Edit: Nhi Huỳnh
Nhưkegg ng bình thưkegg ơphdv ̀ng, vâwdea ́n đkegg êbmle ̀ nhàm chán nhưkegg vâwdea ̣y, hêbmle ̣ thôuzjt ́ng sẽ khôuzjt ng trả lơphdv ̀i.
Phong Quang hỏi An Ưlyug ́c, “Vâwdea ̣y khoảng thơphdv ̀i gian anh mâwdea ́t trí nhơphdv ́ này... sôuzjt ́ng nhưkegg thêbmle ́ nào?”
“Có đkegg ôuzjt i khi sẽ đkegg êbmle ́m sôuzjt ́ lưkegg ơphdv ̣ng chim bay trêbmle n bâwdea ̀u trơphdv ̀i, có đkegg ôuzjt i khi ngôuzjt ̀i ơphdv ̉ ngoài cưkegg ̉a nhìn ngưkegg ơphdv ̀i ta qua lại, tôuzjt i ơphdv ̉ lại ngôuzjt i nhà này, khôuzjt ng ai đkegg uôuzjt ̉i tôuzjt i đkegg i cả.” Thâwdea ́y vẻ mălkts ̣t khôuzjt ng đkegg ành lòng của Phong Quang, anhcưkegg ơphdv ̀i nói: “Tôuzjt i khôuzjt ng quá buôuzjt ̀n chán lălkts ́m đkegg âwdea u, làm mâwdea ́y chuyêbmle ̣n nhưkegg thêbmle ́ cũng vui mà, Phong Quangkhôuzjt ng câwdea ̀n cảm thâwdea ́y đkegg au lòng vì tôuzjt i.”
“Tôuzjt i mơphdv ́i khôuzjt ng có đkegg au lòng vì anh!” côuzjt nghĩ môuzjt ̣t đkegg ălkts ̀ng nói môuzjt ̣t nẻo, khoanh tay kiêbmle u ngạo hưkegg ̀ môuzjt ̣t tiêbmle ́ng.
Ánh mălkts ́t An Ưlyug ́c ôuzjt n hòa nhưkegg nưkegg ơphdv ́c, giôuzjt ́ng nhưkegg nhìn thâwdea ́u côuzjt nghĩ môuzjt ̣t đkegg ălkts ̀ng nói môuzjt ̣t nẻo, càng làm cho ngưkegg ơphdv ̀i ta có cảm giác là cho dù côuzjt có tùy tiêbmle ̣n đkegg iêbmle u ngoa hơphdv n nưkegg ̃a, anh cũng sẽ bao dung khôuzjt ng đkegg iêbmle ̀u kiêbmle ̣n.
Phong Quang thoáng mâwdea ́t tưkegg ̣ nhiêbmle n dưkegg ơphdv ́i cái nhìn chălkts m chú của anh, bị ngưkegg ơphdv ̀i khác nhìn thâwdea ́u cũngkhôuzjt ng phải là chuyêbmle ̣n khiêbmle ́n ngưkegg ơphdv ̀i ta vui vẻ gì, côuzjt xâwdea ́u hôuzjt ̉ ho môuzjt ̣t tiêbmle ́ng, lưkegg ̣a chọn nói sang chuyêbmle ̣n khác, “Thiêbmle ́t bị quay phim của chúng tôuzjt i hỏng rôuzjt ̀i, dưkegg ̣ là ngày mai cũng khôuzjt ng quay đkegg ưkegg ơphdv ̣c đkegg âwdea u, ngày mai chị Hàn cũng khôuzjt ng câwdea ̀n đkegg i quay phim vơphdv ́i tôuzjt i, nêbmle n côuzjt âwdea ́y cũng sẽ có thơphdv ̀i gian, nêbmle ́u khôuzjt ng thì ngày mai tôuzjt i nói chị Hàn đkegg ưkegg a anh đkegg êbmle ́n cục cảnh sát môuzjt ̣t chuyêbmle ́n, anh yêbmle n tâwdea m, côuzjt âwdea ́y là ngưkegg ơphdv ̀i đkegg ại diêbmle ̣n của tôuzjt i, con ngưkegg ơphdv ̀i râwdea ́t là tôuzjt ́t.”
“côuzjt âwdea ́y khi dêbmle ̃ em.”
“Hả?” côuzjt mơphdv ̀ mịt, “Chị Hàn khôuzjt ng có khi dêbmle ̃ tôuzjt i.”
“Tôuzjt i nhìn thâwdea ́y.” An Ưlyug ́c giơphdv tay, bàn tay lạnh lẽo che lại cái trán trălkts ́ng nõn của côuzjt , “côuzjt âwdea ́y khôuzjt ng đkegg ôuzjt ́i xưkegg ̉ tôuzjt ́t vơphdv ́i em.”
Phong Quang im lălkts ̣ng trong chôuzjt ́c lát, “anh nhìn thâwdea ́y cái gì? Sao tôuzjt i lại khôuzjt ng biêbmle ́t?”
anh chỉ côuzjt ́ châwdea ́p nói: “côuzjt âwdea ́y khi dêbmle ̃ em.”
“Cái đkegg ó... Cho dù là anh hiêbmle ̉u lâwdea ̀m chuyêbmle ̣n gì rôuzjt ̀i, nhưkegg ng mà tôuzjt i có thêbmle ̉ cam đkegg oan là chị Hàn khôuzjt ng có khi dêbmle ̃ tôuzjt i.” côuzjt suy nghĩ môuzjt ̣t lát, còn nói: “anh đkegg ưkegg ̀ng thâwdea ́y bêbmle ̀ ngoài chị âwdea ́y khó gâwdea ̀n, thâwdea ̣t ra con ngưkegg ơphdv ̀i chị âwdea ́y râwdea ́t tôuzjt ́t.”
“côuzjt âwdea ́y sẽ khôuzjt ng đkegg ôuzjt ̀ng ý.”
Như
Phong Quang hỏi An Ư
“Có đ
“Tô
Ánh mă
Phong Quang thoáng mâ
“cô
“Hả?” cô
“Tô
Phong Quang im lă
anh chỉ cô
“Cái đ
“cô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.