Hộljnt p đcjty êjvch m, nghe nófnpf i đcjty ófnpf làufpy thiêjvch n đcjty ưufpy ờvobf ng củhhqf a đcjty ássbu m đcjty àufpy n ôcmsa ng.
An Dĩjvch Phong cứkqnl nghĩjvch đcjty ếweru n nơxfpm i đcjty ófnpf lạsfoi i thấcjty y đcjty au đcjty ầfnpf u. Nhữpscs ng ássbu nh đcjty èfdrm n mờvobf càufpy ng chuyểvobf n đcjty ộljnt ng càufpy ng khiếweru n ngưufpy ờvobf i ta chófnpf ng mặtpxh t. Mùyufn i son phấcjty n nồospw ng nặtpxh c củhhqf a nhữpscs ng côcmsa gássbu i trộljnt n lẫibus n vớsnbt i mùyufn i cơxfpm thểvobf củhhqf a đcjty àufpy n ôcmsa ng, ngửrwtr i màufpy buồospw n nôcmsa n. Đeljy ássbu ng sợufpy nhấcjty t làufpy khi nhữpscs ng côcmsa gássbu i ấcjty y lạsfoi i nhìendg n thấcjty y hắzpdr n làufpy bổqanm nhàufpy o đcjty ếweru n, sờvobf mófnpf khắzpdr p ngưufpy ờvobf i, rồospw i nhữpscs ng thâorjq n hìendg nh đcjty ầfnpf y thịsbeo t đcjty ófnpf đcjty èfdrm lêjvch n ngưufpy ờvobf i hắzpdr n, còwecu n kinh khủhhqf ng hơxfpm n cảbpmr bịsbeo ngưufpy ờvobf i ta chéingt m.
Cássbu i “thiêjvch n đcjty ưufpy ờvobf ng” nàufpy y cófnpf lẽkdmi khôcmsa ng phảbpmr i dàufpy nh cho nhữpscs ng anh chàufpy ng đcjty ẹzjqj p trai, mộljnt t khi phụobmp nữpscs đcjty ãuyep “hássbu o sắzpdr c” thìendg còwecu n đcjty ássbu ng sợufpy hơxfpm n cảbpmr đcjty àufpy n ôcmsa ng.
Mộljnt t hôcmsa m, khi trờvobf i nhássbu nhem, họmrqc nhậvtqx n đcjty ưufpy ợufpy c đcjty iệtfgw n thoạsfoi i củhhqf a anh cảbpmr Lôcmsa i vàufpy nhanh chófnpf ng đcjty ếweru n hộljnt p đcjty êjvch m. An Dĩjvch Phong vừkqir a mớsnbt i thízqkz ch nghi vớsnbt i ássbu nh đcjty èfdrm n trong đcjty ófnpf thìendg cófnpf vàufpy i vũwecu nữpscs đcjty i đcjty ếweru n. Theo phảbpmr n xạsfoi , hắzpdr n đcjty ịsbeo nh chạsfoi y ngay ra ngoàufpy i, nhưufpy ng hắzpdr n tựmrqc nhủhhqf , dùyufn sao cũwecu ng làufpy mộljnt t thằpxzm ng đcjty àufpy n ôcmsa ng, phảbpmr i bìendg nh tĩjvch nh! Thếweru làufpy hắzpdr n nhanh nhẹzjqj n đcjty ứkqnl ng nấcjty p đcjty ằpxzm ng sau Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n, nófnpf i nhỏzvrv : “Côcmsa gássbu i kia trôcmsa ng cũwecu ng đcjty ưufpy ợufpy c, em khôcmsa ng tranh vớsnbt i anh đcjty âorjq u!”
Nófnpf i xong, hắzpdr n liềdqfr n đcjty ẩxjih y Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n lêjvch n trưufpy ớsnbt c rồospw i nhanh chófnpf ng chạsfoi y vàufpy o phòwecu ng. Năilzy m phúaaet t sau, Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n chỉhmld nh lạsfoi i quầfnpf n ássbu o vàufpy bưufpy ớsnbt c vàufpy o phòwecu ng, vẫibus n giữpscs néingt t mặtpxh t ấcjty y, chỉhmld cófnpf đcjty iềdqfr u trássbu n đcjty ẫibus m mồospw hôcmsa i.
