Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 983 : Thanh xuân chấp niệm, chấp niệm thanh xuân 29
Editor: May
Sau nàtrcs y côghrn sẽmsar đrbdu ốxlqh i tốxlqh t vớmsrm i anh gấbvbh p bộlyrq i, chung thủlkga y vớmsrm i anh gấbvbh p bộlyrq i, dùgorj ng cảgulg đrbdu ờupjq i củlkga a côghrn , bùgorj đrbdu ắrgwd p cho anh, nómsrm i xin lỗmsrm i vớmsrm i anh.
-
Liềgorj u chếfsks t triềgorj n miêmsrm n liêmsrm n tụkgyb c ba trậnkvn n, gầcajn n nhưmrmz vélomd t sạtchr ch toàtrcs n bộlyrq sứgguu c lựvtii c thểeikf xáhezk c vàtrcs tinh thầcajn n củlkga a Tốxlqh ng Thanh Xuâpben n, lúlkga c kếfsks t thúlkga c, côghrn xụkgyb i lơfoqo ởgorj trêmsrm n giưmrmz ờupjq ng, cũyatl ng khôghrn ng muốxlqh n nhúlkga c nhíupjq ch mộlyrq t chúlkga t nàtrcs o.
Tôghrn Chi Niệpben m rúlkga t khăyndt n ưmrmz ớmsrm t, sửjpdf a sang sạtchr ch sẽmsar côghrn vàtrcs mìteir nh, sau đrbdu ómsrm ôghrn m côghrn , vuốxlqh t ve phíupjq a sau lưmrmz ng côghrn , pháhezk t hiệpben n đrbdu ưmrmz ợlmhp c côghrn còburg n chưmrmz a ngủlkga say, liềgorj n dáhezk n lêmsrm n mi tâpben m củlkga a côghrn , nhẹimtu nhàtrcs ng nómsrm i: “Đsrbi ìteir nh Đsrbi ìteir nh, sau khi ngủlkga dậnkvn y, chúlkga ng ta đrbdu i cụkgyb c dâpben n chíupjq nh mộlyrq t chuyếfsks n nhélomd .”
“Hởgorj ?”
“Anh đrbdu ãuvax chàtrcs o hỏghrn i tốxlqh t vớmsrm i ngưmrmz ờupjq i ởgorj đrbdu ómsrm , khôghrn ng cầcajn n giảgulg i quyếfsks t thủlkga tụkgyb c giấbvbh y ly hôghrn n, nhưmrmz ng cómsrm thểeikf làtrcs m lạtchr i trìteir nh tựvtii giấbvbh y chứgguu ng nhậnkvn n kếfsks t hôghrn n lầcajn n nữrivr a.”
Hómsrm a ra, anh đrbdu ềgorj u đrbdu ãuvax làtrcs m trưmrmz ớmsrm c mong đrbdu ợlmhp i trong đrbdu áhezk y lòburg ng côghrn rồmclj i... Tuy rằeikf ng anh cómsrm thuậnkvn t đrbdu ọpgih c tâpben m, nhưmrmz ng côghrn cũyatl ng khôghrn ng cómsrm nghĩyatl tớmsrm i nhữrivr ng mong đrbdu ợlmhp i kia khi anh chạtchr m vàtrcs o côghrn , cho nêmsrm n anh sẽmsar khôghrn ng biếfsks t đrbdu ưmrmz ợlmhp c.
Tốxlqh ng Thanh Xuâpben n côghrn thậnkvn t may mắrgwd n, lạtchr i cómsrm thểeikf gặsrbi p gỡnkvn mộlyrq t ngưmrmz ờupjq i bạtchr n hiểeikf u lòburg ng mìteir nh nhưmrmz vậnkvn y, ởgorj chung cảgulg đrbdu ờupjq i.
Tốxlqh ng Thanh Xuâpben n mệpben t mỏghrn i đrbdu ếfsks n têmsrm liệpben t, vẫbvbh n bịucas cảgulg m đrbdu ộlyrq ng đrbdu ếfsks n rốxlqh i tinh rốxlqh i mùgorj , côghrn tiếfsks p tụkgyb c nhẹimtu nhàtrcs ng “ừrgwd ” mộlyrq t tiếfsks ng, âpben m đrbdu iệpben u nhiễnahk m mộlyrq t chúlkga t ýifvj khómsrm c.
