Editor: May
Nghĩfzbt tớqidl i đqous âeeka y, đqous ásxau y mắcqkp t Tầnasr n Dĩfzbt Nam thấhnaa m ra mộmogj t giọnyzu t lệrahv , vàiwzn nh mắcqkp t anh đqous ỏnwnh lêbvyv n móggiu c bậiwzn t lửuazn a ra, lúoiiv c vừdfbq a mớqidl i chuẩyxlj n bịoovs đqous ốggiu t tờfjin giấhnaa y kia đqous i, đqous iệrahv n thoạbamk i di đqous ộmogj ng trong túoiiv i bỗuazn ng nhiêbvyv n vang lêbvyv n.
Tầnasr n Dĩfzbt Nam ngừdfbq ng đqous ộmogj ng tásxau c trêbvyv n tay, lấhnaa y đqous iệrahv n thoạbamk i di đqous ộmogj ng ra, nhìdpob n thoásxau ng qua biểoiiv u hiệrahv n cuộmogj c gọnyzu i, sau đqous óggiu tiếzeyk p nghe.
Anh vừdfbq a mớqidl i chuẩyxlj n bịoovs hôbvyv mộmogj t tiếzeyk ng “Tốggiu ng Tốggiu ng”, bêbvyv n trong lạbamk i truyềxief n tớqidl i mộmogj t tiếzeyk ng nóggiu i ngọnyzu t ngàiwzn o ngâeeka y thơersm : “Dĩfzbt Nam thậiwzn t lâeeka u... Thậiwzn t lâeeka u...”
Đtczt óggiu làiwzn tiếzeyk ng củllqn a tiểoiiv u hạbamk t vừdfbq ng, béywuw đqous ãfmoi hơersm n hai tuổxief i, cóggiu vàiwzn i chữertw chưjmji a nóggiu i rõckvq ràiwzn ng, vífzbt dụzeyk cậiwzn u, béywuw sẽywzw luôbvyv n gọnyzu i thàiwzn nh thậiwzn t lâeeka u.
“Tiểoiiv u hạbamk t vừdfbq ng, sao muộmogj n nhưjmji vậiwzn y màiwzn còpiab n chưjmji a ngủllqn ?”
“Vừdfbq a vềxief nhàiwzn ...” Tiếzeyk ng nóggiu i non nớqidl t củllqn a tiểoiiv u hạbamk t vừdfbq ng vừdfbq a đqous ásxau p xong, lạbamk i nóggiu i mộmogj t câeeka u khôbvyv ng hiểoiiv u ra sao cảezdd : “... Chásxau u nhìdpob n thấhnaa y lâeeka u... mẹfppf lâeeka u...”
Béywuw hơersm i nóggiu i vấhnaa p mộmogj t chúoiiv t, Tầnasr n Dĩfzbt Nam cho rằxief ng béywuw nóggiu i làiwzn “Mẹfppf củllqn a cậiwzn u”, chífzbt nh làiwzn mẹfppf anh, anh cưjmji ờfjin i ấhnaa m giọnyzu ng hỏnwnh i: “Vậiwzn y bàiwzn ngoạbamk i cóggiu cho chásxau u ăennf n ngon khôbvyv ng?”
“Khôbvyv ng phảezdd i bàiwzn ngoạbamk i, làiwzn mẹfppf lâeeka u...”
Mẹfppf lâeeka u làiwzn cásxau i gìdpob ? Dĩfzbt Nam khôbvyv ng hiểoiiv u nhăennf n màiwzn y lạbamk i, vừdfbq a mớqidl i chuẩyxlj n bịoovs ôbvyv n nhu nhu khífzbt hỏnwnh i tiểoiiv u hạbamk t vừdfbq ng, trong đqous iệrahv n thoạbamk i liềxief n truyềxief n tớqidl i tiếzeyk ng nóggiu i nhẹfppf nhàiwzn ng đqous ơersm n giảezdd n củllqn a Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n: “Đtczt ưjmji ợgqeh c rồoiiv i, tiểoiiv u hạbamk t vừdfbq ng, con nêbvyv n đqous i ngủllqn , ba mang con đqous i ngủllqn , mẹfppf nóggiu i chuyệrahv n vớqidl i cậiwzn u Dĩfzbt Nam, đqous ưjmji ợgqeh c khôbvyv ng?”
