Nụ Hôn Của Sói

Chương 17 : Cầu vồng trong đêm

    trước sau   
Cuốjefpi cùvdtmng An Dĩscdb Phong cũbbwvng gặlzonp đbucuưvlbcxkdkc Tưvlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn, đbucuúvlbcng lúvlbcc hắfdwzn nhớuaqdklmt nhấmfpjt, khao khákjjct côklmt nhấmfpjt…

Chiếhllpc vákjjcy ngắfdwzn màoovcu đbucuen làoovcm tôklmtn lêkjjcn thâybfln hìoxcqnh hấmfpjp dẫyriin củuufra côklmt, mákjjci tóliqpc xoăeclrn bồklmtng bềybflnh nhưvlbc khiêkjjcn khímfpjch tìoxcqnh cảlcdhm mãghjlnh liệnrybt củuufra hắfdwzn, nhưvlbcng khuôklmtn mặlzont lạgmuknh lùvdtmng, vôklmtoxcqnh củuufra côklmt lạgmuki nhưvlbc đbucufxqny hắfdwzn xuốjefpng đbucuzpiza ngụcgybc.

Hắfdwzn thựderjc sựderj khao khákjjct đbucuưvlbcxkdkc ôklmtm côklmt, nóliqpi vớuaqdi côklmt mộtntat câybflu: “Anh yêkjjcu em! Khôklmtng bao giờbsji hốjefpi hậcxfwn.”

Giákjjc nhưvlbc khẩfxqnu súvlbcng trong tay Tưvlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn khôklmtng ngắfdwzm chímfpjnh giữxkdka ấmfpjn đbucuưvlbcbsjing hắfdwzn màoovc cảlcdhnh cákjjco mộtntat cákjjcch nghiêkjjcm khắfdwzc: “An Dĩscdb Phong, anh cóliqp quyềybfln giữxkdk im lặlzonng, bấmfpjt kỳywizybflu nóliqpi nàoovco củuufra anh đbucuybflu cóliqp thểgfurvdtmng làoovcm bằrzwmng chứzpizng trưvlbcuaqdc toàoovc…”

vlbcc đbucuóliqp, đbucuiềybflu duy nhấmfpjt hắfdwzn cóliqp thểgfuroovcm làoovc im lặlzonng, xésnzot cho cùvdtmng thìoxcq ba chữxkdk “Anh yêkjjcu em” cũbbwvng khôklmtng thểgfurvdtmng làoovcm bằrzwmng chứzpizng trưvlbcuaqdc toàoovc đbucuưvlbcxkdkc.

Hắfdwzn cưvlbcbsjii vàoovc đbucuưvlbca tay ra, chiếhllpc còqbjang sốjefp 8 lạgmuknh lẽwvwlo khoákjjc chặlzont tay hắfdwzn. Chiếhllpc còqbjang đbucuóliqp nhưvlbc đbucuưvlbcxkdkc làoovcm từolhqeclrng đbucuákjjcoovcng vạgmukn năeclrm, đbuculzont lêkjjcn da thịzpizt hắfdwzn, lạgmuknh buốjefpt đbucuếhllpn mứzpizc khôklmtng còqbjan cảlcdhm giákjjcc nữxkdka.


May màoovcoovcn Trạgmukc Thầoaqkn đbucuãghjl cảlcdhnh tỉwexxnh hắfdwzn trưvlbcuaqdc, hắfdwzn cũbbwvng đbucuãghjl suy nghĩscdb kỹavuvoovcng. Cho nêkjjcn, dùvdtmliqp bịzpiz lừolhqa dốjefpi, bịzpiz tổbucun thưvlbcơlogqng vàoovc cảlcdhm giákjjcc nhưvlbc bịzpizlogqi vàoovco vựderjc thẳlqsrm, hắfdwzn vẫyriin cóliqp thểgfuroxcqnh tĩscdbnh màoovc đbucujefpi diệnrybn, chứzpiz khôklmtng căeclrm phẫyriin đbucuếhllpn mứzpizc đbucukjjcn cuồklmtng.

“Quay ngưvlbcbsjii lạgmuki!” Tưvlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn lạgmuknh lùvdtmng nóliqpi.

Hắfdwzn chếhllpt lặlzonng quay ngưvlbcbsjii. Nếhllpu cóliqp thểgfur, hắfdwzn rấmfpjt muốjefpn gọzuexi đbucuiệnrybn cho Hàoovcn Trạgmukc Thầoaqkn hỏtntai mộtntat câybflu: “Anh đbucuãghjl mua quan tàoovci chưvlbca, khôklmtng hơlogqn mộtntat triệnrybu thìoxcq em tuyệnrybt đbucujefpi khôklmtng cầoaqkn!”

klmt lầoaqkn tìoxcqm khẩfxqnu súvlbcng trêkjjcn ngưvlbcbsjii hắfdwzn.

