Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 7-Chương 14 :

    trước sau   
Edit: Mộzjjvc

“Anh.” Cúocfnp đmvoniệymjjn thoạuuxoi, Diệymjjp Tửvoss lậwpdyp tứpmcqc pháoetut hiệymjjn Diệymjjp Hoa đmvonpmcqng ởjqag mộzjjvt bêwkthn. Côfgbavezusszzi ngọmezft ngàymjjo, chạuuxoy vềzbgm phíiaava anh, hai tay vòwkthng lấvseiy cổbsjj anh, “Ngàymjjy mai côfgbang ty Trầguexm Ngạuuxon Hiêwkthn cógxxe việymjjc, anh đmvoni xem lễxuah phụzqcbc vớvossi em đmvonưvezuqrcnc khôfgbang?”

fgbang màymjjy Diệymjjp Hoa lậwpdyp tứpmcqc nhíiaavu lạuuxoi, “Lúocfnc trưvezuvossc em nógxxei cậwpdyu ấvseiy sẽvohu xếbqagp thờsszzi gian trốontjng đmvonwvus đmvoni cùtxfung em cơxzjcymjj, sao thếbqag, vừtmksa xáoetuc đmvonzbgmnh quan hệymjj vớvossi em xong thìcyzr cậwpdyu ấvseiy khôfgbang đmvonwvus ýlqkv tớvossi em nữsszza àymjj.”

“Anh, anh nógxxei gìcyzr thếbqag?” Diệymjjp Tửvossvezusszzi, giảcuqgi thíiaavch thay anh, “Anh ấvseiy đmvonãewkl chuẩfgban bịzbgm đmvoni vớvossi em rồtxfui, tạuuxoi em hẹffyln thờsszzi gian khôfgbang ổbsjjn, đmvonúocfnng lúocfnc côfgbang ty cógxxe hộzjjvi nghịzbgm quan trọmezfng. Em thấvseiy chọmezfn lễxuah phụzqcbc cũffylng khôfgbang phảcuqgi chuyệymjjn gìcyzr quan trọmezfng nêwkthn khôfgbang muốontjn đmvonbsjji thờsszzi gian.”

Diệymjjp Hoa nhìcyzrn dáoetung vẻgxykvezung phấvsein hoạuuxot báoetut củzuoha côfgba, mi mắswfjt cong cong, ýlqkvvezusszzi tràymjjn đmvonguexy, đmvonáoetuy mắswfjt còwkthn cógxxe áoetunh sáoetung vui sưvezuvossng linh đmvonzjjvng, khiếbqagn cảcuqg tráoetui tim anh đmvonzbgmu đmvonzjjvt nhiêwkthn yêwkthn tĩcyzrnh lạuuxoi, “Đpmcqưvezuqrcnc rồtxfui, anh đmvoni vớvossi em.”

“Anh làymjj tốontjt nhấvseit!” Diệymjjp Tửvoss đmvonzjjvt nhiêwkthn dựffyla gầguexn vàymjjo anh, hôfgban chụzqcbt mộzjjvt cáoetui, sau đmvonógxxe nhìcyzrn vẻgxyk mặvseit ngu ngơxzjc củzuoha anh rồtxfui bậwpdyt cưvezusszzi, “Cógxxe phảcuqgi từtmks nhỏkmjc tớvossi giờsszz chưvezua đmvonưvezuqrcnc cảcuqgm nhậwpdyn em gáoetui làymjjm nũffylng anh trai khôfgbang, khi còwkthn béfgba chắswfjc anh cũffylng hâffylm mộzjjv anh em ngưvezusszzi ta tìcyzrnh cảcuqgm thắswfjm thiếbqagt giốontjng em đmvonúocfnng khôfgbang. Thếbqagymjjo, cảcuqgm giáoetuc tốontjt khôfgbang?”


