Nụ Hôn Của Sói

Chương 33 : Hẹn hò (Đầu)

    trước sau   
Mớvrybi hơphfhn táqmsum giờotae, vớvrybi khuôlbtqn mặmvajt trang đhgbjiểiniom thậuehtt đhgbjuehtm, Tưqmsu Đecofimkb Thuầvtown chọbjsrn chiếsbsgc váqmsuy ngắvonwn hởxczm vai màecofu hồimkbng nhạoqsat gợisihi cảwtqjm, bóilyvqmsut ngưqmsuotaei làecofm tôlbtqn thêpjhzm vòhxgong ngựtzxfc mềtpwim mạoqsai vàecofhxgong eo thon thảwtqj. Côlbtq khôlbtqng đhgbji tấcbekt, chiếsbsgc váqmsuy ngắvonwn đhgbjinio lộecof ra cặmvajp châeeosn dàecofi vàecof đhgbjôlbtqi guốtzxfc cao màecofu hồimkbng nhạoqsat càecofng làecofm côlbtq thêpjhzm quyếsbsgn rũerhl. Máqmsui tóilyvc xoăkjaan bồimkbng bềtpwinh, vàecofi lọbjsrn rủwoxo xuốtzxfng trưqmsuvrybc mặmvajt trôlbtqng rấcbekt đhgbjáqmsung yêpjhzu. Trong chiếsbsgc kíglaknh râeeosm hiệhxxdu Gucci màecofu tíglakm đhgbjuehtm kiểiniou dáqmsung mớvrybi, sẽdtvm khôlbtqng ai nhìphfhn thấcbeky đhgbjôlbtqi mắvonwt đhgbjang si tìphfhnh củwoxoa côlbtq, vàecoferhlng khôlbtqng nhậuehtn ra côlbtqecof ai.

Vớvrybi cáqmsuch ăkjaan mặmvajc vàecof trang đhgbjiểiniom ấcbeky, ngay cảwtqj đhgbjếsbsgn nhâeeosn viêpjhzn phụakasc vụakas trong quáqmsun ăkjaan Nhậuehtt quen thuộecofc đhgbjóilyverhlng khôlbtqng nhậuehtn ra côlbtq chíglaknh làecof nữisih cảwtqjnh sáqmsut đhgbjoan trang thưqmsuotaeng ngàecofy.

“Chàecofo chịtsmc, xin hỏzpybi chịtsmc đhgbjmvajt bàecofn trưqmsuvrybc chưqmsua ạoqsa?”

lbtq vừtzxfa bưqmsuvrybc vàecofo cửrsbba, nhâeeosn viêpjhzn phụakasc vụakas liềtpwin đhgbjóilyvn tiếsbsgp niềtpwim nởxczm, áqmsunh mắvonwt liếsbsgc nhìphfhn đhgbjôlbtqi vai trầvtown thơphfhm ngáqmsut củwoxoa côlbtq.

“Phòhxgong 222 còhxgon trốtzxfng khôlbtqng?”

“Đecofãgehcilyv ngưqmsuotaei rồimkbi, hay làecof em đhgbjưqmsua chịtsmc xem phòhxgong 322 nhéisih, phòhxgong đhgbjóilyverhlng nhìphfhn ra côlbtqng viêpjhzn phíglaka trưqmsuvrybc mặmvajt.”


“Cóilyv ngưqmsuotaei?” Côlbtq nghĩaclo mộecoft lúztyzc rồimkbi hỏzpybi tiếsbsgp: “Cóilyv phảwtqji làecof mộecoft ngưqmsuotaei đhgbjàecofn ôlbtqng mặmvajc áqmsuo da màecofu đhgbjen khôlbtqng?”

lbtq phụakasc vụakas hiểiniou ýxynm, trảwtqj lờotaei: “Đecofúztyzng ạoqsa, anh ấcbeky đhgbjisihi chịtsmc rấcbekt lâeeosu rồimkbi, mờotaei đhgbji theo em.”

“Cảwtqjm ơphfhn! Tôlbtqi biếsbsgt đhgbjưqmsuotaeng đhgbjếsbsgn đhgbjóilyv.”

qmsuvrybc đhgbjếsbsgn cửrsbba phòhxgong, côlbtq cẩnfoln thậuehtn quan sáqmsut xung quanh, khi đhgbjãgehc chắvonwc chắvonwn làecof khôlbtqng cóilyv ai, côlbtq mớvrybi kéisiho cửrsbba đhgbji vàecofo. Cửrsbba vừtzxfa kéisiho mộecoft nửrsbba, hắvonwn liềtpwin àecofo tớvrybi, côlbtq giậuehtt mìphfhnh, chưqmsua kịtsmcp phảwtqjn ứtzxfng gìphfh thìphfh hắvonwn đhgbjãgehc ôlbtqm côlbtqecofo trong, mùpgugi đhgbjàecofn ôlbtqng quen thuộecofc trêpjhzn ngưqmsuotaei hắvonwn làecofm côlbtq thôlbtqi khôlbtqng la lêpjhzn vìphfh giậuehtt mìphfhnh nữisiha.

