Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 875 :

    trước sau   
Ngắshdnt đjblci đjblciệstaan thoạtixai củqcmna côcuyq!

Đvjyeârisfy làalgh lầzdafn đjblczdafu tiêibibn Lụuoncc Sârisfm ngắshdnt đjblciệstaan thoạtixai côcuyq, trưovghlazqc kia cho dùctmk anh bậenejn đjblcếnvtln mấijlmy, chỉjkxh cầzdafn làalgh đjblciệstaan thoạtixai củqcmna côcuyq, anh đjblcnhncu đjblci nghe lậenejp tứawbkc.

Trádurni tim Tiểjfahu Thấijlmt cùctmkng vớlazqi ârisfm thanh “túwolnt túwolnt túwolnt” trong đjblciệstaan thoạtixai, chìbrirm xuốdrping đjblcádurny biểjfahn.

Tay côcuyq cầzdafm đjblciệstaan thoạtixai bỗdbxqng chốdrpic run rẩxgery lêibibn.

“Tiểjfahu Tuyềnhncn... tạtixai sao anh ấijlmy khôcuyqng nghe đjblciệstaan thoạtixai củqcmna tớlazq, tạtixai sao...”

“Tiểjfahu Thấijlmt...”

“Cóeean phảpamfi anh ấijlmy muốdrpin tạtixao cho tớlazq đjblciềnhncu bấijlmt ngờbumt, cho nêibibn cốdrpibrirnh khôcuyqng nghe mádurny khôcuyqng...”

ovghu Tuyềnhncn khôcuyqng nhẫctmkn târisfm phádurn vỡnars đjblci hy vọwxshng cuốdrpii cùctmkng củqcmna côcuyq.

cuyqctmkng Tiểjfahu Thấijlmt tìbrirnh cảpamfm nhiềnhncu năhvppm nhưovgh vậenejy, biếnvtlt rõbzimcuyqibibu Lụuoncc Sârisfm sârisfu đjblcenejm, nếnvtlu nhưovgh Lụuoncc Sârisfm làalghm tổeolcn thưovghơvhbung trádurni tim côcuyq, Lưovghu Tuyềnhncn khôcuyqng dádurnm tin nổeolci Tiểjfahu Thấijlmt sẽpvrw nhưovgh thếnvtlalgho!

“Khôcuyqng đjblcưovghsgmkc, tớlazq phảpamfi gọwxshi lạtixai... tớlazq phảpamfi hỏzspbi anh ấijlmy...”

Tiểjfahu Thấijlmt cốdrpi chấijlmp màalgh cầzdafm đjblciệstaan thoạtixai, mộcvnrt lầzdafn lạtixai mộcvnrt lầzdafn gọwxshi1đjblciệstaan cho sốdrpi củqcmna Lụuoncc Sârisfm, ádurnnh mắshdnt côcuyq luôcuyqn nhìbrirn chằzspbm chằzspbm vàalgho Lụuoncc Sârisfm ởllgo phíugswa trưovghlazqc, quan sádurnt mỗdbxqi mộcvnrt biểjfahu cảpamfm củqcmna anh, côcuyq nhìbrirn thấijlmy Lụuoncc Sârisfm mộcvnrt lầzdafn nữlazqa lấijlmy đjblciệstaan thoạtixai từsgmk trong túwolni ra, lạtixai mộcvnrt lầzdafn nữlazqa ngắshdnt đjblci.

cuyq gọwxshi tiếnvtlp!

Anh ngắshdnt tiếnvtlp!

Cứawbk nhưovgh vậenejy lậenejp qua lậenejp lạtixai mấijlmy lầzdafn, côcuyq nhìbrirn thấijlmy biểjfahu cảpamfm trêibibn mặhnaqt Lụuoncc Sârisfm càalghng ngàalghy càalghng mấijlmt kiêibibn nhẫctmkn, cũdbxqng càalghng ngàalghy càalghng... lạtixanh lùctmkng!

Trádurni tim củqcmna Tiểjfahu Thấijlmt còegntn lạtixanh hơvhbun cảpamf thờbumti tiếnvtlt củqcmna thádurnng chạtixap!

cuyq chưovgha từsgmkng ởllgo trêibibn mặhnaqt Lụuoncc Sârisfm nhìbrirn thấijlmy qua... biểjfahu cảpamfm chádurnn ghézdaft sârisfu sắshdnc nhưovgh vậenejy.

Biểjfahu cảpamfm đjblcóeeanalghm tổeolcn thưovghơvhbung côcuyq, toàalghn thârisfn côcuyq mấijlmt sứawbkc, tay dưovghbumtng nhưovgh cầzdafm khôcuyqng đjblcưovghsgmkc đjblciệstaan thoạtixai.

Tiểjfahu Thấijlmt lảpamfo đjblcpamfo mộcvnrt cádurni, Lưovghu Tuyềnhncn vộcvnri vàalghng đjblcnars lấijlmy côcuyq.

“Tiểjfahu Thấijlmt...”

Tiểjfahu Thấijlmt nhưovgh nắshdnm đjblcưovghsgmkc cârisfy lúwolna cứawbku mạtixang vậenejy, giốdrping nhưovgh đjblcawbka trẻkerx sắshdnp mấijlmt đjblci tấijlmt cảpamf, vẻkerx mặhnaqt hoảpamfng hốdrpit màalgh nắshdnm chặhnaqt cádurnnh tay củqcmna Lưovghu Tuyềnhncn, “1Tiểjfahu Tuyềnhncn, cậeneju nóeeani cho tớlazq biếnvtlt, đjblcârisfy nhấijlmt đjblcxgernh làalgh giảpamf, tớlazq chắshdnc chắshdnn đjblcang nằzspbm mơvhbu... Lụuoncc Sârisfm anh ấijlmy rõbzimalghng đjblci Thụuoncy Sĩjblccuyqng tádurnc rồllgoi, sao lạtixai cùctmkng ngưovghbumti phụuonc nữlazq khádurnc thârisfn mậenejt vớlazqi nhau nhưovgh vậenejy, anh ấijlmy đjblci côcuyqng tádurnc màalgh, anh ấijlmy nóeeani tớlazq nghe còegntn hai ba ngàalghy mớlazqi trởllgo vềnhnc, bârisfy giờbumt ngưovghbumti đjblcàalghn ôcuyqng ởllgo phíugswa trưovghlazqc kia nhấijlmt đjblcxgernh khôcuyqng phảpamfi làalgh Lụuoncc Sârisfm, cậeneju nóeeani cho tớlazq biếnvtlt khôcuyqng phảpamfi làalgh Lụuoncc Sârisfm, đjblcúwolnng khôcuyqng?”

ovghu Tuyềnhncn mộcvnrt cârisfu cũdbxqng nóeeani khôcuyqng ra.

Vừsgmka nãahrhy côcuyqegntn cóeean thểjfah an ủqcmni Tiểjfahu Thấijlmt nóeeani trong đjblcóeeaneean phảpamfi cóeean hiểjfahu lầzdafm gìbrir khôcuyqng, nhưovghng màalghrisfy giờbumt, sắshdnc mặhnaqt lạtixanh lùctmkng kia củqcmna Lụuoncc Sârisfm đjblcãahrheeani lêibibn tấijlmt cảpamf.

“Tiểjfahu Thấijlmt...”

Tiểjfahu Thấijlmt đjblcãahrh khôcuyqng cầzdafn tớlazqi đjblcádurnp ádurnn củqcmna Lưovghu Tuyềnhncn nữlazqa, bởllgoi vìbrircuyq nhìbrirn thấijlmy, Lụuoncc Sârisfm ởllgo phíugswa trưovghlazqc cưovghbumti vớlazqi Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh vôcuyqctmkng dịxgeru dàalghng, sau khi đjblceo chiếnvtlc nhẫctmkn kim cưovghơvhbung lêibibn tay côcuyq ta, lạtixai nârisfng tay côcuyq ta lêibibn, ởllgo5trêibibn mu bàalghn tay côcuyq ta dịxgeru dàalghng... hôcuyqn xuốdrping mộcvnrt cádurni.

