Edit: Mina
Tàitoh u xe mỏfker i mệhgnm t, sau khi vềdtvc đbatq ếtuuk n Bắitoh c Kinh, bọhpgg n họhpgg nghỉruek ngơrwxf i ởoopq nhàitoh nửtdcb a ngàitoh y.
Hôdtvc m sau, Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c phảifku i dậdfxb y sớkxok m đbatq i côdtvc ng ty, hỏfker i Hạzzot Mộqobk c cóuosj đbatq i cùshyl ng khôdtvc ng.
Hạzzot Mộqobk c lắitoh c đbatq ầueci u: “Đvjaa ếtuuk n nhiềdtvc u khôdtvc ng tốztzj t, lạzzot i còztzj n làitoh m anh trễpsbi nảifku i côdtvc ng việhgnm c.”
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c thấbatq y bìvoqn nh thưfktt ờuuls ng: “Khôdtvc ng phảifku i em đbatq ang chuẩrqkw n bịqgfh cho bàitoh i thi phiêbbph n dịqgfh ch sao? Văhpgg n phòztzj ng củmoib a anh cóuosj rấbatq t nhiềdtvc u tạzzot p chíccnn bárume o ảifku nh vềdtvc phưfktt ơrwxf ng diệhgnm n nàitoh y, bárume o chíccnn kinh tếtuuk tàitoh i chíccnn nh mấbatq y thárume ng gầueci n đbatq ânnks y cũglys ng đbatq ểoebr trêbbph n tủmoib sárume ch, cóuosj lẽxxdz sẽxxdz giúdfxb p íccnn ch đbatq ưfktt ợuwwf c cho em đbatq óuosj .”
“Vậdfxb y em đbatq i cùshyl ng anh xem sao.”
Tớkxok i văhpgg n phòztzj ng, cảifku hai đbatq ềdtvc u bậdfxb n rộqobk n, khôdtvc ng làitoh m phiềdtvc n lẫoopq n nhau.
Hạzzot Mộqobk c xem tưfktt liệhgnm u, Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c kiểoebr m tra từuuls ng bưfktt u kiệhgnm n chấbatq t đbatq ốztzj ng mấbatq y ngàitoh y nay.
Xửtdcb lýivla côdtvc ng việhgnm c gầueci n nhưfktt đbatq ãpiva xong, Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c chuẩrqkw n bịqgfh gọhpgg i đbatq iệhgnm n thoạzzot i cho Thẩrqkw m Lăhpgg ng, tặbatq ng Thẩrqkw m Lăhpgg ng chúdfxb t đbatq ặbatq c sảifku n mang từuuls quêbbph Hạzzot Mộqobk c vềdtvc , anh liếtuuk c nhìvoqn n phíccnn a Hạzzot Mộqobk c, côdtvc đbatq ang nhỏfker giọhpgg ng phiêbbph n dịqgfh ch.
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c cầueci m di đbatq ọhpgg ng đbatq i ra ngoàitoh i văhpgg n phòztzj ng.
Đvjaa iệhgnm n thoạzzot i vang lêbbph n mấbatq y chụgoeo c giânnks y Thẩrqkw m Lăhpgg ng mớkxok i nghe márume y, bêbbph n kia rấbatq t yêbbph n tĩcazq nh, “Cậdfxb u vui đbatq ếtuuk n quêbbph n cảifku trờuuls i đbatq ấbatq t rồdfxb i chứbxyd ?”
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c: “Trởoopq vềdtvc rồdfxb i.”
Thẩrqkw m Lăhpgg ng ngóuosj nhìvoqn n Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng ngồdfxb i bêbbph n cạzzot nh, cưfktt ờuuls i nóuosj i: “Còztzj n tưfktt ởoopq ng phảifku i đbatq ợuwwf i cậdfxb u ăhpgg n tếtuuk t xong mớkxok i vềdtvc , thếtuuk nàitoh o, bốztzj mẹsdtc vợuwwf hàitoh i lòztzj ng vềdtvc cậdfxb u chứbxyd ?”
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c chânnks m đbatq iếtuuk u thuốztzj c, “Anh nóuosj i xem?”
Thẩrqkw m Lăhpgg ng ha ha cưfktt ờuuls i: “Hàitoh i lòztzj ng làitoh đbatq ưfktt ợuwwf c.” Khôdtvc ng dấbatq u vếtuuk t liếtuuk c nhìvoqn n Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng, Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng nghiêbbph m túdfxb c chăhpgg m chúdfxb xem văhpgg n kiệhgnm n, khôdtvc ng biếtuuk t cóuosj xem vàitoh o hay khôdtvc ng.
Trong đbatq iệhgnm n thoạzzot i giọhpgg ng củmoib a Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c truyềdtvc n đbatq ếtuuk n: “Anh đbatq ang ởoopq đbatq ânnks u?”
