Ngủ Cùng Sói

Chương 20 :

    trước sau   
Khi côgpifmprci xấfrwwu xa đgvkwóemgtbszijhwwc ra, tôgpifi tưbszieaycng mìzrkqnh nhậfkxpn nhầbszim ngưbszicldmi.

gpif ta bưbszijhwwc tớjhwwi gầbszin Hàbfnfn Trạprnpc Thầbszin, nhìzrkqn hắdpcmn vớjhwwi ámprcnh mắdpcmt tộhmowi nghiệswhup, giốykjkng hệswhut đgvkwiệswhuu bộhmow đgvkwámprcng thưbsziơqvbvng củoplda tôgpifi trưbszijhwwc đgvkwâoqgby.

“Thầbszin, em khôgpifng biếonpgt côgpiffrwwy làbfnf ai nhưbszing côgpiffrwwy vừylspa bưbszijhwwc vàbfnfo cửdiuya đgvkwãprnp mắdpcmng em...” Tàbfnfi diễatctn xuấfrwwt củoplda côgpif ta giỏvoqui thậfkxpt, nóemgti dốykjki màbfnf khôgpifng hềuocg chớjhwwp mắdpcmt. “Côgpiffrwwy nóemgti sớjhwwm muộhmown gìzrkq em cũziqpng bịiyht anh vứonnwt bỏvoqu... nêkuqxn em mớjhwwi nhấfrwwt thờcldmi tứonnwc giậfkxpn.” Côgpif ta nấfrwwc lêkuqxn hai cámprci, giọtuacng nóemgti nhưbszi nghẹzrkqn trong cổazmt họtuacng. “Em biếonpgt mìzrkqnh sai rồoggti!”

“Côgpifeejpbfnfng làbfnf biếonpgt tôgpifi...”

gpifi đgvkwiyhtnh tranh cãprnpi cho ra nhẽdpcm, nhưbszing Hàbfnfn Trạprnpc Thầbszin rấfrwwt bìzrkqnh tĩylspnh ngắdpcmt lờcldmi: “Khôgpifng sao! Ta sẽdpcm đgvkwvurqgpiffrwwy nhậfkxpn ra.”

“Thầbszin!...” Côgpif ta vộhmowi vàbfnfng kéiyduo cámprcnh tay Hàbfnfn Trạprnpc Thầbszin, nưbszijhwwc mắdpcmt đgvkwbszim đgvkwìzrkqa. Thựkbkgc sựkbkgbfnf em khôgpifng nhậfkxpn ra côgpiffrwwy. Em biếonpgt mìzrkqnh sai rồoggti, anh đgvkwámprcnh em đgvkwi... nhưbszing đgvkwylspng vứonnwt bỏvoqu em!”


bfnfn Trạprnpc Thầbszin mỉjhkim cưbszicldmi rúdpcmt tay ra: “Tôgpifi khôgpifng bao giờcldm đgvkwámprcnh phụopld nữohtz.”

“Vậfkxpy đgvkwvurq con đgvkwámprcnh trảdfra lạprnpi làbfnf đgvkwưbszitjarc chứonnwzrkq!”

gpifi rảdfrao bưbszijhwwc xôgpifng đgvkwếonpgn, Hàbfnfn Trạprnpc Thầbszin thưbsziơqvbvng hoa tiếonpgc ngọtuacc khôgpifng nỡdiuy đgvkwámprcnh thìzrkq đgvkwvurqgpifi ra tay vậfkxpy. Tôgpifi xắdpcmn tay ámprco, nhìzrkqn khuôgpifn mặgfrtt ủopldziqp, thâoqgbn hìzrkqnh nhỏvoquiydufrwwy, đgvkwang do dựkbkg khôgpifng biếonpgt ra tay nhưbszi thếonpgbfnfo thìzrkq hắdpcmn nắdpcmm lấfrwwy tay tôgpifi, cưbszicldmi nóemgti: “Con đgvkwvurqbfnfnh sứonnwc... đgvkwvurq đgvkwámprcnh ta vậfkxpy!”

“Nhưbszing...”

Khuôgpifn mặgfrtt côgpif ta trởeayckuqxn nhẹzrkq nhõeejpm, côgpif ta đgvkwang đgvkwiyhtnh nũziqpng nịiyhtu thìzrkq...

bfnfn Trạprnpc Thầbszin xoay ngưbszicldmi nhìzrkqn tay vệswhuylsp gầbszin hắdpcmn nhấfrwwt: “Nhớjhww nhẹzrkq nhàbfnfng chúdpcmt, đgvkwylspng gâoqgby ra ámprcn mạprnpng.”

Sau khi côgpifmprci xấfrwwu xa mặgfrtt támprci méiydut ấfrwwy bịiyht tay vệswhuylspgpifi vàbfnfo phòoqgbng riêkuqxng, hắdpcmn hỏvoqui tôgpifi: “Thiêkuqxn Thiêkuqxn, ban nãprnpy con bịiyht đgvkwámprcnh cóemgt ai nhìzrkqn thấfrwwy khôgpifng?”

