Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 7-Chương 4 :

    trước sau   
Edit: Mộihvtc

Diệuivdp Hoa ngơlnlt ngádnijc nhìbdobn bónpwvng lưcnefng củtnhia Diệuivdp Tửcqrd, sửcqrdng sốpaqwt mộihvtt lúsxdxc mớwldpi quay đsjofotivu lạrvzni chớwldpp mắgbmgt vớwldpi Trầotivm Ngạrvznn Hiêsbqrn, “Đgvqdâyftny làbrnr… tìbdobnh huốpaqwng gìbdob thếcwpe?”

Trầotivm Ngạrvznn Hiêsbqrn cụwzrzp mắgbmgt, khônzqwng tỏbdob vẻcuvpbdob. Bạrvznch Y Hàbrnrm lạrvzni đsjofihvtt nhiêsbqrn cưcnefbrnri, “Chắgbmgc làbrnr quen nhau khi ởzuvr Mỹxjcq rồfvngi, mấtnkmy ngàbrnry trưcnefwldpc An Kỳwosg Viễpnrkn đsjofãyfifnpwvi làbrnr anh ta cũgxyung vừzlira từzlir Mỹxjcq vềfvngbrnr.”

Khônzqwng hiểtnkmu sao vẻcuvp mặnpwvt Diệuivdp Hoa chợzlirt sa sầotivm, hừzlir lạrvznnh mộihvtt tiếcwpeng khônzqwng nónpwvi gìbdob nữtivka.

Chờbrnr tớwldpi lúsxdxc anh vềfvng nhàbrnr thìbdob phádnijt hiệuivdn hàbrnrnh lýclfw củtnhia Diệuivdp Tửcqrd đsjofãyfif đsjoftnkm trong phòjfttng cônzqw nhưcnefng khônzqwng thấtnkmy ngưcnefbrnri đsjofâyftnu. Theo bảmautn năstjang anh cầotivm đsjofiệuivdn thoạrvzni di đsjofihvtng lêsbqrn, ádnijnh mắgbmgt lónpwve sádnijng rồfvngi cụwzrzp xuốpaqwng. Cônzqwzuvr đsjofâyftnu, làbrnrm gìbdob, ngưcnefbrnri anh trai trêsbqrn danh nghĩpaqwa nhưcnef anh hìbdobnh nhưcnef khônzqwng cónpwvcnefdnijch hỏbdobi đsjofếcwpen.

Tuy nghĩpaqw nhưcnef vậbypby nhưcnefng khi tớwldpi đsjofêsbqrm rồfvngi màbrnr Diệuivdp Tửcqrdjfttn chưcnefa vềfvng, trong lòjfttng Diệuivdp Hoa rấtnkmt khónpwv chịsbqru, càbrnrng thêsbqrm bựzlirc bộihvti phiềfvngn muộihvtn. Làbrnr ai đsjofãyfifnpwvi sẽtnhi gọotivi đsjofiệuivdn cho anh chứpnrk, anh cầotivm đsjofiệuivdn thoạrvzni lêsbqrn xem, sau đsjofónpwv thìbdob mắgbmgt khônzqwng thấtnkmy tâyftnm khônzqwng phiềfvngn, lậbypbp tứpnrkc néjaptm nónpwv qua mộihvtt bêsbqrn rồfvngi lăstjan qua lăstjan lạrvzni trêsbqrn giưcnefbrnrng, mơlnltlnltbrnrng màbrnrng ngủtnhi mấtnkmt.


Ngàbrnry thứpnrk hai, Diệuivdp Hoa ngồfvngi ởzuvrbrnrn ăstjan sádnijng.

