Nụ Hôn Của Sói

Chương 34 : Hẹn hò (Kết)

    trước sau   
“Con nhìcnirn con xem…” Ôjrpmng chỉesfishjnn bộjrpmweofy màesfixawl đdzdzang mặivnlc, quáweoft to: “Sao con lạiwtui ăannen mặivnlc thếtpclesfiy!”

xawlwmcpi mặivnlt, khôxawlng trảesfi lờncpei, vàesfinwudng khôxawlng biếtpclt trảesfi lờncpei thếtpclesfio.

“Côxawlyptm biếtpclt làesfi con đdzdzang làesfim gìcnir khôxawlng? Con cóyptm biếtpclt ngưbycbncpei đdzdzàesfin ôxawlng nàesfiy làesfi ai khôxawlng?” Ôjrpmng chỉesfi tay vàesfio An Dĩyzmn Phong, từsjinng câjglqu từsjinng chữbpwo từsjin trong kẽkxtzanneng pháweoft ra. “Hắxpocn làesfishjnn tộjrpmi phạiwtum khôxawlng thểcfzi tha thứbvyh, tộjrpmi củixnda hắxpocn đdzdzáweofng xửxnwg bắxpocn mộjrpmt trăannem lầfefkn!”

xawl quay đdzdzfefku nhìcnirn hắxpocn, hắxpocn quay ngưbycbncpei nébycb tráweofnh áweofnh mắxpoct côxawl.

“Con biếtpclt.” Côxawl chầfefkm chậrhunm quỳixnd xuốxhkyng trưbycbwmkrc mặivnlt Tưbycb Đxhkyjglq Nhiêshjnu. “Nhưbycbng con yêshjnu anh ấemwqy, thậrhunt lòklilng yêshjnu anh ấemwqy. Con chưbycba từsjinng yêshjnu mộjrpmt ai màesfi bấemwqt chấemwqp tấemwqt cảesfi nhưbycb vậrhuny, sau nàesfiy cũnwudng sẽkxtz khôxawlng…”

Trìcnirnh Bùlrtwi Nhiêshjnn quay ngưbycbncpei, kébycbo cửxnwga vàesfi chậrhunm rãpcxki đdzdzi ra ngoàesfii. Tưbycb Đxhkyjglq Nhiêshjnu thấemwqy vậrhuny lạiwtui càesfing bi phẫklykn. Ôjrpmng giơsjinesfin tay lêshjnn đdzdzjnapnh đdzdzáweofnh côxawl con gáweofi đdzdzang quỳixnd trưbycbwmkrc mặivnlt mìcnirnh nhưbycbng tay ôxawlng cứbvyh run rẩeumby giữbpwoa khôxawlng trung, rồjglqi ôxawlng kébycbo tay côxawlyptmi: “Đxhkyi, vềevgv nhàesfi vớwmkri bốxhky.”


xawl ngoáweofi lạiwtui đdzdzzctnng sau, An Dĩyzmn Phong vẫklykn khôxawlng nhìcnirn côxawl, khôxawlng hiểcfziu sao côxawl bắxpoct đdzdzfefku thấemwqy hoang mang, lo sợohif, chợohift cóyptm mộjrpmt dựohif cảesfim chẳyptmng làesfinh.

xawl hiểcfziu rằzctnng, nếtpclu bâjglqy giờncpexawl đdzdzi thậrhunt, sau nàesfiy An Dĩyzmn Phong sẽkxtzpcxki mãpcxki khôxawlng gặivnlp côxawl nữbpwoa!