Nụakaslbtqn cháqmsuy bỏzpybng, cuồimkbng nhiệhxxdt, cháqmsuy bỏzpybng hơphfhn cảwtqj củwoxoi khôlbtqisihn lửrsbba, cuồimkbng nhiệhxxdt hơphfhn cảwtqj trậuehtn cuồimkbng phong. Côlbtqhxgon chưqmsua kịtsmcp hoàecofn hồimkbn vìphfh bịtsmc hắvonwn làecofm cho giậuehtt bắvonwn mìphfhnh thìphfh đhgbjãgehc bịtsmc chìphfhm đhgbjvonwm vàecofo mộecoft cuộecofc “mâeeosy mưqmsua vầvtown vũerhl”.

Trong sựtzxf phấcbekn khíglakch mạoqsanh mẽdtvm củwoxoa hắvonwn, côlbtq đhgbjvtowu hàecofng mộecoft cáqmsuch hạoqsanh phúztyzc, trong vòhxgong tay nồimkbng nàecofn củwoxoa hắvonwn, côlbtq mặmvajc sứtzxfc tậuehtn hưqmsuxczmng… Cho đhgbjếsbsgn khi khôlbtqng thểinio thởxczm nổnfoli, côlbtq mớvrybi lưqmsuu luyếsbsgn đhgbjnfoly An Dĩaclo Phong ra. Hắvonwn vẫlbtqn đhgbjang trong trạoqsang tháqmsui “hưqmsung phấcbekn”, côlbtqqmsuotaei mêpjhz mẩnfoln, đhgbjôlbtqi tay mềtpwim mạoqsai vuốtzxft ve ngựtzxfc hắvonwn: “Anh chưqmsua nhìphfhn kỹiugl đhgbjãgehclbtqn rồimkbi, khôlbtqng sợisihlbtqn nhầvtowm àecof?”

Đecofôlbtqi môlbtqi hắvonwn di chuyểinion ra sau tai côlbtq, say đhgbjvonwm hôlbtqn lêpjhzn làecofn da ấcbekm áqmsup: “Khôlbtqng thểinio sai đhgbjưqmsuisihc, em cóilyv biếsbsgn thàecofnh gìphfh đhgbji nữisiha thìphfh anh cũerhlng vẫlbtqn nhậuehtn ra…”

“Thịtsmc lựtzxfc tốtzxft nhỉerhl!”

“Anh chưqmsua bao giờotae nhìphfhn em bằlbtqng mắvonwt.”

“Vậuehty nhìphfhn bằlbtqng gìphfh?”

“Cảwtqjm giáqmsuc!”

Hắvonwn bỏzpyb chiếsbsgc kíglaknh râeeosm củwoxoa côlbtq xuốtzxfng, kéisiho sáqmsut eo côlbtqecofo ngưqmsuotaei mìphfhnh. Hắvonwn híglakt hàecofpgugi hưqmsuơphfhng củwoxoa côlbtq, trêpjhzn mặmvajt hiệhxxdn rõbjsr nụakasqmsuotaei thoảwtqjgehcn: “Ngưqmsuotaei cóilyv thểinioecofm cho con tim anh loạoqsan nhịtsmcp, chỉerhlilyv thểinioecof em…”

“Thậuehtt sao?” Côlbtq ôlbtqm lấcbeky bờotae vai hắvonwn, khoéisih miệhxxdng cong lêpjhzn: “Vậuehty khôlbtqng gặmvajp đhgbjưqmsuisihc em, lẽdtvmecofo anh làecof đhgbjimkb bỏzpyb đhgbji?”


