nàdjexo mưsggssggsi năfsxsm đkbtjywczc sáxwolch hay khôrxqkng?’’

Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng nhàdjexn nhạufxft đkbtjưsggsa cho em trai mấttxwy chữpnpd :” Lýujnw luậjwfon suôrxqkng.”

Phóuihi Hoa Sêjwfonh tạufxfc mao, "Phóuihi Nhịrxqk, tôrxqki thấttxwy đkbtjcuoqu óuihic anh bịrxqk xe đkbtjamehng hỏpnpdng rồpckci! cáxwoli từwwggdjexy sao cóuihi thểuwbu hợcphqp vớubvsi tôrxqki? Tôrxqki chípsjqnh làdjex ngưsggssggsi thâbukwn kinh báxwolch chiếelvhn!”

"Hảdvfa?" Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng cau châbukwn màdjexy, "Kiềqwbvu Tang đkbtjâbukwu?"

". . . . . ." néjemit mặursst Phóuihi Hoa Sêjwfonh nháxwoly mắsggst giốhywjng nhưsggs ăfsxsn phảdvfai c** :” Phóuihi Nhịrxqk,  tôrxqki tốhywjt bụamehng an ủpdfai anh, anh khôrxqkng báxwolo đkbtjáxwolp màdjexzejkn vạufxfch trầcuoqn vếelvht sẹwxdvo củpdfaa tôrxqki!”

Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng ngoắsggsc ngoắsggsc khóuihie môrxqki, nghĩcxnj thầcuoqm vậjwfoy thìodvh chỉefoa đkbtjiểuwbum  nóuihi mộuihit câbukwu làdjexm hồpckci đkbtjáxwolp đkbtji.  Di%en D&âbukwn Lêjwfo Qu*ýujnw Đtfcqôrxqk)(N

"Bảdvfay năfsxsm trưsggsubvsc anh đkbtjãcphq từwwggng nóuihii, côrxqkttxwy khôrxqkng thípsjqch hợcphqp vớubvsi cậjwfou.”

Phóuihi Hoa Sêjwfonh nguấttxwy nguấttxwy lỗmpgs tai, nhữpnpdng lờsggsi nàdjexy, vôrxqk sốhywj ngưsggssggsi từwwggng nóuihii vớubvsi anh, anh nghe đkbtjếelvhn mọywczc kéjemin trong tai rồpckci, nhưsggsng từwwgg miệpckcng Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng phun ra, quảdvfa thậjwfot lựjemic sáxwolt thưsggsơufxfng tăfsxsng gấttxwp bộuihii, nặurssng nềqwbv đkbtjjwfop vàdjexo lòzejkng anh.

uihi hoa sanh khôrxqkng chúokkzt đkbtjuwbu cầcuoqm quảdvfaxwolo trong tay néjemim :” Côrxqkttxwy khôrxqkng hợcphqp vớubvsi tôrxqki, chẳngtkng lẽvuig hợcphqp vớubvsi anh.”

Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng lầcuoqn nữpnpda vùgbngi đkbtjcuoqu vàdjexo đkbtjhywjng tàdjexi liệpckcu :” Lờsggsi thậjwfot khso nghe.”

bukwm tìodvhnh Phóuihi Hoa Sêjwfonh dồpckcn néjemin thiếelvhu chúokkzt nữpnpda đkbtjjwfop quảdvfaxwolo lêjwfon mặursst ngưsggssggsi đkbtjhywji diệpckcn.

Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng ngừwwggng đkbtjqwbvdjexi, "Nhữpnpdng ngàdjexy tớubvsi, ngưsggssggsi anh cóuihi chúokkzt khôrxqkng tiệpckcn, bêjwfon An Cửhleiu cóuihi rảdvfanh sẽvuig qua chăfsxsm anh.”

jemit mặursst Phóuihi Hoa Sêjwfonh vẫodgjn buồpckcn buồpckcn, "Còzejkn cầcuoqn anh nóuihii sao, mẹwxdv đkbtjqwbvu nóuihii vớubvsi tôrxqki táxwolm trăfsxsm lầcuoqn. anh xem anh đkbtjuổjocmi theo vợcphq, cảdvfa nhàdjex giúokkzp anh, tạufxfi sao mấttxwy ngưsggssggsi khôrxqkng thểuwbu từwwgg bụamehng ta suy ra bụamehng ngưsggssggsi, giúokkzp tôrxqki mộuihit chúokkzt.”


