Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 914 : Đình Đình, anh có siêu năng lực (18)

    trước sau   
Editor: May

Thậvolat ra, dùnpis khôhispng cóbkeq lầgxeyn tai nạgzucn xe tảtlkqi nàtlcey, anh cũrvhhng sẽkszs muốydein nóbkeqi rõqyfw châkyrrn tưqmwlfvsdng vớfvsdi côhisp.

hisptlce ngưqmwldwswi anh yêgwfwu, muốydein dắhxudt tay trôhispi qua cảtlkq đnuvddwswi, thẳvlmdng thắhxudn thàtlcenh khẩikpwn làtlce quan trọfqlsng nhấymdft.

Chỉcstotlce, sựpztufyejnh bùnpisng nổodwnbkeq chúenhqt đnuvdgsadt ngộgsadt, đnuvdgsadt nhiêgwfwn đnuvdếlwyhn anh còkszsn chưqmwla kịkytop làtlcem chuẩikpwn bịkyto.

Anh sợklpp, sợklpp sau khi côhisp biếlwyht anh vàtlce ngưqmwldwswi thưqmwldwswng khôhispng giốydeing nhau, giốydeing nhưqmwl nhữylssng ngưqmwldwswi bêgwfwn cạgzucnh anh hồvlmdi nhỏcuto, khiếlwyhp sợklpp anh, tráskhknh néidfm anh, côhisp lậvolap anh, cháskhkn ghéidfmt anh... Thậvolam chíbkeq hậvolan khôhispng thểniug khiếlwyhn anh biếlwyhn mấymdft.

“Tôhisp Chi Niệnpism?” Tốydeing Thanh Xuâkyrrn thấymdfy Tôhisp Chi Niệnpism nắhxudm ly thủkszsy tinh, áskhknh mắhxudt lom lom ngồvlmdi nhìfyejn ởpibw trưqmwlfvsdc bàtlcen làtlcem việnpisc, chậvolam chạgzucp khôhispng cóbkeq phảtlkqn ứswpeng, nhịkyton khôhispng đnuvdưqmwlklppc lêgwfwn tiếlwyhng, hỏcutoi thăhgekm mộgsadt câkyrru.




“Nàtlcey...” Tôhisp Chi Niệnpism nghe thấymdfu, vộgsadi vàtlceng kéidfmo tinh thầgxeyn vềdntx, khôhispng nhanh khôhispng chậvolam uốydeing sạgzucch sẽkszsqmwlfvsdc chanh trong ly, mớfvsdi nhẹozbx nhàtlceng đnuvdniug ly xuốydeing, chậvolam rãtlcei đnuvdswpeng lêgwfwn, vòkszsng qua bàtlcen làtlcem việnpisc, đnuvdi tớfvsdi đnuvdydeii diệnpisn Tốydeing Thanh Xuâkyrrn.

hisp Chi Niệnpism ngồvlmdi ởpibw trưqmwlfvsdc mặgxept Tốydeing Thanh Xuâkyrrn, nhìfyejn chăhgekm chúenhq quyểniugn sáskhkch côhisp đnuvdgxept trêgwfwn bàtlcen tràtlce, đnuvdóbkeqtlce 《 giai nhâkyrrn loạgzucn thếlwyh 》, bảtlkqn tiếlwyhng Anh, anh xoay mắhxudt, mớfvsdi ngẩikpwng đnuvdgxeyu, nhìfyejn vềdntx phíbkeqa Tốydeing Thanh Xuâkyrrn đnuvdang nhìfyejn anh chằdntxm chằdntxm, cóbkeq lẽkszshisptlce đnuvdang muốydein mởpibw miệnpisng hỏcutoi anh nhưqmwl thếlwyhtlceo, làtlcen môhispi đnuvdgsadng nhiềdntxu lầgxeyn, cuốydeii cùnpisng cingx khôhispng pháskhkt ra âkyrrm thanh, Tôhisp Chi Niệnpism dằdntxn tíbkeqnh khíbkeq trầgxeym mặgxepc chờdwsw mộgsadt láskhkt, mớfvsdi mởpibw miệnpisng, đnuvdáskhknh vỡqmwl mộgsadt phòkszsng yêgwfwn tĩylssnh: “Thếlwyhtlceo?”

“Em...” Tốydeing Thanh Xuâkyrrn nóbkeqi mộgsadt chữylss, liềdntxn ngậvolam miệnpisng lạgzuci, yêgwfwn tĩylssnh trong chốydeic láskhkt, mớfvsdi mởpibw miệnpisng lầgxeyn nữylssa: “... Cóbkeq chúenhqt việnpisc, cũrvhhng muốydein hỏcutoi anh.”

hisp Chi Niệnpism rõqyfwtlceng cảtlkqm giáskhkc đnuvdưqmwlklppc đnuvdáskhky lòkszsng củkszsa mìfyejnh tràtlcen ngậvolap khẩikpwn trưqmwlơcstong, anh liềdntxu mạgzucng bảtlkqo trìfyej trấymdfn đnuvdkytonh, khẽkszs gậvolat đnuvdgxeyu vớfvsdi côhisp, ra hiệnpisu côhispbkeqi.

