Editor: May
Nghĩsjdr tớtyuy i đnpiy âvswh y, đnpiy áxxyp y mắhmrs t Tầaixh n Dĩsjdr Nam thấntjc m ra mộkrkg t giọohje t lệsbyw , vàgvla nh mắhmrs t anh đnpiy ỏnuvq lêtacs n móvanr c bậdjpp t lửnpiy a ra, lúhpmx c vừhreu a mớtyuy i chuẩgvla n bịvfup đnpiy ốenob t tờczpt giấntjc y kia đnpiy i, đnpiy iệsbyw n thoạqgin i di đnpiy ộkrkg ng trong túhpmx i bỗsncs ng nhiêtacs n vang lêtacs n.
Tầaixh n Dĩsjdr Nam ngừhreu ng đnpiy ộkrkg ng táxxyp c trêtacs n tay, lấntjc y đnpiy iệsbyw n thoạqgin i di đnpiy ộkrkg ng ra, nhìiadd n thoáxxyp ng qua biểzbxo u hiệsbyw n cuộkrkg c gọohje i, sau đnpiy óvanr tiếwyne p nghe.
Anh vừhreu a mớtyuy i chuẩgvla n bịvfup hôxpgm mộkrkg t tiếwyne ng “Tốenob ng Tốenob ng”, bêtacs n trong lạqgin i truyềvfup n tớtyuy i mộkrkg t tiếwyne ng nóvanr i ngọohje t ngàgvla o ngâvswh y thơtlaq : “Dĩsjdr Nam thậdjpp t lâvswh u... Thậdjpp t lâvswh u...”
Đemsr óvanr làgvla tiếwyne ng củnpmf a tiểzbxo u hạqgin t vừhreu ng, bévswh đnpiy ãwjxd hơtlaq n hai tuổhkip i, cóvanr vàgvla i chữwioe chưqscj a nóvanr i rõfsuz ràgvla ng, víhpmx dụxron cậdjpp u, bévswh sẽnotk luôxpgm n gọohje i thàgvla nh thậdjpp t lâvswh u.
“Tiểzbxo u hạqgin t vừhreu ng, sao muộkrkg n nhưqscj vậdjpp y màgvla còlvmg n chưqscj a ngủnpmf ?”
“Vừhreu a vềvfup nhàgvla ...” Tiếwyne ng nóvanr i non nớtyuy t củnpmf a tiểzbxo u hạqgin t vừhreu ng vừhreu a đnpiy áxxyp p xong, lạqgin i nóvanr i mộkrkg t câvswh u khôxpgm ng hiểzbxo u ra sao cảriwe : “... Cháxxyp u nhìiadd n thấntjc y lâvswh u... mẹtjdh lâvswh u...”
Bévswh hơtlaq i nóvanr i vấntjc p mộkrkg t chúhpmx t, Tầaixh n Dĩsjdr Nam cho rằnpmf ng bévswh nóvanr i làgvla “Mẹtjdh củnpmf a cậdjpp u”, chíhpmx nh làgvla mẹtjdh anh, anh cưqscj ờczpt i ấntjc m giọohje ng hỏnuvq i: “Vậdjpp y bàgvla ngoạqgin i cóvanr cho cháxxyp u ăczpt n ngon khôxpgm ng?”
“Khôxpgm ng phảriwe i bàgvla ngoạqgin i, làgvla mẹtjdh lâvswh u...”
Mẹtjdh lâvswh u làgvla cáxxyp i gìiadd ? Dĩsjdr Nam khôxpgm ng hiểzbxo u nhăczpt n màgvla y lạqgin i, vừhreu a mớtyuy i chuẩgvla n bịvfup ôxpgm n nhu nhu khíhpmx hỏnuvq i tiểzbxo u hạqgin t vừhreu ng, trong đnpiy iệsbyw n thoạqgin i liềvfup n truyềvfup n tớtyuy i tiếwyne ng nóvanr i nhẹtjdh nhàgvla ng đnpiy ơtlaq n giảriwe n củnpmf a Tốenob ng Thanh Xuâvswh n: “Đemsr ưqscj ợelbw c rồohje i, tiểzbxo u hạqgin t vừhreu ng, con nêtacs n đnpiy i ngủnpmf , ba mang con đnpiy i ngủnpmf , mẹtjdh nóvanr i chuyệsbyw n vớtyuy i cậdjpp u Dĩsjdr Nam, đnpiy ưqscj ợelbw c khôxpgm ng?”
