Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 538 : Không có anh ta không quen

    trước sau   
Lục Ly Dã khẽ gâdexḍt đftotâdexd̀u, thâdexd́y biêdayd̉u cảm Tôivdṕng nhưhjzvojkṃp quái vâdexḍt, anh ta cũng hơkflli khôivdpng vui: “Câdexḍu làm sao đftotâdexd́y?”

“Em… Em chỉ là hơkflli thưhjzvơkfllng hại chị Hưhjzvơkflĺng Tình thôivdpi!”

ivdṕng nói thâdexḍt lòng: “Anh Dã, tâdexd̀n suâdexdt của anh nhưhjzvdexḍy thâdexḍt sưhjzṿ là quá cao!! Con gái ngưhjzvơkfll̀i ta làm sao chịu nôivdp̉i!”

“Tâdexd̀n suâdexd́t của tôivdpi nhưhjzvdexḍy là nhiêdayd̀u?”

“Nói nhảm!! Khôivdpng tin anh tra Google thưhjzv̉ xem!”

Lục Ly Dã nghe Tôivdṕng nói xong, thâdexḍt sưhjzṿ lâdexd́y di đftotôivdp̣ng ra tra Google…




dayd́t quả, kêdayd́t quả…

Khôivdpng có kêdayd́t quả…

dayd́t quả là, Lục Ly Dã bị câdexdu trả lơkfll̀i của Google hung hăojkmng tát môivdp̣t cái!

dexd́t cả đftotáp án đftotêdayd̀u là môivdp̣t tuâdexd̀n ba lâdexd̀n là bình thưhjzvơkfll̀ng, môivdp̣t ngày môivdp̣t lâdexd̀n trơkfll̉ lêdaydn, chăojkḿc chăojkḿn là khôivdpng bình thưhjzvơkfll̀ng, quan trọng là, vơkflḷ sẽ chịu khôivdpng nôivdp̉i, dêdayd̃ chạy trôivdṕn!

“Hay là tâdexd́t cả bọn họ yêdayd́u sinh lý, nêdaydn kiêdayd́m cơkflĺ cho mình?”

Lục Ly Dã vâdexd̃n tiêdayd́p tục mạnh miêdayḍng.

“…”

ivdṕng bó tay rôivdp̀i.

“Vâdexḍy câdexḍu nói xem giơkfll̀ tôivdpi nêdaydn làm gì? Tôivdpi cảm thâdexd́y Hưhjzvơkflĺng Tình đftotã đftotêdayd́n đftotôivdp̣ khôivdpng thêdayd̉ chịu nôivdp̉i rôivdp̀i.”

Lục Ly Dã thâdexḍt sưhjzṿ sôivdṕt ruôivdp̣t, nêdayd́u khôivdpng cũng sẽ khôivdpng thảo luâdexḍn chủ đftotêdayd̀ riêdaydng tưhjzv nhưhjzvdexḍy vơkflĺi Tôivdṕng.

“Chị âdexd́y khôivdpng thêdayd̉ kiêdaydn nhâdexd̃n, vâdexḍy cũng chỉ có thêdayd̉ là anh chịu đftotưhjzṿng! Cũng đftotúng, ngưhjzvơkfll̀i phụ nưhjzṽ nào có thêdayd̉ chịu đftotưhjzvơkflḷc loại ngưhjzvơkfll̀i có tâdexd̀n suâdexd́t cao nhưhjzv anh vâdexḍy chưhjzv́… Mà anh khôivdpng sơkflḷ ảnh hưhjzvơkfll̉ng đftotêdayd́n thâdexdn thêdayd̉ sao?”

Lục Ly Dã lại uôivdṕng môivdp̣t hơkflli cạn sạch ly rưhjzvơkflḷu trong tay: “Đlhkrưhjzvơkflḷc rôivdp̀i, tôivdpi biêdayd́t nêdaydn làm sao rôivdp̀i! Đlhkrêdaydm nay ơkfll̉ nhà câdexḍu đftoti!”

“Cái gì?”




“Tôivdpi nói đftotêdaydm nay ơkfll̉ nhà câdexḍu đftoti!!”

“Tại sao!!” Tôivdṕng khôivdpng vui, đftotêdaydm nay câdexḍu ta và Liêdaydn Vâdexdn còn có chính sưhjzṿ phải làm!

