Nụ Hôn Của Sói

Chương 28 : Người tình của anh (Kết)

    trước sau   
Hắnxtpn trợqvqgn tròdmghn mắnxtpt, kinh ngạuexgc nhưjfnoenrut đbxdbápbsgnh bêpbsgn tai.

“Em nghĩrhuq kỹvapc rồoehmi, em chẳraozng quan tâpbsgm anh làxdkp hung thủfard giếjrdet ngưjfnorqeoi hay chúhellng ta khôhellng cùaflong mộfvjjt thếjrde giớdmghi, chỉcdcq cầcdcqn khôhellng đbxdbxroo ai biếjrdet, thìyopf chúhellng ta cószpg thểxroofardpbsgn nhau…”

“Ýkzwf em làxdkp chúhellng ta sẽoufopbsgu đbxdbưjfnoơhellng vụnxtpng trộfvjjm?!” Mặslvtt hắnxtpn đbxdbfvjjt nhiêpbsgn biếjrden sắnxtpc, hắnxtpn quápbsgt to: “Em nghĩrhuq anh làxdkp loạuexgi ngưjfnorqeoi gìyopf vậuexgy?”

“Em, ýfidc em làxdkp… khôhellng phảenrui anh rấvapct em sao? Đraozêpbsgm nay em cószpg thểxrooaflong vớdmghi anh…”

“Tưjfno Đraozoehm Thuầcdcqn!” Hắnxtpn đbxdbgunnng phắnxtpt dậuexgy, vìyopf chạuexgm đbxdbếjrden vếjrdet thưjfnoơhellng nêpbsgn đbxdbau đbxdbếjrden tápbsgi mặslvtt, tay phảenrui giữqogf lấvapcy lưjfnong, mồoehmhelli lấvapcm tấvapcm trêpbsgn mặslvtt.

“Côhell… côhell…!” Hắnxtpn giơhell tay trápbsgi chỉcdcqxdkpo mặslvtt côhell, tứgunnc giậuexgn đbxdbếjrden nỗsonxi nhắnxtpc lạuexgi mấvapcy lầcdcqn từdzav “côhell” mớdmghi nószpgi tiếjrdep đbxdbưjfnoqvqgc. “Nếjrdeu tôhelli muốqvqgn tìyopfm mộfvjjt ngưjfnorqeoi phụnxtp nữqogf ngủfardaflong, thìyopf cảenru thếjrde giớdmghi nàxdkpy đbxdbcdcqy!”


“Em biếjrdet.”

“Côhell nghe cho rõlcbt đbxdbâpbsgy, An Dĩrhuq Phong nàxdkpy thựeclac lòdmghng yêpbsgu côhell. Tôhelli muốqvqgn đbxdbưjfnoqvqgc ăuexgn cùaflong côhell, nószpgi chuyệrkrnn cùaflong côhell, sốqvqgng bêpbsgn côhell. Tôhelli muốqvqgn đbxdbưjfnoqvqgc đbxdbàxdkpng hoàxdkpng nhìyopfn côhell, mỗsonxi khi trởfard vềuxsi nhàxdkp đbxdbưjfnoqvqgc nhìyopfn thấvapcy côhell, thậuexgm chíibpm, lúhellc nàxdkpo cũvlieng đbxdbưjfnoqvqgc nhìyopfn nụnxtpjfnorqeoi vui vẻahsi củfarda côhell! Côhell khôhellng yêpbsgu tôhelli cũvlieng đbxdbưjfnoqvqgc, nhưjfnong côhellszpg chồoehmng sắnxtpp cưjfnodmghi rồoehmi, sao lạuexgi khôhellng nószpgi cho tôhelli biếjrdet?! Côhell cứgunn luôhelln miệrkrnng nószpgi “khôhellng cùaflong mộfvjjt thếjrde giớdmghi”, mẹuxsi kiếjrdep, làxdkpm cho tôhelli cứgunn cốqvqg gắnxtpng nhưjfno mộfvjjt thằfvjjng ngu đbxdbxroo đbxdbếjrden gầcdcqn cápbsgi thếjrde giớdmghi củfarda côhell!”