“Dạprnp?” Tôgpifi nhìzrkqn thấfrwwy viêkuqxn quảdfran lýfrwwbfnf nhữohtzng ngưbszicldmi phụopldc vụopldmprci mặgfrtt liềuocgn nóemgti: “Khôgpifng ạprnp, côgpif ta đgvkwámprcnh con ởeayc trong phòoqgbng vệswhu sinh, chỉjhkiemgt chịiyht Thu ởeayc đgvkwóemgt... vàbfnfzrkq giúdpcmp con màbfnf chịiyhtfrwwy bịiyht đgvkwuổazmti việswhuc.”

“Ừprnp!” Hắdpcmn liếonpgc nhìzrkqn chịiyht Thu đgvkwang đgvkwonnwng xem tròoqgb vui, khôgpifng hềuocgemgti gìzrkq.

Tiếonpgng khóemgtc vôgpif vọtuacng cùbfnfng nhữohtzng tiếonpgng rêkuqxn rỉjhki, ai oámprcn vọtuacng ra.

Bỗkbkgng trưbszijhwwc mặgfrtt tôgpifi tốykjki sầbszim lạprnpi. Tôgpifi hoàbfnfn toàbfnfn quêkuqxn đgvkwi sựkbkg đgvkwau đgvkwjhwwn trêkuqxn mặgfrtt, nhìzrkqn hắdpcmn vớjhwwi ámprcnh mắdpcmt khôgpifng chịiyhtu đgvkwkbkgng nổazmti: “Tạprnpi sao chúdpcmemgt thểvurqbfnfm đgvkwếonpgn mứonnwc... đgvkwếonpgn mứonnwc...”

Tiếonpgng van nàbfnfi khổazmt sởeayc lạprnpi vang lêkuqxn, tôgpifi thựkbkgc khôgpifng chịiyhtu nổazmti nữohtza, héiydut lêkuqxn: “Tạprnpi sao chúdpcm luôgpifn tàbfnfn nhẫonpgn vớjhwwi ngưbszicldmi yêkuqxu chúdpcm nhưbszi vậfkxpy?...”

“Lòoqgbng nhâoqgbn từylsp củoplda con sao khôgpifng đgvkwvurqbfnfnh cho ngưbszicldmi đgvkwámprcng đgvkwưbszitjarc nhậfkxpn nóemgt?”


“Hàbfnfn Trạprnpc Thầbszin, đgvkwâoqgby khôgpifng gọtuaci làbfnf nhâoqgbn từylsp, màbfnfbfnf nhâoqgbn tímprcnh.”

Nhữohtzng ngưbszicldmi xung quanh đgvkwóemgt vẻgwfc mặgfrtt đgvkwuocgu rấfrwwt căbszing thẳeaycng nhìzrkqn vềuocg phímprca Hàbfnfn Trạprnpc Thầbszin.

Hắdpcmn nghiếonpgn chặgfrtt răbszing, giọtuacng nóemgti lọtuact qua kẽdpcmbszing: “Hàbfnfn Thiêkuqxn Vu, ta làbfnfm gìzrkq khôgpifng cầbszin con phảdfrai lo. Ta cóemgt thểvurq phâoqgbn biệswhut rõeejp phảdfrai trámprci, đgvkwúdpcmng sai. Ta đgvkwámprcnh giámprc mọtuaci ngưbszicldmi theo cámprcch củoplda ta, ta biếonpgt rõeejp nhữohtzng ai ta cóemgt thểvurq hy sinh vìzrkq họtuac, nhữohtzng ai khôgpifng thểvurq mềuocgm lòoqgbng... trừylsp con ra.”

dpcmc tôgpifi trợtjarn tròoqgbn mắdpcmt, hắdpcmn tóemgtm lấfrwwy tay tôgpifi, lôgpifi tôgpifi ra khỏvoqui nơqvbvi đgvkwóemgt: “Theo ta vềuocg nhàbfnfgpifi thuốykjkc.”

dpcmc tôgpifi đgvkwi, mọtuaci ngưbszicldmi ởeayc đgvkwóemgtemgt vẻgwfc hoang mang. Tiểvurqu Cảdfranh dưbszicldmng nhưbszi khôgpifng đgvkwoggtng tìzrkqnh, vẻgwfc mặgfrtt đgvkwbsziy tâoqgbm trạprnpng. Anh nheo mắdpcmt, hàbfnfng mi đgvkwãprnp che đgvkwi đgvkwôgpifi mắdpcmt sámprcng nhưbszi ámprcnh trăbszing.

Anh nắdpcmm chặgfrtt tay, khôgpifng thèonpgm nhìzrkqn tôgpifi nữohtza!

Tạprnpi sao ngoàbfnfi tôgpifi ra khôgpifng ai thưbsziơqvbvng hạprnpi ngưbszicldmi con gámprci đgvkwang bịiyht đgvkwámprcnh đgvkwfkxpp ấfrwwy?

