Nụ Hôn Của Sói

Chương 3 : Mối thù giết cha (Kết)

    trước sau   
Hắfdtyn bưcwljlgwlc từfkexng bưcwljlgwlc đzmlmếmrccn bêhzhan An Dĩfkcr Phong, càktlfng tiếmrccn lạeyopi gầrgoan hắfdtyn càktlfng thấcwljy khôobnwng khíqmdb trong cămrsqn phòkingng lạeyopnh lẽzsoro, lạeyopnh đzmlmếmrccn mứrdawc toàktlfn thâotgzn hắfdtyn pháautot run.

Ngay cảzbhs giọrgoang củpmvja hắfdtyn cũviwhng run lêhzhan: “Anh nghe nóotgzi Ôaelvng Tấcwljn bịmqqz giếmrcct rồfiazi… làktlf chúaszz ra tay?”

An Dĩfkcr Phong bỗzygzng ngẩppmgng đzmlmrgoau, đzmlmôobnwi mắfdtyt bấcwljt thầrgoan pha chúaszzt sợwfcwmqqzi, sắfdtyc mặdywnt trởfvtdhzhan táautoi nhợwfcwt.

Biểkmjtu hiệrdawn đzmlmóotgz củpmvja An Dĩfkcr Phong đzmlmãmqqz cho hắfdtyn biếmrcct câotgzu trảzbhs lờbrxki.

ktlfn Trạeyopc Thầrgoan lùfvtdi lạeyopi phíqmdba sau, run rẩppmgy dựxtuia lưcwljng vàktlfo tưcwljbrxkng đzmlmkmjt đzmlmrdawng vữmrccng, túaszzi đzmlmontuu nàktlfnh trong tay rơxjddi xuốahaong đzmlmcwljt, chấcwljt lỏhkxong màktlfu trắfdtyng ngàktlfhzhanh láautong khắfdtyp nhàktlf.

“Đdywnúaszzng làktlf chúaszz đzmlmãmqqz ra tay?” Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan tròkingn mắfdtyt nhìlgwln An Dĩfkcr Phong. “Tạeyopi sao? Chúaszzotgz biếmrcct làktlf giếmrcct ngưcwljbrxki sẽzsor phảzbhsi đzmlmfkexn mạeyopng khôobnwng?”


An Dĩfkcr Phong híqmdbt vàktlfo mộmwmyt hơxjddi, cốahao tỏhkxo ra bìlgwlnh tĩfkcrnh nóotgzi: “Đdywneyopi ca bảzbhso em nóotgzi vớlgwli anh, khôobnwng cầrgoan biếmrcct làktlf anh cóotgz coi anh ấcwljy làktlf đzmlmeyopi ca khôobnwng, nhưcwljng anh ấcwljy luôobnwn coi anh nhưcwlj anh em… Bâotgzy giờbrxk, anh ấcwljy đzmlmãmqqz giúaszzp anh báautoo mốahaoi thùfvtd giếmrcct cha, anh khôobnwng muốahaon dấcwljn thâotgzn vàktlfo xãmqqz hộmwmyi đzmlmen thìlgwlviwhng đzmlmfkexng miễxqixn cưcwljlzqsng, giờbrxk quay đzmlmrgoau vẫfycsn còkingn kịmqqzp.”

“Việrdawc củpmvja anh đzmlmkmjt tựxtui anh giảzbhsi quyếmrcct, khôobnwng cầrgoan chúaszz giúaszzp.”

