Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 7-Chương 5 :

    trước sau   
Edit: Mộbkpmc

Lầkwcqn nàxxkky ngay cảkvmg Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn cũsnvcng cảkvmgm thấpbqjy xấpbqju hổatha. Bạathach Y Hàxxkkm thìrdbq lậcrqcp tứjfltc đwdymvsqn mặzhwvt, luốjhpmng cuốjhpmng xua tay, “Tôkxvli, tôkxvli vàxxkk Ngạathan Hiêadapn khôkxvlng phảkvmgi bạathan trai bạathan gárdbqi gìrdbq đwdymâkwcqu, còadapn nhữfggsng chuyệrdbqn kia đwdymsvoou làxxkk quárdbq khứjflt rồvrayi.” Côkxvl ta khôkxvlng hềsvoo phủzupz nhậcrqcn việrdbqc Diệrdbqp Tửsexk từxxkkng chơslefi xấpbqju mìrdbqnh.

An Kỳovae Viễjfltn tỏvsqn vẻkwcq thâkwcqn thiếlzdlt gõpdqnadapn trárdbqn Diệrdbqp Tửsexk mộbkpmt cárdbqi, “Em màxxkksnvcng cózijjmiemc mặzhwvt dàxxkky màxxkky dạathan đwdymi theo đwdymuổathai ngưoeynvjwji khárdbqc àxxkk! Anh thậcrqct sựgxcm rấpbqjt muốjhpmn thấpbqjy đwdympbqjy, suốjhpmt ngàxxkky nhìrdbqn em yêadapn tĩmiemnh nhưoeynoeyntsiwc, lụhtbgc căbgqin thanh tịlbvsnh khôkxvlng nhiễjfltm khózijji lửsexka nhâkwcqn gian, bọyvcjn anh đwdymsvoou cảkvmgm thấpbqjy em chỉdbrd cầkwcqn xuốjhpmng tózijjc mộbkpmt cárdbqi làxxkk lậcrqcp tứjfltc làxxkkm bạathan thanh đwdymăbgqing cổatha phậcrqct.”

Khôkxvlng biếlzdlt vìrdbq sao An Tuấpbqjn Hárdbqch lạathai vôkxvlslefng hứjfltng thúmiem vớtsiwi Diệrdbqp Tửsexk, phárdbqt hiệrdbqn ra quan hệrdbq thâkwcqn mậcrqct giữfggsa côkxvlxxkk An Kỳovae Viễjfltn thìrdbqxxkkng hứjfltng thúmiemslefn, nghe vậcrqcy thìrdbq đwdymkwcqu tiêadapn liếlzdlc mắeefat vềsvoo phíyybma Tầkwcqn Nhãadap mộbkpmt cárdbqi, sau đwdymózijj mớtsiwi cưoeynvjwji nózijji: “Anh họyvcj, ngưoeynvjwji màxxkk anh nózijji vàxxkk Diệrdbqp Tửsexkxxkk em từxxkkng đwdymưoeyndugoc nghe thậcrqct sựgxcmxxkk mộbkpmt sao?”

An Kỳovae Viễjfltn nhíyybmu màxxkky, “Sao, em nghe nózijji Diệrdbqp Tửsexk thếlzdlxxkko…”

Diệrdbqp Tửsexk đwdymbkpmt nhiêadapn nắeefam lấpbqjy cárdbqnh tay anh ta, árdbqnh mắeefat nửsexka cầkwcqu xin nửsexka hàxxkki hưoeyntsiwc, giọyvcjng nózijji còadapn cózijj chúmiemt ngạathai ngùslefng, “Đkvmgưoeyndugoc rồvrayi màxxkk, đwdymxxkkng hỏvsqni nữfggsa, đwdymxxkkng cózijj hỏvsqni vềsvoo đwdymoạathan lịlbvsch sửsexk đwdymen tốjhpmi kia đwdymưoeyndugoc khôkxvlng!”


kxvl thờvjwj ơslef gọyvcji thờvjwji gian kia làxxkk đwdymoạathan lịlbvsch sửsexk đwdymen tốjhpmi, dárdbqng vẻkwcqoeynơslefi cưoeynvjwji tựgxcm nhiêadapn gạathat bỏvsqnzijj nhưoeynng khôkxvlng cózijj vẻkwcqrdbqxxkk sợdugoadapi néadap trárdbqnh khiếlzdln cho Tầkwcqn Nhãadap chẳsexkng còadapn cớtsiwrdbq chọyvcjc tứjfltc côkxvl, đwdymàxxkknh cúmiemi đwdymkwcqu ầkwcqm thầkwcqm giậcrqcn dữfggs.

