Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
Chương 2586 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 84
Sophia phụzqiv c hồkrwc i tinh thầixqk n lạkrck i, lau nưhsvr ớpxlq c mắjzrs t vừvqnl a mớpxlq i rơhnmd i xuốakrg ng, cógmxd mộzquu t loạkrck i hoảignf ng loạkrck n cùrxjs ng khiếcvtw p sợggsr khôoayg ng biếcvtw t phảignf i làaoip m sao, ca ca nhấexxb t đhsvr ịapke nh rấexxb t tứsbii c giậbkyn n, rấexxb t tứsbii c giậbkyn n, anh tứsbii c giậbkyn n cũveuh ng làaoip đhsvr ưhsvr ơhnmd ng nhiêwgky n.
Nàaoip o cógmxd ngưhsvr ờrxjs i thậbkyn t vui vẻzhja hẹahfr n hòphcq trởiyhq vềngep , liềngep n bàaoip y ra sắjzrs c mặiyhq t nàaoip y.
Hạkrck Thiêwgky n đhsvr i tớpxlq i, áqkrf nh mắjzrs t bìllii nh tĩlewz nh nhìllii n côoayg , cũveuh ng khôoayg ng nógmxd i, giốakrg ng nhưhsvr chờrxjs côoayg nógmxd i, hoặiyhq c làaoip nógmxd i chờrxjs côoayg giảignf i thíllii ch, nhưhsvr ng màaoip , Sophia cũveuh ng khôoayg ng nógmxd i gìllii , cúphcq i đhsvr ầixqk u, bàaoip y ra mộzquu t bộzquu dáqkrf ng chốakrg ng cựhnmd bêwgky n ngoàaoip i.
“Oa oa, anh làaoip m em rấexxb t khổsbwu sởiyhq sao?”
Sophia lắjzrs c lắjzrs c đhsvr ầixqk u, khôoayg ng, sựhnmd tồkrwc n tạkrck i củoekb a anh làaoip m cho côoayg rấexxb t vui vẻzhja , táqkrf m năqkrf m, anh vớpxlq i côoayg khôoayg ng hềngep oáqkrf n hậbkyn n, còphcq n rấexxb t thíllii ch, côoayg rấexxb t cảignf m ơhnmd n, côoayg rấexxb t vui vẻzhja , tuyệdhxd t khôoayg ng cógmxd nửdkcm a đhsvr iểwgdi m khôoayg ng vui.
Tấexxb t cảignf khôoayg ng vui, đhsvr ềngep u đhsvr ếcvtw n từvqnl chíllii nh côoayg màaoip thôoayg i.
“Ca ca, xin lỗdkcm i.” Sophia nắjzrs m tay anh, nhẹahfr nhàaoip ng lôoayg i kéepie o, đhsvr em anh cũveuh ng kéepie o xuốakrg ng, nhàaoip n nhạkrck t nógmxd i, “Thựhnmd c sựhnmd thậbkyn t xin lỗdkcm i, đhsvr ềngep u làaoip lỗdkcm i củoekb a em.”
Hạkrck Thiêwgky n thấexxb y côoayg nhưhsvr vậbkyn y, trong lòphcq ng cũveuh ng khôoayg ng chịapke u nổsbwu i, hơhnmd i cắjzrs n răqkrf ng hỏvcim i, “Rốakrg t cuộzquu c làaoip m sao vậbkyn y?”
“Em khôoayg ng nêwgky n cùrxjs ng anh thâymkd n thiếcvtw t nhưhsvr thếcvtw , em khôoayg ng nêwgky n cho anh hi vọvfgh ng, đhsvr ềngep u làaoip lỗdkcm i củoekb a em, làaoip em tham luyếcvtw n sớpxlq m chiềngep u vui vẻzhja , lạkrck i xem nhẹahfr cảignf m nhậbkyn n củoekb a anh, làaoip em quáqkrf íllii ch kỷkrwc .” Nưhsvr ớpxlq c mắjzrs t Sophia rơhnmd i trêwgky n mu bàaoip n tay củoekb a anh, nógmxd ng hổsbwu i nhưhsvr muốakrg n cháqkrf y làaoip n da củoekb a anh.
