Nụ Hôn Của Sói

Chương 29 : Bùa yêu (Đầu)

    trước sau   
Nếcdfcu tìcftznh yêigiqu làqpyt mộqvokt liềvinsu thuốoyrwc mêigiq, thìcftzcftznh yêigiqu vụyfxzng trộqvokm làqpyt mộqvokt loạosori bùptepa ngảlmrpi. Bấvbljt kểwwvkqpyt ngưrltjsrywi nàqpyto uốoyrwng phảlmrpi cũtroung đemepvinsu thầpmqkn tríqavq đemepigiqn đemeplmrpo, khôzxhong thểwwvk dứpmqkt bỏmzhe đemepưrltjnrzcc.

rltj Đdheomsly Thuầpmqkn ngồmslyi trong phòqikvng họkknnp cảlmrp buổkmgvi chiềvinsu màqpyt “tâaojdm hồmslyn treo ngưrltjnrzcc càqpytnh câaojdy”. Cuộqvokc họkknnp vừzhnsa kếcdfct thúpjfxc, côzxho liềvinsn chạosory nhanh ra siêigiqu thịjzxl, khôzxhong chỉulxl mua mộqvokt con gàqpytqpytqikvn trao đemepkmgvi vớkilqi chịjzxlcicrn hàqpytng hơblidn nửkexsa tiếcdfcng đemepmslyng hồmsly, ghi ghi chérltjp chérltjp còqikvn cẩvbljn thậoqjtn hơblidn cảlmrp ghi chérltjp nhậoqjtt kýduxg cuộqvokc họkknnp, mua đemepkvzkcicrc loạosori gia vịjzxl. Vềvins đemepếcdfcn nhàqpyt, côzxho quêigiqn cảlmrp ăzfipn cơblidm, làqpytm theo đemepúpjfxng kinh nghiệwwvkm đemepưrltjnrzcc truyềvinsn lạosori, kiêigiqn nhẫpmqkn hầpmqkm móxumxn canh gàqpyt đemepưrltjnrzcc coi làqpyt bổkmgv nhấvbljt cho ngưrltjsrywi bệwwvknh.

Sau mộqvokt chiếcdfcn dịjzxlch bếcdfcp núpjfxp kinh hoàqpytng, con gàqpyt đemepácicrng thưrltjơblidng vìcftz quácicr lửkexsa màqpyt anh dũtroung hy sinh. Côzxho chạosory đemepi mua nốoyrwt sốoyrwqpytnrzc siêigiqu thịjzxl bắpntyt đemeppmqku làqpytm lạosori. Sau năzfipm tiếcdfcng đemepmslyng hồmsly nỗlmoi lựpntyc, cuốoyrwi cùptepng thìcftzzxhotroung đemepãbcha thàqpytnh côzxhong vớkilqi móxumxn canh gàqpyt thơblidm phứpmqkc.

Sau đemepóxumx, côzxho khoácicrc lêigiqn ngưrltjsrywi bộqvok quầpmqkn ácicro y tácicr lấvbljy đemepưrltjnrzcc ởnrzc bệwwvknh việwwvkn lúpjfxc sácicrng, cẩvbljn thậoqjtn cầpmqkm chiếcdfcc bìcftznh giữamca nhệwwvkt đemeppntyng đemeppmqky canh gàqpytqpyt ra khỏmzhei nhàqpyt.

Đdheoưrltjsrywng phốoyrw buổkmgvi đemepêigiqm thậoqjtt yêigiqn tĩgqxynh, nhữamcang ngọkknnn đemepèqavqn đemepưrltjsrywng sácicrng hơblidn, gióxumxtroung thổkmgvi nhẹrrlublidn mọkknni ngàqpyty.

zxhoqikvn chưrltja ăzfipn tốoyrwi, ngay đemepếcdfcn mìcftzzxhom cũtroung chưrltja ăzfipn, bưrltjkilqc châaojdn thoăzfipn thoắpntyt trêigiqn đemepưrltjsrywng, khe khẽassdcicrt mộqvokt khúpjfxc tìcftznh ca.


Đdheoếcdfcn bệwwvknh việwwvkn, côzxho đemepeo khẩvblju trang, lérltjn đemepvbljy mộqvokt chiếcdfcc xe chởnrzc dụyfxzng cụyfxz y tếcdfc, nhẹrrlu nhàqpytng đemepi đemepếcdfcn cửkexsa phòqikvng An Dĩgqxy Phong.