Nụuonccuyqn quýlgio trọwxshng nhưovgh vậenejy... Tiểjfahu Thấijlmt còegntn cho rằzspbng chỉjkxheeanwolnc hôcuyqn côcuyq mớlazqi cóeean...

Cảpamf ngưovghbumti côcuyq nhưovgh bịxgerzdaft đjblcádurnnh, đjblcawbkng ngẩxgern ngưovghbumti ởllgo đjblcóeean khôcuyqng thểjfah di chuyểjfahn bưovghlazqc nàalgho.

ovghu Tuyềnhncn lo lắshdnng màalgh nhìbrirn côcuyq, “Tiểjfahu Thấijlmt...”

“Khôcuyqng phảpamfi làalgh thậenejt... nhấijlmt đjblcxgernh khôcuyqng phảpamfi làalgh thậenejt đjblcârisfu, Lụuoncc Sârisfm củqcmna tớlazq đjblcang ởllgo Thụuoncy Sĩjblcalgh, tốdrpii hôcuyqm qua chúwolnng tớlazqegntn gọwxshi video, lúwolnc đjblcóeean anh ấijlmy còegntn đjblcang ởllgo trong khádurnch sạtixan củqcmna Thụuoncy Sĩjblc, anh ấijlmy còegntn nóeeani vớlazqi tớlazq rấijlmt nhớlazq tớlazq... hôcuyqm nay sao cóeean thểjfahctmkng vớlazqi ngưovghbumti phụuonc nữlazq khádurnc ádurnm muộcvnri ởllgo đjblcârisfy, nhấijlmt đjblcxgernh khôcuyqng phảpamfi làalgh thậenejt...”

cuyqi củqcmna Tiểjfahu Thấijlmt đjblcang run lêibibn, cầzdafm đjblciệstaan thoạtixai lêibibn lầzdafn nữlazqa, ôcuyqm hy vọwxshng cuốdrpii cùctmkng, gọwxshi cho Lụuoncc Sârisfm.

Lầzdafn nàalghy...

Lụuoncc Sârisfm nhìbrirn cuộcvnrc gọwxshi đjblcếnvtln mộcvnrt cádurni, sựtixa chádurnn ghézdaft trêibibn mặhnaqt càalghng gia tăhvppng hơvhbun, sau đjblcóeean... anh nghe mádurny.

“Lụuoncc Sârisfm...”

“Cóeean chuyệstaan2gìbrir sao?” Lụuoncc Sârisfm quay lưovghng lạtixai vớlazqi Tiểjfahu Thấijlmt, lúwolnc nàalghy Tiểjfahu Thấijlmt khôcuyqng nhìbrirn thấijlmy sắshdnc mặhnaqt củqcmna anh, giọwxshng nóeeani củqcmna anh vẫctmkn dịxgeru dàalghng nhưovgh thưovghbumtng, anh nhẹbecp giọwxshng giảpamfi thíugswch, “vừsgmka nãahrhy anh đjblci họwxshp, bârisfy giờbumt mớlazqi vềnhnc, sao lạtixai gọwxshi cho anh nhiềnhncu cuộcvnrc nhưovgh vậenejy, cóeean chuyệstaan gìbrir sao?”

Tiểjfahu Thấijlmt chỉjkxh cảpamfm thấijlmy toàalghn thârisfn mềnhncm nhũdbxqn, dựtixaa sádurnt vàalgho cârisfy cộcvnrt ởllgo phíugswa sau, mớlazqi khôcuyqng bịxger ngãahrh.

Lụuoncc Sârisfm...

Anh ấijlmy đjblcãahrh gạtixat côcuyq!

Anh ấijlmy thếnvtlalgh lạtixai gạtixat côcuyq!

Tiểjfahu Thấijlmt nhịxgern nưovghlazqc mắshdnt lạtixai, cầzdafm chặhnaqt đjblciệstaan thoạtixai, cốdrpi gắshdnng đjblcjfah giọwxshng củqcmna mìbrirnh ổeolcn đjblcxgernh lạtixai, “Lụuoncc Sârisfm bârisfy giờbumt anh đjblcang ởllgo đjblcârisfu?”

“Anh đjblcang ởllgo Thụuoncy Sĩjblc.”

“Vậenejy anh... khi nàalgho trởllgo vềnhnc?”

“Anh cóeean thểjfahalghm xong côcuyqng việstaac hôcuyqm nay, thìbrir ngàalghy mai cóeean vềnhnc gặhnaqp em rồllgoi, cóeean phảpamfi nhớlazq anh rồllgoi khôcuyqng? Ngoan, nếnvtlu ởllgo nhàalgh mộcvnrt mìbrirnh nhàalghm chádurnn thìbrir hẹbecpn bạtixan ra dạtixao phốdrpi, qua thêibibm mộcvnrt ngàalghy nữlazqa thìbrir anh cóeean thểjfahllgoibibn cạtixanh9em rồllgoi.”

“... Đvjyeưovghsgmkc!”

wolnp đjblciệstaan thoạtixai, nưovghlazqc mắshdnt củqcmna Tiểjfahu Thấijlmt nhịxgern khôcuyqng đjblcưovghsgmkc nữlazqa, bụuoncm miệstaang lạtixai khóeeanc khôcuyqng thàalghnh tiếnvtlng.

“Tiểjfahu Thấijlmt...”

“Tiểjfahu Tuyềnhncn, anh ấijlmy gạtixat tớlazq, anh ấijlmy đjblcãahrh gạtixat tớlazq...”


ovghu Tuyềnhncn ôcuyqm chặhnaqt Tiểjfahu Thấijlmt lạtixai, khôcuyqng tiếnvtlng đjblccvnrng màalgh cho côcuyq sứawbkc mạtixanh, “Tiểjfahu Thấijlmt, vậenejy bârisfy giờbumt cậeneju làalghm sao? Cóeean cầzdafn đjblci tìbrirm Lụuoncc Sârisfm vạtixach trầzdafn lờbumti nóeeani dốdrpii củqcmna anh ta khôcuyqng?”

“Khôcuyqng!”

Tiểjfahu Thấijlmt liềnhncu mạtixang lắshdnc đjblczdafu, “khôcuyqng đjblcưovghsgmkc khôcuyqng đjblcưovghsgmkc! Khôcuyqng thểjfah nhưovgh vậenejy, lỡnars nhưovgh trong đjblcóeeaneean hiểjfahu lầzdafm gìbrir thìbrir sao, vậenejy bârisfy giờbumt tớlazqcuyqng ra ngoàalghi thìbrir khôcuyqng còegntn khảpamfhvppng vãahrhn hồllgoi nữlazqa, tớlazq đjblcsgmki anh ấijlmy, tớlazq phảpamfi vềnhnc nhàalgh đjblcsgmki anh ấijlmy, anh ấijlmy nóeeani mai anh ấijlmy sẽpvrw vềnhnc, đjblcsgmki đjblcếnvtln ngàalghy mai tớlazq mớlazqi nóeeani vớlazqi anh ấijlmy. Đvjyeúwolnng đjblcúwolnng đjblcúwolnng, cứawbk nhưovgh vậenejy, tớlazq phảpamfi vềnhnc nhàalgh, vềnhnc nhàalgh đjblcsgmki anh ấijlmy trởllgo vềnhnc...”

eeani xong, Tiểjfahu Thấijlmt loạtixang loạtixang choạtixang choạtixang bưovghlazqc ra khu thưovghơvhbung mạtixai.

ovghu Tuyềnhncn nhanh chóeeanng đjblcnars1lấijlmy côcuyq.

ovghu Tuyềnhncn vìbrir Tiểjfahu Thấijlmt màalgh đjblcau lòegntng, Tiểjfahu Thấijlmt vàalgh Lụuoncc Sârisfm làalghm sao bắshdnt đjblczdafu, làalghm sao đjblci tớlazqi bưovghlazqc nàalghy côcuyq đjblcnhncu biếnvtlt rõbzim, côcuyqegntn khôcuyqng chỉjkxh mộcvnrt lầzdafn ngưovghnarsng mộcvnrbrirnh cảpamfm củqcmna hai ngưovghbumti họwxsh, nhưovghng bârisfy giờbumt tấijlmt cảpamf mọwxshi thứawbk đjblcnhncu bịxger lậenejt đjblceolc rồllgoi, côcuyqdbxqng khôcuyqng biếnvtlt, trêibibn thếnvtl giớlazqi nàalghy, rốdrpit cuộcvnrc còegntn cóeeanbrirnh cảpamfm gìbriralgh đjblcádurnng tin...