Anh cảbpmr Lôcmsa i nhìendg n hai ngưufpy ờvobf i họmrqc , cưufpy ờvobf i sảbpmr ng khoássbu i: “Hai đcjty ứkqnl a màufpy y thậvtqx t làufpy xấcjty u mặtpxh t, đcjty ểvobf mấcjty y đcjty ứkqnl a con gássbu i đcjty ófnpf làufpy m cho toássbu t hếweru t cảbpmr mồospw hôcmsa i hộljnt t thếweru kia.”
Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n ngồospw i xuốssbu ng bêjvch n cạsfoi nh An Dĩjvch Phong, mặtpxh t tỉhmld nh bơxfpm , đcjty ássbu vàufpy o châorjq n hắzpdr n. Lựmrqc c đcjty ássbu khôcmsa ng mạsfoi nh, chỉhmld làufpy muốssbu n thểvobf hiệtfgw n sựmrqc khôcmsa ng vừkqir a ýdjdt màufpy thôcmsa i.
Anh cảbpmr Lôcmsa i vừkqir a cưufpy ờvobf i vừkqir a chỉhmld vàufpy o hai côcmsa gássbu i bêjvch n cạsfoi nh: “Trìendg nh đcjty ộljnt lêjvch n giưufpy ờvobf ng củhhqf a hai đcjty ứkqnl a nàufpy y cũwecu ng khássbu đcjty ấcjty y, tízqkz nữpscs a tao sẽkdmi bảbpmr o hai đcjty ứkqnl a nófnpf dạsfoi y cho chúaaet ng màufpy y biếweru t thếweru nàufpy o làufpy cựmrqc c lạsfoi c chốssbu n nhâorjq n gian.”
Hai côcmsa gássbu i nghe thấcjty y vậvtqx y thìendg cưufpy ờvobf i tưufpy ơxfpm i nhưufpy hoa.
An Dĩjvch Phong đcjty ổqanm mồospw hôcmsa i lạsfoi nh!
“Đeljy ạsfoi i ca, anh tha cho em!” An Dĩjvch Phong lắzpdr c đcjty ầfnpf u dứkqnl t khoássbu t, liếweru c nhìendg n Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n, hắzpdr n đcjty ang mâorjq n mêjvch đcjty iếweru u thuốssbu c, mặtpxh c dùyufn khôcmsa ng từkqir chốssbu i, nhưufpy ng vẻibus mặtpxh t khôcmsa ng giấcjty u đcjty ưufpy ợufpy c sựmrqc bấcjty t mãuyep n.
Thờvobf i gian quen biếweru t Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n cũwecu ng khôcmsa ng phảbpmr i làufpy ngắzpdr n, nhưufpy ng An Dĩjvch Phong khôcmsa ng thểvobf hiểvobf u tạsfoi i sao Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n luôcmsa n phảbpmr i che giấcjty u sựmrqc bấcjty t mãuyep n củhhqf a mìendg nh. Khôcmsa ng thízqkz ch húaaet t thuốssbu c, khôcmsa ng thízqkz ch đcjty àufpy n bàufpy , ghéingt t đcjty ássbu nh bạsfoi c vàufpy rưufpy ợufpy u mạsfoi nh, ghéingt t việtfgw c chéingt m giếweru t, nhưufpy ng đcjty iềdqfr u nàufpy y khôcmsa ng cófnpf gìendg to tássbu t, cũwecu ng chẳfqxb ng cófnpf ai bắzpdr t éingt p, nhưufpy ng tạsfoi i sao Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n cứkqnl phảbpmr i giảbpmr vờvobf làufpy thízqkz ch?
“Phong…” Anh cảbpmr Lôcmsa i cưufpy ờvobf i to, đcjty ùyufn a hắzpdr n. “Tao thấcjty y thưufpy ờvobf ng ngàufpy y màufpy y rấcjty t đcjty àufpy n ôcmsa ng, sao gặtpxh p phụobmp nữpscs lạsfoi i kéingt m cỏzvrv i thếweru ?”
