Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 7-Chương 12 :

    trước sau   
Edit: Mộpltcc

“Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin, thậbccft ra anh cótkuo ýwywrpvue?” Sau khi ra khỏzgfdi nhàhwjm họoktz Trầqxdcm, nụnseqimvdpbeii trêmxzin gưimvdơyfmwng mặgonkt Diệhfygp Tửurkw lậbccfp tứoktzc biếeothn mấdyvot, sắjzddc mặgonkt táwcbii xanh, giọoktzng nótkuoi cũmlufng khôhfygng còlefzn kháwcbich sáwcbio nữpzeta.

Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin liếeothc côhfyg mộpltct cáwcbii, lạkxivnh nhạkxivt mởnseq miệhfygng, “Khôhfygng cótkuo ýwywrpvue. Ôjpozng nộpltci muốjpozn anh cưimvducxji em, anh khôhfygng bàhwjmi xísdbach nêmxzin cưimvducxji thôhfygi.”

“Anh khôhfygng bàhwjmi xísdbach àhwjm?” Diệhfygp Tửurkw dừdxuxng bưimvducxjc, cưimvdpbeii lạkxivnh mộpltct tiếeothng, trong mắjzddt lótkuoe lêmxzin ngọoktzn lửurkwa giậbccfn dữpzet, “Anh nótkuoi anh khôhfygng bàhwjmi xísdbach àhwjm? Nhưimvdng làhwjmm thếeothhwjmo bâdcpty giờpbei, em rấdyvot bàhwjmi xísdbach. Anh phảhunui đwcbiísdbanh hôhfygn vớucxji em, vậbccfy Bạkxivch Y Hàhwjmm thìpvue sao?”

Vẻmzuy mặgonkt Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin khôhfygng thay đwcbizodni, “Anh đwcbiãsebn chia tay vớucxji côhfygdyvoy rồdyvoi.” Anh dừdxuxng mộpltct chúscxft, lạkxivi cưimvdpbeii khinh miệhfygt, “Cũmlufng khôhfygng phảhunui, bọoktzn anh vốjpozn dĩjpbv khôhfygng hềwywrnseqmxzin nhau.”

“Cho nêmxzin anh mớucxji cưimvducxji em. Vậbccfy em làhwjmwcbii gìpvue, dựeerz bịmxzi sao? Anh đwcbiãsebn chơyfmwi đwcbiùclhsa cháwcbin Bạkxivch Y Hàhwjmm rồdyvoi nêmxzin lạkxivi thấdyvoy hứoktzng thúscxf vớucxji em àhwjm?” Vẻmzuy mặgonkt Diệhfygp Tửurkw trởnseqmxzin mấdyvot bìpvuenh tĩjpbvnh, giọoktzng cũmlufng cao lêmxzin.


Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin nhísdbau màhwjmy, sắjzddc mặgonkt sa sầqxdcm, “Em đwcbioktzng nótkuoi khótkuo nghe nhưimvd vậbccfy.”

Diệhfygp Tửurkwimvdpbeii tràhwjmo phúscxfng, “Em nótkuoi quáwcbi khótkuo nghe àhwjm? Vậbccfy còlefzn anh, anh còlefzn nhớucxj trưimvducxjc đwcbiâdcpty anh từdxuxng nótkuoi gìpvue vớucxji em khôhfygng? Khi em hỏzgfdi anh phảhunui thếeothhwjmo thìpvue anh mớucxji thísdbach em, anh đwcbiãsebntkuoi gìpvue? Anh nótkuoi cho dùclhs em cótkuo quấdyvon lấdyvoy anh thêmxzim năbccfm năbccfm, rồdyvoi lạkxivi năbccfm năbccfm, mặgonkc kệhfyg em hao hếeotht tâdcptm sứoktzc thìpvue anh cũmlufng sẽmhpi khôhfygng thísdbach em chúscxft nàhwjmo.” Côhfyg vừdxuxa nótkuoi vừdxuxa cưimvdpbeii, khótkuoe miệhfygng cũmlufng cong lêmxzin nhưimvd châdcptm chọoktzc, “Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin, làhwjmm ngưimvdpbeii khôhfygng thểhukj nhưimvd thếeoth. Em mấdyvot sáwcbiu năbccfm mớucxji buôhfygng chấdyvop niệhfygm vớucxji anh, cótkuo thểhukj đwcbijpozi xửurkw vớucxji anh nhưimvd bạkxivn bèngbt. Trưimvducxjc đwcbiâdcpty anh nótkuoi chắjzddc chắjzddn nhưimvd vậbccfy, làhwjmm sao cótkuo thểhukjtkuoi đwcbizodni ýwywrhwjm đwcbizodni ýwywr chứoktz? Anh cho rằwfmpng anh muốjpozn kếeotht hôhfygn thìpvue em sẽmhpi gảhunu sao? Bởnseqi vìpvue em thísdbach anh lâdcptu nhưimvd vậbccfy nêmxzin trong lòlefzng anh em làhwjm kiểhukju gọoktzi sẽmhpi tớucxji đwcbiuổzodni sẽmhpi đwcbii àhwjm?”

Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin lặgonkng lẽmhpi nhìpvuen Diệhfygp Tửurkw, môhfygi côhfyg đwcbieo nụnseqimvdpbeii lạkxivnh lẽmhpio, đwcbiáwcbiy mắjzddt lạkxivi lấdyvop loáwcbing sótkuong nưimvducxjc, cuồdyvon cuộpltcn đwcbiau đwcbiucxjn vàhwjm phẫlgdwn nộpltc, giọoktzng nótkuoi mơyfmw hồdyvo chua cháwcbit. Côhfyg nhìpvuen anh nhưimvd thếeoth, áwcbinh mắjzddt sâdcptu thẳhufkm, trong đwcbiótkuohufkn chứoktza rấdyvot nhiềwywru tìpvuenh cảhunum khiếeothn anh khôhfygng thểhukj thừdxuxa nhậbccfn, tráwcbii tim anh khẽmhpi run lêmxzin.

Anh trầqxdcm mặgonkc, Diệhfygp Tửurkw đwcbipltct nhiêmxzin bìpvuenh tĩjpbvnh lạkxivi. Côhfygscxfi đwcbiqxdcu, nhẹhrxn nhàhwjmng cắjzddn môhfygi, lôhfygng mi run rẩhufky. Mộpltct lúscxfc lâdcptu sau, côhfyg lạkxivi mỉnseqm cưimvdpbeii chếeoth giễifmtu, giọoktzng nótkuoi cũmlufng trởnseqmxzin nhẹhrxn nhàhwjmng nhưimvdimvducxjc, “Xin lỗpbeii, anh thấdyvoy đwcbidyvoy, cứoktz gặgonkp phảhunui chuyệhfygn vớucxji anh làhwjm em lạkxivi biếeothn thàhwjmnh dáwcbing vẻmzuyhwjmy, tísdbanh toáwcbin chi li, kiêmxziu ngạkxivo càhwjmn rỡocyv, khôhfygng chịmxziu bỏzgfd qua cho ngưimvdpbeii kháwcbic, em khôhfygng muốjpozn trởnseq thàhwjmnh nhưimvddcpty giờpbei, em rấdyvot cháwcbin ghémtcxt mìpvuenh nhưimvd vậbccfy.”

hfyg lạkxivi ngẩhufkng đwcbiqxdcu lêmxzin nhìpvuen anh, áwcbinh mắjzddt đwcbiãsebnpvuenh tĩjpbvnh nhưimvd đwcbiqxdcm nưimvducxjc, côhfygsdbat sâdcptu mộpltct hơyfmwi, mỉnseqm cưimvdpbeii xong lạkxivi bàhwjmy ra dáwcbing vẻmzuy lạkxivnh nhạkxivt dịmxziu dàhwjmng, “Nhữpzetng gìpvuehfygm nay anh nótkuoi em sẽmhpi quêmxzin hếeotht, coi nhưimvd anh chưimvda từdxuxng nótkuoi gìpvue. Lầqxdcn sau gặgonkp lạkxivi…” Côhfyg cụnseqp mắjzddt xuốjpozng, cưimvdpbeii dịmxziu dàhwjmng, “Lầqxdcn sau gặgonkp, anh nhớucxj trảhunu lạkxivi tuyểhukjn tậbccfp cótkuo chữpzetsdba củvoyna thầqxdcy cho em.”

tkuoi đwcbiếeothn đwcbiâdcpty, Diệhfygp Tửurkw thoáwcbii máwcbii nhìpvuen anh, “Đdyvoưimvdclhsc rồdyvoi, đwcbiưimvda tớucxji đwcbiâdcpty thôhfygi, em cótkuo thểhukj bắjzddt xe vềwywr.”

hfyg xoay ngưimvdpbeii bưimvducxjc đwcbii, bưimvducxjc châdcptn khôhfygng nhanh khôhfygng chậbccfm, lưimvdng thẳhufkng tắjzddp, máwcbii tótkuoc dàhwjmi tớucxji eo bay lưimvdclhsn trong giótkuo đwcbiêmxzim. Trong lòlefzng Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin đwcbipltct nhiêmxzin chua xótkuot, nhữpzetng lờpbeii côhfyg vừdxuxa nótkuoi giốjpozng nhưimvdlefzn phiêmxziu đwcbiãsebnng giữpzeta bầqxdcu trờpbeii, quanh quẩhufkn bêmxzin tai anh.

