Nụ Hôn Của Sói

Chương 41 : Hãy tin em (Đầu)

    trước sau   
hsdsnh cửqdlfa dụpxgsc vọdjhrng mộrjpft khi đwalmãqwks đwalmưqdlfezarc mởoqoi ra thìjlec nhữodexng đwalmêkhrmkhrm cựesfhc lạyfnqc sẽorei nhẹzqha nhàuuoxng ngấxjgjm vàuuoxo lòesfhng ngưqdlfxcohi.

Đnzyjôxzzri bồqmqang đwalmbcmco củjoosa côxzzr phậcgsip phồqmqang lêkhrmn xuốcbgang cùqdlfng vớjoosi nhịvhbrp thởoqoi hổxezfn hểqdlfn, vòesfhng eo thon gọdjhrn đwalmzqhap đwalmếoqoin mêkhrm ngưqdlfxcohi…

Trong đwalmêkhrmm khuya máhsdst lạyfnqnh, áhsdsnh đwalmèuwuan đwalmưqdlfxcohng chiếoqoiu rọdjhri vàuuoxo màuuoxn đwalmêkhrmm huyềdjhrn diệkxnlu.

Thưqdlfezarng Đnzyjếoqoi ban tặyfnqng côxzzr cho hắzkdnn, côxzzr thựesfhc sựesfhuuox áhsdsnh cầkrvru vồqmqang trong đwalmêkhrmm…

Trong căcorhn phòesfhng ấxjgjm áhsdsp, trêkhrmn chiếoqoic giưqdlfxcohng mềdjhrm mạyfnqi, hắzkdnn mặyfnqc sứvmdxc tiếoqoin sâuwuau vàuuox chinh phụpxgsc, khoáhsdsi cảbcmcm tộrjpft đwalmrjpf từesfh sựesfh hoàuuox quyệkxnln củjoosa hắzkdnn vàuuoxxzzr nhưqdlf thuỷbcmc triềdjhru tràuuoxo dâuwuang mạyfnqnh mẽorei, nuốcbgat trọdjhrn lấxjgjy hắzkdnn.

Rồqmqai từesfh từesfh, hắzkdnn quêkhrmn đwalmi tấxjgjt cảbcmc, khôxzzrng còesfhn đwalmqdlf ýrvdd đwalmếoqoin cảbcmcm giáhsdsc củjoosa côxzzr, mêkhrm dạyfnqi tậcgsin hưqdlfoqoing ngưqdlfxcohi phụpxgs nữodexuuox hắzkdnn khao kháhsdst từesfhuwuau.


rnuk lẽorei do đwalmưqdlfezarc huấxjgjn luyệkxnln nêkhrmn cơjnlp thểqdlfxzzr dẻdwoto dai hơjnlpn rấxjgjt nhiềdjhru so vớjoosi tưqdlfoqoing tưqdlfezarng củjoosa hắzkdnn, tay châuwuan côxzzrrnuk thểqdlf gấxjgjp khúuplrc ởoqoi mọdjhri górnukc đwalmrjpf, dùqdlfrnukoqoiqdlf thếoqoiuuoxo thìjlecxzzr đwalmdjhru córnuk thểqdlf phốcbgai hợezarp rấxjgjt ăcorhn ýrvdd vớjoosi hắzkdnn, khiếoqoin hắzkdnn dễcgsiuuoxng thâuwuam nhậcgsip vàuuoxo nơjnlpi sâuwuau kíhsdsn nhấxjgjt củjoosa côxzzr.

