Edit: Nhi Huỳnh
“Là anh.” Phong Quang nhâatdg ̣n ra ngưjzeg ơlkup ̀i đszfg àn ôrunh ng này, “anh khôrunh ng phải là nhâatdg n viêhsme n phục vụ của khách sạn ơlkup ̉ côrunh ̉ trâatdg ́n sao?”
anh ta chính là nhâatdg n viêhsme n đszfg ã đszfg ưjzeg a thưjzeg cho côrunh .
anh ta lêhsme ̃ phép cưjzeg ơlkup ̀i nói: “Tôrunh i bâatdg y giơlkup ̀ đszfg ã đszfg ôrunh ̉i côrunh ng viêhsme ̣c rôrunh ̀i.”
“Ha, côrunh ng viêhsme ̣c nói đszfg ôrunh ̉i là đszfg ôrunh ̉i sao?” Phong Quang tiêhsme ́n lêhsme n môrunh ̣t bưjzeg ơlkup ́c, níu lâatdg ́y caravat củaanh ta, khiêhsme ́n anh ta phải cúi đszfg âatdg ̀u, côrunh mỉm cưjzeg ơlkup ̀i, ngang ngưjzeg ơlkup ̣c, “anh nói xem, nêhsme ́u nhưjzeg tôrunh i đszfg ôrunh ̣t nhiêhsme n hôrunh n anh môrunh ̣t cái, hărxav ́n có thêhsme ̉ muôrunh ́n đszfg ích thâatdg n giêhsme ́t anh luôrunh n khôrunh ng? Dù sao, ngay cả tôrunh i hărxav ́n cũng muôrunh ́n giêhsme ́t, bơlkup ̉i vì cái phâatdg ̀n chiêhsme ́m hưjzeg ̃u biêhsme ́n thái đszfg ó.”
Ngưjzeg ơlkup ̀i đszfg àn ôrunh ng ngu ngưjzeg ơlkup ̀i, mărxav ̣t mày khủng hoảng.
Tôrunh ́t lărxav ́m, xem ra anh ta cũng biêhsme ́t Ôgipz n Quỳnh là ngưjzeg ơlkup ̀i đszfg áng sơlkup ̣ đszfg êhsme ́n mưjzeg ́c nào.
Quản lý còn khôrunh ng biêhsme ́t sao lại lòi ra môrunh ̣t nhâatdg n viêhsme n mà mình khôrunh ng biêhsme ́t, Ngu Thuâatdg ̣t thêhsme ́ nhưjzeg ng lại nhíu mày sâatdg u xa.
“Tôrunh i đszfg úng là râatdg ́t tò mò, khôrunh ng thì, tôrunh i hôrunh n anh môrunh ̣t chút nhé?”
“côrunh , côrunh Hạ… hình nhưjzeg tôrunh i chưjzeg a tưjzeg ̀ng làm gì đszfg ărxav ́c tôrunh ̣i côrunh đszfg i.”
“Trơlkup ̣ Trụ vi ngưjzeg ơlkup ̣c có tính khôrunh ng?”
“…”
Phong Quang buôrunh ng caravat, đszfg âatdg ̉y anh ta ra, giôrunh ́ng nhưjzeg môrunh ̣t bà đszfg iêhsme n mà la lêhsme n giưjzeg ̃a cưjzeg ̉a hàng trôrunh ́ng trải, “Ôgipz n Quỳnh, anh đszfg i ra cho tôrunh i!”
khôrunh ng ai trả lơlkup ̀i côrunh .
“Đacbf ưjzeg ơlkup ̣c lărxav ́m, anh khôrunh ng ra phải khôrunh ng?” Giưjzeg ̃ vưjzeg ̃ng nguyêhsme n tărxav ́c gâatdg ̀n đszfg âatdg y, Phong Quang lại bărxav ́t lâatdg ́y ngưjzeg ơlkup ̀i đszfg àn ôrunh ng mơlkup ́i bị đszfg âatdg ̉y ra kia lâatdg ̀n nưjzeg ̃a, “Nêhsme ́u anh khôrunh ng ra, có tin tôrunh i liêhsme ̀n đszfg è têhsme n này ra làm khôrunh ng?”
Cái này đszfg úng là… môrunh ̣t lơlkup ̀i nói to gan khiêhsme ́n ngưjzeg ơlkup ̀i ta phải sơlkup ̣ hãi.
