Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 22 : Không Thể Sinh Con

    trước sau   
Hai ngưpqdynmqii đwucklmrlng loạwqpst nhìfudln ra ngoànnmci cửnnmca.

nnmc ai đwuckâamqly?

hmcfi nànnmcy ngoànnmci Lâamqlm Mặchxac Sinh ra cũnpuwng chỉopuzpqdy Tốosjpng Liêsbuln biếchxat.

Nhưpqdyng đwuckealz bảwrkvo đwuckwrkvm an toànnmcn, Tốosjpng Liêsbuln sẽwugq khôjjvhng tớfoioi, hai ngưpqdynmqii cũnpuwng chỉopuz liêsbuln hệfoio qua đwuckiệfoion thoạwqpsi.

amqlm Mặchxac Sinh bưpqdyfoioc ra ngoànnmci cửnnmca, nhìfudln qua mắnawvt mèiqseo, giậfwsjt nảwrkvy mìfudlnh khi thấxhrvy ngưpqdynmqii đwucksompng ngoànnmci cửnnmca.

“Ai vậfwsjy?”


Tầqnurn Phi cảwrkvnh giárzurc hỏosjli.

“Em tựosiv nhìfudln đwucki.”

amqlm Mặchxac Sinh mởaeiq cửnnmca ra.

Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw đwucksompng ngoànnmci cửnnmca, dárzurng vẻopuz khárzur tiềfudlu tụyswhy.

“Phi Phi…”

Hai ngưpqdynmqii gặchxap lạwqpsi nhau khôjjvhng trárzurnh khỏosjli bốosjpi rốosjpi, đwuckchxac biệfoiot lànnmc Tầqnurn Phi vừlylja mớfoioi hay biếchxat ngưpqdynmqii Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuwsbulu lànnmcfudlnh, anh chưpqdya bao giờnmqisbulu Tầqnurn Nhưpqdycuoec.

Ba ngưpqdynmqii đwuckưpqdya mắnawvt nhìfudln nhau, khôjjvhng khílwnppqdy phầqnurn ngộlwnpt ngạwqpst.

“Anh đwucki trưpqdyfoioc, hai ngưpqdynmqii hãudugy nópqdyi chuyệfoion đwucki.”

amqlm Mặchxac Sinh nópqdyi xong liềfudln đwucki ra ngoànnmci, cònmqin Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw thìfudl đwucki vànnmco trong.

Hai ngưpqdynmqii vẫyoion lặchxang lẽwugq khôjjvhng nópqdyi gìfudl.

Cuốosjpi cùosivng vẫyoion lànnmc Tầqnurn Phi lêsbuln tiếchxang trưpqdyfoioc.

“Anh tìfudlm em cópqdy việfoioc gìfudl khôjjvhng?”

“Hãudugy vềfudl nhànnmcosivng anh!”


“Vềfudl nhànnmc?”

“Đnswaúchmpng vậfwsjy, vềfudl nhànnmc củuduga chúchmpng ta.”

Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw nhìfudln Tầqnurn Phi mỉopuzm cưpqdynmqii.

Tầqnurn Phi quay đwuckqnuru sang mộlwnpt bêsbuln.

“Anh khôjjvhng tớfoioi tìfudlm em, em cũnpuwng chuẩyuien bịbtwg đwucki tìfudlm anh, anh hãudugy dànnmcnh chúchmpt thờnmqii gian cùosivng em lànnmcm nốosjpt thủudug tụyswhc ly hôjjvhn, lúchmpc trưpqdyfoioc em khôjjvhng chịbtwgu ly hôjjvhn lànnmcfudlnmqin bựosivc bộlwnpi, khôjjvhng muốosjpn Tầqnurn Nhưpqdycuoec đwuckwqpst đwuckưpqdycuoec ýmcwr đwucklmrl, vìfudl thếchxa mớfoioi khôjjvhng ly hôjjvhn, bâamqly giờnmqi mọopuzi chuyệfoion đwuckãudug kếchxat thúchmpc, chúchmpng ta hãudugy ly hôjjvhn, trárzurnh lànnmcm lỡjrlq dởaeiq lẫyoion nhau.”

Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuwpqdyfoioc tớfoioi, hai tay đwuckchxat lêsbuln vai Tầqnurn Phi, quay ngưpqdynmqii côjjvh thẳnswang lạwqpsi.

“Em nópqdyng lònmqing muốosjpn ly hôjjvhn vớfoioi anh vậfwsjy sao?”

“Ly hôjjvhn lẽwugqnnmco khôjjvhng phảwrkvi quyếchxat đwuckbtwgnh chung củuduga chúchmpng ta sao?” Tầqnurn Phi cúchmpi đwuckqnuru, khôjjvhng dárzurm nhìfudln Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw.

“Khôjjvhng, anh đwuckycgoi ýmcwr rồlmrli, anh khôjjvhng muốosjpn ly hôjjvhn, Phi Phi, anh xin lỗjjvhi, anh nêsbuln tin em.”

Khi Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuwpqdyi ra lờnmqii nànnmcy, Tầqnurn Phi nhấxhrvt thờnmqii khôjjvhng kiềfudlm chếchxa đwuckưpqdycuoec, nưpqdyfoioc mắnawvt tuôjjvhn trànnmco.

Hai năxejlm rồlmrli!

jjvh đwuckãudug giảwrkvi thílwnpch khôjjvhng biếchxat bao nhiêsbulu lầqnurn cũnpuwng chỉopuz đwuckycgoi lạwqpsi sựosiv nhạwqpso bárzurng, sỉopuz nhụyswhc củuduga ngưpqdynmqii đwuckànnmcn ôjjvhng nànnmcy.

amqly giờnmqi, cuốosjpi cùosivng anh cũnpuwng tin côjjvh.


Tầqnurn Phi nghẹkakgn ngànnmco ngẩyuieng đwuckqnuru lêsbuln, “Trưpqdyfoioc đwuckâamqly khi em giảwrkvi thílwnpch vớfoioi anh, tạwqpsi sao anh khôjjvhng tin? Cho tớfoioi khi khiếchxan em đwuckau đwuckfoion khôjjvhn nguôjjvhi, cho tớfoioi khi con củuduga chúchmpng ta mấxhrvt rồlmrli anh mớfoioi nópqdyi vớfoioi em anh tin em, muộlwnpn rồlmrli, tấxhrvt cảwrkv đwuckãudug muộlwnpn rồlmrli!”

Suy cho cùosivng, Tầqnurn Phi vẫyoion cònmqin oárzurn giậfwsjn Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw.

“Anh xin lỗjjvhi, lànnmc anh khôjjvhng tốosjpt, nhưpqdyng nếchxau em lànnmc anh, đwucksompng ởaeiqpqdyc đwuckópqdy khi đwuckópqdy em sẽwugq phảwrkvi lànnmcm sao?”

“…”

“Hai năxejlm trưpqdyfoioc, mọopuzi ngưpqdynmqii đwuckfudlu cho rằscunng anh sắnawvp đwuckílwnpnh hôjjvhn vớfoioi Tầqnurn nhưpqdycuoec, chỉopuzpqdy anh lànnmc vui mừlyljng, cuốosjpi cùosivng anh đwuckãudugpqdy thểealz thểealz hiệfoion tìfudlnh yêsbulu cấxhrvt giữakfz trong lònmqing suốosjpt sárzuru năxejlm, cuốosjpi cùosivng cópqdy thểealzaeiqsbuln em, nhưpqdyng kếchxat quảwrkv…”

Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw dừlyljng lạwqpsi mộlwnpt lárzurt sau đwuckópqdypqdyi tiếchxap: “Em xuấxhrvt hiệfoion trêsbuln giưpqdynmqing củuduga anh, chúchmpng ta đwuckãudugpqdy quan hệfoio, khi đwuckópqdy mọopuzi thứsomp đwuckfudlu chỉopuz vềfudl em, em bảwrkvo anh phảwrkvi lànnmcm sao, Tầqnurn Nhưpqdycuoec yêsbulu anh nhưpqdy vậfwsjy, sao anh cópqdy thểealz nghi ngờnmqi việfoioc nànnmcy lànnmc do côjjvh ta lànnmcm? Nếchxau đwuckycgoi lạwqpsi lànnmc em, em cópqdy nghi ngờnmqi mộlwnpt ngưpqdynmqii đwuckànnmcn ôjjvhng yêsbulu em sâamqlu sắnawvc sẽwugq đwuckưpqdya em lêsbuln giưpqdynmqing mộlwnpt ngưpqdynmqii đwuckànnmcn ôjjvhng khárzurc khôjjvhng?”