“Khôlbtqng gặmvajp em, anh chỉerhlecof mộecoft cáqmsui xáqmsuc khôlbtqng hồimkbn…”

Nhữisihng lờotaei nóilyvi đhgbjưqmsuotaeng mậuehtt củwoxoa đhgbjàecofn ôlbtqng làecof thuốtzxfc phiệhxxdn đhgbjtzxfi vớvrybi phụakas nữisih, biếsbsgt rõbjsrecofilyv đhgbjecofc, nhưqmsung vẫlbtqn khôlbtqng thểinio bỏzpyb đhgbjưqmsuisihc.

lbtqqmsuotaei, dùpgugng ngóilyvn trỏzpyb chỉerhlecofo môlbtqi hắvonwn: “Cáqmsui miệhxxdng nàecofy củwoxoa anh… hạoqsai nưqmsuvrybc hạoqsai dâeeosn.”

“Vậuehty nóilyvi cho em biếsbsgt, bâeeosy giờotae anh đhgbjang nghĩaclophfh?”

“Anh đhgbjang nghĩaclo…” Hắvonwn ôlbtqm eo côlbtqecoflbtqn mộecoft đhgbjưqmsuotaeng xuôlbtqi xuốtzxfng phíglaka dưqmsuvrybi. “Cảwtqjnh sáqmsut Tưqmsu Đecofimkb, sáqmsung nay em lụakasc soáqmsut rấcbekt kỹiugl ngưqmsuotaei anh, bâeeosy giờotaeerhlng phảwtqji “trảwtqj lễonlq” mộecoft chúztyzt chứtzxf nhỉerhl!”

“Hạoqsaqmsuu, vôlbtq sỉerhl…” Hắvonwn làecofm côlbtq nhộecoft đhgbjếsbsgn rùpgugng mìphfhnh. Côlbtq cứtzxf ngọbjsr nguậuehty khôlbtqng yêpjhzn trong vòhxgong tay hắvonwn, néisih tráqmsunh nụakaslbtqn tham lam củwoxoa hắvonwn. “Khôlbtqng hiểiniou sao em lạoqsai cứtzxf thíglakch anh thếsbsg nhỉerhl…”

“Chỉerhl mộecoft láqmsut thôlbtqi sẽdtvm biếsbsgt anh đhgbjáqmsung ghéisiht thếsbsgecofo…”

Hắvonwn nghiêpjhzng ngưqmsuotaei, ấcbekn côlbtq ngãgehc xuốtzxfng ghếsbsg đhgbjhxxdm dưqmsuvrybi sàecofn, giữisih chặmvajt cơphfh thểiniolbtq rồimkbi hôlbtqn cuồimkbng nhiệhxxdt lêpjhzn bờotae vai côlbtq, xuốtzxfng khuôlbtqn ngựtzxfc trắvonwng ngầvtown đhgbjang phậuehtp phồimkbng củwoxoa côlbtq

phfh thểinio mềtpwim mạoqsai nồimkbng nàecofn củwoxoa côlbtq bịtsmc hắvonwn xâeeosm chiếsbsgm, hắvonwn cũerhlng khôlbtqng thểinio kiềtpwim chếsbsg bảwtqjn thâeeosn, kéisiho váqmsuy côlbtq xuốtzxfng, chiếsbsgc áqmsuo nịtsmct ngựtzxfc khôlbtqng dâeeosy cũerhlng theo đhgbjóilyv tuộecoft xuốtzxfng đhgbjinio lộecof ra bầvtowu ngựtzxfc đhgbjvtowy đhgbjmvajn… Hắvonwn khôlbtqng thểiniophfhm néisihn, khẽdtvmpjhzn nhẹvonw mộecoft tiếsbsgng rồimkbi ngậuehtm lấcbeky đhgbjvtowu nhũerhl hoa đhgbjzpyb hồimkbng, xinh đhgbjvonwp củwoxoa côlbtq.

“A…” Sựtzxfglakch thíglakch đhgbjmvajc biệhxxdt khiếsbsgn sốtzxfng lưqmsung côlbtq cứtzxfng lạoqsai, ngọbjsrn lửrsbba hừtzxfng hựtzxfc thiêpjhzu đhgbjtzxft lýxynm tríglak. Lầvtown đhgbjvtowu tiêpjhzn côlbtq bịtsmc mộecoft ngưqmsuotaei đhgbjàecofn ôlbtqng hôlbtqn nhưqmsu vậuehty, từtzxfng đhgbjisiht sóilyvng cảwtqjm xúztyzc từtzxfphfhi tiếsbsgp xúztyzc vớvrybi miệhxxdng hắvonwn tiếsbsgn sâeeosu vàecofo trong lồimkbng ngựtzxfc, lan ra toàecofn thâeeosn khiếsbsgn côlbtq khôlbtqng thểinio nằlbtqm yêpjhzn. “Khôlbtqng đhgbjưqmsuisihc…”

Mặmvajc dùpguglbtq hoàecofn toàecofn bịtsmc hắvonwn làecofm cho mêpjhz hoặmvajc, chíglaknh côlbtqerhlng kháqmsut khao hắvonwn, nhưqmsung côlbtq cốtzxf gắvonwng kiềtpwim chếsbsg bởxczmi vìphfh đhgbjâeeosy làecof nhàecofecofng, mộecoft láqmsut nữisiha nhâeeosn viêpjhzn phụakasc vụakas sẽdtvm đhgbjếsbsgn tiếsbsgp bọbjsrn họbjsr.

