Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 876 :

    trước sau   
Khi tiếzppgng chuôrneeng cửzppga kêfsbmu lêfsbmn, Tiểhimyu Thấekfbt giốakqing nhưpunffsbmn bay từfsbm trêfsbmn ghếzppg sopha lao ra cửzppga.

rneephglng tốakqic đybastrrd nhanh nhấekfbt đybashimy mởdzft cửzppga, nhìdbapn thấekfby Lụdrcic Sâlexqm đybasang đybasmmiyng, côrnee nghĩdbap lạmudji cảsdfn mộtrrdt đybasêfsbmm lo lắdzftng màzpnx trong mắdzftt dưpunfng dưpunfng lệucjj.

“Lụdrcic Sâlexqm...”

“Sao néjxirt mặtrrdt khókwuz coi vậohtby, đybasfsbmng nókwuzi làzpnx thứmmiyc trắdzftng đybasêfsbmm xem phim chứmmiy.” Lụdrcic Sâlexqm xoa xoa đybasdzftu Tiểhimyu Thấekfbt, “lầdzftn sau khôrneeng đybasưpunfzppgc thứmmiyc đybasêfsbmm biếzppgt chưpunfa?”.

kwuzi xong, Lụdrcic Sâlexqm đybasi vàzpnxo trong, Tiểhimyu Thấekfbt thấekfby Lụdrcic Sâlexqm khôrneeng thay déjxirp màzpnx đybasãefoa đybasi vàzpnxo, trong tâlexqm côrnee chợzppgt nghĩdbap, “chẳfsbmng nhẽayji khôrneeng đybaszynjnh ởdzft nhàzpnx sao?!”

Tiểhimyu Thấekfbt cókwuz mộtrrdt chúdtvwt khôrneeng yêfsbmn tâlexqm, nắdzftm chặtrrdt ádrcio củzynja Lụdrcic Sâlexqm đybasi vàzpnxo phòskedng khádrcich.


punfu Tuyềskedn ởdzft phòskedng khádrcich nhìdbapn thấekfby Lụdrcic Sâlexqm quay vềsked, thởdzft phàzpnxo nhẹgpvr nhõwjjdm.

rnee cuốakqii ngưpunfsbmui xuốakqing cầdzftm túdtvwi xádrcich lêfsbmn vàzpnx nhìdbapn Tiểhimyu Thấekfbt nókwuz, “Lụdrcic Sâlexqm quay1lạmudji rooif, hai ngưpunfsbmui nókwuzi chuyệucjjn đybasi, tôrneei đybasi trưpunfiimhc đybasâlexqy.”

Tiểhimyu Thấekfbt đybasưpunfơbdxgng nhiêfsbmn làzpnx muốakqin Lụdrcic Sâlexqm nókwuzi chuyệucjjn ngàzpnxy hôrneem qua.

kwuzrneezpnx ngưpunfsbmui ngoàzpnxi hai ngưpunfsbmui bọbujfn họbujfkwuzi chuyệucjjn đybasưpunfơbdxgng nhiêfsbmn sẽayji bấekfbt tiệucjjn, Lưpunfu Tuyềskedn đybasãefoa chủzynj đybastrrdng lùphgli vềsked, Tiểhimyu Thấekfbt trong lòskedng cókwuz chuyệucjjn, nêfsbmn côrneefyemng khôrneeng giữufbi lạmudji, Lưpunfu Tuyềskedn đybasi đybasếzppgn tủzynjdzft lốakqii ra vàzpnxo đybaslexqi lạmudji giàzpnxy củzynja bảsdfnn thâlexqn, sau khi mởdzft cửzppga, nhịzynjn khôrneeng đybasưpunfzppgc ngoảsdfnnh đybasdzftu lạmudji nókwuzi vớiimhi Tiểhimyu Thấekfbt, “Tiểhimyu Thấekfbt, cókwuz việucjjc cứmmiy gọbujfi đybasiệucjjn thoạmudji luôrneen cho tớiimh!”

“Ừgyzu!”

Cửzppga đybasókwuzng vàzpnxo, trong phòskedng khádrcich chỉfsqtskedn hai ngưpunfsbmui.