Hạkrck Thiêwgky n trong lòphcq ng trầixqk m xuốakrg ng, cơhnmd hồkrwc hiểwgdi u ýptom củoekb a côoayg , anh lạkrck i lạkrck nh lùrxjs ng cưhsvr ờrxjs i, “Đoptg ềngep u nógmxd i yêwgky u đhsvr ưhsvr ơhnmd ng chỉkrwc sốakrg thôoayg ng minh sẽvcim giảignf m xuốakrg ng, anh cũveuh ng cảignf m thấexxb y gầixqk n đhsvr âymkd y cógmxd chúphcq t ngốakrg c, em cógmxd thểwgdi nógmxd i rõveuh ràaoip ng mộzquu t chúphcq t khôoayg ng? Cáqkrf i gìllii gọvfgh i làaoip khôoayg ng nêwgky n cho anh hi vọvfgh ng?”
Sophia cắjzrs n môoayg i, khôoayg ng nógmxd i lờrxjs i nàaoip o, Hạkrck Thiêwgky n thởiyhq dàaoip i mộzquu t tiếcvtw ng, giơhnmd cằgmxd m củoekb a côoayg lêwgky n, nhìllii n nưhsvr ớpxlq c mắjzrs t loang lổsbwu đhsvr ầixqk y mặiyhq t củoekb a côoayg , “Bởiyhq i vìllii tráqkrf i tim củoekb a em bệdhxd nh sao?”
Côoayg càaoip ng cảignf m thấexxb y thốakrg ng khổsbwu vạkrck n phầixqk n.
Nhưhsvr ng lạkrck i khôoayg ng cáqkrf ch nàaoip o trốakrg n.
Hạkrck Thiêwgky n nhẹahfr nhàaoip ng ôoayg m côoayg vàaoip o lòphcq ng, khẽvcim nógmxd i, “Đoptg ừvqnl ng khógmxd c.”
Anh phiềngep n nhấexxb t làaoip nưhsvr ớpxlq c mắjzrs t củoekb a phụzqiv nữcvtw , phụzqiv nữcvtw thâymkd n thiếcvtw t bêwgky n cạkrck nh anh, cơhnmd hồkrwc đhsvr ềngep u kiêwgky n cưhsvr ờrxjs ng nhưhsvr nữcvtw quâymkd n nhâymkd n, cũveuh ng khôoayg ng cógmxd mộzquu t ngưhsvr ờrxjs i thíllii ch khógmxd c, thếcvtw giớpxlq i củoekb a anh, nam nữcvtw giớpxlq i hạkrck n đhsvr ềngep u rấexxb t mơhnmd hồkrwc .
Duy chỉkrwc cógmxd côoayg gáqkrf i trong lòphcq ng cho anh biếcvtw t, cáqkrf i gìllii gọvfgh i làaoip phụzqiv nữcvtw , làaoip m phụzqiv nữcvtw , côoayg cũveuh ng khôoayg ng thíllii ch khógmxd c, nhưhsvr ng màaoip , mộzquu t nụzqiv cưhsvr ờrxjs i ởiyhq trong mắjzrs t củoekb a anh đhsvr ềngep u mềngep m mạkrck i nhưhsvr vậbkyn y, làaoip m anh mềngep m lòphcq ng.
Nưhsvr ớpxlq c mắjzrs t củoekb a phụzqiv nữcvtw , cũveuh ng cógmxd thểwgdi làaoip m cho lòphcq ng ngưhsvr ờrxjs i phiềngep n toáqkrf i.
Anh cuốakrg i cùrxjs ng cũveuh ng biếcvtw t, nhữcvtw ng lờrxjs i nàaoip y nógmxd i thậbkyn t đhsvr úphcq ng.
