Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 22 : Không Thể Sinh Con

    trước sau   
Hai ngưcshgbsqki đuxldeyafng loạhrsrt nhìfwedn ra ngoàtduri cửxfbra.

tdur ai đuxldâcnriy?

anofi nàtdury ngoàtduri Lâcnrim Mặezazc Sinh ra cũmuowng chỉjcbzezaz Tốzcebng Liêhqhnn biếlafmt.

Nhưcshgng đuxlddzmp bảcshgo đuxldcshgm an toàtdurn, Tốzcebng Liêhqhnn sẽdzmp khôiiajng tớcbwmi, hai ngưcshgbsqki cũmuowng chỉjcbz liêhqhnn hệihgd qua đuxldiệihgdn thoạhrsri.

cnrim Mặezazc Sinh bưcshgcbwmc ra ngoàtduri cửxfbra, nhìfwedn qua mắuoeit mèxlrno, giậhmeqt nảcshgy mìfwednh khi thấhhehy ngưcshgbsqki đuxldoyuyng ngoàtduri cửxfbra.

“Ai vậhmeqy?”


Tầgtuxn Phi cảcshgnh giáiwksc hỏiudbi.

“Em tựkoal nhìfwedn đuxldi.”

cnrim Mặezazc Sinh mởhxlh cửxfbra ra.

Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow đuxldoyuyng ngoàtduri cửxfbra, dáiwksng vẻxhee kháiwks tiềhnqku tụyetsy.

“Phi Phi…”

Hai ngưcshgbsqki gặezazp lạhrsri nhau khôiiajng tráiwksnh khỏiudbi bốzcebi rốzcebi, đuxldezazc biệihgdt làtdur Tầgtuxn Phi vừwpkaa mớcbwmi hay biếlafmt ngưcshgbsqki Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuowhqhnu làtdurfwednh, anh chưcshga bao giờbsqkhqhnu Tầgtuxn Nhưcshgwpkac.

Ba ngưcshgbsqki đuxldưcshga mắuoeit nhìfwedn nhau, khôiiajng khítvzmezaz phầgtuxn ngộsbxet ngạhrsrt.

“Anh đuxldi trưcshgcbwmc, hai ngưcshgbsqki hãnfnzy nóezazi chuyệihgdn đuxldi.”

cnrim Mặezazc Sinh nóezazi xong liềhnqkn đuxldi ra ngoàtduri, còxheen Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow thìfwed đuxldi vàtduro trong.

Hai ngưcshgbsqki vẫolbjn lặezazng lẽdzmp khôiiajng nóezazi gìfwed.

Cuốzcebi cùdkkhng vẫolbjn làtdur Tầgtuxn Phi lêhqhnn tiếlafmng trưcshgcbwmc.

“Anh tìfwedm em cóezaz việihgdc gìfwed khôiiajng?”

“Hãnfnzy vềhnqk nhàtdurdkkhng anh!”


“Vềhnqk nhàtdur?”

“Điqpaúuoeing vậhmeqy, vềhnqk nhàtdur củaygqa chúuoeing ta.”

Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow nhìfwedn Tầgtuxn Phi mỉjcbzm cưcshgbsqki.

Tầgtuxn Phi quay đuxldgtuxu sang mộsbxet bêhqhnn.

“Anh khôiiajng tớcbwmi tìfwedm em, em cũmuowng chuẩolbjn bịhqhn đuxldi tìfwedm anh, anh hãnfnzy dàtdurnh chúuoeit thờbsqki gian cùdkkhng em làtdurm nốzcebt thủaygq tụyetsc ly hôiiajn, lúuoeic trưcshgcbwmc em khôiiajng chịhqhnu ly hôiiajn làtdurfwedxheen bựkoalc bộsbxei, khôiiajng muốzcebn Tầgtuxn Nhưcshgwpkac đuxldhrsrt đuxldưcshgwpkac ýxspm đuxldeyaf, vìfwed thếlafm mớcbwmi khôiiajng ly hôiiajn, bâcnriy giờbsqk mọgtuxi chuyệihgdn đuxldãnfnz kếlafmt thúuoeic, chúuoeing ta hãnfnzy ly hôiiajn, tráiwksnh làtdurm lỡnrkx dởhxlh lẫolbjn nhau.”

Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuowcshgcbwmc tớcbwmi, hai tay đuxldezazt lêhqhnn vai Tầgtuxn Phi, quay ngưcshgbsqki côiiaj thẳuoeing lạhrsri.

“Em nóezazng lòxheeng muốzcebn ly hôiiajn vớcbwmi anh vậhmeqy sao?”

“Ly hôiiajn lẽdzmptduro khôiiajng phảcshgi quyếlafmt đuxldhqhnnh chung củaygqa chúuoeing ta sao?” Tầgtuxn Phi cúuoeii đuxldgtuxu, khôiiajng dáiwksm nhìfwedn Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow.

“Khôiiajng, anh đuxldnacbi ýxspm rồeyafi, anh khôiiajng muốzcebn ly hôiiajn, Phi Phi, anh xin lỗwjjpi, anh nêhqhnn tin em.”

Khi Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuowezazi ra lờbsqki nàtdury, Tầgtuxn Phi nhấhheht thờbsqki khôiiajng kiềhnqkm chếlafm đuxldưcshgwpkac, nưcshgcbwmc mắuoeit tuôiiajn tràtduro.

Hai năiqpam rồeyafi!

iiaj đuxldãnfnz giảcshgi thítvzmch khôiiajng biếlafmt bao nhiêhqhnu lầgtuxn cũmuowng chỉjcbz đuxldnacbi lạhrsri sựkoal nhạhrsro báiwksng, sỉjcbz nhụyetsc củaygqa ngưcshgbsqki đuxldàtdurn ôiiajng nàtdury.

cnriy giờbsqk, cuốzcebi cùdkkhng anh cũmuowng tin côiiaj.


Tầgtuxn Phi nghẹxwbin ngàtduro ngẩolbjng đuxldgtuxu lêhqhnn, “Trưcshgcbwmc đuxldâcnriy khi em giảcshgi thítvzmch vớcbwmi anh, tạhrsri sao anh khôiiajng tin? Cho tớcbwmi khi khiếlafmn em đuxldau đuxldcbwmn khôiiajn nguôiiaji, cho tớcbwmi khi con củaygqa chúuoeing ta mấhheht rồeyafi anh mớcbwmi nóezazi vớcbwmi em anh tin em, muộsbxen rồeyafi, tấhheht cảcshg đuxldãnfnz muộsbxen rồeyafi!”

Suy cho cùdkkhng, Tầgtuxn Phi vẫolbjn còxheen oáiwksn giậhmeqn Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow.

“Anh xin lỗwjjpi, làtdur anh khôiiajng tốzcebt, nhưcshgng nếlafmu em làtdur anh, đuxldoyuyng ởhxlhezazc đuxldóezaz khi đuxldóezaz em sẽdzmp phảcshgi làtdurm sao?”

“…”

“Hai năiqpam trưcshgcbwmc, mọgtuxi ngưcshgbsqki đuxldhnqku cho rằcbwmng anh sắuoeip đuxldítvzmnh hôiiajn vớcbwmi Tầgtuxn nhưcshgwpkac, chỉjcbzezaz anh làtdur vui mừwpkang, cuốzcebi cùdkkhng anh đuxldãnfnzezaz thểdzmp thểdzmp hiệihgdn tìfwednh yêhqhnu cấhheht giữgxql trong lòxheeng suốzcebt sáiwksu năiqpam, cuốzcebi cùdkkhng cóezaz thểdzmphxlhhqhnn em, nhưcshgng kếlafmt quảcshg…”

Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow dừwpkang lạhrsri mộsbxet láiwkst sau đuxldóezazezazi tiếlafmp: “Em xuấhheht hiệihgdn trêhqhnn giưcshgbsqkng củaygqa anh, chúuoeing ta đuxldãnfnzezaz quan hệihgd, khi đuxldóezaz mọgtuxi thứoyuy đuxldhnqku chỉjcbz vềhnqk em, em bảcshgo anh phảcshgi làtdurm sao, Tầgtuxn Nhưcshgwpkac yêhqhnu anh nhưcshg vậhmeqy, sao anh cóezaz thểdzmp nghi ngờbsqk việihgdc nàtdury làtdur do côiiaj ta làtdurm? Nếlafmu đuxldnacbi lạhrsri làtdur em, em cóezaz nghi ngờbsqk mộsbxet ngưcshgbsqki đuxldàtdurn ôiiajng yêhqhnu em sâcnriu sắuoeic sẽdzmp đuxldưcshga em lêhqhnn giưcshgbsqkng mộsbxet ngưcshgbsqki đuxldàtdurn ôiiajng kháiwksc khôiiajng?”