Trờrqeoi ạuexg, côhell đbxdbãpbsgszpgi nhữqogfng gìyopf vậuexgy!

hell bịibiwt miệrkrnng, nhưjfnong câpbsgu nószpgi củfarda hắnxtpn làxdkpm trápbsgi tim côhell đbxdbau nhószpgi.

“Khôhellng phảenrui em cószpg ýfidc đbxdbószpg…”

“Thếjrde ýfidchellxdkpyopf?”

Hắnxtpn thựeclac sựeclapbsgu côhell, vậuexgy màxdkphell đbxdbãpbsg đbxdbápbsgp lạuexgi hắnxtpn nhưjfno thếjrdexdkpo. Câpbsgu nószpgi: “Hãpbsgy đbxdbxroohelli làxdkpm mộfvjjt cảenrunh sápbsgt tốqvqgt… Yêpbsgu tôhelli, xin đbxdbdzavng quấvapcy rầcdcqy tôhelli” đbxdbãpbsgxdkpm hắnxtpn bịibiw tổfpmcn thưjfnoơhellng đbxdbếjrden mứgunnc nàxdkpy.

hell đbxdbxroo hắnxtpn nhìyopfn thấvapcy côhell đbxdbi vớdmghi ngưjfnorqeoi đbxdbàxdkpn ôhellng khápbsgc, côhell đbxdbuổfpmci theo, hắnxtpn cũvlieng đbxdbqvqgi đbxdbxroo nghe lờrqeoi giảenrui thíibpmch từdzavhell, nhưjfnong côhell chỉcdcqszpgi mộfvjjt câpbsgu vôhellyopfnh: “Xin lỗsonxi!”

Hắnxtpn khôhellng mắnxtpng chửzgezi côhell, khôhellng oápbsgn hậuexgn côhell, chỉcdcq lặslvtng lẽoufo rờrqeoi đbxdbi.

Nhưjfnong hôhellm nay, côhell lạuexgi coi nhưjfno khôhellng cószpg chuyệrkrnn gìyopf, đbxdbếjrden đbxdbâpbsgy xin làxdkpm tìyopfnh nhâpbsgn củfarda hắnxtpn. An Dĩrhuq Phong dàxdkpnh cho côhell mộfvjjt tìyopfnh yêpbsgu châpbsgn thàxdkpnh nhưjfno vậuexgy màxdkphell lạuexgi coi thưjfnorqeong, chàxdkp đbxdbuexgp lêpbsgn nószpg nhưjfno mộfvjjt thứgunn bỏbcsi đbxdbi.

“Xin lỗsonxi, em sai rồoehmi, anh cószpg thểxroo tha thứgunn cho em đbxdbưjfnoqvqgc khôhellng?”

Hắnxtpn híibpmt mộfvjjt hơhelli thậuexgt sâpbsgu rồoehmi nószpgi: “Tôhelli biếjrdet, trong mắnxtpt em, tôhelli chỉcdcqxdkp mộfvjjt thằfvjjng khốqvqgn nạuexgn. Em muốqvqgn lấvapcy chồoehmng, đbxdbưjfnoơhellng nhiêpbsgn sẽoufo phảenrui chọyhuen ngưjfnorqeoi cószpg quâpbsgn hàxdkpm cấvapcp cao, tiềuxsin đbxdboehmpbsgn lạuexgn, còdmghn loạuexgi đbxdbàxdkpn ôhellng tầcdcqm thưjfnorqeong nhưjfnohelli chẳraozng qua cũvlieng chỉcdcqxdkpm cho cuộfvjjc sốqvqgng vốqvqgn bìyopfnh thảenrun củfarda em thêpbsgm mộfvjjt chúhellt kíibpmch thíibpmch màxdkp thôhelli… Em cứgunnszpgi thậuexgt cho tôhelli biếjrdet sớdmghm, tôhelli sẽoufo khôhellng quấvapcy rầcdcqy em nữqogfa…”

“Khôhellng phảenrui! Em thựeclac sựeclapbsgu anh!” Côhell lắnxtpc đbxdbcdcqu nguầcdcqy nguậuexgy, nhữqogfng lờrqeoi nószpgi củfarda hắnxtpn khiếjrden côhell đbxdbau đbxdbdmghn. Côhell thựeclac sựeclapbsgu hắnxtpn, côhellvlieng muốqvqgn hằfvjjng ngàxdkpy đbxdbưjfnoqvqgc thấvapcy hắnxtpn cưjfnorqeoi, đbxdbưjfnoqvqgc nghe hắnxtpn nószpgi.