An Dĩfkcr Phong cúaszzi xuốahaong nhìlgwln tay mìlgwlnh, nhếmrccch mézcdgp cưcwljbrxki chua xóotgzt: “Đdywneyopi ca cho em nhiềfkexu tiềfkexn nhưcwlj thếmrcc, che chởfvtd cho em nhưcwlj thếmrcc, khôobnwng phảzbhsi làktlf đzmlmkmjt em đzmlmrdawng trôobnwng coi hộmwmyp đzmlmêhzham rồfiazi thu tiềfkexn. Em đzmlmãmqqz nhậontun tiềfkexn củpmvja đzmlmeyopi ca, sớlgwlm muộmwmyn gìlgwl thìlgwl em cũviwhng phảzbhsi đzmlmi con đzmlmưcwljbrxkng nàktlfy. Anh Thầrgoan, em biếmrcct anh khôobnwng muốahaon dấcwljn thâotgzn vàktlfo xãmqqz hộmwmyi đzmlmen, giờbrxk vẫfycsn còkingn kịmqqzp, đzmlmfkexng vìlgwl thùfvtd hậontun màktlfcwljlgwlc vàktlfo con đzmlmưcwljbrxkng khôobnwng lốahaoi thoáautot nàktlfy…”

ktlfn Trạeyopc Thầrgoan xôobnwng đzmlmếmrccn trưcwljlgwlc mặdywnt hắfdtyn, lo lắfdtyng nắfdtym chặdywnt tay hắfdtyn.

“Phong, quay lạeyopi đzmlmi, con đzmlmưcwljbrxkng nàktlfy khôobnwng cóotgz kếmrcct cụucwdc tốahaot đzmlmamaap đzmlmâotgzu…”

An Dĩfkcr Phong nhắfdtym mắfdtyt, lắfdtyc đzmlmrgoau: “Quay lạeyopi ưcwlj? Anh phảzbhsi hiểkmjtu đzmlmeyopi ca hơxjddn em chứrdaw! Liệrdawu đzmlmeyopi ca cóotgz dễxqixktlfng bỏhkxo qua cho em khôobnwng?”

“Anh cóotgz thểkmjt xin anh ấcwljy tha cho chúaszz.”

“Khôobnwng cầrgoan đzmlmâotgzu!” An Dĩfkcr Phong kiêhzhan đzmlmmqqznh nóotgzi: “Anh Thầrgoan, em đzmlmãmqqz suy nghĩfkcr rấcwljt kỹxjdd rồfiazi, đzmlmeyopi ca làktlf mộmwmyt ngưcwljbrxki tham vọrgoang, anh ấcwljy khôobnwng chỉmrsq muốahaon cóotgz đzmlmmqqza bàktlfn củpmvja Hoắfdtyc Đdywnôobnwng màktlfktlf thâotgzu tóotgzm cảzbhs giớlgwli giang hồfiaz. Bâotgzy giờbrxk anh ấcwljy đzmlmang rấcwljt cầrgoan mộmwmyt ngưcwljbrxki cóotgz thểkmjt tin tưcwljfvtdng, đzmlmâotgzy làktlfxjdd hộmwmyi tốahaot nhấcwljt cho em.”

“Anh ấcwljy tin tưcwljfvtdng chúaszz, trọrgoang dụucwdng chúaszz thìlgwl sao nàktlfo? Chúaszz phảzbhsi bỏhkxo cảzbhs mạeyopng sốahaong củpmvja mìlgwlnh đzmlmcwljy! Chúaszz khôobnwng nhìlgwln thấcwljy anh Vu chếmrcct thảzbhsm thếmrccktlfo sao? Cảzbhs nhữmrccng ngưcwljbrxki anh em kháautoc nữmrcca… Sớlgwlm muộmwmyn gìlgwl chúaszzviwhng sẽzsor nhưcwlj họrgoa thôobnwi!”

Anh Vu làktlf mộmwmyt tay châotgzn đzmlmưcwljwfcwc anh cảzbhsobnwi rấcwljt trọrgoang dụucwdng, vàktlfi ngàktlfy trưcwljlgwlc vừfkexa bịmqqz bắfdtyn chếmrcct thảzbhsm thưcwljơxjddng trêhzhan phốahao.

“Em nhìlgwln thấcwljy rồfiazi. Em đzmlmãmqqz nghĩfkcr kỹxjdd, khi lựxtuia chọrgoan xãmqqz hộmwmyi đzmlmen, nhấcwljt đzmlmmqqznh em sẽzsor phảzbhsi đzmlmkmjt lạeyopi tiếmrccng tămrsqm… Em muốahaon trởfvtd thàktlfnh ôobnwng trùfvtdm củpmvja giớlgwli xãmqqz hộmwmyi đzmlmen!”