“Đeljy ássbu m ngưufpy ờvobf i ấcjty y cũwecu ng gọmrqc i làufpy phụobmp nữpscs sao?” An Dĩjvch Phong than thởajcg . “Côcmsa nàufpy o cũwecu ng nhưufpy sófnpf i dữpscs ấcjty y, chỉhmld muốssbu n xôcmsa ng vàufpy o ăilzy n thịsbeo t em!”
Đeljy ássbu m tay châorjq n xung quanh cưufpy ờvobf i phássbu lêjvch n. An Dĩjvch Phong hoàufpy n toàufpy n khôcmsa ng đcjty ểvobf ýdjdt , thảbpmr n nhiêjvch n nófnpf i: “Cưufpy ờvobf i cássbu i gìendg ? Làufpy m sao bọmrqc n màufpy y hiểvobf u đcjty ưufpy ợufpy c nỗrxno i khổqanm củhhqf a nhữpscs ng anh chàufpy ng đcjty ẹzjqj p trai chứkqnl …” Nófnpf i rồospw i hắzpdr n huýdjdt ch huýdjdt ch khuỷufpy u tay vàufpy o Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n đcjty ang trầfnpf m tưufpy bêjvch n cạsfoi nh. “Đeljy úaaet ng khôcmsa ng, anh Thầfnpf n?”
Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n lắzpdr c đcjty ầfnpf u, trảbpmr lờvobf i rấcjty t nghiêjvch m túaaet c: “Anh khôcmsa ng đcjty ẹzjqj p trai, khôcmsa ng hiểvobf u đcjty ưufpy ợufpy c!”
Mọmrqc i ngưufpy ờvobf i lạsfoi i cưufpy ờvobf i phássbu lêjvch n.
Mộljnt t têjvch n đcjty àufpy n em bỗrxno ng héingt t lêjvch n nhưufpy ngộljnt ra đcjty iềdqfr u gìendg : “Àdvph , em biếweru t rồospw i… anh Phong thízqkz ch kiểvobf u con gássbu i nhưufpy nai tơxfpm cơxfpm , tốssbu t nhấcjty t làufpy cứkqnl đcjty ểvobf anh ấcjty y “thúaaet tízqkz nh bộljnt c phássbu t”, tựmrqc vồospw lấcjty y vàufpy chéingt n ngưufpy ờvobf i ta!”
“Ấuyep y! Nófnpf i cófnpf lýdjdt đcjty ấcjty y!” An Dĩjvch Phong dựmrqc a vàufpy o chiếweru c sofa vàufpy tưufpy ởajcg ng tưufpy ợufpy ng mộljnt t côcmsa gássbu i cófnpf mássbu i tófnpf c dàufpy i mưufpy ợufpy t màufpy , khuôcmsa n mặtpxh t xinh xắzpdr n, thuầfnpf n khiếweru t, cưufpy ờvobf i thẹzjqj n thùyufn ng, nghe thấcjty y hắzpdr n nófnpf i hơxfpm i quássbu đcjty ássbu ng mộljnt t chúaaet t làufpy mặtpxh t đcjty ỏzvrv bừkqir ng nhưufpy trássbu i đcjty àufpy o mậvtqx t… Chỉhmld mớsnbt i nghĩjvch đcjty ếweru n thôcmsa i hắzpdr n đcjty ãuyep muốssbu n “phạsfoi m tộljnt i” rồospw i.
“Anh Phong, anh đcjty ang nghĩjvch gìendg thếweru ? Nghĩjvch gìendg màufpy cưufpy ờvobf i ngâorjq y ngấcjty t thếweru ?”
“Con gássbu i nhàufpy làufpy nh!”
Tiếweru ng cưufpy ờvobf i lạsfoi i vang khắzpdr p phòwecu ng, vọmrqc ng ra cảbpmr hàufpy nh lang.
Họmrqc đcjty ang cưufpy ờvobf i vui vẻibus thìendg bỗrxno ng cửrwtr a mởajcg toang, mộljnt t ngưufpy ờvobf i đcjty àufpy n ôcmsa ng hơxfpm i thấcjty p, nặtpxh ng nềdqfr bưufpy ớsnbt c vàufpy o.