Thẩrqkw m Lăhpgg ng hỏfker i anh: “Cóuosj chuyệhgnm n gìvoqn ?”
“Khôdtvc ng cóuosj chuyệhgnm n gìvoqn quan trọhpgg ng, mang vềdtvc cho anh chúdfxb t đbatq ặbatq c sảifku n, đbatq ang ởoopq đbatq ânnks u, tôdtvc i qua đbatq ưfktt a cho anh.”
“Ởbbph New York.”
“… Thẩrqkw m Lăhpgg ng, anh khôdtvc ng muốztzj n lấbatq y quàitoh đbatq údfxb ng khôdtvc ng?”
“Khôdtvc ng lừuuls a cậdfxb u, đbatq ang ởoopq New York thậdfxb t, đbatq i cùshyl ng Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng qua tìvoqn m anh họhpgg tôdtvc i vìvoqn chuyệhgnm n IPO củmoib a côdtvc ng ty bấbatq t đbatq ộqobk ng sảifku n.”
“Khi nàitoh o trởoopq vềdtvc ?”
“Chắitoh c tốztzj i ngàitoh y kia vềdtvc đbatq ếtuuk n Bắitoh c Kinh.”
“Đvjaa ưfktt ợuwwf c, chờuuls anh vềdtvc lạzzot i nóuosj i.”
Kếtuuk t thúdfxb c cuộqobk c tròztzj chuyệhgnm n, Thẩrqkw m Lăhpgg ng nérwxf m đbatq iệhgnm n thoạzzot i lêbbph n bàitoh n tràitoh , nhìvoqn n vềdtvc phíccnn a Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng, Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng cảifku m nhậdfxb n đbatq ưfktt ợuwwf c árume nh mắitoh t chếtuuk nhạzzot o nhưfktt ng anh vẫoopq n khôdtvc ng ngẩrqkw ng đbatq ầueci u.
Thẩrqkw m Lăhpgg ng nhưfktt cóuosj suy tưfktt vàitoh i giânnks y, giảifku bộqobk thờuuls ơrwxf hỏfker i: “Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c vừuuls a gọhpgg i đbatq ếtuuk n, cậdfxb u ấbatq y trởoopq vềdtvc Bắitoh c Kinh rồdfxb i, hìvoqn nh nhưfktt lầueci n nàitoh y vềdtvc quêbbph củmoib a Hạzzot Mộqobk c khôdtvc ng tệhgnm lắitoh m, bốztzj mẹsdtc Hạzzot Mộqobk c đbatq ềdtvc u chấbatq p nhậdfxb n cậdfxb u ấbatq y rồdfxb i.”
Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng khôdtvc ng lêbbph n tiếtuuk ng.
Thẩrqkw m Lăhpgg ng dựbsne a vàitoh o sofa, duỗuwwf i duỗuwwf i ngưfktt ờuuls i: “Đvjaa oárume n chừuuls ng sắitoh p đbatq ưfktt ợuwwf c ăhpgg n kẹsdtc o cưfktt ớkxok i củmoib a bọhpgg n họhpgg rồdfxb i.”
Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng ngưfktt ớkxok c mắitoh t: “Anh thiếtuuk u kẹsdtc o đbatq ểoebr ăhpgg n àitoh ?”
Thẩrqkw m Lăhpgg ng: “……”
Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng uốztzj ng nửtdcb a ly nưfktt ớkxok c, bìvoqn nh tĩcazq nh lạzzot i, yêbbph n lặbatq ng tiếtuuk p tụgoeo c xem văhpgg n kiệhgnm n.
Thẩrqkw m Lăhpgg ng nhìvoqn n đbatq ồdfxb ng hồdfxb đbatq eo tay, đbatq ãpiva rấbatq t muộqobk n, anh chuẩrqkw n bịqgfh vềdtvc phòztzj ng củmoib a mìvoqn nh, “Cậdfxb u thấbatq y vẫoopq n còztzj n sớkxok m àitoh ?” Anh hỏfker i Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng.
“Ừjqdp m.”
Tậdfxb p đbatq oàitoh n Viễpsbi n Đvjaa ôdtvc ng vàitoh tậdfxb p đbatq oàitoh n Tiêbbph u Hoa cạzzot nh tranh đbatq ãpiva tớkxok i thờuuls i khắitoh c quan trọhpgg ng nhấbatq t.
Thẩrqkw m Lăhpgg ng nóuosj i: “Viễpsbi n Đvjaa ôdtvc ng cárume c cậdfxb u nắitoh m giữglys cổolij phầueci n củmoib a côdtvc ng ty khoa họhpgg c kỹcavr thuậdfxb t đbatq ãpiva nânnks ng lêbbph n hai mứbxyd c, cổolij phiếtuuk u củmoib a côdtvc ng ty khoa họhpgg c kỹcavr thuậdfxb t cũglys ng tăhpgg ng vọhpgg t, cậdfxb u còztzj n đbatq ịqgfh nh tiếtuuk p tụgoeo c?”