“Còburg n cómsrm , thựvtii c xin lỗmsrm i, lúlkga c trưmrmz ớmsrm c khôghrn ng nêmsrm n mộlyrq t mìteir nh đrbdu i lãuvax nh chứgguu ng nhậnkvn n, anh chỉwgld làtrcs quáhezk sợlmhp mấbvbh t đrbdu i em.”
“Khôghrn ng sao đrbdu âpben u...” Nưmrmz ớmsrm c mắrgwd t củlkga a Tốxlqh ng Thanh Xuâpben n vẫbvbh n lan tràtrcs n ra, côghrn dáhezk n chặsrbi t lêmsrm n thâpben n thểeikf Tôghrn Chi Niệpben m, khómsrm e môghrn i uốxlqh n cong cong, sau đrbdu ómsrm liềgorj n hỏghrn i ra vấbvbh n đrbdu ềgorj mìteir nh luôghrn n hiếfsks u kỳcajn : “Tôghrn Chi Niệpben m, anh tiếfsks c nuốxlqh i sao?”
“Tiếfsks c nuốxlqh i cáhezk i gìteir ?”
“Tiếfsks c nuốxlqh i anh biếfsks t đrbdu ưmrmz ợlmhp c bíupjq mậnkvn t anh làtrcs con trai ruộlyrq t củlkga a ba em từrgwd chỗmsrm mẹimtu anh, tiếfsks c nuốxlqh i em cũyatl ng khôghrn ng phảgulg i làtrcs con gáhezk i ruộlyrq t củlkga a ba, khiếfsks n cho chúlkga ng ta rõpben ràtrcs ng bỏghrn lỡnkvn nhiềgorj u năyndt m nhưmrmz vậnkvn y.”
Tiếfsks c nuốxlqh i sao?
Trong đrbdu êmsrm m khuya yêmsrm n tĩyatl nh, Tôghrn Chi Niệpben m nhẹimtu nhàtrcs ng hỏghrn i mìteir nh, anh suy đrbdu i nghĩyatl lạtchr i mộlyrq t hồmclj i lâpben u, mớmsrm i mởgorj miệpben ng, trong giọpgih ng nómsrm i nhàtrcs n nhạtchr t, pha lẫbvbh n mộlyrq t chúlkga t tiếfsks c nuốxlqh i: “Khôghrn ng tiếfsks c nuốxlqh i.”
Cómsrm lẽmsar lúlkga c ngưmrmz ờupjq i chung quanh nhìteir n thấbvbh y nhữrivr ng hiểeikf u lầcajn m sai sómsrm t ngẫbvbh u nhiêmsrm n giữrivr a em vàtrcs anh, làtrcs sẽmsar cómsrm mộlyrq t trậnkvn n tiếfsks c nuốxlqh i.
Nhưmrmz ng đrbdu ốxlqh i vớmsrm i anh màtrcs nómsrm i, khôghrn ng tiếfsks c nuốxlqh i.
Em cómsrm biếfsks t vìteir sao khôghrn ng?
Đsrbi ómsrm chỉwgld làtrcs vậnkvn n mệpben nh mởgorj ra cho em vàtrcs anh mộlyrq t trậnkvn n vui đrbdu ùgorj a, chíupjq nh làtrcs trậnkvn n vui đrbdu ùgorj a kia, khiếfsks n cho chúlkga ng ta họpgih c đrbdu ưmrmz ợlmhp c rấbvbh t nhiềgorj u, cũyatl ng nhậnkvn n đrbdu ưmrmz ợlmhp c rấbvbh t nhiềgorj u.
Em tin tưmrmz ởgorj ng vậnkvn n mệpben nh khôghrn ng?
Anh tin tưmrmz ởgorj ng, bởgorj i vìteir cómsrm rấbvbh t nhiềgorj u thứgguu , đrbdu ềgorj u làtrcs pháhezk t triểeikf n dựvtii a theo quỹeikf tíupjq ch.
Nếfsks u nhiềgorj u năyndt m trưmrmz ớmsrm c, anh khôghrn ng cómsrm biếfsks t bíupjq mậnkvn t kia, chúlkga ng ta sẽmsar khôghrn ng mỗmsrm i ngưmrmz ờupjq i đrbdu i mộlyrq t ngảgulg , anh liềgorj n sẽmsar khôghrn ng rõpben ràtrcs ng, rốxlqh t cuộlyrq c anh yêmsrm u em bao nhiêmsrm u.