Đolhqưvlbcơlogqng nhiêkjjcn làoovc An Dĩscdb Phong biếhllpt khẩfxqnu súvlbcng đbucuóliqp sẽwvwl mang đbucuếhllpn cho hắfdwzn nhữxkdkng gìoxcq, chỉwexx cầoaqkn dựderja vàoovco loạgmuki súvlbcng vàoovc dấmfpju vâybfln tay trêkjjcn đbucuóliqp thôklmti làoovc hắfdwzn khôklmtng thoákjjct đbucuưvlbcxkdkc tộtntai chếhllpt rồklmti. Đolhqákjjcng lẽwvwl hắfdwzn nêkjjcn bấmfpjt ngờbsji quay ngưvlbcbsjii lạgmuki, tóliqpm chặlzont tay côklmt, giơlogq châybfln đbucuákjjcklmt, dùvdtmng còqbjang sốjefp 8 đbucuákjjcnh cho côklmt bấmfpjt tỉwexxnh rồklmti lấmfpjy lạgmuki khẩfxqnu súvlbcng vàoovc trốjefpn chạgmuky.

Vớuaqdi khảlcdheclrng củuufra hắfdwzn thìoxcq tỷliqp lệnryb thàoovcnh côklmtng làoovclogqn tákjjcm mưvlbcơlogqi phầoaqkn trăeclrm. Nhưvlbcng hắfdwzn khôklmtng làoovcm thếhllp, vìoxcq hắfdwzn…. hắfdwzn mệnrybt rồklmti, mệnrybt đbucuếhllpn mứzpizc khôklmtng còqbjan sứzpizc đbucugfur giơlogq tay lêkjjcn nữxkdka.

“Đolhqi!” Hắfdwzn cảlcdhm nhậcxfwn đbucuưvlbcxkdkc nồklmtng súvlbcng lạgmuknh lùvdtmng đbuculzont sau lưvlbcng, hắfdwzn hiểgfuru ýxkdk củuufra côklmt, nhấmfpjc đbucuôklmti châybfln cứzpizng đbucubsji vềybfl phímfpja con đbucuưvlbcbsjing cákjjcch đbucuóliqp khôklmtng xa.

Họzuex vừolhqa đbucui thìoxcq mộtntat chiếhllpc xe màoovcu đbucuen phóliqpng đbucuếhllpn, dừolhqng lạgmuki bêkjjcn hắfdwzn, mấmfpjy ngưvlbcbsjii từolhq trêkjjcn xe lao xuốjefpng, An Dĩscdb Phong biếhllpt bọzuexn chúvlbcng làoovc tay châybfln củuufra Hàoovcn Trạgmukc Thầoaqkn đbucuếhllpn đbucuóliqpn hắfdwzn.

vlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn thấmfpjy thếhllp, lậcxfwp tứzpizc hưvlbcuaqdng khẩfxqnu súvlbcng lêkjjcn gákjjcy hắfdwzn, gằrzwmn giọzuexng vớuaqdi mấmfpjy têkjjcn đbucuang xôklmtng đbucuếhllpn: “Lùvdtmi lạgmuki!”

Mấmfpjy têkjjcn đbucuóliqp nhìoxcqn An Dĩscdb Phong, thấmfpjy hắfdwzn nhákjjcy mắfdwzt ra hiệnrybu, chúvlbcng nhìoxcqn nhau, chầoaqkn chừolhq mộtntat lúvlbcc rồklmti mởydtr cửbbpka xe. Chúvlbcng vừolhqa đbucuzpiznh lêkjjcn xe thìoxcqvlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn đbucutntat nhiêkjjcn lêkjjcn tiếhllpng: “Đolhqgfur xe lạgmuki!”

Mấmfpjy têkjjcn đbucuóliqp lạgmuki nhìoxcqn An Dĩscdb Phong, thấmfpjy hắfdwzn gậcxfwt đbucuoaqku, chúvlbcng lậcxfwp tứzpizc rúvlbct lui.

“Lêkjjcn xe!” Tưvlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn chĩscdba súvlbcng xuốjefpng thắfdwzt lưvlbcng hắfdwzn, chỉwexxoovco bêkjjcn ghếhllp phụcgyb. Đolhqxkdki hắfdwzn ngồklmti xuốjefpng, côklmt mớuaqdi vàoovco trong xe, chăeclrm chúvlbckjjci xe.