“Tiếtuuk p tụgoeo c.”
Thẩrqkw m Lăhpgg ng hơrwxf i gậdfxb t đbatq ầueci u, khôdtvc ng hỏfker i nhiềdtvc u, nhắitoh c nhởoopq anh mộqobk t cânnks u: “Sárume ng sớkxok m ngàitoh y mai lêbbph n márume y bay.”
Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng: “Ừjqdp , 5 giờuuls rưfktt ỡjvpj i tôdtvc i đbatq ợuwwf i anh ởoopq dưfktt ớkxok i đbatq ạzzot i sảifku nh khárume ch sạzzot n.”
Thẩrqkw m Lăhpgg ng đbatq ứbxyd ng dậdfxb y rờuuls i đbatq i.
Bắitoh c Kinh.
Thấbatq m thoárume t đbatq ếtuuk n giờuuls ăhpgg n trưfktt a.
Hạzzot Mộqobk c hỏfker i Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c: “Muốztzj n ăhpgg n gìvoqn , hôdtvc m nay em mờuuls i.”
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c: “Em mờuuls i?”
Hạzzot Mộqobk c gậdfxb t đbatq ầueci u: “Vânnks ng, lầueci n trưfktt ớkxok c em nóuosj i em đbatq ưfktt ợuwwf c phárume t tiềdtvc n lưfktt ơrwxf ng thựbsne c tậdfxb p đbatq óuosj , cho anh tùshyl y chọhpgg n trong mứbxyd c giárume hai trăhpgg m tệhgnm .” Nhưfktt ng sau đbatq óuosj côdtvc ăhpgg n ớkxok t cay uốztzj ng rưfktt ợuwwf u phảifku i nằsdtc m việhgnm n, rồdfxb i lạzzot i vềdtvc nhàitoh , việhgnm c nàitoh y bịqgfh trìvoqn hoãpiva n mãpiva i.
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c cốztzj ýivla trêbbph u côdtvc : “Lầueci n trưfktt ớkxok c em nóuosj i cho anh tùshyl y chọhpgg n trong vòztzj ng hai ngàitoh n màitoh ? Sao bânnks y giờuuls lạzzot i chỉruek cho anh tiêbbph u mỗuwwf i hai trăhpgg m thôdtvc i?”
Hạzzot Mộqobk c nghĩcazq nghĩcazq : “Lầueci n trưfktt ớkxok c lỡjvpj miệhgnm ng, nóuosj i nhầueci m.”
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c: “…..”
Hạzzot Mộqobk c cưfktt ờuuls i.
“Chúdfxb ng ta đbatq ếtuuk n nhàitoh hàitoh ng luôdtvc n đbatq i, lárume t nữglys a thểoebr nàitoh o cũglys ng đbatq ôdtvc ng.” Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c cầueci m lấbatq y di đbatq ộqobk ng, nắitoh m tay côdtvc xuốztzj ng lầueci u.
Vàitoh o thang márume y, Hạzzot Mộqobk c chợuwwf t nhớkxok : “Anh mang đbatq ặbatq c sảifku n vềdtvc cho Thẩrqkw m Lăhpgg ng, lúdfxb c nàitoh o thìvoqn đbatq ưfktt a cho anh ấbatq y?”
“Mấbatq y ngàitoh y nay Thẩrqkw m Lăhpgg ng khôdtvc ng ởoopq Bắitoh c Kinh, qua New York vớkxok i Nhậdfxb m Ngạzzot n Đvjaa ôdtvc ng, phảifku i đbatq ếtuuk n ngàitoh y kia mớkxok i vềdtvc .”
Hạzzot Mộqobk c gậdfxb t đbatq ầueci u, chuyệhgnm n giữglys a mấbatq y ngưfktt ờuuls i đbatq àitoh n ôdtvc ng bọhpgg n họhpgg , côdtvc khôdtvc ng xen vàitoh o nhiềdtvc u.
Ôtvlf tôdtvc rờuuls i đbatq i tòztzj a cao ốztzj c Trung Thầueci n, Hạzzot Mộqobk c suy nghĩcazq , nóuosj i vớkxok i Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c: “Hôdtvc m nay mờuuls i anh ăhpgg n móuosj n đbatq ắitoh t mộqobk t chúdfxb t, trong vòztzj ng ba trăhpgg m tệhgnm , tùshyl y anh chọhpgg n móuosj n.”
“Sao lạzzot i tăhpgg ng thêbbph m mộqobk t trăhpgg m rồdfxb i?”
“Đvjaa ộqobk t nhiêbbph n thấbatq y anh đbatq ẹsdtc p trai hơrwxf n.”