“Khôxawlng, con khôxawlng đdzdzi!”

xawl giằzctnng tay ôxawlng ra, vộjrpmi vãpcxkyptmi rõbycb lậrhunp trưbycbncpeng củixnda mìcnirnh: “Bốxhky, con biếtpclt làesfi con khôxawlng thểcfzi lấemwqy anh ấemwqy, con chỉesfishjnu anh ấemwqy thôxawli, khôxawlng đdzdzưbycbohifc sao? Con sẽkxtz khôxawlng đdzdzcfzi bốxhky phảesfii mấemwqt mặivnlt đdzdzâjglqu. Trưbycbwmkrc mặivnlt ngưbycbncpei kháweofc, con cóyptm chếtpclt cũnwudng sẽkxtz khôxawlng thừsjina nhậrhunn làesfiyptmcnirnh cảesfim vớwmkri anh ấemwqy, xin bốxhkypcxky cho con đdzdzưbycbohifc gặivnlp anh ấemwqy vàesfio ban đdzdzêshjnm, khi đdzdzóyptm khôxawlng ai nhìcnirn thấemwqy vàesfi nhậrhunn ra con.”

bycb Đxhkyjglq Nhiêshjnu cốxhky gắxpocng kìcnirm nébycbn cơsjinn tứbvyhc giậrhunn củixnda mìcnirnh, thấemwqp giọtpclng hỏjglqi: “Con cóyptm biếtpclt con đdzdzang nóyptmi gìcnir khôxawlng?”

“Lầfefkn sau hẹolnin gặivnlp anh ấemwqy nhấemwqt đdzdzjnapnh con sẽkxtz thậrhunt cẩeumbn thậrhunn, chúwmcpng con sẽkxtz cốxhky gắxpocng gặivnlp nhau thậrhunt íoegqt, bao nhiêshjnu cũnwudng đdzdzưbycbohifc, cho dùlrtw mỗbpwoi năannem mộjrpmt lầfefkn… Bốxhky, con xin bốxhky, con khôxawlng thểcfzi khôxawlng gặivnlp anh ấemwqy…”

“Con!”

“Con biếtpclt con sai rồjglqi.”

xawl thởohifesfii, lau đdzdzôxawli mắxpoct ngấemwqn lệolni, quỳixnd gốxhkyi ôxawlm chặivnlt châjglqn ôxawlng, nóyptmi: “Con vẫklykn còkliln trẻzovr, con đdzdzưbycbncpeng phíoegqa trưbycbwmkrc còkliln rấemwqt dàesfii. Bôxawl cứbvyh coi nhưbycb đdzdzâjglqy làesficnirnh cảesfim bồjglqng bộjrpmt nhấemwqt thờncpei củixnda con, cóyptm thểcfzi con sẽkxtz nhanh chóyptmng cháweofn anh ấemwqy, hoặivnlc làesfi anh ấemwqy khôxawlng yêshjnu con nữbpwoa, đdzdzếtpcln lúwmcpc đdzdzóyptm con khôxawlng oáweofn hậrhunn gìcnir cảesfi. Nhưbycbng bâjglqy giờncpe, bốxhky bắxpoct con phảesfii cắxpoct đdzdzbvyht tìcnirnh cảesfim nàesfiy thìcnir con khôxawlng thểcfziesfim đdzdzưbycbohifc… cho dùlrtwyptmesfim đdzdzưbycbohifc thìcnir con cũnwudng sẽkxtz hốxhkyi hậrhunn suốxhkyt đdzdzncpei.”

“Thuầfefkn…” Tưbycb Đxhkyjglq Nhiêshjnu thởohifesfii mộjrpmt hơsjini, giọtpclng dịjnapu xuốxhkyng. “Vềevgv nhàesfilrtwng bốxhky, chúwmcpng ta vềevgv nhàesfi rồjglqi từsjin từsjinyptmi chuyệolnin.”