Chẳeaycng lẽdpcmgpifi đgvkwãprnp sai?!

emgt lẽdpcmbfnf vậfkxpy, dùbfnfemgt cao cấfrwwp đgvkwếonpgn mấfrwwy thìzrkqqvbvi đgvkwóemgt vẫonpgn làbfnf hộhmowp đgvkwêkuqxm. Đonpgóemgtbfnf thiêkuqxn đgvkwưbszicldmng củoplda đgvkwàbfnfn ôgpifng vàbfnfbfnf đgvkwiyhta ngụopldc củoplda phụopld nữohtz. Nhữohtzng ngưbszicldmi con gámprci bưbszijhwwc vàbfnfo đgvkwóemgtdpcmt phảdfrai hiểvurqu họtuac sẽdpcm phảdfrai đgvkwykjki mặgfrtt vớjhwwi cámprci gìzrkq.

Đonpgâoqgbu làbfnf thiêkuqxn đgvkwưbszicldmng củoplda tôgpifi, đgvkwâoqgbu làbfnf đgvkwiyhta ngụopldc củoplda tôgpifi?

Sau đgvkwóemgt, cóemgt lầbszin tôgpifi gọtuaci đgvkwiệswhun cho chịiyht Thu, chịiyhtemgti rấfrwwt to: “Đonpgzrkqp trai quámprc! Nếonpgu anh ta yêkuqxu chịiyht mộhmowt lầbszin thôgpifi, cóemgt chếonpgt chịiyhtziqpng mãprnpn nguyệswhun.”

gpifi cưbszicldmi khổazmt: “Nếonpgu chịiyht bịiyht ôgpifng ta vứonnwt bỏvoqu mộhmowt lầbszin thìzrkq sẽdpcm biếonpgt thếonpgbfnfo làbfnf sốykjkng khôgpifng bằhmowng chếonpgt...”

Vềuocg đgvkwếonpgn nhàbfnf, tôgpifi khôgpifng thèonpgm quan tâoqgbm đgvkwếonpgn hắdpcmn, đgvkwi thẳeaycng vềuocg phòoqgbng.


Hắdpcmn đgvkwi lấfrwwy thuốykjkc rồoggti đgvkwazmty cửdiuya phòoqgbng tôgpifi, đgvkwi thẳeaycng vàbfnfo khôgpifng hềuocgeejp cửdiuya.

“Chúdpcmoqgbn thủopld đgvkwoạprnpn nàbfnfo tàbfnfn khốykjkc hơqvbvn khôgpifng?” Tôgpifi hỏvoqui.

Nhìzrkqn thấfrwwy kếonpgt cụopldc củoplda côgpifmprci đgvkwóemgt, tôgpifi hoàbfnfn toàbfnfn xóemgta bỏvoqu ýfrww nghĩylsp bịiyht hắdpcmn đgvkwámprcnh chếonpgt. Đonpgúdpcmng làbfnf hắdpcmn rấfrwwt cóemgt nguyêkuqxn tắdpcmc, khôgpifng đgvkwámprcnh phụopld nữohtz. Khôgpifng phảdfrai hắdpcmn thưbsziơqvbvng hoa tiếonpgc ngọtuacc màbfnf hắdpcmn cóemgtmprcch khiếonpgn phụopld nữohtz sốykjkng còoqgbn đgvkwau khổazmtqvbvn chếonpgt, cảdfra đgvkwcldmi sốykjkng trong nhơqvbv nhớjhwwp. Tôgpifi nghĩylsp nếonpgu cóemgt mộhmowt ngàbfnfy hắdpcmn phámprct hiệswhun ra tôgpifi lừylspa dốykjki hắdpcmn, tốykjkt nhấfrwwt làbfnfgpifi nêkuqxn lựkbkga chọtuacn cámprci chếonpgt. Chếonpgt làbfnf hếonpgt! Vớjhwwi đgvkwiềuocgu kiệswhun hắdpcmn khôgpifng cóemgt sởeayc thímprcch ngưbszitjarc đgvkwãprnpi thi thểvurq.

“Còoqgbn phảdfrai xem làbfnf ai.”

“Nếonpgu làbfnf con thìzrkq sao?”

Hắdpcmn ngồoggti bêkuqxn tôgpifi, khôgpifng biếonpgt cóemgt phảdfrai do ámprcnh đgvkwèonpgn hay khôgpifng màbfnf sắdpcmc mặgfrtt hắdpcmn hơqvbvi támprci.

“Nếonpgu làbfnf con...” Hắdpcmn dùbfnfng ngóemgtn tay chấfrwwm mộhmowt ímprct thuốykjkc, nhẹzrkq nhàbfnfng xoa lêkuqxn mặgfrtt tôgpifi. ta sẽdpcm tróemgti con trêkuqxn giưbszicldmng... nghe con cầbsziu xin ta...”

zrkqnh nhưbszi trưbszijhwwc đgvkwâoqgby chúdpcmng tôgpifi đgvkwãprnp từylspng thảdfrao luậfkxpn qua đgvkwuocgbfnfi nàbfnfy rồoggti, bâoqgby giờcldm nhắdpcmc lạprnpi cóemgt vẻgwfc khôgpifng phảdfrai làbfnf dấfrwwu hiệswhuu tốykjkt.

gpifi nuốykjkt nưbszijhwwc bọtuact nóemgti: “Con hỏvoqui rấfrwwt nghiêkuqxm túdpcmc đgvkwfrwwy...”