“……”
Tàitoh i xếtuuk ngồdfxb i phíccnn a trưfktt ớkxok c, Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c khôdtvc ng tiệhgnm n xửtdcb lýivla côdtvc .
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c chọhpgg n nhàitoh hàitoh ng móuosj n ăhpgg n thanh đbatq ạzzot m, buổolij i trưfktt a ngưfktt ờuuls i đbatq ếtuuk n đbatq ânnks y ăhpgg n khôdtvc ng nhiềdtvc u lắitoh m, bọhpgg n họhpgg tìvoqn m chỗuwwf ngồdfxb i yêbbph n tĩcazq nh vắitoh ng vẻglvw .
Hạzzot Mộqobk c quen ngồdfxb i song song Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c, lúdfxb c chờuuls đbatq ồdfxb ăhpgg n, côdtvc dựbsne a vàitoh o sofa, gárume c hai chânnks n lêbbph n đbatq ùshyl i Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c, “Ôtvlf ng xãpiva .”
“Làitoh m sao?” Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c biếtuuk t mỗuwwf i lầueci n côdtvc gọhpgg i anh làitoh ôdtvc ng xãpiva thìvoqn cơrwxf bảifku n khôdtvc ng phảifku i chuyệhgnm n tốztzj t đbatq ẹsdtc p.
“Chânnks n em đbatq au.”
“Chúdfxb ng ta đbatq údfxb ng làitoh vợuwwf chồdfxb ng, vừuuls a vặbatq n tay anh đbatq au.” Cóuosj nghĩcazq a, anh khôdtvc ng thểoebr márume t – xa cho côdtvc .
Hạzzot Mộqobk c: “……” Bấbatq t mãpiva n trừuuls ng anh.
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c nghiêbbph ng ngưfktt ờuuls i, cúdfxb i đbatq ầueci u hôdtvc n lêbbph n môdtvc i côdtvc .
Ởbbph đbatq ânnks y nhiềdtvc u ngưfktt ờuuls i, lốztzj i đbatq i nhỏfker bêbbph n cạzzot nh thỉruek nh thoảifku ng cóuosj ngưfktt ờuuls i qua lạzzot i, bọhpgg n họhpgg hôdtvc n nhưfktt chuồdfxb n chuồdfxb n đbatq ậdfxb u trêbbph n mặbatq t nưfktt ớkxok c rồdfxb i tárume ch ra.
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c vỗuwwf vỗuwwf côdtvc : “Ngồdfxb i hẳzmho n hoi.”
Hạzzot Mộqobk c hạzzot chânnks n xuốztzj ng, kérwxf o tay anh bắitoh t đbatq ầueci u xoa xoa, Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c đbatq ang đbatq ịqgfh nh cảifku m đbatq ộqobk ng mộqobk t chúdfxb t, kếtuuk t quảifku côdtvc mởoopq miệhgnm ng: “Tay anh khôdtvc ng đbatq au nữglys a thìvoqn phảifku i đbatq ấbatq m chânnks n cho em đbatq óuosj .”
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c: “……”
Hai ngưfktt ờuuls i khôdtvc ng tiếtuuk p tụgoeo c đbatq ấbatq u võypfx mồdfxb m, anh lẳzmho ng lặbatq ng nhìvoqn n côdtvc toàitoh n tânnks m chăhpgg m chúdfxb xoa bóuosj p tay cho anh.
Hạzzot Mộqobk c nghiêbbph ng mặbatq t, nhưfktt cóuosj suy tưfktt nhìvoqn n anh, nghĩcazq đbatq ếtuuk n vừuuls a rồdfxb i đbatq i qua phòztzj ng khárume ch, côdtvc lạzzot i nhìvoqn n thấbatq y mấbatq y bứbxyd c tranh sơrwxf n dầueci u lấbatq y chủmoib đbatq ềdtvc bốztzj n mùshyl a kia.
Lúdfxb c côdtvc vớkxok i anh còztzj n chưfktt a ởoopq bêbbph n nhau, anh hẹsdtc n côdtvc đbatq i xem triểoebr n lãpiva m tranh, đbatq óuosj làitoh lầueci n đbatq ầueci u tiêbbph n côdtvc tớkxok i buổolij i triểoebr n lãpiva m tranh, lạzzot i còztzj n cao cấbatq p nhưfktt vậdfxb y.
Cũglys ng làitoh lầueci n đbatq ầueci u tiêbbph n nghiêbbph m túdfxb c thưfktt ởoopq ng thứbxyd c nhữglys ng bứbxyd c tranh sơrwxf n dầueci u màitoh côdtvc xem khôdtvc ng hiểoebr u lắitoh m, anh cựbsne c kỳcazq cóuosj kiêbbph n nhẫoopq n, mỗuwwf i mộqobk t bứbxyd c tranh, anh đbatq ềdtvc u nóuosj i ra cárume i nhìvoqn n củmoib a mìvoqn nh cho côdtvc nghe.
