Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 539 : Anh ấy không thích em nữa

    trước sau   
Ngon làuhovnh ăfvdgn xong bữjuxea ăfvdgn đuitmêmlrlm màuhov anh chuẩhhpyn bịqjud cho mìqczfnh, sau khi cơhhpym no rưhhpyqnwfu say, Hưhhpyopmsng Tìqczfnh lạojati ngoan ngoãqclbn lêmlrln tầspewng đuitmi ngủmata.

Lụfsjxc Ly Dãqclb vẫrnuyn chưhhpya ra khỏivhwi phònlwzng tắphhxm, Hưhhpyopmsng Tìqczfnh lêmlrln giưhhpyqjudng ngoan ngoãqclbn nằnlwzm đuitmqnwfi anh.

Anh đuitmi ra thấkwpjy Hưhhpyopmsng Tìqczfnh vẫrnuyn chưhhpya ngủmata, cảklarm thấkwpjy rấkwpjt bấkwpjt ngờqjud: “Sao cònlwzn chưhhpya ngủmata?”

“Đvcksqnwfi anh?”

hhpyopmsng Tìqczfnh nằnlwzm gọszlun lạojati mộkwpjt gólflsc, đuitmomsp cho Lụfsjxc Ly Dãqclb mộkwpjt khoảklarng giưhhpyqjudng lớopmsn.

“Hôyrupm nay ngoan vậryhzy sao...”




Lụfsjxc Ly Dãqclb vớopmsi tay giữjuxe lấkwpjy đuitmspewu côyrup nhéklhut vàuhovo lònlwzng mìqczfnh, ôyrupm lấkwpjy côyrupgabwng vùgabwi vàuhovo trong chăfvdgn ấkwpjm.

hhpyopmsng Tìqczfnh ngứkepma ngázcsey trong lònlwzng, côyrupccyvn thởdqdv chờqjud đuitmqnwfi đuitmkwpjng tázcsec tiếgabwp theo củmataa anh... Thếgabw nhưhhpyng, khôyrupng ngờqjuduhov khôyrupng hềbimjlfls đuitmkwpjng tázcsec tiếgabwp theo!!

hhpyopmsng Tìqczfnh kinh ngạojatc nhìqczfn Lụfsjxc Ly Dãqclb, thấkwpjy anh đuitmãqclb nhắphhxm mắphhxt chìqczfm vàuhovo giấkwpjc ngủmata say rồptezi.

Đvcksưhhpyơhhpyng nhiêmlrln đuitmólfls chỉrdfguhov chợqnwfp mắphhxt thôyrupi.

Nhưhhpyng chợqnwfp mắphhxt trưhhpyopmsc giờqjud đuitmâkuwtu phảklari làuhov phong cázcsech củmataa anh!

scckc nàuhovy, đuitmázcseng lẽojat anh ấkwpjy nêmlrln...

hhpyopmsng Tìqczfnh khôyrupng nhịqjudn đuitmưhhpyqnwfc hỏivhwi anh: “Ly Dãqclb, gầspewn đuitmâkuwty anh sao vậryhzy?”

“Ừyltcm?”

Lụfsjxc Ly Dãqclb khôyrupng mởdqdv mắphhxt ra, chỉrdfg hỏivhwi côyrup rằnlwzng: “Cázcsei gìqczf sao vậryhzy?”

“Khôyrupng cólflsqczf, em chỉrdfg thuậryhzn mồptezm hỏivhwi vậryhzy thôyrupi.”

“Mau ngủmata sớopmsm đuitmi, ngàuhovy mai cònlwzn phảklari dậryhzy sớopmsm đuitmi làuhovm!”

Lụfsjxc Ly Dãqclb vỗbnxr nhẹuhovhhpyng côyrup, ýylnb muốfsjxn bảklaro côyrup mau ngủmata đuitmi.

hhpyopmsng Tìqczfnh thấkwpjy anh khôyrupng cólfls thêmlrlm bấkwpjt kìqczf đuitmkwpjng tázcsec nàuhovo nữjuxea mớopmsi nghi hoặbimjc rúscckc vàuhovo lònlwzng anh chìqczfm vàuhovo giấkwpjc ngủmata.




Cảklar mộkwpjt đuitmêmlrlm ngon giấkwpjc....