Khôrneeng khíafxnkwuz mộtrrdt chúdtvwt căsxtcng thẳfsbmng.

Trong tâlexqm Tiểhimyu Thấekfbt bịzynj hụdrcit hữufbing, côrneezpnx Lụdrcic Sâlexqm bêfsbmn nhau nhua thờsbmui gian lâlexqu nhưpunf vậohtby nhưpunfng chưpunfa bao giờsbmukwuz khôrneeng khíafxnsxtcng thẳfsbmng nhưpunf vậohtby. Mắdzftt nhìdbapn Lụdrcic Sâlexqm ngồefoai trêfsbmn ghếzppg sopha, côrneeafxnch lạmudji gầdzftn1Lụdrcic Sâlexqm vàzpnxphglng ngồefoai xuốakqing.

rnee giảsdfn vờsbmu nhưpunf khôrneeng cókwuz chuyệucjjn gìdbap xảsdfny ra, quay ra cưpunfsbmui vớiimhi Lụdrcic Sâlexqm, “anh đybasi côrneeng tádrcic mấekfby ngàzpnxy, cókwuz mệucjjt lắdzftm khôrneeng? Cókwuz muốakqin uốakqing nưpunfiimhc khôrneeng, em lấekfby nưpunfiimhc cho anh, côrneeng việucjjc củzynja anh giảsdfni quyếzppgt xong chưpunfa, nếzppgu côrneeng việucjjc đybasãefoa giảsdfni quyếzppgt xong thìdbaprneem nay đybasfsbmng đybasếzppgn côrneeng ty nữufbia, ởdzft nhàzpnx nghỉfsqt ngơbdxgi mộtrrdt hôrneem,...”

“Tiểhimyu Thấekfbt!” đybastrrdt nhiêfsbmn Lụdrcic Sâlexqm khôrneeng mộtrrdt chúdtvwt đybasdzftn đybaso ngắdzftt lờsbmui củzynja Tiểhimyu Thấekfbt, ádrcinh mắdzftt bìdbapnh tĩdbapnh nhìdbapn Tiểhimyu Thấekfbt, nhìdbapn thấekfby côrnee lo lắdzftng nắdzftm chặtrrdt vàzpnxo ghếzppg soha, gầdzftn nhưpunfafxnn thởdzft, trong tâlexqm Lụdrcic Sâlexqm rấekfbt buồefoan, nhưpunfng néjxirt mặtrrdt khôrneeng cókwuzdbap thay đybaslexqi, “đybasfsbmng bậohtbn nữufbia làzpnxm gìdbap!”

Tiểhimyu Thấekfbt cókwuz mộtrrdt cảsdfnm giádrcic bấekfbt an.

rneepunfsbmui nhạmudjt đybashimykwuza đybasi khôrneeng khíafxnsxtcng thẳfsbmng, “Lụdrcic Sâlexqm, sao vậohtby, hôrneem nay anh khôrneeng giốakqing mọbujfi hôrneem,5...”

“Em cókwuzdbap muốakqin hỏuljxi anh khôrneeng!”


Tiểhimyu Thấekfbt lắdzftc đybasdzftu liêfsbmn tụdrcic, “khôrneeng cókwuz, khôrneeng cókwuz!”

rnee đybasang cốakqijxir trádrcinh sựzpnx thậohtbt.

Lụdrcic Sâlexqm híafxnt mộtrrdt hơbdxgi thậohtbt sâlexqu, rồefoai lấekfby giấekfby trêfsbmn tay đybasưpunfa cho Tiểhimyu Thấekfbt, đybasfsbmng mởdzft mắdzftt, “Tiểhimyu Thấekfbt, chúdtvwng ta đybasếzppgn chấekfbm dứmmiyt đybasưpunfzppgc rồefoai!”.

Tiểhimyu Thấekfbt giốakqing nhưpunfbdxgi vàzpnxo bểhimysxtcng đybasádrci.

Ngay lậohtbp tứmmiyc trong mắdzftt côrnee đybasuljxfsbmn, theo lýakqi tríafxn nắdzftm lấekfby tay Lụdrcic Sâlexqm, “anh, anh vừfsbma nókwuzi gìdbap?”

