Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 21 : Xin lỗi

    trước sau   
Chỉbjav nghe tiếgkzlng súcnaqng nổgkzl ‘bùendym’ mộpmypt tiếgkzlng.

Lễpvjo đmuotưvtmjoksnng trởddqepggfn hỗqatjn loạddqen.

“Ha ha..”

Tầymxdn Nhưvtmjmpxnc ngẩoksnng đmuotymxdu cưvtmjoksni lớpggfn, cảnxarnh sávtswt lậoezjp tứbnwkc đmuotoạddqet lạddqei khẩoksnu súcnaqng trêpggfn tay côrejf ta, giữmuot chặmuott côrejf ta lạddqei.

“Tiệuwmcn nhâbyvmn chếgkzlt đmuoti! Tiệuwmcn nhâbyvmn cuốfxzei cùendyng cũoyebng chếgkzlt rồxvhdi! Thiêpggfn Vũoyebcnaq củvmkaa tôrejfi! Nhàcnaq họbnzw Mặmuotc cũoyebng làcnaq củvmkaa tôrejfi! Tấmkkct cảnxar đmuotmuotu làcnaq củvmkaa tôrejfi! Mọbnzwi thứbnwk đmuotmuotu làcnaq củvmkaa tôrejfi! Ảjdcp tiệuwmcn nhâbyvmn đmuotópkfl cuốfxzei cùendyng cũoyebng khôrejfng thểqivr tranh giàcnaqnh vớpggfi tôrejfi đmuotưvtmjmpxnc! Ha ha ha…”

Tầymxdn Phi từhwml từhwml mởddqe mắpvlrt ra, thấmkkcy Mặmuotc Thiêpggfn Vũoyeb đmuotang ôrejfm côrejfcnaqo lòdfsjng.


dfsjng tay củvmkaa anh ấmkkcm ávtswp vàcnaq lớpggfn lao, vòdfsjng tay côrejf từhwmlng vôrejf sốfxze lầymxdn mơddqevtmjddqeng, lúcnaqc nàcnaqy côrejf đmuotang nằrlnam trong vòdfsjng tay ấmkkcy.

Sau đmuotópkflrejf nhìcdeqn thấmkkcy Mặmuotc Thiêpggfn Vũoyeb mỉbjavm cưvtmjoksni.

Nụjhkovtmjoksni trong trẻfxzeo, rạddqeng rỡuwmc, ấmkkcm ávtswp giốfxzeng nhưvtmjcnaqi băvmkang tan chảnxary, lạddqei giốfxzeng nhưvtmj ngọbnzwn giópkfl xuâbyvmn giữmuota ngàcnaqy đmuotôrejfng.

“Em khôrejfng sao chứbnwk, Phi Phi?”

Phi Phi, anh gọbnzwi côrejfcnaq Phi Phi?

Tầymxdn Phi khôrejfng hiểqivru chuyệuwmcn gìcdeq đmuotang xảnxary ra, đmuotúcnaqng lúcnaqc côrejf đmuotzfomnh lêpggfn tiếgkzlng thìcdeq Mặmuotc Thiêpggfn Vũoyeb gụjhkoc đmuotymxdu vàcnaqo lòdfsjng côrejf.

Anh đmuotãgljg chắpvlrn phávtswt súcnaqng củvmkaa Tầymxdn Nhưvtmjmpxnc!

Bệuwmcnh việuwmcn.

pggfn ngoàcnaqi phòdfsjng phẫpkflu thuậoezjt, y távtsw hộpmypfxze ra vàcnaqo liêpggfn tụjhkoc, mọbnzwi thứbnwk đmuotmuotu vôrejfoyebng hỗqatjn loạddqen.

Tầymxdn Phi dựfxzea vàcnaqo tưvtmjoksnng, trong đmuotymxdu luôrejfn xuấmkkct hiệuwmcn hìcdeqnh ảnxarnh Mặmuotc Thiêpggfn Vũoyeb ôrejfm côrejfcnaqo lòdfsjng, thi thoảnxarng côrejfoyebng thấmkkcy cảnxarnh tưvtmjmpxnng đmuotópkfl khôrejfng châbyvmn thựfxzec, giốfxzeng nhưvtmj do côrejf tựfxzevtmjddqeng tưvtmjmpxnng ra.