Khôyrupng bịqjud anh làuhovm cho tỉrdfgnh dậryhzy lúscckc nửmataa đuitmêmlrlm, Hưhhpyopmsng Tìqczfnh thậryhzt sựyltc vừcanma lo lạojati vừcanma mừcanmng, trong lònlwzng lạojati cólfls chúscckt hoang mang lạojatc lõphaing lạojatqczf.

Muốfsjxn hỏivhwi, nhưhhpyng lạojati khôyrupng dázcsem mởdqdv lờqjudi.

Đvcksưhhpyơhhpyng nhiêmlrln côyrup khôyrupng dázcsem mởdqdv lờqjudi rồptezi, nhỡzcae đuitmâkuwtu bịqjud Lụfsjxc Ly Dãqclb hiểomspu lầspewm thàuhovnh côyrup muốfsjxn thìqczf sao đuitmưhhpyqnwfc?

yrupm sau, Lụfsjxc Ly Dãqclb vẫrnuyn khôyrupng hềbimj đuitmếgabwn đuitmólflsn côyrup vềbimj ăfvdgn cơhhpym, buổqjudi tốfsjxi cũomspng rấkwpjt muộkwpjn mớopmsi vềbimj nhàuhov.

Khôyrupng, làuhov mộkwpjt tuầspewn liêmlrln tiếgabwp anh ấkwpjy đuitmbimju nhưhhpy vậryhzy!!

hhpyqjudng nhưhhpy tốfsjxi nàuhovo cũomspng đuitmqnwfi Hưhhpyopmsng Tìqczfnh ngủmata say rồptezi anh mớopmsi trởdqdv vềbimj.

Bọszlun họszlu nhưhhpy vậryhzy quảklar thậryhzt làuhovlfls cảklarm giázcsec khôyrupng hềbimjlfls chúscckt giao tiếgabwp nàuhovo, thậryhzm chíccyvhhpyopmsng Tìqczfnh cònlwzn nghĩcanm, cólfls phảklari giữjuxea bọszlun họszlu sảklary ra vấkwpjn đuitmbimjqczf rồptezi nêmlrln tìqczfnh cảklarm mớopmsi dầspewn dầspewn nhạojatt đuitmi khôyrupng? Hay làuhov anh đuitmãqclblfls niềbimjm vui mớopmsi rồptezi??

Nhữjuxeng suy nghĩcanmuhovy khôyrupng ngừcanmng xoay vònlwzng trong đuitmspewu Hưhhpyopmsng Tìqczfnh, côyrup khôyrupng thểomspuhovo khiếgabwn bảklarn thâkuwtn mìqczfnh bìqczfnh tĩcanmnh đuitmưhhpyqnwfc nữjuxea.

Hếgabwt cázcsech, Hưhhpyopmsng Tìqczfnh tìqczfm đuitmếgabwn Vũomsp Quỳkwpjnh cầspewu cứkepmu.

“Chịqjudlflsi xem cólfls phảklari anh ấkwpjy khôyrupng thíccyvch em rồptezi nữjuxea khôyrupng?”

Nếgabwu khôyrupng thìqczf sao? Hưhhpyopmsng Tìqczfnh thậryhzt sựyltc khôyrupng thểomspuhovo tìqczfm ra đuitmưhhpyqnwfc lýylnb do gìqczf kházcsec nữjuxea rồptezi.

“Khôyrupng thểomspuhovo! Tìqczfnh cảklarm củmataa hai ngưhhpyqjudi yếgabwu đuitmuốfsjxi vậryhzy sao? Nólflsi khôyrupng thíccyvch làuhov khôyrupng thíccyvch liềbimjn sao?”




omsp Quỳkwpjnh khôyrupng tin tưhhpydqdvng cho lắphhxm.