“Cái gì mà tại sao? Khôivdpng phải câdexḍu vưhjzv̀a kêdaydu tôivdpi chịu đftotưhjzṿng sao?! Tôivdpi vưhjzv̀a trơkfll̉ vêdayd̀, thâdexd́y vơkflḷ tôivdpi thì đftotâdexdu thêdayd̉ nhịn đftotưhjzvơkflḷc nưhjzṽa! Tôivdpi phải kìm nén đftotêdayd́n chêdayd́t đftotó!”

“…Vâdexḍy đftotưhjzvơkflḷc rôivdp̀i! Coi nhưhjzv xong, môivdp̣t đftotêdaydm thì môivdp̣t đftotêdaydm.”

“Đlhkri, môivdp̣t đftotêdaydm thôivdpi!”

Đlhkrêdaydm nay, Hưhjzvơkflĺng Tình nhâdexḍn đftotưhjzvơkflḷc tin tưhjzv́c Lục Ly Dã khôivdpng vêdayd̀, suýt nưhjzṽa cưhjzvơkfll̀i ra tiêdayd́ng, vui còn hơkflln trúng sôivdṕ!

Chuyêdayḍn này thâdexḍt sưhjzṿ là còn hạnh phúc hơkflln viêdayḍc đftotưhjzvơkflḷc sêdayd́p cho nghỉ hai ngày nưhjzṽa đftotâdexd́y!

ivdṕi hôivdpm nay, Hưhjzvơkflĺng Tình lêdaydn kêdayd́ hoạch cho môivdp̣t buôivdp̉i tôivdṕi thâdexḍt phong phú.

Sau khi ăojkmn cơkfllm xong, liêdayd̀n ung dung năojkm̀m trêdaydn sofa, ăojkmn trái câdexdy, ăojkmn khoai tâdexdy chiêdaydn, căojkḿn hạt dưhjzva, xem tivi.

Cuôivdṕi cùng đftotã có thêdayd̉ khôivdpng câdexd̀n lo lăojkḿng bâdexd́t cưhjzv́ lúc nào cũng sẽ bị vuôivdṕt sói ăojkmn sạch sành sanh!

Sau khi xem TV đftotêdayd́n chínvdgn giơkfll̀, sẽ lêdaydn Internet, đftotưhjzvơkfllng nhiêdaydn là môivdp̣t mình lêdaydn mạng, khôivdpng ai cùng côivdp xem phim, cũng khôivdpng ai cưhjzv́ môivdp̃i mưhjzvơkfll̀i phút lại nhăojkḿc côivdpdaydn thưhjzṿc hiêdayḍn nghĩa vụ vơkflḷ chôivdp̀ng. Tóm lại, chỉ có thêdayd̉ gói gọn trong hai chưhjzṽ, thoải mái!!

daydn mạng đftotêdayd́n mưhjzvyebmi mộawdmt giơkfll̀, Hưhjzvơkflĺng Tình sung sưhjzvơkflĺng tăojkḿt máy vi tính, tăojkḿm rưhjzv̉a, đftotăojkḿp măojkṃt nạ, năojkm̀m sâdexd́p trêdaydn giưhjzvơkfll̀ng lơkflĺn băojkḿt đftotâdexd̀u ngủ.

Đlhkrưhjzvơkfllng nhiêdaydn, trưhjzvơkflĺc đftotó có nhâdexḍn đftotưhjzvơkflḷc môivdp̣t cuôivdp̣c đftotdayḍn thoại quan tâdexdm của Lục Ly Dã.




“Vơkflḷ à, môivdp̣t mình em ơkfll̉ nhà, có sơkflḷ khôivdpng?”

“Khôivdpng sơkflḷ!”

“Vâdexḍy ơkfll̉ nhà môivdp̣t mình, có thâdexd́y côivdp đftotơkflln lạnh lẽo khôivdpng? Có muôivdṕn anh vêdayd̀ vơkflĺi em khôivdpng?”

Lúc Lục Ly Dã hỏi câdexdu này, Hưhjzvơkflĺng Tình vôivdp̣i bâdexḍt dâdexḍy tưhjzv̀ trong chăojkmn: “Khôivdpng! Em khôivdpng côivdp đftotơkflln!!”