Sau lạzzot i, nhìvoqn n thấbatq y mộqobk t bứbxyd c vẽxxdz , (mùshyl a) Thu.
Bứbxyd c tranh nghệhgnm thuậdfxb t đbatq ẹsdtc p đbatq ếtuuk n nỗuwwf i khôdtvc ng thểoebr hìvoqn nh dung, lay đbatq ộqobk ng lòztzj ng ngưfktt ờuuls i.
Lúdfxb c ấbatq y côdtvc vôdtvc ýivla nóuosj i cânnks u, nóuosj i khôdtvc ng biếtuuk t nếtuuk u họhpgg a sĩcazq nàitoh y lấbatq y chủmoib đbatq ềdtvc (mùshyl a) hạzzot vẽxxdz thìvoqn sẽxxdz biểoebr u đbatq ạzzot t nhưfktt thếtuuk nàitoh o, chắitoh c cũglys ng khôdtvc ng giốztzj ng cárume ch biểoebr u đbatq ạzzot t củmoib a ngưfktt ờuuls i bìvoqn nh thưfktt ờuuls ng.
Côdtvc chỉruek thuậdfxb n miệhgnm ng nóuosj i.
Sau đbatq óuosj hôdtvc m nay đbatq ưfktt ợuwwf c nhìvoqn n thấbatq y.
“Cóuosj suy nghĩcazq gìvoqn ?” Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c hỏfker i côdtvc .
Hạzzot Mộqobk c nóuosj i: “Em nhìvoqn n thấbatq y bứbxyd c họhpgg a trong phòztzj ng tiếtuuk p khárume ch, cárume i lầueci n Tiêbbph u Tiêbbph u ởoopq văhpgg n phòztzj ng củmoib a anh, em đbatq ãpiva nhìvoqn n thấbatq y rồdfxb i, đbatq ẹsdtc p hơrwxf n cảifku bứbxyd c ‘Thu’.”
Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c sửtdcb ng sốztzj t, ngay sau đbatq óuosj nóuosj i: “Ừjqdp , thếtuuk nêbbph n mớkxok i treo trong phòztzj ng tiếtuuk p khárume ch.” Anh ởoopq côdtvc ng ty ngoạzzot i trừuuls thờuuls i gian ởoopq trong văhpgg n phòztzj ng thìvoqn chíccnn nh làitoh trong phòztzj ng tiếtuuk p khárume ch.
Mấbatq y bứbxyd c họhpgg a kia anh đbatq ãpiva hẹsdtc n anh bạzzot n họhpgg a sĩcazq từuuls lânnks u, ngưfktt ờuuls i bạzzot n đbatq óuosj nóuosj i vẽxxdz tranh cũglys ng cầueci n phảifku i cóuosj linh cảifku m.
Thếtuuk làitoh kérwxf o dàitoh i tớkxok i dạzzot o gầueci n đbatq ânnks y mớkxok i hoàitoh n thiệhgnm n bốztzj n mùshyl a.
Còztzj n nóuosj i bứbxyd c ‘Hạzzot ’ kia anh ta phảifku i mấbatq t hơrwxf n nửtdcb a năhpgg m mớkxok i xong.
Hai ngàitoh y trưfktt ớkxok c anh mớkxok i treo trong phòztzj ng tiếtuuk p khárume ch, muốztzj n cho côdtvc mộqobk t bấbatq t ngờuuls , kếtuuk t quảifku tựbsne côdtvc thấbatq y trưfktt ớkxok c.
Hạzzot Mộqobk c nóuosj i: “Thờuuls i gian vẽxxdz tranh làitoh ngàitoh y chúdfxb ng ta xárume c đbatq ịqgfh nh quan hệhgnm , đbatq ânnks y làitoh trùshyl ng hợuwwf p sao?” Côdtvc nghiêbbph ng đbatq ầueci u, nhìvoqn n biểoebr u cảifku m trêbbph n mặbatq t anh.
Sắitoh c mặbatq t Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c nhưfktt thưfktt ờuuls ng: “Cho phérwxf p em tựbsne luyếtuuk n nhiềdtvc u hơrwxf n mộqobk t chúdfxb t!”
Hạzzot Mộqobk c cưfktt ờuuls i, sárume t lạzzot i gầueci n hôdtvc n anh mộqobk t cárume i: “Cảifku m ơrwxf n tiểoebr u cẩrqkw u lưfktt ơrwxf ng củmoib a em.”
“Nhậdfxb m Sơrwxf , cậdfxb u muốztzj n ăhpgg n móuosj n gìvoqn ?” Hứbxyd a Mạzzot n hỏfker i Nhậdfxb m Sơrwxf .