Vu Tửjhko Lan đmuotbnwkng ngoàcnaqi cửjhkoa khópkflc lópkflc thảnxarm thiếgkzlt, Mặmuotc Thầymxdn cũoyebng đmuoti tớpggfi đmuoti lui.

Đwmhipmypt nhiêpggfn, Vu Tửjhko Lan nhìcdeqn Tầymxdn Phi.

“Đwmhimuotu làcnaq tạddqei côrejf! Côrejfcnaq sao quảnxar tạddqe! Chỉbjav cầymxdn cópkflrejf, nhàcnaqrejfi chắpvlrc chắpvlrn khôrejfng đmuotưvtmjmpxnc yêpggfn ổgkzln!” Vu Tửjhko Lan vừhwmla nópkfli vừhwmla lao vềmuot phíelzna Tầymxdn Phi.


Mộpmypt bópkflng ngưvtmjoksni cao lớpggfn đmuotbnwkng chắpvlrn trưvtmjpggfc mặmuott Tầymxdn Phi.

“Bávtswc gávtswi, làcnaq Tầymxdn Nhưvtmjmpxnc bắpvlrn trúcnaqng Thiêpggfn Vũoyeb, sao bávtswc khôrejfng đmuoti trávtswch tộpmypi Tầymxdn Nhưvtmjmpxnc màcnaq ngưvtmjmpxnc lạddqei lạddqei đmuoti trávtswch mắpvlrng Tầymxdn Phi?” Lâbyvmm Mặmuotc Sinh cứbnwk thếgkzl đmuotbnwkng chắpvlrn trưvtmjpggfc mặmuott Tầymxdn Phi.

“Mặmuotc Sinh.”

Vu Tửjhko Lan trừhwmlng mắpvlrt lưvtmjoksnm Tầymxdn Phi.

“Hôrejfn lễpvjo bịzfomrejf ta làcnaqm loạddqen, tôrejfi khôrejfng trávtswch côrejf ta thìcdeq trávtswch ai?” Vu Tửjhko Lan nổgkzli giậoezjn đmuotùendyng đmuotùendyng.

“Tầymxdn Nhưvtmjmpxnc làcnaq mộpmypt ảnxar đmuotàcnaqn bàcnaqdfsjng dạddqe rắpvlrn đmuotpmypc, làcnaqm loạddqen khôrejfng phảnxari càcnaqng tốfxzet sao? Bávtswc gávtswi, con thựfxzec sựfxze khôrejfng hiểqivru Tầymxdn Phi đmuotãgljgcnaqm sai đmuotiềmuotu gìcdeq, côrejfmkkcy mãgljgi khôrejfng cópkfl thai, bávtswc cũoyebng biếgkzlt nguyêpggfn nhâbyvmn tạddqei sao, làcnaqcnaqo vẫpkfln còdfsjn trávtswch côrejfmkkcy sao?”

Lờoksni Lâbyvmm Mặmuotc Sinh nópkfli đmuotãgljg nhắpvlrc nhởddqe Vu Tửjhko Lan, Vu Tửjhko Lan hổgkzl thẹpmypn quay mặmuott đmuoti chỗqatj khávtswc.

Đwmhiúcnaqng lúcnaqc nàcnaqy, bávtswc sỹnxarvtmjpggfc ra.

“Mặmuotc tiêpggfn sinh đmuotãgljg khôrejfng sao rồxvhdi, đmuotddqen khôrejfng trúcnaqng chỗqatj hiểqivrm, hiệuwmcn đmuotãgljg lấmkkcy ra rồxvhdi.”

Vu Tửjhko Lan vàcnaq Mặmuotc Thầymxdn đmuotmuotu thởddqe phàcnaqo.

Mặmuotc Thiêpggfn Vũoyeb đmuotưvtmjmpxnc đmuotưvtmja vềmuot phòdfsjng bệuwmcnh, Vu Tửjhko Lan vàcnaq Mặmuotc Thầymxdn cũoyebng rờoksni đmuoti.

“Chúcnaqng ta đmuoti thôrejfi!” Tầymxdn Phi nópkfli.

byvmm Mặmuotc Sinh ngạddqec nhiêpggfn nhìcdeqn Tầymxdn Phi, “Em khôrejfng đmuoti thăvmkam sao?”


Tầymxdn Phi lắpvlrc đmuotymxdu.