Khoáhsdsi cảbcmcm mãqwksnh liệkxnlt khiếoqoin đwalmrjpfng táhsdsc nhanh hơjnlpn, càuuoxng lúuplrc càuuoxng kíhsdsch thíhsdsch, càuuoxng lúuplrc càuuoxng mãqwksnh liệkxnlt. Lưqdlfng hắzkdnn lêkhrmn xuốcbgang khôxzzrng mệkxnlt mỏvgkui, hắzkdnn nhìjlecn khuôxzzrn mặyfnqt lấxjgjm tấxjgjm mồqmqaxzzri củjoosa côxzzr, nghe tiếoqoing rêkhrmn củjoosa côxzzr, bỗqmqang nhớjoos đwalmếoqoin quãqwksng thờxcohi gian màuuox hắzkdnn vấxjgjt vảbcmc theo đwalmuổxezfi côxzzr, nhớjoos tớjoosi câuwuau nórnuki lạyfnqnh lùqdlfng củjoosa côxzzr: “Chúuplrng ta khôxzzrng cùqdlfng mộrjpft thếoqoi giớjoosi!”

esfhng hắzkdnn bỗqmqang nhórnuki đwalmau, hắzkdnn hôxzzrn thôxzzr bạyfnqo lêkhrmn đwalmôxzzri môxzzri đwalmvgku hồqmqang củjoosa côxzzr, cắzkdnn nhẹzqhakhrmn ngưqdlfxcohi côxzzr. Dãqwkshsdsnh nguyêkhrmn thuỷbcmc nhấxjgjt củjoosa hắzkdnn tràuuoxo dâuwuang, khao kháhsdst chinh phụpxgsc làuuoxm hắzkdnn mấxjgjt hoàuuoxn toàuuoxn lýrvdd tríhsds.

“Chúuplrng ta cùqdlfng mộrjpft thếoqoi giớjoosi!” Hắzkdnn cao giọdjhrng tuyêkhrmn bốcbga, đwalmrjpfng táhsdsc củjoosa hắzkdnn càuuoxng cuồqmqang nhiệkxnlt hơjnlpn. “Chúuplrng ta khôxzzrng nhữodexng cùqdlfng mộrjpft thếoqoi giớjoosi, màuuox em còesfhn làuuox củjoosa anh, hoàuuoxn toàuuoxn thuộrjpfc vềdjhr anh.”

“Ừhihq…” Giọdjhrng côxzzrubikng run lêkhrmn theo cơjnlp thểqdlf, áhsdsnh mắzkdnt chìjlecm đwalmzkdnm trong đwalmêkhrmkhrm.

Khoáhsdsi cảbcmcm cựesfhc đwalmrjpf che lấxjgjp nỗqmqai đwalmau trong tim hắzkdnn. Hắzkdnn ôxzzrm côxzzr, tay đwalmnakt lấxjgjy lưqdlfng côxzzr… Đnzyjqdlf mỗqmqai lầkrvrn hạyfnq xuốcbgang, tiếoqoin vàuuoxo sâuwuau hơjnlpn, nhưqdlf thếoqoi mớjoosi córnuk thểqdlf lấxjgjp đwalmkrvry kháhsdst khao trong lòesfhng hắzkdnn.

“Anh muốcbgan em nórnuki… Anh muốcbgan nghe từesfh chíhsdsnh miệkxnlng em nórnuki ra rằkrvrng em làuuox ngưqdlfxcohi phụpxgs nữodex củjoosa anh!”

“Em… em làuuox ngưqdlfxcohi phụpxgs nữodex củjoosa anh!” Giọdjhrng côxzzrjnlp hồqmqa khôxzzrng rõstmi.

“Em nórnuki lạyfnqi lầkrvrn nữodexa đwalmi!”

xzzr ôxzzrm chặyfnqt vai hắzkdnn, hổxezfn hểqdlfn nórnuki: “An Dĩiqni Phong, em làuuox ngưqdlfxcohi phụpxgs nữodex củjoosa anh, em làuuox ngưqdlfxcohi phụpxgs nữodex duy nhấxjgjt củjoosa anh, khôxzzrng ai córnuk thểqdlf chia rẽorei chúuplrng ta…”

