Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2586 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 84

    trước sau   
Sophia phụzqivc hồkrwci tinh thầixqkn lạkrcki, lau nưhsvrpxlqc mắjzrst vừvqnla mớpxlqi rơhnmdi xuốakrgng, cógmxd mộzquut loạkrcki hoảignfng loạkrckn cùrxjsng khiếcvtwp sợggsr khôoaygng biếcvtwt phảignfi làaoipm sao, ca ca nhấexxbt đhsvrapkenh rấexxbt tứsbiic giậbkynn, rấexxbt tứsbiic giậbkynn, anh tứsbiic giậbkynn cũveuhng làaoip đhsvrưhsvrơhnmdng nhiêwgkyn.

aoipo cógmxd ngưhsvrrxjsi thậbkynt vui vẻzhja hẹahfrn hòphcq trởiyhq vềngep, liềngepn bàaoipy ra sắjzrsc mặiyhqt nàaoipy.

Hạkrck Thiêwgkyn đhsvri tớpxlqi, áqkrfnh mắjzrst bìlliinh tĩlewznh nhìlliin côoayg, cũveuhng khôoaygng nógmxdi, giốakrgng nhưhsvr chờrxjsoayggmxdi, hoặiyhqc làaoipgmxdi chờrxjsoayg giảignfi thílliich, nhưhsvrng màaoip, Sophia cũveuhng khôoaygng nógmxdi gìllii, cúphcqi đhsvrixqku, bàaoipy ra mộzquut bộzquuqkrfng chốakrgng cựhnmdwgkyn ngoàaoipi.

“Oa oa, anh làaoipm em rấexxbt khổsbwu sởiyhq sao?”

Sophia lắjzrsc lắjzrsc đhsvrixqku, khôoaygng, sựhnmd tồkrwcn tạkrcki củoekba anh làaoipm cho côoayg rấexxbt vui vẻzhja, táqkrfm năqkrfm, anh vớpxlqi côoayg khôoaygng hềngepqkrfn hậbkynn, còphcqn rấexxbt thílliich, côoayg rấexxbt cảignfm ơhnmdn, côoayg rấexxbt vui vẻzhja, tuyệdhxdt khôoaygng cógmxd nửdkcma đhsvriểwgdim khôoaygng vui.

Tấexxbt cảignf khôoaygng vui, đhsvrngepu đhsvrếcvtwn từvqnl chílliinh côoaygaoip thôoaygi.


“Ca ca, xin lỗdkcmi.” Sophia nắjzrsm tay anh, nhẹahfr nhàaoipng lôoaygi kéepieo, đhsvrem anh cũveuhng kéepieo xuốakrgng, nhàaoipn nhạkrckt nógmxdi, “Thựhnmdc sựhnmd thậbkynt xin lỗdkcmi, đhsvrngepu làaoip lỗdkcmi củoekba em.”

Hạkrck Thiêwgkyn thấexxby côoayg nhưhsvr vậbkyny, trong lòphcqng cũveuhng khôoaygng chịapkeu nổsbwui, hơhnmdi cắjzrsn răqkrfng hỏvcimi, “Rốakrgt cuộzquuc làaoipm sao vậbkyny?”

“Em khôoaygng nêwgkyn cùrxjsng anh thâymkdn thiếcvtwt nhưhsvr thếcvtw, em khôoaygng nêwgkyn cho anh hi vọvfghng, đhsvrngepu làaoip lỗdkcmi củoekba em, làaoip em tham luyếcvtwn sớpxlqm chiềngepu vui vẻzhja, lạkrcki xem nhẹahfr cảignfm nhậbkynn củoekba anh, làaoip em quáqkrf ílliich kỷkrwc.” Nưhsvrpxlqc mắjzrst Sophia rơhnmdi trêwgkyn mu bàaoipn tay củoekba anh, nógmxdng hổsbwui nhưhsvr muốakrgn cháqkrfy làaoipn da củoekba anh.

Hạkrck Thiêwgkyn trong lòphcqng trầixqkm xuốakrgng, cơhnmd hồkrwc hiểwgdiu ýptom củoekba côoayg, anh lạkrcki lạkrcknh lùrxjsng cưhsvrrxjsi, “Đoptgngepu nógmxdi yêwgkyu đhsvrưhsvrơhnmdng chỉkrwc sốakrg thôoaygng minh sẽvcim giảignfm xuốakrgng, anh cũveuhng cảignfm thấexxby gầixqkn đhsvrâymkdy cógmxd chúphcqt ngốakrgc, em cógmxd thểwgdigmxdi rõveuhaoipng mộzquut chúphcqt khôoaygng? Cáqkrfi gìllii gọvfghi làaoip khôoaygng nêwgkyn cho anh hi vọvfghng?”

Sophia cắjzrsn môoaygi, khôoaygng nógmxdi lờrxjsi nàaoipo, Hạkrck Thiêwgkyn thởiyhqaoipi mộzquut tiếcvtwng, giơhnmd cằgmxdm củoekba côoaygwgkyn, nhìlliin nưhsvrpxlqc mắjzrst loang lổsbwu đhsvrixqky mặiyhqt củoekba côoayg, “Bởiyhqi vìllii tráqkrfi tim củoekba em bệdhxdnh sao?”

oaygaoipng cảignfm thấexxby thốakrgng khổsbwu vạkrckn phầixqkn.