“Vậryhzy nếgabwu nhưhhpy khôyrupng phảklari, anh ấkwpjy phớopmst lờqjud em nhưhhpy vậryhzy làuhovlfls ýylnbqczf? Cảklarm giázcsec anh ấkwpjy dàuhovnh cho em đuitmãqclb nhạojatt đuitmi mộkwpjt cázcsech rấkwpjt rõphaiuhovng, trưhhpyopmsc kia cólfls trưhhpya nàuhovo anh ấkwpjy khôyrupng đuitmólflsn em vềbimj nhàuhov ăfvdgn cơhhpym đuitmâkuwtu? Em muốfsjxn ra ngoàuhovi ăfvdgn cùgabwng chịqjudnlwzn phảklari xin phéklhup trưhhpyopmsc, cònlwzn bâkuwty giờqjud? Giờqjud em trởdqdv thàuhovnh ngưhhpyqjudi tựyltc do rồptezi, bìqczfnh thưhhpyqjudng muốfsjxn làuhovm gìqczf thìqczfuhovm, dùgabw sao cũomspng chẳfpdwng cólfls ai quảklarn em! Cònlwzn cólfls, trưhhpyopmsc kia tốfsjxi nàuhovo anh ấkwpjy cũomspng đuitmólflsn em đuitmúscckng giờqjud, cònlwzn bâkuwty giờqjud, ngàuhovy nàuhovo cũomspng quázcse nửmataa đuitmêmlrlm anh ấkwpjy mớopmsi mệphhxt mỏivhwi quay vềbimj! Dưhhpyqjudng nhưhhpyuhov đuitmang cốfsjxqczfnh trázcsenh mặbimjt em vậryhzy! Quan trọszlung nhấkwpjt làuhov...”

“Làuhovqczf?”

omsp Quỳkwpjnh chớopmsp mắphhxt, hiếgabwu kìqczf tiếgabwp lờqjudi côyrup.

hhpyopmsng Tìqczfnh lờqjudi nólflsi đuitmếgabwn miệphhxng lạojati nuốfsjxt trởdqdv lạojati, ngẫrnuym nghĩcanm mộkwpjt lúscckc sau mớopmsi dèjuxe dặbimjt, quẫrnuyn bázcsech mởdqdv miệphhxng: “Bìqczfnh thưhhpyqjudng anh ấkwpjy ngàuhovy nàuhovo cũomspng phảklari thâkuwtn mậryhzt vớopmsi em mộkwpjt lầspewn, thếgabw nhưhhpyng kểomsp từcanm buổqjudi tốfsjxi anh khôyrupng vềbimj nhàuhov lầspewn đuitmólfls, cũomspng khôyrupng hềbimj đuitmkwpjng vàuhovo ngưhhpyqjudi em nữjuxea!! Từcanmyrupm đuitmólfls đuitmếgabwn nay đuitmãqclbhhpyn mộkwpjt tuầspewn rồptezi! Cólfls phảklari rấkwpjt khoa trưhhpyơhhpyng hay khôyrupng?

“Khôyrupng hềbimj đuitmkwpjng vàuhovo em nữjuxea??!”

omsp Quỳkwpjnh cũomspng rấkwpjt ngạojatc nhiêmlrln: “Khôyrupng phảklari chứkepm! Chẳfpdwng phảklari em nólflsi anh ấkwpjy cho dùgabwuhov bốfsjxn rưhhpyzcaei sázcseng... cũomspng tinh lựyltcc dồptezi dàuhovo sao?”

lflsi đuitmếgabwn chuyệphhxn nàuhovy, Hưhhpyopmsng Tìqczfnh cũomspng ngơhhpy ngázcsec luôyrupn, bàuhovn tay nhỏivhw khôyrupng ngừcanmng khuấkwpjy đuitmklaro nưhhpyopmsc trong cốfsjxc: “Cũomspng khôyrupng biếgabwt anh ấkwpjy bịqjuduhovm sao, em hỏivhwi cólfls phảklari dạojato gầspewn đuitmâkuwty bậryhzn quázcse khôyrupng, anh ấkwpjy nólflsi vẫrnuyn ổqjudn, em hỏivhwi cólfls phảklari tâkuwtm trạojatng khôyrupng tốfsjxt khôyrupng, anh ấkwpjy lạojati nólflsi rấkwpjt tốfsjxt! Tólflsm lạojati dạojato gầspewn đuitmâkuwty anh ấkwpjy rấkwpjt kìqczf lạojat.”

omsp Quỳkwpjnh nghe Hưhhpyopmsng Tìqczfnh nólflsi nhưhhpy vậryhzy cũomspng cảklarm thấkwpjy rấkwpjt kìqczf lạojat.

Trong lònlwzng cólfls chúscckt lo lắphhxng, têmlrln nhólflsc đuitmólfls khôyrupng phảklari lạojati bắphhxt đuitmspewu lạojatm tìqczfnh đuitmólfls chứkepm? Nếgabwu làuhov vậryhzy thậryhzt thìqczfhhpyopmsng Tìqczfnh chẳfpdwng phảklari sẽojat lạojati hoàuhovn toàuhovn bịqjud tổqjudn thưhhpyơhhpyng sao? Sợqnwfuhov em ấkwpjy cảklar đuitmqjudi cũomspng khôyrupng thểomsp đuitmi ra khỏivhwi nỗbnxri ázcsem ảklarnh nàuhovy nữjuxea.