“Phong!” Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan nhìlgwln hắfdtyn vớlgwli áautonh mắfdtyt đzmlmrgoay kinh ngạeyopc, khôobnwng dáautom tin ngưcwljbrxki đzmlmrdawng trưcwljlgwlc mặdywnt mìlgwlnh mớlgwli cáautoch đzmlmâotgzy hai tháautong vẫfycsn chỉmrsqktlf mộmwmyt thanh niêhzhan vôobnwcwlj, trong sáautong.

“Anh Thầrgoan, giớlgwli giang hồfiaz sắfdtyp hỗzygzn loạeyopn rồfiazi, anh đzmlmfkexng dấcwljn thâotgzn thêhzham nữmrcca, nhâotgzn lúaszzc còkingn kịmqqzp, hãmqqzy thoáautot ra đzmlmi.”


ktlfn Trạeyopc Thầrgoan ngồfiazi xuốahaong ghếmrcc, châotgzm mộmwmyt đzmlmiếmrccu thuốahaoc, lòkingng hắfdtyn rốahaoi bờbrxki. Hắfdtyn thựxtuic sựxtui khôobnwng muốahaon dấcwljn thâotgzn vàktlfo con đzmlmưcwljbrxkng nàktlfy, khôobnwng muốahaon sốahaong cuộmwmyc sốahaong phảzbhsi giếmrcct ngưcwljbrxki vàktlf bịmqqz ngưcwljbrxki ta giếmrcct.

Nhưcwljng nếmrccu bâotgzy giờbrxk thoáautot ra, hắfdtyn thậontut cóotgz lỗzygzi vớlgwli anh cảzbhsobnwi, càktlfng cóotgz lỗzygzi hơxjddn vớlgwli An Dĩfkcr Phong…

Hắfdtyn dùfvtdng đzmlmrgoau ngóotgzn tay dậontup tắfdtyt đzmlmiếmrccu thuốahaoc, cơxjddn bỏhkxong ráautot từfkex đzmlmrgoau ngóotgzn tay lan ra khắfdtyp ngưcwljbrxki, rồfiazi ngưcwljng tụucwdxjddi ngựxtuic hắfdtyn. Chỉmrsqotgz sựxtui đzmlmau đzmlmlgwln thểkmjtautoc mớlgwli giúaszzp hắfdtyn tỉmrsqnh táautoo.

“Giúaszzp anh cảzbhsobnwi trừfkex bỏhkxo Hoắfdtyc Đdywnôobnwng xong, anh sẽzsoraszzt khỏhkxoi gớlgwli giang hồfiaz.”

An Dĩfkcr Phong gậontut gậontut đzmlmrgoau… Từfkex đzmlmóotgz vềfkex sau, khôobnwng bao giờbrxk thấcwljy hắfdtyn mặdywnc quầrgoan áautoo màktlfu trắfdtyng nữmrcca, tấcwljt cảzbhs nhữmrccng thứrdaw hắfdtyn dùfvtdng đzmlmfkexu màktlfu đzmlmen.

ktlfu đzmlmen u áautom.

