Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1072 : Hồi ức (tứ)

    trước sau   
Editor: May

Ngàtzexy mai... Dùsiou đeqbkãwore sớiuuhm cófnwa chuẩxfckn bịxfck, nhưlzmrng chờrmfq đeqbkếddscn khi côrvvo liềdigzn sắkxqkp rờrmfqi đeqbki, Tầqktzn Dĩbwml Nam pháziiit hiệlcnin chíbdmbnh mìoltznh vẫrqhen cófnwa mộwzgmt chúnycbt tiếddscp nhậuahnn khôrvvong đeqbkưlzmrrqhec.

Nhấwzgmt thờrmfqi, khôrvvong cófnwa bấwzgmt kỳrcrxqpubm tưlzmrtzexm việlcnic nàtzexo, pháziiit ngốlzmrc ởpote trong phòomamng làtzexm việlcnic rấwzgmt lâqpubu, liềdigzn cầqktzm lấwzgmy chìoltza khófnwaa xe, rờrmfqi khỏejuei côrvvong ty, láziiii xe lung tung khôrvvong cófnwa mụezslc đeqbkíbdmbch, láziiii lung tung quanh thàtzexnh Bắkxqkc Kinh, càtzexng chuyểqnwhn tâqpubm càtzexng hoảctngng, cuốlzmri cùsioung liềdigzn láziiii đeqbkếddscn nơwodxi nàtzexy.

siou đeqbkãwore qua hai năoltzm, anh còomamn nhớiuuhctngtzexng đeqbkưlzmrrqhec, sau khi anh muốlzmrn côrvvopotewodxi nàtzexy, hìoltznh dạrmfqng đeqbkejue mặsiout e lệlcni rụezslt rèkkkg củaovta côrvvo.

rvvo khôrvvong biếddsct đeqbkófnwatzex mộwzgmt trậuahnn lừyxupa gạrmfqt, côrvvo ngu đeqbkqktzn hỏejuei anh: “Cáziiii đeqbkófnwa... Vừyxupa rồkxqki anh, vìoltz sao sẽyxupsioung em...”

Anh cưlzmrrmfqi nhạrmfqt cưlzmrng chiềdigzu đeqbkáziiip: “Côrvvoziiii ngốlzmrc, em nófnwai xem?”




rvvo khôrvvong lêeplen tiếddscng, anh liềdigzn mởpote miệlcning: “Còomamn khôrvvong hiểqnwhu? Vậuahny anh hỏejuei em, Thanh Thôrvvong, em thíbdmbch anh sao?”

rvvobdmbch đeqbkwzgmng đeqbkếddscn cựfctmc hạrmfqn: “Em khôrvvong biếddsct.”

nycbc đeqbkófnwa anh, chỉsiou coi mìoltznh làtzex đeqbkang diễlcnin kịxfckch, cho tớiuuhi giờrmfq khắkxqkc nàtzexy, thăoltzm lạrmfqi chốlzmrn xưlzmra, anh mớiuuhi biếddsct, lúnycbc côrvvo cho anh đeqbkáziiip áziiin nàtzexy, anh sởpotebwmlfnwa thểqnwh diễlcnin tiếddscc nuốlzmri vàtzex thấwzgmt vọctngng giốlzmrng nhưlzmr thậuahnt vậuahny, làtzex bởpotei vìoltz anh làtzex thậuahnt sựfctm đeqbkang thấwzgmt vọctngng vàtzex tiếddscc nuốlzmri: “Khôrvvong biếddsct? Làtzex khôrvvong thíbdmbch đeqbki?”

“Khôrvvong, khôrvvong phảctngi...”

Khôrvvong khíbdmb bỗabkpng chốlzmrc trởpoteeplen áziiii muộwzgmi đeqbkếddscn cựfctmc đeqbkiểqnwhm, côrvvo thẹdalqn thùsioung nhàtzexn nhạrmfqt hỏejuei anh: “Vậuahny còomamn anh? Anh thíbdmbch em sao?”

Anh trảctng lờrmfqi nhưlzmr thếddsctzexo?

Anh nófnwai: “Em đeqbkziiin đeqbki?”

Anh còomamn nófnwai: “Thíbdmbch... Rấwzgmt thíbdmbch... Cho nêeplen, em bằaadkng lòomamng ởpotesioung mộwzgmt chỗabkp vớiuuhi anh, qua cảctng đeqbkrmfqi sao?”

nycbc đeqbkófnwa anh, íbdmbt nhiềdigzu gìoltzyyujng cófnwa chúnycbt hưlzmroltznh giảctng ýtuee đeqbki?

Nếddscu nhưlzmr thờrmfqi gian chảctngy ngưlzmrrqhec, anh khẳlcning đeqbkxfcknh sẽyxup châqpubn tâqpubm thậuahnt ýtuee, thàtzexnh tâqpubm thàtzexnh ýtueefnwai câqpubu nàtzexy vớiuuhi côrvvo: “Thíbdmbch... Rấwzgmt thíbdmbch... Cho nêeplen, em bằaadkng lòomamng ởpotesioung mộwzgmt chỗabkp vớiuuhi anh, qua cảctng đeqbkrmfqi sao?”

Nếddscu nhưlzmr thờrmfqi gian cófnwa thểqnwh chảctngy ngưlzmrrqhec, ngàtzexy hôrvvom sau anh tuyệlcnit đeqbklzmri sẽyxup khôrvvong mang côrvvo đeqbki cụezslc dâqpubn chíbdmbnh làtzexm giấwzgmy ly hôrvvon.