“Em vẫpkfln còdfsjn trávtswch cậoezju ta sao?”

“Tầymxdn Nhưvtmjmpxnc vàcnaqbyvmm Huệuwmc Chi đmuotávtswng căvmkam hậoezjn, nhưvtmjng nếgkzlu Mặmuotc Thiêpggfn Vũoyeb khôrejfng gópkflp phầymxdn xôrejf đmuotoksny, con củvmkaa em cópkfl lẽbnwkendyng khôrejfng bịzfom sảnxary, đmuoti thôrejfi.”

Tầymxdn Phi híelznt mộpmypt hơddqei thậoezjt sâbyvmu, quay ngưvtmjoksni bưvtmjpggfc đmuoti.

byvmm Mặmuotc Sinh vộpmypi vàcnaqng chạddqey theo.

Mộpmypt tuầymxdn sau.

Biệuwmct thựfxze ngoạddqei thàcnaqnh.

Đwmhiâbyvmy làcnaqcnaqi sảnxarn củvmkaa nhàcnaq họbnzwbyvmm, Lâbyvmm Mặmuotc Sinh sau khi cứbnwku Tầymxdn Phi từhwmlvtmjpggfi sôrejfng lêpggfn liềmuotn bốfxze tríelzn cho côrejfddqe đmuotâbyvmy.

Mộpmypt chiếgkzlc ôrejfrejf dừhwmlng ởddqe trưvtmjpggfc cửjhkoa, Lâbyvmm Mặmuotc Sinh bưvtmjpggfc xuốfxzeng khỏpvjoi xe, tay xávtswch mộpmypt sốfxze đmuotxvhdendyng hằrlnang ngàcnaqy mua cho Tầymxdn Phi, anh xávtswch thẳbnzwng lêpggfn lầymxdu thìcdeq thấmkkcy Tầymxdn Phi đmuotang thu dọbnzwn đmuotxvhd đmuotddqec.

“Em muốfxzen đmuoti sao?”

Tầymxdn Phi ngẩoksnng đmuotymxdu nhìcdeqn Lâbyvmm Mặmuotc Sinh, sau đmuotópkfl gậoezjt đmuotymxdu.

“Tạddqei sao vậoezjy?” Lâbyvmm Mặmuotc Sinh vộpmypi bỏpvjo đmuotxvhd sang mộpmypt bêpggfn, bưvtmjpggfc vàcnaqo phòdfsjng.

Tầymxdn Phi đmuotópkflng va ly lạddqei, đmuotbnwkng dậoezjy.


“Em khôrejfng đmuoti ởddqe đmuotâbyvmy làcnaqm gìcdeq?”

byvmm Mặmuotc Sinh kérlnao chặmuott tay Tầymxdn Phi.

“Phi Phi, em biếgkzlt tìcdeqnh cảnxarm củvmkaa anh dàcnaqnh cho em, bâbyvmy giờoksn mọbnzwi chuyệuwmcn đmuotãgljg kếgkzlt thúcnaqc! Em đmuotếgkzln vớpggfi sanh cópkfl đmuotưvtmjmpxnc khôrejfng? Anh khôrejfng quan tâbyvmm em đmuotãgljg từhwmlng kếgkzlt hôrejfn, cũoyebng khôrejfng quan tâbyvmm em từhwmlng sảnxary thai, chúcnaqng ta kếgkzlt hôrejfn cópkfl đmuotưvtmjmpxnc khôrejfng?”

byvmm Mặmuotc Sinh khôrejfng tiếgkzlc biểqivru lộpmypcdeqnh cảnxarm củvmkaa mìcdeqnh.

Anh giúcnaqp Tầymxdn Phi hoàcnaqn thàcnaqnh mọbnzwi chuyệuwmcn đmuotmuotu làcnaqcdeq muốfxzen đmuotmpxni Tầymxdn Phi cópkfl mộpmypt ngàcnaqy sẽbnwk buôrejfng xuôrejfi mọbnzwi thứbnwk, ởddqepggfn cạddqenh anh.

Tầymxdn Phi nhìcdeqn ávtswnh mắpvlrt châbyvmn thàcnaqnh củvmkaa Lâbyvmm Mặmuotc Sinh, côrejf khôrejfng hềmuot nghi ngờoksn việuwmcc anh yêpggfu côrejf.

rejf khẽbnwkcnaqt tay ra.

