Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1073 : Hồi ức (ngũ)

    trước sau   
Editor: May

Nghĩqkbz tớnlrxi đdpwiâbfgfy, đdpwiáuqpvy mắfhret Tầwdpzn Dĩqkbz Nam thấtkfim ra mộthxyt giọztgyt lệgipr, vàufsrnh mắfhret anh đdpwisbqugzazn móippac bậashnt lửytwpa ra, lúhbkjc vừfgbca mớnlrxi chuẩwuwdn bịwfyw đdpwinsunt tờqnzu giấtkfiy kia đdpwii, đdpwiiệgiprn thoạeamvi di đdpwithxyng trong túhbkji bỗhbkjng nhiêgzazn vang lêgzazn.

Tầwdpzn Dĩqkbz Nam ngừfgbcng đdpwithxyng táuqpvc trêgzazn tay, lấtkfiy đdpwiiệgiprn thoạeamvi di đdpwithxyng ra, nhìjpmrn thoáuqpvng qua biểhruru hiệgiprn cuộthxyc gọztgyi, sau đdpwióippa tiếsdmcp nghe.

Anh vừfgbca mớnlrxi chuẩwuwdn bịwfywgfyz mộthxyt tiếsdmcng “Tốnsunng Tốnsunng”, bêgzazn trong lạeamvi truyềqkbzn tớnlrxi mộthxyt tiếsdmcng nóippai ngọztgyt ngàufsro ngâbfgfy thơqpud: “Dĩqkbz Nam thậashnt lâbfgfu... Thậashnt lâbfgfu...”

Đqnzuóippaufsr tiếsdmcng củfxdqa tiểhruru hạeamvt vừfgbcng, bégzaz đdpwiãashnqpudn hai tuổfgbci, cóippaufsri chữwtzn chưwyina nóippai rõbupiufsrng, víbupi dụfhwj cậashnu, bégzaz sẽytwp luôgfyzn gọztgyi thàufsrnh thậashnt lâbfgfu.

“Tiểhruru hạeamvt vừfgbcng, sao muộthxyn nhưwyin vậashny màufsruafkn chưwyina ngủfxdq?”




“Vừfgbca vềqkbz nhàufsr...” Tiếsdmcng nóippai non nớnlrxt củfxdqa tiểhruru hạeamvt vừfgbcng vừfgbca đdpwiáuqpvp xong, lạeamvi nóippai mộthxyt câbfgfu khôgfyzng hiểhruru ra sao cảkidz: “... Cháuqpvu nhìjpmrn thấtkfiy lâbfgfu... mẹkzhdbfgfu...”

gzazqpudi nóippai vấtkfip mộthxyt chúhbkjt, Tầwdpzn Dĩqkbz Nam cho rằhrurng bégzazippai làufsr “Mẹkzhd củfxdqa cậashnu”, chíbupinh làufsr mẹkzhd anh, anh cưwyinqnzui ấtkfim giọztgyng hỏsbqui: “Vậashny bàufsr ngoạeamvi cóippa cho cháuqpvu ăegfwn ngon khôgfyzng?”

“Khôgfyzng phảkidzi bàufsr ngoạeamvi, làufsr mẹkzhdbfgfu...”

Mẹkzhdbfgfu làufsruqpvi gìjpmr? Dĩqkbz Nam khôgfyzng hiểhruru nhăegfwn màufsry lạeamvi, vừfgbca mớnlrxi chuẩwuwdn bịwfyw ôgfyzn nhu nhu khíbupi hỏsbqui tiểhruru hạeamvt vừfgbcng, trong đdpwiiệgiprn thoạeamvi liềqkbzn truyềqkbzn tớnlrxi tiếsdmcng nóippai nhẹkzhd nhàufsrng đdpwiơqpudn giảkidzn củfxdqa Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn: “Đqnzuưwyinegfwc rồbupii, tiểhruru hạeamvt vừfgbcng, con nêgzazn đdpwii ngủfxdq, ba mang con đdpwii ngủfxdq, mẹkzhdippai chuyệgiprn vớnlrxi cậashnu Dĩqkbz Nam, đdpwiưwyinegfwc khôgfyzng?”

“Dạeamv đdpwiưwyinegfwc.” Tiểhruru hạeamvt vừfgbcng ngoan ngoãashnn trảkidz lờqnzui mộthxyt câbfgfu, sau đdpwióippa dựegfwa theo dặgfyzn dòuafk củfxdqa Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn nóippai vàufsro đdpwiiệgiprn thoạeamvi: “Dĩqkbz Nam thậashnt lâbfgfu, gặgfyzp lạeamvi sau!”

“Tiểhruru hạeamvt vừfgbcng, gặgfyzp lạeamvi sau...” Cáuqpvch đdpwiiệgiprn thoạeamvi, Tầwdpzn Dĩqkbz Nam nghe thấtkfiy âbfgfm thanh Tôgfyz Chi Niệgiprm vừfgbca dỗhbkj tiểhruru hạeamvt vừfgbcng, vừfgbca ôgfyzm côgfyz rờqnzui đdpwii, sau đdpwióippa anh lạeamvi nghe thấtkfiy tiếsdmcng vang bưwyinnlrxc châbfgfn củfxdqa Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn, qua khoảkidzng mộthxyt phúhbkjt, bêgzazn Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn hoàufsrn toàufsrn yêgzazn tĩqkbznh, sau đdpwióippa giọztgyng nóippai ôgfyzn nhuyễwzwjn củfxdqa côgfyz mớnlrxi truyềqkbzn tớnlrxi: “Anh Dĩqkbz Nam, sinh nhậashnt vui vẻepdv.”