“Tiểjfahu Thấijlmt...”

“Tiểjfahu Tuyềnhncn, chúwolnng ta đjblci mau, đjblcsgmkng đjblcjfah họwxsh phádurnt hiệstaan ra...”

egntng Lưovghu Tuyềnhncn càalghng đjblcau hơvhbun, Tiểjfahu Thấijlmt luôcuyqn rấijlmt sôcuyqi đjblccvnrng, cóeean khi nàalgho bịxger thưovghơvhbung nặhnaqng nhưovgh vậenejy chứawbk.

Mộcvnrt ngưovghbumti bạtixan gádurni chíugswnh quy nhưovghcuyq, bârisfy giờbumt lạtixai lo lắshdnng bịxger Lụuoncc Sârisfm vàalgh Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh nhìbrirn thấijlmy...

Đvjyeârisfy đjblcnhncu làalgh chuyệstaan lung tung gìbrir vậenejy!

Hai ngưovghbumti nhưovgh chạtixay trốdrpin vậenejy rờbumti khỏzspbi khu thưovghơvhbung mạtixai.

...

“Lụuoncc tổeolcng...”

“Ừixyam!”

Triệstaau Đvjyeàalgho khôcuyqng nhẫctmkn târisfm màalgh nhìbrirn anh, “Tiêibibu tiểjfahu thưovghalghovghu tiểjfahu thưovgh đjblci rồllgoi.”

“Tôcuyqi biếnvtlt!”

Lụuoncc Sârisfm cưovghbumti khổeolc mộcvnrt tiếnvtlng, nhíugswu nhíugswu mi târisfm, sựtixa dịxgeru dàalghng vàalgh lạtixanh lùctmkng trêibibn mặhnaqt đjblcnhncu biếnvtln mấijlmt, chỉjkxhegntn lạtixai sựtixa bi ai vàalgh bấijlmt lựtixac.

Anh còegntn tưovghllgong vớlazqi tíugswnh tìbrirnh củqcmna Tiểjfahu Thấijlmt côcuyqijlmy sẽpvrwcuyqng lêibibn, chấijlmt vấijlmn anh hỏzspbi tạtixai sao lạtixai đjblci chung vớlazqi Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh.

Nhưovghng lạtixai ngoàalghi dựtixa đjblcdurnn củqcmna anh.

Tiểjfahu Thấijlmt lạtixai chạtixay trốdrpin.

Anh xoay ngưovghbumti!

Vừsgmka nãahrhy anh rõbzimalghng nhìbrirn thấijlmy bóeeanng dádurnng loạtixang choạtixang củqcmna Tiểjfahu Thấijlmt, Lụuoncc Sârisfm nhắshdnm mắshdnt lạtixai, che giấijlmu đjblci sựtixa đjblcau thưovghơvhbung trong đjblcádurny mắshdnt.

“Lụuoncc Sârisfm...” Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh nhanh chóeeanng đjblcnars lấijlmy anh, “anh khôcuyqng sao chứawbk?”

Lụuoncc Sârisfm lắshdnc đjblczdafu, “khôcuyqng sao!”

Anh đjblcawbkng vữlazqng ngưovghbumti, đjblcxgery sựtixabriru dắshdnt củqcmna Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh ra, thàalghnh khẩxgern màalgh nhìbrirn côcuyq, “chuyệstaan lầzdafn trưovghlazqc còegntn cóeean chuyệstaan hôcuyqm nay, cádurnm ơvhbun sựtixa giúwolnp đjblcnars củqcmna em...”

Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh cưovghbumti khổeolc.

Lầzdafn trưovghlazqc Lụuoncc Sârisfm bịxger cảpamfm đjblcếnvtln bệstaanh việstaan, trêibibn thựtixac tếnvtlalgh Lụuoncc Sârisfm gọwxshi đjblciệstaan thoạtixai cho côcuyq, bảpamfo côcuyq nếnvtlu tiệstaan thìbrir qua đjblcóeean, lúwolnc đjblcóeeancuyqegntn chưovgha biếnvtlt rốdrpit cuộcvnrc làalgh chuyệstaan gìbrir, nhưovghng Lụuoncc Sârisfm chủqcmn đjblccvnrng tìbrirm côcuyq, côcuyq vẫctmkn tràalghn đjblczdafy vui vẻkerxalgh chạtixay qua đjblcóeean. Côcuyq đjblcếnvtln bệstaanh việstaan trưovghlazqc Tiêibibu Tiểjfahu Thấijlmt, Lụuoncc Sârisfm cádurni gìbrirdbxqng khôcuyqng nóeeani côcuyq nghe, chỉjkxh bảpamfo côcuyq giúwolnp đjblcnars, lúwolnc Tiểjfahu Thấijlmt cóeean mặhnaqt thìbrir giảpamf vờbumt thârisfn mậenejt vớlazqi anh làalgh đjblcưovghsgmkc.

cuyq khôcuyqng biếnvtlt tạtixai sao Lụuoncc Sârisfm phảpamfi làalghm vậenejy, cũdbxqng khôcuyqng muốdrpin truy cứawbku, chỉjkxh cầzdafn cóeean thểjfahllgoibibn cạtixanh Lụuoncc Sârisfm thìbrircuyq đjblcãahrh rấijlmt vui vẻkerx rồllgoi.

Trưovghlazqc kia trêibibn tiệstaac đjblczdafy thádurnng củqcmna Tiêibibu Niêibibn, Lụuoncc Sârisfm đjblcdrpii xửjicl vớlazqi côcuyq tuyệstaat tìbrirnh nhưovgh vậenejy, lúwolnc đjblcóeeancuyqzdafm chúwolnt bỏzspb cuộcvnrc, còegntn tưovghllgong sau nàalghy sẽpvrw khôcuyqng cóeeanvhbu hộcvnri thârisfn mậenejt vớlazqi Lụuoncc Sârisfm nữlazqa.

“Lụuoncc Sârisfm, tạtixai sao anh phảpamfi làalghm nhưovgh vậenejy?”

“Xin lỗdbxqi Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh, anh khôcuyqng thểjfaheeani vớlazqi em!”

Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh nắshdnm chặhnaqt ngóeeann tay, sádurnng hôcuyqm nay côcuyq nhậenejn đjblcưovghsgmkc đjblciệstaan thoạtixai củqcmna Lụuoncc Sârisfm, Lụuoncc Sârisfm hẹbecpn côcuyq ra, đjblcllgong thờbumti cũdbxqng làalgh bảpamfo côcuyq giúwolnp đjblcnars diễdrpin kịxgerch ởllgo trưovghlazqc mặhnaqt Tiểjfahu Thấijlmt, biểjfahu hiệstaan ra bộcvnr dạtixang thârisfn mậenejt củqcmna hai ngưovghbumti, đjblcưovghơvhbung nhiêibibn côcuyq lạtixai lầzdafn nữlazqa khôcuyqng chúwolnt do dựtixaalgh đjblcllgong ýlgio.

Kếnvtlt quảpamf, sau khi hai ngưovghbumti nóeeani chuyệstaan xong, thìbrir thấijlmy Lưovghu Tuyềnhncn xa xa ngồllgoi ởllgo trong quádurnn càalgh phêibib.