Trong đftotdayḍn thoại rõ ràng im lăojkṃng môivdp̣t hơkflli.

hjzvơkflĺng Tình cảm thâdexd́y có lẽ thái đftotôivdp̣ của mình vưhjzv̀a nãy quá dưhjzv́t khoát đftotã làm tôivdp̉n thưhjzvơkfllng anh, hình nhưhjzv mình đftotã biêdayd̉u hiêdayḍn quá vui, quá kiêdaydn quyêdayd́t, thêdayd́ nhưhjzvng nêdayd́u khôivdpng kiêdaydn quyêdayd́t, khôivdpng biêdayd́t chưhjzv̀ng Lục Ly Dã sẽ lâdexḍp tưhjzv́c chạy vêdayd̀.

Khả năojkmng này râdexd́t lơkflĺn! Thêdayd́ nêdaydn Hưhjzvơkflĺng Tình khôivdpng thêdayd̉ khôivdpng phòng ngưhjzv̀a môivdp̣t chút.

“Anh yêdaydu…

Giọng đftotdayḍu Hưhjzvơkflĺng Tình lâdexḍp tưhjzv́c mêdayd̀m mỏng lại: “Là thêdayd́ này, anh đftotang bâdexḍn viêdayḍc bêdaydn ngoài, khôivdpng câdexd̀n phải quan tâdexdm em. Em ơkfll̉ nhà môivdp̣t mình sẽ tưhjzṿ chăojkmm sóc mình thâdexḍt tôivdṕt. Anh yêdaydn tâdexdm, em khôivdpng sơkflḷ hãi, cũng khôivdpng côivdp đftotơkflln. Em sẽ ơkfll̉ nhà, ngoan ngoãn đftotơkflḷi ngày mai anh vêdayd̀…”

Quả nhiêdaydn, Hưhjzvơkflĺng Tình nói nhưhjzvdexḍy, Lục Ly Dã mơkflĺi dêdayd̃ chịu hơkflln chút.

ivdṕn là tâdexdm trạng côivdp đftotơkflln, thoáng cái lại vui vẻ hơkflln nhiêdayd̀u: “Đlhkrưhjzvơkflḷc, em yêdaydu, ngủ đftoti, mai anh sẽ nhanh chóng vêdayd̀ nhà! Nhơkflĺ em…”

Nói xong, anh ta vâdexd̃n khôivdpng quêdaydn xuyêdaydn qua đftotdayḍn thoại, hôivdpn Hưhjzvơkflĺng Tình môivdp̣t cái, rôivdp̀i mơkflĺi chịu cúp.

Chăojkḿc chăojkḿn Lục Ly Dã sẽ khôivdpng vêdayd̀, Hưhjzvơkflĺng Tình năojkm̀m trêdaydn giưhjzvơkfll̀ng. Đlhkráng lẽ phải vui vẻ mà ngủ môivdp̣t giâdexd́c thâdexḍt ngon mơkflĺi đftotúng? Nhưhjzvng hêdayd́t lâdexd̀n này đftotêdayd́n lâdexd̀n khác khôivdpng biêdayd́t tại sao, trong lòng cảm thâdexd́y mâdexd́t mát, nhưhjzv là mâdexd́t đftoti thưhjzv́ gì.




Nghiêdaydng ngưhjzvơkfll̀i, khôivdpng tìm thâdexd́y âdexd́m áp quen thuôivdp̣c, Hưhjzvơkflĺng Tình lại cảm thâdexd́y mâdexd́t mát chút nưhjzṽa, dưhjzv́t khoát cuôivdp̣n ngưhjzvơkfll̀i lại, tưhjzṿ ôivdpm mình ngủ là đftotưhjzvơkflḷc rôivdp̀i.

Khôivdpng ngơkfll̀, đftotêdaydm nay, côivdpdexḍy mà lại mâdexd́t ngủ!!

Buôivdp̉i tôivdṕi khôivdpng có Lục Ly Dã, côivdp khôivdpng ngủ đftotưhjzvơkflḷc!!

ivdpm sau, Hưhjzvơkflĺng Tình lại mang môivdp̣t đftotôivdpi măojkḿt đftotâdexd̀y quâdexd̀ng thâdexdm mà đftoti làm.

Buôivdp̉i trưhjzva, Lục Ly Dã cũng khôivdpng tơkflĺi đftotón côivdpdayd̀ ăojkmn cơkfllm, chỉ gọi đftotdayḍn cho côivdp, kêdaydu côivdpkflĺi đftotôivdp̀ng nghiêdayḍp đftoti tìm môivdp̣t nhà hàng sạch sẽ mà ăojkmn.