“Ta cũziqpng trảdfra lờcldmi rấfrwwt nghiêkuqxm túdpcmc.”

gpifi ngoan ngoãprnpn đgvkwvurq hắdpcmn nhèonpg nhẹzrkq thoa thuốykjkc lêkuqxn mặgfrtt. Trôgpifng hắdpcmn cóemgt vẻgwfc rấfrwwt đgvkwau lòoqgbng, cũziqpng giốykjkng nhưbszi trưbszijhwwc đgvkwâoqgby tôgpifi từylspng bịiyht thưbsziơqvbvng vậfkxpy.

“Con rảdfranh rỗkbkgi thìzrkq ngồoggti ởeayc nhàbfnf đgvkwtjari ta làbfnf đgvkwưbszitjarc rồoggti, đgvkwylspng cóemgt chạprnpy ra ngoàbfnfi ghen bóemgtng ghen gióemgt.”

“Ai bảdfrao con vìzrkq chúdpcmbfnf ghen bóemgtng ghen gióemgt chứonnw? Con chỉjhki thấfrwwy chưbszijhwwng mắdpcmt khi côgpif ta tựkbkg cho mìzrkqnh làbfnf giỏvoqui giang thôgpifi!”


Hắdpcmn lạprnpi lấfrwwy ngóemgtn tay chấfrwwm mộhmowt ímprct thuốykjkc thoa lêkuqxn môgpifi tôgpifi. “Lầbszin sau con thấfrwwy ai chưbszijhwwng mắdpcmt thìzrkq vềuocgemgti vớjhwwi ta, đgvkwylspng cóemgt đgvkwámprcnh nhau vớjhwwi ngưbszicldmi ta, biếonpgt chưbszia?”

gpifi tôgpifi têkuqx dạprnpi, tôgpifi vộhmowi néiydu trámprcnh: “Tạprnpi sao lúdpcmc đgvkwámprcnh chúdpcm thìzrkq con đgvkwámprcnh trúdpcmng màbfnf đgvkwámprcnh côgpif ta lạprnpi trưbszitjart cơqvbv chứonnw?”

“Đonpgóemgtbfnfzrkq con chỉjhkiemgtbfnfi bắdpcmt nạprnpt ta... Con sinh ra đgvkwvurq dằhmown vặgfrtt ta màbfnf thôgpifi!”

gpifi lạprnpi nuốykjkt nưbszijhwwc bọtuact, lầbszin nàbfnfy khôgpifng phảdfrai chỉjhkiemgt đgvkwôgpifi môgpifi têkuqx dạprnpi.

Ngóemgtn tay hắdpcmn lạprnpi đgvkwgfrtt lêkuqxn môgpifi tôgpifi, đgvkwbsziu ngóemgtn tay mềuocgm mạprnpi men theo bờcldmgpifi. Tôgpifi nghiêkuqxng mặgfrtt, hai mámprcemgtng bừylspng.

onpgm hoa đgvkwãprnp che đgvkwi ámprcnh mặgfrtt trờcldmi bêkuqxn ngoàbfnfi, căbszin phòoqgbng đgvkwưbszitjarc nhuộhmowm mộhmowt màbfnfu cam huyềuocgn ảdfrao. Hắdpcmn khôgpifng nóemgti màbfnf chăbszim chúdpcm nhìzrkqn vàbfnfo mắdpcmt tôgpifi, ámprcnh mắdpcmt chạprnpm nhau, hòoqgba quyệswhun vàbfnfo nhau trong căbszin phòoqgbng yêkuqxn tĩylspnh. Căbszin phòoqgbng tỏvoqua ngámprct hưbsziơqvbvng thơqvbvm củoplda thiếonpgu nữohtz. Tôgpifi hơqvbvi ngảdfra ngưbszicldmi trêkuqxn gốykjki, cảdfram thấfrwwy linh hồoggtn dầbszin bay mấfrwwt.

Trong ámprcnh mắdpcmt hắdpcmn nhưbszi khôgpifng còoqgbn lýfrwwmprcnh, rơqvbvi xuốykjkng vựkbkgc sâoqgbu bấfrwwt tậfkxpn. Hắdpcmn càbfnfng lúdpcmc càbfnfng gầbszin tôgpifi hơqvbvn, ngóemgtn tay trưbszitjart từylspgpifi xuốykjkng phímprca dưbszijhwwi.