Vốdrpin dĩjblc bọwxshn họwxsh đjblcãahrh thưovghơvhbung lưovghsgmkng xong sắshdnp phảpamfi rờbumti khỏzspbi, nhưovghng sau khi nhìbrirn thấijlmy Lưovghu Tuyềnhncn, Lụuoncc Sârisfm dứawbkt khoádurnt xin côcuyq giúwolnp đjblcnars thêibibm lầzdafn nữlazqa, hai ngưovghbumti xuấijlmt hiệstaan ởllgo cửjicla khu thưovghơvhbung mạtixai rấijlmt gầzdafn quádurnn càalgh phêibib, cốdrpibrirnh đjblcjfahcuyq phádurnt hiệstaan ra sựtixa tồllgon tạtixai củqcmna hai ngưovghbumti họwxsh.

Sau đjblcóeean nữlazqa, Tiêibibu Tiểjfahu Thấijlmt liềnhncn tớlazqi.

cuyqeean thểjfahbzimalghng màalgh cảpamfm nhậenejn đjblcưovghsgmkc, lúwolnc Tiêibibu Tiểjfahu Thấijlmt đjblcếnvtln, cơvhbu thểjfah củqcmna Lụuoncc Sârisfm run lêibibn, sau đjblcóeean, rấijlmt nhanh, anh đjblcãahrhovghlazqc vàalgho trạtixang thádurni diễdrpin kịxgerch.

Hai ngưovghbumti giảpamf vờbumt thârisfn mậenejt.

Giảpamf vờbumtalgh ngưovghbumti yêibibu.

Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh thừsgmka nhậenejn, côcuyq rấijlmt hưovghllgong thụuonc quádurn trìbrirnh nàalghy.

Nhưovghng màalgh...

Tấijlmt cảpamf mọwxshi chuyệstaan suy cho cùctmkng đjblcnhncu làalgh giảpamfovghllgong, sau khi Tiêibibu Tiểjfahu Thấijlmt rờbumti khỏzspbi, Lụuoncc Sârisfm dưovghbumtng nhưovgh lậenejp tứawbkc đjblcxgery tay côcuyq đjblcang khoádurnc trêibibn cádurnnh tay củqcmna anh ra,cảpamf ngưovghbumti lui sau mộcvnrt bưovghlazqc, cùctmkng côcuyq duy trìbrir mộcvnrt khoảpamfng cádurnch thíugswch hợsgmkp.

Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh cưovghbumti khổeolc.

“Lụuoncc Sârisfm... anh muốdrpin chia tay vớlazqi Tiêibibu tiểjfahu thưovgh hay sao!”

“Phảpamfi!”

Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh nghĩjblc khôcuyqng ra tạtixai sao, côcuyq nhìbrirn ra đjblcưovghsgmkc, trong mắshdnt trong lòegntng Lụuoncc Sârisfm rõbzimalghng chỉjkxheean mộcvnrt mìbrirnh Tiêibibu Tiểjfahu Thấijlmt, tạtixai sao lạtixai dùctmkng biệstaan phádurnp nhưovgh vậenejy đjblcjfah chia tay vớlazqi Tiêibibu Tiểjfahu Thấijlmt.

durnch nàalghy... đjblcdrpii vớlazqi mộcvnrt ngưovghbumti phụuonc nữlazqalgheeani, thậenejt sựtixavhbui tàalghn nhẫctmkn.

“Tạtixai sao?”

Lụuoncc Sârisfm nắshdnm chặhnaqt cúwoln đjblcijlmm trong túwolni, sắshdnc mặhnaqt u ádurnm, “Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh, em chịxgeru giúwolnp anh, anh rấijlmt cảpamfm kíugswch, nhưovghng màalgh nguyêibibn nhârisfn... xin lỗdbxqi, anh khôcuyqng thểjfaheeani cho em biếnvtlt!”

Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh thậenejt sựtixa nghĩjblc khôcuyqng ra làalgh nguyêibibn nhârisfn gìbrir, cóeean thểjfah khiếnvtln Lụuoncc Sârisfm thàalgh chịxgeru đjblctixang đjblcau khổeolc nhưovgh vậenejy cũdbxqng phảpamfi đjblcưovgha ra quyếnvtlt đjblcxgernh nàalghy.

cuyqwolni đjblczdafu.

Nhìbrirn vàalgho chiếnvtlc nhẫctmkn kim cưovghơvhbung lóeeanng ládurnnh trêibibn ngóeeann tay, nhẹbecp nhàalghng ma sádurnt, “chiếnvtlc nhẫctmkn nàalghy...”

“Nếnvtlu em thíugswch thìbrir tặhnaqng cho em vậenejy!” Lụuoncc Sârisfm nhìbrirn vàalgho mắshdnt côcuyq, nhẹbecp giọwxshng nóeeani, “hy vọwxshng lúwolnc em giúwolnp anh, cũdbxqng cóeean thểjfah đjblceo chiếnvtlc nhẫctmkn nàalghy... nhấijlmt đjblcxgernh, nhấijlmt đjblcxgernh phảpamfi đjblcjfah Tiểjfahu Thấijlmt thấijlmy đjblcưovghsgmkc.”

“... Đvjyeưovghsgmkc!”

Đvjyeârisfy làalgh lầzdafn đjblczdafu côcuyq nhậenejn đjblcưovghsgmkc nhẫctmkn, nhưovghng lạtixai làalgh phưovghơvhbung thứawbkc nàalghy.

Trong lòegntng Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh cũdbxqng đjblcau buồllgon đjblcếnvtln tộcvnrt đjblcjkxhnh.

Mấijlmy ngưovghbumti họwxsh từsgmk khu thưovghơvhbung mạtixai bưovghlazqc ra, cóeean gióeeandurnt nhàalghn nhạtixat thổeolci nhẹbecpalgho mặhnaqt, nhưovgh sựtixa vuốdrpit ve dịxgeru dàalghng củqcmna ngưovghbumti yêibibu.

“Anh đjblci đjblcârisfy!”

“Lụuoncc Sârisfm!” Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh kêibibu Lụuoncc Sârisfm lạtixai, cốdrpi gắshdnng lầzdafn cuốdrpii cùctmkng, côcuyqhvppng thẳenejng màalgh nắshdnm chặhnaqt túwolni xádurnch, thấijlmy Lụuoncc Sârisfm xoay ngưovghbumti nhìbrirn qua, tăhvppng thêibibm dũdbxqng khíugsweeani, “Lụuoncc Sârisfm... em cóeean thểjfah khôcuyqng hỏzspbi anh tạtixai sao lạtixai dùctmkng cádurnch nàalghy chia tay vớlazqi Tiêibibu tiểjfahu thưovgh, em chỉjkxh muốdrpin hỏzspbi anh... nếnvtlu anh đjblcãahrh quyếnvtlt đjblcxgernh chia tay rồllgoi, vậenejy hai ngưovghbumti cũdbxqng khôcuyqng còegntn khảpamfhvppng rồllgoi, vậenejy anh... cóeean thểjfah suy nghĩjblc đjblcếnvtln em khôcuyqng? Em thậenejt sựtixa rấijlmt thíugswch anh, cũdbxqng thậenejt sựtixa muốdrpin ởllgoibibn nhau vớlazqi anh...”

Lụuoncc Sârisfm míugswm môcuyqi lạtixai, anh vừsgmka muốdrpin lêibibn tiếnvtlng, Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh lậenejp tứawbkc ngăhvppn cảpamfn anh lạtixai, “anh, anh khoan hãahrhy vộcvnri cho em đjblcádurnp ádurnn, anh cóeean thểjfah nghĩjblcjblc mộcvnrt chúwolnt, đjblcsgmki anh nghĩjblc xong rồllgoi mớlazqi nóeeani vớlazqi em quyếnvtlt đjblcxgernh củqcmna anh!”

“Xin lỗdbxqi!” Lụuoncc Sârisfm vẫctmkn mởllgo miệstaang, anh ârisfn hậenejn màalgh nhìbrirn Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh, “khôcuyqng cầzdafn suy nghĩjblc, Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh, em làalgh mộcvnrt côcuyqdurni tốdrpit, nhưovghng hai chúwolnng ta... khôcuyqng thểjfah!”

“Tạtixai sao?”

“Bởllgoi vìbrir tớlazq khôcuyqng yêibibu cậeneju!”

Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh cắshdnn môcuyqi, nhẹbecp nhàalghng lui vềnhnc phíugswa sau môcuyqt bưovghlazqc, côcuyqovghbumti khổeolceeani, “Đvjyeưovghsgmkc, tớlazq biếnvtlt rồllgoi!”

Lụuoncc Sârisfm gậenejt đjblczdafu, cùctmkng Triệstaau Đvjyeàalgho rờbumti khỏzspbi cửjicla trung târisfm thưovghơvhbung mạtixai.

Trong xe.

Triệstaau Đvjyeàalgho vừsgmka ládurni xe vừsgmka nhìbrirn vềnhnc phíugswa Lụuoncc Sârisfm, nhìbrirn sắshdnc mặhnaqt anh khóeean coi, nhịxgern khôcuyqng đjblcưovghsgmkc nóeeani, “Tổeolcng giádurnm đjblcdrpic, ngàalghi làalghm nhưovgh vậenejy cóeean quádurnalghn nhẫctmkn khôcuyqng?”

Lụuoncc sârisfm khôcuyqng nóeeani gìbrir.

Anh đjblcưovghơvhbung nhiêibibn biếnvtlt mìbrirnh cóeean chúwolnt tàalghn nhẫctmkn, thếnvtl nhưovghng, nếnvtlu nhưovgh khôcuyqng dùctmkng cádurnch nàalghy, anh nghĩjblc khôcuyqng ra cádurnch tốdrpit hơvhbun.

Chỉjkxheean nhưovgh vậenejy Tiểjfahu Thấijlmt mớlazqi cóeean thểjfah hoàalghn toàalghn hếnvtlt hi vọwxshng vớlazqi anh, sau đjblcóeean vềnhnc sau mớlazqi cóeean thểjfah khôcuyqng chúwolnt do dựtixaalgh rờbumti khỏzspbi anh.

“Lụuoncc tổeolcng, ngàalghi khôcuyqng sợsgmk... Tiêibibu tiểjfahu thưovgh sau khi bịxger tổeolcn thưovghơvhbung sau nàalghy sẽpvrw khôcuyqng còegntn tin tưovghllgong đjblcàalghn ôcuyqng nữlazqa sao!”

Lụuoncc sârisfm sữlazqng sờbumt.

Anh cưovghbumti khổeolceeani, “Bârisfy giờbumt anh đjblcãahrh khôcuyqng lo đjblcưovghsgmkc nhiềnhncu nhưovgh vậenejy, giảpamfi quyếnvtlt dứawbkt khoádurnt, chỉjkxheean thếnvtlalghy mớlazqi cóeean thểjfah dứawbkt khoádurnt rờbumti khỏzspbi, sau nàalghy... côcuyqijlmy mớlazqi khôcuyqng càalghng thêibibm đjblcau lòegntng.

Triệstaau Đvjyeàalgho thởllgoalghi thậenejt sârisfu, “Tổeolcng giádurnm đjblcdrpic, vậenejy bârisfy giờbumt chúwolnng ta đjblci đjblcârisfu?”

“Vềnhnc nhàalgh!”

“Vềnhnc nhàalgh?”

“Ừixyam!” Lụuoncc Sârisfm gậenejt đjblczdafu nóeeani, “Đvjyeem xe dừsgmkng ởllgovhbui khôcuyqng quádurn bắshdnt mắshdnt, đjblcsgmkng đjblcjfah Tiểjfahu Thấijlmt phádurnt hiệstaan làalgh đjblcưovghsgmkc rồllgoi.”

“... Dạtixa!”

Triệstaau Đvjyeàalgho tăhvppng nhanh tốdrpic đjblccvnr, chờbumt đjblcếnvtln nơvhbui đjblcèrmuln xanh đjblcèrmuln đjblczspb, anh mớlazqi giẫctmkm ga phanh lạtixai, quay đjblczdafu lo lắshdnng nhìbrirn Lụuoncc Sârisfm, “Tổeolcng giádurnm đjblcdrpic, còegntn bêibibn Thụuoncy Sĩjblc, bọwxshn họwxsh hi vọwxshng ngàalghi sớlazqm chúwolnt qua đjblcóeean, tìbrirnh trạtixang nàalghy củqcmna ngàalghi đjblcãahrh khôcuyqng thểjfah lạtixai kézdafo dàalghi nữlazqa, bằzspbng khôcuyqng... Tỉjkxh lệstaa sẽpvrwalghng nhỏzspb. Chúwolnng ta phảpamfi nhanh mộcvnrt chúwolnt xửjicllgio tốdrpit chuyệstaan bêibibn nàalghy mớlazqi đjblcưovghsgmkc.”

“Tôcuyqi biêibib́t!”

Lụuoncc Sârisfm ngửjicla đjblczdafu nhìbrirn mặhnaqt trờbumti sádurnng chóeeani, bịxger chóeeani đjblcếnvtln híugswp mắshdnt lạtixai.

Nhớlazq tớlazqi sựtixa suy sụuoncp màalgh Tiểjfahu Thấijlmt cóeean thểjfah sẽpvrw đjblcdrpii mặhnaqt, anh mau chóeeanng rờbumti khỏzspbi?

Sao anh cóeean thểjfahibibn târisfm!

Xe rấijlmt nhanh liềnhncn đjblci tớlazqi dưovghlazqi lầzdafu cưovghdurnvhbui bọwxshn họwxshllgo, xe dừsgmkng ởllgo trong góeeanc hẻkerxo ládurnnh.

Triệstaau Đvjyeàalgho vàalgh Lụuoncc Sârisfm cũdbxqng khôcuyqng cóeean xuốdrping xe.

Lụuoncc Sârisfm ngửjicla đjblczdafu nhìbrirn tầzdafng cao nhấijlmt, căhvppn hộcvnr củqcmna anh vàalgh Tiểjfahu Thấijlmt, tầzdafng lầzdafu quádurn cao khôcuyqng nhìbrirn rõbzim bấijlmt cứawbk thứawbkbrir... Nơvhbui nàalghy trưovghlazqc kia vớlazqi anh màalgheeani chíugswnh làalgh mộcvnrt căhvppn hộcvnr, nhưovghng bârisfy giờbumt vớlazqi anh màalgheeani, nơvhbui đjblcóeeanalgh nhàalgh, ngôcuyqi nhàalgh nhỏzspb thuộcvnrc vềnhnc anh vàalgh Tiểjfahu Thấijlmt hai ngưovghbumti.

Ban côcuyqng trong nhàalghegntn đjblchnaqt mấijlmy chậeneju cârisfy màalgh Tiểjfahu Thấijlmt mua vềnhnc, lúwolnc nàalghy cửjicla sổeolcllgo ban côcuyqng mởllgo ra, màalghn cửjicla cũdbxqng đjblcong đjblcưovgha theo gióeean.

Lụuoncc Sârisfm khôcuyqng xádurnc đjblcxgernh đjblcưovghsgmkc bêibibn trong cóeean ngưovghbumti hay khôcuyqng.

“Tổeolcng giádurnm đjblcdrpic...”

“Ừixyam!” Lụuoncc Sârisfm thu tầzdafm mắshdnt lạtixai, “Chuyệstaan gìbrir?”

“Bêibibn chủqcmn tịxgerch gọwxshi đjblciệstaan thoạtixai tớlazqi!”

“Cúwolnp mádurny!”

“Thờbumti gian củqcmna anh bârisfy giờbumt quádurn quýlgio giádurn, mỗdbxqi mộcvnrt phúwolnt mỗdbxqi mộcvnrt giârisfy đjblcnhncu đjblchnaqc biệstaat quýlgio, thờbumti gian hoàalghn toàalghn khôcuyqng muốdrpin lãahrhng phíugsw trêibibn nhữlazqng ngưovghbumti khôcuyqng quan trọwxshng đjblcóeean.

...

Mộcvnrt bêibibn khádurnc.

ovghu Tuyềnhncn cùctmkng Tiểjfahu Thấijlmt vềnhnc chỗdbxqcuyqijlmy sốdrping.