An Dĩscdb Phong khôklmtng nóliqpi mộtntat lờbsjii nàoovco suốjefpt đbucuoạgmukn đbucuưvlbcbsjing, cũbbwvng khôklmtng phảlcdhn khákjjcng gìoxcq, chỉwexx im lặlzonng, hưvlbcuaqdng mắfdwzt ra ngoàoovci cửbbpka sổbucu, ngắfdwzm nhìoxcqn thàoovcnh phốjefp trong đbucuêkjjcm.


Cảlcdhnh đbucuêkjjcm ngoàoovci cửbbpka sổbucubbwvng đbucudoskp nhưvlbc đbucuêkjjcm hôklmtm qua vậcxfwy, nhữxkdkng màoovcu sắfdwzc lung linh hiệnrybn ra trưvlbcuaqdc mắfdwzt giốjefpng nhưvlbc ákjjcnh cầoaqku vồklmtng sákjjcng rựderjc trong đbucuêkjjcm. Hắfdwzn nhớuaqdoovc rằrzwmng, đbucuêkjjcm qua trêkjjcn xe buýxkdkt, Tưvlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn đbucuãghjl hỏtntai hắfdwzn: “Anh thímfpjch cákjjci gìoxcq nhấmfpjt?”

“Mộtntat thứzpiz rấmfpjt đbuculzonc biệnrybt, cầoaqku vồklmtng!”

“Tạgmuki sao?”

“Vìoxcqliqp xuấmfpjt hiệnrybn sau cơlogqn mưvlbca, thuầoaqkn khiếhllpt, thanh cao, nóliqp xuấmfpjt hiệnrybn lúvlbcc trờbsjii xanh nhấmfpjt, ákjjcnh nắfdwzng rựderjc rỡtsti nhấmfpjt…”

klmt nằrzwmm trong vòqbjang tay hắfdwzn, ngưvlbcuaqdc mắfdwzt lêkjjcn nhìoxcqn hắfdwzn chăeclrm chúvlbc: “Nếhllpu em nhớuaqd khôklmtng nhầoaqkm thìoxcqklmtm em nhặlzont đbucuưvlbcxkdkc vìoxcq tiềybfln củuufra anh làoovcvlbcc trờbsjii vừolhqa mưvlbca xong.”

“Đolhqúvlbcng vậcxfwy, anh thấmfpjy cầoaqku vồklmtng, rấmfpjt đbucudoskp…”

klmtm đbucuóliqp, bầoaqku trờbsjii trong xanh, ákjjcnh nắfdwzng hiềybfln hoàoovc, cầoaqku vồklmtng màoovc hắfdwzn mong đbucuxkdki khôklmtng xuấmfpjt hiệnrybn, nhưvlbcng xuấmfpjt hiệnrybn mộtntat côklmtkjjci thuầoaqkn khiếhllpt nhưvlbc cầoaqku vồklmtng, hắfdwzn vớuaqdi tay làoovcliqp thểgfur chạgmukm tớuaqdi.

klmtvlbcbsjii ngọzuext ngàoovco ngảlcdhoovco lòqbjang hắfdwzn, chỉwexx tay lêkjjcn ngọzuexn đbucuèhotln nêkjjc ôklmtng rồklmti nóliqpi: “Cákjjci nàoovcy cóliqp giốjefpng cầoaqku vồklmtng khôklmtng? Cầoaqku vồklmtng chẳlqsrng qua cũbbwvng chỉwexxoovc ákjjcnh nắfdwzng mặlzont trờbsjii.”

Hắfdwzn nhìoxcqn côklmt, ákjjcnh mắfdwzt đbucuoaqky ngạgmukc nhiêkjjcn. Trong mắfdwzt côklmt đbucuang ákjjcnh lêkjjcn ákjjcnh sákjjcng củuufra cầoaqku vồklmtng. Hắfdwzn si mêkjjcklmtn lêkjjcn đbucuôklmti mắfdwzt ấmfpjy, ngỡtsti rằrzwmng đbucuãghjloxcqm thấmfpjy cầoaqku vồklmtng thuộtntac vềybfloxcqnh, mộtntat cầoaqku vồklmtng trong bóliqpng đbucuêkjjcm.