Nhậdfxb m Sơrwxf ngẩrqkw n ngưfktt ờuuls i nhìvoqn n chằsdtc m chằsdtc m tárume ch tràitoh trưfktt ớkxok c mặbatq t, Hứbxyd a Mạzzot n nóuosj i gìvoqn đbatq óuosj , cậdfxb u lạzzot i khôdtvc ng nghe lọhpgg t mộqobk t chữglys nàitoh o, toàitoh n bộqobk đbatq ầueci u óuosj c đbatq ềdtvc u rốztzj i loạzzot n.
Hứbxyd a Mạzzot n thởoopq dàitoh i thậdfxb t sânnks u, côdtvc bấbatq t giárume c liếtuuk c đbatq uôdtvc i mắitoh t nhìvoqn n cárume i bàitoh n trong góuosj c, árume nh đbatq èueci n nhàitoh hàitoh ng mờuuls mờuuls , nhưfktt ng vẫoopq n nhậdfxb n ra đbatq ưfktt ợuwwf c ngưfktt ờuuls i ngồdfxb i ởoopq đbatq ằsdtc ng kia làitoh ai.
Vừuuls a rồdfxb i lúdfxb c côdtvc vàitoh Nhậdfxb m Sơrwxf tiếtuuk n vàitoh o liềdtvc n nhìvoqn n thấbatq y mộqobk t màitoh n hôdtvc n môdtvc i củmoib a hai ngưfktt ờuuls i họhpgg .
Khôdtvc ng nghĩcazq tớkxok i Hạzzot Mộqobk c vớkxok i Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c lạzzot i ởoopq bêbbph n nhau, bọhpgg n họhpgg thânnks n mậdfxb t khôdtvc ng khárume c nhữglys ng cặbatq p đbatq ôdtvc i bìvoqn nh thưfktt ờuuls ng.
Nhânnks n viêbbph n phụgoeo c vụgoeo đbatq i qua, hỏfker i bọhpgg n họhpgg muốztzj n gọhpgg i móuosj n gìvoqn .
Nhậdfxb m Sơrwxf hoàitoh n hồdfxb n, đbatq ộqobk t nhiêbbph n bậdfxb t dậdfxb y nóuosj i mộqobk t tiếtuuk ng xin lỗuwwf i vớkxok i nhânnks n viêbbph n phụgoeo c vụgoeo , lạzzot i nóuosj i vớkxok i Hứbxyd a Mạzzot n: “Chúdfxb ng ta đbatq i thôdtvc i.” Nóuosj i xong, quay đbatq ầueci u rờuuls i đbatq i.
“Nhậdfxb m Sơrwxf .” Hứbxyd a Mạzzot n nhỏfker giọhpgg ng gọhpgg i, cậdfxb u cũglys ng khôdtvc ng quay đbatq ầueci u lạzzot i, côdtvc vộqobk i vàitoh ng đbatq ứbxyd ng dậdfxb y đbatq uổolij i theo.
Nhậdfxb m Sơrwxf đbatq i quárume nhanh, Hứbxyd a Mạzzot n đbatq uổolij i ra tớkxok i bêbbph n ngoàitoh i nhàitoh hàitoh ng, thởoopq hồdfxb ng hộqobk c, “Nhậdfxb m Sơrwxf , cậdfxb u chờuuls tôdtvc i mộqobk t chúdfxb t!”
Mãpiva i mớkxok i đbatq uổolij i kịqgfh p, côdtvc túdfxb m chặbatq t cậdfxb u: “Cậdfxb u bìvoqn nh tĩcazq nh đbatq ãpiva .”
“Tôdtvc i khôdtvc ng mấbatq t bìvoqn nh tĩcazq nh.” Trong lòztzj ng Nhậdfxb m Sơrwxf nhóuosj i đbatq au, cậdfxb u nghĩcazq tớkxok i buổolij i tốztzj i hôdtvc m thổolij lộqobk vớkxok i Hạzzot Mộqobk c, Hạzzot Mộqobk c nóuosj i côdtvc khi tìvoqn m bạzzot n trai đbatq iềdtvc u đbatq ầueci u tiêbbph n làitoh phảifku i xem anh ta cóuosj phảifku i ngưfktt ờuuls i cóuosj quyềdtvc n cóuosj thếtuuk hay khôdtvc ng, còztzj n lạzzot i nhữglys ng thứbxyd khárume c khôdtvc ng làitoh vấbatq n đbatq ềdtvc .
Cho nêbbph n côdtvc tìvoqn m Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c?
Nhưfktt ng Kỷccnn gia… Sao côdtvc gảifku vàitoh o đbatq ưfktt ợuwwf c chứbxyd ?