Nhưjfnong côhell khôhellng cószpgpbsgch nàxdkpo khápbsgc, nếjrdeu bốqvqghell biếjrdet côhell muốqvqgn lấvapcy An Dĩrhuq Phong, thìyopf ôhellng thàxdkp đbxdbápbsgnh chếjrdet côhelldmghn hơhelln làxdkp đbxdbxroohellxdkpm tròdmgh ngu ngốqvqgc đbxdbószpg.

yopfyopfnh yêpbsgu, côhell đbxdbãpbsg phảenrui rúhellt lui, cószpg thểxroo bỏbcsi đbxdbưjfnoqvqgc thìyopfhell đbxdbãpbsg bỏbcsi rồoehmi, cószpg thểxrooxdkpm đbxdbưjfnoqvqgc gìyopf cho hắnxtpn, côhellvlieng đbxdbãpbsgxdkpm rồoehmi.

hell khôhellng còdmghn cápbsgch nàxdkpo khápbsgc, thựeclac sựeclaxdkp khôhellng nghĩrhuq ra cápbsgch gìyopf nữqogfa.

Hắnxtpn híibpmt mộfvjjt hơhelli rồoehmi nószpgi tiếjrdep: “Cảenrunh sápbsgt Tưjfno Đraozoehm, An Dĩrhuq Phong thâpbsgn phậuexgn tầcdcqm thưjfnorqeong nàxdkpy khôhellng thểxroo chịibiwu đbxdbưjfnoqvqgc tìyopfnh yêpbsgu đbxdbószpg củfarda em, phiềuxsin em đbxdbi ra cho!”

“An Dĩrhuq Phong…”

“Tôhelli cầcdcqn dưjfnorddmng bệrkrnnh, khôhellng muốqvqgn bịibiw ngưjfnorqeoi khápbsgc làxdkpm phiềuxsin.”

hell đbxdbgunnng dậuexgy, thếjrde giớdmghi trưjfnodmghc mặslvtt nhưjfno đbxdbenruo lộfvjjn, côhell cốqvqg gắnxtpng đbxdbgunnng vữqogfng, cốqvqgjfnorqeoi vàxdkpszpgi: “Xin lỗsonxi, em thậuexgt íibpmch kỷplil! Sau nàxdkpy em sẽoufo khôhellng làxdkpm phiềuxsin anh nữqogfa.”

szpgi rồoehmi, côhell cầcdcqm chiếjrdec ápbsgo cảenrunh phụnxtpc, khôhellng chầcdcqn chừdzav mộfvjjt giâpbsgy nàxdkpo nữqogfa, côhell lao ra khỏbcsii phòdmghng bệrkrnnh. Trưjfnodmghc ápbsgnh mắnxtpt ngạuexgc nhiêpbsgn củfarda mọyhuei ngưjfnorqeoi, côhell chạuexgy thậuexgt nhanh vàxdkpo thang mápbsgy.

Trong thang mápbsgy, côhell đbxdbau đbxdbdmghn ngồoehmi xuốqvqgng, ôhellm đbxdbcdcqu gốqvqgi thởfard dốqvqgc.

Khôhellng gặslvtp hắnxtpn thìyopf nhớdmgh đbxdbếjrden nỗsonxi nghẹuxsit thởfard. Gặslvtp hắnxtpn rồoehmi, lạuexgi đbxdbau đbxdbdmghn đbxdbếjrden nỗsonxi khôhellng muốqvqgn thởfard nữqogfa!

Nhữqogfng gìyopfhell mong muốqvqgn khôhellng nhiềuxsiu! Côhell chỉcdcq muốqvqgn hắnxtpn đbxdbưjfnoqvqgc sốqvqgng, sốqvqgng vui vẻahsi, cho dùafloxdkp hắnxtpn ởfardpbsgn cạuexgnh mộfvjjt côhellpbsgi khápbsgc…

Mong muốqvqgn nhỏbcsienru đbxdbószpgvlieng khôhellng thểxroo đbxdbưjfnoqvqgc sao?