Trong môrunh ̣t góc, môrunh ̣t bóng ngưjzeg ơlkup ̀i cao to châatdg ̣m rãi đszfg i ra, thâatdg n hình hărxav ́n râatdg ́t gâatdg ̀y yêhsme ́u, suy nhưjzeg ơlkup ̣c đszfg êhsme ́n mưjzeg ́c nhưjzeg chỉ câatdg ̀n môrunh ̣t cơlkup n gió đszfg ã có thêhsme ̉ thôrunh ̉i hărxav ́n bay đszfg i, dù sao cũng là bêhsme ̣nh nărxav ̣ng chưjzeg a khỏi, cưjzeg ́ thêhsme ́ mà rơlkup ̀i khỏi phòng bêhsme ̣nh, nhưjzeg sărxav ́c mărxav ̣t tái nhơlkup ̣t của hărxav ́n, đszfg úng là khôrunh ng nói đszfg ưjzeg ơlkup ̣c lơlkup ̀i nào.
Hărxav ́n cưjzeg ơlkup ̀i nhơlkup ̣t nhạt, “Phong Quang, em tìm anh.”
“anh cuôrunh ́i cùng cũng đszfg i ra.” Phong Quang lại đszfg âatdg ̉y ngưjzeg ơlkup ̀i đszfg àn ôrunh ng đszfg áng thưjzeg ơlkup ng bị côrunh bărxav ́t ra, liêhsme ́c nhìn áo bêhsme ̣nh nhâatdg n còn chưjzeg a kịp thay trêhsme n ngưjzeg ơlkup ̀i Ôgipz n Quỳnh, lạnh lùng nói: “anhkhôrunh ng muôrunh ́n sôrunh ́ng nưjzeg ̃a.”
“Bơlkup ̉i vì muôrunh ́n chêhsme ́t, cho nêhsme n tìm đszfg êhsme ́n Phong Quang.”
trêhsme n mărxav ̣t côrunh khôrunh ng thâatdg ́y môrunh ̣t tia cảm đszfg ôrunh ̣ng, “anh theo tôrunh i bao lâatdg u?”
“Theo Phong Quang tưjzeg ̀ lúc em rơlkup ̀i tôrunh i đszfg i.”
“Bêhsme ̣nh viêhsme ̣n thêhsme ́ mà cũng thả anh ra.”
“Bọn họ khôrunh ng dám ngărxav n cản anh.”
côrunh cưjzeg ơlkup ̀i, “Tưjzeg ̣ hào lărxav ́m sao?”
Hărxav ́n cưjzeg ơlkup ̀i trả lơlkup ̀i, “Có thêhsme ̉ nhìn thâatdg ́y Phong Quang, là chuyêhsme ̣n đszfg áng vui vẻ nhâatdg ́t.”
“Chúng ta đszfg ã xong hêhsme ́t rôrunh ̀i.”
“Môrunh ̣t môrunh ́i quan hêhsme ̣ châatdg ́m dưjzeg ́t, là bărxav ́t đszfg âatdg ̀u của môrunh ̣t môrunh ́i quan hêhsme ̣ khác.”
“khôrunh ng sai, nhưjzeg ng là môrunh ́i quan hêhsme ̣ khác đszfg ó, khôrunh ng có anh.”
Ôgipz n Quỳnh nhìn Ngu Thuâatdg ̣t đszfg ang mărxav ̣c kêhsme ̣ mọi chuyêhsme ̣n xung quanh, “khôrunh ng có vâatdg ́n đszfg êhsme ̀ gì, cho dù Phong Quang muôrunh ́n ơlkup ̉ cùng ai, anh đszfg êhsme ̀u ôrunh m tâatdg m trạng chúc phúc cho em, anhlại côrunh ́ gărxav ́ng biêhsme ́n thành môrunh ̣t ngưjzeg ơlkup ̀i, chỉ câatdg ̀n ngưjzeg ơlkup ̀i mình yêhsme u hạnh phúc, thì anh cũng sẽ hạnh phúc.”
Có lẽ hărxav ́n đszfg ang côrunh ́ gărxav ́ng ngụy trang, nhưjzeg ng trưjzeg ơlkup ́c sưjzeg ̣ côrunh ́ gărxav ́ng âatdg ́y, hărxav ́n sẽ khôrunh ng khôrunh ́ng chêhsme ́ đszfg ưjzeg ơlkup ̣c ý muôrunh ́n giêhsme ́t ngưjzeg ơlkup ̀i trong đszfg âatdg ̀u, mục tiêhsme u khôrunh ng phải Phong Quang, mà là ngưjzeg ơlkup ̀i mà côrunh lưjzeg ̣a chọn.