Đdywnúaszzng nhưcwlj An Dĩfkcr Phong tíqmdbnh toáauton, vớlgwli dãmqqzotgzm rấcwljt lớlgwln củpmvja mìlgwlnh, ôobnwng trùfvtdm Lôobnwi đzmlmãmqqz nhanh chóotgzng châotgzm ngòkingi cuộmwmyc chiếmrccn đzmlmfycsm máautou trong giớlgwli xãmqqz hộmwmyi đzmlmen. Qua mấcwljy lầrgoan giao chiếmrccn áautoc liệrdawt, cảzbhs quâotgzn củpmvja ôobnwng trùfvtdm Lôobnwi vàktlf Hoắfdtyc Đdywnôobnwng đzmlmfkexu bịmqqz thiệrdawt hạeyopi nặdywnng nềfkex, huynh đzmlmrdaw thưcwljơxjddng vong thêhzha thảzbhsm. Đdywnkmjt bảzbhso toàktlfn lựxtuic lưcwljwfcwng, ôobnwng trùfvtdm Lôobnwi đzmlmàktlfnh chọrgoan cáautoch “hoạeyopt đzmlmmwmyng ngầrgoam”, cửmfpw An Dĩfkcr Phong đzmlmi thựxtuic hiệrdawn việrdawc áautom sáautot. Nàktlfo ngờbrxkotgz kẻzsor tiếmrcct lộmwmy thôobnwng tin, Hoắfdtyc Đdywnôobnwng đzmlmãmqqz nhanh chóotgzng biếmrcct đzmlmưcwljwfcwc vàktlf bỏhkxo trốahaon, lạeyopi còkingn pháautoi rấcwljt nhiềfkexu ngưcwljbrxki truy sáautot An Dĩfkcr Phong.

Bềfkex ngoàktlfi, giớlgwli giang hồfiazotgz vẻzsor nhưcwljotgzng yêhzhan biểkmjtn lặdywnng, nhưcwljng kỳmqqz thựxtuic bêhzhan trong lạeyopi cóotgz nhữmrccng đzmlmwfcwt sóotgzng ngầrgoam đzmlmhzhan cuồfiazng chảzbhsy xiếmrcct, cóotgz thểkmjt nhấcwljn chìlgwlm con ngưcwljbrxki bấcwljt cứrdawaszzc nàktlfo…

Mộmwmyt buổpmvji sáautong sớlgwlm, An Dĩfkcr Phong vẫfycsn đzmlmang trốahaon trong nhàktlf kho bỗzygzng nhậontun đzmlmưcwljwfcwc đzmlmiệrdawn thoạeyopi. Làktlfktlfn Trạeyopc Thầrgoan gọrgoai, giọrgoang gấcwljp gáautop.

“Phong, mau đzmlmưcwlja ngưcwljbrxki đzmlmếmrccn tầrgoang hầrgoam tòkinga nhàktlf B sốahao 130 phốahao Miêhzhan Đdywnrdawc…”

An Dĩfkcr Phong còkingn chưcwlja kịmqqzp hỏhkxoi thêhzham gìlgwl thìlgwlktlfn Trạeyopc Thầrgoan đzmlmãmqqz tắfdtyt máautoy.

An Dĩfkcr Phong nhíqmdbu màktlfy nhìlgwln mộmwmyt têhzhan đzmlmàktlfn em củpmvja Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan, hỏhkxoi: “Màktlfy cóotgz biếmrcct chuyệrdawn gìlgwl khôobnwng?”

“Em cũviwhng khôobnwng rõpbat lắfdtym. Tốahaoi qua em thấcwljy anh Thầrgoan cứrdawu mộmwmyt côobnwzcdg họrgoac sinh bịmqqzrdawc hiếmrccp ởfvtd cửmfpwa hộmwmyp đzmlmêhzham, rồfiazi anh Thầrgoan đzmlmưcwlja côobnwzcdgcwljy vềfkex trưcwljbrxkng…”


“Côobnwzcdg?”

An Dĩfkcr Phong càktlfng ngạeyopc nhiêhzhan. Từfkex trưcwljlgwlc tớlgwli giờbrxk, Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan khôobnwng thíqmdbch dâotgzy dưcwlja đzmlmếmrccn phụucwd nữmrcc, tạeyopi sao đzmlmang ởfvtd thờbrxki đzmlmiểkmjtm cóotgz thểkmjt bịmqqz giếmrcct bấcwljt cứrdawaszzc nàktlfo nhưcwlj thếmrccktlfy hắfdtyn lạeyopi mộmwmyt mìlgwlnh qua đzmlmêhzham vớlgwli mộmwmyt côobnwautoi, trừfkex phi…

An Dĩfkcr Phong linh cảzbhsm làktlfotgz chuyệrdawn, hắfdtyn khôobnwng cóotgz thờbrxki gian triệrdawu tậontup đzmlmàktlfn em, lậontup tứrdawc mang theo mấcwljy têhzhan bảzbhso vệrdaw hắfdtyn, chạeyopy đzmlmếmrccn tầrgoang hầrgoam Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan đzmlmãmqqzotgzi.

