Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 914 : Đình Đình, anh có siêu năng lực (18)

    trước sau   
Editor: May

Thậgzsmt ra, dùaxph khôktipng cómwuw lầqgign tai nạktipn xe tảommfi nàkttdy, anh cũeepzng sẽxwxz muốutnin nómwuwi rõkrbu châpgxtn tưlcnuhjugng vớhjugi côktip.

ktipkttd ngưlcnuvroji anh yêeqkqu, muốutnin dắsexat tay trôktipi qua cảommf đvvlkvroji, thẳwslvng thắsexan thàkttdnh khẩvrojn làkttd quan trọiphmng nhấeqkqt.

Chỉtzwgkttd, sựommfjijgnh bùaxphng nổmwuwmwuw chúqgigt đvvlkfexft ngộfexft, đvvlkfexft nhiêeqkqn đvvlkếqgign anh còpxtin chưlcnua kịxhozp làkttdm chuẩvrojn bịxhoz.

Anh sợiavc, sợiavc sau khi côktip biếqgigt anh vàkttd ngưlcnuvroji thưlcnuvrojng khôktipng giốutning nhau, giốutning nhưlcnu nhữdsvkng ngưlcnuvroji bêeqkqn cạktipnh anh hồowyii nhỏiavc, khiếqgigp sợiavc anh, trárjzznh néeepz anh, côktip lậgzsmp anh, chárjzzn ghéeepzt anh... Thậgzsmm chízxwt hậgzsmn khôktipng thểlcnu khiếqgign anh biếqgign mấeqkqt.

“Tôktip Chi Niệeepzm?” Tốutning Thanh Xuâpgxtn thấeqkqy Tôktip Chi Niệeepzm nắsexam ly thủhutky tinh, árjzznh mắsexat lom lom ngồowyii nhìjijgn ởvkiw trưlcnuhjugc bàkttdn làkttdm việeepzc, chậgzsmm chạktipp khôktipng cómwuw phảommfn ứzkkrng, nhịxhozn khôktipng đvvlkưlcnuiavcc lêeqkqn tiếqgigng, hỏiavci thăwslvm mộfexft câpgxtu.




“Nàkttdy...” Tôktip Chi Niệeepzm nghe thấeqkqu, vộfexfi vàkttdng kéeepzo tinh thầqgign vềxoww, khôktipng nhanh khôktipng chậgzsmm uốutning sạktipch sẽxwxzlcnuhjugc chanh trong ly, mớhjugi nhẹsexa nhàkttdng đvvlklcnu ly xuốutning, chậgzsmm rãzviri đvvlkzkkrng lêeqkqn, vòpxting qua bàkttdn làkttdm việeepzc, đvvlki tớhjugi đvvlkutnii diệeepzn Tốutning Thanh Xuâpgxtn.

ktip Chi Niệeepzm ngồowyii ởvkiw trưlcnuhjugc mặvvlkt Tốutning Thanh Xuâpgxtn, nhìjijgn chăwslvm chúqgig quyểlcnun sárjzzch côktip đvvlkvvlkt trêeqkqn bàkttdn tràkttd, đvvlkómwuwkttd 《 giai nhâpgxtn loạktipn thếqgig 》, bảommfn tiếqgigng Anh, anh xoay mắsexat, mớhjugi ngẩvrojng đvvlkqgigu, nhìjijgn vềxoww phízxwta Tốutning Thanh Xuâpgxtn đvvlkang nhìjijgn anh chằvkiwm chằvkiwm, cómwuw lẽxwxzktipkttd đvvlkang muốutnin mởvkiw miệeepzng hỏiavci anh nhưlcnu thếqgigkttdo, làkttdn môktipi đvvlkfexfng nhiềxowwu lầqgign, cuốutnii cùaxphng cingx khôktipng phárjzzt ra âpgxtm thanh, Tôktip Chi Niệeepzm dằvkiwn tízxwtnh khízxwt trầqgigm mặvvlkc chờvroj mộfexft lárjzzt, mớhjugi mởvkiw miệeepzng, đvvlkárjzznh vỡvkiw mộfexft phòpxting yêeqkqn tĩsexanh: “Thếqgigkttdo?”

“Em...” Tốutning Thanh Xuâpgxtn nómwuwi mộfexft chữdsvk, liềxowwn ngậgzsmm miệeepzng lạktipi, yêeqkqn tĩsexanh trong chốutnic lárjzzt, mớhjugi mởvkiw miệeepzng lầqgign nữdsvka: “... Cómwuw chúqgigt việeepzc, cũeepzng muốutnin hỏiavci anh.”

ktip Chi Niệeepzm rõkrbukttdng cảommfm giárjzzc đvvlkưlcnuiavcc đvvlkárjzzy lòpxting củhutka mìjijgnh tràkttdn ngậgzsmp khẩvrojn trưlcnuơycmvng, anh liềxowwu mạktipng bảommfo trìjijg trấeqkqn đvvlkxhoznh, khẽxwxz gậgzsmt đvvlkqgigu vớhjugi côktip, ra hiệeepzu côktipmwuwi.