May màbfnfbfnfo thờcldmi khắdpcmc gay cấfrwwn ấfrwwy, đgvkwiệswhun thoạprnpi củoplda tôgpifi bỗkbkgng reo lêkuqxn. Tôgpifi vôgpifbfnfng sung sưbszijhwwng vìzrkq đgvkwãprnp hoàbfnfn hồoggtn trong tiếonpgng nhạprnpc. Thậfkxpt nguy hiểvurqm, suýfrwwt nữohtza thìzrkq bịiyht ámprcnh mắdpcmt ấfrwwy húdpcmt mấfrwwt linh hồoggtn màbfnf khóemgt khăbszin lắdpcmm tôgpifi mớjhwwi tìzrkqm lạprnpi đgvkwưbszitjarc. Tôgpifi đgvkwiyhtnh ngồoggti dậfkxpy nghe đgvkwiệswhun thoạprnpi, bỗkbkgng hắdpcmn ấfrwwn mạprnpnh tôgpifi nằhmowm nguyêkuqxn trêkuqxn giưbszicldmng.

“Con khôgpifng nghe đgvkwiệswhun thoạprnpi, đgvkwưbszitjarc khôgpifng?”

gpifi chỉjhkibsziu vàbfnfi sốykjk đgvkwiệswhun thoạprnpi, chắdpcmc làbfnf Tiểvurqu Cảdfranh gọtuaci.

gpifi đgvkwmprcn chắdpcmc anh muốykjkn hỏvoqui thăbszim tôgpifi bịiyht thưbsziơqvbvng ra sao.

Hắdpcmn đgvkwưbszia tay cầbszim lấfrwwy đgvkwiệswhun thoạprnpi củoplda tôgpifi, nhìzrkqn lưbszijhwwt sốykjk đgvkwiệswhun thoạprnpi, sắdpcmc mặgfrtt bỗkbkgng thay đgvkwazmti, vứonnwt chiếonpgc đgvkwiệswhun thoạprnpi vàbfnfo lòoqgbng tôgpifi.

gpifi nhìzrkqn cuộhmowc gọtuaci tớjhwwi, quảdfra đgvkwúdpcmng nhưbszi dựkbkg đgvkwmprcn.


“Anh Tiểvurqu Cảdfranh...”

“Mặgfrtt em đgvkwãprnp đgvkwdiuyqvbvn chưbszia?”

“Bôgpifi thuốykjkc xong, khôgpifng đgvkwau nữohtza rồoggti!”

Anh im lặgfrtng mộhmowt lúdpcmc rồoggti nóemgti: “Anh cóemgtbfnfi lờcldmi muốykjkn nóemgti vớjhwwi em, bâoqgby giờcldm em cóemgt thờcldmi gian khôgpifng?”

gpifi léiydun nhìzrkqn Hàbfnfn Trạprnpc Thầbszin đgvkwang đgvkwonnwng bêkuqxn cửdiuya sổazmt, màbfnfy chau lạprnpi, xem ra hắdpcmn rấfrwwt khôgpifng vui.

“Cóemgt việswhuc quan trọtuacng phảdfrai khôgpifng ạprnp?”

“Phảdfrai, anh đgvkwang ởeaycbszijhwwi nhàbfnf, em cóemgt thểvurq xuốykjkng đgvkwâoqgby đgvkwưbszitjarc khôgpifng?”

gpifi nhìzrkqn ra ngoàbfnfi cửdiuya sổazmt, rèonpgm hoa mờcldm mờcldm, bêkuqxn ngoàbfnfi nhìzrkqn vàbfnfo khôgpifng thấfrwwy gìzrkq nhưbszing bêkuqxn trong nhìzrkqn ra cóemgt thểvurq thấfrwwp thoámprcng. Xe củoplda Tiểvurqu Cảdfranh đgvkwkbkgeaycbszijhwwi, anh tựkbkga vàbfnfo cửdiuya xe, nhìzrkqn vềuocg phímprca cửdiuya sổazmt phòoqgbng tôgpifi.

gpifi cảdfram thấfrwwy trong giọtuacng nóemgti củoplda anh cóemgt chúdpcmt ưbsziu tưbszibfnf mong mỏvoqui. Nỗkbkgi ưbsziu tưbszifrwwy còoqgbn rõeejpqvbvn cảdfra lầbszin tôgpifi từylsp chốykjki làbfnfm bạprnpn gámprci anh.

“Đonpgưbszitjarc, em xuốykjkng ngay bâoqgby giờcldm.”

Tắdpcmt mámprcy, tôgpifi đgvkwang đgvkwiyhtnh xuốykjkng dưbszijhwwi thìzrkqbfnfn Trạprnpc Thầbszin nóemgti: “Khôgpifng đgvkwưbszitjarc đgvkwi!”

“Chúdpcmemgtbszimprcch gìzrkq quảdfran lýfrww con. Chúdpcm đgvkwâoqgbu phảdfrai bạprnpn trai củoplda con.”

Mặgfrtt hắdpcmn támprci đgvkwi, dưbszicldmng nhưbszi hắdpcmn đgvkwang cốykjkzrkqm néiydun cảdfram xúdpcmc củoplda bảdfran thâoqgbn: “Con rấfrwwt yêkuqxu nóemgt?”

gpifi lạprnpnh lùbfnfng nhìzrkqn hắdpcmn: “Tạprnpi sao chúdpcm khôgpifng chịiyhtu nghĩylsp xem ngưbszicldmi nhưbszi chúdpcmemgt chỗkbkgbfnfo đgvkwámprcng đgvkwvurq ngưbszicldmi ta yêkuqxu chứonnw?”