“Nhậdfxb m Sơrwxf , nếtuuk u cậdfxb u nóuosj i cậdfxb u bìvoqn nh tĩcazq nh, thếtuuk tạzzot i sao khôdtvc ng thửtdcb đbatq ốztzj i mặbatq t?” Hứbxyd a Mạzzot n thởoopq hắitoh t, “Nhưfktt hiệhgnm n giờuuls đbatq ếtuuk n cảifku bữglys a cơrwxf m cậdfxb u cũglys ng khôdtvc ng dárume m ngồdfxb i xuốztzj ng ăhpgg n.”
Nhậdfxb m Sơrwxf nóuosj i: “Khôdtvc ng phảifku i tôdtvc i khôdtvc ng dárume m, nếtuuk u Hạzzot Mộqobk c khôdtvc ng muốztzj n côdtvc ng khai côdtvc ấbatq y yêbbph u đbatq ưfktt ơrwxf ng, vậdfxb y chúdfxb ng ta khôdtvc ng cầueci n tăhpgg ng thêbbph m phiềdtvc n phứbxyd c cho côdtvc ấbatq y, làitoh m côdtvc ấbatq y gặbatq p khóuosj xửtdcb .”
Hứbxyd a Mạzzot n: “……”
Trong ngựbsne c buồdfxb n bựbsne c nóuosj i khôdtvc ng nêbbph n lờuuls i.
Bấbatq t kểoebr mọhpgg i lúdfxb c, cậdfxb u luôdtvc n đbatq ểoebr ýivla đbatq ếtuuk n tânnks m tìvoqn nh củmoib a Hạzzot Mộqobk c trưfktt ớkxok c tiêbbph n, cậdfxb u mãpiva i mãpiva i đbatq ặbatq t bảifku n thânnks n ởoopq vịqgfh tríccnn thứbxyd hai.
Nhậdfxb m Sơrwxf vẫoopq n đbatq ang đbatq ứbxyd ng dưfktt ớkxok i árume nh nắitoh ng mặbatq t trờuuls i, trárume n đbatq ổolij mồdfxb hôdtvc i, cậdfxb u hòztzj a hoãpiva n cảifku m xúdfxb c, nóuosj i xin lỗuwwf i Hứbxyd a Mạzzot n, bảifku o côdtvc tìvoqn m mộqobk t quárume n ăhpgg n cơrwxf m.
“Cậdfxb u thìvoqn sao?” Hứbxyd a Mạzzot n hỏfker i cậdfxb u.
Thờuuls i tiếtuuk t oi nóuosj ng, côdtvc bậdfxb t ôdtvc , che cho Nhậdfxb m Sơrwxf mộqobk t chúdfxb t.
Nhậdfxb m Sơrwxf đbatq ẩrqkw y ôdtvc lạzzot i: “Da tôdtvc i dàitoh y, khôdtvc ng sợuwwf phơrwxf i nắitoh ng.”
Cậdfxb u nóuosj i: “Tôdtvc i vềdtvc nhàitoh đbatq ânnks y, tựbsne cậdfxb u tìvoqn m quárume n ăhpgg n cơrwxf m đbatq i.”
Hứbxyd a Mạzzot n sợuwwf cảifku m xúdfxb c củmoib a cậdfxb u khôdtvc ng ổolij n đbatq ịqgfh nh, lárume i xe khôdtvc ng an toàitoh n, muốztzj n đbatq ưfktt a cậdfxb u vềdtvc .
Nhậdfxb m Sơrwxf lắitoh c đbatq ầueci u: “Khôdtvc ng sao, tôdtvc i biếtuuk t bảifku n thânnks n đbatq ang làitoh m gìvoqn , mấbatq y ngàitoh y tớkxok i còztzj n phảifku i đbatq i côdtvc ng tárume c, lầueci n nàitoh y đbatq ếtuuk n nưfktt ớkxok c Anh cóuosj khảifku năhpgg ng vàitoh i thárume ng cũglys ng chưfktt a vềdtvc đbatq ưfktt ợuwwf c, tiệhgnm n thểoebr buổolij i chiềdtvc u rảifku nh đbatq i qua thăhpgg m ôdtvc ng nộqobk i.”
Hứbxyd a Mạzzot n khựbsne ng lạzzot i: “Chẳzmho ng phảifku i cậdfxb u nóuosj i vềdtvc rồdfxb i khôdtvc ng cầueci n sang đbatq óuosj nữglys a sao?”
Nhậdfxb m Sơrwxf : “Chúdfxb Ba nóuosj i côdtvc ng việhgnm c bêbbph n đbatq óuosj khárume nhiềdtvc u, cóuosj lẽxxdz vẫoopq n phảifku i qua đbatq óuosj tiếtuuk p, ngàitoh y kia chúdfxb Ba trởoopq vềdtvc , gặbatq p mặbatq t chúdfxb ấbatq y mớkxok i xárume c đbatq ịqgfh nh cóuosj phảifku i đbatq i hay khôdtvc ng.”
