Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Chương 427 : Mạt Mạt đáng thương – người có khả năng học nhiều chút!
Tôwzkj Mạqxps t vộcyxp i chạqxps y tớcpki i ôwzkj m lấxfbf y nàxtct ng, hôwzkj lớcpki n:“Cầngjv u vồjgnu ng cầngjv u vồjgnu ng, ta nhớcpki ngưxigc ơxigc i muốwinv n chếtlll t.”
Hồjgnu Túcpki Hồjgnu ng lậmnrt p tứbifa c bịfjcz cuốwinv n húcpki t, ôwzkj m nàxtct ng nhảlfds y nhówwha t.
Lúcpki c nàxtct y cặnspw p phu phụjsor Hồjgnu tiêiaff n sinh còyoip n cówwha Thủrsnb y Muộcyxp i đbifa i tớcpki i.
Thủrsnb y Muộcyxp i bưxigc ớcpki c lêiaff n phírsnb a trưxigc ớcpki c dậmnrt p đbifa ầngjv u hàxtct nh lễylsi vớcpki i Tĩwwha nh thiếtlll u gia cùdlan ng Tôwzkj Mạqxps t.
Tĩwwha nh thiếtlll u gia phấxfbf t ốwinv ng tay ámnrt o mộcyxp t cámnrt i, tuy rằdeyq ng khôwzkj ng chạqxps m vàxtct o thâcpki n thểoasr củrsnb a nàxtct ng ta, nhưxigc ng cũsqcs ng khiếtlll n cho nàxtct ng ta khôwzkj ng thểoasr tiếtlll p tụjsor c dậmnrt p đbifa ầngjv u nữimah a.
Hắwwha n thảlfds n nhiêiaff n nówwha i:“Khôwzkj ng cầngjv n quámnrt đbifa a lễylsi , tiểoasr u thưxigc khôwzkj ng thírsnb ch .”
Thủrsnb y Muộcyxp i lậmnrt p tứbifa c vâcpki ng lờylsi i.
Kim Kếtlll t đbifa ãxylv chạqxps y tớcpki i, đbifa ang đbifa ámnrt nh giámnrt nàxtct ng, thấxfbf y nàxtct ng ta mặnspw c ámnrt o giámnrt p màxtct u hồjgnu ng
nhạqxps t, bêiaff n trong làxtct ámnrt o khoámnrt c vàxtct vámnrt y làxtct màxtct u xanh lámnrt mạqxps , sinh đbifa ộcyxp ng nhưxigc nưxigc ớcpki c trong veo, rấxfbf t làxtct tinh tếtlll .
“Ngưxigc ơxigc i chírsnb nh làxtct Thủrsnb y Muộcyxp i sao.”
Thủrsnb y Muộcyxp i gậmnrt t gậmnrt t đbifa ầngjv u,“Ra mắwwha t Tỷxigc tỷxigc .”
Kim Kếtlll t lôwzkj i kéxdys o tay nàxtct ng, nówwha i:“Tiểoasr u thưxigc nhắwwha c vớcpki i ta vềyytp ngưxigc ơxigc i. Nówwha i muốwinv n mang ta đbifa ếtlll n gặnspw p ngưxigc ơxigc i, quảlfds thựpehx c hôwzkj m nay đbifa ãxylv đbifa ưxigc ợlakr c gặnspw p rồjgnu i.”
Thủrsnb y Muộcyxp i vộcyxp i gặnspw p qua tỷxigc tỷxigc .
Kim Kếtlll t lấxfbf y cámnrt i khăbmsl n mớcpki i tinh tựpehx tay mìvdcx nh mang đbifa i hôwzkj m nay đbifa ưxigc a cho nàxtct ng
ta,“Khôwzkj ng cówwha quàxtct gặnspw p mặnspw t, đbifa âcpki y làxtct tinh phẩpehx m củrsnb a Cẩpehx m Túcpki đbifa ưxigc ờylsi ng, tiểoasr u thưxigc
ban thưxigc ởsqcs ng cho ta, tặnspw ng cho ngưxigc ơxigc i.”
Thủrsnb y Muộcyxp i khôwzkj ng dámnrt m lấxfbf y, Tôwzkj
Mạqxps t cùdlan ng cầngjv u vồjgnu ng ‘phámnrt t đbifa iêiaff n’ xong rồjgnu i, cưxigc ờylsi i nówwha i:“Khôwzkj ng phảlfds i cámnrt i gìvdcx giámnrt
trịfjcz đbifa âcpki u, ngưxigc ơxigc i cứbifa nhậmnrt n lấxfbf y. Vềyytp sau mấxfbf y thứbifa nàxtct y rấxfbf t nhiềyytp u a.”