Tầqnurn Phi cúchmpi đwuckqnuru, phảwrkvi rồlmrli, chỉopuz trárzurch khi đwuckópqdy âamqlm mưpqdyu củuduga Tầqnurn Nhưpqdycuoec quárzur bỉopuzycgoi.

Ai cópqdy thểealz tin côjjvh chứsomp?

jjvh ngoànnmci việfoioc phảwrkvn bárzurc mộlwnpt cárzurch bấxhrvt lựosivc ra cũnpuwng khôjjvhng biếchxat đwucki đwuckiềfudlu tra châamqln tưpqdyfoiong sựosiv việfoioc.

Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw lấxhrvy tay lau nưpqdyfoioc mắnawvt củuduga Tầqnurn Phi.

“Chúchmpng ta bắnawvt đwuckqnuru lạwqpsi từlylj đwuckqnuru cópqdy đwuckưpqdycuoec khôjjvhng? Phi Phi, anh yêsbulu em suốosjpt tárzurm năxejlm rồlmrli, anh biếchxat em cũnpuwng yêsbulu anh suốosjpt tárzurm năxejlm, chúchmpng ta đwuckfudlu yêsbulu đwuckosjpi phưpqdyơhmcfng, tạwqpsi sao lạwqpsi phảwrkvi chia tay?”

Tầqnurn Phi quay đwuckqnuru sang mộlwnpt bêsbuln.

“Em khôjjvhng yêsbulu anh.”


“Khôjjvhng, em yêsbulu anh, anh đwuckãudug đwuckopuzc nhậfwsjt kýmcwr củuduga em!”

Tầqnurn Phi lậfwsjp tứsompc quay đwuckqnuru lạwqpsi, kinh ngạwqpsc nhìfudln Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw.

“Xin lỗjjvhi, anh đwuckãudug đwuckopuzc nhậfwsjt kýmcwr củuduga em, khi đwuckópqdy mọopuzi ngưpqdynmqii đwuckfudlu nghĩffyb em đwuckãudug qua đwucknmqii, anh vềfudl lạwqpsi nhànnmc củuduga chúchmpng ta, tìfudlm thấxhrvy nhậfwsjt kýmcwr củuduga em trong thưpqdy phònmqing, anh hiểealzu đwuckưpqdycuoec sựosiv thấxhrvt vọopuzng, sựosiv giànnmcy vònmqi, sựosiv đwuckau khổycgo củuduga em, vìfudl anh cũnpuwng đwuckãudug từlyljng nhưpqdy vậfwsjy.”

“Phi Phi, chúchmpng ta bắnawvt đwuckqnuru lạwqpsi từlylj đwuckqnuru nhéqrua, sẽwugq khôjjvhng cópqdy hiểealzu lầqnurm, khôjjvhng cầqnurn giànnmcy vònmqi lẫyoion nhau, anh xin thểealz, sau nànnmcy nhấxhrvt đwuckbtwgnh sẽwugq đwuckosjpi xửnnmc thậfwsjt tốosjpt vớfoioi em, cho dùosiv sau nànnmcy cảwrkv thếchxa giớfoioi khôjjvhng tin em, anh cũnpuwng sẽwugq tin em!”

Trárzuri tim Tầqnurn Phi rung đwucklwnpng mãudugnh liệfoiot.

jjvh biếchxat, côjjvh vẫyoion cònmqin yêsbulu Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw.

Khi ởaeiqjjvhn lễcuoe, lúchmpc anh mỉopuzm cưpqdynmqii vớfoioi côjjvh, côjjvh biếchxat mìfudlnh khôjjvhng thểealz quêsbuln đwuckưpqdycuoec ngưpqdynmqii đwuckànnmcn ôjjvhng nànnmcy.

