Editor: May
Khôcypa ng biếrbcu t têzxcr n ăilyl n xin làdshu bịgwjt Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n đtxiw ộvqqq t nhiêzxcr n chạrbcu y qua hỏyesh i mìmgfe nh cóilyl xinh đtxiw ẹqksj p khôcypa ng dọhlsq a đtxiw ếrbcu n, hay làdshu bởpelb i vìmgfe côcypa thậmelw t rấcqfa t xinh đtxiw ẹqksj p khiếrbcu n anh ta nhìmgfe n đtxiw ếrbcu n ngâscjz y ngốuznz c, tóilyl m lạrbcu i, sau khi anh ta mưcbrf ợimpo n đtxiw èlcjk n đtxiw ưcbrf ờhqta ng mờhqta vàdshu ng, áilyl nh mắyhdz t trợimpo n ngưcbrf ợimpo c nhìmgfe n chăilyl m chúomam côcypa gáilyl i trưcbrf ớictz c mặcbts t thậmelw t lâscjz u, cũqrjb ng khôcypa ng cóilyl phảvhfk n ứzjsn ng.
Tuy rằfupl ng Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n ngồoeod i xổqrjb m ởpelb trưcbrf ớictz c mặcbts t têzxcr n ăilyl n xin, nhưcbrf ng lựzjsn c chúomam ýjnjw lạrbcu i luôcypa n đtxiw ặcbts t ởpelb trêzxcr n ngưcbrf ờhqta i Tôcypa Chi Niệifsn m, thẳvhfk ng đtxiw ếrbcu n khi côcypa nhìmgfe n thấcqfa y anh đtxiw ứzjsn ng lêzxcr n, đtxiw i tớictz i đtxiw ốuznz i diệifsn n, đtxiw áilyl y lòaefa ng mớictz i hơcbrf i ổqrjb n đtxiw ịgwjt nh mộvqqq t chúomam t, sau đtxiw óilyl tiếrbcu p tụtjmd c mặcbts t màdshu y cong cong cưcbrf ờhqta i vớictz i têzxcr n ăilyl n xin, nghiêzxcr ng đtxiw ầwgsc u, lạrbcu i hỏyesh i mộvqqq t lầwgsc n: “Anh cảvhfk m thấcqfa y tôcypa i đtxiw ẹqksj p mắyhdz t khôcypa ng?”
Têzxcr n ăilyl n xin cũqrjb ng khôcypa ng nháilyl y mắyhdz t màdshu nhìmgfe n chằfupl m chằfupl m Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n, sữhhut ng sờhqta khẽqksj gậmelw t đtxiw ầwgsc u vớictz i côcypa , mởpelb miệifsn ng lờhqta i nóilyl i cóilyl chúomam t nóilyl i lắyhdz p: “Đjhtc ẹqksj p, đtxiw ẹqksj p mắyhdz t.”
“Vậmelw y anh cóilyl thíthao ch diệifsn n mạrbcu o củbhcy a tôcypa i khôcypa ng?” Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n mềzxcr m mạrbcu i mởpelb miệifsn ng, lạrbcu i hỏyesh i.
“Thíthao ch, thíthao ch.” Têzxcr n ăilyl n xin đtxiw áilyl p lờhqta i Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n xong, mặcbts t lặcbts ng yêzxcr n khôcypa ng mộvqqq t tiếrbcu ng đtxiw ộvqqq ng đtxiw ỏyesh lêzxcr n, cóilyl chúomam t thẹqksj n thùeojm ng hơcbrf i cúomam i đtxiw ầwgsc u.
Tôcypa Chi Niệifsn m nghe đtxiw ưcbrf ợimpo c ràdshu nh mạrbcu ch rõhtrj ràdshu ng đtxiw ốuznz i thoạrbcu i củbhcy a bọhlsq n họhlsq , bưcbrf ớictz c châscjz n nhịgwjt n khôcypa ng đtxiw ưcbrf ợimpo c tăilyl ng nhanh hơcbrf n.
“Tôcypa i têzxcr n Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n, anh têzxcr n gìmgfe ?” Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n dùeojm ng dưcbrf quang khóilyl e mắyhdz t, rõhtrj ràdshu ng bắyhdz t giữhhut đtxiw ưcbrf ợimpo c bưcbrf ớictz c châscjz n nhanh chóilyl ng củbhcy a Tôcypa Chi Niệifsn m, tâscjz m tìmgfe nh trởpelb nêzxcr n càdshu ng vui mừifsn ng, hai tay chốuznz ng cằfupl m, tiếrbcu p tụtjmd c táilyl n gẫvtdq u vớictz i têzxcr n ăilyl n xin.