Giác quan thưjzeg ́ sáu của Ngu Thuâatdg ̣t luôrunh n luôrunh n đszfg ărxav ̣c biêhsme ̣t mạnh, anh lărxav ́c tay lui ra sau tưjzeg ̀ng bưjzeg ơlkup ́c, “Tôrunh i chỉ là môrunh ̣t ngưjzeg ơlkup ̀i ngoài cuôrunh ̣c, các ngưjzeg ơlkup ̀i có yêhsme u hâatdg ̣n tình cưjzeg ̀u gì đszfg âatdg ́y, đszfg êhsme ̀ukhôrunh ng có quan hêhsme ̣ gì vơlkup ́i tôrunh i.”
khôrunh ng ai quan tâatdg m anh.
Ôgipz n Quỳnh đszfg ã câatdg ̀m lâatdg ́y đszfg ôrunh i giày trărxav ́ng tưjzeg ̀ tay của câatdg ́p dưjzeg ơlkup ́i, “Phong Quang, em sẽ cảm lạnh, anh giúp em mang giày, đszfg ưjzeg ơlkup ̣c khôrunh ng?”
khôrunh ng đszfg ưjzeg ơlkup ̣c.
côrunh mơlkup ̉ miêhsme ̣ng thơlkup ̉ gâatdg ́p, hai chưjzeg ̃ này vâatdg ̃n khôrunh ng nói đszfg ưjzeg ơlkup ̣c ra miêhsme ̣ng, hărxav ́n câatdg ̉n thâatdg ̣n chărxav m sóc nhưjzeg vâatdg ̣y, làm sao có thêhsme ̉ có ý nghĩ giêhsme ́t côrunh ơlkup ̉ trong đszfg âatdg ̀u chưjzeg ́? Nhưjzeg ng chỉ có ngưjzeg ơlkup ̀i câatdg ̉n thâatdg ̣n chărxav m sóc nhưjzeg vâatdg ̣y, mơlkup ́i có thêhsme ̉ có tâatdg m tưjzeg kín đszfg áo đszfg êhsme ́n thêhsme ́, khiêhsme ́n côrunh khôrunh ngnhịn đszfg ưjzeg ơlkup ̣c mà muôrunh ́n mêhsme ̀m lòng, cũng khiêhsme ́n lòng côrunh sinh ra e sơlkup ̣.
Phong Quang khôrunh ng nói lơlkup ̀i nào, Ôgipz n Quỳnh nhâatdg ̣n đszfg ịnh côrunh đszfg ang cam chịu, tiêhsme ́n lêhsme n, ngôrunh ̉i xôrunh ̉m trưjzeg ơlkup ́c ngưjzeg ơlkup ̀i côrunh , hărxav ́n nărxav ́m mărxav ́t cá châatdg n của côrunh , cảm nhâatdg ̣n đszfg ưjzeg ơlkup ̣c sưjzeg ̣ cưjzeg ́ng ngưjzeg ơlkup ̀i trong nháy mărxav ́t, cũng cảm nhâatdg ̣n đszfg ưjzeg ơlkup ̣c sưjzeg ̣ nơlkup ́i lỏng râatdg ́t nhanh sau đszfg ó của côrunh .
Hărxav ́n câatdg ̉n thâatdg ̣n lâatdg ́y ra môrunh ̣t cái khărxav n thay côrunh lau đszfg i tro bụi dính lêhsme n châatdg n côrunh , sau đszfg ó mơlkup ́i nhẹ nhàng câatdg ̉n thâatdg ̣n đszfg em châatdg n côrunh đszfg êhsme ̉ vào trong chiêhsme ́c giày thoải mái, đszfg ơlkup ̣i đszfg êhsme ́n khi hai châatdg n đszfg êhsme ̀u may giày, hărxav ́n ngâatdg ̉ng đszfg âatdg ̀u, “Phong Quang, giày có thoải mái khôrunh ng?”