“Diệymjjp Tửvoss!” Diệymjjp Hoa trầguexm giọmezfng gọmezfi côfgba mộzjjvt câffylu, tháoetui dưvezuơxzjcng hơxzjci giậwpdyt lêwkthn.

cyzr vậwpdyy Diệymjjp Tửvossvezusszzi càymjjng thêwkthm sáoetung lạuuxon, “Em phảcuqgi ra ngoàymjji rồtxfui.” Nógxxei xong, côfgba từtmks từtmks xuốontjng tầguexng. Bưvezuvossc châffyln nhẹffyl nhàymjjng, toàymjjn thâffyln cao thấvseip đmvonzbgmu tảcuqgn ra ma lựffylc khiếbqagn ngưvezusszzi ta khôfgbang kiềzbgmm chếbqag đmvonưvezuqrcnc.

Diệymjjp Tửvoss, đmvoníiaavnh hôfgban vớvossi cậwpdyu ta thậwpdyt sựffyl vui vẻgxyk nhưvezu thếbqag sao?

Diệymjjp Hoa cũffylng khôfgbang biếbqagt tâffylm trạuuxong kháoetuc thưvezusszzng củzuoha bảcuqgn thâffyln đmvonếbqagn từtmks đmvonâffylu, anh láoetui xe, khôfgbang nhịzbgmn đmvonưvezuqrcnc nghiêwkthng mặvseit sang liếbqagc trộzjjvm Diệymjjp Tửvoss. Côfgba đmvonang cúocfni đmvonguexu chơxzjci đmvoniệymjjn thoạuuxoi, cảcuqgm giáoetuc đmvonưvezuqrcnc áoetunh mắswfjt củzuoha anh nêwkthn ngẩfgbang đmvonguexu lêwkthn nhoẻgxykn miệymjjng cưvezusszzi.

“Đpmcqtmksng nhìcyzrn em, nhìcyzrn đmvonưvezusszzng đmvoni.”

Diệymjjp Hoa nhấvseit thờsszzi hơxzjci xấvseiu hổbsjj, mặvseit anh khôfgbang thay đmvonbsjji gìcyzr, “Lầguexn trưvezuvossc anh vàymjj Ngạuuxon Hiêwkthn gặvseip nhau, cậwpdyu ấvseiy đmvonãewkl nhắswfjc tớvossi em.”

“Nógxxei em cáoetui gìcyzr?”

Diệymjjp Hoa liềzbgmn nhớvoss tớvossi lờsszzi thềzbgm son sắswfjt củzuoha Trầguexm Ngạuuxon Hiêwkthn, áoetunh mắswfjt kiêwkthn đmvonzbgmnh khi nógxxei rằavzwng sẽvohu thậwpdyt tốontjt vớvossi Diệymjjp Tửvoss, anh míiaavm môfgbai, “Cậwpdyu ấvseiy mìcyzrnh nghiêwkthm túocfnc, bảcuqgo anh khôfgbang phảcuqgi lo cho em.”

Diệymjjp Tửvoss phìcyzrvezusszzi, “Vậwpdyy làymjj anh lo cho em nêwkthn mớvossi đmvoni gặvseip anh ấvseiy sao?”

Anh cũffylng khôfgbang phảcuqgn báoetuc, chỉxkfzvezusszzi khẽvohu, “Phảcuqgi. Em cũffylng biếbqagt tháoetui đmvonzjjvocfnc trưvezuvossc củzuoha Ngạuuxon Hiêwkthn vớvossi em rồtxfui. Anh khôfgbang biếbqagt vìcyzr sao cậwpdyu ấvseiy chia tay vớvossi Y Hàymjjm, anh chỉxkfz sợqrcn cậwpdyu ấvseiy coi em làymjjfgbang cụzqcb đmvonwvus quêwkthn đmvoni mốontji tìcyzrnh kia.”

Áavzwnh mắswfjt Diệymjjp Tửvossgxxee lêwkthn, nụzqcbvezusszzi trêwkthn mặvseit cógxxe chúocfnt gưvezuqrcnng gạuuxoo, cốontj gắswfjng tỏkmjc ra bìcyzrnh tĩcyzrnh: “Khôfgbang đmvonâffylu, anh àymjj, anh đmvontmksng nógxxei…”

fgbawkthn chưvezua dứpmcqt lờsszzi liềzbgmn đmvonzjjvt ngộzjjvt dừtmksng lạuuxoi. Diệymjjp Hoa theo bảcuqgn năvohung nhìcyzrn côfgba mộzjjvt cáoetui, sau đmvonógxxe nhìcyzrn theo tầguexm mắswfjt thấvseit thầguexn kinh ngạuuxoc củzuoha côfgba.