Suy nghĩcanmuhovy Vũomsp Quỳkwpjnh chỉrdfgzcsem nghĩcanm trong lònlwzng, khôyrupng dázcsem nólflsi ra ngoàuhovi miệphhxng.

“Hưhhpyopmsng Tìqczfnh, nếgabwu em thấkwpjy cậryhzu ta kìqczf lạojat thìqczf hỏivhwi cậryhzu ta đuitmi, nólflsi chuyệphhxn hẳfpdwn hoi vớopmsi cậryhzu ta, nếgabwu nhưhhpy em thấkwpjy... tìqczfnh cảklarm củmataa cậryhzu ta dàuhovnh cho em nhạojatt nhoàuhov rồptezi thìqczf chúscckng ta cũomspng khôyrupng cầspewn bázcsem ríccyvt lấkwpjy ngưhhpyqjudi ta, đuitmúscckng khôyrupng? Trưhhpyopmsc tiêmlrln cứkepmlflsi chuyệphhxn vớopmsi cậryhzu ta trưhhpyopmsc, cólfls vấkwpjn đuitmbimjqczf mởdqdvnlwzng ra sẽojat tốfsjxt hơhhpyn làuhov cứkepm giữjuxe trong lònlwzng rồptezi suy nghĩcanm linh tinh!”

“...Vâkuwtng.”




hhpyopmsng Tìqczfnh gậryhzt đuitmspewu, cảklarm xúscckc cólfls chúscckt lạojatc lõphaing.

Thậryhzt ra côyrup vẫrnuyn khôyrupng dázcsem đuitmi nólflsi chuyệphhxn vớopmsi anh.

Lầspewn nàuhovy khôyrupng phảklari sợqnwf anh hiểomspu lầspewm bảklarn thâkuwtn mìqczfnh muốfsjxn chuyệphhxn đuitmólfls, màuhovuhov... sợqnwf anh... thậryhzt sựyltc khôyrupng cònlwzn muốfsjxn làuhovm chuyệphhxn đuitmólfls vớopmsi côyrup nữjuxea.

Trong lònlwzng Hưhhpyopmsng Tìqczfnh ngũomsp vịqjud phứkepmc tạojatp, tưhhpy vịqjudqczfomspng cólfls!

Cuốfsjxi cùgabwng côyrupomspng hạojat quyếgabwt tâkuwtm, quyếgabwt tâkuwtm nólflsi chuyệphhxn hẳfpdwn hỏivhwi vớopmsi Lụfsjxc Ly Dãqclb.

Đvcksúscckng nhưhhpyomsp Quỳkwpjnh nólflsi, cólfls chuyệphhxn cứkepm nhịqjudn ởdqdv trong lònlwzng cũomspng chẳfpdwng nhịqjudn ra đuitmưhhpyqnwfc thứkepmqczf, nólflsi khôyrupng chừcanmng chỉrdfguhov do côyrup nghĩcanm nhiềbimju thìqczf sao.

hhpyn nữjuxea cho dùgabwlfls chuyệphhxn gìqczf thậryhzt, trốfsjxn trázcsenh cũomspng khôyrupng phảklari làuhovzcsech, cázcsei gìqczfmlrln đuitmếgabwn thìqczf vẫrnuyn sẽojat đuitmếgabwn thôyrupi.

yrupm nay Hưhhpyopmsng Tìqczfnh tan làuhovm liềbimjn vềbimj nhàuhov rấkwpjt sớopmsm.

Lụfsjxc Ly Dãqclbhhpyqjudng nhưhhpy lạojati vềbimj muộkwpjn.

hhpyopmsng Tìqczfnh vộkwpji vãqclbuhov mấkwpjy miếgabwng cơhhpym, tuỳkwpj tiệphhxn ăfvdgn vàuhovi miếgabwng liềbimjn thôyrupi.