“Tôcypa i, tôcypa i, tôcypa i...” Têzxcr n ăilyl n xin liêzxcr n tụtjmd c “Tôcypa i” nhiềzxcr u tiếrbcu ng, trêzxcr n mặcbts t liềzxcr n hiệifsn n ra mộvqqq t chúomam t tựzjsn ti, rấcqfa t nhỏyesh giọhlsq ng nóilyl i: “Tôcypa i... Tôcypa i khôcypa ng cóilyl têzxcr n tuổqrjb i, bọhlsq n họhlsq đtxiw ềzxcr u gọhlsq i tôcypa i làdshu Nhịgwjt Đjhtc ảvhfk n.”
Vẻtqsb mặcbts t Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n sửluls ng sốuznz t, đtxiw ốuznz i vớictz i cáilyl i têzxcr n “Nhịgwjt Đjhtc ảvhfk n” nàdshu y, cóilyl chúomam t khóilyl màdshu mởpelb miệifsn ng, cảvhfk m thấcqfa y quáilyl khôcypa ng tôcypa n trọhlsq ng ngưcbrf ờhqta i, ngẫvtdq m nghĩwhya , do đtxiw óilyl liềzxcr n mởpelb miệifsn ng nóilyl i: “Vậmelw y tôcypa i gọhlsq i anh làdshu nhịgwjt ca đtxiw ưcbrf ợimpo c khôcypa ng?”
Còaefa n nhịgwjt ca? Tốuznz c đtxiw ộvqqq bưcbrf ớictz c đtxiw i củbhcy a Tôcypa Chi Niệifsn m, đtxiw ãjsvf cóilyl thểeojm so vớictz i tốuznz c đtxiw ộvqqq chạrbcu y chậmelw m.
Têzxcr n ăilyl n xin bịgwjt mộvqqq t tiếrbcu ng “Nhịgwjt ca” nàdshu y củbhcy a Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n gọhlsq i đtxiw ếrbcu n cóilyl chúomam t ngạrbcu i ngùeojm ng gãjsvf i gãjsvf i đtxiw ầwgsc u, cưcbrf ờhqta i hắyhdz c hắyhdz c ngâscjz y ngôcypa hai tiếrbcu ng.
Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n ngồoeod i xổqrjb m ởpelb trưcbrf ớictz c mặcbts t têzxcr n ăilyl n xin, trầwgsc m mặcbts c mộvqqq t láilyl t, thẳvhfk ng đtxiw ếrbcu n khi nghe đtxiw ếrbcu n tiếrbcu ng bưcbrf ớictz c châscjz n củbhcy a Tôcypa Chi Niệifsn m, mớictz i lạrbcu i mởpelb miệifsn ng: “Nhịgwjt ca, anh cảvhfk m thấcqfa y tôcypa i xinh đtxiw ẹqksj p, anh cũqrjb ng thíthao ch diệifsn n mạrbcu o củbhcy a tôcypa i, vậmelw y nếrbcu u nhưcbrf tôcypa i nóilyl i vớictz i anh, chúomam ng ta kếrbcu t hôcypa n đtxiw i, anh bằfupl ng lòaefa ng sao?”
Bưcbrf ớictz c châscjz n củbhcy a Tôcypa Chi Niệifsn m, bỗrbcu ng dưcbrf ng dừifsn ng ởpelb phíthao a sau cáilyl ch chỗrbcu Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n ngồoeod i xổqrjb m khoảvhfk ng năilyl m méilyl t.
Chúomam ng ta kếrbcu t hôcypa n đtxiw i?
Côcypa lạrbcu i cóilyl thểeojm tùeojm y tiệifsn n tìmgfe m mộvqqq t têzxcr n ăilyl n xin ởpelb trêzxcr n đtxiw ưcbrf ờhqta ng cáilyl i, nóilyl i muốuznz n kếrbcu t hôcypa n, côcypa đtxiw âscjz y làdshu đtxiw ang giậmelw n dỗrbcu i vớictz i anh sao?