Vừkqir a bưufpy ớsnbt c vàufpy o hắzpdr n liềdqfr n nởajcg nụobmp cưufpy ờvobf i: “Anh cảbpmr Lôcmsa i, lâorjq u lắzpdr m khôcmsa ng gắzpdr p”
“Anh Bássbu o… lâorjq u rồospw i khôcmsa ng gặtpxh p!” Anh cảbpmr Lôcmsa i đcjty ứkqnl ng dậvtqx y nghêjvch nh tiếweru p.
Bássbu o vừkqir a cưufpy ờvobf i vừkqir a bưufpy ớsnbt c đcjty ếweru n, ôcmsa m cảbpmr anh Lôcmsa i rấcjty t thâorjq n mậvtqx t.
“Nghe nófnpf i làufpy anh phássbu t tàufpy i rồospw i?”
“Đeljy âorjq u cófnpf ! Đeljy ủhhqf nuôcmsa i sốssbu ng anh em thôcmsa i!”
Họmrqc cùyufn ng ngồospw i xuốssbu ng. Bássbu o liếweru c mắzpdr t nhìendg n An Dĩjvch Phong vàufpy Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n, nófnpf i mássbu t: “Ồvobf ! Ởmugv đcjty âorjq u ra hai trai đcjty ẹzjqj p thếweru nàufpy y… Lẽkdmi nàufpy o anh cũwecu ng theo tràufpy o lưufpy u nuôcmsa i trai bao sao?”
“Hai ngưufpy ờvobf i anh em đcjty ắzpdr c lựmrqc c củhhqf a tôcmsa i đcjty ấcjty y…”
Nghe thấcjty y thếweru , tay An Dĩjvch Phong đcjty ang cầfnpf m chai rưufpy ợufpy u bỗrxno ng nắzpdr m chặtpxh t, Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n lậvtqx p tứkqnl c nắzpdr m lấcjty y tay hắzpdr n, ghéingt vàufpy o tai hắzpdr n nófnpf i nhỏzvrv : “Muốssbu n ra tay, đcjty ợufpy i lássbu t nữpscs a tìendg m chỗrxno khôcmsa ng cófnpf ngưufpy ờvobf i.”
“Khôcmsa ng ai nhìendg n thấcjty y thìendg em đcjty ássbu nh hắzpdr n cófnpf ýdjdt nghĩjvch a gìendg chứkqnl ?”
Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n buôcmsa ng tay, kéingt o vai An Dĩjvch Phong, cưufpy ờvobf i nófnpf i: “Quâorjq n tửrwtr bássbu o thùyufn , mưufpy ờvobf i năilzy m chưufpy a muộljnt n.”
“Trízqkz nhớsnbt củhhqf a em khôcmsa ng tốssbu t!”
“Khôcmsa ng sao.” Khófnpf e miệtfgw ng Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n cong lêjvch n. “Trízqkz nhớsnbt củhhqf a anh tốssbu t!”
An Dĩjvch Phong buôcmsa ng chai rưufpy ợufpy u. Mộljnt t têjvch n thuộljnt c hạsfoi củhhqf a Bássbu o chỉhmld vàufpy o Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n, nófnpf i: “Anh Bássbu o, anh nhìendg n thằpxzm ng kia xem, cófnpf phảbpmr i làufpy hơxfpm i giốssbu ng Tiểvobf u Hàufpy n khôcmsa ng?”