“Anh nókwuzi...” Lụdrcic Sâlexqm nắdzftm chặtrrdt nắdzftm tay khôrneeng cho Tiểhimyu Thấekfbt nhìdbapn thấekfby, vàzpnx kiêfsbmn đybaszynjnh nókwuzi lạmudji mộtrrdt lầdzftn nữufbia, “anh nókwuzi, chúdtvwng ta đybasếzppgn đybasâlexqy chấekfbm dứmmiyt, chúdtvwng ta bêfsbmn nhau thờsbmui gian dàzpnxi nhưpunf vậohtby, anh thấekfby chúdtvwng ta khôrneeng hợzppgp!”.

Khôrneeng hợzppgp?!

Sao lạmudji khôrneeng hợzppgp!

Họbujfwjjdzpnxng chung sốakqing vớiimhi nhau rấekfbt hòskeda hợzppgp!

Tiểhimyu Thấekfbt nắdzftm chặtrrdt lấekfby Lụdrcic Sâlexqm nhấekfbt quyếzppgt khôrneeng chịzynju buôrneeng tay, “em khôrneeng tin, em2khôrneeng tin lờsbmui anh nókwuzi! Lụdrcic Sâlexqm, anh quay lạmudji đybasâlexqy, anh nhìdbapn vàzpnxo mắdzftt em!”

Lụdrcic Sâlexqm cốakqi gắdzftng kìdbapm néjxirn, trêfsbmn mặtrrdt khôrneeng néjxirt biểhimyu hiệucjjn quay lạmudji nhìdbapn côrnee.

“Nókwuzi cho em biếzppgt anh nókwuzi thậohtbt hay đybasùphgla... Lụdrcic Sâlexqm, hôrneem nay khôrneeng phảsdfni nàzpnxy cádrci thádrcing tưpunf, đybasfsbmng cókwuzkwuzi đybasùphgla vớiimhi em nhưpunf vậohtby...” mắdzftt Tiểhimyu Thấekfbt đybasuljx ngầdzftu nhìdbapn vàzpnxo mắdzftt Lụdrcic Sâlexqm, “hai chúdtvwng ta rõwjjdzpnxng rấekfbt vui vẻglmm, em khôrneeng nghĩdbap ra làzpnxkwuzdbap khôrneeng hợzppgp... hay làzpnx do em làzpnxm sai gìdbapzpnxm anh tứmmiyc giậohtbn, hay làzpnx do em díafxnnh lấekfby anh nhiềskedu quádrci, anh nókwuzi em biếzppgt anh khôrneeng thíafxnch em ởdzft đybasiểhimym gìdbap em sẽayji sửzppga! Em sẽayji sửzppga đybasưpunfzppgc khôrneeng?”

Tim Lụdrcic Sâlexqm nhưpunf ngàzpnxn mũfyemi kim đybasâlexqm vàzpnxo, nókwuz âlexqm thầdzftm cắdzftn xéjxir anh.


“Khôrneeng phảsdfni vấekfbn đybassked củzynja em, em rấekfbt tốakqit, do anh khôrneeng đybaszynj tốakqit!”

Tiểhimyu Thấekfbt liêfsbmn9tụdrcic lắdzftc đybasdzftu, côrnee ôrneem lấekfby Lụdrcic Sâlexqm, “khôrneeng, em khôrneeng tin, rõwjjdzpnxng trưpunfiimhc khi anh đybasi côrneeng tádrcic mọbujfi thứmmiy vẫmudjn ổlexqn, sao chỉfsqt trong thờsbmui gian ngắdzftn nhưpunf vậohtby mọbujfi việucjjc đybasãefoa thàzpnxnh nhưpunf vậohtby, em khôrneeng tin... Lụdrcic Sâlexqm, anh đybasfsbmng nókwuzi, em xin anh, anh đybasfsbmng nókwuzi nữufbia, khôrneeng cầdzftn biếzppgt anh nókwuzi gìdbap em cũfyemng khôrneeng tin, anh vẫmudjn luôrneen yêfsbmu em, em cảsdfnm nhậohtbn đybasưpunfzppgc đybasiềskedu đybasókwuz...”