Nếfsks u nhiềgorj u năyndt m sau, khôghrn ng phảgulg i bởgorj i vìteir bíupjq mậnkvn t kia, anh khôghrn ng thểeikf nàtrcs o tiếfsks p nhậnkvn n đrbdu ưmrmz ợlmhp c em, vậnkvn y cảgulg đrbdu ờupjq i anh cũyatl ng sẽmsar khôghrn ng biếfsks t, em yêmsrm u anh, yêmsrm u đrbdu ếfsks n nghĩyatl a vôghrn phảgulg n cốxlqh bằeikf ng lòburg ng theo anh xuốxlqh ng đrbdu ịucas a ngụkgyb c.
Cómsrm vàtrcs i vui đrbdu ùgorj a, lúlkga c trảgulg i qua, thậnkvn t rấbvbh t thốxlqh ng khổiijr , nhưmrmz ng chíupjq nh bởgorj i vìteir nhữrivr ng thốxlqh ng khổiijr kia, mớmsrm i khiếfsks n chúlkga ng ta họpgih c đrbdu ưmrmz ợlmhp c yêmsrm u nhưmrmz thếfsks nàtrcs o, sẽmsar càtrcs ng biếfsks t trâpben n quýifvj đrbdu ốxlqh i phưmrmz ơfoqo ng hơfoqo n.
Càtrcs ng quan trọpgih ng làtrcs ...
Tôghrn Chi Niệpben m trầcajn m mặsrbi c mộlyrq t hồmclj i lâpben u, nghiêmsrm ng đrbdu ầcajn u, đrbdu ốxlqh i diệpben n mắrgwd t Tốxlqh ng Thanh Xuâpben n, ngữrivr khíupjq thàtrcs nh kíupjq nh nómsrm i: “... Từrgwd ng ly từrgwd ng tíupjq đrbdu ãuvax trảgulg i qua vớmsrm i em, mặsrbi c kệpben làtrcs đrbdu au, hay làtrcs ngọpgih t, đrbdu ềgorj u làtrcs trờupjq i cao tặsrbi ng cho anh lễnahk vậnkvn t quýifvj giáhezk nhấbvbh t.”
“Bởgorj i vìteir , cómsrm em.”
Mắrgwd t Tốxlqh ng Thanh Xuâpben n nhìteir n lạtchr i Tôghrn Chi Niệpben m, cómsrm chứgguu a nưmrmz ớmsrm c mắrgwd t hạtchr nh phúlkga c, nởgorj nụkgyb cưmrmz ờupjq i chómsrm i lọpgih i: “Đsrbi úlkga ng vậnkvn y, khôghrn ng tiếfsks c nuốxlqh i, bởgorj i vìteir , cómsrm anh.”
Yêmsrm u cómsrm muôghrn n vạtchr n hìteir nh dạtchr ng, chỉwgld cầcajn n em ởgorj bêmsrm n ngưmrmz ờupjq i, mặsrbi c kệpben trảgulg i qua nhữrivr ng gìteir , đrbdu ềgorj u cómsrm thểeikf nởgorj ra đrbdu ómsrm a hoa rựvtii c rỡnkvn .
-
Lúlkga c tia sáhezk ng mặsrbi t trờupjq i đrbdu ầcajn u tiêmsrm n mọpgih c lêmsrm n từrgwd phưmrmz ơfoqo ng đrbdu ôghrn ng, Tầcajn n Dĩyatl Nam mởgorj to mắrgwd t ra.
Dựvtii a vàtrcs o sựvtii giúlkga p đrbdu ỡnkvn củlkga a anh, Trìteir nh Thanh Thôghrn ng đrbdu ãuvax mặsrbi c chỉwgld nh tềgorj , rúlkga c vàtrcs o trong lòburg ng anh, ngủlkga rấbvbh t say.
Sau nà
Liề
Tô
“Hở
“Anh đ
Hó
Tố
Tố
“Cò
“Khô
“Tiế
“Tiế
Tiế
Trong đ
Có
Như
Em có
Đ
Em tin tư
Anh tin tư
Nế
Nế
Có
Cà
Tô
“Bở
Mắ
Yê
-
Lú
Dự
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.