“Dạqgin đnpiy ưqscj ợelbw c.” Tiểzbxo u hạqgin t vừhreu ng ngoan ngoãwjxd n trảriwe lờczpt i mộkrkg t câvswh u, sau đnpiy óvanr dựgvla a theo dặtacs n dòlvmg củnpmf a Tốenob ng Thanh Xuâvswh n nóvanr i vàgvla o đnpiy iệsbyw n thoạqgin i: “Dĩsjdr Nam thậdjpp t lâvswh u, gặtacs p lạqgin i sau!”
“Tiểzbxo u hạqgin t vừhreu ng, gặtacs p lạqgin i sau...” Cáxxyp ch đnpiy iệsbyw n thoạqgin i, Tầaixh n Dĩsjdr Nam nghe thấntjc y âvswh m thanh Tôxpgm Chi Niệsbyw m vừhreu a dỗsncs tiểzbxo u hạqgin t vừhreu ng, vừhreu a ôxpgm m côxpgm rờczpt i đnpiy i, sau đnpiy óvanr anh lạqgin i nghe thấntjc y tiếwyne ng vang bưqscj ớtyuy c châvswh n củnpmf a Tốenob ng Thanh Xuâvswh n, qua khoảriwe ng mộkrkg t phúhpmx t, bêtacs n Tốenob ng Thanh Xuâvswh n hoàgvla n toàgvla n yêtacs n tĩsjdr nh, sau đnpiy óvanr giọohje ng nóvanr i ôxpgm n nhuyễnotk n củnpmf a côxpgm mớtyuy i truyềvfup n tớtyuy i: “Anh Dĩsjdr Nam, sinh nhậdjpp t vui vẻelbw .”
“Cáxxyp m ơtlaq n.” Tầaixh n Dĩsjdr Nam đnpiy áxxyp p.
“Anh Dĩsjdr Nam...” Tốenob ng Thanh Xuâvswh n gọohje i têtacs n anh ởbgjk trong đnpiy iệsbyw n thoạqgin i liềvfup n ngừhreu ng lạqgin i, giốenob ng nhưqscj khôxpgm ng biếwyne t nêtacs n mởbgjk miệsbyw ng nhưqscj thếwyne nàgvla o.
Tầaixh n Dĩsjdr Nam khôxpgm ng lêtacs n tiếwyne ng, yêtacs n tĩsjdr nh chờczpt đnpiy ợelbw i.
Qua khoảriwe ng nửnpiy a phúhpmx t, Tốenob ng Thanh Xuâvswh n lạqgin i nóvanr i: “Anh Dĩsjdr Nam, mẹtjdh lâvswh u trong miêtacs ̣ng tiểzbxo u hạqgin t vừhreu ng, khôxpgm ng phảriwe i báxxyp c gáxxyp i Tầaixh n, làgvla ...”
Dừhreu ng mộkrkg t chúhpmx t, Tốenob ng Thanh Xuâvswh n mộkrkg t tiếwyne ng trốenob ng tăczpt ng khíhpmx thếwyne nóvanr i xong: “... Trìiadd nh Thanh Thôxpgm ng, khuya hôxpgm m nay lúhpmx c em vàgvla Chi Niệsbyw m mang tiểzbxo u hạqgin t vừhreu ng ra ngoàgvla i ăczpt n cơtlaq m, gặtacs p mặtacs t côxpgm ấntjc y.”
Tầaixh n Dĩsjdr Nam vàgvla Tốenob ng Thanh Xuâvswh n lớtyuy n lêtacs n vớtyuy i nhau từhreu nhỏnuvq , anh rấntjc t íhpmx t khi nghe thấntjc y côxpgm dùiadd ng ngữwioe khíhpmx nghiêtacs m túhpmx c nhưqscj vậdjpp y nóvanr i chuyệsbyw n vớtyuy i anh, tim anh bỗsncs ng dưqscj ng lộkrkg p bộkrkg p mộkrkg t chúhpmx t, mộkrkg t loạqgin i dựgvla cảriwe m hếwyne t sứwulv c khôxpgm ng tốenob t tràgvla n ngậdjpp p trong lòlvmg ng.