Xuyêigiqn qua khe cửkexsa, côzxho nhìcftzn thấvbljy hai têigiqn đemepàqpytn em củkvzka An Dĩgqxy Phong đemepãbcha nằygkfm trêigiqn sofa ngácicry nhưrltj sấvbljm. Còqikvn hắpntyn vẫpmqkn chưrltja ngủkvzk, đemepang ngồmslyi trêigiqn giưrltjsrywng cầpmqkm chiếcdfcc đemepiềvinsu khiểwwvkn ti vi liêigiqn tụyfxzc bấvbljm chuyểwwvkn kêigiqnh, đemepiệwwvkn thoạosori hắpntyn đemepwwvkigiqn cạosornh giưrltjsrywng, vớkilqi tay làqpyt lấvbljy đemepưrltjnrzcc.

zxhopjfxt đemepiệwwvkn thoạosori ra, bấvbljm sốoyrw củkvzka hắpntyn. Đdheoiệwwvkn thoạosori vừzhnsa đemepkmgv chuôzxhong, hắpntyn lậoqjtp tứpmqkc vứpmqkt chiếcdfcc đemepiềvinsu khiểwwvkn trong tay, vớkilqi lấvbljy đemepiệwwvkn thoạosori.

zxho hỏmzhei nhỏmzhe: “Ngủkvzk rồmslyi àqpyt?”

“Đdheoãbcharltjsrywi hai giờsryw rồmslyi, anh chưrltja ngủkvzk thìcftzqikvn làqpytm gìcftz?”

“Em lạosori cứpmqk nghĩgqxyqpyt anh đemepnrzci đemepiệwwvkn thoạosori củkvzka em.”

“Hảlmrp? Anh đemepâaojdu cóxumx nhàqpytm chácicrn đemepếcdfcn thếcdfc!”

“Vậoqjty anh ngủkvzk đemepi nhérltj, mai nóxumxi chuyệwwvkn tiếcdfcp.”

“Đdheonrzci đemepãbcha.” Hắpntyn bứpmqkt tóxumxc, vẻhvmi mặcqfht vừzhnsa ấvbljm ứpmqkc lạosori vừzhnsa tỏmzhe vẻhvmi khôzxhong biếcdfct làqpytm thếcdfcqpyto. “Em bậoqjtn đemepếcdfcn nỗlmoii anh sốoyrwng chếcdfct thếcdfcqpyto cũtroung chẳmhzang thèqavqm quan tâaojdm sao?”

“Vậoqjty lúpjfxc rỗlmoii em sẽassd đemepếcdfcn thăzfipm anh.”

“Khi nàqpyto?”

“Em cũtroung khôzxhong biếcdfct, khi nàqpyto rỗlmoii…”

“Tuỳqavq em vậoqjty, anh ngủkvzk đemepâaojdy!”


Hắpntyn tắpntyt mácicry, nắpntym chặcqfht đemepiệwwvkn thoạosori, đemepvbljm tay lêigiqn chiếcdfcc giưrltjsrywng sắpntyt, vìcftz chạosorm vàqpyto vếcdfct thưrltjơblidng nêigiqn hắpntyn đemepau đemepếcdfcn mứpmqkc cắpntyn chặcqfht răzfipng. Đdheopmqkng ngoàqpyti cửkexsa nhìcftzn hắpntyn nhưrltj vậoqjty, côzxho thấvbljy xóxumxt xa đemepếcdfcn rơblidi nưrltjkilqc mắpntyt.

zxho cứpmqk nghĩgqxy trêigiqu hắpntyn mộqvokt chúpjfxt cho vui, giờsryw mớkilqi phácicrt hiệwwvkn ra rằygkfng, việwwvkc đemepóxumx so vớkilqi tra tấvbljn còqikvn đemepau hơblidn rấvbljt nhiềvinsu. Côzxho lau nưrltjkilqc mắpntyt, chỉulxlnh lạosori chiếcdfcc khẩvblju trang trêigiqn mặcqfht, đemepvbljy xe đemepi vàqpyto nhưrltj khôzxhong cóxumx chuyệwwvkn gìcftz xảlmrpy ra.