Chắnawvc đwuckâamqly chílwnpnh lànnmcfudlnh yêsbulu đwuckfwsjm sâamqlu, khắnawvc cốosjpt ghi tâamqlm.

jjvhnpuwng biếchxat, nếchxau khôjjvhng cópqdy Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuwjjvhnpuwng khôjjvhng thểealz hạwqps gụyswhc Tầqnurn Nhưpqdycuoec vànnmcamqlm Huệfoio Chi.

Nhưpqdyng cuốosjpi cùosivng côjjvh vẫyoion khôjjvhng lựosiva chọopuzn đwucki cùosivng Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw, côjjvhpqdyi sẽwugq suy nghĩffyb, sau đwuckópqdy bảwrkvo Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuw đwucki vềfudl.

Tầqnurn Phi cũnpuwng khôjjvhng rờnmqii khỏosjli thànnmcnh phốosjpnnmcy, vẫyoion tiếchxap tụyswhc sốosjpng tạwqpsi căxejln biệfoiot thựosiv củuduga Lâamqlm Mặchxac Sinh.

jjvhnpuwng khôjjvhng biếchxat nêsbuln đwucki đwuckâamqlu vềfudl đwuckâamqlu.

Từlylj ngànnmcy hôjjvhm đwuckópqdy, mỗjjvhi sárzurng khi côjjvh thứsompc dậfwsjy lạwqpsi cópqdy mộlwnpt bópqdy hoa cúchmpc rựosivc rỡjrlq đwuckchxat trưpqdyfoioc cửnnmca, trong bópqdychmpc cònmqin cópqdy mộlwnpt tấxhrvm thiệfoiop.


Mộlwnpt ngànnmcy ba bữakfza cơhmcfm củuduga côjjvh đwuckfudlu cópqdy ngưpqdynmqii mang tớfoioi tậfwsjn nơhmcfi.

Khôjjvhng cầqnurn hỏosjli cũnpuwng biếchxat, lànnmc Mặchxac Thiêsbuln Vũnpuwnnmcm mọopuzi việfoioc.

Anh khôjjvhng tớfoioi quấxhrvy rầqnury Tầqnurn Phi mỗjjvhi ngànnmcy mànnmc cho côjjvhpqdy đwuckudug thờnmqii gian đwuckealz suy nghĩffyb.

Tạwqpsi bệfoionh việfoion phụyswh sảwrkvn.

Tầqnurn Phi sốosjpt ruộlwnpt ngồlmrli đwuckcuoei trong phònmqing lànnmcm việfoioc củuduga Tốosjpng Liêsbuln, căxejlng thẳnswang vànnmc lo lắnawvng hơhmcfn lầqnurn đwuckqnuru côjjvh mang thai.

Tốosjpng Liêsbuln cuốosjpi cùosivng cũnpuwng bưpqdyfoioc tớfoioi, ngồlmrli xuốosjpng đwuckosjpi diệfoion Tầqnurn Phi.

“Sao rồlmrli?”

Tốosjpng Liêsbuln lắnawvc đwuckqnuru.

Trárzuri tim Tầqnurn Phi lậfwsjp tứsompc trùosivng xuốosjpng.

“Cậfwsju uốosjpng thuốosjpc trárzurnh thai suốosjpt hai năxejlm, hơhmcfn nữakfza lạwqpsi dùosivng quárzur liềfudlu.”

“Nhưpqdyng rấxhrvt nhiềfudlu phụyswh nữakfz đwuckfudlu uốosjpng thuốosjpc trárzurnh thai mànnmc, sau khi ngừlyljng thuốosjpc, đwuckiềfudlu dưpqdyjrlqng mộlwnpt thờnmqii gian vẫyoion cópqdy con bìfudlnh thưpqdynmqing mànnmc?” Giọopuzng nópqdyi củuduga Tầqnurn Phi vôjjvhosivng gấxhrvp gárzurp.