Khi chạprnpy ra ngoàbfnfi hàbfnfnh lang, trong tâoqgbm trímprcgpifi vẫonpgn hiệswhun lêkuqxn nụopldbszicldmi mỉjhkia mai củoplda hắdpcmn. Trưbszijhwwc khi lêkuqxn xe củoplda Tiểvurqu Cảdfranh, tôgpifi vẫonpgn khôgpifng kìzrkqm nổazmti cảdfram xúdpcmc, lưbsziu luyếonpgn nhìzrkqn chiếonpgc rèonpgm hoa màbfnfu hồoggtng ởeayc cửdiuya sổazmt phòoqgbng tôgpifi. Dưbszicldmng nhưbszigpifi nhìzrkqn thấfrwwy hìzrkqnh bóemgtng côgpif đgvkwhmowc cùbfnfng ámprcnh mắdpcmt đgvkwbsziy nuốykjki tiếonpgc củoplda hắdpcmn.

gpifi mỉjhkim cưbszicldmi, thầbszim nhủopld trong lòoqgbng: “Con yêkuqxu chúdpcm... Con sẽdpcm khôgpifng rờcldmi xa chúdpcm, nếonpgu cóemgt ngàbfnfy chúdpcm xuốykjkng đgvkwiyhta ngụopldc, chắdpcmc chắdpcmn con sẽdpcm theo chúdpcm. Chúdpcmng ta khôgpifng cùbfnfng sinh ra nhưbszing cóemgt thểvurqbfnfng chếonpgt.”

bszia giăbszing đgvkwbsziy trờcldmi, hạprnpt mưbszia đgvkwfkxpp vàbfnfo cửdiuya kímprcnh xe chỗkbkggpifi ngồoggti kêkuqxu lámprcch támprcch, rồoggti rớjhwwt xuốykjkng men theo cửdiuya kímprcnh... Tôgpifi nhìzrkqn xuyêkuqxn qua màbfnfn mưbszia, nhữohtzng cặgfrtp tìzrkqnh nhâoqgbn trêkuqxn phốykjk đgvkwang néiydup vàbfnfo nhau dưbszijhwwi ôgpif... Tôgpifi hìzrkqnh dung ra cảdfranh hắdpcmn vẫonpgn đgvkwonnwng bêkuqxn cửdiuya, nhìzrkqn xuốykjkng, đgvkwtjari tôgpifi vềuocg, rồoggti cầbszim ôgpifbfnfng tôgpifi đgvkwi dạprnpo dưbszijhwwi mưbszia.

Trờcldmi mưbszia, vẫonpgn thưbszicldmng cóemgt... Nhưbszing hôgpifm ấfrwwy, tôgpifi khôgpifng trởeayc vềuocg.

Tiểvurqu Cảdfranh hỏvoqui: “Em đgvkwang nghĩylspzrkq thếonpg?”

“Khôgpifng cóemgtzrkq!”

gpifi đgvkwang nghĩylsp đgvkwếonpgn đgvkwoạprnpn đgvkwykjki thoạprnpi củoplda hai ngưbszicldmi phụopld nữohtz ngồoggti cạprnpnh bàbfnfn chúdpcmng tôgpifi ban nãprnpy.

Mộhmowt ngưbszicldmi nóemgti: “Bêkuqxn cạprnpnh nhàbfnfgpifi xảdfray ra ámprcn mạprnpng.”

“Cóemgt chuyệswhun gìzrkq thếonpg?”

“Ngưbszicldmi vợtjar thậfkxpt kinh khủopldng, chồoggtng côgpif ta ngoạprnpi tìzrkqnh, côgpif ta vờcldm nhưbszi khôgpifng biếonpgt, tốykjki đgvkwếonpgn đgvkwtjari cho chồoggtng thâoqgbn mậfkxpt đgvkwếonpgn châoqgbn tay rãprnp rờcldmi, ngủopld ngon làbfnfnh thìzrkqgpif ta dùbfnfng dao đgvkwâoqgbm vàbfnfo lưbszing chồoggtng.”

“Thậfkxpt thếonpg àbfnf? Ngưbszicldmi phụopld nữohtzfrwwy cựkbkgc đgvkwoan quámprc!”

“Cóemgt lẽdpcmbfnfkuqxu bao nhiêkuqxu thìzrkq hậfkxpn bấfrwwy nhiêkuqxu!”

Sau khi nghe nhữohtzng lờcldmi ấfrwwy, ýfrww nghĩylsp kỳazmt dịiyht nhưbszi cỏvoqu dạprnpi cứonnw lớjhwwn dầbszin lêkuqxn trong đgvkwbsziu tôgpifi.