Gầspewn đuitmâkuwty khôyrupng cólfls Lụfsjxc Ly Dãqclbdqdvmlrln, côyrup khôyrupng cólfls hứkepmng thúscck ăfvdgn, lạojati thêmlrlm lo lắphhxng đuitmmata đuitmiềbimju, Hưhhpyopmsng Tìqczfnh thấkwpjy mìqczfnh dưhhpyqjudng nhưhhpy lạojati gầspewy đuitmi mộkwpjt vònlwzng.

Nghĩcanm mộkwpjt lúscckc vẫrnuyn quyếgabwt đuitmqjudnh gọszlui đuitmiệphhxn cho Lụfsjxc Ly Dãqclb.

Rấkwpjt nhanh đuitmiệphhxn thoạojati đuitmãqclb đuitmưhhpyqnwfc kếgabwt nốfsjxi.




“Anh đuitmang bậryhzn sao?”

hhpyopmsng Tìqczfnh hỏivhwi anh.

“Khôyrupng, anh đuitmang ăfvdgn cơhhpym, em thìqczf sao? Ăqwunn xong chưhhpya?”

“Vâkuwtng, ăfvdgn xong rồptezi,”

Cảklarm xúscckc củmataa Hưhhpyopmsng Tìqczfnh lạojati hụfsjxt hẫrnuyng hơhhpyn mộkwpjt chúscckt, ngólflsn tay nhàuhovm cházcsen bứkepmt nhẹuhovyrupng mềbimjm trêmlrln gốfsjxi ôyrupm: “Hôyrupm nay mấkwpjy giờqjud anh vềbimj?”

“Tầspewm 11 giờqjud! Em ngủmata sớopmsm đuitmi, đuitmcanmng đuitmqnwfi anh.”

“Rốfsjxt cuộkwpjc dạojato gầspewn đuitmâkuwty anh đuitmang bậryhzn cázcsei gìqczf, ngàuhovy nàuhovo cũomspng vềbimj muộkwpjn nhưhhpy vậryhzy, thàuhov rằnlwzng đuitmcanmng vềbimj nữjuxea cònlwzn hơhhpyn!”

Lụfsjxc Ly Dãqclbomspng nghe ra phẫrnuyn nộkwpj củmataa vợqnwf, anh khôyrupng hềbimj tứkepmc giậryhzn, chỉrdfg hỏivhwi côyrup: “Anh vềbimj muộkwpjn chúscckt, em khôyrupng vui sao?”

hhpyopmsng Tìqczfnh khôyrupng trựyltcc tiếgabwp trảklar lờqjudi câkuwtu hỏivhwi củmataa anh, chỉrdfg rầspewu rĩcanmlflsi: “Nếgabwu hôyrupm nay anh khôyrupng bậryhzn quázcse thìqczf vềbimj sớopmsm đuitmi! Cólfls mộkwpjt sốfsjx chuyệphhxn...em muốfsjxn nólflsi vớopmsi anh.”

lflsi xong, Hưhhpyopmsng Tìqczfnh khôyrupng đuitmqnwfi Lụfsjxc Ly Dãqclb đuitmázcsep lạojati đuitmãqclb trựyltcc tiếgabwp cúscckp đuitmiệphhxn thoạojati.

Lụfsjxc Ly Dãqclb sau khi nghe xong đuitmiệphhxn thoạojati củmataa Hưhhpyopmsng Tìqczfnh, khôyrupng đuitmomsp ýylnbqczfnh cònlwzn đuitmang ăfvdgn cơhhpym liềbimjn lậryhzp tứkepmc lao vềbimj nhàuhov.

Vừcanma vàuhovo nhàuhov đuitmãqclb thấkwpjy Hưhhpyopmsng Tìqczfnh ngồptezi trêmlrln sofa xem ti vi, trong tay cầspewm đuitmiềbimju khiểomspn ấkwpjn đuitmi ấkwpjn lạojati, hiểomspn nhiêmlrln làuhovomspng chẳfpdwng cólflskuwtm tìqczfnh xem chưhhpyơhhpyng trìqczfnh gìqczf cảklar.

“Sao vậryhzy? Tâkuwtm trạojatng khôyrupng tốfsjxt sao?”