Nhưhsvrng lạkrcki khôoaygng cáqkrfch nàaoipo trốakrgn.

Hạkrck Thiêwgkyn nhẹahfr nhàaoipng ôoaygm côoaygaoipo lòphcqng, khẽvcimgmxdi, “Đoptgvqnlng khógmxdc.”

Anh phiềngepn nhấexxbt làaoiphsvrpxlqc mắjzrst củoekba phụzqiv nữcvtw, phụzqiv nữcvtw thâymkdn thiếcvtwt bêwgkyn cạkrcknh anh, cơhnmd hồkrwc đhsvrngepu kiêwgkyn cưhsvrrxjsng nhưhsvr nữcvtw quâymkdn nhâymkdn, cũveuhng khôoaygng cógmxd mộzquut ngưhsvrrxjsi thílliich khógmxdc, thếcvtw giớpxlqi củoekba anh, nam nữcvtw giớpxlqi hạkrckn đhsvrngepu rấexxbt mơhnmd hồkrwc.

Duy chỉkrwcgmxdoaygqkrfi trong lòphcqng cho anh biếcvtwt, cáqkrfi gìllii gọvfghi làaoip phụzqiv nữcvtw, làaoipm phụzqiv nữcvtw, côoaygveuhng khôoaygng thílliich khógmxdc, nhưhsvrng màaoip, mộzquut nụzqivhsvrrxjsi ởiyhq trong mắjzrst củoekba anh đhsvrngepu mềngepm mạkrcki nhưhsvr vậbkyny, làaoipm anh mềngepm lòphcqng.

hsvrpxlqc mắjzrst củoekba phụzqiv nữcvtw, cũveuhng cógmxd thểwgdiaoipm cho lòphcqng ngưhsvrrxjsi phiềngepn toáqkrfi.

Anh cuốakrgi cùrxjsng cũveuhng biếcvtwt, nhữcvtwng lờrxjsi nàaoipy nógmxdi thậbkynt đhsvrúphcqng.

“Ca ca...” Côoayg chăqkrfm chúphcq cầixqkm lấexxby cáqkrfnh tay củoekba anh, nưhsvrpxlqc mắjzrst làaoipm ưhsvrpxlqt lồkrwcng ngựhnmdc củoekba anh, “Em mộzquut thâymkdn bệdhxdnh tậbkynt, em khôoaygng biếcvtwt...”


“Năqkrfm đhsvrógmxdllii cảignfgmxdi, em sốakrgng khôoaygng quáqkrfhsvrrxjsi tuổsbwui, bâymkdy giờrxjs, em đhsvrãvqnl sốakrgng mưhsvrrxjsi táqkrfm tuổsbwui.” Hạkrck Thiêwgkyn nhẹahfr nhàaoipng vỗdkcmhsvrng củoekba côoayg, an ủoekbi côoayg đhsvrang ủoekby khuấexxbt, “Nếcvtwu nhưhsvr em khôoaygng yêwgkyu anh, vớpxlqi anh mộzquut đhsvriểwgdim cảignfm giáqkrfc cũveuhng khôoaygng cógmxd, em muốakrgn rờrxjsi xa anh, anh khôoaygng lờrxjsi nàaoipo đhsvrwgdigmxdi, nhưhsvrng nếcvtwu làaoip bởiyhqi vìllii loạkrcki lýptom do nàaoipy, anh khôoaygng tiếcvtwp nhậbkynn. Oa oa, cógmxd ca ca ởiyhq đhsvrâymkdy, em sẽvcim khôoaygng cógmxd việdhxdc gìllii, em sẽvcim sốakrgng đhsvrưhsvrggsrc thậbkynt dàaoipi thậbkynt lâymkdu.”

Sophia nílliin khógmxdc, Hạkrck Thiêwgkyn ôoaygm côoayg, nhẹahfr nhàaoipng vỗdkcm, cũveuhng khôoaygng nógmxdi cáqkrfi gìllii nữcvtwa.

Nhưhsvrng màaoip, lờrxjsi nhưhsvr vậbkyny, trấexxbn an khôoaygng đhsvrưhsvrggsrc bấexxbt an cùrxjsng tựhnmd ti củoekba Sophia.

oaygveuhng khôoaygng phảignfi làaoip mộzquut ngưhsvrrxjsi tựhnmd ti, nhưhsvrng màaoipiyhq trưhsvrpxlqc mặiyhqt Hạkrck Thiêwgkyn, côoayg thậbkynt tìlliinh cảignfm thấexxby, côoayg mộzquut chúphcqt cũveuhng khôoaygng xứsbiing vớpxlqi Hạkrck Thiêwgkyn, ca ca củoekba côoayg khôoaygng nêwgkyn cógmxd mộzquut ngưhsvrrxjsi yêwgkyu nhưhsvroayg.

“Nếcvtwu nhưhsvr... Em thựhnmdc sựhnmd sốakrgng khôoaygng lâymkdu?”

“Sẽvcim khôoaygng.”

“Vạkrckn nhấexxbt đhsvrâymkdu?” Sophia cốakrg chấexxbp nhìlliin anh, trong mắjzrst đhsvrãvqnl khógmxdc, mộzquut mảignfnh trong suốakrgt, thấexxby Hạkrck Thiêwgkyn xógmxdt xa trong lòphcqng đhsvrau thắjzrst.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.