“Chúmiemng ta đwdymxxkkng đwdymjfltng đwdymâkwcqy nữfggsa, trong sảkvmgnh toàxxkkn làxxkkrdbqc bôkxvladapo nózijji chuyệrdbqn làxxkkm ăbgqin thôkxvli, chúmiemng ta ởrecr đwdymâkwcqy lạathai cảkvmgn đwdymưoeynvjwjng ngưoeynvjwji khárdbqc, đwdymi lêadapn tầkwcqng trêadapn uốjhpmng rưoeyndugou ca hárdbqt chúmiemt.” An Tuấpbqjn Hárdbqch làxxkk ngưoeynvjwji duy nhấpbqjt trong bọyvcjn họyvcjzijj quan hệrdbq thâkwcqn cậcrqcn vớtsiwi tiểgysiu thưoeynkwcqm gia, đwdymưoeynơslefng nhiêadapn khôkxvlng khárdbqch sárdbqo, lậcrqcp tứjfltc lôkxvli kéadapo bọyvcjn họyvcjadapn phòadapng ởrecr tầkwcqng trêadapn. Ởsxwt trong đwdympbqjy đwdymsvoou làxxkk thanh niêadapn, cózijj mộbkpmt chàxxkkng trai đwdymang đwdymrdbqm đwdymàxxkkn piano cho mộbkpmt côkxvlrdbqi che mặzhwvt khiêadapu vũsnvc.

Bầkwcqu khôkxvlng khíyybm trong nàxxkky khárdbq ưoeynu nhãadap, trêadapn ghếlzdlzijjxxkki ngưoeynvjwji đwdymang uốjhpmng rưoeyndugou oảkvmgn tùslefrdbq, tiếlzdlng cãadapi nhau ầkwcqm mĩmiem.

Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn ghéadapt nhấpbqjt nơslefi ồvrayn àxxkko thếlzdlxxkky, quéadapt mắeefat mộbkpmt vòadapng thấpbqjy trong gózijjc cózijj vẻkwcqadapn tĩmiemnh liềsvoon lậcrqcp tứjfltc qua đwdympbqjy.

“Ngạathan Hiêadapn.” Bạathach Y Hàxxkkm gọyvcji anh mộbkpmt tiếlzdlng, còadapn chưoeyna kịlbvsp cấpbqjt bưoeyntsiwc đwdymi sang đwdymãadap bịlbvs ngưoeynvjwji khárdbqc quấpbqjn lấpbqjy. Mộbkpmt côkxvlrdbqi trẻkwcqadapo côkxvl ta sang chỗryru khárdbqc nózijji chuyệrdbqn riêadapng.

Diệrdbqp Tửsexkoeynvjwji khẽggpu, khôkxvlng ngạathai ngùslefng gìrdbqxxkk đwdymi thẳsexkng tớtsiwi chỗryru Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn, ngồvrayi cạathanh anh, đwdymưoeyna tay ra tỏvsqn ýgysi muốjhpmn mộbkpmt ly rưoeyndugou.

kxvl khôkxvlng nhậcrqcn ra rằwdymng sau khi côkxvl tớtsiwi, Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn cứjfltng đwdymvjwj ngưoeynvjwji, ngồvrayi thẳsexkng lưoeynng, ngózijjn tay di chuyểgysin vàxxkki vòadapng bêadapn miệrdbqng ly, nhưoeynng mặzhwvt thìrdbq vẫrlqkn khôkxvlng lộbkpm cảkvmgm xúmiemc.

“Gầkwcqn đwdymâkwcqy anh vẫrlqkn ổathan chứjflt?” Diệrdbqp Tửsexk nhấpbqjp mộbkpmt ngụhtbgm rưoeyndugou, giọyvcjng nózijji cózijj chúmiemt hoàxxkki niệrdbqm.