Bássbu o ngẩxjih ng lêjvch n nhìendg n, vẻibus mặtpxh t dửrwtr ng dưufpy ng, rõlivn ràufpy ng đcjty ãuyep quêjvch n mấcjty t Tiểvobf u Hàufpy n làufpy ai. Anh cảbpmr Lôcmsa i cũwecu ng liếweru c nhìendg n, sắzpdr c mặtpxh t khôcmsa ng hềdqfr biếweru n đcjty ổqanm i, khoássbu c vai Bássbu o, nófnpf i: “Nàufpy o, anh em mìendg nh lâorjq u lắzpdr m mớsnbt i cófnpf dịsbeo p hộljnt i ngộljnt , tốssbu i nay phảbpmr i uốssbu ng thậvtqx t say. Mọmrqc i ngưufpy ờvobf i cứkqnl uốssbu ng thoảbpmr i mássbu i, tôcmsa i mờvobf i…”
Rưufpy ợufpy u càufpy ng uốssbu ng càufpy ng hưufpy ng phấcjty n, ngưufpy ờvobf i đcjty ẹzjqj p hássbu t càufpy ng lúaaet c càufpy ng say lòwecu ng ngưufpy ờvobf i… Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n đcjty ếweru n ngồospw i cạsfoi nh têjvch n thuộljnt c hạsfoi chừkqir ng ngoàufpy i bốssbu n mưufpy ơxfpm i vừkqir a lêjvch n tiếweru ng lúaaet c nãuyep y, vui vẻibus bắzpdr t chuyệtfgw n: “Chàufpy o! Xưufpy ng hôcmsa thếweru nàufpy o nhỉhmld ?”
“Anh Cưufpy ờvobf ng.”
“Anh chízqkz nh làufpy anh Cưufpy ờvobf ng?” Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n rófnpf t mộljnt t cốssbu c rưufpy ợufpy u đcjty ưufpy a cho hắzpdr n ta. “Em nghe têjvch n anh đcjty ãuyep lâorjq u rồospw i, nghe nófnpf i anh gia nhậvtqx p xãuyep hộljnt i đcjty en đcjty ãuyep hơxfpm n hai mưufpy ơxfpm i năilzy m, mọmrqc i ngưufpy ờvobf i đcjty ềdqfr u nófnpf i anh làufpy ngưufpy ờvobf i cófnpf nghĩjvch a khízqkz nhấcjty t.”
“Vậvtqx y sao?”
“Vâorjq ng! Chẳfqxb ng ai làufpy khôcmsa ng biếweru t chuyệtfgw n anh Cưufpy ờvobf ng.”
“Tao đcjty âorjq y chẳfqxb ng cófnpf ưufpy u đcjty iểvobf m gìendg , chỉhmld cófnpf mỗrxno i nghĩjvch a khízqkz thôcmsa i…” Cưufpy ờvobf ng đcjty ãuyep ngàufpy ngàufpy say, bắzpdr t đcjty ầfnpf u thao thao bấcjty t tuyệtfgw t kểvobf vềdqfr quássbu khứkqnl huy hoàufpy ng củhhqf a hắzpdr n ta.
Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n nhẫibus n nạsfoi i nghe hắzpdr n ta kểvobf chuyệtfgw n hơxfpm n mộljnt t tiếweru ng đcjty ồospw ng hồospw , uốssbu ng vớsnbt i hắzpdr n ta đcjty ếweru n nửrwtr a chai rưufpy ợufpy u, rồospw i vờvobf hỏzvrv i vu vơxfpm : “Vừkqir a rồospw i anh nófnpf i em giốssbu ng mộljnt t ngưufpy ờvobf i, em vàufpy ngưufpy ờvobf i ấcjty y rấcjty t giốssbu ng nhau sao?”
“Màufpy y rấcjty t giốssbu ng mộljnt t ngưufpy ờvobf i anh em trưufpy ớsnbt c kia củhhqf a tao.”
“Khi nàufpy o rảbpmr nh rỗrxno i cho em gặtpxh p mặtpxh t cássbu i nhéingt !”
“Mẹzjqj kiếweru p, nófnpf đcjty i gặtpxh p Diêjvch m Vưufpy ơxfpm ng từkqir lâorjq u rồospw i.” Cưufpy ờvobf ng đcjty ãuyep chuếweru nh choássbu ng, tiếweru p tụobmp c cạsfoi n chéingt n.
“Ngưufpy ờvobf i đcjty ófnpf … sao lạsfoi i chếweru t?”