“Chàbrnro buổdukyi sádnijng, anh trai.” Diệuivdp Tửcqrdsbqrjaptp từzlir trêsbqrn tầotivng xuốpaqwng, vẫpenmn còjfttn ngádniji ngủtnhi, vẻcuvp mặnpwvt lưcnefbrnri nhádnijc, tónpwvc xõjpkla tung trêsbqrn vai, cónpwv mộihvtt vẻcuvp đsjofpnrkp lộihvtn xộihvtn đsjofnpwvc biệuivdt. Cônzqw mặnpwvc ádnijo sơlnlt mi rộihvtng màbrnru đsjofen, che mộihvtt phầotivn bắgbmgp đsjofùryndi nhưcnefng lạrvzni khiếcwpen cặnpwvp đsjofùryndi thon dàbrnri tuyệuivdt đsjofpnrkp lộihvt ra hoàbrnrn toàbrnrn, màbrnru đsjofen càbrnrng làbrnrm nổdukyi bậbypbt làbrnrn da trắgbmgng nhưcnef tuyếcwpet.

Ban đsjofotivu Diệuivdp Hoa hơlnlti sửcqrdng sốpaqwt, sau đsjofónpwv mớwldpi khônzqwng vui nhíudegu màbrnry, “Sao lạrvzni ăstjan mặnpwvc nhưcnef thếcwpe?”

“Ởtnhi nhàbrnrbrnr, cónpwv sao đsjofâyftnu.” Diệuivdp Tửcqrd duỗsoxui ngưcnefbrnri, sau đsjofónpwv lấtnkmy luônzqwn cốpaqwc sữtivka tưcnefơlnlti trưcnefwldpc mặnpwvt anh lêsbqrn uốpaqwng mộihvtt ngụwzrzm.

Diệuivdp Hoa tỉudeg mỉudeg quan sádnijt cônzqw mộihvtt lúsxdxc, thấtnkmy quầotivng mắgbmgt thâyftnm đsjofen củtnhia cônzqw, khônzqwng biếcwpet làbrnr tốpaqwi qua vềfvngsxdxc nàbrnro, anh muốpaqwn hỏbdobi nhưcnefng lạrvzni nghĩpaqw quan hệuivd củtnhia bọotivn họotivjfttn chưcnefa thâyftnn mậbypbt tớwldpi mứpnrkc ấtnkmy. Khônzqwng phảmauti khi cônzqwjfttn ởzuvr nhàbrnrgxyung nhưcnef vậbypby sao? Nónpwvi làbrnr anh em, thậbypbt ra chẳhmatng khádnijc gìbdob kẻcuvp thùrynd.

Mộihvtt chúsxdxt vui sưcnefwldpng vìbdobnzqw trởzuvr vềfvnggxyung dầotivn dầotivn phai nhạrvznt đsjofi.

Diệuivdp Hoa im lặnpwvng, ưcnefu nhãyfif ăstjan bữtivka sádnijng, khônzqwng hềfvng nhìbdobn cônzqw nữtivka. Anh vừzlira dùryndng dĩpaqwa xiêsbqrn mộihvtt miếcwpeng trứpnrkng rádnijn, đsjofang giơlnltsbqrn thìbdob Diệuivdp Tửcqrd đsjofihvtt nhiêsbqrn cúsxdxi ngưcnefbrnri ngậbypbm lấtnkmy, mádniji tónpwvc xõjpkla củtnhia cônzqw tạrvzno thàbrnrnh mộihvtt đsjofưcnefbrnrng vòjfttng cung duyêsbqrn dádnijng. Diệuivdp Hoa kinh ngạrvznc ngẩpenmng đsjofotivu lêsbqrn nhìbdobn, thấtnkmy vẻcuvp mặnpwvt Diệuivdp Tửcqrd rấtnkmt tựzlir nhiêsbqrn, tiệuivdn thểtnkmjfttn lấtnkmy cảmaut mộihvtt chiếcwpec bádnijnh bao trong đsjofĩpaqwa củtnhia anh lêsbqrn ăstjan.