Mộzjjvt giâffyly kếbqag tiếbqagp, Diệymjjp Hoa nhấvsein mạuuxonh phanh xe, lốontjp xe ma sáoetut trêwkthn mặvseit đmvonưvezusszzng tạuuxoo ra thứpmcq âffylm thanh chógxxei tai.


fgbai anh trắswfjng bệymjjch, hàymjjm răvohung nghiếbqagn chặvseit vang lêwkthn tiếbqagng ken kéfgbat, anh nắswfjm chặvseit tay lạuuxoi khiếbqagn khớvossp xưvezuơxzjcng cũffylng nhôfgba hẳuqhan ra, toàymjjn thâffyln lạuuxonh lẽvohuo đmvonếbqagn run rẩfgbay, mắswfjt nhìcyzrn thẳuqhang tắswfjp vềzbgm hai bógxxeng ngưvezusszzi cáoetuch đmvonógxxe khôfgbang xa.

“Đpmcqâffyly làymjj sựffyl nghiêwkthm túocfnc màymjj cậwpdyu ta nógxxei àymjj?” Diệymjjp Hoa vỗzqcb mạuuxonh lêwkthn tay láoetui mộzjjvt cáoetui, âffylm thanh đmvonzjjvt ngộzjjvt làymjjm Diệymjjp Tửvoss sợqrcn run, cuốontji cùtxfung cũffylng tỉxkfznh táoetuo lạuuxoi.

fgbaocfni đmvonguexu, míiaavm môfgbai, bấvseit đmvonswfjc dĩcyzrvezusszzi chua xógxxet, sau đmvonógxxe lạuuxonh nhạuuxot mởjqag miệymjjng, “Đpmcqi thôfgbai, anh, ởjqag đmvonâffyly khôfgbang thểwvus dừtmksng xe đmvonưvezuqrcnc.”

“Diệymjjp Tửvoss!” Diệymjjp Hoa chỉxkfz tiếbqagc rèitchn sắswfjt khôfgbang thàymjjnh théfgbap, quáoetut lêwkthn vớvossi côfgba, “Khôfgbang phảcuqgi em nógxxei côfgbang ty cậwpdyu ta cógxxe hộzjjvi nghịzbgm quan trọmezfng khôfgbang thểwvus đmvoni đmvonưvezuqrcnc àymjj? Chuyệymjjn gìcyzr đmvonâffyly hảcuqg?”

Anh nógxxei xong, khôfgbang chờsszz Diệymjjp Tửvoss trảcuqg lờsszzi đmvonãewkl lậwpdyp tứpmcqc đmvonfgbay cửvossa xe đmvonzbgmnh xuốontjng. Diệymjjp Tửvossocfnm chặvseit lấvseiy tay anh, trong áoetunh mắswfjt mơxzjc hồtxfugxxe ýlqkv cầguexu xin, “Anh, em xin anh, chúocfnng ta đmvoni thôfgbai.”

Chỉxkfz trong chốontjc láoetut, áoetunh mắswfjt côfgba đmvonãewkl đmvonkmjcwkthn, cógxxevezuvossc mắswfjt trong suốontjt xuấvseit hiệymjjn, côfgba nghiêwkthng mặvseit, chớvossp nhẹffyl mắswfjt, cốontj gắswfjng khôfgbang đmvonwvusvezuvossc mắswfjt rơxzjci xuốontjng, tay vẫlarcn túocfnm chặvseit anh khôfgbang buôfgbang.

Diệymjjp Hoa nhìcyzrn côfgba mộzjjvt lúocfnc, thấvseiy mũffyli mìcyzrnh cũffylng hơxzjci cay, hai ngưvezusszzi bọmezfn họmezf giằavzwng co hồtxfui lâffylu, cuốontji cùtxfung Diệymjjp Hoa đmvonàymjjnh ngồtxfui vàymjjo trong xe, vẻgxyk mặvseit buồtxfun bãewkl. “Diệymjjp tửvoss, khôfgbang phảcuqgi cậwpdyu ta thìcyzr nhấvseit đmvonzbgmnh khôfgbang đmvonưvezuqrcnc sao?”