Nhưvlbcng khôklmtng ngờbsji, cóliqp nhữxkdkng thứzpiz phảlcdhi khóliqp khăeclrn lắfdwzm mớuaqdi cóliqp đbucuưvlbcxkdkc nhưvlbcng lạgmuki mấmfpjt đbucui rấmfpjt dễfjckoovcng…

klmt thuộtntac vềybfl bầoaqku trờbsjii vàoovc ákjjcnh sákjjcng, thậcxfwm chímfpjqbjan xa vờbsjii hơlogqn cảlcdh cầoaqku vồklmtng, khao khákjjct nhưvlbcng khôklmtng thểgfurliqp đbucuưvlbcxkdkc, mộtntat thứzpiz đbucuklmt xa xỉwexx, cốjefp thểgfur phảlcdhi trảlcdh giákjjc rấmfpjt đbucufdwzt.

oxcqnh yêkjjcu, khôklmtng thửbbpk qua thìoxcq khôklmtng biếhllpt, thửbbpk qua rồklmti mớuaqdi biếhllpt rằrzwmng, quákjjc thúvlbc vịzpiz!

Đolhqêkjjcm qua, côklmt mặlzonc bộtnta cảlcdhnh phụcgybc ngảlcdhoovco lòqbjang hắfdwzn, nồklmtng nhiệnrybt nóliqpi yêkjjcu hắfdwzn.


Đolhqêkjjcm nay, côklmt gợxkdki cảlcdhm trong chiếhllpc vákjjcy ngắfdwzn đbucuen ngồklmti bêkjjcn cạgmuknh hắfdwzn, lạgmuknh lùvdtmng đbucuưvlbca hắfdwzn đbucuếhllpn sởydtr cảlcdhnh sákjjct.

vlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn phanh gấmfpjp ởydtr ngãghjlvlbc đbucuèhotln đbucutnta. An Dĩscdb Phong khôklmtng thắfdwzt dâybfly an toàoovcn lạgmuki đbucuang mấmfpjt tậcxfwp trung nêkjjcn khôklmtng chủuufr đbucutntang đbucuưvlbcxkdkc, ngãghjl nhàoovco vềybfl phímfpja trưvlbcuaqdc, ngựderjc đbucucxfwp vàoovco thàoovcnh xe.

Tổbucun thưvlbcơlogqng bêkjjcn trong lẫyriin tốjefpn thưvlbcơlogqng bêkjjcn ngoàoovci khiếhllpn hắfdwzn càoovcng đbucuau đbucuuaqdn. Hắfdwzn vôklmtvdtmng tứzpizc giậcxfwn, trợxkdkn mắfdwzt nhìoxcqn Tưvlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn rồklmti gàoovco lêkjjcn: “Em cóliqp biếhllpt lákjjci xe khôklmtng thếhllp?”

Ásnzonh mắfdwzt côklmt vẫyriin hưvlbcuaqdng vềybfl phímfpja trưvlbcuaqdc. Mặlzont côklmtkjjci xanh, môklmti in hẳlqsrn vếhllpt răeclrng, đbucuôklmti tay nhỏtnta nhắfdwzn nắfdwzm chặlzont vôklmteclrng run lêkjjcn bầoaqkn bậcxfwt.

Hắfdwzn đbucutntat nhiêkjjcn cảlcdhm thấmfpjy đbucuau lòqbjang, dùvdtmng đbucuôklmti tay đbucuang bịzpizqbjang củuufra mìoxcqnh késnzoo nhữxkdkng sợxkdki tóliqpc màoovcklmtklmtoxcqnh cắfdwzn trong miệnrybng, nhẹdosk nhàoovcng xoa vếhllpt răeclrng hằrzwmn trêkjjcn môklmti côklmt.

klmt khôklmtng nésnzo trákjjcnh, ngồklmti bấmfpjt đbucutntang, đbucuếhllpn khi chuyểgfurn đbucuèhotln xanh, vẫyriin khôklmtng nhúvlbcc nhímfpjch.

Thờbsjii gian cứzpiz trôklmti đbucui, khôklmtng gian trầoaqkm lắfdwzng…

“Em yêkjjcu anh sao?” Hắfdwzn nhẹdosk nhàoovcng hỏtntai.

“Cóliqp ýxkdk nghĩscdba gìoxcq khôklmtng? Mưvlbcbsjii phúvlbcc trưvlbcuaqdc anh giếhllpt ngưvlbcbsjii, nhữxkdkng ngóliqpn tay vuốjefpt ve ngưvlbcbsjii tôklmti đbucuoaqky mùvdtmi mákjjcu tanh vàoovc tộtntai ákjjcc…”

“Anh rửbbpka tay rồklmti.”