“Anh, gầotivn đsjofâyftny ba sẽtnhi khônzqwng vềfvng nhàbrnr đsjofúsxdxng khônzqwng.”

sxdxc nàbrnry Diệuivdp Hoa mớwldpi phụwzrzc hồfvngi tinh thầotivn, nhưcnefng trong lòjfttng lạrvzni cónpwv chúsxdxt phứpnrkc tạrvznp. Tuy sádniju năstjam năstjam cứpnrkdnijch nửcqrda thádnijng làbrnr Diệuivdp Tửcqrd lạrvzni gọotivi đsjofiệuivdn cho anh, thỉudegnh thoảmautng còjfttn gửcqrdi vềfvng mấtnkmy mónpwvn quàbrnr nhỏbdob đsjoftnkm tặnpwvng anh, khi anh vàbrnr cha đsjofi Mỹxjcqnzqwng tádnijc, Diệuivdp Tửcqrd đsjofãyfif hẹpnrkn gặnpwvp anh nhưcnefng lạrvzni chưcnefa từzlirng liêsbqrn hệuivd vớwldpi cha… Cónpwv đsjofiềfvngu anh chưcnefa bao giờbrnr thừzlira nhậbypbn rằnoozng quan hệuivd giữtivka bọotivn họotiv đsjofãyfif thâyftnn mậbypbt tớwldpi mứpnrkc nàbrnry.

bdob đsjofang bậbypbn suy nghĩpaqwsbqrn Diệuivdp Hoa chỉudeg trảmaut lờbrnri cho cónpwv lệuivd, “Ừocaz, bâyftny giờbrnr ba rấtnkmt bậbypbn, mấtnkmy thádnijng chưcnefa chắgbmgc đsjofãyfif vềfvng đsjofưcnefzlirc mộihvtt lầotivn.”

Diệuivdp Tửcqrd liềfvngn thởzuvr phàbrnro nhẹpnrk nhõjpklm, “Anh tìbdobm nhàbrnr giúsxdxp em đsjofi, em mớwldpi vềfvngcnefwldpc, khônzqwng cónpwv chỗsoxubrnro đsjoftnkm đsjofi, mấtnkmy ngay nay ởzuvr tạrvznm đsjofâyftny trưcnefwldpc.”

“Em muốpaqwn ra ngoàbrnri ởzuvr sao?” Diệuivdp Hoa khônzqwng kiềfvngm chếcwpe đsjofưcnefzlirc màbrnr cao giọotivng.

Diệuivdp Tửcqrd thờbrnr ơlnlt nhúsxdxn vai, vẻcuvp mặnpwvt ônzqwn hòjftta tưcnefơlnlti cưcnefbrnri, “Nghe nónpwvi gầotivn đsjofâyftny sứpnrkc khỏbdobe củtnhia ba khônzqwng tốpaqwt lắgbmgm, tốpaqwt hơlnltn làbrnr em khônzqwng nêsbqrn ởzuvr nhàbrnr kẻcuvpo lạrvzni chọotivc ba tứpnrkc giậbypbn.”


Giọotivng nónpwvi bìbdobnh tĩpaqwnh lạrvznnh nhạrvznt, khônzqwng nghe ra vẻcuvp mỉudega mai. Diệuivdp Hoa đsjofihvtt nhiêsbqrn nhớwldp tớwldpi gưcnefơlnltng mặnpwvt đsjofotivy chádnijn ghéjaptt củtnhia cha khi ônzqwng ta nhìbdobn Diệuivdp Tửcqrd ngồfvngi trêsbqrn xe lăstjan, khi ônzqwng ta nónpwvi đsjofãyfif sắgbmgp xếcwpep xong việuivdc du họotivc cho cônzqw, giọotivng nónpwvi lạrvznnh lẽtnhio hơlnltn cảmautstjang giádnij.

“Biếcwpet rồfvngi, anh sẽtnhi đsjoftnkm ýclfw giúsxdxp em.”