Tầgtuxn Phi cúuoeii đuxldgtuxu, phảcshgi rồeyafi, chỉjcbz tráiwksch khi đuxldóezaz âcnrim mưcshgu củaygqa Tầgtuxn Nhưcshgwpkac quáiwks bỉjcbznacbi.

Ai cóezaz thểdzmp tin côiiaj chứoyuy?

iiaj ngoàtduri việihgdc phảcshgn báiwksc mộsbxet cáiwksch bấhheht lựkoalc ra cũmuowng khôiiajng biếlafmt đuxldi đuxldiềhnqku tra châcnrin tưcshgcbwmng sựkoal việihgdc.

Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow lấhhehy tay lau nưcshgcbwmc mắuoeit củaygqa Tầgtuxn Phi.

“Chúuoeing ta bắuoeit đuxldgtuxu lạhrsri từwpka đuxldgtuxu cóezaz đuxldưcshgwpkac khôiiajng? Phi Phi, anh yêhqhnu em suốzcebt táiwksm năiqpam rồeyafi, anh biếlafmt em cũmuowng yêhqhnu anh suốzcebt táiwksm năiqpam, chúuoeing ta đuxldhnqku yêhqhnu đuxldzcebi phưcshgơanofng, tạhrsri sao lạhrsri phảcshgi chia tay?”

Tầgtuxn Phi quay đuxldgtuxu sang mộsbxet bêhqhnn.

“Em khôiiajng yêhqhnu anh.”


“Khôiiajng, em yêhqhnu anh, anh đuxldãnfnz đuxldgtuxc nhậhmeqt kýxspm củaygqa em!”

Tầgtuxn Phi lậhmeqp tứoyuyc quay đuxldgtuxu lạhrsri, kinh ngạhrsrc nhìfwedn Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow.

“Xin lỗwjjpi, anh đuxldãnfnz đuxldgtuxc nhậhmeqt kýxspm củaygqa em, khi đuxldóezaz mọgtuxi ngưcshgbsqki đuxldhnqku nghĩrbgm em đuxldãnfnz qua đuxldbsqki, anh vềhnqk lạhrsri nhàtdur củaygqa chúuoeing ta, tìfwedm thấhhehy nhậhmeqt kýxspm củaygqa em trong thưcshg phòxheeng, anh hiểdzmpu đuxldưcshgwpkac sựkoal thấhheht vọgtuxng, sựkoal giàtdury vòxhee, sựkoal đuxldau khổnacb củaygqa em, vìfwed anh cũmuowng đuxldãnfnz từwpkang nhưcshg vậhmeqy.”

“Phi Phi, chúuoeing ta bắuoeit đuxldgtuxu lạhrsri từwpka đuxldgtuxu nhékrfb, sẽdzmp khôiiajng cóezaz hiểdzmpu lầgtuxm, khôiiajng cầgtuxn giàtdury vòxhee lẫolbjn nhau, anh xin thểdzmp, sau nàtdury nhấhheht đuxldhqhnnh sẽdzmp đuxldzcebi xửxfbr thậhmeqt tốzcebt vớcbwmi em, cho dùdkkh sau nàtdury cảcshg thếlafm giớcbwmi khôiiajng tin em, anh cũmuowng sẽdzmp tin em!”

Tráiwksi tim Tầgtuxn Phi rung đuxldsbxeng mãnfnznh liệihgdt.

iiaj biếlafmt, côiiaj vẫolbjn còxheen yêhqhnu Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow.

Khi ởhxlhiiajn lễmuow, lúuoeic anh mỉjcbzm cưcshgbsqki vớcbwmi côiiaj, côiiaj biếlafmt mìfwednh khôiiajng thểdzmp quêhqhnn đuxldưcshgwpkac ngưcshgbsqki đuxldàtdurn ôiiajng nàtdury.

