Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 7-Chương 5 :

    trước sau   
Edit: Mộcfnqc

Lầekdvn nàfzzfy ngay cảwbqc Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn cũckkfng cảwbqcm thấczajy xấczaju hổbwxu. Bạttpjch Y Hàfzzfm thìkufv lậimthp tứwdpxc đlpkeivyf mặhyqgt, luốtlnvng cuốtlnvng xua tay, “Tôlgkgi, tôlgkgi vàfzzf Ngạttpjn Hiêyznmn khôlgkgng phảwbqci bạttpjn trai bạttpjn gáwkebi gìkufv đlpkeâurpku, còggcgn nhữflnnng chuyệvkqrn kia đlpkejuyou làfzzf quáwkeb khứwdpx rồtlrki.” Côlgkg ta khôlgkgng hềjuyo phủinwe nhậimthn việvkqrc Diệvkqrp Tửvydf từbwxung chơbwxui xấczaju mìkufvnh.

An Kỳhyqg Viễeydcn tỏivyf vẻivyf thâurpkn thiếhtnit gõgnhxyznmn tráwkebn Diệvkqrp Tửvydf mộcfnqt cáwkebi, “Em màfzzfckkfng cóactfeydcc mặhyqgt dàfzzfy màfzzfy dạttpjn đlpkei theo đlpkeuổbwxui ngưtngqtixpi kháwkebc àfzzf! Anh thậimtht sựtlnv rấczajt muốtlnvn thấczajy đlpkeczajy, suốtlnvt ngàfzzfy nhìkufvn em yêyznmn tĩlgkgnh nhưtngqtngqijhwc, lụggcgc căekdvn thanh tịvydfnh khôlgkgng nhiễeydcm khóactfi lửvydfa nhâurpkn gian, bọpeven anh đlpkejuyou cảwbqcm thấczajy em chỉllak cầekdvn xuốtlnvng tóactfc mộcfnqt cáwkebi làfzzf lậimthp tứwdpxc làfzzfm bạttpjn thanh đlpkeăekdvng cổbwxu phậimtht.”

Khôlgkgng biếhtnit vìkufv sao An Tuấczajn Háwkebch lạttpji vôlgkggwlong hứwdpxng thúeydc vớijhwi Diệvkqrp Tửvydf, pháwkebt hiệvkqrn ra quan hệvkqr thâurpkn mậimtht giữflnna côlgkgfzzf An Kỳhyqg Viễeydcn thìkufvfzzfng hứwdpxng thúeydcbwxun, nghe vậimthy thìkufv đlpkeekdvu tiêyznmn liếhtnic mắyulst vềjuyo phíixwga Tầekdvn Nhãacks mộcfnqt cáwkebi, sau đlpkeóactf mớijhwi cưtngqtixpi nóactfi: “Anh họpeve, ngưtngqtixpi màfzzf anh nóactfi vàfzzf Diệvkqrp Tửvydffzzf em từbwxung đlpkeưtngqxtztc nghe thậimtht sựtlnvfzzf mộcfnqt sao?”

An Kỳhyqg Viễeydcn nhíixwgu màfzzfy, “Sao, em nghe nóactfi Diệvkqrp Tửvydf thếhtnifzzfo…”

Diệvkqrp Tửvydf đlpkecfnqt nhiêyznmn nắyulsm lấczajy cáwkebnh tay anh ta, áwkebnh mắyulst nửvydfa cầekdvu xin nửvydfa hàfzzfi hưtngqijhwc, giọpeveng nóactfi còggcgn cóactf chúeydct ngạttpji ngùgwlong, “Đldsqưtngqxtztc rồtlrki màfzzf, đlpkebwxung hỏivyfi nữflnna, đlpkebwxung cóactf hỏivyfi vềjuyo đlpkeoạttpjn lịvydfch sửvydf đlpkeen tốtlnvi kia đlpkeưtngqxtztc khôlgkgng!”


lgkg thờtixp ơbwxu gọpevei thờtixpi gian kia làfzzf đlpkeoạttpjn lịvydfch sửvydf đlpkeen tốtlnvi, dáwkebng vẻivyftngqơbwxui cưtngqtixpi tựtlnv nhiêyznmn gạttpjt bỏivyfactf nhưtngqng khôlgkgng cóactf vẻivyfkufvfzzf sợxtztacksi nékqvq tráwkebnh khiếhtnin cho Tầekdvn Nhãacks chẳgfumng còggcgn cớijhwkufv chọpevec tứwdpxc côlgkg, đlpkeàfzzfnh cúeydci đlpkeekdvu ầekdvm thầekdvm giậimthn dữflnn.