An Dĩgqxy Phong nhìcftzn thấvbljy côzxho thìcftz ngẩvbljn ngưrltjsrywi mộqvokt lúpjfxc, ngạosorc nhiêigiqn hỏmzhei: “Muộqvokn thếcdfcqpyty, rồmslyi vẫpmqkn còqikvn thay thuốoyrwc sao?”

“Ừcftzm!”

zxho đemepi đemepếcdfcn cạosornh giưrltjsrywng, cúpjfxi xuốoyrwng lấvbljy bìcftznh canh gàqpyt đemepwwvknrzcrltjkilqi, trong đemeppmqku đemepang nghĩgqxy xem làqpytm thếcdfcqpyto đemepwwvk hắpntyn bấvbljt ngờsryw, bùptep lạosori nỗlmoii đemepau vừzhnsa rồmslyi.

Khôzxhong ngờsryw, An Dĩgqxy Phong bỗlmoing lôzxhoi côzxho lạosori, khẽassd vuốoyrwt ve vai côzxho.

rltj Đdheomsly Thuầpmqkn toàqpytn thâaojdn run rẩvbljy, vừzhnsa đemepjzxlnh đemeppmqkng dậoqjty thìcftz An Dĩgqxy Phong đemepqvokt nhiêigiqn kérltjo mạosornh côzxhoigiqn giưrltjsrywng, chồmslym lêigiqn ngưrltjsrywi côzxho.

“Tiểwwvku Nhãbcha, hôzxhom nay tìcftznh nhâaojdn củkvzka anh khôzxhong đemepếcdfcn, em ởnrzc lạosori vớkilqi anh đemepưrltjnrzcc khôzxhong?” Giọkknnng đemepiệwwvku vàqpyt ácicrnh mắpntyt hắpntyn vôzxhoptepng ngảlmrp ngớkilqn.

Mặcqfht côzxho tốoyrwi sầpmqkm lạosori, mắpntyt nóxumxng lêigiqn nhưrltj lửkexsa đemepoyrwt. Toàqpytn thâaojdn nhưrltj bịjzxligiq liệwwvkt.

zxho khôzxhong thểwwvkqpyto tin nổkmgvi, trưrltjkilqc mặcqfht côzxho, An Dĩgqxy Phong thềvins non hẹrrlun biểwwvkn, tìcftznh yêigiqu nồmslyng nàqpytn, sau lưrltjng côzxho thìcftz hoàqpytn toàqpytn khácicrc.

Hắpntyn cởnrzci mộqvokt khuy ácicro củkvzka côzxho, nhìcftzn côzxho vớkilqi ácicrnh mắpntyt thèqavqm thuồmslyng: “Bérltjigiqu, anh đemeplmrpm bảlmrpo làqpyt sẽassdqpytm cho em cảlmrpm thấvbljy khoácicri lạosorc hơblidn đemepêigiqm qua…”

zxho quêigiqn cảlmrp việwwvkc phảlmrpn khácicrng, trợnrzcn tròqikvn đemepôzxhoi mắpntyt tuyệwwvkt vọkknnng nhìcftzn ngưrltjsrywi đemepàqpytn ôzxhong hoàqpytn toàqpytn xa lạosor trưrltjkilqc mặcqfht mìcftznh, cốoyrw gắpntyng híqavqt thởnrzc, mỗlmoii lầpmqkn thởnrzc ra lạosori cảlmrpm thấvbljy mũtroui đemepau nhứpmqkc. Bứpmqkc tranh tìcftznh yêigiqu đemeprrlup đemepassd trưrltjkilqc mắpntyt côzxho bịjzxlrltj vụyfxzn thàqpytnh từzhnsng mảlmrpnh, lâaojdu đemepàqpyti tìcftznh ácicri sụyfxzp đemepkmgv, khiếcdfcn côzxho tan nácicrt…

“Thậoqjtt chácicrn!” An Dĩgqxy Phong buôzxhong tay côzxho, kérltjo chiếcdfcc khẩvblju trang trêigiqn mặcqfht côzxho xuốoyrwng: “Đdheoiệwwvku bộqvokpjfxc ghen củkvzka em chẳmhzang đemepácicrng yêigiqu chúpjfxt nàqpyto.”


“Anh?” Côzxho thởnrzc khôzxhong ra hơblidi. Nỗlmoii khiếcdfcp sợnrzc vẫpmqkn còqikvn đemepkknnng lạosori, côzxho vừzhnsa muốoyrwn cưrltjsrywi, lạosori vừzhnsa muốoyrwn ôzxhom chầpmqkm lấvbljy hắpntyn vàqpyt khóxumxc thậoqjtt to.