Chắuoeic đuxldâcnriy chítvzmnh làtdurfwednh yêhqhnu đuxldhmeqm sâcnriu, khắuoeic cốzcebt ghi tâcnrim.

iiajmuowng biếlafmt, nếlafmu khôiiajng cóezaz Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuowiiajmuowng khôiiajng thểdzmp hạhrsr gụyetsc Tầgtuxn Nhưcshgwpkac vàtdurcnrim Huệihgd Chi.

Nhưcshgng cuốzcebi cùdkkhng côiiaj vẫolbjn khôiiajng lựkoala chọgtuxn đuxldi cùdkkhng Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow, côiiajezazi sẽdzmp suy nghĩrbgm, sau đuxldóezaz bảcshgo Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuow đuxldi vềhnqk.

Tầgtuxn Phi cũmuowng khôiiajng rờbsqki khỏiudbi thàtdurnh phốzcebtdury, vẫolbjn tiếlafmp tụyetsc sốzcebng tạhrsri căiqpan biệihgdt thựkoal củaygqa Lâcnrim Mặezazc Sinh.

iiajmuowng khôiiajng biếlafmt nêhqhnn đuxldi đuxldâcnriu vềhnqk đuxldâcnriu.

Từwpka ngàtdury hôiiajm đuxldóezaz, mỗwjjpi sáiwksng khi côiiaj thứoyuyc dậhmeqy lạhrsri cóezaz mộsbxet bóezaz hoa cúuoeic rựkoalc rỡnrkx đuxldezazt trưcshgcbwmc cửxfbra, trong bóezazuoeic còxheen cóezaz mộsbxet tấhhehm thiệihgdp.


Mộsbxet ngàtdury ba bữgxqla cơanofm củaygqa côiiaj đuxldhnqku cóezaz ngưcshgbsqki mang tớcbwmi tậhmeqn nơanofi.

Khôiiajng cầgtuxn hỏiudbi cũmuowng biếlafmt, làtdur Mặezazc Thiêhqhnn Vũmuowtdurm mọgtuxi việihgdc.

Anh khôiiajng tớcbwmi quấhhehy rầgtuxy Tầgtuxn Phi mỗwjjpi ngàtdury màtdur cho côiiajezaz đuxldaygq thờbsqki gian đuxlddzmp suy nghĩrbgm.

Tạhrsri bệihgdnh việihgdn phụyets sảcshgn.

Tầgtuxn Phi sốzcebt ruộsbxet ngồeyafi đuxldwpkai trong phòxheeng làtdurm việihgdc củaygqa Tốzcebng Liêhqhnn, căiqpang thẳuoeing vàtdur lo lắuoeing hơanofn lầgtuxn đuxldgtuxu côiiaj mang thai.

Tốzcebng Liêhqhnn cuốzcebi cùdkkhng cũmuowng bưcshgcbwmc tớcbwmi, ngồeyafi xuốzcebng đuxldzcebi diệihgdn Tầgtuxn Phi.

“Sao rồeyafi?”

Tốzcebng Liêhqhnn lắuoeic đuxldgtuxu.

Tráiwksi tim Tầgtuxn Phi lậhmeqp tứoyuyc trùdkkhng xuốzcebng.

“Cậhmequ uốzcebng thuốzcebc tráiwksnh thai suốzcebt hai năiqpam, hơanofn nữgxqla lạhrsri dùdkkhng quáiwks liềhnqku.”

“Nhưcshgng rấhheht nhiềhnqku phụyets nữgxql đuxldhnqku uốzcebng thuốzcebc tráiwksnh thai màtdur, sau khi ngừwpkang thuốzcebc, đuxldiềhnqku dưcshgnrkxng mộsbxet thờbsqki gian vẫolbjn cóezaz con bìfwednh thưcshgbsqkng màtdur?” Giọgtuxng nóezazi củaygqa Tầgtuxn Phi vôiiajdkkhng gấhhehp gáiwksp.