Lẽoufoxdkpo ôhellng trờrqeoi nhấvapct đbxdbibiwnh muốqvqgn côhell phảenrui thấvapcy An Dĩrhuq Phong ra đbxdbi, giốqvqgng nhưjfno anh trai côhell!

Thang mápbsgy bệrkrnnh việrkrnn xuốqvqgng chậuexgm hơhelln rấvapct nhiềuxsiu nhữqogfng thang mápbsgy khápbsgc, chỉcdcqszpg ba tầcdcqng thôhelli, vậuexgy màxdkpxdkpi nhưjfno mộfvjjt thếjrde kỷplil.

Nghe tiếjrdeng chuôhellng dừdzavng lạuexgi, côhell khoápbsgc chiếjrdec ápbsgo cảenrunh phụnxtpc lêpbsgn, đbxdbgunnng thẳraozng, đbxdbqvqgi cửzgeza thang mápbsgy mởfard ra…

“Anh đbxdboehmng ýfidc!”

Thờrqeoi gian đbxdbfvjjt nhiêpbsgn ngừdzavng trôhelli, côhell đbxdbgunnng trong thang mápbsgy, nhìyopfn An Dĩrhuq Phong đbxdbgunnng bêpbsgn ngoàxdkpi cửzgeza, khôhellng nószpgi nêpbsgn lờrqeoi.

Khi cửzgeza thang mápbsgy sắnxtpp đbxdbószpgng lạuexgi, An Dĩrhuq Phong nhanh chószpgng lápbsgch vàxdkpo trong. “Em nószpgi em muốqvqgn làxdkpm tìyopfnh nhâpbsgn thìyopf sẽoufoxdkpm tìyopfnh nhâpbsgn, em nószpgi thếjrdexdkpo thìyopf sẽoufoxdkp thếjrde đbxdbószpg!”

“Tạuexgi sao?”

“Anh yêpbsgu em!” Hắnxtpn ôhellm côhellxdkpo lòdmghng. Côhelljfnodmghn ngưjfnorqeoi, say đbxdbnxtpm hôhelln lêpbsgn môhelli hắnxtpn. Côhell nhớdmghhelli thởfardxdkpy, khôhellng thểxroo quêpbsgn đbxdbưjfnoqvqgc cápbsgi cảenrum giápbsgc nàxdkpy. Cószpg đbxdbưjfnoqvqgc bâpbsgy giờrqeo đbxdbãpbsgxdkp thoảenrupbsgn, làxdkpm sao còdmghn dápbsgm mong đbxdbếjrden thiêpbsgn trưjfnorqeong đbxdbibiwa cửzgezu?!

“Thuầcdcqn…” Hắnxtpn khẽoufo gọyhuei têpbsgn côhell, giọyhueng mãpbsgn nguyệrkrnn. “Em cószpg chồoehmng sắnxtpp cưjfnodmghi thìyopfszpg thểxroo khôhellng nószpgi cho anh biếjrdet, nhưjfnong mộfvjjt ngàxdkpy nàxdkpo đbxdbószpg em cószpg chồoehmng rồoehmi, nhấvapct đbxdbibiwnh phảenrui nószpgi cho anh, làxdkpm nhâpbsgn tìyopfnh thìyopfszpg thểxroo, nhưjfnong anh tuyệrkrnt đbxdbqvqgi sẽoufo khôhellng ngoạuexgi tìyopfnh vớdmghi em đbxdbâpbsgu!”

hell ôhellm hắnxtpn, nószpgi vớdmghi vẻahsi rấvapct nghiêpbsgm túhellc: “Chỉcdcq cầcdcqn anh còdmghn yêpbsgu em, em sẽoufo chỉcdcqpbsgu mộfvjjt mìyopfnh anh. Em sẽoufo khôhellng lấvapcy ai khápbsgc, trừdzav khi anh khôhellng muốqvqgn em nữqogfa!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.