“Ôxfpm i!” Hắzpdr n thởajcg dàufpy i vàufpy nhớsnbt lạsfoi i. “Tiểvobf u Hàufpy n rấcjty t cófnpf nghĩjvch a khízqkz , cũwecu ng làufpy ngưufpy ờvobf i tốssbu t, chỉhmld mỗrxno i cássbu i thízqkz ch đcjty ássbu nh bạsfoi c, mộljnt t khi đcjty ãuyep đcjty ássbu nh thìendg khôcmsa ng đcjty ểvobf ýdjdt tớsnbt i bấcjty t cứkqnl cássbu i gìendg , vay tiềdqfr n lãuyep i suấcjty t cao cũwecu ng chơxfpm i, suốssbu t ngàufpy y bịsbeo ngưufpy ờvobf i ta đcjty ếweru n đcjty òwecu i tiềdqfr n, anh Bássbu o đcjty ứkqnl ng ra giúaaet p nófnpf hai lầfnpf n, sau đcjty ófnpf cũwecu ng chẳfqxb ng quan tâorjq m nữpscs a.”
“Rồospw i sao?”
“Mẹzjqj kiếweru p, dùyufn sao lúaaet c chếweru t nófnpf vẫibus n còwecu n đcjty ưufpy ợufpy c vui vẻibus mộljnt t chúaaet t… Hôcmsa m đcjty ófnpf , nófnpf thắzpdr ng nhàufpy cássbu i rấcjty t đcjty ậvtqx m, nófnpf i vớsnbt i tao rằpxzm ng cófnpf tiềdqfr n rồospw i, vợufpy nófnpf khôcmsa ng phảbpmr i chạsfoi y theo ngưufpy ờvobf i ta nữpscs a, con trai nófnpf cũwecu ng khôcmsa ng coi thưufpy ờvobf ng nófnpf nữpscs a, nófnpf phảbpmr i kinh doanh đcjty ểvobf vợufpy con nófnpf cófnpf cuộljnt c sốssbu ng tốssbu t hơxfpm n. Nófnpf vừkqir a mớsnbt i nghĩjvch thếweru thìendg đcjty ếweru n hôcmsa m sau, cófnpf ngưufpy ờvobf i phássbu t hiệtfgw n ra thi thểvobf nófnpf bịsbeo ngưufpy ờvobf i ta đcjty âorjq m mưufpy ờvobf i mấcjty y nhássbu t dao…”
Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n cúaaet i xuốssbu ng nhìendg n cốssbu c rưufpy ợufpy u, ássbu nh đcjty èfdrm n đcjty ỏzvrv vàufpy ng đcjty an xen chiếweru u vàufpy o mặtpxh t hắzpdr n lúaaet c sássbu ng lúaaet c tốssbu i.
Anh cảbpmr Lôcmsa i liếweru c mắzpdr t nhìendg n hắzpdr n rấcjty t nhanh, rồospw i lạsfoi i quay ra uốssbu ng rưufpy ợufpy u vớsnbt i Bássbu o…
An Dĩjvch Phong vẫibus n nhìendg n hắzpdr n.
Mộljnt t lúaaet c lâorjq u sau Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n mớsnbt i ngẩxjih ng lêjvch n, cưufpy ờvobf i hỏzvrv i: “Ngưufpy ờvobf i củhhqf a sòwecu ng bạsfoi c giếweru t phảbpmr i khôcmsa ng?”
“Cássbu i đcjty ófnpf còwecu n phảbpmr i hỏzvrv i!”
“Ra tay dãuyep man nhưufpy thếweru , cófnpf vẻibus giốssbu ng vớsnbt i cássbu ch củhhqf a Kỳlpns Dãuyep .”
“Còwecu n gìendg nữpscs a, chízqkz nh làufpy Ôxfpm ng Tấcjty n, ngưufpy ờvobf i củhhqf a Kỳlpns Dãuyep .”
Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n nắzpdr m chặtpxh t cốssbu c rưufpy ợufpy u, khẽkdmi hắzpdr ng giọmrqc ng.
Ngoàufpy i An Dĩjvch Phong, khôcmsa ng ai nghe rõlivn , đcjty ófnpf làufpy : Ôxfpm ng Tấcjty n.
Tốssbu i hôcmsa m đcjty ófnpf Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n uốssbu ng rưufpy ợufpy u đcjty ếweru n bấcjty t tỉhmld nh nhâorjq n sựmrqc , miệtfgw ng cứkqnl lẩxjih m bẩxjih m hai từkqir đcjty ófnpf .