Khi ôrneem Lụdrcic Sâlexqm, đybastrrdt nhiêfsbmn gửzppgi thấekfby trêfsbmn ngưpunfsbmui anh cókwuz mộtrrdt mùphgli hưpunfơbdxgng nhẹgpvr.

phgli hưpunfơbdxgng nàzpnxy khôrneeng phảsdfni làzpnxphgli nưpunfiimhc hoa củzynja anh, đybasâlexqy làzpnxphgli nưpunfiimhc hoa củzynja phụdrci nữufbi!

Tiểhimyu Thấekfbt nhưpunfbdxgi xuốakqing vựzpnxc thẳfsbmm.

Áskednh mắdzftt côrnee từfsbmng hàzpnxng từfsbmng hàzpnxng lệucjjbdxgi, “Sao lạmudji vậohtby... sao chúdtvwng ta lạmudji trởdzftfsbmn nhưpunf vậohtby...”

“Xin lỗkwuzi, Tiểhimyu Thấekfbt!”

Tiểhimyu Thấekfbt từfsbm từfsbm xa ra khỏuljxi Lụdrcic Sâlexqm, côrnee ngửzppgng đybasdzftu, nhìdbapn vàzpnxo mắdzftt anh1, “nókwuzi cho em biếzppgt... hôrneem qua anh đybasi đybasâlexqu?”

Tiểhimyu Thấekfbt hỏuljxi gìdbap Lụdrcic Sâlexqm, anh sẽayji đybasskedu trảsdfn lờsbmui, “quádrcin Bar!”

“Cùphglng ai?”

“Triệucjju Đczqsìdbapnh Đczqsìdbapnh!”

Toàzpnxn thâlexqn Tiểhimyu Thấekfbt bỗkwuzng dưpunfng run lêfsbmn, nưpunfiimhc mắdzftt chảsdfny dòskedng dòskedng, dưpunfsbmung nhưpunf nghẹgpvrt thởdzft, tiếzppgp tụdrcic hỏuljxi, “thếzppg chuyệucjjn gìdbap đybasãefoa xảsdfny ra giữufbia hai ngưpunfsbmui?”

Lụdrcic Sâlexqm nhìdbapn mắdzftt Tiểhimyu Thấekfbt, “Tiểhimyu Thấekfbt, em nghĩdbap mộtrrdt nam mộtrrdt nữufbidzft trong khádrcich sạmudjn cảsdfn đybasêfsbmm thìdbapkwuz thểhimyzpnxm gìdbap?”


Tim Tiểhimyu Thấekfbt hoàzpnxn toàzpnxn lạmudjnh giádrci.

rnee ôrneem mặtrrdt, vai khôrneeng ngừfsbmng run rẩphgly, khókwuzc khôrneeng lêfsbmn tiếzppgng, nhìdbapn rõwjjd từfsbm chỗkwuz khâlexqu tay côrneekwuz vếzppgt thưpunfơbdxgng đybasang chảsdfny mádrciu.

Vếzppgt thưpunfơbdxgng củzynja côrnee chỉfsqt cầdzftn dùphglng mắdzftt cũfyemng cókwuz thểhimy nhìdbapn mắdzftt cảsdfnm nhậohtbn đybasưpunfzppgc.

Nhìdbapn côrneezpnx mắdzftt Lụdrcic Sâlexqm cũfyemng đybasuljxfsbmn, nhưpunfng anh nắdzftm chặtrrdt nắdzftm tay, cốakqi gắdzftng giữufbidbapnh tỉfsqtnh tádrcio, cốakqi gắdzftng kìdbapm chếzppg khôrneeng ôrneem côrneezpnxo lòskedng!

“... Lụdrcic Sâlexqm, anh biếzppgt khôrneeng? Hôrneem qua em đybasi trung tâlexqm thưpunfơbdxgng mạmudji cókwuz nhìdbapn thấekfby anh!”

Lụdrcic Sâlexqm khôrneeng nókwuzi gìdbap, vàzpnx anh biếzppgt đybasiềskedu đybasókwuz.

