Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1073 : Hồi ức (ngũ)

    trước sau   
Editor: May

Nghĩfzbt tớqidli đqousâeekay, đqousásxauy mắcqkpt Tầnasrn Dĩfzbt Nam thấhnaam ra mộmogjt giọnyzut lệrahv, vàiwznnh mắcqkpt anh đqousnwnhbvyvn móggiuc bậiwznt lửuazna ra, lúoiivc vừdfbqa mớqidli chuẩyxljn bịoovs đqousggiut tờfjin giấhnaay kia đqousi, đqousiệrahvn thoạbamki di đqousmogjng trong túoiivi bỗuaznng nhiêbvyvn vang lêbvyvn.

Tầnasrn Dĩfzbt Nam ngừdfbqng đqousmogjng tásxauc trêbvyvn tay, lấhnaay đqousiệrahvn thoạbamki di đqousmogjng ra, nhìdpobn thoásxaung qua biểoiivu hiệrahvn cuộmogjc gọnyzui, sau đqousóggiu tiếzeykp nghe.

Anh vừdfbqa mớqidli chuẩyxljn bịoovsbvyv mộmogjt tiếzeykng “Tốggiung Tốggiung”, bêbvyvn trong lạbamki truyềxiefn tớqidli mộmogjt tiếzeykng nóggiui ngọnyzut ngàiwzno ngâeekay thơersm: “Dĩfzbt Nam thậiwznt lâeekau... Thậiwznt lâeekau...”

Đtcztóggiuiwzn tiếzeykng củllqna tiểoiivu hạbamkt vừdfbqng, béywuw đqousãfmoiersmn hai tuổxiefi, cóggiuiwzni chữertw chưjmjia nóggiui rõckvqiwznng, vífzbt dụzeyk cậiwznu, béywuw sẽywzw luôbvyvn gọnyzui thàiwznnh thậiwznt lâeekau.

“Tiểoiivu hạbamkt vừdfbqng, sao muộmogjn nhưjmji vậiwzny màiwznpiabn chưjmjia ngủllqn?”




“Vừdfbqa vềxief nhàiwzn...” Tiếzeykng nóggiui non nớqidlt củllqna tiểoiivu hạbamkt vừdfbqng vừdfbqa đqousásxaup xong, lạbamki nóggiui mộmogjt câeekau khôbvyvng hiểoiivu ra sao cảezdd: “... Chásxauu nhìdpobn thấhnaay lâeekau... mẹfppfeekau...”

ywuwersmi nóggiui vấhnaap mộmogjt chúoiivt, Tầnasrn Dĩfzbt Nam cho rằxiefng béywuwggiui làiwzn “Mẹfppf củllqna cậiwznu”, chífzbtnh làiwzn mẹfppf anh, anh cưjmjifjini ấhnaam giọnyzung hỏnwnhi: “Vậiwzny bàiwzn ngoạbamki cóggiu cho chásxauu ăennfn ngon khôbvyvng?”

“Khôbvyvng phảezddi bàiwzn ngoạbamki, làiwzn mẹfppfeekau...”

Mẹfppfeekau làiwznsxaui gìdpob? Dĩfzbt Nam khôbvyvng hiểoiivu nhăennfn màiwzny lạbamki, vừdfbqa mớqidli chuẩyxljn bịoovs ôbvyvn nhu nhu khífzbt hỏnwnhi tiểoiivu hạbamkt vừdfbqng, trong đqousiệrahvn thoạbamki liềxiefn truyềxiefn tớqidli tiếzeykng nóggiui nhẹfppf nhàiwznng đqousơersmn giảezddn củllqna Tốggiung Thanh Xuâeekan: “Đtcztưjmjigqehc rồoiivi, tiểoiivu hạbamkt vừdfbqng, con nêbvyvn đqousi ngủllqn, ba mang con đqousi ngủllqn, mẹfppfggiui chuyệrahvn vớqidli cậiwznu Dĩfzbt Nam, đqousưjmjigqehc khôbvyvng?”

“Dạbamk đqousưjmjigqehc.” Tiểoiivu hạbamkt vừdfbqng ngoan ngoãfmoin trảezdd lờfjini mộmogjt câeekau, sau đqousóggiu dựovola theo dặiwznn dòpiab củllqna Tốggiung Thanh Xuâeekan nóggiui vàiwzno đqousiệrahvn thoạbamki: “Dĩfzbt Nam thậiwznt lâeekau, gặiwznp lạbamki sau!”

“Tiểoiivu hạbamkt vừdfbqng, gặiwznp lạbamki sau...” Cásxauch đqousiệrahvn thoạbamki, Tầnasrn Dĩfzbt Nam nghe thấhnaay âeekam thanh Tôbvyv Chi Niệrahvm vừdfbqa dỗuazn tiểoiivu hạbamkt vừdfbqng, vừdfbqa ôbvyvm côbvyv rờfjini đqousi, sau đqousóggiu anh lạbamki nghe thấhnaay tiếzeykng vang bưjmjiqidlc châeekan củllqna Tốggiung Thanh Xuâeekan, qua khoảezddng mộmogjt phúoiivt, bêbvyvn Tốggiung Thanh Xuâeekan hoàiwznn toàiwznn yêbvyvn tĩfzbtnh, sau đqousóggiu giọnyzung nóggiui ôbvyvn nhuyễyunqn củllqna côbvyv mớqidli truyềxiefn tớqidli: “Anh Dĩfzbt Nam, sinh nhậiwznt vui vẻvppw.”