“Ừtlkqm...” Tốydeing Thanh Xuâkyrrn giơcsto tay lêgwfwn, nhẹozbx nhàtlceng chỉcsto sổodwn nhậvolat kýrfchgwfwn cạgzucnh Tôhisp Chi Niệnpism mộgsadt cáskhki: “... Nhậvolat kýrfch đnuvdóbkeq củkszsa anh, em từytxjng xem qua.”

hisp Chi Niệnpism tiếlwyhp tụcstoc khẽkszs gậvolat đnuvdgxeyu, khôhispng lêgwfwn tiếlwyhng.

Chuyệnpisn côhisp xem nhậvolat kýrfch củkszsa anh, anh đnuvdãtlce sớfvsdm biếlwyht, anh cũrvhhng biếlwyht, côhisptlce bởpibwi vìfyej xem nhậvolat kýrfch củkszsa anh, mớfvsdi nghĩylssa vôhisp phảtlkqn cốydei giảtlkqi trừytxjhispn ưqmwlfvsdc vớfvsdi Tầgxeyn Dĩylss Nam, muốydein cùnpisng anh xuốydeing đnuvdkytoa ngụcstoc... Đdntxóbkeqtlce thờdwswi gian tốydeit đnuvdozbxp nhấymdft cũrvhhng đnuvdau thưqmwlơcstong nhấymdft trong tìfyejnh yêgwfwu củkszsa anh.

enhqc đnuvdóbkeq, sau khi anh biếlwyht côhisp nhìfyejn nhậvolat kýrfch củkszsa anh, còkszsn từytxjng thấymdfp thỏcutom bấymdft an mộgsadt đnuvdoạgzucn thờdwswi gian ngắhxudn, anh sợklpphisp pháskhkt hiệnpisn mộgsadt íbkeqt kháskhkc thưqmwldwswng trong nhậvolat kýrfch củkszsa anh, hỏcutoi thăhgekm anh làtlce xảtlkqy ra chuyệnpisn gìfyej, thẳvlmdng đnuvdếlwyhn vềdntx sau, anh pháskhkt hiệnpisn côhispbkeq thểniug khôhispng pháskhkt hiệnpisn đnuvdưqmwlklppc, mớfvsdi dầgxeyn dầgxeyn yêgwfwn lòkszsng.

“Khôhispng, em làtlcebkeqi, hai ngàtlcey trưqmwlfvsdc, lúenhqc anh đnuvdi ngủkszs, em lạgzuci lậvolat xem mộgsadt lầgxeyn nữylssa.”

hisp Chi Niệnpism míbkeqm môhispi mộgsadt chúenhqt, nhìfyejn chằdntxm chằdntxm Tốydeing Thanh Xuâkyrrn, khôhispng lêgwfwn tiếlwyhng, yêgwfwn lặgxepng chờdwsw lờdwswi kếlwyh tiếlwyhp củkszsa côhisp.

Nhưqmwl anh dựpztu đnuvdskhkn vậvolay, lầgxeyn nàtlcey côhisp quảtlkq nhiêgwfwn chúenhq ýrfch đnuvdếlwyhn lo lắhxudng trưqmwlfvsdc đnuvdâkyrry củkszsa anh.

“Trong nhậvolat kýrfch củkszsa anh, đnuvddntx cậvolap tớfvsdi nhiềdntxu lầgxeyn, lúenhqc em khóbkeqc, anh tớfvsdi lau nưqmwlfvsdc mắhxudt cho em, nhưqmwlng em lạgzuci khôhispng cóbkeq mộgsadt chúenhqt ấymdfn tưqmwlklppng... Hơcston nữylssa lúenhqc em khóbkeqc, đnuvddntxu làtlce trốydein tráskhknh mộgsadt mìfyejnh, sao anh nghe thấymdfy em khóbkeqc đnuvdưqmwlklppc?”

Tốydeing Thanh Xuâkyrrn ngừytxjng mộgsadt chúenhqt, khôhispng đnuvdklppi Tôhisp Chi Niệnpism mởpibw miệnpisng, liềdntxn tiếlwyhp tụcstoc ngảtlkqtlcei nhữylssng nghi ngờdwsw trong lòkszsng mìfyejnh ra ngoàtlcei: “... Còkszsn cóbkeq, em thưqmwldwswng xuyêgwfwn nóbkeqi thầgxeym nóbkeqi xấymdfu anh, ngưqmwlklppc lạgzuci lấymdfy cho anh rấymdft nhiềdntxu biệnpist danh, em đnuvddntxu chưqmwla từytxjng nóbkeqi vớfvsdi anh, sao anh lạgzuci biếlwyht tấymdft cảtlkq... Bao gồvlmdm, em vàtlce Đdntxưqmwldwswng Noãtlcen cãtlcei nhau ởpibw trong côhispng ty...”

“Anh rõqyfwtlceng khôhispng ởpibwgwfwn cạgzucnh chúenhqng ta, sao anh lạgzuci nghe thấymdfy?”

“Kểniug cảtlkq mấymdfy ngàtlcey trưqmwlfvsdc đnuvdâkyrry, chúenhqng ta suýrfcht nữylssa gặgxepp tai nạgzucn xe cộgsad, lúenhqc đnuvdóbkeq xe chúenhqng ta đnuvdãtlce ngừytxjng lạgzuci...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.