Thủrsnb y Muộcyxp i thếtlll mớcpki i dámnrt m nhậmnrt n lấxfbf y.
Tôwzkj Mạqxps t tiếtlll n lêiaff n lôwzkj i kéxdys o tay nàxtct ng ta, cẩpehx n thậmnrt n nhìvdcx n, tuy rằdeyq ng vẫmgli n khôwzkj ng
mậmnrt p, nhưxigc ng cũsqcs ng cówwha hơxigc i chúcpki t nởsqcs nang, khírsnb sắwwha c tốwinv t hơxigc n, chỉuqiq làxtct vẫmgli n tỏkkdg a ra
vẻjgnu nhãxylv nhặnspw n rụjsor t rèkmsc .
Nàxtct ng ôwzkj n nhu nówwha i:“Ngưxigc ơxigc i ởsqcs khôwzkj ng quen phưxigc ơxigc ng
Bắwwha c sao? Cówwha phảlfds i nhớcpki nhàxtct hay khôwzkj ng? Khôwzkj ng cầngjv n sợlakr hãxylv i. Phảlfds i ăbmsl n nhiềyytp u cơxigc m
vàxtct o, phảlfds i ngủrsnb ngon giấxfbf c.”
Thủrsnb y Muộcyxp i cảlfds m kírsnb ch nhìvdcx n nàxtct ng, dùdlan ng sứbifa c gậmnrt t đbifa ầngjv u,“Tiểoasr u thưxigc khôwzkj ng cầngjv n lo lắwwha ng ta, ta sẽmeyo tốwinv t thôwzkj i.”
Tôwzkj Mạqxps t nắwwha m cảlfds đbifa ầngjv u vai củrsnb a nàxtct ng,“Đdqfn ưxigc ơxigc ng nhiêiaff n làxtct phảlfds i tốwinv t, chúcpki ng ta còyoip n muốwinv n sốwinv ng nhữimah ng ngàxtct y tốwinv t đbifa ẹmoqa p kìvdcx a.”
Cámnrt c nàxtct ng cùdlan ng nhau hàxtct nh lễylsi vớcpki i Hồjgnu tiêiaff n sinh cùdlan ng Hồjgnu phu nhâcpki n.
Hồjgnu tiêiaff n sinh vuốwinv t râcpki u cưxigc ờylsi i khẽmeyo ,“Mạqxps t nhi, từgyel hôwzkj m nay trởsqcs đbifa i bắwwha t đbifa ầngjv u chuẩpehx n
bịfjcz cho ngưxigc ơxigc i chưxigc ơxigc ng trìvdcx nh họprnk c y, ngưxigc ơxigc i chuẩpehx n bịfjcz tốwinv t chưxigc a?”
Đdqfn ầngjv u củrsnb a Tôwzkj Mạqxps t giưxigc ơxigc ng lêiaff n,“Đdqfn ưxigc ơxigc ng nhiêiaff n!”
Hồjgnu phu nhâcpki n cưxigc ờylsi i nówwha i:“Vàxtct o trong phòyoip ng rồjgnu i hãxylv y nówwha i, bêiaff n ngoàxtct i rấxfbf t lạqxps nh.”
Tĩwwha nh thiếtlll u gia khówwha đbifa ưxigc ợlakr c dịfjcz p gówwha p vui,“Chưxigc ơxigc ng trìvdcx nh họprnk c cưxigc ỡyytp i ngựpehx a bắwwha n cung, võcpki côwzkj ng cũsqcs ng phảlfds i tăbmsl ng thêiaff m rồjgnu i.”
Hai bêiaff n thámnrt i dưxigc ơxigc ng Tôwzkj Mạqxps t đbifa ộcyxp t nhiêiaff n giậmnrt t giậmnrt t, nhìvdcx n vềyytp phírsnb a Tĩwwha nh thiếtlll u gia,“Khôwzkj ng phảlfds i chứbifa , cámnrt c ngưxigc ờylsi i muốwinv n mệwinv t chếtlll t ta sao.”
Hồ
Lú
Thủ
Tĩ
Hắ
Thủ
Kim Kế
“Ngư
Thủ
Kim Kế
Thủ
Kim Kế
Thủ
Thủ
Tô
Nà
Thủ
Tô
Cá
Hồ
Đ
Hồ
Tĩ
Hai bê
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.