Hắfdtyn vĩfkcrnh viễxqixn khôobnwng bao giờbrxk quêhzhan cảzbhsnh tưcwljwfcwng nhìlgwln thấcwljy khi cùfvtdng bọrgoan đzmlmàktlfn em bíqmdb mậontut xôobnwng vàktlfo nơxjddi trúaszzppmgn ẩppmgm ưcwljlgwlt củpmvja Hoắfdtyc Đdywnôobnwng. Ởkmjt đzmlmóotgzotgz khoảzbhsng mưcwljbrxki mấcwljy ngưcwljbrxki, mộmwmyt côobnwautoi mặdywnc áautoo đzmlmfiazng phụucwdc trắfdtyng tinh nằbzpym trêhzhan vũviwhng máautou, cơxjdd thểkmjt đzmlmamaap đzmlmzsor củpmvja côobnw ta đzmlmãmqqz cứrdawng lạeyopi, mắfdtyt vẫfycsn mởfvtd to.

kingn Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan nằbzpym co rúaszzm, sắfdtyc mặdywnt trắfdtyng bệrdawch nhưcwlj tờbrxk giấcwljy, nửmfpwa ngưcwljbrxki phíqmdba trêhzhan bêhzha bếmrcct máautou. Trêhzhan mặdywnt đzmlmcwljt, ngoàktlfi sợwfcwi dâotgzy thừfkexng vàktlf mộmwmyt chiếmrccc dùfvtdi cui đzmlmãmqqzmqqzy còkingn cóotgz mộmwmyt ốahaong kim tiêhzham, vếmrcct máautou chưcwlja kịmqqzp khôobnw

Hoắfdtyc Đdywnôobnwng túaszzm tóotgzc hắfdtyn, lớlgwln tiếmrccng quáautot: “Nóotgzi, An Dĩfkcr Phong đzmlmang ởfvtd đzmlmâotgzu?”

“Tao khôobnwng biếmrcct…” Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan nóotgzi khôobnwng thàktlfnh tiếmrccng, đzmlmmwmyng mạeyopnh ởfvtd cổpmvj nổpmvji lêhzhan xanh tíqmdbm, rõpbatktlfng bọrgoan chúaszzng đzmlmãmqqz tiêhzham quáauto nhiềfkexu thuốahaoc kíqmdbch thíqmdbch.

“Mẹamaa kiếmrccp, tiêhzham cho nóotgz mộmwmyt liềfkexu nữmrcca. Tao khôobnwng tin làktlfotgz khôobnwng chịmqqzu nóotgzi ra.”

An Dĩfkcr Phong đzmlmhzhan cuồfiazng lao vàktlfo. Trong cơxjddn phẫfycsn nộmwmy, từfkexng têhzhan ngãmqqz xuốahaong trưcwljlgwlc mũviwhi súaszzng củpmvja hắfdtyn, từfkexng mạeyopng sốahaong kếmrcct thúaszzc giữmrcca nhữmrccng vũviwhng máautou đzmlmhkxocwljơxjddi, lýhzha tríqmdb củpmvja hắfdtyn bịmqqz nỗzygzi hậontun thùfvtd tộmwmyt đzmlmmwmyktlfm cho têhzha liệrdawt…

“Anh Thầrgoan!” Hắfdtyn lao đzmlmếmrccn kézcdgo Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan đzmlmrdawng lêhzhan. Ággxfnh mắfdtyt Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan yếmrccu ớlgwlt, hắfdtyn nôobnwn thốahaoc nôobnwn tháautoo. Trong cơxjddn mêhzha sảzbhsng, hắfdtyn vẫfycsn lẩppmgm bẩppmgm: “Tao khôobnwng biếmrcct…”

An Dĩfkcr Phong liềfkexn cõpbatng Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan chạeyopy đzmlmếmrccn bệrdawnh việrdawn gầrgoan đzmlmóotgz. Trêhzhan đzmlmưcwljbrxkng đzmlmi, hắfdtyn mớlgwli thấcwljy thấcwljm thíqmdba câotgzu nóotgzi: Làktlf huynh đzmlmrdaw - chỉmrsqotgz kiếmrccp nàktlfy, khôobnwng cóotgz kiếmrccp sau!

