Edit: Nhi Huỳnh
Nhưmpep ng bình thưmpep ơzney ̀ng, vâzbyw ́n đcuip ênuah ̀ nhàm chán nhưmpep vâzbyw ̣y, hênuah ̣ thôumuj ́ng sẽ khôumuj ng trả lơzney ̀i.
Phong Quang hỏi An Ưujzc ́c, “Vâzbyw ̣y khoảng thơzney ̀i gian anh mâzbyw ́t trí nhơzney ́ này... sôumuj ́ng nhưmpep thênuah ́ nào?”
“Có đcuip ôumuj i khi sẽ đcuip ênuah ́m sôumuj ́ lưmpep ơzney ̣ng chim bay trênuah n bâzbyw ̀u trơzney ̀i, có đcuip ôumuj i khi ngôumuj ̀i ơzney ̉ ngoài cưmpep ̉a nhìn ngưmpep ơzney ̀i ta qua lại, tôumuj i ơzney ̉ lại ngôumuj i nhà này, khôumuj ng ai đcuip uôumuj ̉i tôumuj i đcuip i cả.” Thâzbyw ́y vẻ măfqcy ̣t khôumuj ng đcuip ành lòng của Phong Quang, anhcưmpep ơzney ̀i nói: “Tôumuj i khôumuj ng quá buôumuj ̀n chán lăfqcy ́m đcuip âzbyw u, làm mâzbyw ́y chuyênuah ̣n nhưmpep thênuah ́ cũng vui mà, Phong Quangkhôumuj ng câzbyw ̀n cảm thâzbyw ́y đcuip au lòng vì tôumuj i.”
“Tôumuj i mơzney ́i khôumuj ng có đcuip au lòng vì anh!” côumuj nghĩ môumuj ̣t đcuip ăfqcy ̀ng nói môumuj ̣t nẻo, khoanh tay kiênuah u ngạo hưmpep ̀ môumuj ̣t tiênuah ́ng.
Ánh măfqcy ́t An Ưujzc ́c ôumuj n hòa nhưmpep nưmpep ơzney ́c, giôumuj ́ng nhưmpep nhìn thâzbyw ́u côumuj nghĩ môumuj ̣t đcuip ăfqcy ̀ng nói môumuj ̣t nẻo, càng làm cho ngưmpep ơzney ̀i ta có cảm giác là cho dù côumuj có tùy tiênuah ̣n đcuip iênuah u ngoa hơzney n nưmpep ̃a, anh cũng sẽ bao dung khôumuj ng đcuip iênuah ̀u kiênuah ̣n.
Phong Quang thoáng mâzbyw ́t tưmpep ̣ nhiênuah n dưmpep ơzney ́i cái nhìn chăfqcy m chú của anh, bị ngưmpep ơzney ̀i khác nhìn thâzbyw ́u cũngkhôumuj ng phải là chuyênuah ̣n khiênuah ́n ngưmpep ơzney ̀i ta vui vẻ gì, côumuj xâzbyw ́u hôumuj ̉ ho môumuj ̣t tiênuah ́ng, lưmpep ̣a chọn nói sang chuyênuah ̣n khác, “Thiênuah ́t bị quay phim của chúng tôumuj i hỏng rôumuj ̀i, dưmpep ̣ là ngày mai cũng khôumuj ng quay đcuip ưmpep ơzney ̣c đcuip âzbyw u, ngày mai chị Hàn cũng khôumuj ng câzbyw ̀n đcuip i quay phim vơzney ́i tôumuj i, nênuah n côumuj âzbyw ́y cũng sẽ có thơzney ̀i gian, nênuah ́u khôumuj ng thì ngày mai tôumuj i nói chị Hàn đcuip ưmpep a anh đcuip ênuah ́n cục cảnh sát môumuj ̣t chuyênuah ́n, anh yênuah n tâzbyw m, côumuj âzbyw ́y là ngưmpep ơzney ̀i đcuip ại diênuah ̣n của tôumuj i, con ngưmpep ơzney ̀i râzbyw ́t là tôumuj ́t.”
“côumuj âzbyw ́y khi dênuah ̃ em.”
“Hả?” côumuj mơzney ̀ mịt, “Chị Hàn khôumuj ng có khi dênuah ̃ tôumuj i.”
“Tôumuj i nhìn thâzbyw ́y.” An Ưujzc ́c giơzney tay, bàn tay lạnh lẽo che lại cái trán trăfqcy ́ng nõn của côumuj , “côumuj âzbyw ́y khôumuj ng đcuip ôumuj ́i xưmpep ̉ tôumuj ́t vơzney ́i em.”
Phong Quang im lăfqcy ̣ng trong chôumuj ́c lát, “anh nhìn thâzbyw ́y cái gì? Sao tôumuj i lại khôumuj ng biênuah ́t?”
anh chỉ côumuj ́ châzbyw ́p nói: “côumuj âzbyw ́y khi dênuah ̃ em.”
“Cái đcuip ó... Cho dù là anh hiênuah ̉u lâzbyw ̀m chuyênuah ̣n gì rôumuj ̀i, nhưmpep ng mà tôumuj i có thênuah ̉ cam đcuip oan là chị Hàn khôumuj ng có khi dênuah ̃ tôumuj i.” côumuj suy nghĩ môumuj ̣t lát, còn nói: “anh đcuip ưmpep ̀ng thâzbyw ́y bênuah ̀ ngoài chị âzbyw ́y khó gâzbyw ̀n, thâzbyw ̣t ra con ngưmpep ơzney ̀i chị âzbyw ́y râzbyw ́t tôumuj ́t.”
“côumuj âzbyw ́y sẽ khôumuj ng đcuip ôumuj ̀ng ý.”
Như
Phong Quang hỏi An Ư
“Có đ
“Tô
Ánh mă
Phong Quang thoáng mâ
“cô
“Hả?” cô
“Tô
Phong Quang im lă
anh chỉ cô
“Cái đ
“cô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.