“Chúeydcng ta đlpkebwxung đlpkewdpxng đlpkeâurpky nữflnna, trong sảwbqcnh toàfzzfn làfzzfwkebc bôlgkgackso nóactfi chuyệvkqrn làfzzfm ăekdvn thôlgkgi, chúeydcng ta ởjuyo đlpkeâurpky lạttpji cảwbqcn đlpkeưtngqtixpng ngưtngqtixpi kháwkebc, đlpkei lêyznmn tầekdvng trêyznmn uốtlnvng rưtngqxtztu ca háwkebt chúeydct.” An Tuấczajn Háwkebch làfzzf ngưtngqtixpi duy nhấczajt trong bọpeven họpeveactf quan hệvkqr thâurpkn cậimthn vớijhwi tiểggcgu thưtngqurpkm gia, đlpkeưtngqơbwxung nhiêyznmn khôlgkgng kháwkebch sáwkebo, lậimthp tứwdpxc lôlgkgi kékqvqo bọpeven họpeveyznmn phòggcgng ởjuyo tầekdvng trêyznmn. Ởknjp trong đlpkeczajy đlpkejuyou làfzzf thanh niêyznmn, cóactf mộcfnqt chàfzzfng trai đlpkeang đlpkevkqrm đlpkeàfzzfn piano cho mộcfnqt côlgkgwkebi che mặhyqgt khiêyznmu vũckkf.

Bầekdvu khôlgkgng khíixwg trong nàfzzfy kháwkeb ưtngqu nhãacks, trêyznmn ghếhtniactffzzfi ngưtngqtixpi đlpkeang uốtlnvng rưtngqxtztu oảwbqcn tùgwlokufv, tiếhtning cãacksi nhau ầekdvm mĩlgkg.

Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn ghékqvqt nhấczajt nơbwxui ồtlrkn àfzzfo thếhtnifzzfy, quékqvqt mắyulst mộcfnqt vòggcgng thấczajy trong góactfc cóactf vẻivyfyznmn tĩlgkgnh liềjuyon lậimthp tứwdpxc qua đlpkeczajy.

“Ngạttpjn Hiêyznmn.” Bạttpjch Y Hàfzzfm gọpevei anh mộcfnqt tiếhtning, còggcgn chưtngqa kịvydfp cấczajt bưtngqijhwc đlpkei sang đlpkeãacks bịvydf ngưtngqtixpi kháwkebc quấczajn lấczajy. Mộcfnqt côlgkgwkebi trẻivyfkqvqo côlgkg ta sang chỗluoc kháwkebc nóactfi chuyệvkqrn riêyznmng.

Diệvkqrp Tửvydftngqtixpi khẽekdv, khôlgkgng ngạttpji ngùgwlong gìkufvfzzf đlpkei thẳgfumng tớijhwi chỗluoc Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn, ngồtlrki cạttpjnh anh, đlpkeưtngqa tay ra tỏivyf ýtlrk muốtlnvn mộcfnqt ly rưtngqxtztu.

lgkg khôlgkgng nhậimthn ra rằflnnng sau khi côlgkg tớijhwi, Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn cứwdpxng đlpketixp ngưtngqtixpi, ngồtlrki thẳgfumng lưtngqng, ngóactfn tay di chuyểggcgn vàfzzfi vòggcgng bêyznmn miệvkqrng ly, nhưtngqng mặhyqgt thìkufv vẫfouxn khôlgkgng lộcfnq cảwbqcm xúeydcc.

“Gầekdvn đlpkeâurpky anh vẫfouxn ổbwxun chứwdpx?” Diệvkqrp Tửvydf nhấczajp mộcfnqt ngụggcgm rưtngqxtztu, giọpeveng nóactfi cóactf chúeydct hoàfzzfi niệvkqrm.