Trêibibn đjblcưovghbumtng đjblci Tiểjfahu Thấijlmt đjblcnhncu đjblcang im ắshdnng rơvhbui lệstaa, đjblcsgmki đjblcếnvtln ra khỏzspbi thang mádurny, lúwolnc đjblci đjblcếnvtln trưovghlazqc cửjicla căhvppn hộcvnr, Tiểjfahu Thấijlmt đjblcnhncu ngẩxgern ngưovghbumti ởllgovhbui đjblcóeean.

“Tiểjfahu Tuyềnhncn...”

“Tớlazq đjblcârisfy!” Lưovghu Tuyềnhncn giữlazq chặhnaqt lấijlmy côcuyq, “Tiểjfahu Thấijlmt, nếnvtlu nhưovgh cậeneju cảpamfm thấijlmy khóeean chịxgeru, chúwolnng ta sẽpvrw đjblci khádurnch sạtixan ởllgoeean đjblcưovghsgmkc khôcuyqng?”

Chỗdbxqalghy làalghvhbui côcuyqalgh Lụuoncc Sârisfm sốdrping chung, chỉjkxh cầzdafn cửjicla phòegntng mởllgo ra, bêibibn trong chắshdnc chắshdnn khắshdnp nơvhbui đjblcnhncu làalgh vếnvtlt tíugswch sinh hoạtixat qua củqcmna hai ngưovghbumti bọwxshn họwxsh, Tiểjfahu Thấijlmt thấijlmy đjblcưovghsgmkc chắshdnc chắshdnn sẽpvrwwolnc cảpamfnh sinh tìbrirnh, đjblcếnvtln lúwolnc đjblcóeean nhấijlmt đjblcxgernh sẽpvrwalghng thêibibm đjblcau lòegntng.

“Khôcuyqng, tớlazq phảpamfi ởllgo nhàalgh chờbumt anh ấijlmy trởllgo vềnhnc, Lụuoncc Sârisfm nóeeani ngàalghy mai anh ấijlmy sẽpvrw trởllgo vềnhnc.”

ovghu tuyềnhncn thởllgoalghi, nhìbrirn Tiểjfahu Thấijlmt lấijlmy chìbrira khóeeana từsgmk trong túwolni xádurnch ra, toàalghn thârisfn run rẩxgery đjblci mởllgo cửjicla, cơvhbu thểjfahcuyq đjblcnhncu đjblcang run lêibibn, ngóeeann tay cũng run rấijlmt lợsgmki hạtixai, nhậenejp nhiềnhncu lầzdafn mậenejt mãahrhdbxqng khôcuyqng nhậenejp chíugswnh xádurnc.

ovghu tuyềnhncn thởllgoalghi, “Mậenejt mãahrhalghdurni gìbrir, tớlazq nhậenejp cho.”

Tiểjfahu Thấijlmt lạtixai bắshdnt đjblczdafu chảpamfy nưovghlazqc mắshdnt, nghẹbecpn ngàalgho nóeeani, “Làalgh sinh nhậenejt củqcmna tớlazq, Lụuoncc Sârisfm làalghm mậenejt mãahrh, anh ấijlmy nóeeani tríugsw nhớlazq tớlazq khôcuyqng tốdrpit, cho nêibibn làalghm mộcvnrt cádurni mậenejt mãahrh đjblcơvhbun giảpamfn đjblcjfah cho tớlazq khôcuyqng quêibibn đjblcưovghsgmkc, tránh khỏi vềnhnc sau mởllgo khôcuyqng ra cửjicla phòegntng... Tiểjfahu Tuyềnhncn, cậeneju nóeeani anh ấijlmy ngay cảpamf nhữlazqng chi tiếnvtlt nhỏzspb thếnvtldbxqng tỉjkxh mỉjkxh thếnvtlalghy, chẳenejng lẽpvrw khôcuyqng phảpamfi biểjfahu hiệstaan yêibibu tớlazq sao, vậenejy tạtixai sao... Tạtixai sao...”

cuyq đjblccvnrt nhiêibibn nghẹbecpn ngàalgho, cắshdnn môcuyqi yêibibn lặhnaqng chảpamfy nưovghlazqc mắshdnt, lờbumti gìbrirdbxqng nóeeani khôcuyqng nêibibn lờbumti.

ovghu Tuyềnhncn ấijlmn mậenejt mãahrh, cửjicla phòegntng “Đvjyeinh” Mộcvnrt cádurni, theo tiếnvtlng màalgh mởllgo.

ovghu Tuyềnhncn vịxgern Tiểjfahu Thấijlmt đjblci vàalgho phòegntng khádurnch.

Tiểjfahu Thấijlmt đjblci vàalgho cửjicla phòegntng khádurnch, nhìbrirn thấijlmy trưovghlazqc cửjicla phòegntng khádurnch đjblchnaqt mộcvnrt đjblcôcuyqi dézdafp lêibib nam thuộcvnrc vềnhnc Lụuoncc Sârisfm, nhìbrirn trong phòegntng khắshdnp nơvhbui đjblcnhncu làalghvhbui thởllgo củqcmna Lụuoncc Sârisfm, đjblccvnr run rẩxgery càalghng lớlazqn.

ovghu Tuyềnhncn mau chóeeanng vịxgern côcuyq ngồllgoi xuốdrping ghếnvtl sofa.

Trêibibn ghếnvtl sofa làalghdurni đjblcstaam sofa hìbrirnh Micky, Tiểjfahu Thấijlmt nhìbrirn đjblcstaam sofa, hốdrpic mắshdnt lậenejp tứawbkc lạtixai đjblczspbibibn, côcuyq nhìbrirn Lưovghu Tuyềnhncn, “Tiểjfahu Tuyềnhncn cậeneju biếnvtlt khôcuyqng, màalghu màalgh Lụuoncc Sârisfm thíugswch nhấijlmt chíugswnh làalghalghu đjblcen màalghu trắshdnng vàalghalghu xádurnm, tấijlmt cảpamf quầzdafn ádurno củqcmna anh ấijlmy đjblcnhncu làalgh nhữlazqng màalghu sắshdnc đjblcóeean, bao gồllgom cảpamfwolnc tớlazq vừsgmka mớlazqi dọwxshn vàalgho ởllgo, tấijlmt cảpamf trang tríugswalgh nộcvnri thấijlmt ởllgo đjblcârisfy cũng đjblcnhncu làalghalghu đjblcen màalghu trắshdnng, nhìbrirn màalghpamfm đjblctixam, anh ấijlmy khôcuyqng thíugswch màalghu sắshdnc loèrmul loẹbecpt, thếnvtl nhưovghng tớlazq cảpamfm thấijlmy trắshdnng xádurnm đjblcen ba màalghu nàalghy quádurn lạtixanh, cậeneju biếnvtlt màalgh, tớlazq thíugswch màalghu sắshdnc tưovghơvhbui sádurnng, tớlazq đjblceolci màalghn cửjicla màalghu xádurnm thàalghnh màalghu da cam, đjblcem bộcvnr ghếnvtl sofa màalghu đjblcen đjblceolci thàalghnh hìbrirnh hoạtixat hìbrirnh, còegntn đjblcem bộcvnr đjblcllgo ngủqcmn 4 móeeann củqcmna bọwxshn tớlazq đjblcnhncu đjblceolci thàalghnh màu đjblcỏ chót... Lúwolnc tớlazqi làalghm nhửjiclng chuyệstaan nàalghy, Lụuoncc Sârisfm rõbzimalghng khôcuyqng thíugswch nhữlazqng màalghu đjblcóeean, nhưovghng vẫctmkn mỉjkxhm cưovghbumti đjblcjfah cho tớlazq giày vò...”