“Mặmuotc Sinh, em xin lỗqatji.”

“Anh khôrejfng cầymxdn lờoksni xin lỗqatji củvmkaa em, anh muốfxzen em ởddqepggfn anh!”

Tầymxdn Phi lắpvlrc đmuotymxdu.

“Anh đmuotãgljg cứbnwku mạddqeng em, nếgkzlu khôrejfng cópkfl anh em đmuotãgljg chếgkzlt rồxvhdi, vốfxzen dĩbwhq em nêpggfn gảnxar cho anh, bấmkkct luậoezjn anh đmuotưvtmja ra yêpggfu cầymxdu gìcdeq em cũoyebng nêpggfn đmuotxvhdng ýfxze, nhưvtmjng…”

byvmm Mặmuotc Sinh lặmuotng lẽbnwk nhìcdeqn Tầymxdn Phi.

“Nếgkzlu em thựfxzec sựfxze đmuotxvhdng ýfxzeddqepggfn anh, nhưvtmj vậoezjy làcnaq hạddqei anh, Mặmuotc Sinh, trảnxari qua nhiềmuotu chuyệuwmcn nhưvtmj vậoezjy khiếgkzln em càcnaqng tỉbjavnh távtswo, xin lỗqatji anh, em khôrejfng yêpggfu anh…”


byvmm Mặmuotc Sinh đmuotau khổgkzlcnaqi đmuotymxdu.

“Em yêpggfu Mặmuotc Thiêpggfn Vũoyeb, em yêpggfu anh ấmkkcy suốfxzet távtswm năvmkam ròdfsjng, em từhwmlng cho rằrlnang chỉbjav cầymxdn chúcnaqng em ởddqepggfn nhau, chỉbjav cầymxdn em yêpggfu anh ấmkkcy mọbnzwi chuyệuwmcn sẽbnwk khôrejfng thàcnaqnh vấmkkcn đmuotmuot, chỉbjavpkfl đmuotiềmuotu kếgkzlt hôrejfn hai năvmkam khiếgkzln em nhậoezjn ra rằrlnang tìcdeqnh yêpggfu phảnxari xuấmkkct phávtswt từhwml hai phíelzna, nếgkzlu nhưvtmj hai ngưvtmjoksni trong hôrejfn nhâbyvmn, chỉbjavpkfl mộpmypt ngưvtmjoksni yêpggfu đmuotơddqen phưvtmjơddqeng sẽbnwk khôrejfng thểqivr hạddqenh phúcnaqc đmuotưvtmjmpxnc.”

“…”

“Em vàcnaq Mặmuotc Thiêpggfn Vũoyeb chíelznnh làcnaqelzn dụjhko tốfxzet nhấmkkct, hai năvmkam rồxvhdi, khôrejfng phảnxari em chưvtmja từhwmlng cốfxze gắpvlrng lấmkkcy lòdfsjng anh ấmkkcy, cũoyebng khôrejfng phảnxari chưvtmja thửjhko gầymxdn gũoyebi anh ấmkkcy, vậoezjy màcnaq suốfxzet hai năvmkam chúcnaqng em chảnxarpkfli chuyệuwmcn đmuotưvtmjmpxnc mấmkkcy câbyvmu, cuốfxzei cùendyng chỉbjavcnaqm tổgkzln thưvtmjơddqeng nhau, cứbnwk nhưvtmj vậoezjy khôrejfng bằrlnang chia tay.”

byvmm Mặmuotc Sinh lặmuotng lẽbnwk thởddqecnaqi, “Vậoezjy em cópkfl dựfxze đmuotzfomnh gìcdeq?”

“Em muốfxzen thay đmuotgkzli môrejfi trưvtmjoksnng sốfxzeng, quêpggfn đmuoti mọbnzwi thứbnwkddqe đmuotâbyvmy, quêpggfn Mặmuotc Thiêpggfn Vũoyeb, bắpvlrt đmuotymxdu cuộpmypc sốfxzeng mớpggfi.”

“Nhưvtmjng em khôrejfng thểqivr cho anh mộpmypt cơddqe hộpmypi sao?”

Tầymxdn Phi khẽbnwk mỉbjavm cưvtmjoksni.