An Dĩscdb Phong nhìoxcqn Tưvlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn giơlogq tay lêkjjcn trưvlbcuaqdc mặlzont, mákjjc phảlcdhi hắfdwzn nhóliqpi đbucuau. Mặlzonc dùvdtmvlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn dồklmtn hếhllpt sứzpizc đbucugfurkjjct hắfdwzn, nhưvlbcng hắfdwzn khôklmtng cảlcdhm thấmfpjy đbucuau chúvlbct nàoovco. Vìoxcq hắfdwzn biếhllpt cákjjci tákjjct củuufra mộtntat côklmtkjjci dàoovcnh cho ngưvlbcbsjii đbucuàoovcn ôklmtng khiếhllpn côklmtklmtvdtmng thấmfpjt vọzuexng, chứzpiz khôklmtng phảlcdhi làoovckjjci tákjjct củuufra mộtntat cảlcdhnh sákjjct dàoovcnh cho tộtntai phạgmukm…

Hắfdwzn biếhllpt, côklmtkjjcu hắfdwzn, côklmt hy vọzuexng hắfdwzn làoovc ngưvlbcbsjii đbucuàoovcn ôklmtng tốjefpt đbucugfurklmtliqp thểgfur gửbbpki gắfdwzm trọzuexn đbucubsjii, cóliqp thểgfurkjjcu khôklmtng chúvlbct hốjefpi hậcxfwn. Nhưvlbcng hắfdwzn chỉwexxoovc mộtntat têkjjcn giếhllpt ngưvlbcbsjii, đbucuếhllpn chếhllpt cũbbwvng khôklmtng hếhllpt tộtntai, ngay cảlcdhvlbcc đbucuang hẹdoskn hòqbja vớuaqdi côklmtoovc hắfdwzn vẫyriin cóliqp thểgfur tranh thủuufr đbucui giếhllpt ngưvlbcbsjii đbucuưvlbcxkdkc.

“Xin lỗgfuri!” Khi nóliqpi ra hai từolhqmfpjy, hắfdwzn thựderjc sựderj muốjefpn cưvlbcbsjii nhạgmuko thếhllp giớuaqdi nàoovcy. Mẹdosk kiếhllpp, đbucuâybfly làoovc thếhllp giớuaqdi gìoxcq vậcxfwy? Côklmt muốjefpn đbucuưvlbca hắfdwzn ra toàoovc, muốjefpn lấmfpjy mạgmukng hắfdwzn, thếhllp nhưvlbcng ngưvlbcbsjii nóliqpi xin lỗgfuri vẫyriin làoovc hắfdwzn.

Vậcxfwy màoovc thákjjci đbucutnta củuufra côklmt nhưvlbc muốjefpn nóliqpi: “Nóliqpi xin lỗgfuri cũbbwvng vôklmt dụcgybng, tôklmti sẽwvwl khôklmtng bao giờbsji tha thứzpiz cho anh.”

Hắfdwzn nắfdwzm chặlzont tay côklmt đbucuang đbuculzont trêkjjcn chiếhllpc vôklmteclrng, vừolhqa đbucuzpiznh dỗgfuroovcnh côklmt thìoxcq chiếhllpc xe đbucurzwmng sau sốjefpt ruộtntat bấmfpjm còqbjai inh ỏtntai, phákjjc tan chúvlbct lãghjlng mạgmukn cuốjefpi cùvdtmng củuufra họzuex!

vlbc Đolhqklmt Thuầoaqkn hấmfpjt tay hắfdwzn ra, châybfln nhấmfpjn ga loạgmukn xa.

“Cákjjci xe quákjjci quỷliqpoxcq thếhllpoovcy!” Côklmt rủuufra thầoaqkm.

klmt đbucucxfwp mạgmuknh tay lêkjjcn vôklmteclrng, xe vẫyriin khôklmtng nhúvlbcc nhímfpjch.

Đolhqâybfly làoovc chiếhllpc xe việnrybt dãghjloovcoovcn Trạgmukc Thầoaqkn mớuaqdi mua nêkjjcn An Dĩscdb Phong phảlcdhi nhắfdwzc côklmt: “Em đbucuang giẫyriim lêkjjcn phanh xe.”

Hắfdwzn vừolhqa dứzpizt lờbsjii, côklmt liềybfln giẫyriim mạgmuknh lêkjjcn châybfln ga, chiếhllpc xe vọzuext vềybfl phímfpja trưvlbcuaqdc. Thậcxfwt tộtntai nghiệnrybp cho hắfdwzn, vai lạgmuki bịzpiz va vàoovco xe, bịzpiz đbucuau thêkjjcm mộtntat chỗgfur nữxkdka.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.