Từkqir ng từkqir đcjty ầfnpf y nỗrxno i căilzy m hậvtqx n!
Đeljy ếweru n nửrwtr a đcjty êjvch m thìendg hơxfpm i cồospw n bớsnbt t đcjty i, cơxfpm n đcjty au đcjty ầfnpf u bắzpdr t đcjty ầfnpf u hàufpy nh hạsfoi . Hắzpdr n nằpxzm m trêjvch n giưufpy ờvobf ng, trằpxzm n trọmrqc c, ra sứkqnl c đcjty ấcjty m mạsfoi nh vàufpy o đcjty ầfnpf u, trong đcjty ầfnpf u hắzpdr n cứkqnl hiệtfgw n lêjvch n cảbpmr nh tưufpy ợufpy ng đcjty ófnpf …
Hôcmsa m hắzpdr n cùyufn ng mẹzjqj đcjty i nhậvtqx n xássbu c, khuôcmsa n mặtpxh t cha hắzpdr n bịsbeo chéingt m bêjvch bếweru t mássbu u, tay vẫibus n nắzpdr m chặtpxh t mộljnt t bứkqnl c ảbpmr nh – bứkqnl c ảbpmr nh cảbpmr gia đcjty ìendg nh hắzpdr n. Mẹzjqj sợufpy hắzpdr n bịsbeo ássbu m ảbpmr nh nêjvch n đcjty ưufpy a hắzpdr n ra khỏzvrv i đcjty ófnpf . Hắzpdr n cứkqnl cầfnpf m tay cha khôcmsa ng chịsbeo u buôcmsa ng, vìendg hắzpdr n biếweru t, nếweru u buôcmsa ng tay ra, hắzpdr n sẽkdmi khôcmsa ng bao giờvobf đcjty ưufpy ợufpy c nhìendg n thấcjty y cha nữpscs a…
“Cha ơxfpm i… con khôcmsa ng coi thưufpy ờvobf ng cha đcjty âorjq u! Con chưufpy a bao giờvobf coi thưufpy ờvobf ng cha…”
Cho dùyufn hắzpdr n cófnpf nófnpf i bao nhiêjvch u lầfnpf n thìendg cha hắzpdr n cũwecu ng khôcmsa ng thểvobf nghe thấcjty y nữpscs a rồospw i.
Khôcmsa ng biếweru t lúaaet c đcjty ófnpf làufpy mấcjty y giờvobf , Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n bỗrxno ng nghe thấcjty y tiếweru ng mởajcg cửrwtr a, rồospw i lạsfoi i nghe thấcjty y tiếweru ng nưufpy ớsnbt c chảbpmr y trong nhàufpy tắzpdr m. Tiếweru ng nưufpy ớsnbt c chảbpmr y nhưufpy xốssbu i mạsfoi nh vàufpy o tri giássbu c nhạsfoi y cảbpmr m củhhqf a hắzpdr n, kéingt o đcjty ứkqnl t tấcjty t cảbpmr dâorjq y thầfnpf n kinh củhhqf a hắzpdr n, giằpxzm ng xéingt cơxfpm n đcjty au đcjty ầfnpf u đcjty ang hàufpy nh hạsfoi hắzpdr n… nhưufpy ng hắzpdr n thàufpy chịsbeo u đcjty au đcjty ớsnbt n nhưufpy thếweru còwecu n hơxfpm n làufpy phảbpmr i nhớsnbt lạsfoi i hồospw i ứkqnl c vớsnbt i hìendg nh ảbpmr nh khuôcmsa n mặtpxh t dízqkz nh đcjty ầfnpf y mássbu u củhhqf a cha.
Cuốssbu i cùyufn ng Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n cũwecu ng chịsbeo u đcjty ựmrqc ng đcjty ưufpy ợufpy c đcjty ếweru n khi trờvobf i sássbu ng. Hắzpdr n mệtfgw t mỏzvrv i bưufpy ớsnbt c ra khỏzvrv i phòwecu ng, gõlivn cửrwtr a phòwecu ng tắzpdr m vàufpy nófnpf i vớsnbt i An Dĩjvch Phong: “Phong, anh cófnpf chúaaet t việtfgw c phảbpmr i ra ngoàufpy i mộljnt t lássbu t.”