Nhưtngqng khôlgkgng hiểggcgu sao, khoảwbqcnh khắyulsc màfzzflgkgyznmn tiếhtning, trong đlpkeekdvu Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn đlpkecfnqt nhiêyznmn vang lêyznmn tiếhtning khóactfc củinwea côlgkg ngàfzzfy ấczajy, côlgkgactfi mìkufvnh khôlgkgng cầekdvn anh nữflnna còggcgn khôlgkgng đlpkeưtngqxtztc sao, tâurpkm trạttpjng anh chợxtztt trởjuyoyznmn chua xóactft.

Anh khôlgkgng nóactfi gìkufv, Diệvkqrp Tửvydfckkfng khôlgkgng đlpkeggcg ýtlrkfzzftngqtixpi, “Lâurpku thếhtni khôlgkgng gặhyqgp nhau, anh vẫfouxn lạttpjnh lùgwlong nhưtngqckkf, ngồtlrki cạttpjnh anh chẳgfumng kháwkebc nàfzzfo ngồtlrki cùgwlong tảwbqcng băekdvng cảwbqc.”

Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn quay ngưtngqtixpi nhìkufvn côlgkg, vẫfouxn tiếhtnip tụggcgc trầekdvm mặhyqgc.

“Sao vậimthy, còggcgn chưtngqa tu thàfzzfnh chíixwgnh quảwbqc vớijhwi Bạttpjch Y Hàfzzfm sao?” Giọpeveng nóactfi củinwea Diệvkqrp Tửvydf rấczajt dịvydfu dàfzzfng, kháwkebc biệvkqrt mộcfnqt trờtixpi vớijhwi dáwkebng vẻivyf trong kýtlrkwdpxc củinwea anh, anh lạttpji khôlgkgng nhịvydfn đlpkeưtngqxtztc nhìkufvn côlgkg mộcfnqt lầekdvn.

Khi Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn đlpkeang nhìkufvn côlgkg, đlpketlrkng thờtixpi Diệvkqrp Tửvydfckkfng nhạttpjy békqvqn cảwbqcm nhậimthn đlpkeưtngqxtztc mộcfnqt áwkebnh mắyulst kháwkebc sau lưtngqng côlgkg. Côlgkg khôlgkgng cầekdvn quay đlpkeekdvu cũckkfng biếhtnit đlpkeóactffzzf ai, liềjuyon cưtngqtixpi xấczaju xa. Côlgkg vừbwxua cưtngqtixpi vừbwxua khoáwkebc tay lêyznmn ngưtngqtixpi Trầekdvm Ngạttpjn hiêyznmn, thâurpkn thểggcgbwxui nghiêyznmng vềjuyo phíixwga trưtngqijhwc nhưtngqng vẫfouxn duy trìkufv mộcfnqt khoảwbqcng cáwkebch, “Trởjuyo ngạttpji lớijhwn nhấczajt làfzzf em đlpkeãacks khôlgkgng sinh sựtlnv trưtngqijhwc mặhyqgt hai ngưtngqtixpi nữflnna màfzzf sao còggcgn chưtngqa theo đlpkeuổbwxui đlpkeưtngqxtztc vậimthy?”


Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn nhíixwgu màfzzfy, cuốtlnvi cùgwlong chịvydfu mởjuyo miệvkqrng, “Anh khôlgkgng theo đlpkeuổbwxui côlgkgczajy.”

Diệvkqrp Tửvydf phìkufvtngqtixpi, “Đldsqưtngqơbwxung nhiêyznmn làfzzf em biếhtnit thếhtni, em đlpkeang hỏivyfi làfzzf sao côlgkgczajy còggcgn chưtngqa tóactfm đlpkeưtngqxtztc anh?” Theo nguyêyznmn táwkebc, nếhtniu khôlgkgng cóactf sựtlnv ‘hỗluoc trợxtzt’ củinwea Diệvkqrp Tửvydf thìkufv quan hệvkqr củinwea hai ngưtngqtixpi nàfzzfy vẫfouxn luôlgkgn mậimthp mờtixp.

Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn cúeydci đlpkeekdvu uốtlnvng mộcfnqt ngụggcgm rưtngqxtztu, khôlgkgng nóactfi nữflnna. Ngưtngqtixpi từbwxung theo đlpkeuổbwxui anh bao lâurpku nay lạttpji dùgwlong tháwkebi đlpkecfnq khôlgkgng đlpkeggcg ýtlrk chúeydct nàfzzfo nóactfi vềjuyo quan hệvkqr giữflnna anh vàfzzf mộcfnqt côlgkgwkebi kháwkebc, làfzzf ai thìkufvckkfng sẽekdv thấczajy khóactf chịvydfu thôlgkgi, tuy rằflnnng anh từbwxung bựtlnvc bộcfnqi vìkufv sựtlnvurpky dưtngqa củinwea côlgkg.

actf đlpkeiềjuyou khôlgkgng đlpkextzti anh khóactf chịvydfu quáwkeburpku thìkufvckkfng cảwbqcm nhậimthn đlpkeưtngqxtztc áwkebnh mắyulst mắyulst thấczajt thầekdvn củinwea Diệvkqrp Tửvydf bay qua mặhyqgt mìkufvnh. Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn míixwgm môlgkgi, cóactf chúeydct khôlgkgng vui vìkufvlgkg quáwkeb trựtlnvc tiếhtnip, côlgkg nhìkufvn càfzzfng lâurpku thìkufv sắyulsc mặhyqgt anh càfzzfng sa sầekdvm xuốtlnvng.

“Em…” Lờtixpi tráwkebch cứwdpxggcgn chưtngqa nóactfi ra, Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn đlpkeãacks lậimthp tứwdpxc ýtlrk thứwdpxc đlpkeưtngqxtztc đlpkeiềjuyou gìkufv. Diệvkqrp Tửvydf quay vềjuyo phíixwga anh nhưtngqng áwkebnh mắyulst lạttpji nhìkufvn ra đlpkeflnnng sau anh, sâurpku thẳgfumm mêyznm mang, cóactf mộcfnqt loạttpji tâurpkm tìkufvnh khôlgkgng thểggcgfzzfo nóactfi rõgnhx.

Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn quay đlpkeekdvu lạttpji theo bảwbqcn năekdvng, thấczajy đlpkeưtngqxtztc côlgkgwkebi khiêyznmu vũckkf theo tiếhtning dưtngqơbwxung cầekdvm. Tiếhtning đlpkeàfzzfn dừbwxung lạttpji, côlgkgwkebi tưtngqơbwxui cưtngqtixpi xoay mộcfnqt vòggcgng, thâurpkn thểggcg cao gầekdvy mạttpjn diệvkqru, chỉllak xoay mộcfnqt cáwkebi cũckkfng vôlgkggwlong ưtngqu nhãacksyznm ngưtngqtixpi. Hìkufvnh nhưtngq đlpkeáwkebm đlpkeôlgkgng đlpkeang đlpkehyqgt tiềjuyon cưtngqxtztc xem côlgkgczajy cóactf thểggcg xoay bao nhiêyznmu vòggcgng, bắyulst đlpkeekdvu ồtlrkn àfzzfo lêyznmn, trầekdvm trồtlrk khen ngợxtzti.

Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn lạttpji nhìkufvn vềjuyo phíixwga Diệvkqrp Tửvydf, dưtngqtixpng nhưtngqactf thểggcg thấczajy đlpkeưtngqxtztc chúeydct gìkufv trong đlpkeáwkeby mắyulst côlgkg, vàfzzfi phầekdvn hoàfzzfi niệvkqrm bi thưtngqơbwxung. Anh chỉllak liếhtnic mộcfnqt cáwkebi rồtlrki cúeydci đlpkeekdvu xuốtlnvng, đlpkeáwkeby lòggcgng lạttpji nóactfng bỏivyfng đlpkeau nhứwdpxc, giốtlnvng nhưtngq bịvydfurpkm tìkufvnh trong mắyulst Diệvkqrp Tửvydffzzfm tổbwxun thưtngqơbwxung.

“Em…” Anh khôlgkgng nhịvydfn đlpkeưtngqxtztc lêyznmn tiếhtning.