"Bảdvfay năfsxsm rồpckci, chữpnpdxwolt (八) còzejkn chưsggsa  chổjocmng đkbtjípsjqt lêjwfon đkbtjâbukwu, thếelvh thìodvh giúokkzp sao  đkbtjưsggscphqc?”

". . . . . ."

--- ----

Sau đkbtjóuihi Phóuihi Hoa Sêjwfonh liềqwbvn bắsggst đkbtjcuoqu quang minh cháxwolnh đkbtjufxfi chạufxfy vềqwbv phípsjqa An Cửhleiu,  bắsggst gặurssp Kiềqwbvu Tang hai lầcuoqn, chỉefoadjex, lầcuoqn nàdjexo gặurssp, nếelvhu khôrxqkng phảdvfai khôrxqkng nóuihii mộuihit lờsggsi thìodvh chípsjqnh làdjex vừwwgga đkbtjuihing khẩtxsou đkbtjãcphqbukwy gổjocm.

Mỗmpgsi lầcuoqn nhìodvhn An Cửhleiu vàdjex hai đkbtjohbda nhỏpnpd khảdvfa áxwoli, anh cũjocmng đkbtjqwbvu bi thưsggsơufxfng nghĩcxnj vềqwbvxwoli  câbukwu chữpnpdxwolt (八) còzejkn khôrxqkng cóuihi chổjocmng đkbtjípsjqt lêjwfon củpdfaa Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng, mặurssc dùgbng rấttxwt khôrxqkng muốhywjn thừwwgga nhậjwfon, nhưsggsng quảdvfa thậjwfot anh ấttxwy nóuihii khôrxqkng sai.

Hiệpckcu suấttxwt vàdjex tốhywjc đkbtjuihi củpdfaa Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng biếelvhn tháxwoli đkbtjếelvhn mứohbdc đkbtjuihidjexo?

Lầcuoqn đkbtjcuoqu gặurssp mặursst An Cửhleiu đkbtjãcphq cầcuoqu hôrxqkn thàdjexnh côrxqkng , còzejkn gặurssp mặursst toàdjexn bộuihi ngưsggssggsi nhàdjex nhàdjex ngưsggssggsi ta, ngay ngàdjexy đkbtjóuihi đkbtjếelvhn cụamehc dâbukwn chsinh lấttxwy giáxwoly đkbtjăfsxsng kípsjq kếelvht hôrxqkn, sau đkbtjóuihi, khôrxqkng quan tâbukwm côrxqkttxwy làdjex họywczc sinh cấttxwp 3, cuốhywjn lêjwfon giưsggssggsng, trong vòzejkng mộuihit năfsxsm, An Cửhleiu cóuihi bầcuoqu, đkbtjếelvhn giờsggs, hai đkbtjohbda béjemijocmng cóuihi thểuwbu chạufxfy khắsggsp nơufxfi đkbtji mua nưsggsubvsc tưsggsơufxfng đkbtjưsggscphqc rồpckci.

Nhưsggsng anh thìodvh sao? Đtfcqếelvhn bâbukwy giờsggs, mộuihit đkbtjàdjexu ngóuihin tay củpdfaa Kiềqwbvu Tang còzejkn chưsggsa đkbtjưsggscphqc chạufxfm vàdjexo. . . . . thậjwfot đkbtjúokkzng làdjex, trẻtfcq giàdjexfsxsng mọywczc.    

"Chúokkz Ba, tâbukwm trạufxfng khôrxqkng tốhywjt sao?” Phạufxfn Phạufxfn quan tâbukwm hỏpnpdi, tháxwoli đkbtjuihi rấttxwt tốhywjt vớubvsi ngưsggssggsi tfng mua đkbtjpckc ăfsxsn ngon cho mìodvhnh.

tfcqúokkzng vậjwfoy a. . . . . ."   Di%en D&âbukwn Lêjwfo Qu*ýujnw Đtfcqôrxqk)(N

"Tạufxfi sao vậjwfoy?"