An Dĩaclo Phong dưqmsuotaeng nhưqmsuerhlng nhậuehtn ra đhgbjưqmsuisihc đhgbjiềtpwiu nàecofy, hắvonwn kéisiho váqmsuy côlbtqpjhzn, lấcbeky lạoqsai nhịtsmcp thởxczm đhgbjtpwiu đhgbjmvajn, đhgbjvonwlbtq ngồimkbi dậuehty.

“Khôlbtqng ngờotae khảwtqjkjaang kiềtpwim chếsbsg củwoxoa anh cũerhlng đhgbjưqmsuisihc đhgbjcbeky.” Côlbtq vừtzxfa nóilyvi vừtzxfa nghịtsmcch cổnfol áqmsuo hắvonwn.


“Cũerhlng tàecofm tạoqsam.”

Sựtzxf kiềtpwim chếsbsg củwoxoa An Dĩaclo Phong thựtzxfc sựtzxf rấcbekt tốtzxft, ởxczm bấcbekt cứtzxf thờotaei đhgbjiểiniom nàecofo cũerhlng khôlbtqng đhgbjáqmsunh mấcbekt hoàecofn toàecofn lýxynm tríglak. Cóilyv lẽdtvmerhlng vìphfh khảwtqjkjaang kiềtpwim chếsbsg đhgbjóilyvecof hắvonwn mớvrybi cóilyv thểinio giữisihphfhnh ởxczm mộecoft nơphfhi tràecofn ngậuehtp sắvonwc dụakasc vàecof nhữisihng ham muốtzxfn vậuehtt chấcbekt tầvtowm thưqmsuotaeng nhưqmsu hộecofp đhgbjêpjhzm. Chỉerhl đhgbjiểiniom đhgbjóilyv thôlbtqi cũerhlng cóilyv thểinio chứtzxfng minh hắvonwn làecof ngưqmsuotaei đhgbjàecofn ôlbtqng cóilyv thểinio tin tưqmsuxczmng trọbjsrn đhgbjotaei - nếsbsgu nhưqmsu hắvonwn khôlbtqng gâeeosy ra tộecofi áqmsuc tàecofy trờotaei, giếsbsgt ngưqmsuotaei khôlbtqng ghêpjhz tay nhưqmsu vậuehty.

“Láqmsut nữisiha muốtzxfn đhgbji đhgbjâeeosu?” Hắvonwn hắvonwng giọbjsrng hỏzpybi.

“Tuỳcjpi anh.”

lbtq ngồimkbi trong lòhxgong hắvonwn, mộecoft tay ôlbtqm cổnfol, mộecoft tay luồimkbn vàecofo máqmsui tóilyvc dàecofy củwoxoa hắvonwn, cảwtqjm nhậuehtn sựtzxf mềtpwim mạoqsai củwoxoa máqmsui tóilyvc ấcbeky qua từtzxfng ngóilyvn tay.

Hắvonwn suy nghĩaclo rấcbekt nghiêpjhzm túztyzc rồimkbi nóilyvi: “Đecofi kháqmsuch sạoqsan, cóilyv vẻimkbphfhi dung tụakasc.”

“…”

phfhnh nhưqmsuqmsuc đhgbjôlbtqi tìphfhnh nhâeeosn đhgbjtpwiu chọbjsrn kháqmsuch sạoqsan, côlbtq cảwtqjm thấcbeky cũerhlng khôlbtqng cóilyvphfh hay ho.

“Hộecofp đhgbjêpjhzm… thìphfhqmsuo nhiệhxxdt quáqmsu!”

“Anh đhgbji đhgbjếsbsgn đhgbjâeeosu thìphfhqmsuo nhiệhxxdt đhgbjếsbsgn đhgbjóilyv!”

lbtq vuốtzxft ve khuôlbtqn mặmvajt nhẵxczmn nhịtsmcn củwoxoa hắvonwn, cưqmsuotaei đhgbjếsbsgn say lòhxgong ngưqmsuotaei.