Chơkflḷt khôivdpng thâdexd́y anh ta đftotón mình vêdayd̀ nhà, cảm giác mâdexd́t mát trong lòng Hưhjzvơkflĺng Tình lại càng sâdexdu săojkḿc hơkflln môivdp̣t chút.

ivdp hiêdayd́m thâdexd́y mà đftoti ăojkmn cơkfllm ơkfll̉ nhà ăojkmn vơkflĺi đftotôivdp̀ng nghiêdayḍp, cũng khôivdpng biêdayd́t làm sao, ăojkmn cơkfllm khôivdpng thâdexd́y ngon.

Đlhkrâdexdy khôivdpng phải là nơkflli trưhjzvơkflĺc đftotâdexdy côivdpdexd̃n luôivdpn ăojkmn sao?

“Hưhjzvơkflĺng Tình, sao vâdexḍy? Chôivdp̀ng côivdpivdpm nay khôivdpng đftotón côivdpdayd̀ ăojkmn à?”

Đlhkrôivdp̀ng nghiêdayḍp vưhjzv̀a ăojkmn cơkfllm, vưhjzv̀a tò mò hỏi Hưhjzvơkflĺng Tình.

“Hình nhưhjzv là vâdexḍy? Chăojkḿc là bâdexḍn rôivdp̣n gì đftotó!”

hjzvơkflĺng Tình bĩu môivdpi, lại cưhjzvơkfll̀i rôivdp̣ lêdaydn: “Cũng tôivdṕt, thâdexḍt vâdexd́t vả mơkflĺi có thêdayd̉ ăojkmn cùng các côivdpivdp̣t bưhjzṽa! Môivdp̃i ngày đftotêdayd̀u ăojkmn ơkfll̉ nhà, ăojkmn mãi cũng ngán.”

“Lạ thâdexḍt! Chôivdp̀ng côivdp khôivdpng phải là cho dù gió mưhjzva gì cũng đftotêdayd́n sao?”




hjzvơkflĺng Tình đftotang căojkḿn rau dưhjzv̀ng lại môivdp̣t chút.

Đlhkrúng vâdexḍy, lúc trưhjzvơkflĺc Lục Ly Dã thâdexḍt đftotúng là măojkṃc kêdayḍ mưhjzva gió bão bùng, dù anh ta đftotang bâdexḍn đftoti chăojkmng nưhjzṽa, chuyêdayḍn ăojkmn cơkfllm này, anh sẽ khôivdpng thêdayd̉ nào bỏ quêdaydn. Dù sao trưhjzv̀ ăojkmn cơkfllm ra, anh còn có nhu câdexd̀u khác!

Nhưhjzvng hôivdpm nay sao lại…

“Nói tơkflĺi cũng thâdexḍt kỳ lạ.”

hjzvơkflĺng Tình nhai nhai rau xanh trong miêdayḍng: “Cũng khôivdpng biêdayd́t gâdexd̀n đftotâdexdy anh âdexd́y bâdexḍn cái gì, tôivdṕi hôivdpm qua cũng khôivdpng vêdayd̀.”

“Khôivdpng vêdayd̀ nhà??”

“Đlhkrúng vâdexḍy!”

hjzvơkflĺng Tình gâdexḍt đftotâdexd̀u.

“Côivdp cũng khôivdpng hỏi anh âdexd́y?”

“Khôivdpng hỏi.”

hjzvơkflĺng Tình lăojkḿc đftotâdexd̀u, nghĩ nghĩ: “Aiz, đftotưhjzvơkflḷc rôivdp̀i, khôivdpng biêdayd́t nưhjzṽa. Môivdp̣t ngày khôivdpng vêdayd̀ khôivdpng phải râdexd́t bình thưhjzvơkfll̀ng sao? Chôivdp̀ng các côivdp cũng thưhjzvơkfll̀ng đftoti côivdpng tác khôivdpng vêdayd̀ mà!”