Thịvhbr giáhsdsc bịvhbrhsdsch thíhsdsch, thíhsdsnh giáhsdsc cũubikng hoàuuoxn toàuuoxn bịvhbrhsdsch thíhsdsch, hắzkdnn thựesfhc sựesfh pháhsdst đwalmkhrmn, khôxzzrng ngừesfhng tiếoqoin lêkhrmn, tham lam chiếoqoim lấxjgjy côxzzr

“A!” Côxzzr hoảbcmcng loạyfnqn cắzkdnn vai hắzkdnn nhưqdlf đwalmqdlfjlecm néiqnin tiếoqoing rêkhrmn sung sưqdlfjoosng củjoosa mìjlecnh.

“An Dĩiqni Phong!” Cơjnlp thểqdlf mềdjhrm mạyfnqi củjoosa côxzzr cứvmdxng lạyfnqi trong giâuwuay láhsdst, sốcbgang lưqdlfng thẳtkqeng ra…


“Gọdjhri anh làuuox Phong!”

“Phong…” Côxzzr chủjoos đwalmrjpfng hôxzzrn hắzkdnn, khéiqnio lẻdwoto đwalmưqdlfa lưqdlfnakti vàuuoxo miệkxnlng hắzkdnn…

Hắzkdnn kíhsdsch đwalmrjpfng hôxzzrn đwalmáhsdsp lạyfnqi, rồqmqai bỗqmqang cảbcmcm thấxjgjy chỗqmqa tiếoqoip xúuplrc củjoosa họdjhrrnuk mộrjpft dòesfhng nưqdlfjoosc ấxjgjm tràuuoxo ra bao bọdjhrc lấxjgjy chỗqmqa đwalmórnuk củjoosa hắzkdnn… Cơjnlp thểqdlfxzzr mềdjhrm đwalmi trong tiếoqoing rêkhrmn khe khẽorei.

Hắzkdnn làuuoxm côxzzr nhanh lêkhrmn đwalmehgenh nhưqdlf vậcgsiy sao!?

Đnzyjâuwuay làuuox niềdjhrm tựesfhuuoxo vàuuox thoảbcmcqwksn lớjoosn nhấxjgjt củjoosa hắzkdnn từesfhuplrc chàuuoxo đwalmxcohi đwalmếoqoin giờxcoh, ngay cảbcmc khi córnukuuoxng trăcorhm ngưqdlfxcohi gọdjhri hắzkdnn làuuox “anh Phong” hắzkdnn cũubikng khôxzzrng thấxjgjy tựesfhuuoxo nhưqdlfuplrc nàuuoxy.

Hắzkdnn càuuoxng hưqdlfng phấxjgjn hơjnlpn, tiếoqoin vàuuoxo sâuwuau hơjnlpn, cứvmdx thếoqoi cho đwalmếoqoin khi ngưqdlfxcohi côxzzr nhưqdlf mềdjhrm nhũubikn trong lòesfhng hắzkdnn, côxzzr khẽorei cấxjgjt tiếoqoing: “Em yêkhrmu anh!”

uplrc ấxjgjy thếoqoi giớjoosi nhưqdlf nổxezf tung. Hắzkdnn cảbcmcm thấxjgjy mộrjpft nỗqmqai xúuplrc đwalmrjpfng mãqwksnh liệkxnlt bao trùqdlfm toàuuoxn thâuwuan. Hắzkdnn càuuoxng kíhsdsch đwalmrjpfng hơjnlpn trong tiếoqoing rêkhrmn đwalmau đwalmjoosn củjoosa côxzzr, hắzkdnn khôxzzrng thểqdlf kiềdjhrm chếoqoi nổxezfi mìjlecnh nữodexa…

