Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Chương 426 : Tên trọng sắc khinh bạn
Đlzby ódetj làqboi chỗngvo ởfzug củrqdc a dâfwkn n chúnamv ng bìpjpv nh thưscud ờscud ng, nhưscud ng cũlkdl ng làqboi nơckgo i códetj sứlevg c sốlzby ng nhấjoxq t, náxqfk o nhiệwykw t nhấjoxq t.
Trong đipdm ódetj cũlkdl ng códetj rấjoxq t nhiềphic u kháxqfk ch thưscud ơckgo ng giàqboi u códetj , thâfwkn n quyếjdgb n củrqdc a quan lạwykw i ….
Thờscud i đipdm iểnhlv m mặlwyq t trờscud i lêdmmw n cao nhấjoxq t, bọnamv n họnamv đipdm ếjdgb n mộxjrl t chỗngvo thoạwykw t nhìpjpv n rấjoxq t giốlzby ng mộxjrl t tòbvxj a nhàqboi thưscud ờscud ng dâfwkn n.
Tuy rằincs ng sâfwkn n khômdkj ng nhỏebuy , nhưscud ng làqboi bởfzug i vìpjpv ởfzug kinh thàqboi nh, quy chếjdgb kiếjdgb n trúnamv c
phảnmrm i nghiêdmmw m khắufjm c tuâfwkn n thủrqdc quy đipdm ịhahk nh củrqdc a triềphic u đipdm ìpjpv nh, khômdkj ng dáxqfk m rấjoxq t vưscud ợlkdl t
qua, bứlevg c tưscud ờscud ng màqboi u trắufjm ng đipdm áxqfk đipdm en, khômdkj ng códetj gìpjpv trang tríondf màqboi u sắufjm c rựwrcg c rỡkefe .
Cảnmrm nh cửjvyv a chíondf nh cũlkdl ng làqboi loạwykw i bìpjpv nh thưscud ờscud ng, chỉeale códetj báxqfk n gian cổxjrl ng tòbvxj vòbvxj , hơckgo n nữincs a mởfzug i ởfzug phíondf a đipdm ômdkj ng nam.
Tômdkj Mạwykw t hiếjdgb u kỳwzcp nódetj i:“Đlzby âfwkn y làqboi ngưscud ơckgo i mua sao?”
Tĩlkdl nh thiếjdgb u gia hơckgo i hơckgo i vuốlzby t cằincs m.
Tômdkj Mạwykw t lo lắufjm ng nódetj i:“Bọnamv n họnamv códetj thểnhlv biếjdgb t khômdkj ng?”
Dùowum sao Tômdkj gia biếjdgb t hắufjm n làqboi Hoàqboi ng Phủrqdc Cẩdjxw n, vậrxqm y tháxqfk i tửjvyv vàqboi hoàqboi ng đipdm ếjdgb khẳwrcg ng đipdm ịhahk nh đipdm ềphic u biếjdgb t.
Tĩlkdl nh thiếjdgb u gia nhẹvycz giọnamv ng an ủrqdc i nàqboi ng,“Đlzby ừqboi ng sợlkdl , khômdkj ng códetj gìpjpv . Cáxqfk i nàqboi y bọnamv n họnamv
khômdkj ng biếjdgb t. Hắufjm n chỉeale biếjdgb t làqboi ta khômdkj ng thíondf ch đipdm ọnamv c sáxqfk ch, khômdkj ng thíondf ch hoàqboi ng
cung, mộxjrl t lòbvxj ng hưscud ớrtjk ng tớrtjk i cuộxjrl c sốlzby ng dâfwkn n dãpfyr bêdmmw n ngoàqboi i, cho nêdmmw n rấjoxq t nhiềphic u
lúnamv c cũlkdl ng khômdkj ng câfwkn u nệwykw , ta rấjoxq t tựwrcg do. Hắufjm n bắufjm t đipdm ầxzls u còbvxj n pháxqfk i ngưscud ờscud i theo dõpjpv i ta. Sau lạwykw i pháxqfk t hiệwykw n ta bấjoxq t quáxqfk làqboi đipdm ếjdgb n thểnhlv nghiệwykw m cuộxjrl c sốlzby ng. Cũlkdl ng liềphic n từqboi bỏebuy . Bọnamv n họnamv biếjdgb t ta làqboi Tĩlkdl nh thiếjdgb u gia, lạwykw i khômdkj ng biếjdgb t sựwrcg tìpjpv nh chíondf nh
thứlevg c ta muốlzby n làqboi m.”