“Vậrhuny bốxhkyyptm thểcfzi cho con mưbycbncpei phúwmcpt đdzdzưbycbohifc khôxawlng, con muốxhkyn nóyptmi vớwmkri anh ấemwqy vàesfii câjglqu.”

bycb Đxhkyjglq Nhiêshjnu thoáweofng nhìcnirn An Dĩyzmn Phong im lặivnlng từsjin bấemwqy đdzdzếtpcln giờncpe, bấemwqt đdzdzxpocc dĩyzmn gậrhunt đdzdzfefku: “Bốxhky đdzdzohifi con ngoàesfii xe.”

esfii phúwmcpt trưbycbwmkrc căannen phòklilng nàesfiy vẫklykn còkliln rấemwqt nóyptmng bỏjglqng, vậrhuny màesfi giờncpe đdzdzâjglqy lạiwtunh ngắxpoct nhưbycbanneng. Tiếtpclng cưbycbncpei củixnda họtpcl đdzdzãpcxk đdzdzi vàesfio dĩyzmnpcxkng xa xôxawli.


bycb Đxhkyjglq Thuầfefkn run rẩeumby đdzdzbvyhng lêshjnn, tiếtpcln vềevgv phíoegqa An Dĩyzmn Phong, nắxpocm lấemwqy tay hắxpocn, hắxpocn lặivnlng lẽkxtzwmcpt tay ra.

“Giờncpe thìcnir anh đdzdzãpcxk hiểcfziu tạiwtui sao em lạiwtui nóyptmi chúwmcpng ta khôxawlng cùlrtwng mộjrpmt thếtpcl giớwmkri.” Hắxpocn cưbycbncpei đdzdzau khổncpe. “Hoáweof ra… ôxawlng ấemwqy làesfi bốxhky em. Tạiwtui sao em khôxawlng nóyptmi vớwmkri anh sớwmkrm?”

xawl hiểcfziu ýxhky hắxpocn, hôxawlm bốxhkyxawl nhậrhunm chứbvyhc, đdzdzúwmcpng lúwmcpc côxawlesfi An Dĩyzmn Phong nhìcnirn lêshjnn ti vi. Hôxawlm đdzdzóyptm hắxpocn còkliln nóyptmi vàesfii câjglqu rấemwqt mỉesfia mai ôxawlng, cho đdzdzếtpcln giờncpexawl vẫklykn nhớwmkr nhưbycb in trong đdzdzfefku.

“Nóyptmi thìcnirnwudng cóyptm thay đdzdzncpei đdzdzưbycbohifc gìcnir? Anh cóyptm thểcfzi khôxawlng yêshjnu em khôxawlng?”

“Con gáweofi cụcnirc trưbycbohifng cụcnirc cảesfinh sáweoft cùlrtwng tộjrpmi phạiwtum sốxhky mộjrpmt trong giớwmkri xãpcxk hộjrpmi đdzdzen vụcnirng trộjrpmm yêshjnu đdzdzưbycbơsjinng. Em cóyptm biếtpclt nếtpclu tin nàesfiy màesfi truyềevgvn ra ngoàesfii thìcnir sẽkxtz kinh thiêshjnn đdzdzjrpmng đdzdzjnapa thếtpclesfio khôxawlng?”

“Biếtpclt.” Côxawl lặivnlng lẽkxtzyptmi. “Vìcnir thếtpcl em đdzdzãpcxk tựohifyptmi vớwmkri bảesfin thâjglqn mìcnirnh rằzctnng, ngưbycbncpei đdzdzàesfin ôxawlng nàesfiy khôxawlng thểcfzishjnu, khôxawlng thểcfzishjnu đdzdzưbycbohifc… Em đdzdzãpcxk đdzdzemwqu tranh tưbycbbycbohifng rồjglqi, nhưbycbng khôxawlng cóyptmweofc dụcnirng gìcnir cảesfi.”

“…”

“Anh làesfim em mêshjn muộjrpmi!”

“Em nghĩyzmn chuyệolnin củixnda chúwmcpng ta cóyptm thểcfzi giấemwqu đdzdzưbycbohifc mãpcxki sao? Sớwmkrm muộjrpmn gìcnir thìcnirnwudng bịjnap pháweoft hiệolnin, bốxhky em cóyptm thểcfzicnir chuyệolnin nàesfiy màesfi bịjnapweofch chứbvyhc, đdzdzếtpcln lúwmcpc đdzdzóyptm em sẽkxtzesfim thếtpclesfio?”

xawl dựohifa vàesfio bờncpe vai hắxpocn, thởohifesfii yếtpclu ớwmkrt: “Đxhkysjinng hỏjglqi em, em khôxawlng biếtpclt, ngay cảesfi nghĩyzmn đdzdzếtpcln thôxawli cũnwudng khôxawlng dáweofm nghĩyzmn!”

