Rõ ràng anh thâvaud ́ bé con măscfw ́c bêkphc ̣nh côjldt ng chúa này râvaud ́t thú vị, là khi nào thì băscfw ́t đjltx âvaud ̀u ghét côjldt âvaud ́y đjltx âvaud y?
Là khi anh nghe đjltx ưlkov ơrbcp ̣c cha mình thôjldt ng báo, “côjldt con gái của nhà họ Hạ này vêkphc ̀ sau chính là hôjldt n thêkphc của con.”
Thơrbcp ̀i đjltx iêkphc ̉m đjltx ó, Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n bôjldt ̃ng nhiêkphc n cưlkov ̣c kỳ chán ghét côjldt , cho dù côjldt chỉ là môjldt ̣t đjltx ưlkov ́a bé bôjldt ́n tuôjldt ̉i mà thôjldt i.
Phong Quang kỳ quái nhìn anh, Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n khôjldt ng biêkphc ́t sao, bôjldt ̃ng nhiêkphc n đjltx ôjldt ́i vơrbcp ́i sưlkov ̣ mơrbcp ̀ mịt của côjldt có môjldt ̣t loại bâvaud ́t mãn khôjldt n kêkphc ̉, lúc âvaud ́y côjldt chỉ có bôjldt ́n tuôjldt ̉i, anh cũng khôjldt ng nhơrbcp ́ rõ cảnh tưlkov ơrbcp ̣ng khi bọn họ mơrbcp ́i găscfw ̣p, côjldt khôjldt ng nhơrbcp ́ rõ cũng là chuyêkphc ̣n đjltx ưlkov ơrbcp ng nhiêkphc n, nhưlkov ng Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n càng tưlkov ́c, giôjldt ́ng nhưlkov là thâvaud ̣t lâvaud u trưlkov ơrbcp ́c kia cùng ngưlkov ơrbcp ̀i có môjldt ̣t hưlkov ́a hẹn, nhưlkov ng mà ngưlkov ơrbcp ̀i kia đjltx ã quêkphc n, chỉ có anh còn nhơrbcp ́ rõ.
Cảm giác bị phản bôjldt ̣i.
Phong Quang cảm thâvaud ́y hơrbcp i thơrbcp ̉ trêkphc n ngưlkov ơrbcp ̀i anh biêkphc ́n đjltx ôjldt ̉i, nhịn khôjldt ng đjltx ưlkov ơrbcp ̣c lui ra sau môjldt ̣t bưlkov ơrbcp ́c, “Thâvaud ̉m, Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n, anh làm sao vâvaud ̣y?”
“khôjldt ng có gì, đjltx ã đjltx êkphc ́n giơrbcp ̀, đjltx i ra ngoài đjltx i.” Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n lạnh giọng trả lơrbcp ̀i xong, đjltx i ra ngoài.
Cái gì thêkphc ́? Ngoài măscfw ̣t ngưlkov ơrbcp ̀i này lúc născfw ́ng lúc mưlkov a, vưlkov ̀a nãy khôjldt ng phải còn làm tôjldt ̉n thưlkov ơrbcp ng côjldt đjltx êkphc ́n vui vẻ sao? Sao lại đjltx ôjldt ̣t nhiêkphc n làm măscfw ̣t lạnh rôjldt ̀i?
Đwxfl ại khái nam chính đjltx êkphc ̀u có tâvaud m hay thay đjltx ôjldt ̉i thâvaud ́t thưlkov ơrbcp ̀ng.
Ưiykg ̀m, Phong Quang gâvaud ̣t gâvaud ̣t đjltx âvaud ̀u, cũng đjltx i theo ra ngoài.
Nam nưlkov ̃ chính của buôjldt ̉i họp báo này xuâvaud ́t hiêkphc ̣n, ánh đjltx èn flash lâvaud ̣p tưlkov ́c láo liêkphc nkhôjldt ng ngưlkov ̀ng, lúc này đjltx âvaud y họp báo cũng khôjldt ng có khâvaud u vâvaud ́n đjltx áp, nói cách khác, đjltx âvaud y chỉ là thuâvaud ̀n túy tuyêkphc n bôjldt ́ chuyêkphc ̣n của bọn họ.
Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n dùng khóe măscfw ́t nhìn côjldt gái ngôjldt ̀i ơrbcp ̉ bêkphc n cạnh mình, trêkphc n măscfw ̣tcôjldt mỉm cưlkov ơrbcp ̀i khéo léo, tưlkov ̣ nhiêkphc n phóng khoáng, dưlkov ơrbcp ́i ánh đjltx èn flash xinh đjltx ẹpkhôjldt ng gì sánh đjltx ưlkov ơrbcp ̣c, anh bôjldt ̃ng nhiêkphc n nghĩ tơrbcp ́i môjldt ̣t ý nghĩ thâvaud ̣t lâvaud u trưlkov ơrbcp ́c kia, khi côjldt vâvaud ̃n còn râvaud ́t nhỏ, anh chỉ có trưlkov ̣c giác côjldt nhâvaud ́t đjltx ịnh sẽ trưlkov ơrbcp ̉ng thành trơrbcp ̉ thành môjldt ̣t mỹ nhâvaud n, trưlkov ̣c giác của anh khôjldt ng sai.
Nhưlkov ng mà, anh cũng khôjldt ng thích vị mỹ nhâvaud n này.
“Xin chào mọi ngưlkov ơrbcp ̀i.” âvaud m thanh bình tĩnh của Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n vang vọng trong đjltx ại sảnh, tâvaud ́t cả mọi ngưlkov ơrbcp ̀i đjltx êkphc ̀u yêkphc n lăscfw ̣ng, đjltx ơrbcp ̣i đjltx êkphc ́n khi khôjldt ng còn thanhâvaud m nào khác, anh tiêkphc ́p tục nói, “Tôjldt i và côjldt Hạ có hôjldt n ưlkov ơrbcp ́c là chuyêkphc ̣n mà mọi ngưlkov ơrbcp ̀i đjltx êkphc ̀u biêkphc ́t, hôjldt m nay, chuyêkphc ̣n mà tôjldt i muôjldt ́n tuyêkphc n bôjldt ́, là hôjldt n ưlkov ơrbcp ́c này trơrbcp ̉ nêkphc n khôjldt ng còn giá trị nưlkov ̃a.”
âvaud m thanh nghị luâvaud ̣n bêkphc n dưlkov ơrbcp ́i sâvaud n khâvaud ́u đjltx ôjldt ̣t ngôjldt ̣t nôjldt ̉i dâvaud ̣y.
Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n nói nhưlkov khôjldt ng đjltx êkphc ̉ ý, “Đwxfl âvaud y là kêkphc ́t quả mà tôjldt i và côjldt Hạ đjltx ã thưlkov ơrbcp ng lưlkov ơrbcp ̣ng qua, đjltx ôjldt ́i vơrbcp ́i chuyêkphc ̣n giải trưlkov ̀ hôjldt n ưlkov ơrbcp ́c, chúng tôjldt i đjltx êkphc ̀u có chung môjldt ̣t thái đjltx ôjldt ̣.”
anh bôjldt ̃ng nhiêkphc n nghe thâvaud ́y tiêkphc ́ng khóc, nhìn qua nơrbcp i phát ra âvaud m thanh, đjltx úng là ngưlkov ơrbcp ̀i bêkphc n cạnh anh, côjldt gái xinh đjltx ẹp khóc lêkphc hoa đjltx ái vũ, đjltx ôjldt i măscfw ́t đjltx âvaud ̃m lêkphc ̣ tràn đjltx âvaud ̀y sưlkov ̣ khôjldt ng dám tin.
Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n khôjldt ng thêkphc ̉ phủ nhâvaud ̣n, trái tim của anh bôjldt ̃ng nhiêkphc n nhói lại môjldt ̣t chút.
Phong Quang khóc nói, “anh… anh thâvaud ̣t sưlkov ̣ giải trưlkov ̀ hôjldt n ưlkov ơrbcp ́c vơrbcp ́i em sao?”
“… côjldt đjltx ang nói gì thêkphc ́?” Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n cảm thâvaud ́y khôjldt ng ôjldt ̉n.