Trựgvla c giáxxyp c nóvanr i vớtyuy i anh, lờczpt i tiếwyne p theo Tốenob ng Thanh Xuâvswh n nóvanr i vớtyuy i anh, khẳjbxe ng đnpiy ịvfup nh làgvla mộkrkg t vàgvla i chuyệsbyw n khôxpgm ng muốenob n ngưqscj ờczpt i biếwyne t.
Anh chợelbw t cóvanr chúhpmx t sợelbw hãwjxd i, sợelbw hãwjxd i khôxpgm ng hiểzbxo u, đnpiy ầaixh u ngóvanr n tay cầaixh m đnpiy iệsbyw n thoạqgin i di đnpiy ộkrkg ng củnpmf a anh khẩgvla n trưqscj ơtlaq ng khu nắhmrs m mévswh p di đnpiy ộkrkg ng, qua mộkrkg t hồohje i lâvswh u, anh mớtyuy i “ừhreu ” mộkrkg t tiếwyne ng, ngữwioe khíhpmx nghe nhưqscj rấntjc t làgvla bìiadd nh đnpiy ạqgin m, thựgvla c ra đnpiy áxxyp y lòlvmg ng sớtyuy m đnpiy ãwjxd đnpiy ảriwe o lộkrkg n thàgvla nh mộkrkg t mảriwe nh, lêtacs n tiếwyne ng nóvanr i: “Chuyệsbyw n gìiadd ? Tốenob ng Tốenob ng, em nóvanr i đnpiy i.”
“Anh Dĩsjdr Nam... anh biếwyne t... Trìiadd nh Thanh Thôxpgm ng, côxpgm ấntjc y...” Khôxpgm ng biếwyne t Tốenob ng Thanh Xuâvswh n làgvla muốenob n nóvanr i lờczpt i khóvanr mởbgjk miệsbyw ng, hay làgvla sợelbw Tầaixh n Dĩsjdr Nam khôxpgm ng chịvfup u đnpiy ựgvla ng nổhkip i đnpiy ảriwe kíhpmx ch, ngậdjpp p ngừhreu ng ấntjc p úhpmx ng: “... Hiệsbyw n tạqgin i côxpgm ấntjc y ởbgjk cùiadd ng mộkrkg t chỗsncs vớtyuy i ai khôxpgm ng?”
Côxpgm càgvla ng nhưqscj vậdjpp y, Tầaixh n Dĩsjdr Nam liềvfup n càgvla ng khẩgvla n trưqscj ơtlaq ng nôxpgm n nóvanr ng, côxpgm vừhreu a dứwulv t lờczpt i, anh liềvfup n khẩgvla n cấntjc p vộkrkg i vãwjxd lêtacs n tiếwyne ng hỏnuvq i: “Ai?”
Cho dùiadd anh vàgvla côxpgm đnpiy ãwjxd vôxpgm duyêtacs n, nhưqscj ng màgvla , côxpgm đnpiy ang ởbgjk cùiadd ng mộkrkg t chỗsncs vớtyuy i anh, anh càgvla ng muốenob n biếwyne t hơtlaq n ai hếwyne t.
Trong đnpiy iệsbyw n thoạqgin i, Tốenob ng Thanh Xuâvswh n trầaixh m mặtacs c mộkrkg t hồohje i lâvswh u, mớtyuy i mởbgjk miệsbyw ng, giọohje ng nóvanr i côxpgm rấntjc t nhẹtjdh , nhưqscj ng câvswh u chữwioe nóvanr i ra, lạqgin i giốenob ng nhưqscj làgvla đnpiy ạqgin o sấntjc m sévswh t lớtyuy n, đnpiy inh tai nhứwulv c óvanr c: “Kim Trạqgin ch.”
Nghĩ
Tầ
Anh vừ
Đ
“Tiể
“Vừ
Bé
“Khô
Mẹ
“Dạ
“Tiể
“Cá
“Anh Dĩ
Tầ
Qua khoả
Dừ
Tầ
Trự
Anh chợ
“Anh Dĩ
Cô
Cho dù
Trong đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.