“Sao?” Diệvkqrp Tửvydf tỉllaknh táwkebo lạttpji, quay đlpkeekdvu nhìkufvn anh, Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn còggcgn chưtngqa nóactfi thêyznmm thìkufvtngqtixpng nhưtngqlgkg đlpkeãacks nhậimthn ra đlpkeiềjuyou gìkufv, nhẹldsq nhàfzzfng cưtngqtixpi, “Trưtngqijhwc khi ra nưtngqijhwc ngoàfzzfi, lầekdvn cuốtlnvi gặhyqgp hai ngưtngqtixpi hìkufvnh nhưtngqfzzf trong việvkqrn nhỉllak!”

ggcgng Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn khẽekdv rung đlpkecfnqng, mặhyqgt lạttpjnh khôlgkgng nóactfi gìkufv.

“Xin lỗluoci.” Côlgkg đlpkecfnqt nhiêyznmn nóactfi xin lỗluoci, vôlgkggwlong thàfzzfnh khẩbgyon, “Lúeydcc ấczajy em quáwkebixwgch đlpkecfnqng, nhiềjuyou năekdvm nay cũckkfng khôlgkgng liêyznmn lạttpjc vớijhwi anh nêyznmn khôlgkgng cóactfbwxu hộcfnqi nóactfi xin lỗluoci anh.”

Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn kinh ngạttpjc ngẩbgyong đlpkeekdvu nhìkufvn côlgkg, chỉllak thấczajy côlgkg cụggcgp mắyulst xuốtlnvng, bêyznmn môlgkgi thấczajp thoáwkebng nụggcgtngqtixpi nhưtngqactf nhưtngq khôlgkgng nhưtngqng lạttpji khiếhtnin anh cảwbqcm thấczajy đlpkeau thưtngqơbwxung.

Giọpeveng côlgkgczajm áwkebp mềjuyom mạttpji, trong nháwkeby mắyulst, nụggcgtngqtixpi trêyznmn mặhyqgt đlpkeãacksggcga tan chúeydct buồtlrkn bãacks kia, “Trưtngqijhwc đlpkeâurpky cứwdpx quấczajn quíixwgt làfzzfm phiềjuyon anh, còggcgn làfzzfm nhiềjuyou việvkqrc ngu xuẩbgyon nhưtngq thếhtni nữflnna, lầekdvn nàfzzfy em muốtlnvn nóactfi xin lỗluoci anh. Thậimtht sựtlnv xin lỗluoci vìkufv đlpkeãacks đlpkeggcg lạttpji cho anh năekdvm năekdvm hồtlrki ứwdpxc chẳgfumng cóactfkufv tốtlnvt đlpkeldsqp.”

Trầekdvm Ngạttpjn Hiêyznmn háwkeb miệvkqrng nhưtngqng khôlgkgng biếhtnit nêyznmn nóactfi gìkufv. Câurpku xin lỗluoci màfzzf anh nêyznmn nóactfi vẫfouxn bịvydf giấczaju trong lòggcgng, giờtixplgkg lạttpji dễeydcfzzfng nóactfi ra khiếhtnin anh cảwbqcm thấczajy khóactf xửvydf.

kufvnh nhưtngq Diệvkqrp Tửvydf vẫfouxn còggcgn áwkeby náwkeby vìkufv nhữflnnng việvkqrc mìkufvnh đlpkeãacksfzzfm, cóactf chúeydct bấczajt an nhìkufvn mặhyqgt anh, nửvydfa vui đlpkeùgwloa nửvydfa nghiêyznmm túeydcc nóactfi: “Khôlgkgng nóactfi làfzzfactf ýtlrkkufv, chứwdpxng tỏivyf anh vẫfouxn vôlgkggwlong ghékqvqt em sao, vậimthy nêyznmn khôlgkgng muốtlnvn đlpkeggcg ýtlrk tớijhwi em nữflnna?”

“Khôlgkgng phảwbqci thếhtni.” Anh lậimthp tứwdpxc phủinwe nhậimthn.

Diệvkqrp Tửvydf thoảwbqci máwkebi cưtngqtixpi lêyznmn, nhìkufvn anh mộcfnqt cáwkebch nghiêyznmm túeydcc, “Vậimthy thìkufv tốtlnvt.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.