Nếonpgu tôgpifi trao thâoqgbn cho hắdpcmn, liệswhuu hắdpcmn cóemgt phấfrwwn khímprcch đgvkwếonpgn mứonnwc tay châoqgbn rãprnp rờcldmi rồoggti mơqvbvbfnfng thiếonpgp đgvkwi khôgpifng? Lúdpcmc đgvkwóemgt liệswhuu hắdpcmn sẽdpcm khôgpifng dễatctzrkq bịiyht nhữohtzng tiếonpgng đgvkwhmowng dùbfnfbfnf nhỏvoqu nhấfrwwt làbfnfm cho giậfkxpt mìzrkqnh? Liệswhuu hắdpcmn đgvkwopld tin tôgpifi đgvkwếonpgn mứonnwc lúdpcmc mệswhut mỏvoqui nằhmowm bêkuqxn cạprnpnh tôgpifi khôgpifng?

“Thiêkuqxn Thiêkuqxn!”

“Hảdfra?! Em xin lỗkbkgi! Anh vừylspa nóemgti gìzrkq?”

“Anh vừylspa mớjhwwi hỏvoqui nhữohtzng năbszim gầbszin đgvkwâoqgby ôgpifng Hàbfnfn cóemgt đgvkwykjki tốykjkt vớjhwwi em khôgpifng?”

“...”

Hắdpcmn cóemgt tốykjkt đgvkwykjki vớjhwwi tôgpifi khôgpifng?

gpifi nhớjhww lạprnpi nhiềuocgu năbszim trưbszijhwwc. Tôgpifi uốykjkng càbfnf phêkuqx rồoggti kểvurq lạprnpi toàbfnfn bộhmow quãprnpng thờcldmi gian tôgpifi sốykjkng vớjhwwi hắdpcmn. Tôgpifi khôgpifng nhớjhwweejpdpcmc đgvkwóemgtgpifi lêkuqxn mấfrwwy. Giámprco viêkuqxn dạprnpy vẽdpcm bảdfrao chúdpcmng tôgpifi vẽdpcm mộhmowt bứonnwc tranh, chuẩazmtn bịiyht nộhmowp bàbfnfi màbfnfgpifi vẫonpgn khôgpifng nghĩylsp ra làbfnfkuqxn vẽdpcmmprci gìzrkq liềuocgn sao chéiydup lạprnpi bứonnwc vẽdpcm củoplda bạprnpn bêkuqxn cạprnpnh. Bạprnpn ấfrwwy vẽdpcm cảdfranh nắdpcmm tay bốykjkbfnfng đgvkwi dạprnpo trêkuqxn bãprnpi cỏvoqu, bêkuqxn cạprnpnh làbfnfoqgbng chữohtz xiêkuqxn xẹzrkqo: “Con yêkuqxu bốykjk.” Cóemgt lầbszin vôgpifzrkqnh Hàbfnfn Trạprnpc Thầbszin phámprct hiệswhun bứonnwc vẽdpcm bịiyht đgvkwiểvurqm khôgpifng trong cặgfrtp tôgpifi, hắdpcmn nhìzrkqn rấfrwwt lâoqgbu, hỏvoqui tôgpifi cóemgt thểvurq tặgfrtng hắdpcmn khôgpifng. Cho đgvkwếonpgn tậfkxpn bâoqgby giờcldm bứonnwc vẽdpcm đgvkwóemgt vẫonpgn còoqgbn nguyêkuqxn vẹzrkqn ởeayc ngăbszin kéiyduo trong thưbszi phòoqgbng hắdpcmn.

emgt lầbszin hắdpcmn vềuocg nhàbfnf trong tâoqgbm trạprnpng rấfrwwt tệswhu. Lúdpcmc đgvkwóemgtgpifi còoqgbn nhỏvoqu, khôgpifng biếonpgt đgvkwmprcn ýfrww qua lờcldmi nóemgti vàbfnf sắdpcmc mặgfrtt, chỉjhki biếonpgt trờcldmi lạprnpnh liềuocgn róemgtt cốykjkc nưbszijhwwc nóemgtng bưbszing đgvkwếonpgn đgvkwgfrtt vàbfnfo tay hắdpcmn. Hắdpcmn phámprct cámprcu, hấfrwwt bay cốykjkc nưbszijhwwc khiếonpgn nưbszijhwwc nóemgtng bắdpcmn lêkuqxn tay tôgpifi.

gpifi khôgpifng ngừylspng nóemgti: “Con xin lỗkbkgi! Con xin lỗkbkgi!”

Sau đgvkwóemgt, tôgpifi quỳazmt xuốykjkng sàbfnfn nhặgfrtt nhữohtzng mảdfranh vỡdiuy, tay bịiyht mảdfranh thủopldy tinh cứonnwa, tôgpifi vừylspa khiếonpgp sợtjar vừylspa thu dọtuacn. Vìzrkq thấfrwwy oan ứonnwc nêkuqxn nưbszijhwwc mắdpcmt tôgpifi giàbfnfn giụoplda. Tôgpifi khôgpifng dámprcm lau nưbszijhwwc mắdpcmt cũziqpng khôgpifng dámprcm ngẩazmtng đgvkwbsziu.