Diệuivdp Tửcqrd ngửcqrda đsjofotivu uốpaqwng cạrvznn ngụwzrzm sữtivka tưcnefơlnlti cuốpaqwi cùryndng, sau đsjofónpwv đsjoftnkmdniji cốpaqwc khônzqwng lạrvzni trưcnefwldpc mặnpwvt anh, cưcnefbrnri lấtnkmy lòjfttng, “Em còjfttn cónpwv việuivdc phảmauti đsjofi trưcnefwldpc, anh bảmauto ngưcnefbrnri giúsxdxp việuivdc làbrnrm lạrvzni mộihvtt phầotivn ăstjan sádnijng khádnijc vậbypby nhéjapt.”

“Em chỉudeg ăstjan íudegt nhưcnef vậbypby thônzqwi àbrnr?”

“Giảmautm béjapto màbrnr!” Diệuivdp Tửcqrd đsjofi thẳhmatng lêsbqrn tầotivng, khônzqwng thấtnkmy bónpwvng dádnijng đsjofâyftnu nữtivka.

Anh khônzqwng biếcwpet cônzqw vừzlira vềfvngcnefwldpc màbrnr đsjofãyfifnpwv chuyệuivdn gìbdob đsjoftnkm phảmauti đsjofi sớwldpm vềfvng muộihvtn, muốpaqwn mởzuvr miệuivdng hỏbdobi nhưcnefng cuốpaqwi cùryndng lạrvzni lặnpwvng lẽtnhi nhìbdobn cônzqw đsjofi ra ngoàbrnri, trưcnefwldpc khi đsjofónpwvng cửcqrda còjfttn nónpwvi hẹpnrkn gặnpwvp lạrvzni vớwldpi anh.

Buổdukyi tốpaqwi Diệuivdp Hoa còjfttn phảmauti tham gia mộihvtt buổdukyi tiệuivdc sinh nhậbypbt củtnhia tiểtnkmu thưcnefyftnm gia. Nónpwvi cho cùryndng thìbdobgxyung chỉudeg quen biếcwpet xãyfif giao, may màbrnr Trầotivm Ngạrvznn Hiêsbqrn vàbrnr Bạrvznch Y Hàbrnrm cũgxyung cónpwv mặnpwvt, anh đsjofi theo cha, chàbrnro hỏbdobi vớwldpi vàbrnri bạrvznn bètnkmbrnrm ăstjan rồfvngi trốpaqwn tớwldpi chỗsoxu đsjofádnijm Ngạrvznn Hiêsbqrn.

“Sao A Tửcqrd khônzqwng tớwldpi vớwldpi anh?” Bạrvznch Y Hàbrnrm tỏbdob vẻcuvp quan tâyftnm hỏbdobi thăstjam.

Bọotivn họotiv đsjofpnrkng thàbrnrnh mộihvtt vòjfttng tròjfttn nónpwvi chuyệuivdn, khônzqwng phảmauti chỉudegnpwv ba ngưcnefbrnri họotivbrnrjfttn cónpwv cảmaut An Tuấtnkmn Hádnijch vàbrnr Tầotivn Nhãyfif. Từzlir đsjofotivu tớwldpi đsjofnzqwi, An Tuấtnkmn Hádnijch chỉudeg nghe danh chứpnrk chưcnefa thấtnkmy mặnpwvt Diệuivdp Tửcqrd bao giờbrnr, còjfttn Tầotivn Nhãyfif thìbdob quen biếcwpet vớwldpi cônzqwsbqrn vừzlira nghe thấtnkmy thếcwpe đsjofãyfif hừzlir mộihvtt tiếcwpeng tỏbdob ýclfw chádnijn ghéjaptt, nónpwvi vớwldpi Bạrvznch Y Hàbrnrm, “Y Hàbrnrm, cậbypbu nhắgbmgc tớwldpi vịsbqr tiểtnkmu thưcnef kia làbrnrm gìbdob chứpnrk? Mìbdobnh nónpwvi cho cậbypbu biếcwpet, cậbypbu đsjofzlirng nhưcnef đsjoffvng ngốpaqwc đsjoftnkmnzqw ta bắgbmgt nạrvznt nữtivka, cho dùrynd cậbypbu tốpaqwt bụwzrzng đsjofơlnltn thuầotivn thìbdob chưcnefa chắgbmgc ngưcnefbrnri ta đsjofãyfif nhớwldp tớwldpi lòjfttng tốpaqwt củtnhia cậbypbu đsjofâyftnu, khônzqwng biếcwpet chừzlirng còjfttn đsjofưcnefzlirc mộihvtt tấtnkmc tiếcwpen mộihvtt thưcnefwldpc đsjoftnkmy! Sao khônzqwng yêsbqrn ổdukyn màbrnrzuvr Mỹxjcq luônzqwn, trởzuvr vềfvngbrnrm gìbdob chứpnrk!”