Nhưoeynng khôkxvlng hiểgysiu sao, khoảkvmgnh khắeefac màxxkkkxvladapn tiếlzdlng, trong đwdymkwcqu Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn đwdymbkpmt nhiêadapn vang lêadapn tiếlzdlng khózijjc củzupza côkxvl ngàxxkky ấpbqjy, côkxvlzijji mìrdbqnh khôkxvlng cầkwcqn anh nữfggsa còadapn khôkxvlng đwdymưoeyndugoc sao, tâkwcqm trạathang anh chợdugot trởrecradapn chua xózijjt.

Anh khôkxvlng nózijji gìrdbq, Diệrdbqp Tửsexksnvcng khôkxvlng đwdymgysi ýgysixxkkoeynvjwji, “Lâkwcqu thếlzdl khôkxvlng gặzhwvp nhau, anh vẫrlqkn lạathanh lùslefng nhưoeynsnvc, ngồvrayi cạathanh anh chẳsexkng khárdbqc nàxxkko ngồvrayi cùslefng tảkvmgng băbgqing cảkvmg.”

Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn quay ngưoeynvjwji nhìrdbqn côkxvl, vẫrlqkn tiếlzdlp tụhtbgc trầkwcqm mặzhwvc.

“Sao vậcrqcy, còadapn chưoeyna tu thàxxkknh chíyybmnh quảkvmg vớtsiwi Bạathach Y Hàxxkkm sao?” Giọyvcjng nózijji củzupza Diệrdbqp Tửsexk rấpbqjt dịlbvsu dàxxkkng, khárdbqc biệrdbqt mộbkpmt trờvjwji vớtsiwi dárdbqng vẻkwcq trong kýgysijfltc củzupza anh, anh lạathai khôkxvlng nhịlbvsn đwdymưoeyndugoc nhìrdbqn côkxvl mộbkpmt lầkwcqn.

Khi Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn đwdymang nhìrdbqn côkxvl, đwdymvrayng thờvjwji Diệrdbqp Tửsexksnvcng nhạathay béadapn cảkvmgm nhậcrqcn đwdymưoeyndugoc mộbkpmt árdbqnh mắeefat khárdbqc sau lưoeynng côkxvl. Côkxvl khôkxvlng cầkwcqn quay đwdymkwcqu cũsnvcng biếlzdlt đwdymózijjxxkk ai, liềsvoon cưoeynvjwji xấpbqju xa. Côkxvl vừxxkka cưoeynvjwji vừxxkka khoárdbqc tay lêadapn ngưoeynvjwji Trầkwcqm Ngạathan hiêadapn, thâkwcqn thểgysislefi nghiêadapng vềsvoo phíyybma trưoeyntsiwc nhưoeynng vẫrlqkn duy trìrdbq mộbkpmt khoảkvmgng cárdbqch, “Trởrecr ngạathai lớtsiwn nhấpbqjt làxxkk em đwdymãadap khôkxvlng sinh sựgxcm trưoeyntsiwc mặzhwvt hai ngưoeynvjwji nữfggsa màxxkk sao còadapn chưoeyna theo đwdymuổathai đwdymưoeyndugoc vậcrqcy?”


Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn nhíyybmu màxxkky, cuốjhpmi cùslefng chịlbvsu mởrecr miệrdbqng, “Anh khôkxvlng theo đwdymuổathai côkxvlpbqjy.”

Diệrdbqp Tửsexk phìrdbqoeynvjwji, “Đkvmgưoeynơslefng nhiêadapn làxxkk em biếlzdlt thếlzdl, em đwdymang hỏvsqni làxxkk sao côkxvlpbqjy còadapn chưoeyna tózijjm đwdymưoeyndugoc anh?” Theo nguyêadapn tárdbqc, nếlzdlu khôkxvlng cózijj sựgxcm ‘hỗryru trợdugo’ củzupza Diệrdbqp Tửsexk thìrdbq quan hệrdbq củzupza hai ngưoeynvjwji nàxxkky vẫrlqkn luôkxvln mậcrqcp mờvjwj.

Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn cúmiemi đwdymkwcqu uốjhpmng mộbkpmt ngụhtbgm rưoeyndugou, khôkxvlng nózijji nữfggsa. Ngưoeynvjwji từxxkkng theo đwdymuổathai anh bao lâkwcqu nay lạathai dùslefng thárdbqi đwdymbkpm khôkxvlng đwdymgysi ýgysi chúmiemt nàxxkko nózijji vềsvoo quan hệrdbq giữfggsa anh vàxxkk mộbkpmt côkxvlrdbqi khárdbqc, làxxkk ai thìrdbqsnvcng sẽggpu thấpbqjy khózijj chịlbvsu thôkxvli, tuy rằwdymng anh từxxkkng bựgxcmc bộbkpmi vìrdbq sựgxcmkwcqy dưoeyna củzupza côkxvl.

zijj đwdymiềsvoou khôkxvlng đwdymdugoi anh khózijj chịlbvsu quárdbqkwcqu thìrdbqsnvcng cảkvmgm nhậcrqcn đwdymưoeyndugoc árdbqnh mắeefat mắeefat thấpbqjt thầkwcqn củzupza Diệrdbqp Tửsexk bay qua mặzhwvt mìrdbqnh. Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn míyybmm môkxvli, cózijj chúmiemt khôkxvlng vui vìrdbqkxvl quárdbq trựgxcmc tiếlzdlp, côkxvl nhìrdbqn càxxkkng lâkwcqu thìrdbq sắeefac mặzhwvt anh càxxkkng sa sầkwcqm xuốjhpmng.

“Em…” Lờvjwji trárdbqch cứjfltadapn chưoeyna nózijji ra, Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn đwdymãadap lậcrqcp tứjfltc ýgysi thứjfltc đwdymưoeyndugoc đwdymiềsvoou gìrdbq. Diệrdbqp Tửsexk quay vềsvoo phíyybma anh nhưoeynng árdbqnh mắeefat lạathai nhìrdbqn ra đwdymwdymng sau anh, sâkwcqu thẳsexkm mêadap mang, cózijj mộbkpmt loạathai tâkwcqm tìrdbqnh khôkxvlng thểgysixxkko nózijji rõpdqn.

Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn quay đwdymkwcqu lạathai theo bảkvmgn năbgqing, thấpbqjy đwdymưoeyndugoc côkxvlrdbqi khiêadapu vũsnvc theo tiếlzdlng dưoeynơslefng cầkwcqm. Tiếlzdlng đwdymàxxkkn dừxxkkng lạathai, côkxvlrdbqi tưoeynơslefi cưoeynvjwji xoay mộbkpmt vòadapng, thâkwcqn thểgysi cao gầkwcqy mạathan diệrdbqu, chỉdbrd xoay mộbkpmt cárdbqi cũsnvcng vôkxvlslefng ưoeynu nhãadapadap ngưoeynvjwji. Hìrdbqnh nhưoeyn đwdymárdbqm đwdymôkxvlng đwdymang đwdymzhwvt tiềsvoon cưoeyndugoc xem côkxvlpbqjy cózijj thểgysi xoay bao nhiêadapu vòadapng, bắeefat đwdymkwcqu ồvrayn àxxkko lêadapn, trầkwcqm trồvray khen ngợdugoi.

Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn lạathai nhìrdbqn vềsvoo phíyybma Diệrdbqp Tửsexk, dưoeynvjwjng nhưoeynzijj thểgysi thấpbqjy đwdymưoeyndugoc chúmiemt gìrdbq trong đwdymárdbqy mắeefat côkxvl, vàxxkki phầkwcqn hoàxxkki niệrdbqm bi thưoeynơslefng. Anh chỉdbrd liếlzdlc mộbkpmt cárdbqi rồvrayi cúmiemi đwdymkwcqu xuốjhpmng, đwdymárdbqy lòadapng lạathai nózijjng bỏvsqnng đwdymau nhứjfltc, giốjhpmng nhưoeyn bịlbvskwcqm tìrdbqnh trong mắeefat Diệrdbqp Tửsexkxxkkm tổathan thưoeynơslefng.

“Em…” Anh khôkxvlng nhịlbvsn đwdymưoeyndugoc lêadapn tiếlzdlng.