Tiểhimyu Thấekfbt ôrneem mặtrrdt, nókwuzi tiếzppgp, “anh biếzppgt khôrneeng, Tiểhimyu Tuyềskedn nhìdbapn thấekfby anah vàzpnx Triệucjju Đczqsìdbapnh Đczqsìdbapnh đybasi vớiimhi nhau, lúdtvwc đybasókwuz chỉfsqt nghĩdbap hai ngưpunfsbmui khôrneeng cókwuz liêfsbmn quan gìdbap đybasếzppgn nhau, nhưpunfng anh biếzppgt... khi hai ngưpunfsbmui đybasi vớiimhi nhau đybasiềskedu em nghĩdbap đybasếzppgn đybasdzftu tiêfsbmn làzpnxdbap khôrneeng? Em thấekfby anh đybasưpunfa côrneeekfby ra quầdzfty trang sứmmiyc, em còskedn nghĩdbap anh đybasi côrneeng tádrcic vềsked, muốakqin cho em đybasiềskedu ngạmudjc nhiêfsbmn, muốakqin tặtrrdng em mộtrrdt chiếzppgc nhậohtbn kim cưpunfơbdxgng, nhưpunfng vìdbapfsbmn cạmudjnh anh khôrneeng cókwuz ngưpunfsbmui phụdrci nữufbizpnxo, nêfsbmn anh đybasưpunfa Triệucjju Đczqsìdbapnh Đczqsìdbapnh đybasi trung tâlexqm thưpunfơbdxgng mai đybashimyrneeekfby cho anh ýakqi kiếzppgn...”

“Anh xin lỗkwuzi, Tiểhimyu Thấekfbt!”

“Đczqsfsbmng nókwuzi xin lỗkwuzi vớiimhi em...” Tiểhimyu Thấekfbt buôrneeng tay, néjxirt mặtrrdt đybasdzfty băsxtcng giádrci, côrnee nghẹgpvrt thởdzftkwuzi, “anh biếzppgt khôrneeng, cho dùphgl em cókwuz tậohtbn mắdzftt nhìdbapn thấekfby anh đybaseo nhẫmudjn cho côrneeekfby, nhưpunfng trong tim em vẫmudjn tin anh, cũfyemng tin vàzpnxo tìdbapnh cảsdfnm củzynja hai đybasmmiya chúdtvwng ta. Em gọbujfi đybasiệucjjn thoạmudji cho anh, anh bảsdfno nay vềsked, nêfsbmn em đybasãefoa dậohtby rấekfbt sớiimhm, đybaszppgi anh quay vềsked... em nghĩdbap anh sẽayji cho em lờsbmui giảsdfni thíafxnch hợzppgp lýakqi, nhưpunfng giảsdfni thíafxnch chuyệucjjn hôrneem qua xảsdfny ra...”

“Anh xin lỗkwuzi...”

Ngoàzpnxi xin lỗkwuzi thìdbap Lụdrcic Sâlexqm khôrneeng biếzppgt nókwuzi gìdbap.

“Nhưpunfng anh khôrneeng ngừfsbmng cho em nhữufbing cúdtvw sốakqic.” Tiểhimyu Thấekfbt nắdzftm tay Lụdrcic Sâlexqm, đybastrrdt lêfsbmn ngựzpnxc côrnee, nưpunfiimhc mắdzftt dòskedng dòskedng rơbdxgi lêfsbmn tay Lụdrcic Sâlexqm, côrnee nắdzftm chặtrrdt tay dưpunfsbmung nhưpunf sứmmiyc nókwuzng cókwuz thểhimyzpnxm tổlexqn thưpunfơbdxgng tay, “tim em thậohtbt đybasau... Lụdrcic Sâlexqm anh cókwuz cảsdfnm nhậohtbn đybasưpunfzppgc khôrneeng?”

Lụdrcic Sâlexqm vẫmudjn cốakqi nắdzftm chặtrrdt tay.


“Lụdrcic Sâlexqm... thựzpnxc ra chỉfsqt cầdzftn hôrneem nay anh quay vềsked, chỉfsqt cầdzftm anh nókwuzi vớiimhi em làzpnx hai ngưpunfsbmui khôrneeng cókwuzdbap thìdbap em cũfyemng tin...”

“Tiểhimyu Thấekfbt, anh xin lỗkwuzi, anh khôrneeng thểhimyzpnxo giấekfbu em!”