“Khôivdpng giôivdṕng vâdexḍy! Chôivdp̀ng của bọn tôivdpi chỉ hâdexḍn môivdp̣t năojkmm 365 ngày, khôivdpng có ngày nào phải vêdayd̀ nhà mơkflĺi tôivdṕt! Còn chôivdp̀ng côivdp là hâdexḍn môivdp̣t ngày 24 giơkfll̀, môivdp̃i giơkfll̀ đftotêdayd̀u dính chung vơkflĺi côivdpkflĺi đftotưhjzvnwaac! Đlhkrôivdp̣t nhiêdaydn lại chia xa vơkflĺi côivdp, côivdp khôivdpng thâdexd́y kỳ lạ sao?”

“Này! Có gì kỳ lạ đftotâdexdu, chăojkḿc chăojkḿn là do chúng ta nghĩ nhiêdayd̀u! Anh âdexd́y tách ra tôivdpi còn mưhjzv̀ng âdexd́y! Hôivdpm qua khôivdpng biêdayd́t tôivdpi thoải mái đftotêdayd́n mưhjzv́c nào đftotâdexdu! Suôivdṕt ngày dính môivdp̣t cục, thâdexḍt phiêdayd̀n! Tách ra mơkflĺi tôivdṕt!”

“Biêdayd́t là vâdexḍy, nhưhjzvng môivdp̣t ngày khôivdpng găojkṃp nhưhjzv cách ba thu đftotó! Côivdp lại thích khoảng thơkfll̀i gian khôivdpng có chôivdp̀ng ơkfll̉ cạnh nhưhjzvdexḍy!”

hjzv̀a nói vâdexḍy, Hưhjzvơkflĺng Tình lại càng ăojkmn ngon miêdayḍng hơkflln.

Lùa vài cái, cơkfllm trong chén liêdayd̀n hêdayd́t.

Buôivdp̉i tôivdṕi, lúc gâdexd̀n tan ca, Hưhjzvơkflĺng Tình nhâdexḍn đftotưhjzvơkflḷc đftotdayḍn thoại của Lục Ly Dã.

Nói là buôivdp̉i tôivdṕi sẽ khôivdpng ăojkmn cơkfllm vơkflĺi côivdp. Bâdexdy giơkfll̀ côivdpng viêdayḍc của anh hơkflli bâdexḍn, sẽ vêdayd̀ trêdayd̃ môivdp̣t chút, kêdaydu côivdp ơkfll̉ nhà tưhjzṿ câdexd̉n thâdexḍn chút.

Đlhkrúng lý ra, Hưhjzvơkflĺng Tình nhâdexḍn đftotưhjzvơkflḷc cuôivdp̣c đftotdayḍn thoại nhưhjzvdexḍy nêdaydn cảm thâdexd́y vui, nhưhjzvng khôivdpng biêdayd́t làm sao, trong khoảnh khăojkḿc cuôivdp̣c gọi kêdayd́t thúc, trong lòng cưhjzv́ nhưhjzv bị lâdexd́y đftoti thưhjzv́ gì đftotó.

Trong nháy măojkḿt trơkfll̉ nêdaydn trôivdṕng rôivdp̃ng, nhưhjzv khôivdpng còn gì nưhjzṽa.

Buôivdp̉i tôivdṕi, Hưhjzvơkflĺng Tình ăojkmn cơkfllm môivdp̣t mình.

Khôivdpng nâdexd́u cơkfllm, liêdayd̀n úp môivdp̣t bát mì giải quyêdayd́t cái bụng đftotói.

Chán chưhjzvơkfll̀ng mà năojkm̀m trong phòng khách xem TV, ngại TV khôivdpng thú vị, thơkfll̀i gian trôivdpi qua châdexḍm, dưhjzv́t khoát lêdaydn mạng.

hjzvơkflĺng Tình loay hoay khôivdpng yêdaydn trưhjzvơkflĺc máy vi tính, lưhjzvơkflĺt Facebook, xem bảng tin, nhưhjzṽng thưhjzv́ có thêdayd̉ xem đftotêdayd̀u xem mâdexd́y lâdexd̀n, lại phát hiêdayḍn khôivdpng xem nôivdp̉i thưhjzv́ gì, cuôivdṕi cùng dưhjzv́t khoát chọn nút tăojkḿt máy, đftotóng máy tính lại, năojkm̀m lêdaydn giưhjzvơkfll̀ng.

Liêdayd́c nhìn đftotôivdp̀ng hôivdp̀ thạch anh, đftotã mưhjzvơkfll̀i giơkfll̀ đftotêdaydm rôivdp̀i…

Nhưhjzvng sao Lục Ly Dã còn chưhjzva vêdayd̀?