“Sao?” Diệrdbqp Tửsexk tỉdbrdnh tárdbqo lạathai, quay đwdymkwcqu nhìrdbqn anh, Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn còadapn chưoeyna nózijji thêadapm thìrdbqoeynvjwjng nhưoeynkxvl đwdymãadap nhậcrqcn ra đwdymiềsvoou gìrdbq, nhẹmiem nhàxxkkng cưoeynvjwji, “Trưoeyntsiwc khi ra nưoeyntsiwc ngoàxxkki, lầkwcqn cuốjhpmi gặzhwvp hai ngưoeynvjwji hìrdbqnh nhưoeynxxkk trong việrdbqn nhỉdbrd!”

adapng Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn khẽggpu rung đwdymbkpmng, mặzhwvt lạathanh khôkxvlng nózijji gìrdbq.

“Xin lỗryrui.” Côkxvl đwdymbkpmt nhiêadapn nózijji xin lỗryrui, vôkxvlslefng thàxxkknh khẩqzgin, “Lúmiemc ấpbqjy em quárdbqyybmch đwdymbkpmng, nhiềsvoou năbgqim nay cũsnvcng khôkxvlng liêadapn lạathac vớtsiwi anh nêadapn khôkxvlng cózijjslef hộbkpmi nózijji xin lỗryrui anh.”

Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn kinh ngạathac ngẩqzging đwdymkwcqu nhìrdbqn côkxvl, chỉdbrd thấpbqjy côkxvl cụhtbgp mắeefat xuốjhpmng, bêadapn môkxvli thấpbqjp thoárdbqng nụhtbgoeynvjwji nhưoeynzijj nhưoeyn khôkxvlng nhưoeynng lạathai khiếlzdln anh cảkvmgm thấpbqjy đwdymau thưoeynơslefng.

Giọyvcjng côkxvlpbqjm árdbqp mềsvoom mạathai, trong nhárdbqy mắeefat, nụhtbgoeynvjwji trêadapn mặzhwvt đwdymãadapadapa tan chúmiemt buồvrayn bãadap kia, “Trưoeyntsiwc đwdymâkwcqy cứjflt quấpbqjn quíyybmt làxxkkm phiềsvoon anh, còadapn làxxkkm nhiềsvoou việrdbqc ngu xuẩqzgin nhưoeyn thếlzdl nữfggsa, lầkwcqn nàxxkky em muốjhpmn nózijji xin lỗryrui anh. Thậcrqct sựgxcm xin lỗryrui vìrdbq đwdymãadap đwdymgysi lạathai cho anh năbgqim năbgqim hồvrayi ứjfltc chẳsexkng cózijjrdbq tốjhpmt đwdymmiemp.”

Trầkwcqm Ngạathan Hiêadapn hárdbq miệrdbqng nhưoeynng khôkxvlng biếlzdlt nêadapn nózijji gìrdbq. Câkwcqu xin lỗryrui màxxkk anh nêadapn nózijji vẫrlqkn bịlbvs giấpbqju trong lòadapng, giờvjwjkxvl lạathai dễjfltxxkkng nózijji ra khiếlzdln anh cảkvmgm thấpbqjy khózijj xửsexk.

rdbqnh nhưoeyn Diệrdbqp Tửsexk vẫrlqkn còadapn árdbqy nárdbqy vìrdbq nhữfggsng việrdbqc mìrdbqnh đwdymãadapxxkkm, cózijj chúmiemt bấpbqjt an nhìrdbqn mặzhwvt anh, nửsexka vui đwdymùslefa nửsexka nghiêadapm túmiemc nózijji: “Khôkxvlng nózijji làxxkkzijj ýgysirdbq, chứjfltng tỏvsqn anh vẫrlqkn vôkxvlslefng ghéadapt em sao, vậcrqcy nêadapn khôkxvlng muốjhpmn đwdymgysi ýgysi tớtsiwi em nữfggsa?”

“Khôkxvlng phảkvmgi thếlzdl.” Anh lậcrqcp tứjfltc phủzupz nhậcrqcn.

Diệrdbqp Tửsexk thoảkvmgi márdbqi cưoeynvjwji lêadapn, nhìrdbqn anh mộbkpmt cárdbqch nghiêadapm túmiemc, “Vậcrqcy thìrdbq tốjhpmt.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.