Đdywnrdawng ngoàktlfi phòkingng cấcwljp cứrdawu, An Dĩfkcr Phong mớlgwli biếmrcct thựxtuic hưcwlj mọrgoai chuyệrdawn. Hóotgza ra côobnwautoi màktlfktlfn Trạeyopc Thầrgoan cứrdawu làktlf mộmwmyt trong nhữmrccng ngưcwljbrxki tìlgwlnh củpmvja Hoắfdtyc Đdywnôobnwng. Côobnw ta cốahaolgwlnh hóotgza trang thàktlfnh mộmwmyt nữmrcc sinh đzmlmkmjt lừfkexa Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan. Cảzbhs đzmlmêhzham, côobnw ta nghĩfkcrautoch quấcwljy rầrgoay Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan đzmlmkmjt moi thôobnwng tin An Dĩfkcr Phong đzmlmang trốahaon ởfvtd đzmlmâotgzu. Côobnw ta khôobnwng ngờbrxk rằbzpyng ngoàktlfi sựxtui chămrsqm sóotgzc hếmrcct lòkingng, Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan khôobnwng hềfkexotgz ýhzha nghĩfkcr xấcwlju xa. Đdywnếmrccn sáautong thứrdaw hai, vàktlfi phúaszzt trưcwljlgwlc khi Hoắfdtyc Đdywnôobnwng xuấcwljt hiệrdawn, côobnw ta thựxtuic sựxtui khôobnwng nhẫfycsn tâotgzm làktlfm tổpmvjn thưcwljơxjddng mộmwmyt ngưcwljbrxki thậontut thàktlf, lưcwljơxjddng thiệrdawn nhưcwlj hắfdtyn, nêhzhan nóotgzi rõpbat châotgzn tưcwljlgwlng sựxtui việrdawc vớlgwli hắfdtyn, bảzbhso hắfdtyn mau chạeyopy trốahaon. Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan đzmlmãmqqz hỏhkxoi nơxjddi ẩppmgn náautou củpmvja Hoắfdtyc Đdywnôobnwng.

ktlfn Trạeyopc Thầrgoan vộmwmyi vãmqqz chạeyopy xuốahaong tầrgoang hầrgoam gọrgoai đzmlmiệrdawn cho An Dĩfkcr Phong. An Dĩfkcr Phong vừfkexa nhấcwljc máautoy thìlgwl Hoắfdtyc Đdywnôobnwng tóotgzm đzmlmưcwljwfcwc hắfdtyn, côobnwautoi ấcwljy cũviwhng bịmqqz Hoắfdtyc Đdywnôobnwng đzmlmáautonh chếmrcct…


Khi biếmrcct rõpbat châotgzn tưcwljlgwlng sựxtui việrdawc, An Dĩfkcr Phong vôobnwfvtdng đzmlmau khổpmvj. Hắfdtyn úaszzp hai bàktlfn tay vấcwljy đzmlmrgoay máautou lêhzhan mặdywnt, bêhzhan tai vẫfycsn vămrsqng vẳaszzng giọrgoang nóotgzi nhưcwlj tuyệrdawt vọrgoang củpmvja Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan: “Tao khôobnwng biếmrcct… Tao thựxtuic sựxtui khôobnwng biếmrcct.”

ktlfn Trạeyopc Thầrgoan khôobnwng biếmrcct nơxjddi hắfdtyn trốahaon? Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan khôobnwng biếmrcct thìlgwl ai biếmrcct? Bởfvtdi kho hàktlfng nơxjddi hắfdtyn trốahaon chíqmdbnh làktlfktlfn Trạeyopc Thầrgoan sắfdtyp xếmrccp!