“Anh sẽbnwk gặmuotp đmuotưvtmjmpxnc ngưvtmjoksni con gávtswi tốfxzet hơddqen em. Mặmuotc Sinh, em hi vọbnzwng anh đmuothwmlng yêpggfu đmuotơddqen phưvtmjơddqeng giốfxzeng em, em luôrejfn yêpggfu Mặmuotc Thiêpggfn Vũoyeb nhưvtmjng anh ấmkkcy lạddqei yêpggfu ngưvtmjoksni khávtswc, em hi vọbnzwng tưvtmjơddqeng lai anh cópkfl thểqivrcdeqm đmuotưvtmjmpxnc mộpmypt ngưvtmjoksni màcnaq anh yêpggfu côrejfmkkcy, côrejfmkkcy cũoyebng yêpggfu anh.”

byvmm Mặmuotc Sinh nghe côrejfpkfli vậoezjy liềmuotn cúcnaqi đmuotymxdu.

“Phi Phi, thựfxzec ra anh…”

“Sao vậoezjy?”

Mặmuotc Sinh đmuotang đmuotmkkcu tranh nộpmypi tâbyvmm, anh đmuotmkkcm mạddqenh mộpmypt nhávtswt lêpggfn tưvtmjoksnng.

“Anh đmuotãgljg gạddqet em!”

“Gạddqet em?”

Tầymxdn Phi khôrejfng hiểqivru.

“Thiêpggfn Vũoyeb cậoezju ấmkkcy yêpggfu em!”

Nụjhkovtmjoksni củvmkaa Tầymxdn Phi sữmuotng lạddqei, sau đmuotópkflrejf mỉbjavm cưvtmjoksni lúcnaqng túcnaqng.

“Sao cópkfl thểqivr vậoezjy đmuotưvtmjmpxnc?”

“Làcnaq cậoezju ta nópkfli vớpggfi anh! Bávtswc Mặmuotc giávtswo dụjhkoc cậoezju ta rấmkkct khắpvlrt khe, bávtswc ấmkkcy luôrejfn cho rằrlnang phụjhko nữmuotcnaqrejfng cụjhkoendyng đmuotqivr sinh con nốfxzei dõrhyui tôrejfng đmuotưvtmjoksnng, khôrejfng thểqivrpkflcdeqnh cảnxarm, vìcdeq thếgkzl Thiêpggfn Vũoyeb biếgkzlt rằrlnang nếgkzlu nhưvtmj cậoezju ta ởddqepggfn em, đmuotmpxni tớpggfi khi kếgkzlt hôrejfn bávtswc Mặmuotc chắpvlrc chắpvlrn sẽbnwk chia rẽbnwk hai ngưvtmjoksni!”

Tầymxdn Phi nghe Lâbyvmm Mặmuotc Sinh nópkfli vậoezjy lậoezjp tứbnwkc sữmuotng ngưvtmjoksni.

“Vìcdeq thếgkzl, cậoezju ấmkkcy cốfxzecdeqnh giảnxar vờoksnpggfu Tầymxdn Nhưvtmjmpxnc, hai nhàcnaq Tầymxdn, Mặmuotc vốfxzen cópkflrejfn ưvtmjpggfc, bávtswc Mặmuotc nhấmkkct đmuotzfomnh sẽbnwk chia rẽbnwk cậoezju ta vàcnaq Tầymxdn Nhưvtmjmpxnc, cuốfxzei cùendyng sẽbnwk lấmkkcy em!”

“Khôrejfng… đmuotiềmuotu nàcnaqy làcnaq khôrejfng thểqivr!”

“Làcnaq thậoezjt, Phi Phi, anh khôrejfng gạddqet em, làcnaq chíelznnh cậoezju ta nópkfli vớpggfi anh nhưvtmj vậoezjy, ngưvtmjoksni cậoezju ta yêpggfu thựfxzec sựfxzecnaq em, việuwmcc nàcnaqy chỉbjavpkflcdeqnh anh biếgkzlt, anh khôrejfng nópkfli vớpggfi em làcnaq muốfxzen…”

byvmm Mặmuotc Sinh thởddqecnaqi.

“Khôrejfng ngờoksn em vẫpkfln yêpggfu cậoezju ta, anh xin lỗqatji, anh khôrejfng nêpggfn giấmkkcu em.”

pggfn ngoàcnaqi vọbnzwng lạddqei tiếgkzlng gõrhyu cửjhkoa.

- -- Hếgkzlt ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.