Nghĩcazq đbatq ếtuuk n ngàitoh y kia, cậdfxb u sẽxxdz đbatq ưfktt ợuwwf c đbatq ếtuuk n quárume n bar uốztzj ng rưfktt ợuwwf u.
Đvjaa ưfktt ợuwwf c uốztzj ng đbatq ếtuuk n say mèueci m.
Nhậdfxb m Sơrwxf thu hồdfxb i suy nghĩcazq , nhìvoqn n Hứbxyd a Mạzzot n: “Tôdtvc i vềdtvc đbatq ânnks y, cậdfxb u tìvoqn m quárume n nàitoh o đbatq óuosj ăhpgg n đbatq i, bânnks y giờuuls tôdtvc i cũglys ng khôdtvc ng thấbatq y đbatq óuosj i.”
Hứbxyd a Mạzzot n thậdfxb t sựbsne khôdtvc ng khuyêbbph n đbatq ưfktt ợuwwf c, biếtuuk t tíccnn nh cárume ch cậdfxb u bưfktt ớkxok ng bỉruek nh, dặbatq n dòztzj cậdfxb u đbatq i đbatq ưfktt ờuuls ng cẩrqkw n thậdfxb n.
Nhậdfxb m Sơrwxf đbatq i đbatq ếtuuk n bãpiva i đbatq ỗuwwf xe ngoàitoh i trờuuls i, mớkxok i vàitoh i chụgoeo c phúdfxb t xe ôdtvc – tôdtvc đbatq ãpiva bịqgfh phơrwxf i nắitoh ng nóuosj ng ran, bậdfxb t đbatq iềdtvc u hòztzj a, ngồdfxb i vàitoh o trong cảifku m nhậdfxb n gióuosj lạzzot nh rérwxf t căhpgg m căhpgg m.
Mộqobk t màitoh n thânnks n mậdfxb t giữglys a Hạzzot Mộqobk c vàitoh Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c vẫoopq n luôdtvc n hiểoebr n hiệhgnm n rõypfx ràitoh ng trong đbatq ầueci u.
Cậdfxb u hy vọhpgg ng côdtvc hạzzot nh phúdfxb c.
Nhưfktt ng gia đbatq ìvoqn nh củmoib a Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c nhưfktt vậdfxb y, đbatq ếtuuk n cùshyl ng côdtvc vớkxok i Kỷccnn Tiệhgnm n Bắitoh c cóuosj thểoebr đbatq i xa đbatq ưfktt ợuwwf c tớkxok i đbatq ânnks u?
Cậdfxb u thởoopq dàitoh i thưfktt ờuuls n thưfktt ợuwwf t.
Tìvoqn nh yêbbph u tuổolij i hai mưfktt ơrwxf i, trong cárume i ngàitoh y hèueci nàitoh y, bịqgfh phơrwxf i chárume y, thưfktt ơrwxf ng tíccnn ch đbatq ầueci y mìvoqn nh.
Vàitoh rồdfxb i khắitoh c cốztzj t ghi tânnks m.
• 01/08/2019 •
Tà
Hô
Hạ
Kỷ
“Vậ
Tớ
Hạ
Xử
Kỷ
Đ
Kỷ
Thẩ
Kỷ
Thẩ
Trong đ
Thẩ
“Khô
“Ở
“… Thẩ
“Khô
“Khi nà
“Chắ
“Đ
Kế
Thẩ
Nhậ
Thẩ
Nhậ
Thẩ
Nhậ
Thẩ
“Ừ
Tậ
Thẩ
“Tiế
Thẩ
Nhậ
Thẩ
Bắ
Thấ
Hạ
Kỷ
Hạ
Kỷ
Hạ
Kỷ
Hạ
“Chú
Và
“Mấ
Hạ
Ô
“Sao lạ
“Đ
“……”
Tà
Kỷ
Hạ
“Là
“Châ
“Chú
Hạ
Kỷ
Ở
Kỷ
Hạ
Kỷ
Hai ngư
Hạ
Lú
Cũ
Sau lạ
Bứ
Lú
Cô
Sau đ
“Có
Hạ
Kỷ
Mấ
Thế
Cò
Hai ngà
Hạ
Sắ
Hạ
“Nhậ
Nhậ
Hứ
Vừ
Khô
Nhâ
Nhậ
“Nhậ
Nhậ
Mã
“Tô
Cho nê
Như
“Nhậ
Nhậ
Hứ
Trong ngự
Bấ
Nhậ
“Cậ
Thờ
Nhậ
Cậ
Hứ
Nhậ
Hứ
Nhậ
Nghĩ
Đ
Nhậ
Hứ
Nhậ
Mộ
Cậ
Như
Cậ
Tì
Và
• 01/08/2019 •
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.