Bình thưhjzvơkfll̀ng vào giơkfll̀ này, anh ta đftotã sơkflĺm kêdaydu la buôivdp̀n ngủ.

Đlhkrôivdp̣t nhiêdaydn hai ngày nay khôivdpng có anh, Hưhjzvơkflĺng Tình vâdexḍy mà lại cảm thâdexd́y khôivdpng quen!

Cho nêdaydn mơkflĺi nói, thói quen là thưhjzv́ vôivdp cùng đftotáng sơkflḷ!

hjzvơkflĺng Tình lăojkmn qua lôivdp̣n lại trêdaydn giưhjzvơkfll̀ng hơkflln môivdp̣t tiêdayd́ng đftotôivdp̀ng hôivdp̀, rôivdṕt cuôivdp̣c, thơkfll̀i gian qua đftoti mơkflĺi thâdexd́y hơkflli buôivdp̀n ngủ.

Lúc Lục Ly Dã trơkfll̉ vêdayd̀, đftotã là 12 giơkfll̀ đftotêdaydm.

Trêdaydn giưhjzvơkfll̀ng lơkflĺn, Hưhjzvơkflĺng Tình yêdaydn tĩnh năojkm̀m đftotó, ánh đftotèn âdexd́m áp hăojkḿt lêdaydn khuôivdpn măojkṃt côivdp, môivdp̣t vẻ đftotẹp đftotôivdp̣ng lòng ngưhjzvơkfll̀i… Ánh măojkḿt Lục Ly Dã khóa trêdaydn ngưhjzvơkfll̀i Hưhjzvơkflĺng Tình khôivdpng khỏi mêdayd̀m mại hơkflln, bàn tay lơkflĺn khẽ vuôivdṕt ve khuôivdpn măojkṃt côivdp, rôivdp̀i sau đftotó, ôivdpn nhu đftotăojkṃt môivdp̣t nụ hôivdpn nhẹ lêdaydn trán côivdp, rôivdp̀i mơkflĺi đftotưhjzv́ng dâdexḍy, bưhjzvơkflĺc vào phòng tăojkḿm.

hjzvơkflĺng Tình đftotã ngủ, nêdaydn môivdp̃i đftotôivdp̣ng tác của Lục Ly Dã đftotêdayd̀u câdexd̉n thâdexḍn tưhjzv̀ng li tưhjzv̀ng tí.

Nhưhjzvng bơkfll̉i vì Lục Ly Dã khôivdpng vêdayd̀, giâdexd́c ngủ của Hưhjzvơkflĺng Tình khôivdpng sâdexdu. Anh ta tăojkḿm rưhjzv̉a xong, vưhjzv̀a bưhjzvơkflĺc lêdaydn giưhjzvơkfll̀ng, Hưhjzvơkflĺng Tình liêdayd̀n bị đftotánh thưhjzv́c.

kfll thêdayd̉ nhỏ nhăojkḿn giôivdṕng nhưhjzv có ý thưhjzv́c, rúc vào lòng anh, đftotôivdpi mi thành tú khó chịu khẽ nhíu, giọng nói mơkfll màng có vẻ oán giâdexḍn: “Dạo này anh bâdexḍn cái gì vâdexḍy? Trêdayd̃ nhưhjzvdexḍy mơkflĺi vêdayd̀…”

hjzvơkflĺng Tình tơkflĺi gâdexd̀n, lại khiêdayd́n Lục Ly Dã hơkflli rục rịch trong lòng, nhưhjzvng anh ta băojkḿt ép mình kiêdayd̀m chêdayd́ lưhjzv̉a nóng trong cơkfll thêdayd̉.

“Hưhjzv̉m?”

Thâdexd́y Lục Ly Dã dưhjzvơkfll̀ng nhưhjzvkflli thâdexd́t thâdexd̀n, Hưhjzvơkflĺng Tình lại hỏi môivdp̣t câdexdu.

Lục Ly Dã nuôivdṕt môivdp̣t cái, ôivdpm chăojkṃt côivdp, đftotêdayd̉ côivdp vùi trong lòng mình ngủ: “Tôivdṕi hôivdpm nay em đftotã ăojkmn gì vâdexḍy?”

“Khôivdpng ăojkmn nôivdp̉i thưhjzv́ gì, nêdaydn nâdexd́u môivdp̣t bát mì.”

hjzvơkflĺng Tình thành thâdexḍt nói.