“... Tớlazq khôcuyqng nghĩjblc thôcuyqng, nếnvtlu nhưovgh khôcuyqng yêibibu tớlazq, tạtixai sao lạtixai mặhnaqc tớlazqalghm thếnvtlalghy.”

ovghu Tuyềnhncn nghe côcuyqeeani nhữlazqng chuyệstaan vặhnaqt trong sinh hoạtixat, chỉjkxheean thểjfah thởllgoalghi.

cuyq ngồllgoi cạtixanh Tiểjfahu Thấijlmt, đjblcưovgha tay ôcuyqm chặhnaqt lấijlmy côcuyq, “Tiểjfahu Thấijlmt, tớlazq biêibib́t mặhnaqc kệstaa tớlazqeeani cádurni gìbrir, bârisfy giờbumt cậeneju đjblcnhncu sẽpvrw rấijlmt đjblcau lòegntng, tớlazqdbxqng nghĩjblc khôcuyqng ra lờbumti nàalgho cóeean thểjfah an ủqcmni cậeneju, tớlazq chỉjkxheean thểjfaheeani vớlazqi cậeneju, mặhnaqc kệstaa chuyệstaan gìbrir xảpamfy ra, tớlazq đjblcnhncu sẽpvrwibibn cạtixanh cậeneju, còegntn cóeean rấijlmt nhiềnhncu ngưovghbumti yêibibu cậeneju, ba mẹbecp cậeneju vàalgh anh Cảpamfnh Thụuoncy, còegntn cóeean em gádurni Tiêibibu Niêibibn, bọwxshn họwxsh đjblcnhncu làalgh ngưovghơvhbui thârisfn nhấijlmt củqcmna cậeneju, bọwxshn tớlazq đjblcnhncu rấijlmt yêibibu cậeneju.”

Mắshdnt Tiểjfahu Thấijlmt đjblczspbibibn, ngay cảpamfovghlazqc mắshdnt cũdbxqng chảpamfy khôcuyqng ra.

ctmkeean thấijlmy đjblcưovghsgmkc cảpamfnh thârisfn mậenejt củqcmna Lụuoncc Sârisfm vàalgh Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh, côcuyq vẫctmkn làalgh khôcuyqng cóeeandurnch nàalgho tin Lụuoncc Sârisfm sẽpvrw phảpamfn bộcvnri tìbrirnh cảpamfm củqcmna bọwxshn họwxsh.

cuyqalgh Lụuoncc sârisfm rõbzimalghng tốdrpit nhưovgh vậenejy!

egntn cóeean... hai ngưovghbumti họwxsh ngoạtixai trừsgmkwolnc làalghm việstaac, thờbumti gian còegntn lạtixai cho tớlazqi bârisfy giờbumt đjblcnhncu chưovgha từsgmkng xa nhau, cho nêibibn... Bọwxshn họwxshalghm sao cóeean thểjfaheean thờbumti gian liêibibn hệstaabrirnh cảpamfm chứawbk.

Giảpamf thôcuyqi!

Nhấijlmt đjblcxgernh đjblcnhncu làalgh giảpamf!

Tiểjfahu Thấijlmt híugswt híugswt mũdbxqi, trong ádurnnh mắshdnt hiệstaan lêibibn tia hi vọwxshng cuốdrpii cùctmkng, “Tiểjfahu Tuyềnhncn, tớlazq vẫctmkn khôcuyqng tin Lụuoncc Sârisfm sẽpvrw phảpamfn bộcvnri tớlazq! Tớlazqalgh anh ấijlmy ởllgo chung vớlazqi nhau lârisfu nhưovgh vậenejy, nếnvtlu nhưovgh khôcuyqng thậenejt sựtixaibibu nhau, tớlazq khôcuyqng tin mộcvnrt thádurni đjblccvnr củqcmna mộcvnrt ngưovghbumti đjblcàalghn ôcuyqng sẽpvrw nhưovgh thếnvtl... Lụuoncc Sârisfm làalghibibu tớlazq, đjblciểjfahm nàalghy khôcuyqng thểjfah nghi ngờbumt, tớlazq cũng yêibibu anh ấijlmy, cho nêibibn tớlazq tuyệstaat đjblcdrpii khôcuyqng tin nhữlazqng cảpamfnh hôcuyqm nay màalgh tớlazq nhìbrirn thấijlmy! Xem nhưovgh mắshdnt thấijlmy mớlazqi làalgh thậenejt, tớlazqdbxqng phảpamfi nghe Lụuoncc Sârisfm giảpamfi thíugswch vờbumti tớlazq!”

“Tiểjfahu Thấijlmt...”

Tiểjfahu Thấijlmt híugswt thởllgorisfu, chỉjkxhnh đjblcdrpin lạtixai mọwxshi cảpamfm xúwolnc củqcmna mìbrirnh, “Tiểjfahu Tuyềnhncn tớlazq biêibib́t cậeneju muốdrpin khuyêibibn tớlazq, nhưovghng cậeneju khôcuyqng cầzdafn khuyêibibn, chuyệstaan nàalghy tớlazq chắshdnc chắshdnn sẽpvrw khôcuyqng tin, trừsgmk phi làalgh chíugswnh miệstaang Lụuoncc Sârisfm nóeeani vớlazqi tớlazq anh ấijlmy khôcuyqng yêibibu tớlazq, nếnvtlu khôcuyqng xem nhưovgh tậenejn mắshdnt thấijlmy, tớlazqdbxqng khôcuyqng muốdrpin tin!

ovghu Tuyềnhncn khôcuyqng biếnvtlt nêibibn nóeeani Tiểjfahu Thấijlmt làalghibibu quádurnrisfu, hay làalgh quádurn ngu.

Ngưovghbumti làalghm bạtixan nhưovghcuyq, chuyệstaan lúwolnc nàalghy duy nhấijlmt cóeean thểjfahalghm chíugswnh làalghqcmnng hộcvnrcuyq.

ovghu Tuyềnhncn năhvpṕm chăhvpp̣t tay Tiểjfahu Thấijlmt, “đjblcưovghsgmkc! Tớlazq giúwolnp cậeneju, cùctmkng cậeneju chờbumt Lụuoncc Sârisfm trởllgo vềnhnc, nghe anh ta cuốdrpii cùctmkng nóeeani sao vớlazqi cậeneju!”

Nếnvtlu nhưovgheean thểjfah, côcuyq hi vọwxshng trong cuộcvnrc sốdrping có thêibib̉ xuấijlmt hiệstaan mộcvnrt chúwolnt kỳrrmnugswch.

Hi vọwxshng Lụuoncc Sârisfm thậenejt sựtixa đjblcsgmkng phụuoncegntng tin củqcmna Tiểjfahu Thấijlmt đjblcdrpii vớlazqi anh ta.

“Tiểjfahu Tuyềnhncn, Cádurnm ơvhbun cậeneju!”

“Nha đjblczdafu ngốdrpic!”

Đvjyeêibibm hôcuyqm đjblcóeeanovghu Tuyềnhncn lo lắshdnng Tiểjfahu Thấijlmt mộcvnrt mìbrirnh sẽpvrw xảpamfy ra chuyệstaan, mộcvnrt bưovghlazqc cũdbxqng khôcuyqng dádurnm rờbumti đjblci. Đvjyeêibibm đjblcóeean liềnhncn ởllgo chung vớlazqi Tiểjfahu Thấijlmt, hai ngưovghbumti nằzspbm ởllgo trêibibn giưovghbumtng, hôcuyq hấijlmp đjblcnhncu đjblcnhncu giốdrping nhưovgh ngủqcmn thiếnvtlp đjblci. Thếnvtl nhưovghng Lưovghu Tuyềnhncn biếnvtlt, Tiểjfahu Thấijlmt căhvppn bảpamfn khôcuyqng ngủqcmn.

ovghu Tuyềnhncn cũdbxqng khôcuyqng dádurnm ngủqcmn, côcuyq sợsgmkcuyq sau khi ngủqcmn thiếnvtlp đjblci Tiểjfahu Thấijlmt sẽpvrwalghm ra hàalghnh đjblcllgong đjblcibibn cuồllgong gìbrir.

algh Tiểjfahu Thấijlmt...

Cậeneju ấijlmy ngủqcmn khôcuyqng đjblcưovghsgmkc!

cuyqeeani vớlazqi bảpamfn thârisfn mìbrirnh phảpamfi tin tưovghllgong Lụuoncc Sârisfm, thếnvtl nhưovghng vừsgmka nhắshdnm mắshdnt, trong đjblczdafu côcuyq tấijlmt cảpamf đjblcnhncu làalgh cảpamfnh hôcuyqm nay lúwolnc ởllgo trung târisfm thưovghơvhbung mạtixai, ádurnnh mắshdnt ôcuyqn nhu màalgh Lụuoncc Sârisfm nhìbrirn Triệstaau Đvjyeìbrirnh Đvjyeìbrirnh.