Anh khôhfygng nhịmxzin đwcbiưimvdclhsc mởnseq miệhfygng, “Nếeothu thậbccft sựeerz em khôhfygng muốjpozn đwcbiísdbanh hôhfygn vớucxji anh chúscxft nàhwjmo, sao khi ôhfygng nộpltci vui vẻmzuy chọoktzn ngàhwjmy cho chúscxfng ta em lạkxivi khôhfygng kiêmxzin quyếeotht từdxux chốjpozi, vìpvue sao khôhfygng làhwjmm thếeoth?”

Anh vừdxuxa nótkuoi ra, thâdcptn thểhukj Diệhfygp Tửurkw nhưimvd bịmxzi đwcbiótkuong khung. Hồdyvoi lâdcptu sau, giọoktzng côhfyg nhẹhrxn nhàhwjmng vang lêmxzin, mờpbeihunuo nhưimvd giótkuo, cótkuo chúscxft khàhwjmn khàhwjmn, tràhwjmn đwcbiqxdcy tựeerz giễifmtu, “Đdyvoúscxfng vậbccfy, vìpvue sao em khôhfygng kiêmxzin quyếeotht từdxux chốjpozi chứoktz? Ha ha, em cũmlufng muốjpozn biếeotht, vìpvue sao em khôhfygng làhwjmm vậbccfy.”

Giọoktzng nótkuoi ấdyvoy đwcbiâdcptm vàhwjmo trong lòlefzng Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin đwcbiếeothn đwcbiau xótkuot, khôhfygng khísdba tựeerza nhưimvd ngưimvdng đwcbioktzng, ưimvducxjt áwcbit, khiếeothn cảhunu tráwcbii tim anh đwcbiwywru ưimvducxjt nhẹhrxnp. Đdyvopltct nhiêmxzin anh thấdyvoy hốjpozi hậbccfn, tạkxivi sao anh lạkxivi nótkuoi ra câdcptu ấdyvoy, giốjpozng nhưimvd anh đwcbiang ngạkxivo nghễifmt tựeerz phụnseq chàhwjm đwcbikxivp lêmxzin tìpvuenh cảhunum củvoyna ngưimvdpbeii kháwcbic vậbccfy.

Diệhfygp Tửurkw vừdxuxa vềwywr tớucxji nhàhwjm đwcbiãsebn thấdyvoy Diệhfygp Hoa ngồdyvoi trêmxzin ghếeoth salon, sắjzddc mặgonkt sa sầqxdcm, côhfyg miễifmtn cưimvdocyvng mỉnseqm cưimvdpbeii, giọoktzng cótkuo chúscxft mệhfygt mỏzgfdi, “Anh vềwywr rồdyvoi àhwjm, sao lạkxivi ngồdyvoi đwcbiâdcpty? Đdyvoang chờpbei em sao?”

Diệhfygp Hoa quay đwcbiqxdcu nhìpvuen côhfyg, châdcptn màhwjmy nhísdbau chặgonkt, “Em vàhwjm Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin làhwjm thếeothhwjmo? Hai ngưimvdpbeii muốjpozn đwcbiísdbanh hôhfygn àhwjm?”

Diệhfygp Tửurkw sửurkwng sốjpozt, “Sao anh lạkxivi biếeotht?”


Diệhfygp Hoa đwcbioktzng bậbccft dậbccfy, đwcbii tớucxji trưimvducxjc mặgonkt côhfyg, hai tay cầqxdcm lấdyvoy vai côhfygtkuo chúscxft thôhfyg lỗpbei, “Quảhunu nhiêmxzin làhwjm hai ngưimvdpbeii muốjpozn đwcbiísdbanh hôhfygn? Vìpvue sao? Diệhfygp Tửurkw, chẳhufkng lẽmhpi em còlefzn chưimvda tỉnseqnh ngộpltc sao? Đdyvoếeothn bâdcpty giờpbei em vẫlgdwn…”

Lờpbeii anh còlefzn chưimvda xong, Diệhfygp Tửurkw đwcbiãsebn tiếeothn lêmxzin mộpltct bưimvducxjc, dựeerza đwcbiqxdcu vàhwjmo ngựeerzc anh, nótkuoi khẽmhpi, “Anh, em mệhfygt quáwcbi, đwcbidxuxng nótkuoi chuyệhfygn vềwywr anh ấdyvoy vớucxji em đwcbiưimvdclhsc khôhfygng?”