“Nếtpclu bâjglqy giờncpe em nóyptmi chia tay, anh cũnwudng sẽkxtz khôxawlng tráweofch em, anh cóyptm thểcfzi thôxawlng cảesfim đdzdzưbycbohifc…”

xawl vộjrpmi vàesfing cầfefkm tay hắxpocn. “Anh khôxawlng cầfefkn em nữbpwoa sao?”

Hắxpocn quay ngưbycbncpei nhìcnirn côxawl, mắxpoct đdzdzjglq hoe: “Em muốxhkyn anh phảesfii trảesfi lờncpei thếtpclesfio? Nóyptmi vớwmkri em làesfi: Anh khôxawlng muốxhkyn em mộjrpmt chúwmcpt nàesfio, hay làesfiyptmi: Vìcnir anh muốxhkyn tốxhkyt cho em!”


“Em hy vọtpclng anh sẽkxtz khôxawlng nóyptmi gìcnir cảesfi. Cho dùlrtwyptm chọtpcln cảesfi hai, cứbvyh đdzdzcfzi nhưbycb vậrhuny.” Côxawl nắxpocm chặivnlt tay hắxpocn, bấemwqt lựohifc dựohifa vàesfio ngựohifc hắxpocn. “An Dĩyzmn Phong, cho đdzdzếtpcln lúwmcpc anh khôxawlng còkliln yêshjnu em, thìcnir đdzdzsjinng dốxhkyi lòklilng mìcnirnh màesfiyptmi lờncpei chia tay. Nếtpclu thựohifc sựohifyptm mộjrpmt ngàesfiy anh khôxawlng còkliln yêshjnu em nữbpwoa, thìcniresfing đdzdzsjinng dốxhkyi lòklilng mìcnirnh màesfiohifshjnn em, hãpcxky nóyptmi thậrhunt cho em biếtpclt… Em cũnwudng hy vọtpclng anh sốxhkyng tốxhkyt, sốxhkyng thậrhunt hạiwtunh phúwmcpc, đdzdzcfzi mỗbpwoi khi nhớwmkr vềevgv anh, em cóyptm thểcfzi nhìcnirn thấemwqy nụcnirbycbncpei rạiwtung rỡzeii củixnda anh…”

“Thuầfefkn!”

xawl lắxpocc đdzdzfefku trong vòklilng tay hắxpocn, nóyptmi: “Anh nóyptmi đdzdzi, chúwmcpng ta cóyptmcnir sai? Chúwmcpng ta khôxawlng cầfefkn danh phậrhunn, khôxawlng cầfefkn hứbvyha hẹolnin… Chúwmcpng ta chỉesfi cầfefkn cóyptm thểcfzi đdzdzưbycbohifc gặivnlp nhau, khôxawlng cầfefkn quan tâjglqm đdzdzếtpcln bấemwqt cứbvyh thứbvyhcnir, chỉesfi thếtpcl thôxawli cũnwudng khôxawlng đdzdzưbycbohifc sao? Lẽkxtzesfio chúwmcpng ta phảesfii giấemwqu mìcnirnh ởohif nhưbycbng nơsjini màesfi khôxawlng thểcfzi nhìcnirn thấemwqy nhau, cứbvyh nhớwmkr nhung, dằzctnn vặivnlt… thìcnir mớwmkri làesfi đdzdzúwmcpng?”

xawl ôxawlm chặivnlt hắxpocn, cốxhky gắxpocng cảesfim nhậrhunn hơsjini thởohifesfisjini ấemwqm từsjinsjin thểcfzi hắxpocn: “Chúwmcpng ta chỉesfishjnu nhau màesfi thôxawli, chúwmcpng ta khôxawlng sai!”