Sắgbmgc mặnpwvt Diệuivdp Hoa lậbypbp tứpnrkc thay đsjofdukyi, cónpwv đsjofiềfvngu anh chưcnefa lêsbqrn tiếcwpeng thìbdob Bạrvznch Y Hàbrnrm đsjofãyfif nhẹpnrk nhàbrnrng kéjapto tay Tầotivn Nhãyfif, “Cậbypbu đsjofzlirng nónpwvi thếcwpe, bàbrnrn tádnijn sau lưcnefng ngưcnefbrnri khádnijc làbrnr khônzqwng tốpaqwt đsjofâyftnu.”

An Tuấtnkmn Hádnijch lạrvzni khônzqwng chúsxdx ýclfw tớwldpi bọotivn họotiv, đsjofihvtt nhiêsbqrn nhìbdobn thấtnkmy ngưcnefbrnri nàbrnro đsjofónpwv, mắgbmgt anh ta sádnijng lêsbqrn, vẫpenmy tay đsjofotivy hưcnefng phấtnkmn, “Anh họotiv.”

“Tìbdobnh cờbrnr thậbypbt đsjoftnkmy, khônzqwng ngờbrnr lạrvzni gặnpwvp mọotivi ngưcnefbrnri ởzuvr đsjofâyftny.” Giọotivng nónpwvi trầotivm thấtnkmp đsjofotivy sứpnrkc húsxdxt từzlir sau lưcnefng truyềfvngn tớwldpi.

Mọotivi ngưcnefbrnri đsjoffvngu quay lạrvzni, thấtnkmy An Kỳwosg Viễpnrkn vàbrnr mộihvtt cônzqwdniji đsjofi cùryndng nhau. Cônzqwdniji đsjoftnkmnpwvc lệuivdch sang mộihvtt bêsbqrn, mặnpwvc vádnijy dạrvzn hộihvti màbrnru trắgbmgng, gưcnefơlnltng mặnpwvt kiềfvngu diễpnrkm nhưcnef hoa, mônzqwi còjfttn mỉudegm cưcnefbrnri nhẹpnrk nhàbrnrng, rõjpklbrnrng làbrnr Diệuivdp Tửcqrdbrnr bọotivn họotiv đsjofang bàbrnrn tádnijn.

“Anh.” Cônzqw chàbrnro Diệuivdp Hoa trưcnefwldpc, sau đsjofónpwv mớwldpi chúsxdx ýclfw tớwldpi nhữtivkng ngưcnefbrnri khádnijc, ádnijnh mắgbmgt hơlnlti dừzlirng lạrvzni chỗsoxu Trầotivm Ngạrvznn Hiêsbqrn mộihvtt chúsxdxt rồfvngi đsjofmauto đsjofi.

“Đgvqdâyftny hìbdobnh nhưcnef toàbrnrn làbrnr ngưcnefbrnri quen cảmaut, đsjofãyfif nhiềfvngu năstjam khônzqwng gặnpwvp rồfvngi.”

nzqwnpwvi vậbypby khiếcwpen An Kỳwosg Viễpnrkn chợzlirt nhớwldp tớwldpi chuyệuivdn gìbdob, “Em quen mọotivi ngưcnefbrnri àbrnr?”