Nếddscu nhưlzmr thờrmfqi gian cófnwa thểqnwh chảctngy ngưlzmrrqhec...

Chỉsiou tiếddscc, thờrmfqi gian sẽyxup khôrvvong chảctngy ngưlzmrrqhec, cuốlzmri cùsioung anh vàtzexrvvo đeqbkãwore bỏejue lỡaxfk, phâqpubn chia châqpubn trờrmfqi.




Tầqktzn Dĩbwml Nam chuyểqnwhn đeqbkiệlcnin thoạrmfqi di đeqbkwzgmng sang chếddsc đeqbkwzgmbwmlnh âqpubm, ai gọctngi đeqbkiệlcnin thoạrmfqi tớiuuhi cũyyujng khôrvvong tiếddscp, mộwzgmt mìoltznh anh ởpote trêeplen sưlzmrrmfqn núnycbi, luôrvvon ngốlzmrc đeqbkếddscn mặsiout trăoltzng kéfnwao lêeplen, áziiinh sao đeqbkqktzy trờrmfqi vôrvvosioung lộwzgmng lẫrqhey, mớiuuhi láziiii xe, xuốlzmrng từyxup trêeplen núnycbi.

Vềdigz đeqbkếddscn trong thàtzexnh phốlzmr, đeqbkãworetzexlzmrrmfqi mộwzgmt giờrmfq khuya, anh khôrvvong vềdigz nhàtzex, màtzextzex đeqbki tớiuuhi cửqvnxa tiểqnwhu khu củaovta Trìoltznh Thanh Thôrvvong.

Anh ởpote trong xe ngồkxqki yêeplen tĩbwmlnh mộwzgmt thờrmfqi gian rấwzgmt dàtzexi, cuốlzmri cùsioung khôrvvong xuốlzmrng xe, cũyyujng khôrvvong vàtzexo tiểqnwhu khu, càtzexng khôrvvong cófnwa đeqbki tìoltzm côrvvo theo ýtuee nghĩbwmlpote đeqbkáziiiy lòomamng.

Thậuahnt ra tìoltzm thìoltzfnwa thểqnwh thếddsctzexo? Giốlzmrng nhưlzmr ngưlzmrrmfqi bạrmfqn cũyyuj chàtzexo tạrmfqm biệlcnit nhau sao? Cófnwa ýtuee nghĩbwmla khôrvvong?

Cuốlzmri cùsioung côrvvoyyujng khôrvvong còomamn lạrmfqi ngưlzmrrmfqi nàtzexo đeqbkófnwa củaovta Tầqktzn Dĩbwml Nam anh.

bdmbnh toáziiin cẩxfckn thậuahnn, Tầqktzn Dĩbwml Nam đeqbkãworefnwa nửqvnxa năoltzm chưlzmra từyxupng tớiuuhi căoltzn hộwzgm anh vàtzex Trìoltznh Thanh Thôrvvong từyxupng ởpotetzexo lúnycbc trưlzmriuuhc.

Anh an bàtzexi ngưlzmrrmfqi, mỗabkpi ngàtzexy đeqbkdigzu tớiuuhi quéfnwat dọctngn, nhưlzmrng sau khi anh đeqbkxfcky cửqvnxa ra, vẫrqhen cófnwa mộwzgmt loạrmfqi cảctngm giáziiic vắkxqkng vẻytsn tịxfckch mịxfckch nhàtzexo tớiuuhi trưlzmriuuhc mặsiout.

Anh kéfnwao thâqpubn thểqnwh mỏejuei mệlcnit, vàtzexo phòomamng sáziiich, anh khófnwaa tráziiii cửqvnxa, lấwzgmy giấwzgmy ly hôrvvon vàtzex nhẫrqhen từyxup trong ngăoltzn kéfnwao, còomamn cófnwa tờrmfq giấwzgmy duy nhấwzgmt côrvvolzmru lạrmfqi ởpote trong nhàtzex anh.

Anh yêeplen tĩbwmlnh nhìoltzn chằaadkm chằaadkm ba vậuahnt kia, nhìoltzn rấwzgmt lâqpubu rấwzgmt lâqpubu, mớiuuhi cúnycbi đeqbkqktzu nhìoltzn vềdigz phíbdmba lòomamng bàtzexn tay củaovta mìoltznh.

Anh đeqbkãwore từyxupng nắkxqkm tay côrvvo, dắkxqkt đeqbki nhưlzmr thếddsctzexo, anh đeqbkãwore vứndagt bỏejuervvo ra sao?

Ngàtzexy mai từyxup biệlcnit, cófnwa phảctngi từyxup nay vềdigz sau sẽyxup khôrvvong cófnwaziiich nàtzexo gặsioup nhau nữxmuva khôrvvong?

Nghĩbwml tớiuuhi đeqbkâqpuby, đeqbkáziiiy mắkxqkt Tầqktzn Dĩbwml Nam thấwzgmm ra mộwzgmt giọctngt lệlcni, vàtzexnh mắkxqkt anh đeqbkejueeplen mófnwac bậuahnt lửqvnxa ra, lúnycbc vừyxupa mớiuuhi chuẩxfckn bịxfck đeqbklzmrt tờrmfq giấwzgmy kia đeqbki, đeqbkiệlcnin thoạrmfqi di đeqbkwzgmng trong túnycbi bỗabkpng nhiêeplen vang lêeplen.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.