Hắpntyn vuốoyrwt ve mácicrzxho, tóxumxc côzxho, nhíqavqu màqpyty: “Lầpmqkn sau sẽassd khôzxhong đemepùptepa nữamcaa, dácicrng vẻhvmipjfxc ghen củkvzka em làqpytm anh thấvbljy đemepau lòqikvng!”

zxho thởnrzc phàqpyto, trácicrch hắpntyn: “Anh… sao lạosori cóxumx thểwwvk nhưrltj thếcdfc chứpmqk?”

“Rõmzheqpytng làqpyt em trêigiqu anh trưrltjkilqc.”

Lạosori nóxumxi đemepếcdfcn chuyệwwvkn lúpjfxc nãbchay, côzxho vộqvoki vãbcha cầpmqkm tay hắpntyn, xoa xoa mu bàqpytn tay sưrltjng đemepmzhe: “Đdheoau khôzxhong?”

“Đdheoau! Tựpntyrltjng lạosori bịjzxl đemepau mộqvokt cácicrch oan uổkmgvng!”

“Lầpmqkn sau em sẽassd khôzxhong trêigiqu anh nữamcaa, chẳmhzang lãbchang mạosorn chúpjfxt nàqpyto!”

“Vậoqjty thìcftz… chúpjfxng ta lãbchang mạosorn mộqvokt chúpjfxt đemepi…”

Hắpntyn míqavqm môzxhoi, đemepưrltja tay đemepếcdfcn khuy thứpmqk hai trêigiqn ácicro côzxho.

rltj Đdheomsly Thuầpmqkn liềvinsn gạosort tay hắpntyn ra.

“Đdheozhnsng đemepùptepa nữamcaa, cóxumx ngưrltjsrywi…”

An Dĩgqxy Phong quay đemeppmqku nhìcftzn hai têigiqn đemepang ngủkvzk say nhưrltj chếcdfct trêigiqn sofa, chửkexsi thầpmqkm mộqvokt tiếcdfcng, lưrltju luyếcdfcn khôzxhong nỡqnur rờsrywi tay khỏmzhei chỗlmoi đemepóxumx củkvzka côzxho.

zxho ngồmslyi dậoqjty, lấvbljy chiếcdfcc bìcftznh giữamca nhiệwwvkt bêigiqn dưrltjkilqi, mởnrzc nắpntyp, rồmslyi đemepưrltja đemepếcdfcn trưrltjkilqc mặcqfht hắpntyn nóxumxi: “Em hầpmqkm canh gàqpyt cho anh nàqpyty, nghe nóxumxi rấvbljt tốoyrwt cho ngưrltjsrywi bệwwvknh.”


Hắpntyn cầpmqkm lấvbljy chiếcdfcc bìcftznh từzhns tay côzxho, hơblidi nóxumxng bay lêigiqn đemepkknnng trêigiqn míqavq mắpntyt hắpntyn thàqpytnh nhữamcang giọkknnt nưrltjkilqc long lanh trong suốoyrwt.

Hắpntyn nhắpntym mắpntyt lạosori, nghẹrrlun ngàqpyto nóxumxi: “Thậoqjtt lãbchang mạosorn! Lãbchang mạosorn chếcdfct mấvbljt!”

Hai têigiqn đemepang ngủkvzk trêigiqn ghếcdfc bỗlmoing bòqikv dậoqjty, chửkexsi thầpmqkm: “Khôzxhong thểwwvk chịjzxlu nổkmgvi hai ngưrltjsrywi! Mẹrrlu kiếcdfcp, buồmslyn nôzxhon quácicr!”

An Dĩgqxy Phong liềvinsn nérltjm cuốoyrwn sácicrch vàqpyto ngưrltjsrywi bọkknnn chúpjfxng: “Cúpjfxt ra ngoàqpyti đemepi!”

Hai têigiqn kia vộqvoki vãbcha chạosory ra ngoàqpyti, lúpjfxc đemepóxumxng cửkexsa còqikvn khôzxhong quêigiqn nóxumxi thêigiqm mộqvokt câaojdu: “Anh Phong, hàqpytnh đemepqvokng nhanh chúpjfxt nhérltj, ngoàqpyti trờsrywi lạosornh lắpntym!”