Đnzyjang ởoqoi đwalmehgenh đwalmiểqdlfm, đwalmrjpft nhiêkhrmn hắzkdnn nhớjoos đwalmếoqoin mộrjpft việkxnlc rấxjgjt quan trọdjhrng, đwalmang ởoqoi đwalmehgenh đwalmiểqdlfm, hắzkdnn liềdjhrn rúuplrt ra… Khôxzzrng khíhsds lạyfnqnh bêkhrmn ngoàuuoxi làuuoxm cho nhữodexng khoáhsdsi cảbcmcm vàuuoxqdlfng phấxjgjn củjoosa hắzkdnn tan thàuuoxnh mâuwuay khórnuki. Hắzkdnn cắzkdnn răcorhng, cau màuuoxy, cơjnlp thểqdlf run lêkhrmn, mộrjpft dòesfhng trắzkdnng ngàuuox tuôxzzrn tràuuoxo vàuuox thấxjgjm đwalmggzim chiếoqoic ga trảbcmci giưqdlfxcohng…

“Mẹzqha kiếoqoip!” Hắzkdnn chửqdlfi thầkrvrm, giốcbgang nhưqdlf vừesfha ởoqoi trêkhrmn mâuwuay bỗqmqang bịvhbr đwalmdjhry xuốcbgang vựesfhc sâuwuau vạyfnqn trưqdlfezarng.

xzzr ngồqmqai dậcgsiy, ôxzzrm chặyfnqt hắzkdnn, làuuoxm ấxjgjm lêkhrmn sựesfh lạyfnqnh giáhsds củjoosa hắzkdnn, lấxjgjy đwalmkrvry sựesfh hẫggzing hụpxgst củjoosa hắzkdnn.

“Thựesfhc ra, anh khôxzzrng cầkrvrn phảbcmci…”

“Nhỡnaktrnuk… thìjlec sẽorei phiềdjhrn lắzkdnm.”

“Anh khôxzzrng muốcbgan em sinh cho anh mộrjpft đwalmvmdxa con àuuox?”


Hắzkdnn cưqdlfxcohi gưqdlfezarng, lắzkdnc đwalmkrvru: “Mộrjpft mìjlecnh anh táhsdsc oai táhsdsc quáhsdsi vẫggzin còesfhn chưqdlfa đwalmjoos sao? Lạyfnqi còesfhn muốcbgan thêkhrmm mộrjpft thằkrvrng con hạyfnqi dâuwuan hạyfnqi nưqdlfjoosc nữodexa àuuox?”

xzzr ngưqdlfjoosc mắzkdnt nhìjlecn hắzkdnn, thấxjgjt vọdjhrng buôxzzrng tay, im lặyfnqng nằkrvrm xuốcbgang giưqdlfxcohng. Máhsdsi tórnukc rốcbgai rơjnlpi trêkhrmn gốcbgai, mộrjpft vàuuoxi sợezari thấxjgjm mồqmqaxzzri ưqdlfjoost díhsdsnh trêkhrmn miệkxnlng. Cơjnlp thểqdlf trắzkdnng muốcbgat vẫggzin hằkrvrn vếoqoit môxzzri hôxzzrn, giốcbgang nhưqdlf nhữodexng bôxzzrng mai đwalmvgku trêkhrmn tuyếoqoit trắzkdnng, mộrjpft vẻdwot đwalmzqhap córnuk chúuplrt thêkhrmqdlfơjnlpng. Đnzyjôxzzri châuwuan thon dàuuoxi khéiqnip hờxcoh, mộrjpft dòesfhng máhsdsu đwalmvgku chảbcmcy trêkhrmn đwalmôxzzri châuwuan trắzkdnng muốcbgat ấxjgjy… Thoạyfnqt nhìjlecn tưqdlfoqoing nhưqdlfxzzr vừesfha bịvhbrqdlfnaktng hiếoqoip thêkhrm thảbcmcm.

esfhng hắzkdnn thắzkdnt lạyfnqi, họdjhrng khôxzzr đwalmếoqoin đwalmau ráhsdst. Hắzkdnn áhsdsy náhsdsy dựesfha vàuuoxo giưqdlfxcohng, ôxzzrm lấxjgjy cơjnlp thểqdlf mềdjhrm mạyfnqi củjoosa côxzzr từesfh phíhsdsa sau, nhẹzqha nhàuuoxng hôxzzrn lêkhrmn vai côxzzr.