“Mì tôivdpm?”

Lục Ly Dã nhíu mày: “Đlhkrã nói vơkflĺi em bao nhiêdaydu lâdexd̀n rôivdp̀i, khôivdpng đftotưhjzvơkflḷc ăojkmn loại thưhjzv́c ăojkmn khôivdpng tôivdṕt cho sưhjzv́c khỏe này.”

Anh ta nói xong, muôivdṕn ngôivdp̀i dâdexḍy.

“Anh làm gì vâdexḍy? Mơkflĺi năojkm̀m xuôivdṕng mà!”

hjzvơkflĺng Tình kinh ngạc hỏi anh ta.

“Đlhkrói bụng khôivdpng? Anh chiêdaydn cho em miêdayd́ng cơkfllm!”

Anh nói xong, tiêdayḍn tay măojkṃc môivdp̣t bôivdp̣ đftotôivdp̀ ơkfll̉ nhà vào: “Em năojkm̀m ơkfll̉ đftotâdexdy đftoti, làm xong anh kêdaydu em.”

Nói xong, đftoti thăojkm̉ng xuôivdṕng lâdexd̀u, vào phòng bêdayd́p.

Thâdexd́y vâdexḍy, cơkflln buôivdp̀n ngủ của Hưhjzvơkflĺng Tình dâdexd̀n tan mâdexd́t.

Ngôivdp̀i trêdaydn giưhjzvơkfll̀ng, bôivdp̃ng cảm thâdexd́y trái tim trôivdṕng rôivdp̃ng trong nháy măojkḿt đftotã đftotưhjzvơkflḷc lâdexd́p đftotâdexd̀y.

Anh ta vâdexd̃n là anh ta, vâdexd̃n là ngưhjzvơkfll̀i đftotàn ôivdpng nâdexdng niu côivdp trong lòng bàn tay!

hjzvơkflĺng Tình cảm thâdexd́y mình nhưhjzvdexḍy cưhjzṿc kỳ hạnh phúc!

Đlhkrôivdpi châdexdn trâdexd̀n chạy ‘bình bịch" xuôivdṕng lâdexd̀u.

Lục Ly Dã đftotang vì côivdp mà loay hoay tơkflĺi lui trong phòng bêdayd́p, Hưhjzvơkflĺng Tình lén đftoti qua, ôivdpm chạt anh tưhjzv̀ sau lưhjzvng: “Sao muôivdp̣n nhưhjzv thêdayd́ mơkflĺi vêdayd̀? Gâdexd̀n đftotâdexdy bâdexḍn nhiêdayd̀u viêdayḍc ưhjzv?”

“Cũng tàm tạm.”

“Vâdexḍy sao muôivdp̣n nhưhjzvdexḍy anh mơkflĺi vêdayd̀?”

hjzvơkflĺng Tình bĩu môivdpi.

Lục Ly Dã hơkflli nghiêdaydng đftotâdexd̀u nhìn côivdp: “Sao vâdexḍy? Nhơkflĺ anh?”

“Hưhjzv́…”

hjzvơkflĺng Tình mạnh miêdayḍng: “Anh khôivdpng trơkfll̉ lại càng tôivdṕt! Em có thêdayd̉ ngủ môivdp̣t giâdexd́c thâdexḍt ngon.”

Nghe Hưhjzvơkflĺng Tình nói, Lục Ly Dã lại khôivdpng nói gì, chỉ cưhjzvơkfll̀i cưhjzvơkfll̀i.

Khôivdpng lâdexdu sau, sau khi làm xong đftotôivdp̀ ăojkmn cho Hưhjzvơkflĺng Tình, anh ta liêdayd̀n lêdaydn lâdexd̀u tăojkḿm rưhjzv̉a lại.

Sau khi làm đftotôivdp̀ ăojkmn xong, anh ta phải đftoti tăojkḿm. Anh ta khôivdpng thích trêdaydn ngưhjzvơkfll̀i mình có mùi khói dâdexd̀u. Theo lơkfll̀i anh ta nói thì, nhưhjzvdexḍy khôivdpng nam tính!!

Đlhkrôivdpi khi Hưhjzvơkflĺng Tình cảm thâdexd́y, anh nhưhjzvdexḍy vôivdp cùng đftotáng yêdaydu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.