Tômdkj Mạwykw t gậrxqm t đipdm ầxzls u, vậrxqm y thìpjpv tốlzby t, nhưscud ng vẫscud n phảnmrm i cẩdjxw n thậrxqm n.
Lúnamv c nàqboi y nàqboi ng nhìpjpv n thấjoxq y trong chỗngvo tốlzby i códetj mấjoxq y cáxqfk i bódetj ng ngưscud ờscud i xẹvycz t qua, A Líondf tiếjdgb n lêdmmw n nódetj i:“Chủrqdc tửjvyv , hếjdgb t thảnmrm y an toàqboi n.”
Tĩlkdl nh thiếjdgb u gia gậrxqm t t đipdm ầxzls u, nắufjm m tay Tômdkj Mạwykw t bưscud ớrtjk c vàqboi o sâfwkn n, nômdkj bộxjrl c bêdmmw n trong lậrxqm p tứlevg c đipdm i lêdmmw n nghêdmmw nh đipdm ódetj n.
Tômdkj Mạwykw t hỏebuy i:“Mỗngvo i lầxzls n đipdm ềphic u âfwkn m thầxzls m códetj ngưscud ờscud i xem xéplum t códetj ngưscud ờscud i theo dõpjpv i khômdkj ng àqboi ?”
Tĩlkdl nh thiếjdgb u gia cưscud ờscud i cưscud ờscud i,“Đlzby únamv ng.”
Tômdkj Mạwykw t âfwkn m thầxzls m bộxjrl i phụgfvl c hắufjm n, thậrxqm t sựwrcg làqboi đipdm ủrqdc cẩdjxw n thậrxqm n a.
“Ha ha, ha ha ha, cha, thậrxqm t vậrxqm y sao?...... A, bọnamv n họnamv đipdm ếjdgb n đipdm âfwkn y sao? Thậrxqm t sao? Ai nha, rốlzby t cụgfvl c đipdm ãpfyr đipdm ếjdgb n đipdm âfwkn y, ta nhớrtjk bọnamv n họnamv muốlzby n chếjdgb t......”
Mớrtjk i
vừqboi a đipdm i hai bưscud ớrtjk c, chợlkdl t nghe thấjoxq y tạwykw i chỗngvo cửjvyv a tròbvxj n códetj tiếjdgb ng nódetj i thanh thúnamv y vang lêdmmw n, mộxjrl t loạwykw t tiếjdgb ng bưscud ớrtjk c châfwkn n truyềphic n đipdm ếjdgb n, mộxjrl t bódetj ng dáxqfk ng đipdm ỏebuy nhưscud lửjvyv a nhàqboi o vềphic phíondf a Tômdkj Mạwykw t.
Tưscud thếjdgb kia, tựwrcg a hồifpv muốlzby n đipdm em Tômdkj Mạwykw t lậrxqm t qua lậrxqm t lạwykw i xem xéplum t.
Tĩlkdl nh thiếjdgb u gia ômdkj m chặlwyq t Tômdkj Mạwykw t, nhẹvycz nhàqboi ng néplum tráxqfk nh.
Hồifpv Túnamv Hồifpv ng nhàqboi o tớrtjk i lạwykw i bịhahk nhàqboi o tớrtjk i chỗngvo khômdkj ng ngưscud ờscud i, lậrxqm p tứlevg c ngãpfyr văhthi ng ra ngoàqboi i.
Bêdmmw n cạwykw nh Lăhthi ng Nhưscud ợlkdl c cưscud ờscud i đipdm i lêdmmw n tiếjdgb p đipdm ưscud ợlkdl c nàqboi ng.
Hồifpv Túnamv Hồifpv ng vỗngvo ngựwrcg c, phẫscud n nộxjrl nhìpjpv n Tĩlkdl nh thiếjdgb u gia,“Quáxqfk đipdm áxqfk ng !”
Trong đ
Thờ
Tuy rằ
Cả
Tô
Tĩ
Tô
Dù
Tĩ
Tô
Lú
Tĩ
Tô
Tĩ
Tô
“Ha ha, ha ha ha, cha, thậ
Mớ
Tư
Tĩ
Hồ
Bê
Hồ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.