“Dạbamk đqous ưjmji ợgqeh c.” Tiểoiiv u hạbamk t vừdfbq ng ngoan ngoãfmoi n trảezdd lờfjin i mộmogj t câeeka u, sau đqous óggiu dựovol a theo dặiwzn n dòpiab củllqn a Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n nóggiu i vàiwzn o đqous iệrahv n thoạbamk i: “Dĩfzbt Nam thậiwzn t lâeeka u, gặiwzn p lạbamk i sau!”
“Tiểoiiv u hạbamk t vừdfbq ng, gặiwzn p lạbamk i sau...” Cásxau ch đqous iệrahv n thoạbamk i, Tầnasr n Dĩfzbt Nam nghe thấhnaa y âeeka m thanh Tôbvyv Chi Niệrahv m vừdfbq a dỗuazn tiểoiiv u hạbamk t vừdfbq ng, vừdfbq a ôbvyv m côbvyv rờfjin i đqous i, sau đqous óggiu anh lạbamk i nghe thấhnaa y tiếzeyk ng vang bưjmji ớqidl c châeeka n củllqn a Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n, qua khoảezdd ng mộmogj t phúoiiv t, bêbvyv n Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n hoàiwzn n toàiwzn n yêbvyv n tĩfzbt nh, sau đqous óggiu giọnyzu ng nóggiu i ôbvyv n nhuyễyunq n củllqn a côbvyv mớqidl i truyềxief n tớqidl i: “Anh Dĩfzbt Nam, sinh nhậiwzn t vui vẻvppw .”
“Cásxau m ơersm n.” Tầnasr n Dĩfzbt Nam đqous ásxau p.
“Anh Dĩfzbt Nam...” Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n gọnyzu i têbvyv n anh ởcnpi trong đqous iệrahv n thoạbamk i liềxief n ngừdfbq ng lạbamk i, giốggiu ng nhưjmji khôbvyv ng biếzeyk t nêbvyv n mởcnpi miệrahv ng nhưjmji thếzeyk nàiwzn o.
Tầnasr n Dĩfzbt Nam khôbvyv ng lêbvyv n tiếzeyk ng, yêbvyv n tĩfzbt nh chờfjin đqous ợgqeh i.
Qua khoảezdd ng nửuazn a phúoiiv t, Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n lạbamk i nóggiu i: “Anh Dĩfzbt Nam, mẹfppf lâeeka u trong miêbvyv ̣ng tiểoiiv u hạbamk t vừdfbq ng, khôbvyv ng phảezdd i básxau c gásxau i Tầnasr n, làiwzn ...”
Dừdfbq ng mộmogj t chúoiiv t, Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n mộmogj t tiếzeyk ng trốggiu ng tăennf ng khífzbt thếzeyk nóggiu i xong: “... Trìdpob nh Thanh Thôbvyv ng, khuya hôbvyv m nay lúoiiv c em vàiwzn Chi Niệrahv m mang tiểoiiv u hạbamk t vừdfbq ng ra ngoàiwzn i ăennf n cơersm m, gặiwzn p mặiwzn t côbvyv ấhnaa y.”
Tầnasr n Dĩfzbt Nam vàiwzn Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n lớqidl n lêbvyv n vớqidl i nhau từdfbq nhỏnwnh , anh rấhnaa t ífzbt t khi nghe thấhnaa y côbvyv dùpxws ng ngữertw khífzbt nghiêbvyv m túoiiv c nhưjmji vậiwzn y nóggiu i chuyệrahv n vớqidl i anh, tim anh bỗuazn ng dưjmji ng lộmogj p bộmogj p mộmogj t chúoiiv t, mộmogj t loạbamk i dựovol cảezdd m hếzeyk t sứdmoa c khôbvyv ng tốggiu t tràiwzn n ngậiwzn p trong lòpiab ng.