“Em tơrbcp ́i tham gia họp báo là vì anh nói vơrbcp ́i em, phải tuyêkphc n bôjldt ́ ngày kêkphc ́t hôjldt n của chúng ta, thì ra… thì ra anh muôjldt ́n giải trưlkov ̀ hôjldt n ưlkov ơrbcp ́c vơrbcp ́i em…” côjldt nghẹn ngào, khóc khôjldt ng thành tiêkphc ́ng.
Nêkphc ́u nói lơrbcp ̀i của Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n là cục đjltx á quăscfw ng vào măscfw ̣t nưlkov ơrbcp ́c yêkphc n tĩnh, nhưlkov vâvaud ̣y lơrbcp ̀i của Phong Quang chính là môjldt ̣t trái bom nguyêkphc n tưlkov ̉ dôjldt ̣i xuôjldt ́ng đjltx âvaud ́t phăscfw ̉ng, trong nháy măscfw ́t, ngưlkov ơrbcp ̀i ngôjldt ̀i đjltx âvaud ̀y phía dưlkov ơrbcp ́i ôjldt ̀ lêkphc n.
Biêkphc ̉u tình Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n lạnh lùng, hạ giọng, “Hạ Phong Quang, côjldt đjltx angđjltx ùa cái gì?”
“anh khôjldt ng phải là gạt em đjltx êkphc ́n đjltx âvaud y tuyen bôjldt ́ chuyêkphc ̣n hôjldt ́i hôjldt n sao? anh tưlkov ơrbcp ̉ng em sẽ đjltx âvaud m lao phải theo lao mà đjltx ôjldt ̀ng thuâvaud ̣n vơrbcp ́i lơrbcp ̀i nói của anh à, Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n, anh thâvaud ̣t bỉ ôjldt ̉i!” Phong Quang đjltx ôjldt ̣t ngôjldt ̣t đjltx ưlkov ́ng lêkphc n, cho dù nưlkov ơrbcp ́c măscfw ́tđjltx ang rơrbcp i cũng nhìn ra đjltx ưlkov ơrbcp ̣c côjldt râvaud ́t tưlkov ́c giâvaud ̣n, “Đwxfl ưlkov ơrbcp ̣c, anh muôjldt ́n hôjldt ́i hôjldt n mơrbcp ́i gạt em đjltx êkphc ́n đjltx âvaud y, anh đjltx ã khôjldt ng đjltx êkphc ̉ ý đjltx êkphc ́n chút tình cảm nào, em đjltx âvaud y cũngkhôjldt ng có gì đjltx êkphc ̉ nói, các vị băscfw ̀ng hưlkov ̃u phóng viêkphc n, mọi ngưlkov ơrbcp ̀i nghe cho tôjldt ́t, hôjldt n ưlkov ơrbcp ́c này trơrbcp ̉ nêkphc n khôjldt ng có giá trị, tưlkov ̀ nay vêkphc ̀ sau, tôjldt i Hạ Phong Quang và Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n khôjldt ng có bâvaud ́t kỳ liêkphc n quan nào!”
“Hạ Phong Quang!” Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n cũng đjltx ưlkov ́ng lêkphc n câvaud ̀m lâvaud ́y tay côjldt , khôjldt ngthêkphc ̉ át giâvaud ̣n.
Bôjldt ̃ng nhiêkphc n, Phong Quang giơrbcp tay lêkphc n, “Chát” môjldt ̣t tiêkphc ́ng, bàn tay cùng lúc născfw ̣ng nêkphc ̀ đjltx ánh lêkphc n măscfw ̣t Thâvaud ̉m Vâvaud ̣t Ngôjldt n.
Là khi anh nghe đ
Thơ
Phong Quang kỳ quái nhìn anh, Thâ
Cảm giác bị phản bô
Phong Quang cảm thâ
“khô
Cái gì thê
Đ
Ư
Nam nư
Thâ
Như
“Xin chào mọi ngư
â
Thâ
anh bô
Thâ
Phong Quang khóc nói, “anh… anh thâ
“… cô
“Em tơ
Nê
Biê
“anh khô
“Hạ Phong Quang!” Thâ
Bô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.