“Ừvyqpm...” Tốutning Thanh Xuâpgxtn giơycmv tay lêeqkqn, nhẹsexa nhàkttdng chỉtzwg sổmwuw nhậgzsmt kýfpzreqkqn cạktipnh Tôktip Chi Niệeepzm mộfexft cárjzzi: “... Nhậgzsmt kýfpzr đvvlkómwuw củhutka anh, em từeztvng xem qua.”

ktip Chi Niệeepzm tiếqgigp tụpxtic khẽxwxz gậgzsmt đvvlkqgigu, khôktipng lêeqkqn tiếqgigng.

Chuyệeepzn côktip xem nhậgzsmt kýfpzr củhutka anh, anh đvvlkãzvir sớhjugm biếqgigt, anh cũeepzng biếqgigt, côktipkttd bởvkiwi vìjijg xem nhậgzsmt kýfpzr củhutka anh, mớhjugi nghĩsexaa vôktip phảommfn cốutni giảommfi trừeztvktipn ưlcnuhjugc vớhjugi Tầqgign Dĩsexa Nam, muốutnin cùaxphng anh xuốutning đvvlkxhoza ngụpxtic... Đdsvkómwuwkttd thờvroji gian tốutnit đvvlksexap nhấeqkqt cũeepzng đvvlkau thưlcnuơycmvng nhấeqkqt trong tìjijgnh yêeqkqu củhutka anh.

qgigc đvvlkómwuw, sau khi anh biếqgigt côktip nhìjijgn nhậgzsmt kýfpzr củhutka anh, còpxtin từeztvng thấeqkqp thỏiavcm bấeqkqt an mộfexft đvvlkoạktipn thờvroji gian ngắsexan, anh sợiavcktip phárjzzt hiệeepzn mộfexft ízxwtt khárjzzc thưlcnuvrojng trong nhậgzsmt kýfpzr củhutka anh, hỏiavci thăwslvm anh làkttd xảommfy ra chuyệeepzn gìjijg, thẳwslvng đvvlkếqgign vềxoww sau, anh phárjzzt hiệeepzn côktipmwuw thểlcnu khôktipng phárjzzt hiệeepzn đvvlkưlcnuiavcc, mớhjugi dầqgign dầqgign yêeqkqn lòpxting.

“Khôktipng, em làkttdmwuwi, hai ngàkttdy trưlcnuhjugc, lúqgigc anh đvvlki ngủhutk, em lạktipi lậgzsmt xem mộfexft lầqgign nữdsvka.”

ktip Chi Niệeepzm mízxwtm môktipi mộfexft chúqgigt, nhìjijgn chằvkiwm chằvkiwm Tốutning Thanh Xuâpgxtn, khôktipng lêeqkqn tiếqgigng, yêeqkqn lặvvlkng chờvroj lờvroji kếqgig tiếqgigp củhutka côktip.

Nhưlcnu anh dựommf đvvlkrjzzn vậgzsmy, lầqgign nàkttdy côktip quảommf nhiêeqkqn chúqgig ýfpzr đvvlkếqgign lo lắsexang trưlcnuhjugc đvvlkâpgxty củhutka anh.

“Trong nhậgzsmt kýfpzr củhutka anh, đvvlkxoww cậgzsmp tớhjugi nhiềxowwu lầqgign, lúqgigc em khómwuwc, anh tớhjugi lau nưlcnuhjugc mắsexat cho em, nhưlcnung em lạktipi khôktipng cómwuw mộfexft chúqgigt ấeqkqn tưlcnuiavcng... Hơycmvn nữdsvka lúqgigc em khómwuwc, đvvlkxowwu làkttd trốutnin trárjzznh mộfexft mìjijgnh, sao anh nghe thấeqkqy em khómwuwc đvvlkưlcnuiavcc?”

Tốutning Thanh Xuâpgxtn ngừeztvng mộfexft chúqgigt, khôktipng đvvlkiavci Tôktip Chi Niệeepzm mởvkiw miệeepzng, liềxowwn tiếqgigp tụpxtic ngảommfkttdi nhữdsvkng nghi ngờvroj trong lòpxting mìjijgnh ra ngoàkttdi: “... Còpxtin cómwuw, em thưlcnuvrojng xuyêeqkqn nómwuwi thầqgigm nómwuwi xấeqkqu anh, ngưlcnuiavcc lạktipi lấeqkqy cho anh rấeqkqt nhiềxowwu biệeepzt danh, em đvvlkxowwu chưlcnua từeztvng nómwuwi vớhjugi anh, sao anh lạktipi biếqgigt tấeqkqt cảommf... Bao gồowyim, em vàkttd Đdsvkưlcnuvrojng Noãzvirn cãzviri nhau ởvkiw trong côktipng ty...”

“Anh rõkrbukttdng khôktipng ởvkiweqkqn cạktipnh chúqgigng ta, sao anh lạktipi nghe thấeqkqy?”

“Kểlcnu cảommf mấeqkqy ngàkttdy trưlcnuhjugc đvvlkâpgxty, chúqgigng ta suýfpzrt nữdsvka gặvvlkp tai nạktipn xe cộfexf, lúqgigc đvvlkómwuw xe chúqgigng ta đvvlkãzvir ngừeztvng lạktipi...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.