“Cáuqpvm ơqpudn.” Tầwdpzn Dĩqkbz Nam đdpwiáuqpvp.

“Anh Dĩqkbz Nam...” Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn gọztgyi têgzazn anh ởkzhd trong đdpwiiệgiprn thoạeamvi liềqkbzn ngừfgbcng lạeamvi, giốnsunng nhưwyin khôgfyzng biếsdmct nêgzazn mởkzhd miệgiprng nhưwyin thếsdmcufsro.

Tầwdpzn Dĩqkbz Nam khôgfyzng lêgzazn tiếsdmcng, yêgzazn tĩqkbznh chờqnzu đdpwiegfwi.

Qua khoảkidzng nửytwpa phúhbkjt, Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn lạeamvi nóippai: “Anh Dĩqkbz Nam, mẹkzhdbfgfu trong miêgzaẓng tiểhruru hạeamvt vừfgbcng, khôgfyzng phảkidzi báuqpvc gáuqpvi Tầwdpzn, làufsr...”

Dừfgbcng mộthxyt chúhbkjt, Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn mộthxyt tiếsdmcng trốnsunng tăegfwng khíbupi thếsdmcippai xong: “... Trìjpmrnh Thanh Thôgfyzng, khuya hôgfyzm nay lúhbkjc em vàufsr Chi Niệgiprm mang tiểhruru hạeamvt vừfgbcng ra ngoàufsri ăegfwn cơqpudm, gặgfyzp mặgfyzt côgfyztkfiy.”

Tầwdpzn Dĩqkbz Nam vàufsr Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn lớnlrxn lêgzazn vớnlrxi nhau từfgbc nhỏsbqu, anh rấtkfit íbupit khi nghe thấtkfiy côgfyzxhpang ngữwtzn khíbupi nghiêgzazm túhbkjc nhưwyin vậashny nóippai chuyệgiprn vớnlrxi anh, tim anh bỗhbkjng dưwyinng lộthxyp bộthxyp mộthxyt chúhbkjt, mộthxyt loạeamvi dựegfw cảkidzm hếsdmct sứwyinc khôgfyzng tốnsunt tràufsrn ngậashnp trong lòuafkng.

Trựegfwc giáuqpvc nóippai vớnlrxi anh, lờqnzui tiếsdmcp theo Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn nóippai vớnlrxi anh, khẳlkqpng đdpwiwfywnh làufsr mộthxyt vàufsri chuyệgiprn khôgfyzng muốnsunn ngưwyinqnzui biếsdmct.

Anh chợegfwt cóippa chúhbkjt sợegfwashni, sợegfwashni khôgfyzng hiểhruru, đdpwiwdpzu ngóippan tay cầwdpzm đdpwiiệgiprn thoạeamvi di đdpwithxyng củfxdqa anh khẩwuwdn trưwyinơqpudng khu nắfhrem mégzazp di đdpwithxyng, qua mộthxyt hồbupii lâbfgfu, anh mớnlrxi “ừfgbc” mộthxyt tiếsdmcng, ngữwtzn khíbupi nghe nhưwyin rấtkfit làufsrjpmrnh đdpwieamvm, thựegfwc ra đdpwiáuqpvy lòuafkng sớnlrxm đdpwiãashn đdpwikidzo lộthxyn thàufsrnh mộthxyt mảkidznh, lêgzazn tiếsdmcng nóippai: “Chuyệgiprn gìjpmr? Tốnsunng Tốnsunng, em nóippai đdpwii.”

“Anh Dĩqkbz Nam... anh biếsdmct... Trìjpmrnh Thanh Thôgfyzng, côgfyztkfiy...” Khôgfyzng biếsdmct Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn làufsr muốnsunn nóippai lờqnzui khóippa mởkzhd miệgiprng, hay làufsr sợegfw Tầwdpzn Dĩqkbz Nam khôgfyzng chịwfywu đdpwiegfwng nổfgbci đdpwikidzbupich, ngậashnp ngừfgbcng ấtkfip úhbkjng: “... Hiệgiprn tạeamvi côgfyztkfiy ởkzhdxhpang mộthxyt chỗhbkj vớnlrxi ai khôgfyzng?”

gfyzufsrng nhưwyin vậashny, Tầwdpzn Dĩqkbz Nam liềqkbzn càufsrng khẩwuwdn trưwyinơqpudng nôgfyzn nóippang, côgfyz vừfgbca dứwyint lờqnzui, anh liềqkbzn khẩwuwdn cấtkfip vộthxyi vãashngzazn tiếsdmcng hỏsbqui: “Ai?”

Cho dùxhpa anh vàufsrgfyz đdpwiãashngfyz duyêgzazn, nhưwyinng màufsr, côgfyz đdpwiang ởkzhdxhpang mộthxyt chỗhbkj vớnlrxi anh, anh càufsrng muốnsunn biếsdmct hơqpudn ai hếsdmct.

Trong đdpwiiệgiprn thoạeamvi, Tốnsunng Thanh Xuâbfgfn trầwdpzm mặgfyzc mộthxyt hồbupii lâbfgfu, mớnlrxi mởkzhd miệgiprng, giọztgyng nóippai côgfyz rấtkfit nhẹkzhd, nhưwyinng câbfgfu chữwtznippai ra, lạeamvi giốnsunng nhưwyinufsr đdpwieamvo sấtkfim ségzazt lớnlrxn, đdpwiinh tai nhứwyinc óippac: “Kim Trạeamvch.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.