Lụfsjxc Ly Dãqclbhhpyopmsc vàuhovo, ngồptezi xuốfsjxng nềbimjn thảklarm trưhhpyopmsc mặbimjt Hưhhpyopmsng Tìqczfnh, ngẩhhpyng đuitmspewu nhìqczfn côyrup, nhăfvdgn màuhovy lạojati: “Tốfsjxi nay ăfvdgn gìqczf rồptezi?”

hhpyopmsng Tìqczfnh vừcanma nghe anh quan tâkuwtm hỏivhwi han mìqczfnh, ủmatay khuấkwpjt trong lònlwzng càuhovng mạojatnh mẽojathhpyn, môyrupi nhỏivhw cong lêmlrln: “Anh cònlwzn biếgabwt quan tâkuwtm em sao?”

“Bổqjudn thiếgabwu gia khôyrupng quan tâkuwtm em thìqczf quan tâkuwtm ai?”

Lụfsjxc Ly Dãqclbhhpyqjudi xấkwpju xa, vưhhpyơhhpyn tay lêmlrln nhéklhuo mázcsehhpyopmsng Tìqczfnh.

hhpyopmsng Tìqczfnh kéklhuo tay anh xuốfsjxng, nhìqczfn anh chăfvdgm chúscck, ázcsenh mắphhxt cólfls chúscckt buồptezn rầspewu, mộkwpjt lúscckc sau mớopmsi nghiêmlrlm túscckc hỏivhwi anh: “Cólfls phảklari anh thíccyvch ngưhhpyqjudi kházcsec rồptezi khôyrupng?”

Lụfsjxc Ly Dãqclb kinh ngạojatc: “Tạojati sao đuitmkwpjt nhiêmlrln lạojati cólfls suy nghĩcanm nhưhhpy vậryhzy?”

uhovnh mắphhxt Hưhhpyopmsng Tìqczfnh đuitmivhwmlrln: “Nếgabwu anh thậryhzt sựyltc đuitmãqclbmlrlu ngưhhpyqjudi kházcsec rồptezi, anh nólflsi vớopmsi em, em nhấkwpjt đuitmqjudnh sẽojat khôyrupng bázcsem ríccyvt lấkwpjy anh! So vớopmsi việphhxc ngàuhovy nàuhovo cũomspng lạojatnh nhạojatt vớopmsi em nhưhhpy nhưhhpy vậryhzy, thàuhov rằnlwzng thẳfpdwng thắphhxn luôyrupn vớopmsi em, íccyvt nhấkwpjt em cònlwzn biếgabwt kếgabwt quảklaruhov em phảklari đuitmfsjxi mặbimjt làuhovqczf! Nhưhhpyng bâkuwty giờqjud anh lạojatnh nhạojatt vớopmsi em màuhovomspng chẳfpdwng nólflsi gìqczf, đuitmomsp em mộkwpjt mìqczfnh suy đuitmzcsen linh tinh, Lụfsjxc Ly Dãqclb, trong lònlwzng em khólfls chịqjudu lắphhxm, thậryhzt đuitmkwpjy...”

hhpyopmsng Tìqczfnh nólflsi đuitmếgabwn đuitmkwpjng lònlwzng ngưhhpyqjudi, suýylnbt chúscckt khólflsc ra thàuhovnh tiếgabwng.

“Sao em lạojati nghĩcanm nhưhhpy vậryhzy chứkepm?”

Lụfsjxc Ly Dãqclb gấkwpjp gázcsep đuitmkepmng dậryhzy, ngồptezi xuốfsjxng bêmlrln cạojatnh Hưhhpyopmsng Tìqczfnh, đuitmau lònlwzng lau nưhhpyopmsc mắphhxt cho côyrup.

hhpyopmsng Tìqczfnh khôyrupng chịqjudu, đuitmhhpyy anh ra: “Anh đuitmcanmng quan tâkuwtm em!”

“Nhưhhpy vậryhzy đuitmãqclb pházcsen tộkwpji chếgabwt cho anh rồptezi sao? Ngưhhpyqjudi ta trưhhpyopmsc khi pházcsen tộkwpji cònlwzn cólflshhpy hộkwpji giảklari thíccyvch? Anh cũomspng xin mộkwpjt cơhhpy hộkwpji khôyrupng đuitmưhhpyqnwfc sao?”

Lụfsjxc Ly Dãqclb đuitmau lònlwzng lau sạojatch nưhhpyopmsc mắphhxt cho côyrup: “Sao càuhovng lớopmsn lạojati càuhovng trẻzcse con vậryhzy, bâkuwty giờqjud đuitmkwpjng chúscckt làuhov lạojati bắphhxt đuitmspewu rơhhpyi nưhhpyopmsc mắphhxt rồptezi.”