“Ca ca...” Côoayg chăqkrf m chúphcq cầixqk m lấexxb y cáqkrf nh tay củoekb a anh, nưhsvr ớpxlq c mắjzrs t làaoip m ưhsvr ớpxlq t lồkrwc ng ngựhnmd c củoekb a anh, “Em mộzquu t thâymkd n bệdhxd nh tậbkyn t, em khôoayg ng biếcvtw t...”
“Năqkrf m đhsvr ógmxd dìllii cảignf nógmxd i, em sốakrg ng khôoayg ng quáqkrf mưhsvr ờrxjs i tuổsbwu i, bâymkd y giờrxjs , em đhsvr ãvqnl sốakrg ng mưhsvr ờrxjs i táqkrf m tuổsbwu i.” Hạkrck Thiêwgky n nhẹahfr nhàaoip ng vỗdkcm lưhsvr ng củoekb a côoayg , an ủoekb i côoayg đhsvr ang ủoekb y khuấexxb t, “Nếcvtw u nhưhsvr em khôoayg ng yêwgky u anh, vớpxlq i anh mộzquu t đhsvr iểwgdi m cảignf m giáqkrf c cũveuh ng khôoayg ng cógmxd , em muốakrg n rờrxjs i xa anh, anh khôoayg ng lờrxjs i nàaoip o đhsvr ểwgdi nógmxd i, nhưhsvr ng nếcvtw u làaoip bởiyhq i vìllii loạkrck i lýptom do nàaoip y, anh khôoayg ng tiếcvtw p nhậbkyn n. Oa oa, cógmxd ca ca ởiyhq đhsvr âymkd y, em sẽvcim khôoayg ng cógmxd việdhxd c gìllii , em sẽvcim sốakrg ng đhsvr ưhsvr ợggsr c thậbkyn t dàaoip i thậbkyn t lâymkd u.”
Sophia níllii n khógmxd c, Hạkrck Thiêwgky n ôoayg m côoayg , nhẹahfr nhàaoip ng vỗdkcm , cũveuh ng khôoayg ng nógmxd i cáqkrf i gìllii nữcvtw a.
Nhưhsvr ng màaoip , lờrxjs i nhưhsvr vậbkyn y, trấexxb n an khôoayg ng đhsvr ưhsvr ợggsr c bấexxb t an cùrxjs ng tựhnmd ti củoekb a Sophia.
Côoayg cũveuh ng khôoayg ng phảignf i làaoip mộzquu t ngưhsvr ờrxjs i tựhnmd ti, nhưhsvr ng màaoip ởiyhq trưhsvr ớpxlq c mặiyhq t Hạkrck Thiêwgky n, côoayg thậbkyn t tìllii nh cảignf m thấexxb y, côoayg mộzquu t chúphcq t cũveuh ng khôoayg ng xứsbii ng vớpxlq i Hạkrck Thiêwgky n, ca ca củoekb a côoayg khôoayg ng nêwgky n cógmxd mộzquu t ngưhsvr ờrxjs i yêwgky u nhưhsvr côoayg .
“Nếcvtw u nhưhsvr ... Em thựhnmd c sựhnmd sốakrg ng khôoayg ng lâymkd u?”
“Sẽvcim khôoayg ng.”
“Vạkrck n nhấexxb t đhsvr âymkd u?” Sophia cốakrg chấexxb p nhìllii n anh, trong mắjzrs t đhsvr ãvqnl khógmxd c, mộzquu t mảignf nh trong suốakrg t, thấexxb y Hạkrck Thiêwgky n xógmxd t xa trong lòphcq ng đhsvr au thắjzrs t.
Nà
Hạ
“Oa oa, anh là
Sophia lắ
Tấ
“Ca ca, xin lỗ
Hạ
“Em khô
Hạ
Sophia cắ
Cô
Như
Hạ
Anh phiề
Duy chỉ
Nư
Anh cuố
“Ca ca...” Cô
“Nă
Sophia ní
Như
Cô
“Nế
“Sẽ
“Vạ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.