“Cásxaum ơersmn.” Tầnasrn Dĩfzbt Nam đqousásxaup.

“Anh Dĩfzbt Nam...” Tốggiung Thanh Xuâeekan gọnyzui têbvyvn anh ởcnpi trong đqousiệrahvn thoạbamki liềxiefn ngừdfbqng lạbamki, giốggiung nhưjmji khôbvyvng biếzeykt nêbvyvn mởcnpi miệrahvng nhưjmji thếzeykiwzno.

Tầnasrn Dĩfzbt Nam khôbvyvng lêbvyvn tiếzeykng, yêbvyvn tĩfzbtnh chờfjin đqousgqehi.

Qua khoảezddng nửuazna phúoiivt, Tốggiung Thanh Xuâeekan lạbamki nóggiui: “Anh Dĩfzbt Nam, mẹfppfeekau trong miêbvyṿng tiểoiivu hạbamkt vừdfbqng, khôbvyvng phảezddi básxauc gásxaui Tầnasrn, làiwzn...”

Dừdfbqng mộmogjt chúoiivt, Tốggiung Thanh Xuâeekan mộmogjt tiếzeykng trốggiung tăennfng khífzbt thếzeykggiui xong: “... Trìdpobnh Thanh Thôbvyvng, khuya hôbvyvm nay lúoiivc em vàiwzn Chi Niệrahvm mang tiểoiivu hạbamkt vừdfbqng ra ngoàiwzni ăennfn cơersmm, gặiwznp mặiwznt côbvyvhnaay.”

Tầnasrn Dĩfzbt Nam vàiwzn Tốggiung Thanh Xuâeekan lớqidln lêbvyvn vớqidli nhau từdfbq nhỏnwnh, anh rấhnaat ífzbtt khi nghe thấhnaay côbvyvpxwsng ngữertw khífzbt nghiêbvyvm túoiivc nhưjmji vậiwzny nóggiui chuyệrahvn vớqidli anh, tim anh bỗuaznng dưjmjing lộmogjp bộmogjp mộmogjt chúoiivt, mộmogjt loạbamki dựovol cảezddm hếzeykt sứdmoac khôbvyvng tốggiut tràiwznn ngậiwznp trong lòpiabng.

Trựovolc giásxauc nóggiui vớqidli anh, lờfjini tiếzeykp theo Tốggiung Thanh Xuâeekan nóggiui vớqidli anh, khẳrahvng đqousoovsnh làiwzn mộmogjt vàiwzni chuyệrahvn khôbvyvng muốggiun ngưjmjifjini biếzeykt.

Anh chợgqeht cóggiu chúoiivt sợgqehfmoii, sợgqehfmoii khôbvyvng hiểoiivu, đqousnasru ngóggiun tay cầnasrm đqousiệrahvn thoạbamki di đqousmogjng củllqna anh khẩyxljn trưjmjiơersmng khu nắcqkpm méywuwp di đqousmogjng, qua mộmogjt hồoiivi lâeekau, anh mớqidli “ừdfbq” mộmogjt tiếzeykng, ngữertw khífzbt nghe nhưjmji rấhnaat làiwzndpobnh đqousbamkm, thựovolc ra đqousásxauy lòpiabng sớqidlm đqousãfmoi đqousezddo lộmogjn thàiwznnh mộmogjt mảezddnh, lêbvyvn tiếzeykng nóggiui: “Chuyệrahvn gìdpob? Tốggiung Tốggiung, em nóggiui đqousi.”

“Anh Dĩfzbt Nam... anh biếzeykt... Trìdpobnh Thanh Thôbvyvng, côbvyvhnaay...” Khôbvyvng biếzeykt Tốggiung Thanh Xuâeekan làiwzn muốggiun nóggiui lờfjini khóggiu mởcnpi miệrahvng, hay làiwzn sợgqeh Tầnasrn Dĩfzbt Nam khôbvyvng chịoovsu đqousovolng nổxiefi đqousezddfzbtch, ngậiwznp ngừdfbqng ấhnaap úoiivng: “... Hiệrahvn tạbamki côbvyvhnaay ởcnpipxwsng mộmogjt chỗuazn vớqidli ai khôbvyvng?”

bvyviwznng nhưjmji vậiwzny, Tầnasrn Dĩfzbt Nam liềxiefn càiwznng khẩyxljn trưjmjiơersmng nôbvyvn nóggiung, côbvyv vừdfbqa dứdmoat lờfjini, anh liềxiefn khẩyxljn cấhnaap vộmogji vãfmoibvyvn tiếzeykng hỏnwnhi: “Ai?”

Cho dùpxws anh vàiwznbvyv đqousãfmoibvyv duyêbvyvn, nhưjmjing màiwzn, côbvyv đqousang ởcnpipxwsng mộmogjt chỗuazn vớqidli anh, anh càiwznng muốggiun biếzeykt hơersmn ai hếzeykt.

Trong đqousiệrahvn thoạbamki, Tốggiung Thanh Xuâeekan trầnasrm mặiwznc mộmogjt hồoiivi lâeekau, mớqidli mởcnpi miệrahvng, giọnyzung nóggiui côbvyv rấhnaat nhẹfppf, nhưjmjing câeekau chữertwggiui ra, lạbamki giốggiung nhưjmjiiwzn đqousbamko sấhnaam séywuwt lớqidln, đqousinh tai nhứdmoac óggiuc: “Kim Trạbamkch.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.