*Chưgklu ơighr ng nàbokk y cówcbj nộjozt i dung ảmulh nh, nếbsxo u bạtdhk n khôwmcb ng thấblhu y nộjozt i dung chưgklu ơighr ng, vui lòdpfz ng bậwzae t chếbsxo đvlnd ộjozt hiệhiqs n hìucrq nh ảmulh nh củupbg a trìucrq nh duyệhiqs t đvlnd ểucrq đvlnd ọevsh c.
Nguồnhul n truyệhiqs n: TruyentienHiep.vn/chapter-image/mau-xuyen-cong-luoc-nu-phu-co-doc/CQH.3617-1512897731319.jpg">
Phong Quang ra vẻ già trưgklu ơighr ́c tuôwmcb ̉i nói: “Chị đvlnd ưgklu ̀ng có lo, có thêbokk ̉ đvlnd i đvlnd êbokk ́n đvlnd ạo quán chùa miêbokk ́u gì đvlnd ó đvlnd êbokk ̉ câbece ̀u môwmcb ̣t cái phù bình an!”
“Đobca úng rôwmcb ̀i, chị sao lại khôwmcb ng nghĩ tơighr ́i chuyêbokk ̣n này chưgklu ́!” Liêbokk ̃u Hàn hưgklu ng phâbece ́n vôwmcb ̃ đvlnd âbece ̀u Phong Quang, “Khâbece u Lưgklu ơighr ng đvlnd âbece ̀u óc đvlnd áng chêbokk ́t này, măirnq ̣c kêbokk ̣ chị nói thêbokk ́ nào cũng khôwmcb ng chịu đvlnd ôwmcb ̉i chôwmcb ̃ quay phim, ngày mai có rảnh chị phải đvlnd i câbece ̀u vài lá phù mơighr ́i đvlnd ưgklu ơighr ̣c, Phong Quang, ngày mai em ngoan ngoãn ơighr ̉ trong khách sạn, khôwmcb ng ai đvlnd i cùng thì đvlnd âbece u cũng khôwmcb ng đvlnd ưgklu ơighr ̣c phép đvlnd i, chơighr ̀ chị mang phù bình an vêbokk ̀ cho em rôwmcb ̀i nói sau.”
Phong Quang có lêbokk ̣, “Đobca ưgklu ơighr ̣c đvlnd ưgklu ơighr ̣c đvlnd ưgklu ơighr ̣c, em biêbokk ́t rôwmcb ̀i.”
Ngày hôwmcb m sau thơighr ̀i tiêbokk ́t tôwmcb ́t, bơighr ̉i vì khôwmcb ng câbece ̀n quay phim, mà thiêbokk ́t bị quay phim phải thêbokk m môwmcb ̣t ngày nưgklu ̃a mơighr ́i có thêbokk ̉ chuyêbokk ̉n dêbokk ́n, toàn bôwmcb ̣ đvlnd oàn làm phim cũng có thêbokk ̉ xả hơighr i môwmcb ̣t ngày, khôwmcb ng ít ngưgklu ơighr ̀i lưgklu ̣a chọn rơighr ̀i khách sạn đvlnd i du ngoạn trong côwmcb ̉ trâbece ́n, Phong Quang cũng muôwmcb ́n đvlnd i, nhưgklu ng côwmcb nhơighr ́ kỹ lơighr ̀i của Liêbokk ̃u Hàn, khôwmcb ng thêbokk ̉ ra khách sạn, cho nêbokk n côwmcb ơighr ̉ lại trong phòng chơighr i đvlnd iêbokk ̣n thoại, làm sao cũng khôwmcb ngđvlnd i.
Lúc ba giơighr ̀ chiêbokk ̀u, đvlnd iêbokk ̣n thoại trong phòng vang lêbokk n, là ơighr ̉ đvlnd ại sảnh gọi lêbokk n.
“côwmcb Hạ.” âbece m thanh bêbokk n kia, bâbece ́t ngơighr ̀ là môwmcb ̣t giọng nam trâbece ̀m thâbece ́p dêbokk ̃ nghe, có môwmcb ̣t chút khàn khàn, nhưgklu ng cưgklu ̣c kỳ có sưgklu ́c hút, “Trưgklu ơighr ́c đvlnd ại sảnh có nhâbece ̣n đvlnd ưgklu ơighr ̣c môwmcb ̣t gói chuyêbokk ̉n phát nhanh gưgklu ̉i đvlnd êbokk ́n đvlnd âbece y, ghi rõ là câbece ̀n côwmcb Hạ ký nhâbece ̣n.”
“Chuyêbokk ̉n phát nhanh? Có ghi là cái gì khôwmcb ng?”
“Hình nhưgklu là tưgklu ̀ cha mẹ của côwmcb Hạ gưgklu ̉i đvlnd êbokk ́n.”
“Đobca ưgklu ơighr ̣c, tôwmcb i lâbece ̣p tưgklu ́c đvlnd i xuôwmcb ́ng.” Phong Quang treo đvlnd iêbokk ̣n thoại, mơighr ̉ cưgklu ̉a phòng khách sạn ra ngoài, các biêbokk ̣n pháp an ninh ơighr ̉ khách sạn này râbece ́t tôwmcb ́t, cũng là nguyêbokk n nhâbece n mà Liêbokk ̃u Hàn râbece ́t yêbokk n tâbece m đvlnd êbokk ̉ Phong Quang ơighr ̉ lại chôwmcb ̃ này.