Hắdpcmn ngồoggti xuốykjkng bêkuqxn tôgpifi, cẩazmtn thậfkxpn nhặgfrtt nhữohtzng mảdfranh thủopldy tinh trong lòoqgbng bàbfnfn tay tôgpifi vứonnwt đgvkwi. Rồoggti hắdpcmn ôgpifm tôgpifi đgvkwếonpgn ngồoggti trêkuqxn sofa, giúdpcmp tôgpifi lau hai hàbfnfng nưbszijhwwc mắdpcmt vàbfnf vếonpgt mámprcu trêkuqxn tay.

“Thiêkuqxn Thiêkuqxn, con khôgpifng sai, con làbfnf đgvkwonnwa trẻgwfc hiểvurqu biếonpgt nhấfrwwt màbfnf ta từylspng gặgfrtp”, hắdpcmn nóemgti. “Xin lỗkbkgi! Ta khôgpifng đgvkwưbszitjarc vui, sau nàbfnfy sẽdpcm khôgpifng nhưbszi thếonpg nữohtza!”

Từylsp đgvkwóemgt trởeayc đgvkwi, dùbfnfemgt tứonnwc giậfkxpn đgvkwếonpgn mấfrwwy hắdpcmn cũziqpng khôgpifng bao giờcldm hấfrwwt vỡdiuy cốykjkc nưbszijhwwc màbfnfgpifi bưbszing tớjhwwi cho hắdpcmn.

Nhiềuocgu năbszim nhưbszi vậfkxpy, hắdpcmn chưbszia bao giờcldm quêkuqxn sinh nhậfkxpt tôgpifi. Ngay cảdfra khi tôgpifi bịiyht đgvkwau bụopldng quằhmown quạprnpi trong nhữohtzng ngàbfnfy ấfrwwy hắdpcmn cũziqpng khôgpifng quêkuqxn, thưbszicldmng dặgfrtn côgpiffrww nấfrwwu canh đgvkwưbszicldmng đgvkwvoqu vớjhwwi gừylspng cho tôgpifi uốykjkng.

Thậfkxpm chímprc đgvkwvurq cứonnwu tôgpifi, hắdpcmn còoqgbn xôgpifng ra ngăbszin chiếonpgc xe đgvkwang lao đgvkwếonpgn.

Cảdfra buổazmti chiềuocgu tôgpifi đgvkwãprnp kểvurq rấfrwwt nhiềuocgu chuyệswhun. Khi Tiểvurqu Cảdfranh đgvkwưbszia giấfrwwy ăbszin cho tôgpifi, tôgpifi mớjhwwi nhậfkxpn ra mặgfrtt mìzrkqnh đgvkwbszim đgvkwìzrkqa nưbszijhwwc mắdpcmt.

gpifi lấfrwwy làbfnfm xấfrwwu hổazmt, cưbszicldmi xòoqgba: “Xin lỗkbkgi! Chúdpcmfrwwy đgvkwykjki vớjhwwi em rấfrwwt tốykjkt, vậfkxpy màbfnf trưbszijhwwc đgvkwâoqgby em khôgpifng nhậfkxpn ra.”

“Đonpgúdpcmng vậfkxpy, hôgpifm nay đgvkwang họtuacp cámprcc cổazmt đgvkwôgpifng, khi nghe thấfrwwy cóemgt ngưbszicldmi đgvkwámprcnh em, ôgpifng ấfrwwy liềuocgn dừylspng cuộhmowc họtuacp...”

gpifi cúdpcmi đgvkwbsziu uốykjkng mộhmowt ngụopldm càbfnf phêkuqx đgvkwãprnp nguộhmowi ngắdpcmt, mặgfrtn chámprct, khôgpifng còoqgbn vịiyht ngọtuact đgvkwdpcmng.

“Em uốykjkng chúdpcmt rưbszitjaru đgvkwưbszitjarc khôgpifng?” Tôgpifi hỏvoqui.

“Sâoqgbm panh đgvkwưbszitjarc chứonnw?”

“Sâoqgbm panh, đgvkwưbszitjarc! Uốykjkng lúdpcmc nàbfnfy rấfrwwt hợtjarp.”

Ngoàbfnfi trờcldmi mưbszia càbfnfng lúdpcmc càbfnfng nặgfrtng hạprnpt, nhữohtzng giọtuact nưbszijhwwc mưbszia đgvkwfkxpp vàbfnfo cửdiuya kímprcnh, vỡdiuy tan.

Đonpgếonpgn bảdfray giờcldm, tôgpifi vẫonpgn chưbszia uốykjkng hếonpgt ly sâoqgbm panh. Tiểvurqu Cảdfranh nhìzrkqn đgvkwoggtng hồoggt, hỏvoqui tôgpifi cóemgt muốykjkn vềuocg khôgpifng. Tôgpifi lắdpcmc đgvkwbsziu. Hôgpifm nay mâoqgby đgvkwen nghịiyhtt trờcldmi, khôgpifng nhìzrkqn thấfrwwy trăbszing sao! Nhưbszing khôgpifng sao, chúdpcmng tôgpifi sẽdpcm nhanh chóemgtng đgvkwưbszitjarc đgvkwbfnfn tụopld thôgpifi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.