Tiểhimyu Thấekfbt ôrneem lấekfby châlexqn mìdbapnh, dựzpnxa vàzpnxo ghếzppg sopha nưpunfiimhc mắdzftt giàzpnxn giụdrcia.

Ngay cảsdfn lờsbmui an ủzynji Lụdrcic Sâlexqm cũfyemng khôrneeng đybasưpunfzppgc nókwuzi.

Trong phòskedng khádrcich chỉfsqt nghe thấekfby tiếzppgng khókwuzc nứmmiyc nởdzft củzynja Tiểhimyu Thấekfbt, phảsdfni hơbdxgn 20 phúdtvwt sau, Tiểhimyu Thấekfbt mớiimhi bìdbapnh tĩdbapnh lạmudji, mắdzftt côrnee đybasãefoapunfng lêfsbmn, nhìdbapn mưpunfsbmui phầdzftn đybasádrcing thưpunfơbdxgng, côrnee nứmmiyc nởdzft nhìdbapn Lụdrcic Sâlexqm, “em muốakqin biếzppgt... hai ngưpunfsbmui bắdzftt đybasdzftu từfsbm khi nàzpnxo, hôrneem qua em nghĩdbap cảsdfn mộtrrdt đybasêfsbmm, nhưpunfng màzpnx nghĩdbap đybasi nghĩdbap lạmudji em cũfyemng khôrneeng nghĩdbap đybasưpunfzppgc hai ngưpunfsbmui lúdtvwc cókwuz thểhimydzftfsbmn nhau lúdtvwc nàzpnxo!”

Lụdrcic Sâlexqm nhắdzftm mắdzftt lạmudji.

“Nókwuzi vớiimhi em!”

“Nhữufbing đybasiềskedu nàzpnxy khôrneeng quan trọbujfng nữufbia rồefoai.”

“Khôrneeng!” Tiểhimyu Thấekfbt cắdzftn môrneei nókwuzi, “quan trọbujfng! Cókwuz thểhimy đybasakqii vớiimhi anh khôrneeng quan trọbujfng, nhưpunfng đybasakqii vớiimhi em rấekfbt quan trọbujfng, em muốakqin biếzppgt... bạmudjn trai củzynja mìdbapnh cókwuz phụdrci nữufbi khádrcic từfsbm khi nàzpnxo, màzpnx em ngưpunfsbmui bạmudjn gádrcii nàzpnxy hoàzpnxn toàzpnxn khôrneeng biếzppgt gìdbap, em muốakqin biếzppgt... em từfsbm khi nàzpnxo ngốakqic đybasếzppgn mứmmiyc bịzynj ngưpunfsbmui yêfsbmu mìdbapnh lừfsbma màzpnx khôrneeng biếzppgt...”

Lụdrcic Sâlexqm sớiimhm đybasãefoa chuẩphgln bịzynjlexqu trảsdfn lờsbmui.

Khi Tiểhimyu Thấekfbt nókwuzi vậohtby, anh khôrneeng mởdzft mắdzftt vàzpnxrnee cảsdfnm nókwuzi. “thựzpnxc ra,... sau khi anh vàzpnx Đczqsìdbapnh Đczqsìdbapnh chia tay thìdbap ai cũfyemng khôrneeng cádrcich nàzpnxo quêfsbmn đybasakqii phưpunfơbdxgng đybasưpunfzppgc, đybasâlexqy cũfyemng chíafxnnh làzpnxakqi do vìdbap sao lâlexqu thếzppg anh khôrneeng cókwuzfsbmu ai, khi đybasókwuz anh phẫmudju thuậohtbt châlexqn, vìdbap quádrci tựzpnx ti khôrneeng dádrcim nhìdbapn côrneeekfby, sau đybasókwuz nghe mẹgpvr anh nókwuzi côrneeekfby đybasi ra nưpunfiimhc ngoàzpnxi, đybasi du họbujfc, anh nghĩdbap sẽayji khôrneeng bao giờsbmu gặtrrdp lạmudji côrneeekfby nữufbia, vàzpnx nhưpunf thếzppg qua bao năsxtcm cho đybasếzppgn khi gặtrrdp em...”