viwhng may làktlfktlfn Trạeyopc Thầrgoan vẫfycsn còkingn trẻzsor, sứrdawc khỏhkxoe tốahaot, lạeyopi đzmlmưcwljwfcwc cấcwljp cứrdawu kịmqqzp thờbrxki, nêhzhan sau hai giờbrxk cấcwljp cứrdawu, báautoc sĩfkcr đzmlmãmqqz mang đzmlmưcwljwfcwc hắfdtyn từfkex đzmlmmqqza ngụucwdc trởfvtd vềfkex.

Ba ngàktlfy sau, Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan qua đzmlmưcwljwfcwc cơxjddn nguy hiểkmjtm. Lúaszzc tỉmrsqnh dậontuy, nhìlgwln thấcwljy An Dĩfkcr Phong, hắfdtyn mớlgwli thởfvtd phàktlfo nhẹamaa nhõpbatm, rồfiazi hỏhkxoi: “Têhzhan khốahaon nạeyopn đzmlmóotgz chếmrcct chưcwlja?”

An Dĩfkcr Phong mởfvtd miệrdawng nhưcwljng khôobnwng nóotgzi đzmlmưcwljwfcwc, đzmlmàktlfnh gậontut gậontut đzmlmrgoau.

“Cóotgz chézcdgm thêhzham mấcwljy nháautot dao giúaszzp anh nữmrcca khôobnwng?”

“Ừcmil, cóotgz!” An Dĩfkcr Phong xoa xoa mặdywnt, gưcwljwfcwng cưcwljbrxki. “Em giúaszzp anh bămrsqm chúaszzng thàktlfnh từfkexng mảzbhsnh, nặdywnn thàktlfnh nhâotgzn báautonh bao rồfiazi. Tíqmdbnh ra chỗzygz đzmlmóotgz đzmlmóotgzviwhng đzmlmpmvj cho anh ămrsqn trong mộmwmyt tháautong.”

“Đdywnưcwljwfcwc!”

Hắfdtyn nhìlgwln toàktlfn thâotgzn bịmqqzmrsqng bóotgz củpmvja Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan, hỏhkxoi: “Anh Thầrgoan, sao anh khôobnwng nóotgzi?”

ktlfn Trạeyopc Thầrgoan cưcwljbrxki đzmlmau khổpmvj: “Nóotgzi thìlgwlviwhng chếmrcct.”

“Íykcqt nhấcwljt thìlgwlviwhng chếmrcct tửmfpw tếmrccxjddn chúaszzt!”

“Anh tin làktlf chúaszz sẽzsor đzmlmếmrccn!”

Trong phòkingng bệrdawnh u áautom lạeyopnh lẽzsoro, họrgoa lạeyopi cấcwljt lêhzhan tiếmrccng cưcwljbrxki nhưcwlj thưcwljbrxkng ngàktlfy. “Anh em” – từfkexktlfy đzmlmahaoi vớlgwli họrgoa đzmlmãmqqz sớlgwlm khôobnwng chỉmrsqktlf mộmwmyt danh từfkex.

Sau nửmfpwa tháautong nghỉmrsq ngơxjddi, nhữmrccng vếmrcct thưcwljơxjddng trêhzhan ngưcwljbrxki Hàktlfn Trạeyopc Thầrgoan đzmlmãmqqzktlfnh, nhưcwljng cóotgz nhữmrccng thứrdaw đzmlmãmqqz ngấcwljm sâotgzu vàktlfo máautou hắfdtyn, làktlfm tổpmvjn thưcwljơxjddng tâotgzm hồfiazn hắfdtyn. Hắfdtyn bắfdtyt đzmlmrgoau mêhzha muộmwmyi vàktlfmrsqm ghézcdgt hai thứrdaw, đzmlmóotgzktlf thuốahaoc phiệrdawn vàktlf phụucwd nữmrcc

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.