Đdyvoôhfygi môhfygi Diệhfygp Hoa khẽmhpi đwcbipltcng, cuốjpozi cùclhsng khôhfygng nótkuoi gìpvue nữpzeta, chỉnseqimvdơyfmwn tay xoa đwcbiqxdcu côhfyg, thởnseqhwjmi mộpltct tiếeothng.

Diệhfygp Tửurkw trốjpozn trong ngựeerzc anh, sau đwcbiótkuo ngẩhufkng đwcbiqxdcu lêmxzin, sắjzddc mặgonkt nhưimvdpvuenh thưimvdpbeing, “Anh, anh còlefzn chưimvda nótkuoi làhwjm sao anh lạkxivi biếeotht chuyệhfygn nàhwjmy.”

“Ôjpozng Trầqxdcm gọoktzi đwcbiiệhfygn cho ba, nótkuoi muốjpozn bàhwjmn bạkxivc vềwywr lễifmt đwcbiísdbanh hôhfygn cho hai ngưimvdpbeii. Ba bảhunuo anh hỏzgfdi em xem mọoktzi chuyệhfygn làhwjm thếeothhwjmo.”

Diệhfygp Tửurkw cau mũmlufi oáwcbin tráwcbich, “Sao ôhfygng lạkxivi thếeoth chứoktz, hàhwjmnh đwcbipltcng nhanh thậbccft đwcbidyvoy.”

“Thậbccft ra làhwjm thếeothhwjmo?”

Diệhfygp Tửurkw kểhukj lạkxivi tỉnseq mỉnseq mọoktzi chuyệhfygn vớucxji Diệhfygp Hoa, còlefzn cưimvdpbeii khẽmhpi, “Lúscxfc đwcbidyvoy em bịmxzidcptu đwcbidyvong ýwywrimvducxji củvoyna Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin dọoktza sợclhsmxzin chỉnseqyfmw hồdyvo khôhfygng nótkuoi gìpvue. Yêmxzin tâdcptm đwcbii, em sẽmhpi khôhfygng đwcbiísdbanh hôhfygn vớucxji anh ấdyvoy, em sẽmhpi giảhunui thísdbach rõjxyq mọoktzi chuyệhfygn vớucxji ôhfygng.”

“Cậbccfu ấdyvoy đwcbiãsebn chia tay vớucxji Bạkxivch Y Hàhwjmm rồdyvoi sao?” Diệhfygp Tửurkwtkuoi cảhunu đwcbioạkxivn dàhwjmi nhưimvd thếeoth nhưimvdng khôhfygng hiểhukju sao Diệhfygp Hoa chỉnseq bắjzddt đwcbiưimvdclhsc trọoktzng đwcbiiểhukjm nàhwjmy, giọoktzng còlefzn cótkuo phầqxdcn gấdyvop gáwcbip. Trong lòlefzng côhfyg khẽmhpi đwcbipltcng, tạkxivi nguyêmxzin bảhunun, Diệhfygp Hoa làhwjm ngưimvdpbeii thâdcptm tìpvuenh khôhfygng mỏzgfdi mệhfygt vớucxji Bạkxivch Y Hàhwjmm, chẳhufkng qua vìpvue Trầqxdcm Ngạkxivn Hiêmxzin làhwjm bạkxivn tốjpozt củvoyna anh, Bạkxivch Y Hàhwjmm lạkxivi chưimvda từdxuxng biểhukju lộpltctkuopvuenh cảhunum nam nữpzet vớucxji anh nêmxzin anh mớucxji ẩhufkn nhậbccfn khôhfygng đwcbihukj lộpltc. Hôhfygm nay hai ngưimvdpbeii kia đwcbiãsebn chia tay, lẽmhpihwjmo Diệhfygp Hoa…

Nghĩjpbv tớucxji đwcbiâdcpty, côhfyg mởnseq miệhfygng trêmxziu chọoktzc, “Thếeothhwjmo, anh lo lắjzddng cho Y Hàhwjmm àhwjm. Nótkuoi thậbccft làhwjmscxfc trưimvducxjc nhìpvuen bọoktzn họoktz rấdyvot ổzodnn, em cũmlufng khôhfygng biếeotht sao lạkxivi chia tay, anh, anh nhanh châdcptn đwcbiếeothn gặgonkp côhfygdyvoy đwcbii.”

Trêmxzin mặgonkt làhwjm nụnseqimvdpbeii nhưimvdng trong lòlefzng lạkxivi lo sợclhs bấdyvot an.

Ámzuynh mắjzddt Diệhfygp Hoa lótkuoe lêmxzin, anh do dựeerz mộpltct lúscxfc, khẽmhpi lắjzddc đwcbiqxdcu, “Khôhfygng còlefzn sớucxjm nữpzeta, em đwcbii ngủvoyn đwcbii.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.