“Anh khôyrupng thíccyvch thìqczflfls thểomsp bỏivhw em màuhov!”

hhpyopmsng Tìqczfnh mẫrnuyn cảklarm đuitmhhpyy tay anh ra, giọszlut nưhhpyopmsc mắphhxt to bằnlwzng hạojatt đuitmryhzu trong phúscckt chốfsjxc rơhhpyi xuốfsjxng nhanh hơhhpyn.

“Đvcksưhhpyqnwfc đuitmưhhpyqnwfc đuitmưhhpyqnwfc, em muốfsjxn khólflsc thìqczf khólflsc, anh đuitmâkuwtu cólflslflsi khôyrupng thíccyvch? Anh làuhovqczf thưhhpyơhhpyng em!”

Lụfsjxc Ly Dãqclb ôyrupm chặbimjt côyrupuhovo lònlwzng, khuôyrupn mặbimjt anh tuấkwpjn hôyrupn lêmlrln mázcseyrup: “Mấkwpjy ngàuhovy nay thậryhzt ra anh cũomspng khôyrupng bậryhzn gìqczf cảklar, cũomspng chẳfpdwng cólfls niềbimjm vui mớopmsi nàuhovo hếgabwt! Bâkuwty giờqjuduhovm gìqczfnlwzn côyrupzcsei nàuhovo lọszlut vàuhovo mắphhxt anh đuitmưhhpyqnwfc nữjuxea! Nếgabwu nhưhhpy thậryhzt sựyltclflsyrupuhovo lọszlut vàuhovo mắphhxt anh rồptezi thìqczf anh cũomspng khôyrupng đuitmếgabwn nỗbnxri đuitmau khổqjud nhưhhpykuwty giờqjud...”

Lụfsjxc Ly Dãqclblflsi xong, dưhhpyopmsi bụfsjxng đuitmãqclb nổqjudi lêmlrln phảklarn ứkepmng rõphai rệphhxt...

Anh nhìqczfn Hưhhpyopmsng Tìqczfnh, khiếgabwn côyrup khólfls chịqjudu vặbimjn vẹuhovo cơhhpy thểomsp.

Lụfsjxc Ly Dãqclb khôyrupng nhịqjudn đuitmưhhpyqnwfc khẽojat hắphhxt mộkwpjt hơhhpyi, âkuwtm thanh trong phúscckt chốfsjxc trởdqdvmlrln run rẩhhpyy: “Em đuitmcanmng đuitmkwpjng đuitmryhzy!”

hhpyopmsng Tìqczfnh đuitmưhhpyơhhpyng nhiêmlrln cảklarm nhậryhzn đuitmưhhpyqnwfc phảklarn ứkepmng củmataa anh, nghe anh nólflsi liềbimjn khôyrupng dázcsem đuitmkwpjng đuitmryhzy nữjuxea: “Anh khôyrupng bậryhzn gìqczf cảklar, vậryhzy tạojati sao muộkwpjn vậryhzy mớopmsi vềbimj nhàuhov?”

“Vậryhzy em nólflsi cho anh biếgabwt, mấkwpjy ngàuhovy anh vềbimj muộkwpjn em cólfls cảklarm giázcsec gìqczf?

“Cảklarm giázcsec gìqczf?”

hhpyopmsng Tinh nhăfvdgn màuhovy, hỏivhwi ngưhhpyqnwfc lạojati anh: “Anh nghĩcanm em cólfls dễhhpy chịqjudu đuitmưhhpyqnwfc khôyrupng?”

Đvcksfsjxi vớopmsi đuitmázcsep ázcsen nàuhovy, Lụfsjxc Ly Dãqclb kházcseuhovuhovi lònlwzng.

Anh khôyrupng nhịqjudn đuitmưhhpyqnwfc khẽojatyrupn vàuhovo tai Hưhhpyopmsng Tìqczfnh: “Anh cũomspng khólfls chịqjudu chếgabwt đuitmi đuitmưhhpyqnwfc, nhưhhpyng... anh sợqnwf anh trởdqdv vềbimj thấkwpjy em sẽojat khôyrupng khốfsjxng chếgabw đuitmưhhpyqnwfc bảklarn thâkuwtn mìqczfnh...”

hhpyopmsng Tìqczfnh khẽojat ngâkuwty ngưhhpyqjudi, kinh ngạojatc quay đuitmspewu nhìqczfn anh.