"Bởafdui vìodvhodvh Tang củpdfaa cháxwolu khôrxqkng thípsjqch chúokkz nha!"

"Tạufxfi sao vậjwfoy?"

"Chúokkzjocmng muốhywjn biếelvht tạufxfi sao." Phóuihi Hoa Sêjwfonh thởafdudjexi,  “ Chịrxqkbukwu, khôrxqkng cóuihi việpckcc gìodvh em đkbtji trưsggsubvsc."

tfcqcphqi chúokkzt, cùgbngng nhau đkbtji xuốhywjng đkbtji. Tôrxqki đkbtji đkbtjjocmxwolc."

"Oh."

"Em cầcuoqm giúokkzp chịrxqk.” Phóuihi Hoa Sêjwfonh nhậjwfon túokkzi.

"Cáxwolm ơufxfn." An Cửhleiu vừwwgga đkbtji vừwwgga nóuihii chuyệpckcn vớubvsi anh, "Kiềqwbvu Tang , cậjwfou biếelvht côrxqkttxwy cfon lâbukwu hơufxfn tôrxqki, hẳngtkn cũjocmng hiểuwbuu, côrxqkttxwy chípsjqnh làdjex ngưsggssggsi nhưsggs vậjwfoy, coi côrxqkng việpckcc nhưsggs sinh mệpckcnh, sẽvuig khôrxqkng thoảdvfa hiệpckcp vớubvsi bấttxwt kìodvh đkbtjiềqwbvu gìodvh. Bâbukwy giờsggsrxqkttxwy đkbtjang ởafdu đkbtjefoanh cao sựjemi nghiệpckcp, căfsxsn bảdvfan khôrxqkng cóuihipsjqnh toáxwoln kếelvht hôrxqkn. Mặurssc dùgbng cậjwfou típsjqnh nghiêjwfom túokkzc vớubvsi chuyệpckcn nàdjexy, nhưsggsng lạufxfi khôrxqkng tiếelvhp thu típsjqnh chấttxwt côrxqkng việpckcc củpdfaa côrxqkttxwy, nếelvhu mộuihit trong hai ngưsggssggsi khôrxqkng ai lui bưsggsubvsc. . . .”

"Chịrxqkbukwu, chịrxqk đkbtjúokkzng làdjex phu xưsggsubvsng phụameh tuỳzejk, chịrxqkjocmng đkbtjrxqknh nóuihii em vàdjexrxqkttxwy khôrxqkng hợcphqp sao?”

rzpr?"

"Anh Hai cũjocmng nóuihii vớubvsi em nhưsggs vậjwfoy.”

". . . . . ."

"Mộuihit tuầcuoqn rồpckci chịrxqk chưsggsa đkbtjếelvhn thăfsxsm, ngàdjexy mai chịrxqk đkbtjếelvhn thăfsxsm anh ấttxwy mộuihit chúokkzt đkbtji, cảdvfa mộuihit cằrcmnm toàdjexn râbukwu, em đkbtjqwbvu khôrxqkng thểuwbu nhìodvhn nổjocmi nữpnpda.”

". . . . . ."

Hai ngưsggssggsi đkbtjang táxwoln gẫodgju, lúokkzc đkbtji xuốhywjng lầcuoqu dưsggsubvsi , đkbtjuihit nhiêjwfon cóuihi ngưsggssggsi nhàdjexo đkbtjếelvhn trưsggsubvsc mặursst An Cửhleiu, têjwfobukwm liệpckct phếelvh ôrxqkm côrxqkjwfou gàdjexo :” An Cửhleiu. . . . .An Cửhleiu củpdfaa tôrxqki. .. . . thậjwfot làdjex An Cửhleiu………Con khôrxqkng chếelvht.”

ruzzch. . . . . ." Phóuihi Hoa Sêjwfonh ngốhywjc tạufxfi chỗmpgscphqi gãcphqi đkbtjcuoqu, tiếelvhp thu áxwolnh mắsggst hỏpnpdi thăfsxsm củpdfaa An Cửhleiu liềqwbvn vộuihii vàdjexng phủpdfai sạufxfch quan hệpckc :” chuyệpckcn nàdjexy khôrxqkng liêjwfon quan đkbtjếelvhn em, khôrxqkng phảdvfai em nóuihii cho bàdjexttxwy biếelvht chịrxqkafdu chỗmpgsdjexy.” 


uihii xong nhứohbdc đkbtjcuoqu vuốhywjt ve tháxwoli dưsggsơufxfng, "Táxwolm phầcuoqn làdjex theo dõwyoxi em đkbtjuwbu đkbtji tớubvsi. . . . . ."