Quan hêbokk ̣ giưgklu ̃a cha mẹ Phong Quang cũng khôwmcb ng tôwmcb ́t, nhưgklu ng hai ngưgklu ơighr ̀i họ thâbece ̣t ra cũng có muôwmcb ́n hàn găirnq ́n lại quan hêbokk ̣, cho nêbokk n bọn họ tiêbokk ́n hành tuâbece ̀n trăirnq ng mâbece ̣t lâbece ̀n thưgklu ́ hai ơighr ̉ môwmcb ̣t hòn đvlnd ảo hoang, vì sao lại phải đvlnd i hoang đvlnd ảo? Theo mẹ côwmcb nói, là vì đvlnd iêbokk ̀u kiêbokk ̣n ơighr ̉ hoang đvlnd ảo này râbece ́t gian khôwmcb ̉, càng dêbokk ̃ dàng bôwmcb ̀i dưgklu ơighr ̃ng cảm tình, còn Phong Quang thì chỉ khâbece ̉n câbece ̀u bọn họ khôwmcb ng câbece ̀n phải làm môwmcb ̀i cho cá là đvlnd ưgklu ơighr ̣c rôwmcb ̀i.
Có lẽ bọn họ gưgklu ̉i đvlnd ăirnq ̣c sản gì đvlnd ó cho côwmcb thôwmcb i?
Phong Quang đvlnd ưgklu ́ng ơighr ̉ cưgklu ̉a thang máy, khôwmcb ng quá bao lâbece u, thang máy đvlnd ã tơighr ́i, cưgklu ̉a thang máy mơighr ̉ ra, côwmcb găirnq ̣p phải môwmcb ̣t ngưgklu ơighr ̀i đvlnd àn ôwmcb ng măirnq ̣c quâbece ̀n áo màu đvlnd en, thâbece n mình gâbece ̀y yêbokk ́u, mũ liêbokk ̀n áo che khuâbece ́t môwmcb ̣t nưgklu ̉a gưgklu ơighr ng măirnq ̣t, chỉ có thêbokk ̉ nhìn thâbece ́y đvlnd ôwmcb i môwmcb i mỏng nhơighr ̣t nhạt thiêbokk ́u máu, cả ngưgklu ơighr ̀i đvlnd êbokk ̀u chìm trong hơighr i thơighr ̉âbece m u.
Qua hôwmcb ̀i lâbece u, Phong Quang cũng khôwmcb ng bưgklu ơighr ́c vào.
Ngưgklu ơighr ̀i đvlnd ó thâbece ́p giọng hỏi: “khôwmcb ng vào sao?”
“Tôwmcb i vâbece ̃n nêbokk n... vâbece ̃n nêbokk n đvlnd i thang bôwmcb ̣ rèn luyêbokk ̣n thâbece n thêbokk ̉ thì hơighr n...” Phong Quang miêbokk ̃n cưgklu ơighr ̃ng cưgklu ơighr ̀i cưgklu ơighr ̀i, thâbece n mình cưgklu ́ng nhăirnq ́c quay lại.
côwmcb khôwmcb ng dám quay đvlnd âbece ̀u, cho dù côwmcb có trưgklu ̣c giác râbece ́t kỳ lạ, ngưgklu ơighr ̀i đvlnd àn ôwmcb ng kia vâbece ̃n còn ơighr ̉ sau lưgklu ng côwmcb , ngay khi côwmcb đvlnd i đvlnd êbokk ́n góc thang bôwmcb ̣, bưgklu ơighr ́c châbece n côwmcb dưgklu ̀ng lại.
Ngưgklu ơighr ̀i đvlnd àn ôwmcb ng áo đvlnd en kia đvlnd ang đvlnd ưgklu ́ng ơighr ̉ chôwmcb ̃ thang bôwmcb ̣, nhưgklu ng mà, cho dù có dùng cách nào đvlnd i nưgklu ̃a, hăirnq ́n khôwmcb ng thêbokk ̉ đvlnd ôwmcb ̣t nhiêbokk n xuâbece ́t hiêbokk ̣n trưgklu ơighr ́c măirnq ̣t côwmcb đvlnd ưgklu ơighr ̣c.
Hăirnq ́n cưgklu ơighr ̀i nhẹ, môwmcb ̣t tia tình ý nhẹ nhàng tràn khỏi khóe môwmcb i lại càng khiêbokk ́n khôwmcb ng khí trơighr ̉ nêbokk n kỳ lạ, “Phong Quang muôwmcb ́n đvlnd i đvlnd âbece u? khôwmcb ng băirnq ̀ng, tôwmcb i đvlnd ưgklu a em đvlnd i, đvlnd ưgklu ơighr ̣c khôwmcb ng?”
côwmcb áp chêbokk ́ nôwmcb ̃i sơighr ̣ tưgklu ̀ tâbece ̣n đvlnd áy lòng, nghiêbokk m măirnq ̣t lạnh lùng nói: “anh là ai?”
“Tôwmcb i...” Hăirnq ́n nói nhỏ nhưgklu tình nhâbece n đvlnd ang thâbece ̀m thì, lại thoáng tạm dưgklu ̀ng, giọng nói trâbece ̀m thâbece ́p châbece ̣m rãi nói: “Là A của em.”
Phong Quang ra vẻ già trư
“Đ
Phong Quang có lê
Ngày hô
Lúc ba giơ
“cô
“Chuyê
“Hình như
“Đ
Quan hê
Có lẽ bọn họ gư
Phong Quang đ
Qua hô
Ngư
“Tô
cô
Ngư
Hă
cô
“Tô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.