Tiểhimyu Thâlexqt cắdzftn chặtrrdt môrneei, vếzppgt răsxtcng vẫmudjn hằpeddn lêfsbmn môrneei, mắdzftt nhìdbapn trừfsbmng trừfsbmng Lụdrcic Sâlexqm, “Sau đybasókwuz thìdbap sao!”

“Khi gặtrrdp em thìdbap đybasúdtvwng làzpnx anh cókwuz bịzynj rung đybastrrdng.” Lụdrcic Sâlexqm nókwuzi nhẹgpvr nhàzpnxng, “anh nghĩdbap chắdzftc kiếzppgp nàzpnxy sẽayji khôrneeng gặtrrdp lạmudji Đczqsìdbapnh Đczqsìdbapnh, vừfsbma lúdtvwc đybasókwuz lạmudji thíafxnch em, nêfsbmn chúdtvwng ta mớiimhi sốakqing vớiimhi nhau, cuộtrrdc sốakqing vậohtby cũfyemng khôrneeng tồefoai.”

“Nhưpunfng... anh khôrneeng ngờsbmu rằpeddng lạmudji gặtrrdp lạmudji Đczqsìdbapnh Đczqsìdbapnh, phảsdfni khôrneeng?”

“Ừgyzu!” Lụdrcic Sâlexqm gậohtbt đybasdzftu, ádrcinh mắdzftt đybasưpunfơbdxgng nhiêfsbmn khôrneeng nhìdbapn Lụdrcic Sâlexqm, tiếzppgng anh trầdzftm lắdzftng lạmudji, giốakqing nhưpunflexqu chuyệucjjn củzynja ngưpunfsbmui khádrcic, “hôrneem đybasókwuz gặtrrdp côrneeekfby ởdzft khádrcich sạmudjn, anh cũfyemng giậohtbt mìdbapnh, khôrneeng ngờsbmu rằpeddng côrneeekfby lạmudji quay lạmudji, vàzpnxfyemng vìdbaprneeekfby khôrneeng quêfsbmn đybasưpunfzppgc vàzpnx đybastrrdc biệucjjt quay lạmudji đybasâlexqy đybashimydbapm anh,...”

“Nhưpunfng, lúdtvwc họbujfp lớiimhp cádrcic bạmudjn cũfyemng cókwuz nhắdzftc đybasếzppgn côrneeekfby nhưpunfng lúdtvwc đybasókwuz anh khôrneeng hềskedkwuz phảsdfnn ứmmiyng gìdbap.”

rneei Tiểhimyu Thấekfbt đybasãefoa bịzynj cắdzftn chảsdfny mádrciu, nhưpunfng mộtrrdt chúdtvwt đybasau côrneefyemng khôrneeng thấekfby, côrnee vẫmudjn khôrneeng tin lờsbmui Lụdrcic Sâlexqm, nghẹgpvrt ngàzpnxo nàzpnxo, “lúdtvwc đybasókwuzwjjdzpnxng anh nókwuzi vớiimhi em, anh vàzpnxrneeekfby đybasãefoazpnxdbapefoang, hai ngưpunfsbmui sẽayji khôrneeng thểhimyfsbmn nhau đybasưpunfzppgc nữufbia, màzpnx... anh vàzpnxrneeekfby rõwjjdzpnxng khôrneeng âlexqm thầdzftm gặtrrdp nhau...”

“Vìdbapdtvwc đybasókwuz em đybasãefoazpnx bạmudjn gádrcii củzynja anh.” Lụdrcic Sâlexqm cưpunfsbmui mộtrrdt cádrcich đybasau khổlexq, “lúdtvwc đybasókwuz anh tranh đybasekfbu lưpunfzppgng tâlexqm vàzpnxdbapnh cảsdfnm, sau đybasókwuzpunfơbdxgng tâlexqm đybasãefoa thắdzftng tìdbapnh cảsdfnm, anh khôrneeng muốakqin phảsdfnn bộtrrdi bạmudjn gádrcii đybashimy bắdzftt đybasàzpnxu lạmudji vớiimhi ngưpunfsbmui yêfsbmu cũfyem, nêfsbmn mớiimhi luôrneen luôrneen lạmudjnh nhạmudjt!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.