An Dĩjvch Phong quấcjty n khăilzy n tắzpdr m đcjty i ra, làufpy n da màufpy u đcjty ồospw ng củhhqf a hắzpdr n đcjty ỏzvrv ửrwtr ng lêjvch n, mắzpdr t cũwecu ng đcjty ỏzvrv hoe, dássbu ng vẻibus còwecu n “hồospw n bay phássbu ch lạsfoi c” hơxfpm n cảbpmr Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n.
“Chúaaet khôcmsa ng sao chứkqnl ?” Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n lo lắzpdr ng hỏzvrv i.
An Dĩjvch Phong khôcmsa ng trảbpmr lờvobf i, ngồospw i trêjvch n sofa, nófnpf i giọmrqc ng yếweru u ớsnbt t: “Em khôcmsa ng muốssbu n đcjty i ra ngoàufpy i, anh mua giúaaet p em mộljnt t túaaet i sữpscs a đcjty ậvtqx u nàufpy nh Vu Kýdjdt đcjty ưufpy ợufpy c khôcmsa ng?”
“Đeljy ưufpy ợufpy c!” Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n cầfnpf m chiếweru c ássbu o khoássbu c đcjty i ra. Mua xong đcjty ậvtqx u nàufpy nh ởajcg quássbu n Vu Kýdjdt , vừkqir a đcjty ịsbeo nh bưufpy ớsnbt c ra khỏzvrv i quássbu n thìendg hắzpdr n nghe thấcjty y mộljnt t tin cựmrqc c sốssbu c: Tốssbu i qua Ôxfpm ng Tấcjty n bịsbeo giếweru t. Sássbu t thủhhqf rấcjty t chuyêjvch n nghiệtfgw p, ra tay gọmrqc n nhẹzjqj , mộljnt t đcjty ao chízqkz mạsfoi ng, khôcmsa ng đcjty ểvobf lạsfoi i dấcjty u vếweru t gìendg . Đeljy iềdqfr u kỳlpns lạsfoi duy nhấcjty t làufpy sássbu t thủhhqf khôcmsa ng dùyufn ng súaaet ng màufpy … dùyufn ng dao, đcjty âorjq y khôcmsa ng phảbpmr i làufpy thófnpf i quen củhhqf a mộljnt t sássbu t thủhhqf chuyêjvch n nghiệtfgw p!
Hàufpy n Trạsfoi c Thầfnpf n trởajcg vềdqfr nhàufpy , lúaaet c mởajcg cửrwtr a vẫibus n thấcjty y An Dĩjvch Phong ngồospw i trêjvch n ghếweru , tưufpy thếweru khôcmsa ng hềdqfr thay đcjty ổqanm i. Nưufpy ớsnbt c trêjvch n mássbu i tófnpf c hắzpdr n nhỏzvrv xuốssbu ng từkqir ng giọmrqc t, ưufpy ớsnbt t đcjty ẫibus m cảbpmr mộljnt t khoảbpmr ng sofa màufpy u trắzpdr ng.
An Dĩ
Cá
Mộ
Nó
Anh cả
Hà
Anh cả
Hai cô
An Dĩ
“Đ
Thờ
“Phong…” Anh cả
“Đ
Đ
Hà
Mọ
Mộ
“Ấ
“Anh Phong, anh đ
“Con gá
Tiế
Họ
Vừ
“Anh Bá
Bá
“Nghe nó
“Đ
Họ
“Hai ngư
Nghe thấ
“Khô
Hà
“Trí
“Khô
An Dĩ
Bá
Rư
“Anh Cư
“Anh chí
“Vậ
“Vâ
“Tao đ
Hà
“Mà
“Khi nà
“Mẹ
“Ngư
“Ô
“Rồ
“Mẹ
Hà
Anh cả
An Dĩ
Mộ
“Cá
“Ra tay dã
“Cò
Hà
Ngoà
Tố
Từ
Đ
Hô
“Cha ơ
Cho dù
Khô
Cuố
An Dĩ
“Chú
An Dĩ
“Đ
Hà
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.