“Córnuk phảbcmci anh thôxzzr bạyfnqo quáhsds khôxzzrng?”

“Khôxzzrng!”

“Xin lỗqmqai!” Hắzkdnn đwalmvhbrnh sẽorei nhẹzqha nhàuuoxng vớjoosi côxzzr, nhưqdlfng khôxzzrng ngờxcoh khao kháhsdst dụpxgsc vọdjhrng làuuoxm hắzkdnn quêkhrmn đwalmi tấxjgjt cảbcmc. Côxzzr nhìjlecn lêkhrmn khuôxzzrn mặyfnqt đwalmkrvry áhsdsy náhsdsy củjoosa hắzkdnn, nởoqoi nụpxgsqdlfxcohi ngọdjhrt ngàuuoxo.

“Khôxzzrng thôxzzr bạyfnqo thậcgsit màuuox.”

“Nhưqdlfng, trôxzzrng em…” Hắzkdnn chạyfnqm lêkhrmn đwalmôxzzri môxzzri sưqdlfng đwalmvgku củjoosa côxzzr, kéiqnio nhữodexng sợezari tórnukc đwalmang che mặyfnqt côxzzr, cẩdjhrn thậcgsin giúuplrp côxzzr vuốcbgat lạyfnqi máhsdsi tórnukc rốcbgai. “… thậcgsit đwalmáhsdsng thưqdlfơjnlpng!”

xzzruwuang cằkrvrm hắzkdnn, nởoqoi mộrjpft nụpxgsqdlfxcohi rạyfnqng rỡnakt khiếoqoin hắzkdnn khôxzzrng bao giờxcoh quêkhrmn đwalmưqdlfezarc.

“Anh chàuuoxng đwalmzqhap trai! Em rấxjgjt hàuuoxi lòesfhng vớjoosi anh, anh khôxzzrng nhữodexng rấxjgjt đwalmzqhap trai, màuuox thâuwuan hìjlecnh cũubikng rấxjgjt đwalmzqhap, thểqdlf lựesfhc cũubikng tốcbgat… Em quyếoqoit đwalmvhbrnh chọdjhrn anh, từesfhxzzrm nay em sẽorei bao anh!”

“Anh thậcgsit may mắzkdnn, nhưqdlfng anh vẫggzin còesfhn ba nghìjlecn mỹffva nữodex trong hậcgsiu cung nữodexa.”

“Từesfhuwuay giờxcoh anh sẽorei khôxzzrng nhớjoos nhung gìjlec hậcgsiu cung củjoosa anh nữodexa, hãqwksy nhớjoosstmi, anh làuuox “vậcgsit cưqdlfng” củjoosa riêkhrmng em!”

Hắzkdnn nghe màuuoxesfhng tràuuoxn ngậcgsip hâuwuan hoan, cốcbgajlecnh trêkhrmu côxzzr: “Thếoqoi anh córnuk đwalmưqdlfezarc pháhsds lệkxnl mộrjpft, hai lầkrvrn khôxzzrng?”


xzzr kiêkhrmn đwalmvhbrnh lắzkdnc đwalmkrvru: “Khôxzzrng thểqdlf, tuyệkxnlt đwalmcbgai khôxzzrng đwalmưqdlfezarc!”

“Vậcgsiy… còesfhn phảbcmci xem em córnuk thểqdlfuuoxm thoảbcmcqwksn anh khôxzzrng đwalmãqwks…”

Hắzkdnn lậcgsit ngưqdlfxcohi đwalmèuwuakhrmn ngưqdlfxcohi côxzzr, huyếoqoit mạyfnqch lạyfnqi sôxzzri tràuuoxo…

xzzrqdlfxcohi nórnuki vớjoosi hắzkdnn: “Thựesfhc ra anh khôxzzrng cầkrvrn phảbcmci lo, em đwalmang trong thờxcohi kỳcgsi an toàuuoxn, tuyệkxnlt đwalmcbgai khôxzzrng córnuk thai đwalmưqdlfezarc.”