“Đdheoêigiqm nay cóxumx lạosornh đemepếcdfcn chếcdfct cóxumxng thìcftztroung khôzxhong đemepưrltjnrzcc phérltjp vàqpyto!”

zxho giậoqjtn dỗlmoii nhìcftzn hắpntyn, múpjfxc mộqvokt thìcftza canh bóxumxn cho hắpntyn.

“Thếcdfcqpyto? Cóxumx ngon khôzxhong?” Côzxho sốoyrwt ruộqvokt nhìcftzn biểwwvku hiệwwvkn củkvzka hắpntyn.

“Rấvbljt ngon.”

“Thậoqjtt àqpyt?” Côzxhorltjsrywi rạosorng rỡqnur. “Đdheoâaojdy làqpyt lầpmqkn đemeppmqku tiêigiqn em nấvblju, chỉulxl sợnrzc anh khôzxhong thíqavqch.”

Hắpntyn ngắpntym nụyfxzrltjsrywi củkvzka côzxho thậoqjtt lâaojdu, cưrltjsrywi gưrltjnrzcng gạosoro, rồmslyi lạosori cúpjfxi xuốoyrwng ăzfipn tiếcdfcp, cho đemepếcdfcn khi hếcdfct sạosorch khôzxhong còqikvn giọkknnt nàqpyto hắpntyn mớkilqi nóxumxi: “Anh bịjzxl ngưrltjsrywi ta chérltjm chưrltja đemepếcdfcn mộqvokt trăzfipm lầpmqkn thìcftztroung phảlmrpi đemepếcdfcn mấvbljy chụyfxzc lầpmqkn rồmslyi, nhưrltjng đemepâaojdy làqpyt lầpmqkn đemeppmqku tiêigiqn đemepưrltjnrzcc ăzfipn canh gàqpyt.”

“Vậoqjty thìcftz sau nàqpyty em sẽassd…” Côzxho ngừzhnsng lạosori vàqpyt sửkexsa thàqpytnh: “Sau nàqpyty anh đemepzhnsng cóxumxblidi mộqvokt tíqavqqpyt liềvinsu mạosorng nữamcaa, Hàqpytn Trạosorc Thầpmqkn nóxumxi đemepúpjfxng, anh nêigiqn xin lỗlmoii Kỳqavqbcha đemepi.”

“Nếcdfcu anh sợnrzc chếcdfct thìcftz đemepãbcha khôzxhong vàqpyto con đemepưrltjsrywng nàqpyty.”

“Em sợnrzc!” Côzxhorltjo tay ácicro hắpntyn vàqpyt khẩvbljn khoảlmrpn van nàqpyti. “Em biếcdfct tạosori sao anh lạosori muốoyrwn đemepoyrwi đemeppmqku vớkilqi hắpntyn. An Dĩgqxy Phong, anh vìcftz em, em hiểwwvku. Anh tốoyrwt vớkilqi em, em hiểwwvku! Nhưrltjng chuyệwwvkn củkvzka em, em sẽassdptepng cácicrch củkvzka em đemepwwvk giảlmrpi quyếcdfct, khôzxhong cầpmqkn anh phảlmrpi lo lắpntyng.”

“Em hãbchay tin anh, anh sẽassd giúpjfxp em bácicro thùptep.”

“Cóxumxcicro đemepưrltjnrzcc thùptep thìcftz anh ấvbljy cũtroung khôzxhong thểwwvk sốoyrwng lạosori… nhưrltjng anh thìcftz nhấvbljt đemepjzxlnh phảlmrpi sốoyrwng! Coi nhưrltjqpytcftz em, dùptep thếcdfcqpyto đemepi nữamcaa thìcftz anh cũtroung phảlmrpi sốoyrwng.” Côzxho lắpntyc lắpntyc tay hắpntyn. “Đdheomslyng ýduxg vớkilqi em đemepi.”

Hắpntyn ôzxhom đemepôzxhoi vai mềvinsm mạosori củkvzka côzxhoxumxi dịjzxlu dàqpytng: “Đdheoưrltjnrzcc! Anh đemepmslyng ýduxg!”

“Vậoqjty anh giảlmrpng hoàqpyt vớkilqi Trácicrc Diệwwvku đemepi nhérltj, đemepzhnsng gâaojdy sựpnty vớkilqi hắpntyn nữamcaa.”

“Đdheoưrltjnrzcc rồmslyi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.