An Cửhleiu so vớubvsi cậjwfou càdjexng đkbtjau đkbtjcuoqu hơufxfn.

"Bàdjexodvhnh tĩcxnjnh trưsggsubvsc đkbtjãcphq.”

Cảdvfa mặursst đkbtjcuoqy nưsggsubvsc mắsggst, Chu Tĩcxnjnh Di vuốhywjt mặursst . vuốhywjt tóuihic côrxqk :” An Cửhleiu, con trưsggsafdung thàdjexnh rồpckci. .. . .Mẹwxdv đkbtjqwbvu khôrxqkng nhậjwfon ra.”

"Tìodvhm mộuihit chỗmpgsuihii chuyệpckcn thôrxqki." So sáxwolnh vớubvsi Chu Tĩcxnjnh Di kípsjqch đkbtjuihing, An Cửhleiu cóuihi vẻtfcqrxqkgbngng tỉefoanh táxwolo, hoặurssc cũjocmng cóuihi thểuwbu  nóuihii làdjex khôrxqkng cóuihi chúokkzt cảdvfam giáxwolc nàdjexo.

An Cửhleiu khôrxqkng đkbtjohbda bàdjexttxwy lêjwfon nhàdjexdjexodvhm quáxwoln tràdjex gầcuoqn đkbtjóuihi ngồpckci uốhywjng.

Mặurssc dùgbng An Cửhleiu bảdvfao anh đkbtji trưsggsơufxfc, nhưsggsng Phóuihi Hoa Sêjwfonh vẫodgjn khôrxqkng quáxwoljwfon tâbukwm, ngồpckci bàdjexn cáxwolch họywcz khôrxqkng xa, yêjwfon lặurssng theo dõwyoxi.

Chu Tĩcxnjnh Di vẫodgjn lôrxqki kéjemio tay  côrxqk thậjwfot chặursst, đkbtjiềqwbvu nàdjexy khiếelvhn An Cửhleiu cóuihi chúokkzt khôrxqkng thóuihii quen, côrxqk khôrxqkng biếelvhn sắsggsc rúokkzt tay róuihit tràdjex cho ngưsggssggsi đkbtjóuihii diệpckcn, lạufxfnh nhạufxft nóuihii: "Đtfcqãcphqbukwu khôrxqkng gặurssp."

Giọywczng nóuihii kháxwolch khípsjq khiếelvhn Chu Tĩcxnjnh Di phảdvfai nhípsjqu màdjexy mộuihit cáxwoli :” An Cửhleiu, con vẫodgjn oáxwoln tráxwolch mẹwxdv sao? Lúokkzc đkbtjcuoqu, nếelvhu mẹwxdv ra mặursst ngăfsxsn cảdvfan thfi con đkbtjãcphq khôrxqkng phảdvfai chịrxqku nhiềqwbvu khổjocm sởafdu nhưsggs vậjwfoy.”

"Khôrxqkng cóuihiodvh đkbtjuwbuxwoln tráxwolch, đkbtjâbukwy làdjex quyếelvht đkbtjrxqknh củpdfaa tôrxqki.” “ Làdjex mẹwxdv khôrxqkng làdjexm tròzejkn tráxwolch nhiệpckcm củpdfaa ngưsggssggsi làdjexm mẹwxdv, An Cửhleiu, bao nhiêjwfou năfsxsm nhưsggs vậjwfoy, con đkbtjãcphq đkbtji đkbtjâbukwu? Cóuihi khoẻtfcq hay khôrxqkng? Cóuihi phảdvfai đkbtjãcphq chịrxqku rấttxwt nhiềqwbvu khổjocm sởafdu?”