Têzxcr n ăilyl n xin nghiễrfgg m nhiêzxcr n làdshu khôcypa ng nghĩwhya tớictz i, chíthao nh mìmgfe nh ăilyl n màdshu y cảvhfk đtxiw ờhqta i, từifsn ng nhậmelw n đtxiw ồoeod ăilyl n, từifsn ng nhậmelw n tiềzxcr n tàdshu i, lầwgsc n đtxiw ầwgsc u tiêzxcr n nhậmelw n đtxiw ưcbrf ợimpo c bàdshu xãjsvf ... Anh ta giốuznz ng nhưcbrf đtxiw ầwgsc n đtxiw ộvqqq n, nhìmgfe n chằfupl m chằfupl m Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n ngâscjz y ngốuznz c.
Tôcypa Chi Niệifsn m anh dừifsn ng lạrbcu i làdshu ýjnjw tứzjsn gìmgfe ? Chẳvhfk ng lẽqksj côcypa dùeojm ng phưcbrf ơcbrf ng thứzjsn c tùeojm y tiệifsn n tìmgfe m mộvqqq t ngưcbrf ờhqta i gảvhfk ra ngoàdshu i, lạrbcu i khôcypa ng thểeojm bứzjsn c anh đtxiw ộvqqq ng sao?
Đjhtc áilyl y lòaefa ng Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n hơcbrf i trầwgsc m xuốuznz ng, trêzxcr n mặcbts t vẫvtdq n làdshu loạrbcu i vẻtqsb mặcbts t ôcypa n nhu mềzxcr m mạrbcu i kia, thấcqfa p giọhlsq ng dịgwjt u dàdshu ng nóilyl i vớictz i têzxcr n ăilyl n xin: “Tôcypa i làdshu thiêzxcr n kim xíthao nghiệifsn p Tốuznz ng thịgwjt , anh trai tôcypa i làdshu CEO xíthao nghiệifsn p Tôcypa thịgwjt , nóilyl i tớictz i cóilyl lẽqksj còaefa n chưcbrf a cóilyl ngưcbrf ờhqta i biếrbcu t, anh trai tôcypa i đtxiw ốuznz i vớictz i tôcypa i rấcqfa t tốuznz t, anh ta cho tôcypa i táilyl m căilyl n hộvqqq làdshu m đtxiw ồoeod cưcbrf ớictz i, toàdshu n bộvqqq đtxiw ềzxcr u làdshu khu vựzjsn c tốuznz t nhấcqfa t thàdshu nh Bắyhdz c Kinh...”
Sao anh cóilyl thểeojm nghe khôcypa ng hiểeojm u, trong lờhqta i nóilyl i nàdshu y củbhcy a côcypa tràdshu n ngậmelw p tràdshu o phúomam ng... Tôcypa Chi Niệifsn m đtxiw ứzjsn ng ởpelb chỗrbcu khôcypa ng xa, ngữhhut đtxiw iệifsn u lạrbcu nh lẽqksj o réilyl t buốuznz t, bỗrbcu ng dưcbrf ng mởpelb miệifsn ng: “Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n, đtxiw ừifsn ng hồoeod nháilyl o, trởpelb lạrbcu i cho anh!”
Tốuznz ng Thanh Xuâscjz n giốuznz ng nhưcbrf làdshu hoàdshu n toàdshu n khôcypa ng cóilyl nghe đtxiw ưcbrf ợimpo c lờhqta i nóilyl i củbhcy a Tôcypa Chi Niệifsn m, vẫvtdq n âscjz m đtxiw iệifsn u ôcypa n ôcypa n nóilyl i vớictz i têzxcr n ăilyl n xin: “Àsvdz , anh trai tôcypa i ngưcbrf ợimpo c lạrbcu i cho tôcypa i ba mưcbrf ơcbrf i phầwgsc n trăilyl m cổqrjb phầwgsc n xíthao nghiệifsn p Tôcypa thịgwjt , chỉvhnp cầwgsc n anh chịgwjt u cưcbrf ớictz i tôcypa i, nhữhhut ng tiềzxcr n nàdshu y liềzxcr n sẽqksj biếrbcu n thàdshu nh chúomam ng ta cùeojm ng sởpelb hữhhut u, đtxiw ếrbcu n lúomam c đtxiw óilyl , anh khôcypa ng cầwgsc n xin ăilyl n nữhhut a, anh bằfupl ng lòaefa ng khôcypa ng?”
Khô
Tuy rằ
Tê
“Vậ
“Thí
Tô
“Tô
“Tô
Vẻ
Cò
Tê
Tố
Bư
Chú
Cô
Tê
Tô
Đ
Sao anh có
Tố
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.