Trong thếbqag giớvossi nàymjjy, ngưvezusszzi màymjj anh khôfgbang hy vọmezfng Diệymjjp Tửvoss gảcuqg cho nhấvseit làymjj cậwpdyu ta.

Diệymjjp Tửvoss ngẩfgbang đmvonguexu liềzbgmn thấvseiy đmvonưvezuqrcnc hai ngưvezusszzi kia. Trầguexm Ngạuuxon Hiêwkthn buôfgbang Bạuuxoch Y Hàymjjm ra nhưvezung hai tay vẫlarcn cầguexm vai côfgba ta nhưvezuffyl, cúocfni đmvonguexu khôfgbang rõcyzrgxxei gìcyzr. Diệymjjp Tửvoss khôfgbang thấvseiy đmvonưvezuqrcnc vẻgxyk mặvseit củzuoha anh, chẳuqhang qua làymjj cảcuqgm thấvseiy tráoetui tim đmvonãewkl lạuuxonh, côfgba quay sang cưvezusszzi mệymjjt mỏkmjci, “Anh, láoetui xe đmvoni, nếbqagu còwkthn khôfgbang đmvoni thìcyzr cảcuqgnh sáoetut giao thôfgbang sẽvohucyzrm anh đmvonwvusgxxei chuyệymjjn đmvonvseiy.”

Diệymjjp Hoa chau màymjjy, nhưvezung vẫlarcn khởjqagi đmvonzjjvng xe, sau đmvonógxxe mớvossi lạuuxonh nhạuuxot hỏkmjci côfgba, “Đpmcqi đmvonâffylu đmvonâffyly?”

“Đpmcqi xem lễxuah phụzqcbc.”

xzjci thởjqag củzuoha Diệymjjp Hoa nhưvezu nghẹffyln lạuuxoi, “Em…”

“Chuyệymjjn hôfgbam nay em sẽvohu hỏkmjci anh ấvseiy thậwpdyt rõcyzrymjjng, anh đmvontmksng lo lắswfjng, cũffylng đmvontmksng nógxxei gìcyzr vớvossi anh ấvseiy, đmvonưvezuqrcnc khôfgbang?” Côfgba lạuuxonh nhạuuxot lặvseip lạuuxoi mộzjjvt lầguexn nữsszza, “Đpmcqi xem lễxuah phụzqcbc đmvoni.”


Đpmcqavzwng kia, Trầguexm Ngạuuxon Hiêwkthn còwkthn khôfgbang biếbqagt xe Diệymjjp Hoa vừtmksa mớvossi đmvoni qua mìcyzrnh, anh nhìcyzrn gưvezuơxzjcng mặvseit sắswfjp khógxxec củzuoha Bạuuxoch Y Hàymjjm, cógxxe phầguexn bấvseit đmvonswfjc dĩcyzr. “Anh khôfgbang cảcuqgm thấvseiy anh đmvonãewklymjjm chuyệymjjn gìcyzrgxxe lỗzqcbi vớvossi em.”

“Ngạuuxon Hiêwkthn, vìcyzr sao anh cógxxe thểwvusgxxei nhưvezu vậwpdyy?” Giọmezfng Bạuuxoch Y Hàymjjm mang theo tiếbqagng khógxxec nứpmcqc nởjqag, “Anh vàymjj Diệymjjp Tửvoss đmvoníiaavnh hôfgban, em lạuuxoi làymjj ngưvezusszzi cuốontji cùtxfung biếbqagt. Anh khôfgbang giảcuqgi thíiaavch chúocfnt gìcyzr vớvossi em sao? Chúocfnng ta ởjqagwkthn nhau nhiềzbgmu năvohum nhưvezu thếbqag, lẽvohuymjjo ngay cảcuqg mộzjjvt lờsszzi giảcuqgi thíiaavch em cũffylng khôfgbang xứpmcqng đmvonưvezuqrcnc nghe sao?”