“Khôxawlng sai!” Hắxpocn vuốxhkyt máweofi tóyptmc côxawl, khẽkxtz vỗbpwo vai côxawl, cốxhky gắxpocng nóyptmi vớwmkri côxawl bằzctnng giọtpclng nhẹolni nhõbycbm. “Khôxawlng cóyptm đdzdziềevgvu luậrhunt nàesfio cấemwqm chúwmcpng ta yêshjnu nhau cảesfi! Em làesfi cảesfinh sáweoft, anh làesfi tộjrpmi phạiwtum, dựohifa vàesfio khảesfianneng vàesfi kinh nghiệolnim củixnda anh vàesfi em, nếtpclu đdzdzãpcxk muốxhkyn yêshjnu nhau vụcnirng trộjrpmm, thìcnir chắxpocc chắxpocn làesfi thầfefkn khôxawlng hay quỷqxsw khôxawlng biếtpclt.”

xawl lặivnlng lẽkxtz lau nưbycbwmkrc mắxpoct, cưbycbncpei vàesfi đdzdzeumby hắxpocn ra: “Ghébycbt anh! Sao cứbvyh mởohif miệolning ra làesfiyptmi đdzdzếtpcln chữbpwo vụcnirng trộjrpmm chứbvyh, em chưbycba chồjglqng, anh chưbycba vợohif, đdzdzếtpcln vớwmkri nhau tựohif nguyệolnin, sao chúwmcpng ta phảesfii vụcnirng trộjrpmm, giấemwqu giếtpclm ai chứbvyh!”

“Ừwmkr, khôxawlng phảesfii yêshjnu đdzdzưbycbơsjinng vụcnirng trộjrpmm! Chúwmcpng ta quang minh chíoegqnh đdzdziwtui. Tìcnirnh yêshjnu, chẳyptmng cóyptm luậrhunt pháweofp nàesfio cấemwqm đdzdzưbycbohifc, kểcfzi cảesfi Ngọtpclc Hoàesfing Thưbycbohifng Đxhkyếtpclnwudng khôxawlng thểcfzi cấemwqm đdzdzưbycbohifc!”

“Màesfiyptm cấemwqm đdzdzi chăanneng nữbpwoa thìcnir em cũnwudng khôxawlng nghe. Em chỉesfi muốxhkyn yêshjnu anh, em sẽkxtzesfinh trọtpcln cuộjrpmc đdzdzncpei mìcnirnh đdzdzcfzishjnu anh!”

Hắxpocn cưbycbncpei vàesfi ôxawlm côxawlesfio lòklilng: “Kiếtpclp nàesfiy củixnda anh coi nhưbycb chếtpclt trong vòklilng tay em rồjglqi!”

“Ai bảesfio anh báweofm lấemwqy em trưbycbwmkrc…” Côxawl kiễyrzdng châjglqn hôxawln lêshjnn môxawli hắxpocn, nởohif nụcnirbycbncpei rạiwtung rỡzeii. “Em phảesfii đdzdzi rồjglqi!”

“Ừwmkr! Khi nàesfio cóyptm thểcfzi thìcnir gọtpcli đdzdziệolnin cho anh!”

yptmng dáweofng xinh đdzdzolnip củixnda côxawl dầfefkn biếtpcln mấemwqt trưbycbwmkrc mắxpoct hắxpocn. An Dĩyzmn Phong đdzdzemwqm mạiwtunh tay lêshjnn tưbycbncpeng, máweofu hắxpocn nhuốxhkym đdzdzjglq mộjrpmt mảesfing trêshjnn bứbvyhc tưbycbncpeng trắxpocng tinh.

“Trêshjnn đdzdzncpei nàesfiy cóyptm biếtpclt bao phụcnir nữbpwo tốxhkyt, tạiwtui sao anh lạiwtui gặivnlp em chứbvyh…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.