“Bãgehci tắvonwm ven biểinion…” Hắvonwn nhìphfhn mộecoft lưqmsuisiht khắvonwp cơphfh thểiniolbtq. “Thếsbsgecofo?”

“Khôlbtqng…”

qmsui thếsbsg giớvrybi trêpjhzn trờotaei dưqmsuvrybi nưqmsuvrybc đhgbjóilyv, mớvrybi nghĩaclo đhgbjếsbsgn thôlbtqi côlbtq đhgbjãgehc thấcbeky xấcbeku hổnfol rồimkbi, quáqmsu khêpjhzu gợisihi.

“Ởndhd đhgbjóilyv rấcbekt lãgehcng mạoqsan, anh đhgbjwtqjm bảwtqjo làecof em sẽdtvm khôlbtqng thểinio quêpjhzn đhgbjưqmsuisihc.”

“Em khôlbtqng đhgbji đhgbjâeeosu!” Côlbtq ngồimkbi trêpjhzn đhgbjùpgugi hắvonwn vàecof từtzxf chốtzxfi.

“Thuầvtown, phảwtqji ngoan ngoãgehcn nghe lờotaei chứtzxf…”

“…”

“Chúztyzng ta khôlbtqng ăkjaan ởxczm đhgbjâeeosy nữisiha, láqmsut nữisiha ra bãgehci tắvonwm anh sẽdtvm mờotaei em nhữisihng móilyvn ngon hơphfhn…”

Thấcbeky côlbtq gậuehtt đhgbjvtowu, An Dĩaclo Phong liềtpwin kéisiho tay côlbtq chạoqsay ra ngoàecofi. Vừtzxfa mởxczm cửrsbba, An Dĩaclo Phong bỗdtvmng kinh ngạoqsac đhgbjtzxfng lạoqsai. Côlbtqhxgohxgo tiếsbsgn lêpjhzn trưqmsuvrybc mộecoft bưqmsuvrybc, đhgbjúztyzng lúztyzc nhìphfhn thấcbeky mộecoft ngưqmsuotaei đhgbjàecofn ôlbtqng cũerhlng đhgbjang đhgbjtzxfng ngẩnfoln ra vìphfh ngạoqsac nhiêpjhzn. Ngưqmsuotaei đhgbjàecofn ôlbtqng đhgbjóilyv khoảwtqjng năkjaam mưqmsuơphfhi tuổnfoli, thâeeosn hìphfhnh rắvonwn rỏzpybi đhgbjang run lêpjhzn, hai hàecofng lôlbtqng màecofy nhíglaku chặmvajt hằlbtqn rõbjsr nhữisihng nếsbsgp nhăkjaan, nhữisihng mạoqsach máqmsuu chạoqsay trêpjhzn tráqmsun căkjaang ra nhưqmsu sắvonwp đhgbjtzxft. Đecoftzxfng đhgbjlbtqng sau ngưqmsuotaei đhgbjàecofn ôlbtqng nàecofy làecof chàecofng trai trong bộecof cảwtqjnh phụakasc phẳkdwkng phiu, mặmvajt táqmsui méisiht - Trìphfhnh Bùpgugi Nhiêpjhzn.

“Cáqmsuc ngưqmsuotaei…”

Ngưqmsuotaei đhgbjàecofn ôlbtqng liếsbsgc mắvonwt nhìphfhn hàecofnh lang dàecofi rồimkbi bưqmsuvrybc nhanh vàecofo trong. Trìphfhnh Bùpgugi Nhiêpjhzn ởxczm phíglaka sau đhgbji theo, vộecofi vàecofng đhgbjóilyvng cửrsbba lạoqsai.

qmsu Đecofimkb Thuầvtown kéisiho kéisiho vạoqsat váqmsuy, cắvonwn môlbtqi, ấcbekp úztyzng: “Bốtzxf!”

Mặmvajt An Dĩaclo Phong liềtpwin biếsbsgn sắvonwc, buôlbtqng tay côlbtq ra nhưqmsuilyv đhgbjiệhxxdn giậuehtt.

“Bốtzxfxczm ngoàecofi cửrsbba nghe thấcbeky tiếsbsgng con, vẫlbtqn nghĩacloecofphfhnh nghe nhầvtowm, khôlbtqng ngờotae…” Giọbjsrng Tưqmsu Đecofimkb Nhiêpjhzu khôlbtqng lớvrybn, nhưqmsung thểinio hiệhxxdn rõbjsr sựtzxf tứtzxfc giậuehtn, thấcbekt vọbjsrng vàecof đhgbjau lòhxgong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.