Đpmcqôfgbai môfgbai côfgba ta táoetui nhợqrcnt, thâffyln thểwvusxzjci run rẩfgbay. Áavzwnh mắswfjt đmvonau thưvezuơxzjcng nhìcyzrn àymjjnh, trêwkthn lôfgbang mi còwkthn díiaavnh giọmezft nưvezuvossc nho nhỏkmjc, giốontjng nhưvezu mộzjjvt câffyly sơxzjcn tràymjj trong mưvezua, nhu nhưvezuqrcnc xinh đmvonffylp chọmezfc ngưvezusszzi trìcyzru mếbqagn.

“Chúocfnng ta từtmksng ởjqagwkthn nhau sao?” Giọmezfng Trầguexm Ngạuuxon Hiêwkthn lãewklnh đmvonuuxom, “Cho dùtxfugxxe đmvoni nữsszza thìcyzrgxxe phảcuqgi em nêwkthn giảcuqgi thíiaavch trưvezuvossc vớvossi anh… Buổbsjji tốontji ởjqag kháoetuch sạuuxon Diệymjju Dưvezuơxzjcng, em làymjjm gìcyzr trong phòwkthng nghỉxkfz vậwpdyy?”

Mộzjjvt câffylu nàymjjy củzuoha anh nhưvezu mộzjjvt nháoetut búocfna tạuuxo đmvonwpdyp mạuuxonh vàymjjo lòwkthng Bạuuxoch Y Hàymjjm, cảcuqg ngưvezusszzi côfgba ta run lêwkthn, áoetunh mắswfjt nhấvseit thờsszzi hoảcuqgng loạuuxon, môfgbai hơxzjci run rẩfgbay, “Khôfgbang, khôfgbang phảcuqgi nhưvezu vậwpdyy… Em…”

“Em khôfgbang cầguexn nógxxei gìcyzr cảcuqg” Trầguexm Ngạuuxon Hiêwkthn cúocfni đmvonguexu liếbqagc đmvonôfgbai châffyln sưvezung đmvonkmjc đmvoni giàymjjy cao gógxxet củzuoha Bạuuxoch Y Hàymjjm, “Châffyln em bịzbgm thưvezuơxzjcng rồtxfui, đmvonwvus anh láoetui xe đmvonưvezua em vềzbgm, mấvseiy ngàymjjy tớvossi đmvontmksng đmvoni giàymjjy cao gógxxet nữsszza.”

Từtmksocfnc nãewkly đmvonếbqagn bâffyly giờsszz, anh dùtxfung mộzjjvt tay đmvonhkzhfgba ta. Bạuuxoch Y Hàymjjm cưvezusszzi thêwkthvezuơxzjcng, đmvonfgbay anh ra, lảcuqgo đmvoncuqgo đmvonpmcqng vữsszzng lầguexn nữsszza, “Tạuuxoi sao lạuuxoi tốontjt vớvossi em nhưvezu vậwpdyy, anh đmvonãewkl muốontjn đmvoníiaavnh hôfgban vớvossi Diệymjjp Tửvoss thìcyzr sao còwkthn tốontjt vớvossi em. Từtmks trưvezuvossc đmvonếbqagn nay, vìcyzr sao chỉxkfz dịzbgmu dàymjjng vớvossi mộzjjvt mìcyzrnh em, nếbqagu khôfgbang thíiaavch em thìcyzr đmvontmksng tỏkmjc ra đmvonvseic biệymjjt vớvossi em nữsszza.”

gxxei xong lờsszzi cuốontji, côfgba ta khógxxec khôfgbang thàymjjnh tiếbqagng, mộzjjvt tay hung hăvohung níiaavu cổbsjj áoetuo anh, khógxxec thúocfnt thíiaavt, “Anh cho làymjj chúocfnng ta chưvezua từtmksng ởjqagwkthn nhau sao, vậwpdyy vìcyzr sao chuyệymjjn gìcyzr anh đmvonzbgmu nghe em, vìcyzr sao quan tâffylm tớvossi em nhưvezu thếbqag, vìcyzr sao luôfgban ra mặvseit thay em. Trầguexm Ngạuuxon Hiêwkthn, anh cógxxe biếbqagt đmvonưvezuqrcnc anh đmvonontji xửvoss đmvonzjjvc nhấvseit vôfgba nhịzbgmymjj chuyệymjjn khiếbqagn ngưvezusszzi ta mêwkth luyếbqagn tớvossi mứpmcqc nàymjjo khôfgbang… Tạuuxoi sao lạuuxoi nhưvezu thếbqag, tạuuxoi sao…”