“Thếoqoi àuuox?! Sao em khôxzzrng nórnuki sớjoosm hơjnlpn!”

Hắzkdnn khôxzzrng lo lắzkdnng gìjlec nữodexa, hếoqoit mìjlecnh tậcgsin hưqdlfoqoing khoáhsdsi cảbcmcm đwalmehgenh đwalmiểqdlfm, cứvmdx tiếoqoin sâuwuau vàuuoxo cơjnlp thểqdlfxjgjm nórnukng củjoosa côxzzr

Đnzyjiểqdlfm kháhsdsc nhau lớjoosn nhấxjgjt giữodexa tìjlecnh vàuuox dụpxgsc làuuoxoqoi chỗqmqa: Tìjlecnh rấxjgjt vôxzzrqdlf, córnukjlecnh, dùqdlfrnuk đwalmau khổxezf đwalmếoqoin mứvmdxc nàuuoxo cũubikng cam tâuwuam tìjlecnh nguyệkxnln. Dụpxgsc làuuox tựesfh bảbcmcn thâuwuan mìjlecnh, córnuk dụpxgsc, dùqdlf đwalmau đwalmjoosn thếoqoiuuoxo cũubikng sẽorei cốcbga chiếoqoim lấxjgjy làuuoxm củjoosa riêkhrmng mìjlecnh.

Cho nêkhrmn tìjlecnh cùqdlfng dụpxgsc nếoqoiu kếoqoit hợezarp lạyfnqi sẽoreiuuox tuyệkxnlt vờxcohi nhấxjgjt, hai nỗqmqai đwalmau đwalmórnuk khôxzzrng thểqdlfhsdsch rờxcohi!

Áagonnh nắzkdnng gay gắzkdnt ban trưqdlfa chiếoqoiu rọdjhri thếoqoi giớjoosi im ắzkdnng, đwalmáhsdsnh thứvmdxc Tưqdlf Đnzyjqmqa Thuầkrvrn tỉehgenh dậcgsiy từesfh nhữodexng giấxjgjc mơjnlp đwalmzqhap đwalmorei. Vừesfha mởoqoi mắzkdnt côxzzr nhìjlecn thấxjgjy An Dĩiqni Phong đwalmang ôxzzrm mìjlecnh ngủjoos ngon làuuoxnh, khoéiqni miệkxnlng vẫggzin nởoqoi nụpxgsqdlfxcohi ngọdjhrt ngàuuoxo.

xzzr khôxzzrng muốcbgan đwalmáhsdsnh thứvmdxc hắzkdnn khỏvgkui giấxjgjc mơjnlp, nhẹzqha nhàuuoxng ngồqmqai dậcgsiy, kéiqnio chăcorhn đwalmzkdnp cho hắzkdnn, đwalmi ra phòesfhng kháhsdsch vàuuoxiqnio tấxjgjm rèuwuam cửqdlfa.

Đnzyjêkhrmm vàuuox ngàuuoxy thay phiêkhrmn nhau luâuwuan chuyểqdlfn làuuox quy luậcgsit khôxzzrng bao giờxcoh thay đwalmxezfi.

Sốcbgang chếoqoit cũubikng làuuox sốcbga mệkxnlnh màuuox con ngưqdlfxcohi khôxzzrng thểqdlf tráhsdsnh đwalmưqdlfezarc.

Nhưqdlfng côxzzr khôxzzrng muốcbgan hắzkdnn phảbcmci chịvhbru sựesfh an bàuuoxi đwalmórnuk củjoosa sốcbga phậcgsin.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.