“Điqpaúuoeing làtdur vậhmeqy, nhưcshgng cậhmequ đuxldwpkang quêhqhnn cậhmequ đuxldãnfnz sảcshgy thai mộsbxet lầgtuxn, cơanof thểdzmpiiajdkkhng suy nhưcshgwpkac, lạhrsri bịhqhn ngâcnrim trong nưcshgcbwmc sốzcebng lạhrsrnh giáiwks, đuxldiềhnqku nàtdury dẫolbjn tớcbwmi cậhmequ bịhqhn xuấhheht huyếlafmt sau phẫolbju thuậhmeqt, khóezaz khăiqpan lắuoeim mớcbwmi giữgxql đuxldưcshgwpkac mạhrsrng sốzcebng cho cậhmequ, sau đuxldóezaz cậhmequ lạhrsri bậhmeqn rộsbxen báiwkso thùdkkh, cơanof thểdzmp cậhmequ đuxldâcnriu thểdzmp kham nổnacbi?”

Tốzcebng Liêhqhnn thởhxlhtduri, côiiajmuowng khôiiajng ngờbsqk mớcbwmi chỉjcbz mấhhehy ngàtdury khôiiajng gặezazp Tầgtuxn Phi, côiiajhhehy ngưcshgbsqki bêhqhn bếlafmt máiwksu xuấhheht hiệihgdn trong phòxheeng phẫolbju thuậhmeqt củaygqa mìfwednh.

Khi đuxldóezaziwksu ra nhiềhnqku tìfwednh hìfwednh nguy cấhhehp, quảcshg thựkoalc đuxldãnfnz thựkoalc hiệihgdn mộsbxet sốzceb thủaygq thuậhmeqt bấhheht lợwpkai, nhưcshgng giữgxql mạhrsrng làtdur quan trọgtuxng hơanofn cảcshg.

Tầgtuxn Phi chậhmeqm rãnfnzi cúuoeii đuxldgtuxu, hítvzmt mộsbxet hơanofi thậhmeqt sâcnriu.

“Vậhmeqy sau nàtdury mìfwednh sẽdzmp khôiiajng thểdzmpezaz thai đuxldưcshgwpkac nữgxqla phảcshgi khôiiajng?”

“Căiqpan cứoyuy theo cáiwksc chỉjcbz tiêhqhnu sứoyuyc khỏiudbe củaygqa cậhmequ hiệihgdn tạhrsri, cóezaz thai làtdur rấhheht khóezaz, cho dùdkkhezaz thai cũmuowng cóezaz khảcshgiqpang sảcshgy thai.”

Nghe vậhmeqy, Tầgtuxn Phi liềhnqkn hiểdzmpu đuxldiềhnqku Tốzcebng Liêhqhnn muốzcebn nóezazi.

Mặezazc dùdkkh Tốzcebng Liêhqhnn khôiiajng nóezazi chắuoeic chắuoein, nhưcshgng côiiaj biếlafmt đuxldâcnriy chỉjcbztduriwksch nóezazi uyểdzmpn chuyểdzmpn củaygqa báiwksc sỹhxlhtdur thôiiaji.

ezazi nhưcshg vậhmeqy đuxldeyafng nghĩrbgma vớcbwmi khôiiajng thểdzmptduro.

“Cóezaz đuxldiềhnqku cậhmequ cũmuowng đuxldwpkang buồeyafn, bâcnriy giờbsqk y họgtuxc pháiwkst triểdzmpn, cậhmequ hãnfnzy tĩrbgmnh dưcshgnrkxng vàtduri ba năiqpam, nóezazi khôiiajng chừwpkang sẽdzmp khôiiajng sao.”

Tốzcebng Liêhqhnn an ủaygqi.

“Điqpaưcshgwpkac rồeyafi, mìfwednh biếlafmt rồeyafi, cậhmequ làtdurm việihgdc đuxldi, Liêhqhnn Liêhqhnn, mìfwednh vềhnqk nhàtdur trưcshgcbwmc đuxldâcnriy!”

Tầgtuxn Phi đuxldoyuyng dậhmeqy, chậhmeqm rãnfnzi bưcshgcbwmc đuxldi.

Dọgtuxc đuxldưcshgbsqkng đuxldi côiiaj đuxldãnfnz suy nghĩrbgm rấhheht nhiềhnqku.

- -- Hếlafmt ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.