Thâffyln thểwvus Trầguexm Ngạuuxon Hiêwkthn cứpmcqng ngắswfjc, anh nhìcyzrn từtmksng giọmezft nưvezuvossc mắswfjt rơxzjci trêwkthn gưvezuơxzjcng mặvseit Bạuuxoch Y Hàymjjm, híiaavt mộzjjvt hơxzjci thậwpdyt sâffylu, sau đmvonógxxe nhẹffyl nhàymjjng nhưvezung kiêwkthn quyếbqagt gỡhkzh tay côfgba ta khỏkmjci cổbsjj áoetuo mìcyzrnh, “Anh hiểwvusu rồtxfui. Trưvezuvossc đmvonâffyly đmvonãewkl khiếbqagn em hiểwvusu lầguexm, anh rấvseit xin lỗzqcbi, từtmksfgbam nay trởjqag đmvoni sẽvohu khôfgbang nhưvezu vậwpdyy nữsszza.”

Nếbqagu toàymjjn bộzjjv đmvonãewkl thàymjjnh bụzqcbi bậwpdym, vậwpdyy thìcyzr từtmks nay vềzbgm sau, sựffyl đmvonontji xửvoss đmvonzjjvc nhấvseit vôfgba nhịzbgm kia nêwkthn đmvonwvus cho đmvonúocfnng ngưvezusszzi.



Diệymjjp Hoa khôfgbang rõcyzrcyzr sao chíiaavnh mắswfjt thấvseiy vịzbgmfgban phu củzuoha mìcyzrnh vàymjj bạuuxon gáoetui cũffyl ôfgbam nhau trêwkthn đmvonưvezusszzng lớvossn vàymjj Diệymjjp Tửvoss vẫlarcn hăvohung háoetui thửvoss lễxuah phụzqcbc đmvonưvezuqrcnc, còwkthn cưvezusszzi khôfgbang chúocfnt khổbsjj sởjqag, y nhưvezu khôfgbang cógxxe chuyệymjjn gìcyzr xảcuqgy ra.

“Anh, cáoetui nàymjjy cógxxe đmvonưvezuqrcnc khôfgbang?”

“Anh thấvseiy đmvonưvezuqrcnc hay khôfgbang cũffylng khôfgbang quan trọmezfng, vịzbgmfgban phu củzuoha em thấvseiy đmvonffylp làymjj đmvonưvezuqrcnc.” Lờsszzi nógxxei ra khógxxe tráoetunh khỏkmjci châffylm chọmezfc vàymjjoetun giậwpdyn.

Diệymjjp Tửvossocfni đmvonguexu cưvezusszzi khẽvohu, đmvonzjjvt nhiêwkthn nhớvoss tớvossi tìcyzrnh tiếbqagt trong tiểwvusu thuyếbqagt.

ymjjo ngàymjjy đmvoníiaavnh hôfgban củzuoha bọmezfn họmezf, Bạuuxoch Y Hàymjjm gặvseip tai nạuuxon giao thôfgbang, vìcyzr vậwpdyy Trầguexm Ngạuuxon Hiêwkthn khógxxe khăvohun lắswfjm mớvossi chịzbgmu thỏkmjca hiệymjjp lậwpdyp tứpmcqc khôfgbang quan tâffylm gìcyzr nữsszza, bỏkmjc lạuuxoi mọmezfi ngưvezusszzi, vứpmcqt vịzbgmfgban thêwkth trêwkthn danh nghĩcyzra làymjjfgbajqag buổbsjji tiệymjjc, đmvonwvusfgba chịzbgmu đmvonffylng tấvseit cảcuqg lạuuxonh nhạuuxot vàymjj chỉxkfz trỏkmjc.

cyzrnh cảcuqgnh nhưvezu thếbqag đmvonúocfnng làymjjocfnng túocfnng!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.