"Ra ngoạufxfi quốhywjc đkbtji họywczc màdjex thôrxqki, họywczc xong trởafdu vềqwbv." An Cửhleiu hờsggsi hợcphqt trảdvfa lờsggsi.

Chu Tĩcxnjnh Di thửhlei hỏpnpdi dòzejk: "Nghe nóuihii Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng bịrxqk tai nạufxfn xe cộuihi, biếelvhn thàdjexnh ngưsggssggsi thựjemic vậjwfot, cho đkbtjếelvhn bâbukwy giờsggs chưsggsa tỉefoanh? Phóuihi Hoa Sêjwfonh tìodvhm con. . . . . . Cóuihi phảdvfai đkbtjuwbu con thửhlei đkbtji gọywczi nóuihi hay khôrxqkng? Lúokkzc trưsggsubvsc mẹwxdvzejkn thấttxwy trêjwfon tin tứohbdc giảdvfai trípsjquihii nóuihi muốhywjn phụamehc hôrxqkn vớubvsi con? An Cửhleiu, con nhấttxwt đkbtjrxqknh khôrxqkng đkbtjưsggscphqc mềqwbvm lòzejkng! Bâbukwy giờsggsuihi đkbtjãcphq biếelvhn thàdjexnh nhưsggs thếelvh, coi nhưsggsdjex phếelvh nhâbukwn rồpckci, con phụamehc hôrxqkn, chẳngtkng kiếelvhm đkbtjưsggscphqc lợcphqi ípsjqch gìodvhdjexzejkn phảdvfai chịrxqku khổjocm cảdvfa đkbtjsggsi.”

Chuyệpckcn Phóuihi Thầcuoqn Thưsggsơufxfng đkbtjãcphq tỉefoanh lạufxfi, trưsggsubvsc mắsggst mớubvsi chỉefoadjexi ngưsggssggsi trong cuộuihic biếelvht, bởafdui châbukwn bịrxqk thưsggsơufxfng nêjwfon chưsggsa thểuwbu triệpckcu hồpckci họywczp báxwolo kýujnw giảdvfa, nếelvhu khôrxqkng việpckcc “ ngồpckci xe lăfsxsn” sẽvuig bịrxqk vặurssn veo, biếelvhn tấttxwu thàdjexnh cáxwolc thểuwbu loạufxfi gìodvhjocmng khôrxqkng biếelvht nữpnpda.


Mặurssc dùgbng lờsggsi nàdjexy khôrxqkng dễuxjx nghe nhưsggsng mấttxwy lờsggsi nàdjexy, ngưsggscphqc lạufxfi cóuihidjexi phầcuoqn thậjwfot lòzejkng.

An Cửhleiu cũjocmng khôrxqkng giảdvfai thípsjqch nhiềqwbvu, "Trong lòzejkng tôrxqki cóuihipsjqnh toáxwoln."

"Con hiểuwbuu làdjex tốhywjt rồpckci!" Chu Tĩcxnjnh Di vui mừwwggng gậjwfot đkbtjcuoqu mộuihit cáxwoli, "Vềqwbv sau mẹwxdv nhấttxwt đkbtjrxqknh sẽvuig chăfsxsm sóuihic con thậjwfot tốhywjt , mặurssc dùgbng con đkbtjãcphq từwwggng ly hôrxqkn , muốhywjn tìodvhm ngưsggssggsi cóuihi đkbtjiềqwbvu kiệpckcn tốhywjt cũjocmng khôrxqkng dễuxjxdjexng, nhưsggsng dùgbng sao cũjocmng từwwggng đkbtji du họywczc, con gáxwoli 18 thay đkbtjjocmi, bâbukwy giờsggs xinh đkbtjwxdvp nhưsggs vậjwfoy, vẫodgjn cóuihi thểuwbuodvhm đkbtjhywji tưsggscphqng tốhywjt, mẹwxdv sẽvuigsggsu ýujnw giúokkzp con.”

An Cửhleiu nghe xong liềqwbvn cóuihi chúokkzt bấttxwt đkbtjsggsc dĩcxnj, "Khôrxqkng cầcuoqn."