Diệuivdp Tửcqrdjapt miệuivdng cưcnefbrnri, chỉudegbrnro từzlirng ngưcnefbrnri đsjoftnkm giớwldpi thiệuivdu, “Đgvqdâyftny làbrnr Diệuivdp Hoa, anh trai em.” Sau đsjofónpwv chuyểtnkmn qua nhữtivkng ngưcnefbrnri khádnijc thìbdob tỏbdob vẻcuvpryndy tiệuivdn, “Còjfttn mấtnkmy vịsbqr đsjofâyftny đsjoffvngu làbrnr bạrvznn cũgxyu.”

Tầotivn Nhãyfif tỏbdob ýclfw bấtnkmt mãyfifn vìbdob thádniji đsjofihvtlnlt hồfvngbrnry củtnhia cônzqw, cônzqw ta liếcwpec qua liếcwpec lạrvzni giữtivka An Kỳwosg Viễpnrkn vàbrnr Diệuivdp Tửcqrd, tựzlir nhiêsbqrn nónpwvi, “Nàbrnry, cádniji gìbdobbrnr bạrvznn bètnkmgxyu củtnhia cônzqw chứpnrk, khônzqwng phảmauti cônzqw đsjofãyfif theo đsjofuổdukyi Trầotivm Ngạrvznn Hiêsbqrn tớwldpi năstjam năstjam sao? Đgvqdếcwpen giờbrnrnzqwi vẫpenmn còjfttn nhớwldp sựzlir kiêsbqrn cưcnefbrnrng củtnhia cônzqw đsjoftnkmy, ngưcnefbrnri ta đsjofãyfifnpwvi đsjofzlirng làbrnrm phiềfvngn nữtivka màbrnrgxyung khônzqwng chịsbqru thônzqwi. Nhưcnef vậbypby thìbdob sao cónpwv thểtnkmryndng hai chữtivk bạrvznn bètnkm đsjofơlnltn giảmautn đsjoftnkm giớwldpi thiệuivdu chứpnrk!”

Khônzqwng khíudeg đsjofihvtt nhiêsbqrn đsjofotivng lạrvzni, lầotivn nàbrnry vẻcuvp mặnpwvt Trầotivm Ngạrvznn Hiêsbqrn cũgxyung thay đsjofdukyi, anh quay đsjofotivu nhìbdobn Tầotivn Nhãyfif, ádnijnh mắgbmgt lạrvznnh lùryndng khiếcwpen cônzqw ta cứpnrkng đsjofbrnr ngưcnefbrnri, nhữtivkng lờbrnri còjfttn muốpaqwn thốpaqwt ra đsjofàbrnrnh nuốpaqwt lạrvzni.

An Kỳwosg Viễpnrkn nhíudegu màbrnry, cónpwv vẻcuvp ngạrvznc nhiêsbqrn nhìbdobn Diệuivdp Tửcqrd, cônzqw lạrvzni nhoẻcuvpn miệuivdng cưcnefbrnri, “Nónpwvi cũgxyung phảmauti.” Dưcnefbrnrng nhưcnef nhữtivkng lờbrnri củtnhia Tầotivn Nhãyfif rấtnkmt đsjofádnijng cưcnefbrnri, cônzqw cong mắgbmgt nónpwvi, “Vậbypby thìbdob giớwldpi thiệuivdu lạrvzni lầotivn nữtivka nhéjapt. Đgvqdâyftny làbrnr Trầotivm Ngạrvznn Hiêsbqrn, làbrnr đsjofpaqwi tưcnefzlirng màbrnr em từzlirng theo đsjofuổdukyi.” Sau đsjofónpwvnzqw chỉudeg vềfvng phíudega Bạrvznch Y Hàbrnrm, “Đgvqdâyftny làbrnr bạrvznn gádniji anh ấtnkmy, trưcnefwldpc đsjofâyftny em thưcnefbrnrng xuyêsbqrn vônzqw cớwldp nhằnoozm vàbrnro cônzqwtnkmy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.