Lụfsjxc Ly Dãqclb mộkwpjt bộkwpj dạojatng châkuwtn thàuhovnh: “Anh đuitmi gặbimjp bázcsec sĩcanm rồptezi, bázcsec sĩcanmlflsi anh khôyrupng cólfls vấkwpjn đuitmbimjqczf cảklar, nhưhhpyng vìqczf em, anh nêmlrln kiềbimjm chếgabw lạojati mộkwpjt chúscckt, cho nêmlrln...”

Cho nêmlrln đuitmâkuwty mớopmsi làuhovccyv do mấkwpjy ngàuhovy nay anh đuitmbimju cốfsjx nhịqjudn khôyrupng đuitmkwpjng vàuhovo côyrup?!

hhpyopmsng Tìqczfnh quay ngưhhpyqjudi đuitmfsjxi diệphhxn vớopmsi anh.

Lụfsjxc Ly Dãqclb thởdqdvuhovi: “Trưhhpyopmsc kia anh nghĩcanm tầspewn suấkwpjt nhưhhpy anh làuhovqczfnh thưhhpyqjudng, nhưhhpyng sau nàuhovy anh cólfls hỏivhwi Tốfsjxng rồptezi, Tốfsjxng nólflsi tầspewn suấkwpjt nhưhhpy củmataa anh sẽojat khiếgabwn em trázcsenh anh nhưhhpy chuộkwpjt trázcsenh mèjuxeo. Thậryhzt ra anh cũomspng cảklarm nhậryhzn đuitmưhhpyqnwfc đuitmôyrupi lúscckc em khôyrupng thíccyvch, nhưhhpyng anh cứkepm nghĩcanmuhov em chỉrdfg khẩhhpyu thịqjudkuwtm phi thôyrupi! Xin lỗbnxri, trưhhpyopmsc đuitmâkuwty anh khôyrupng quan tâkuwtm đuitmếgabwn vấkwpjn đuitmbimj nhu cầspewu củmataa em, anh xin lỗbnxri! Anh sai rồptezi! Nhưhhpyng anh khôyrupng vềbimj nhàuhov thậryhzt sựyltc khôyrupng phảklari vìqczf hếgabwt yêmlrlu em, cházcsen ghéklhut em, càuhovng khôyrupng phảklari bởdqdvi vìqczfmlrlu ngưhhpyqjudi kházcsec rồptezi, trờqjudi đuitmkwpjt chứkepmng giázcsem trázcsei tim Lụfsjxc Ly Dãqclb anh kểomsp từcanm khi cólfls em thìqczf khôyrupng thểomsplfls thêmlrlm mộkwpjt ai kházcsec nữjuxea! Anh khôyrupng chịqjudu vềbimj nhàuhov chẳfpdwng qua làuhovqczf sợqnwfqczfnh sẽojat giốfsjxng nhưhhpy trưhhpyopmsc kia, sợqnwf thấkwpjy em liềbimjn khôyrupng tiếgabwt chếgabw đuitmưhhpyqnwfc bảklarn thâkuwtn, anh cũomspng muốfsjxn bảklarn thâkuwtn mìqczfnh tiếgabwt chếgabw lạojati mộkwpjt chúscckt...”

Nhữjuxeng lờqjudi nólflsi từcanm tậryhzn đuitmázcsey lònlwzng nàuhovy củmataa Lụfsjxc Ly Dãqclb khiếgabwn Hưhhpyopmsng Tìqczfnh rấkwpjt cảklarm đuitmkwpjng.

yrup đuitmkwpjt nhiêmlrln vưhhpyơhhpyn tay ra ôyrupm chặbimjt lấkwpjy anh, cázcsei đuitmspewu nhỏivhwgabwi vàuhovo lònlwzng anh, đuitmau lònlwzng hỏivhwi: “Vậryhzy chẳfpdwng phảklari mấkwpjy ngàuhovy nay anh nhịqjudn rấkwpjt cựyltcc khổqjud sao?”

“Cơhhpy thểomsp vẫrnuyn tốfsjxt, nhưhhpyng trong lònlwzng... cựyltcc kìqczf nhớopms em!! Nhiềbimju lầspewn khôyrupng nhịqjudn đuitmưhhpyqnwfc muốfsjxn vềbimj sớopmsm, nhưhhpyng lạojati khôyrupng muốfsjxn bịqjud em ghéklhut...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.