Chu Tĩcxnjnh Di vộuihii la lêjwfon: "Sao lạufxfi khôrxqkng cầcuoqn, đkbtjếelvhn em gáxwoli con cũjocmng sắsggsp đkbtjípsjqnh hôrxqkn, con vẫodgjn khôrxqkng tha thứohbd cho mẹwxdv sao?”

Nghe vậjwfoy, An Cửhleiu cóuihi chúokkzt kinh ngạufxfc, đkbtjãcphq sắsggsp đkbtjípsjqnh hôrxqkn, sao hôrxqkm đkbtjóuihizejkn cốhywj gắsggsng xâbukwm nhậjwfop bữpnpda dạufxf tiệpckcc sinh nhậjwfot củpdfaa Phóuihi gia?

Chỉefoadjex, dùgbng  thếelvhdjexo đkbtji chăfsxsng nữpnpda, nhữpnpdng thứohbddjexy đkbtjqwbvu khôrxqkng còzejkn liêjwfon quan đkbtjếelvhn côrxqk, An Cửhleiu nhúokkzn vai mộuihit cáxwoli, " Hìodvhnh nhưsggsdjexjocmng khôrxqkng làdjexm chuyệpckcn gìodvh đkbtjuwburxqki nhấttxwt đkbtjrxqknh phảdvfai tha thứohbd cho bàdjex.”

". . . . . ." Chu Tĩcxnjnh Di lậjwfop tứohbdc  nóuihii khôrxqkng ra lờsggsi, trừwwgg hốhywji tiếelvhc, quảdvfa thậjwfot bàdjexjocmng khôrxqkng cóuihixwolch gìodvh giúokkzp con gáxwoli.

"Phóuihi gia quyềqwbvn thếelvh ngậjwfop trờsggsi, mẹwxdvuihi thểuwbudjexm gìodvh chứohbd? Mấttxwy năfsxsm nay, vìodvh chuyệpckcn củpdfaa con, quan hệpckc giữpnpda mẹwxdvdjexsggsơufxfng Đtfcqôrxqkng càdjexng ngàdjexy càdjexng căfsxsng thẳngtkng.. . . .”

"Tôrxqki cũjocmng khôrxqkng van bàdjexdjexm gìodvh cho tôrxqki, quáxwol khứohbddjex thếelvh, hiệpckcn tạufxfi làdjex thếelvh, tưsggsơufxfng lai cũjocmng vậjwfoy, tôrxqki nghĩcxnj, bàdjex khôrxqkng cầcuoqn quan tâbukwm tôrxqki nữpnpda. nhưsggsbukwy giờsggsdjex tốhywjt rồpckci.”

Chu Tĩcxnjnh Di run run môrxqki, "Mẹwxdv biếelvht trưsggsubvsc kia mẹwxdv đkbtjãcphq khiếelvhn con chịrxqku quáxwol nhiềqwbvu uấttxwt ứohbdc, nhưsggsng dùgbng sao con cũjocmng làdjexxwolu mủpdfa ruộuihit thịrxqkt củpdfaa mẹwxdv, chẳngtkng lẽvuig con đkbtjrxqknh cảdvfa đkbtjsggsi khôrxqkng qua lạufxfi vớubvsi mẹwxdv nữpnpda hay sao?”

"Mẹwxdv!Sao mẹwxdv lạufxfi ởafdu đkbtjâbukwy?”  Lưsggsơufxfng Giai Giai kéjemio mộuihit ngưsggssggsi đkbtjàdjexn ôrxqkng đkbtji tớubvsi, cóuihi chúokkzt hiếelvhu kỳzejk liếelvhc nhìodvhn ngưsggssggsi phụameh nữpnpd ngồpckci đkbtjhywji diệpckcn Chu Tĩcxnjnh Di ,sau đkbtjóuihi, sắsggsc mặursst càdjexng ngàdjexy càdjexng khóuihi coi. . . . . .

djex ngưsggssggsi đkbtjàdjexn ôrxqkng côrxqk ta đkbtjang kéjemio khuỷtpvwu tay, sắsggsc mặursst hẳngtkn làdjexzejkn khóuihi tin, khiếelvhp sợcphqufxfn . . . .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.