“Đnswaúchmpng lànnmc vậfwsjy, nhưpqdyng cậfwsju đwucklyljng quêsbuln cậfwsju đwuckãudug sảwrkvy thai mộlwnpt lầqnurn, cơhmcf thểealzjjvhosivng suy nhưpqdycuoec, lạwqpsi bịbtwg ngâamqlm trong nưpqdyfoioc sốosjpng lạwqpsnh giárzur, đwuckiềfudlu nànnmcy dẫyoion tớfoioi cậfwsju bịbtwg xuấxhrvt huyếchxat sau phẫyoiou thuậfwsjt, khópqdy khăxejln lắnawvm mớfoioi giữakfz đwuckưpqdycuoec mạwqpsng sốosjpng cho cậfwsju, sau đwuckópqdy cậfwsju lạwqpsi bậfwsjn rộlwnpn bárzuro thùosiv, cơhmcf thểealz cậfwsju đwuckâamqlu thểealz kham nổycgoi?”

Tốosjpng Liêsbuln thởaeiqnnmci, côjjvhnpuwng khôjjvhng ngờnmqi mớfoioi chỉopuz mấxhrvy ngànnmcy khôjjvhng gặchxap Tầqnurn Phi, côjjvhxhrvy ngưpqdynmqii bêsbul bếchxat márzuru xuấxhrvt hiệfoion trong phònmqing phẫyoiou thuậfwsjt củuduga mìfudlnh.

Khi đwuckópqdyrzuru ra nhiềfudlu tìfudlnh hìfudlnh nguy cấxhrvp, quảwrkv thựosivc đwuckãudug thựosivc hiệfoion mộlwnpt sốosjp thủudug thuậfwsjt bấxhrvt lợcuoei, nhưpqdyng giữakfz mạwqpsng lànnmc quan trọopuzng hơhmcfn cảwrkv.

Tầqnurn Phi chậfwsjm rãudugi cúchmpi đwuckqnuru, hílwnpt mộlwnpt hơhmcfi thậfwsjt sâamqlu.

“Vậfwsjy sau nànnmcy mìfudlnh sẽwugq khôjjvhng thểealzpqdy thai đwuckưpqdycuoec nữakfza phảwrkvi khôjjvhng?”

“Căxejln cứsomp theo cárzurc chỉopuz tiêsbulu sứsompc khỏosjle củuduga cậfwsju hiệfoion tạwqpsi, cópqdy thai lànnmc rấxhrvt khópqdy, cho dùosivpqdy thai cũnpuwng cópqdy khảwrkvxejlng sảwrkvy thai.”

Nghe vậfwsjy, Tầqnurn Phi liềfudln hiểealzu đwuckiềfudlu Tốosjpng Liêsbuln muốosjpn nópqdyi.

Mặchxac dùosiv Tốosjpng Liêsbuln khôjjvhng nópqdyi chắnawvc chắnawvn, nhưpqdyng côjjvh biếchxat đwuckâamqly chỉopuznnmcrzurch nópqdyi uyểealzn chuyểealzn củuduga bárzurc sỹeossnnmc thôjjvhi.

pqdyi nhưpqdy vậfwsjy đwucklmrlng nghĩffyba vớfoioi khôjjvhng thểealznnmco.

“Cópqdy đwuckiềfudlu cậfwsju cũnpuwng đwucklyljng buồlmrln, bâamqly giờnmqi y họopuzc phárzurt triểealzn, cậfwsju hãudugy tĩffybnh dưpqdyjrlqng vànnmci ba năxejlm, nópqdyi khôjjvhng chừlyljng sẽwugq khôjjvhng sao.”

Tốosjpng Liêsbuln an ủudugi.

“Đnswaưpqdycuoec rồlmrli, mìfudlnh biếchxat rồlmrli, cậfwsju lànnmcm việfoioc đwucki, Liêsbuln Liêsbuln, mìfudlnh vềfudl nhànnmc trưpqdyfoioc đwuckâamqly!”

Tầqnurn Phi đwucksompng dậfwsjy, chậfwsjm rãudugi bưpqdyfoioc đwucki.

Dọopuzc đwuckưpqdynmqing đwucki côjjvh đwuckãudug suy nghĩffyb rấxhrvt nhiềfudlu.

- -- Hếchxat ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.