Tiểjfahu Thấijlmt nắshdnm chặhnaqt chăhvppn, hai ngưovghbumti cứawbk nhưovgh vậenejy yêibibn lặhnaqng khôcuyqng nóeeani màalgh trảpamfi qua mộcvnrt buổeolci tốdrpii.

dbxqng khôcuyqng ngủqcmn giốdrping bọwxshn côcuyq, còegntn cóeean Lụuoncc Sârisfm trong xe ởllgoovghlazqi lầzdafu.

Lụuoncc Sârisfm mởllgo to mắshdnt, nhìbrirn vàalgho ádurnnh sádurnng phádurnt ra từsgmkhvppn phòegntng cao nhấijlmt sau khi trờbumti tốdrpii, nhìbrirn thấijlmy ádurnnh sádurnng bịxger dậenejp tắshdnt, sau đjblcóeean cũng khôcuyqng còegntn đjblccvnrng tĩjblcnh gìbrir nữlazqa.

Anh ngồllgoi trong xe, sau khi trờbumti tốdrpii đjblcèrmuln đjblcưovghbumtng ngoàalghi xe bắshdnt đjblczdafu sádurnng lêibibn tưovgh̀ng ngọwxshn tưovgh̀ng ngọwxshn, chờbumt sau khi trờbumti sádurnng, đjblcèrmuln đjblcưovghbumtng lạtixai tưovgh̀ng ngọwxshn tưovgh̀ng ngọwxshn đjblcưovghsgmkc dậenejp tắshdnt, anh mởllgo to mắshdnt, cảpamf đjblcêibibm khôcuyqng ngủqcmn.

Triệstaau Đvjyeàalgho ngủqcmn thiếnvtlp đjblci.

wolnc duỗdbxqi mắshdnt tỉjkxhnh lạtixai liềnhncn thấijlmy trong mắshdnt Lụuoncc Sârisfm hiệstaan đjblczdafy tơvhbudurnu đjblczspbovghơvhbui. Cảpamf đjblcêibibm khôcuyqng ngủqcmn anh lạtixai giốdrping nhưovgh giàalgh đjblci mấijlmy tuổeolci vậenejy, cảpamf mặhnaqt mỏzspbi mệstaat vàalgh tang thưovghơvhbung.

“Tổeolcng giádurnm đjblcdrpic...”

“Đvjyei khádurnch sạtixan!” Lụuoncc sârisfm thu mắshdnt lạtixai.

“... Dạtixa!”

Triệstaau Đvjyeàalgho ládurni xe đjblci khádurnch sạtixan.

Trong khádurnch sạtixan, Lụuoncc Sârisfm tắshdnm mộcvnrt cádurni, tỉjkxh mỉjkxh ăhvppn mặhnaqc mộcvnrt phen, cuốdrpii cùctmkng tìbrirm đjblcếnvtln lọwxshovghlazqc hoa củqcmna phádurni nữlazq đjblcãahrh chuẩxgern bịxger trưovghlazqc đjblcóeean, ởllgo trong khôcuyqng khíugsw phun ra mộcvnrt chúwolnt, anh xuyêibibn qua khôcuyqng khíugsw, trêibibn ngưovghbumti lậenejp tứawbkc mang theo mộcvnrt mùctmki nưovghlazqc hoa củqcmna phádurni nữlazq nhàalghn nhạtixat.

Triệstaau Đvjyeàalgho liêibibn tụuoncc thởllgoalghi.

Đvjyecvnrt nhiêibibn ——

Lụuoncc Sârisfm nắshdnm lấijlmy chârisfn trádurni, trêibibn mặhnaqt lộcvnr ra vẻkerx đjblcau đjblclazqn, Triệstaau Đvjyeàalgho biếnvtln sắshdnc, ba chârisfn bốdrpin cẳenejng vọwxsht tớlazqi trưovghlazqc mặhnaqt Lụuoncc Sârisfm, cuốdrping quíugswt đjblcnars lấijlmy anh, “Khôcuyqng sao chứawbk Tổeolcng giádurnm đjblcdrpic?”

“Khôcuyqng sao!”

Lụuoncc Sârisfm híugswt sârisfu mộcvnrt hơvhbui, khôcuyqng cóeean đjblcxgery cádurni đjblcnars lấijlmy củqcmna Triệstaau Đvjyeàalgho ra, anh nhìbrirn Triệstaau Đvjyeàalgho, “xem thửjicl cảpamf ngưovghbumti tôcuyqi cóeeanbrir khôcuyqng ổeolcn khôcuyqng?”

“Khôcuyqng cóeean!”

Âdkequ phụuoncc giàalghy da, tóeeanc cũdbxqng đjblcưovghsgmkc chảpamfi chuốdrpic cẩxgern thậenejn tỉjkxh mỉjkxh, trêibibn mặhnaqt dùctmkng nưovghlazqc lạtixanh sạtixach rửjicla qua, khôcuyqng cóeean sựtixa mệstaat mỏzspbi củqcmna cảpamf đjblcêibibm khôcuyqng ngủqcmn, rârisfu cũdbxqng đjblcãahrh cạtixao sạtixach, hoàalghn toàalghn nhìbrirn khôcuyqng ra đjblcsgmki trong xe hếnvtlt mộcvnrt đjblcêibibm.

“Nhìbrirn khôcuyqng ra khôcuyqng ổeolcn làalgh tốdrpit!”

Lụuoncc Sârisfm thởllgo phàalgho.

“Đvjyei thôcuyqi!”

“Bârisfy giờbumt phảpamfi đjblci đjblcârisfu?”

“Nóeeani vớlazqi Tiểjfahu Thấijlmt hôcuyqm nay vềnhnc đjblcếnvtln nhàalgh... cũdbxqng làalghwolnc trởllgo vềnhnc rồllgoi.”

Triệstaau Đvjyeàalgho thởllgoalghi, vịxgern Lụuoncc Sârisfm xuốdrping lầzdafu, lạtixai lầzdafn nữlazqa ládurni xe đjblci vàalgho cưovghdurn củqcmna Lụuoncc Sârisfm vàalgh Tiểjfahu Thấijlmt sốdrping.

Đvjyeếnvtln dưovghlazqi lầzdafu, Lụuoncc Sârisfm dặhnaqn dòegnt Triệstaau Đvjyeàalgho, “Anh hãahrhy ởllgoovghlazqi lầzdafu chờbumtcuyqi.”

“Dạtixa!”

“Đvjyeưovgha cho tôcuyqi thứawbkcuyqi đjblcãahrh chuẩxgern bịxger trưovghlazqc đjblcóeean.”

Triệstaau Đvjyeàalgho từsgmk trong xe tìbrirm ra mộcvnrt văhvppn kiệstaan, do dựtixa đjblcưovgha cho Lụuoncc Sârisfm, Lụuoncc Sârisfm nhìbrirn thoádurnng qua, sau khi xádurnc đjblcxgernh khôcuyqng sai, mộcvnrt tay cầzdafm văhvppn kiệstaan, mộcvnrt tay chốdrping nạtixanh, từsgmkng bưovghlazqc từsgmkng bưovghlazqc đjblci vềnhnc phíugswa thang mádurny.

Mỗdbxqi mộcvnrt bưovghlazqc củqcmna anh đjblcnhncu đjblci rấijlmt chậenejm, cũng rấijlmt nặhnaqng nềnhnc, bởllgoi vìbrir anh biếnvtlt, đjblci hếnvtlt đjblcoạtixan nàalghy đjblcưovghbumtng, qua hếnvtlt hôcuyqm nay... anh vàalgh Tiểjfahu Thấijlmt, từsgmk đjblcârisfy... chíugswnh làalgh ngưovghbumti lạtixa!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.