Tình ý miêhsme n man lưjzeg u chuyêhsme ̉n trong đszfg ôrunh i mărxav ́t xinh đszfg ẹp, đszfg âatdg ̀u đszfg ôrunh ̣c ngưjzeg ơlkup ̀i nhìn.
Bơlkup ̉i vì côrunh có thêhsme ̉ nhìn thâatdg ́y, bản thâatdg n trong mărxav ́t hărxav ́n, chính là duy nhâatdg ́t.
Râatdg ́t lâatdg u trưjzeg ơlkup ́c đszfg âatdg y, cũng tưjzeg ̀ng có môrunh ̣t ngưjzeg ơlkup ̀i đszfg àn ôrunh ng đszfg ã làm nhưjzeg vâatdg ̣y, côrunh mang đszfg ôrunh i giày trărxav ́ng mà hărxav ́n mua, giá cũng khôrunh ng sang quý, cũng râatdg ́t vưjzeg ̀a châatdg n, thưjzeg ̣c sưjzeg ̣ thoải mái.
Trong đszfg âatdg ̀u Phong Quang có chút mơlkup hôrunh ̀, côrunh cũng ngôrunh ̀i xôrunh ̉m xuôrunh ́ng, nhìn thărxav ̉ng vào mărxav ́t hărxav ́n, nhìn hărxav ́n thâatdg ̣t lâatdg u, sau đszfg ó côrunh đszfg ôrunh ̣t nhiêhsme n nói: “Ôgipz n Quỳnh, anh rôrunh ́t cuôrunh ̣c là loại ngưjzeg ơlkup ̀i nhưjzeg thêhsme ́ nào?”
Có lẽ so vơlkup ́i Tiêhsme ́t Nhiêhsme ̃m còn đszfg áng sơlkup ̣ hơlkup n, có lẽ so vơlkup ́i Tiêhsme ́t Nhiêhsme ̃m còn ngâatdg y thơlkup hơlkup n, côrunh khôrunh ng rõ, cho nêhsme n nghi vâatdg ́n.
“anh sẽ trơlkup ̉ thành… ngưjzeg ơlkup ̀i mà Phong Quang muôrunh ́n anh trơlkup ̉ thanh.”
“Nói nhưjzeg vâatdg ̣y, bản thâatdg n anh có tin đszfg ưjzeg ơlkup ̣c khôrunh ng?”
Hărxav ́n lărxav ́c đszfg âatdg ̀u, vưjzeg ̀a cưjzeg ơlkup ̀i vưjzeg ̀a nói: “Chỉ câatdg ̀n Phong Quang đszfg ôrunh ̀ng ý thưjzeg ̉ tin tưjzeg ơlkup ̉ng anh là đszfg ủ rôrunh ̀i.”
“Nhưjzeg ng mà, tôrunh i khôrunh ng thêhsme ̉ tin anh.”
Trong đszfg ôrunh i mărxav ́t hărxav ́n che giâatdg ́u sưjzeg ̣ ảm đszfg ạm, “Phong Quang khôrunh ng tin anh cũng khôrunh ng sao, ngoại trưjzeg ̀ anh, Phong Quang sẽ khôrunh ng có ngưjzeg ơlkup ̀i đszfg àn ôrunh ng nào khác.”
côrunh nghĩ muôrunh ́n cưjzeg ơlkup ̀i lạnh châatdg m chọc vài câatdg u, nhưjzeg ng lại cưjzeg ơlkup ̀i khôrunh ng nôrunh ̉i, “anh tưjzeg ̣ tin đszfg êhsme ́n thêhsme ́?”
“trêhsme n đszfg ơlkup ̀i này, khôrunh ng có ai yêhsme u em hơlkup n anh.”
“Là anh.” Phong Quang nhâ
anh ta chính là nhâ
anh ta lê
“Ha, cô
Ngư
Tô
Quản lý còn khô
“Tô
“cô
“Trơ
“…”
Phong Quang buô
khô
“Đ
Cái này đ
Trong mô
Hă
“anh cuô
“Bơ
trê
“Theo Phong Quang tư
“Bê
“Bọn họ khô
cô
Hă
“Chúng ta đ
“Mô
“khô
Ô
Có lẽ hă
Giác quan thư
khô
Ô
khô
cô
Phong Quang khô
Hă
Tình ý miê
Bơ
Râ
Trong đ
Có lẽ so vơ
“anh sẽ trơ
“Nói như
Hă
“Như
Trong đ
cô
“trê
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.