Trựovol c giásxau c nóggiu i vớqidl i anh, lờfjin i tiếzeyk p theo Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n nóggiu i vớqidl i anh, khẳrahv ng đqous ịoovs nh làiwzn mộmogj t vàiwzn i chuyệrahv n khôbvyv ng muốggiu n ngưjmji ờfjin i biếzeyk t.
Anh chợgqeh t cóggiu chúoiiv t sợgqeh hãfmoi i, sợgqeh hãfmoi i khôbvyv ng hiểoiiv u, đqous ầnasr u ngóggiu n tay cầnasr m đqous iệrahv n thoạbamk i di đqous ộmogj ng củllqn a anh khẩyxlj n trưjmji ơersm ng khu nắcqkp m méywuw p di đqous ộmogj ng, qua mộmogj t hồoiiv i lâeeka u, anh mớqidl i “ừdfbq ” mộmogj t tiếzeyk ng, ngữertw khífzbt nghe nhưjmji rấhnaa t làiwzn bìdpob nh đqous ạbamk m, thựovol c ra đqous ásxau y lòpiab ng sớqidl m đqous ãfmoi đqous ảezdd o lộmogj n thàiwzn nh mộmogj t mảezdd nh, lêbvyv n tiếzeyk ng nóggiu i: “Chuyệrahv n gìdpob ? Tốggiu ng Tốggiu ng, em nóggiu i đqous i.”
“Anh Dĩfzbt Nam... anh biếzeyk t... Trìdpob nh Thanh Thôbvyv ng, côbvyv ấhnaa y...” Khôbvyv ng biếzeyk t Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n làiwzn muốggiu n nóggiu i lờfjin i khóggiu mởcnpi miệrahv ng, hay làiwzn sợgqeh Tầnasr n Dĩfzbt Nam khôbvyv ng chịoovs u đqous ựovol ng nổxief i đqous ảezdd kífzbt ch, ngậiwzn p ngừdfbq ng ấhnaa p úoiiv ng: “... Hiệrahv n tạbamk i côbvyv ấhnaa y ởcnpi cùpxws ng mộmogj t chỗuazn vớqidl i ai khôbvyv ng?”
Côbvyv càiwzn ng nhưjmji vậiwzn y, Tầnasr n Dĩfzbt Nam liềxief n càiwzn ng khẩyxlj n trưjmji ơersm ng nôbvyv n nóggiu ng, côbvyv vừdfbq a dứdmoa t lờfjin i, anh liềxief n khẩyxlj n cấhnaa p vộmogj i vãfmoi lêbvyv n tiếzeyk ng hỏnwnh i: “Ai?”
Cho dùpxws anh vàiwzn côbvyv đqous ãfmoi vôbvyv duyêbvyv n, nhưjmji ng màiwzn , côbvyv đqous ang ởcnpi cùpxws ng mộmogj t chỗuazn vớqidl i anh, anh càiwzn ng muốggiu n biếzeyk t hơersm n ai hếzeyk t.
Trong đqous iệrahv n thoạbamk i, Tốggiu ng Thanh Xuâeeka n trầnasr m mặiwzn c mộmogj t hồoiiv i lâeeka u, mớqidl i mởcnpi miệrahv ng, giọnyzu ng nóggiu i côbvyv rấhnaa t nhẹfppf , nhưjmji ng câeeka u chữertw nóggiu i ra, lạbamk i giốggiu ng nhưjmji làiwzn đqous ạbamk o sấhnaa m séywuw t lớqidl n, đqous inh tai nhứdmoa c óggiu c: “Kim Trạbamk ch.”
Nghĩ
Tầ
Anh vừ
Đ
“Tiể
“Vừ
Bé
“Khô
Mẹ
“Dạ
“Tiể
“Cá
“Anh Dĩ
Tầ
Qua khoả
Dừ
Tầ
Trự
Anh chợ
“Anh Dĩ
Cô
Cho dù
Trong đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.